K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 3 2019

Trong giao tiếp, đôi khi không tiện cho việc hỏi rõ số tuổi của đối phương, người ta thường khéo hỏi anh/chị/bạn cầm tinh hay tuổi con gì. Mục đích để biết “tuổi lớn nhỏ” cho dể xưng hô khi nói chuyện hay giao lưu trên bàn nhậu,… Trong lúc ngà ngà say hoặc là trêu nhau, người ta có thể trả lời là: tôi tuổi con giáp thứ 13 hoặc sau tuổi Hợi (con giáp thứ 12) và kết luận là Tuổi Già! Tuổi già hay tuổi con Già – một cách nói khác hài hước của tuổi con giáp thứ 13.

Con giáp thứ 13 là con gì: chính là con người

Một câu chuyện phiếm có ý nghĩa hết sức thâm thúy về con giáp thứ 13 như sau:

Năm hết tết đến, 12 con giáp tổ chức họp mặt cuối năm. Sau mấy tuần rượu, con khỉ nảy ý tưởng:

- Cả ngàn năm nay bàn nhậu này vẫn chừng đó bản mặt! Sao mình không kết nạp thêm một con giáp, hỉ? Cả bàn vỗ chân:

- Đồng ý! Nhưng loài đó phải có đủ những phẩm chất xứng đáng đấy nhé.

Dù đã nâng lên đặt xuống hàng chục lượt rượu, cả đám vẫn chưa tìm được loài vừa ý. Con ngựa thì yêu cầu: “Con đó phải chạy nhanh hơn em”. Con heo ra tiêu chí: “Kẻ nào ăn phàm hơn loài trư này em mới duyệt!”. Chú rồng cắc cớ: “Ăn ta thua chú, nhưng uống thì chắc chắn ta vô địch. Trên đời này loài nào uống nhiều hơn ta?”. Loài dê lại vểnh râu: “Kẻ hám “yêu” hơn dê e rằng chưa ra đời!”.

Mải tới lúc can rượu gần cạn, con khỉ gãi trụi cả lông đầu mới tìm ra:

- Có rồi! Loài này chuẩn không cần chỉnh! Nói về chạy thì họ giỏi hơn ngựa, vì ngựa chỉ chạy nước kiệu, nước đại, còn loài này giỏi cả chạy vốn, chạy trường, chạy việc đến chạy chức, chạy bằng, chạy quyền, chạy án... Dê thắc mắc:

- Khoản “yêu” thì sao?

- Xem báo mạng của họ thì thấy họ suốt ngày chỉ chăm chăm quan tâm đến các loại “lộ hàng”, các “tư thế yêu”, các vụ “hiếp”, các kiểu “sướng”...

Rồng gật gù:

- Còn khoản uống? - Khỏi lo, mỗi năm họ uống chừng 3 tỷ lít bia!

Loài heo làm giám khảo cuối cùng: - Nè, sức ăn của loài ấy thế nào? - Họ ăn tạp hơn bác nhiều! Tưởng tượng xem: có 280 triệu đồng hỗ trợ người dân sau một vụ mùa mất trắng thì họ đang tâm “ăn” tới 250 triệu! Thậm chí tiền trợ cấp cho đồng loại khuyết tật mà họ cũng ăn được! Có một xã, cứ ba gói mì tôm cho người tàn tật thì nhiều năm nay họ âm thầm ăn chặn mất một gói!

Cả bàn thất kinh ré lên: - Loài ấy đáng làm sư phụ chúng ta, kết nạp gấp!

Và con giáp thứ 13 không ai khác chính là con người.

Hè vừa qua,em được mẹ chọ về thăm quê ngoại ở Thạch Thất, Sơn Tây. Lần đầu tiên em được chứng kiến cảnh mặt trời mọc thật huy hoàng,rực rỡ.

Trời mới tang tảng sáng,bà đã đánh thức em dậy. Tiếng gà gáy rộn rã trong thôn báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Em theo bà và mẹ bước ra sân. Đêm chưa tan hẳn. Làng xóm còn chìm trong màn sương mỏng mờ mờ như khói. Gio sớm mát rượi làm cho em tỉnh hẳn người. Không khí trong lành ở thôn quê thật khác xa với chốn thị thành ồn ào,bụi bặm.

Nhà bà ngoại em ở lưng chừng ngọn đồi Câu Lậu,trên đỉnh đồi là ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng. từ sân nhà nhìn về huwosng Đông,em thấy bầu trời đang chuyển dần từ màu trắng sữa sang màu hồng nhạt. Mặt trời vẫn giấu mình sau đám mây dày nhưng những tia sáng hình rẻ quạt báo hiệu trời đã thức giấc. Chỉ một lát sau,mặt trời như một quả bóng khổng lồ màu đỏ đang từ từ nhô lên,nhuộm chân trời một màu hồng rực. Gios sớm lồng lộng thổi,quét sach tàn dư của bóng đêm. Bầu trời như được đẩy lên,thoáng đãng và cao vời vợi.

Mặt trời lên rất nhanh. Thoáng chốc,ánh sáng đã chan hòa mặt đất. Vạn vật như bừng tỉnh,hân hoan chào đón nắng mai. Sương đêm đọng trên lá ngọn cỏ,lấp lánh dưới ánh mặt trời. Khung cảnh quê em đã hiện rõ ra trước mắt. Cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng trải rộng. Xa xa,ngọn Sài Sơn sừng sững in hình trên nền trời biếc. Dòng sông Đáy như một dải lụa mềm vấn vít uốn quanh. Mặt sông lung linh ánh nắng sớm mai tinh khiết. Những con thuyền nhỏ bồng bềnh xuôi dòng. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp là lùng,kì ảo như trong cổ tích. Trên đường làng đã rậm rịch bước chân. Tiếng cười,tiếng nói của các bà,các chị ra đồng thăm lúa hòa trong âm thanh khác của làng quê thân thuộc.

Cảnh mặt trời mọc trên quê hương em đẹp như một bức tranh thiên nhiên được vẽ bằng ngọn bút của một họa sĩ tài hoa,để lại trong em một ấn tượng sâu đậm,không thể phai nhòa.

 

24 tháng 3 2019

anh hỡi ! em thấy nhớ anh nhiều hơn hôm qua 

anh hỡi ! em muốn nắm tay anh thật chặt 

đừng đi đâu nhé hãy ở yên bên em này 

chỉ có bờ vai anh làm em thấy yên bình 

đây mới là đoạn đầu thôi 

24 tháng 3 2019

Lời bài hát

Anh hỡi, em thấy nhớ anh nhiều hơn hôm qua
Anh hỡi, em muốn nắm tay anh thật chặt
Đừng đi đâu nhé hãy ở yên bên em này
Chỉ có bờ vai anh làm em cảm thấy yên bình.

Anh yêu hỡi nếu đôi ta có chuyện chẳng vui
Hãy cầm tay em và níu em sát lại
Đừng mặc em nhé bởi tính em rất trẻ con
Hay giận nũng nịu chỉ muốn được anh dỗ thôi.

[ĐK:]
Cảm ơn cuộc đời đã cho em gặp người đặc biệt như anh
Cảm ơn cuộc đời đã cho em biết yêu là như thế nào
Người chỉ đến một lần trong đời rồi ở lâu trong tim em
Nước mắt hạnh phúc là điều em không thể giấu.

Em đã thay đổi được nhiều điều từ con tim anh
Người khiến em hành xử trái với những nguyên tắc thông thường
Khiến em trở thành đứa trẻ muốn được chở che
Khiến bao điều khôn ngoan trở nên ngốc nghếch
Vì anh... 

k nha

23 tháng 3 2019

Quê hương có một vị trí quan trọng trong lòng mỗi người. Mỗi người dân Việt Nam đều có tình cảm thiêng liêng gắn bó với quê hương xứ sở của mình. Đối với những con người lao động, nhất là người nông dân, họ đã gắn bó mật thiết với quê hương. Từ lúc cất tiếng khóc chào đời, rồi tuổi thơ đẹp đẽ, những công việc lao động, rồi cuộc sống gia đình, cho tới lúc chết họ đã sống gắn liền với làng quê. Tình cảm yêu quê hương đất nước là một truyền thống tốt đẹp và đáng quý của dân tộc Việt Nam. Cho dù có ở nơi xa nhưng mỗi người vẫn luôn nhớ về quê nhà của mình. Quê hương như một người mẹ hiền ôm ta vào lòng và dành cho ta những gì tốt đẹp nhất. Quê mẹ là nơi ấp ủ tình yêu thương, nơi nuôi ta lớn, dạy dỗ, an ủi che chở cho ta. Quê hương - hai tiếng thân thương mỗi lần nghe thấy chúng ta không khỏi xúc động bồi hồi. Tình yêu quê hương đã ăn sâu vào máu thịt, đi sâu vào lòng mỗi con người. Vì vậy nếu ai chưa nhận thức chưa có tình cảm gắn bó với xứ sở của mình thì hẳn họ chưa được coi là trưởng thành. Quê hương đi vào lòng con người một cách rất tự nhiên. Người ta có thể nhớ tới quê hương đất nước của mình chỉ qua một món ăn bình dị hay một địa danh đã gắn liền với những kỷ niệm đẹp...

23 tháng 6 2019

Quê hương có một vị trí quan trọng trong lòng mỗi người. Mỗi người dân Việt Nam đều có tình cảm thiêng liêng gắn bó với quê hương xứ sở của mình. Đối với những con người lao động, nhất là người nông dân, họ đã gắn bó mật thiết với quê hương. Từ lúc cất tiếng khóc chào đời, rồi tuổi thơ đẹp đẽ, những công việc lao động, rồi cuộc sống gia đình, cho tới lúc chết họ đã sống gắn liền với làng quê. Tình cảm yêu quê hương đất nước là một truyền thống tốt đẹp và đáng quý của dân tộc Việt Nam. Cho dù có ở nơi xa nhưng mỗi người vẫn luôn nhớ về quê nhà của mình. Quê hương như một người mẹ hiền ôm ta vào lòng và dành cho ta những gì tốt đẹp nhất. Quê mẹ là nơi ấp ủ tình yêu thương, nơi nuôi ta lớn, dạy dỗ, an ủi che chở cho ta. Quê hương - hai tiếng thân thương mỗi lần nghe thấy chúng ta không khỏi xúc động bồi hồi. Tình yêu quê hương đã ăn sâu vào máu thịt, đi sâu vào lòng mỗi con người. Vì vậy nếu ai chưa nhận thức chưa có tình cảm gắn bó với xứ sở của mình thì hẳn họ chưa được coi là trưởng thành. Quê hương đi vào lòng con người một cách rất tự nhiên. Người ta có thể nhớ tới quê hương đất nước của mình chỉ qua một món ăn bình dị hay một địa danh đã gắn liền với những kỷ niệm đẹp...

23 tháng 3 2019

Mình ko giỏi Văn cho lắm nên mong các bạn giúp đỡ hộ mình nha... Cảm ơn các bạn nhiều !!!!

23 tháng 3 2019

 c1 Được miêu tả bằng những từ ngữ hình ảnh chọn lọc, sử dụng nhiều tính từ miêu tả giàu sức gợi hình gợi cảm như "Bầu trời trong sáng, cây cối xanh mượt, nước biển lam biếc đậm đà, cát vàng giòn.". Cảnh vật màu sắc tươi sáng. Đó là một bức tranh về phong cảnh biển dệp, lộng lẫy và trong sáng,.... ( a k nghĩ đc ) 

câu 2 

Mỗi người có một sở thích riêng, bạn thích ngắm cảnh sông nước hiền hòa chảy, bạn thích ngắm cánh đồng lúa xanh... Còn riêng em lại thích ngắm nhìn cảnh mặt trời mọc trên biển. Hình ảnh mặt trời mọc trên biển vào buổi sáng đẹp trời trong văn bản Cô Tô của nhà văn Nguyền Tuân đã để lại trong em một sự háo hức kì lạ . 

Khi bầu trời còn ướt đẫm sương đêm, màn sương mỏng manh, mờ mờ, ảo ảo như bao ttrùm cả mặt biển, không nom thấy đảo xa chỉ thấy một màu trắng đục. Sóng biển vẫn rì rào đều đều xô bờ cát trắng hệt như một bản tình ca không lời bất tận. 

Phía đông, ánh hồng dần dần bừng sáng, nước biển sóng sánh dần đổi màu. Chân trời ngấn bể sạch như một tấm kính lau hết mây, hết bụi. Mặt trời nhú lên dần dần rồi lên cho kì hết. Tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn. Quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng. Y như một mâm lễ phẩm tiến ra từ trong bình minh để mừng cho sự trường thọ của tất cả những người dân chài lưới trên muôn thuở biển Đông. Chao ôi! Mặt trời mọc trên Cô Tô mới lộng lẫy, rực rỡ và tráng lệ làm sao. 

Mặt trời đã lên cao vài con sào, muôn vàn ánh hồng phơn phớt lan tỏa trên mặt biển. Nước biển lại sóng sánh đỏi màu, Một màu thật tuyệt. Giờ đây bầu trời Cô Tô càng trở nên trong trẻo, sáng sủa. Cây trên núi đảo lại thêm xanh mượt. Nước biển lam biếc đặm đà. Quanh cái giếng nước ngọt ở ria hòn đảo Cô Tô này mọi người đang tắm giặt, lấy nước ngọt gánh xuống thuyền, cảnh tượng đó còn vui vẻ hơn mọi cái chợ trong đất liền. Anh hùng Châu Hòa Mãn cũng đang gánh nước cho thuyền của mình, dáng vẻ đầy phấn khởi. Anh đang chuẩn bị cho chuyến ra khơi dài ngày. 

Mặt trời đã lên hẳn, rực rỡ giữa màu mây trắng thì biển lại diệu kì hơn bao giờ hết. Màu xanh của da trời, hòa quyện cùng màu xanh của nước biển tạo thành một màu rất tuyệt vời của vùng biển đảo Cô Tô. Trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng lan tỏa trên bãi cát mịn màng. Từ bãi đậu, những con thuyền lại rẽ sóng ra khơi đánh cá. Xa xa, những cánh buồm nâu trên bãi biển được nắng sớm chiếu vào hồng rực như đàn bướm múa lượn giữa biển xanh. Một con hải âu bay ngang là là nhịp cánh. Nhìn theo cánh hải âu bay lòng người đi biển lại trào dâng bao niềm hi vọng vào một ngày đẹp trời. Sóng vẫn rì rào khúc tình ca muôn thuở, thỉnh thoảng lại xô bờ cát bọt tung trắng xóa. 
Cảnh bình minh trên biển thật là đẹp, hệt như nột bức tranh sơn mài tuyệt mĩ. Dù có đi đâu em cũng sẽ luôn hướng lòng mình về vùng hải đảo giàu đẹp của tổ quốc. Em còn mơ ước sẽ được đến nơi đây để chiêm ngưỡng vẻ đẹp kì diệu mà thiên nhiên ban tặng cho xứ sở Cô Tô.

Cuộc sống hai mặt

Hóa ra cuộc sống này
Có quá nhiều lo nghĩ
Ngoài cơm áo gạo tiền
Còn tỷ điều nghịch lí




Ai cũng muốn cầu toàn
Mong đời mình tốt đẹp
Lại đối đãi kẻ khác
Bằng tâm hồn hạn hẹp

Mỗi một lời khổ đau
Bạn gây cho người khác
Cũng chính là tự mình
Đang gieo mầm mống ác

Nếu hiểu được giá trị
Của tấm lòng vị tha
Con người ta chắc sẽ
Yêu thương nhau thật thà

Cuộc sống nhiều trắc trở
Cuộc sống nhiều khổ đau
Nhưng đừng quên có lúc
Cuộc sống rất ngọt ngào

23 tháng 3 2019

Sống không phải vì ta

Mà sống vì người khác

Sống giản dị như Bác

Một cách sống chan hòa

Hãy sống như tiếng ca

Cất lên bao lời hát

Đừng nặng lời chua chát

Để giận mãi trong lòng

Hãy sống như hoa hồng

Ngày ngày vẫn lên bông

Như vậy mới là sống

Tỏa mùi hương ngát thơm

mới chế <3. chẳng bít hay hông

23 tháng 3 2019

Tre Việt Nam là bài thơ kiệt tác của Nguyễn Duy được nhiều người yêu thích. Đây là một phần tiêu biểu của bài thơ ấy. Bài thơ được viết theo thể thơ lục bát; trong đó câu lục đầu bài thơ được cắt thành hai dòng (2+4) và câu lục cuối bài được cắt thành ba dòng (2+2+2). Lời thơ mượt mà, có nhiều hình ảnh đẹp, giọng thơ du dương truyền cảm.

Ba dòng thơ đầu, nhà thơ ngạc nhiên hỏi về màu xanh của tre, liên tưởng đến “chuyện ngày xưa” - chuyện người anh hùng làng Gióng dùng gộc tre đánh đuổi giặc Ân. Qua đó, tác giả thể hiện rất hay sự gắn bó lâu đời giữa cây tre với đất nước và con người Việt Nam:

Tre xanh,
Xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh.

Cây tre được nhân hoá, tượng trưng cho bao phẩm chất cao quý của con người Việt Nam, của dân tộc Việt Nam. Cây tre, luỹ tre tượng trưng cho tình thương yêu đồng loại, tinh thần đoàn kết dân tộc để vượt qua bão bùng, để làm nên luỹ thành bền vững:

Bão bùng thân bọc lấy thân
Tay ôm, tay níu tre gần nhau thêm.
Thương nhau, tre chẳng ở riêng
Luỹ thành từ đó mà nên hỡi người.

Nguyễn Duy có nhiều cách sáng tạo hình ảnh về cây tre, măng tre để thể hiện tính ngay thẳng, tinh thần bất khuất của nhân dân ta:

Tre xanh không đứng khuất mình bóng râm

hay:

Nòi tre đâu chịu mọc cong
Chưa lên đã nhọn như chông lự thường.

hay:

Măng non là búp măng non
Đã mang dáng thẳng thân tròn của tre.

Cây tre được nhân hoá, tượng trưng cho đức hi sinh, tình thương con bao la của người mẹ hiền:

Lưng trần phơi nắng phơi sương
Có manh áo cộc, tre nhường cho con.

“Tre già măng mọc” là sự thật, là niềm tin về tuổi thơ, về thế hệ tương lai.

Ba chữ “xanh” trong câu cuối bài thơ cho thấy cách viết rất tài hoa của Nguyễn Duy khi ca ngợi vẻ đẹp của cây tre, ca ngợi cảnh sắc làng quê đất nước bền vững trong dòng chảy thời gian đến muôn đời mai sau:

Mai sau,
Mai sau,
Mai sau,
Đất xanh tre mãi xanh màu tre xanh.

Đọc bài thơ Tre Việt Nam, ta yêu thêm cây tre, luỹ tre, yêu thêm vẻ đẹp quê hương đất nước, ta thêm tự hào về bao phẩm chất cao quý của con người Việt Nam, của dân tộc Việt Nam.

Hình như mk chưa nghe ở lớp 6 bn ạ

XXX CHỈ HUY XXX

Bài làm

Tên bài thơ là:  " Suối nguồn bao dung "

~ Cả bài thơ đây nè ~

Từ bập bẹ ở trong nôi

Lời đầu tiên nói trên đời : Mẹ Ơi !

Mẹ như ánh sáng mặt trời

Ngời trong máu chảy nồng hơi thở này

Dẫu rằng hết tuổi thơ ngây

Càng khôn lớn lại càng đầy nhớ ơn

Ơn sâu nghĩa nặng trĩu hồn

Thâm ân đó suốt đời con đáp hoài

Mẹ là bóng lặng trăng soi

Xua tan u tối dặm dài con đi

Vô ngần nhẫn nhục kiên trì

Trước bao nhiêu chuyện sân si xô bồ

Mẹ sinh ra cõi tự do

Cho con chạy nhảy tha hồ dạo chơi

Trăm năm vẫn mẹ ẵm bồng

Ơi Bàn tay Mẹ bao dung vẹn toàn

# Chúc bạn học tốt #