Anh đi anh nhớ quê nhà, Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương. Nhớ ai dãi nắng dầm sương, Nhớ ai tát nước bên đường hôm nao.
(Ca dao)
Câu 1. Bài ca dao trên viết theo thể thơ nào? Vì sao em biết?
Câu 2. Xác định thành ngữ có trong bài ca dao trên và giải thích nghĩa?
Câu 3. Em có nhận xét gì về cách gieo vần của bài ca dao?
Câu 4. Chỉ ra một biện pháp tu từ nổi bật trong bài ca dao trên và nêu tác dụng của các biện pháp tu từ đó.
Câu 5. Bài ca dao trên gợi cho người đọc tình cảm gì?
Câu 6. Vì sao nhân vật “Anh” lại “Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương”
Câu 1: Thể thơ Lục Bát, Vì mỗi dòng thơ đều có số tiếng cố định: dòng sáu tiếng (dòng lục) và dòng tám tiếng (dòng bát),bài thơ ngắt nhịp chẵn, tiếng thứ sáu dòng lục gieo tiếng thứ 6 dòng bát, tiếng thứ tám dòng bát gieo vần tiếng thứ 6 dòng lục tiếp theo.
Câu 2: Thành ngữ: Dãi nắng dầm sương: có ngĩa là sự chịu đựng, khổ cực, vất vả mà bản thân trải qua;đặc biệt là ám chỉ những người lao động ngoài trời- buôn bán ở các chợ buôn ngày ngày phải ko quản gian lao mà cũng phải lao ra đường kiếm tiền để trang trải cuộc sống bất kể nắng sương, mưa gió chỉ vì 2 chữ mưu sinh qua ngày.
Câu 3: Cách gieo vần của bài thơ: tiếng thứ 6 dòng lục gieo vần tiếng thứ 6 dòng bát, tiếng thứ 8 dòng bát gieo vần tiếng thứ 6 của dòng lục tiếp theo, gieo vần chân và vần lưng.
Câu 4: Phép điệp ngữ: từ Anh lặp lại 2 lần, từ nhớ lặp lại 5 lần, từ ai lặp lại 2 lần. Tác dụng: Nhấn mạnh chủ đề trữ tình (anh) là 1 người xa quê; và nỗi nhớ da diết, thường trực không ngoai về quê hương, gia đình của mình: nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương, nhớ ai tát nước bên đường, nhớ ai dãi nắng dầm sương
Câu 5: Bài ca dao trên gợi cho người đọc tình yêu quê hương tha thiết và nỗi nhớ sâu sắc cảnh vật, con người,.... dù xa quê nhưng trong trái tim vẫn luôn mong nhớ và ước mong được về thăm quê hương, nơi chúng ta sinh ra và lớn lên, nơi chúng ta trải qua thời thơ ấu với biết bao cay đắng ngọt bùi.
Câu 6: Nhân vật trữ tình "Anh" "Nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương" vì 'anh đi' trong văn cảnh, nghĩa là đã đi xa, đã lâu ngày. Anh đi làm thợ, đi lính thú, đi tha hương cầu thực,.... Nay ở đất khách quê người, năm tháng đã trôi qua, anh mới có nỗi nhớ ấy: nhớ canh rau muống, nhớ cà dầm tương, nhớ quê nhà vì đây là những thứ gần gũi, bình dị, thân thương trong cuộc sống thường ngày ở quê nhà nghèo khó, chỉ có những mon ăn bình dị của anh, bởi vậy đã làm cho nhân vật trữ tình dù đi xa đến mấy cũng không thể quên được những thứ quá đỗi thân thương ấy.
em ko bít ngữ văn lớp 6 tại em mới học lớp 5 thui anh ạ