K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

ngợi tinh thần yêu nước và lòng dũng cảm của tuổi trẻ:

  • Ba cô gái thanh niên xung phong làm việc trong điều kiện nguy hiểm, dưới bom đạn ác liệt.
  • Dù đối mặt với cái chết hằng ngày, họ vẫn gan dạ, kiên cường, không sợ hãi.
    → Đây là biểu tượng cho thế hệ trẻ Việt Nam sẵn sàng hy sinh vì độc lập dân tộc
  • 2. Khắc họa vẻ đẹp tâm hồn nữ chiến sĩ:
  • Họ vừa mạnh mẽ, quả cảm nơi chiến trường, vừa rất giàu tình cảm, mơ mộng, giàu nữ tính.
  • Những rung động nhẹ nhàng, ước mơ giản dị, tình bạn chân thành giữa họ thể hiện chiều sâu tâm hồn con người trong chiến tranh.

3. Phản ánh hiện thực khốc liệt của chiến tranh:

  • Chiến tranh hiện lên chân thực với bom đạn, sự mất mát, nguy hiểm luôn rình rập.
  • Qua đó, văn bản cho thấy cái giá lớn lao mà con người phải trả để giành lấy hòa bình.

Khẳng định vẻ đẹp con người giữa hoàn cảnh tàn khốc:

  • Dù sống trong bom đạn, ba cô gái vẫn giữ được sự hồn nhiên, lạc quan.
    → Như những “ngôi sao xa xôi” – lấp lánh giữa bầu trời đêm của chiến tranh, họ soi sáng vẻ đẹp của lý tưởng và lòng quả cảm.
  • nhé bạn
4 tháng 8

Mở bài:
Trong nền văn học cách mạng Việt Nam, "Những ngôi sao xa xôi" của Lê Minh Khuê nổi lên như một bông hoa nở giữa trời bom đạn. Tác phẩm không chỉ tái hiện chân thực cuộc sống chiến đấu của những nữ thanh niên xung phong mà còn ẩn chứa những thông điệp sâu sắc về vẻ đẹp tâm hồn con người Việt Nam trong khói lửa chiến tranh.

Thân bài:

  1. Khắc họa chân dung thế hệ trẻ anh hùng:
    Tác phẩm tập trung vào ba nhân vật nữ thanh niên xung phong - Phương Định, Nho và chị Thao - những cô gái trẻ phải trưởng thành sớm trong khói lửa chiến tranh. Họ là hiện thân của thế hệ "Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước", những người đã gác lại tuổi thanh xuân để cống hiến cho Tổ quốc.
  2. Vẻ đẹp tâm hồn đáng trân trọng:
  • Sự dũng cảm phi thường: Những cô gái đối mặt với cái chết hàng ngày khi làm nhiệm vụ phá bom
  • Tâm hồn lạc quan: Giữa hiểm nguy, họ vẫn giữ được nét hồn nhiên, yêu đời
  • Tình đồng đội sâu sắc: Họ chia sẻ từng miếng bánh, động viên nhau vượt qua khó khăn
  1. Giá trị nhân văn sâu sắc:
    Tác phẩm không chỉ nói về chiến tranh mà còn là câu chuyện về khát vọng sống, về tình yêu cuộc sống. Những hình ảnh thiên nhiên đẹp đẽ (ánh sao đêm, cơn mưa đá) như những điểm sáng giữa bầu trời u ám của chiến tranh.
  2. Thông điệp thời đại:
    Qua tác phẩm, Lê Minh Khuê gửi gắm thông điệp về sức mạnh của tuổi trẻ, về lý tưởng sống cao đẹp. Những "ngôi sao xa xôi" ấy mãi tỏa sáng như biểu tượng của chủ nghĩa anh hùng cách mạng.

Kết bài:
"Những ngôi sao xa xôi" không chỉ là một tác phẩm văn học có giá trị lịch sử mà còn là bài ca bất hủ về tuổi trẻ Việt Nam. Tác phẩm để lại trong lòng người đọc niềm cảm phục sâu sắc về thế hệ cha anh đã hi sinh và nhắc nhở chúng ta phải biết trân trọng, gìn giữ những giá trị hòa bình hôm nay. Những ngôi sao ấy có thể ở xa về không gian nhưng mãi gần gũi trong trái tim mỗi người dân Việt Nam.

Tham khảo

Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp...
Đọc tiếp

Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.

Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp nó lại, nhét vào bao thư. Ông ngồi trầm ngâm một lúc, khẽ mỉm cười rồi đi về núi.

Về đến nhà, ông nói với mẹ tôi: “Con mình vừa gửi thư về”. Ông trao thư cho bà. Bà lại cẩn thận mở nó ra, khen: “Con mình viết chữ đẹp quá! Những chữ tròn, thật tròn, những cái móc thật bén. Chỉ tiếc rằng không biết nó viết gì. Sao ông không nhờ ai đó ở bưu điện đọc giùm?”. Ông nói:“Nó là con tôi, nó viết gì tôi đều biết cả”. Rồi ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng với những lá thư trước, những lá thư được bóc ra nhìn ngắm, chạm mặt rồi cất vào, không thiếu một lá, ngay cả những lá đầu tiên nét chữ còn non nớt…

Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường đại học. Một ngày khai trường đầu tiên không có bố. Bố tôi đã mất. Nhưng tôi biết bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời.

 (Theo Bô tôi, Nguyễn Ngọc Thuần, in trong “Bồi dưỡng học sinh vào lớp 6 môn Tiếng Việt” - Nxb Giáo dục Việt Nam, 2012)

II. Phần Viết (6,0 điểm)

Câu 1. (4,0 điểm)

Phân tích đặc điểm nhân vật người bố trong câu chuyện “Bố tôi” của tác giả Nguyễn Ngọc Thuần.

3
4 tháng 8

Trong câu chuyện “Bố tôi”, nhân vật người bố hiện lên với những đặc điểm tính cách và tình cảm sâu sắc, một hình ảnh người cha điển hình nhưng cũng rất riêng biệt. Nổi bật nhất là tình yêu thương con vô bờ bến, được thể hiện qua những hành động lặng lẽ nhưng đầy ý nghĩa. Dù sống ở chốn núi đồi xa xôi, hiểm trở, ông vẫn không quản ngại xuống núi vào cuối mỗi tuần, chỉ để mong ngóng và nhận những lá thư của con. Cách ông nâng niu, trân trọng từng bức thư, vuốt ve từng con chữ, rồi áp vào khuôn mặt đầy râu cho thấy một tình cảm mãnh liệt, một nỗi nhớ thương da diết không lời nào có thể diễn tả. Người bố cũng là một người đàn ông kiệm lời, sống nội tâm và có một thế giới riêng đầy yêu thương. Ông không cần biết con viết gì, vì đối với ông, sự tồn tại của những lá thư, nét chữ tròn trĩnh của con đã là tất cả. Câu nói "Nó là con tôi, nó viết gì tôi đều biết cả" không chỉ thể hiện sự thấu hiểu sâu sắc mà còn là niềm tin tuyệt đối, là tình phụ tử thiêng liêng vượt lên trên mọi khoảng cách. Cuối cùng, người bố còn là một điểm tựa vững chãi, một người dẫn đường thầm lặng, luôn đồng hành cùng con trên mọi nẻo đường của cuộc đời, ngay cả khi ông không còn hiện diện trên cõi đời này. Những đặc điểm ấy đã khắc họa nên một hình tượng người cha giản dị, mộc mạc nhưng vĩ đại và đầy ân tình.

4 tháng 8

tick cho mình nhé

Em hãy chọn các nội dung gợi ý dưới đây để điền vào cột C sao cho phù hợp . 1. “Chuyện con chó có nghĩa của một nhà nghèo”- a. Ca ngợi lòng trung thành, khí tiết và nghĩa tình – dù là ở một con vật. Nội dung gợi ý: - Đề cao phẩm chất lương thiện, thật thà. - Ca ngợi lòng nhân hậu và lối sống thiện lương. - Phê phán con người chạy theo danh lợi, phản bội lý tưởng và đạo nghĩa....
Đọc tiếp

Em hãy chọn các nội dung gợi ý dưới đây để điền vào cột C sao cho phù hợp .
1. “Chuyện con chó có nghĩa của một nhà nghèo”- a. Ca ngợi lòng trung thành, khí tiết và nghĩa tình – dù là ở một con vật.
Nội dung gợi ý: - Đề cao phẩm chất lương thiện, thật thà.
- Ca ngợi lòng nhân hậu và lối sống thiện lương.
- Phê phán con người chạy theo danh lợi, phản bội lý tưởng và đạo nghĩa.
- Ca ngợi lòng trung thành, khí tiết và nghĩa tình – dù là ở một con vật.
- Phê phán chế độ quan liêu, tệ nạn sách nhiễu nhân dân
- Đề cao tình yêu thương giữa các thành viên trong gia đình, đồng thời nhắc nhở bài học về việc cần trân trọng những người thân trong gia đình mình
- Lên án lòng tham, toan tính vụ lợi; phê phán thái độ bạc bẽo, tàn nhẫn trong tình thân
- Ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng, xúc động giữa những con người nghèo khổ
- Bộc lộ niềm xót xa, sự đồng cảm với những mảnh đời bé nhỏ giữa dòng đời xô bồ.
a. - Con chó Hàn Lư luôn quanh quẩn bên chủ: “Anh đi đâu, nó cũng đi theo. Anh ngồi đâu, nó cũng đứng chầu bên cạnh.
” - Mấy tháng sau, anh có việc phải trở về quê hương. Con chó phải ở lại. Nó quanh quẩn ra vào ở cửa phòng học. Ban ngày xua đuổi gà lợn, ban đêm phòng giữ kẻ gian. (Dù không có cơm ăn, nó vẫn không bỏ đi mà ở lại trông nhà, giữ cửa) - Bị Phú ông dụ dỗ sang ở với nhà ông sẽ có sự sung sướng, con chó Hàn Lư không đồng ý, nó nói bằng tiếng người: + “Giống súc vật tuy khác với loài người, song vẫn có tính trời phú, biết giữ vững khí tiết đối với chủ của mình”. 2 + “Ông nói năng lung tung chẳng đúng gì, nên tôi tha thứ cho. Nếu không miệng này sẽ cắn cho một miếng nữa, chẳng ngần ngại gì!
” b. - Sao mà lòng người chẳng còn được như xưa, thói đời đổi thay nhiều dạng? Lúc nước nhà yên vui thì bợ đỡ cầu vinh, lúc cuộc đời rối ren thì trở mặt đổi giọng, bán nước kiếm ăn, theo thời cầu lợi, không còn chút liêm sỉ, thật là quá quắt! (Lời kể của tác giả ở cuối truyện) - Tác giả nhận định: có nhiều người còn không bằng con chó. “Vé xem xiếc”
c. - Truyện kể về hai mẹ con nghèo – người mẹ đơn thân bán bánh mì rong và cậu con trai 6 tuổi sắp vào lớp 1. Vì mặc cảm với bộ dạng lôi thôi, chị chỉ đứng ngoài cổng trường đưa đón con. Ngày con tốt nghiệp mẫu giáo, được tặng vé xem xiếc, chị quyết định phá lệ dẫn con đi xem. - Khi vào cửa, chị bị chặn lại vì chỉ có vé trẻ em, bắt buộc phải mua thêm vé người lớn thì trẻ con mới được vào (trẻ con phải có người lớn đi kèm). “Ôi, con trai bé bỏng của chị, chị biết phải làm sao đây? Chị lần dây rút, kín đáo đếm lại số tiền trong đạy. Những đồng tiền ít ỏi của chị đủ để mua một tấm vé vào xem xiếc. Nhưng còn ngày mai, ngày kia…”
d. Người đàn bà đau đớn nhìn đôi mắt trong veo của con trai đang ngước vào phía trong. Chắc nó sốt ruột muốn nhanh lên ngồi ở hàng đầu để nhìn cho rõ… Lấy hết can đảm, người đàn bà cúi xuống sát tai nó, giọng nghẹn lại: - Bi ơi, mình về thôi con! - Không kìm được, chị ghì lấy nó, đôi dòng nước mắt lặng lẽ rơi: - Mẹ xin lỗi con, thứ lỗi cho mẹ, con nhé! Thằng bé day mặt về phía chị, chỉ thoáng chốc, một thoáng chốc thôi, khuôn mặt thằng bé đã ở trạng thái bình thường. Nó chạy trước chị một quãng, nói lớn để chị không thể nhận ra giọng nói đã méo xệch của mình, rằng, mẹ ơi, đoàn xiếc này cũng còn non nghề, ai mà thèm xem, nhỉ, mẹ nhỉ! “Dế chọi”
e. - Đời Tuyên Đức nhà Minh, trong cung rất chuộng trò chọi dế, hàng năm bắt dân gian dâng nộp. Chỉ vì quan tỉnh cho chọi thử thấy hay bèn đòi dâng nộp thường xuyên, các quan tri huyện, lí trưởng, lí dịch liên tục bắt bọn du thủ du thực ở chợ tìm bắt được con nào hay là nhốt vào lồng nuôi, hoặc sách nhiễu dân chúng, làm mấy nhà khuynh gia bại sản.
g. - Gặp kì nộp dế, Thành (làm chức lí chính) không dám sách nhiễu dân nhưng không có gì để bù, lo buồn chỉ muốn chết. Thành tự đi tìm dế nhưng không được, cuối cùng: “qua hơn mười ngày Thành đã bị đánh trăm trượng, hai mông máu me bê bết” - Về sau, nhà Thành sau trở nên giàu sang phú quý, “ruộng vườn trăm khoảnh, trâu dê cả ngàn con”.
h. - Vợ Thành đến nhờ bà đồng bói toán, nhận được một bức vẽ kỳ lạ gợi ý nơi có dế. Thành lần theo tranh tìm được một con dế to khỏe, nuôi dưỡng cẩn thận. - Không ngờ con trai anh làm chết con dế ấy. Quá sợ hãi, cậu bé tự vẫn nhưng may sống lại, tuy ngây dại. Thành đang đau khổ thì bỗng có một con dế kỳ lạ xuất hiện, nhỏ bé nhưng rất mạnh. Thành cho chọi thử thì con dế ấy chiến thắng tất cả, kể cả gà trống. - Hơn năm sau con Thành bình phục, kể rằng mình hoá thành dế, khoẻ mạnh chọi giỏi, nay mới sống lại. “”
i. - Tuy nghèo nhưng Ất sống lương thiện, hay giúp đỡ người khốn khó. - Một hôm, Ất cưu mang một ông lão ăn mày ốm yếu, hôi hám. Sau khi được Ất chăm sóc tận tình, ông lão cảm động, yêu cầu Ất lấy muôi đập vào mũi mình. Từ đó, máu chảy ra rồi hóa thành vàng. Trước khi rời đi, ông dặn Ất tiếp tục làm việc thiện.
k. - Nguyễn Ất là một người nghèo khổ, mồ côi cha mẹ, sống nhờ anh trai là Giáp – một kẻ tham lam và tàn nhẫn. Khi lớn lên, Ất bị chiếm hết gia sản, chỉ còn một mảnh ruộng cằn và căn nhà nát. - Nghe tin em phát đạt, vợ chồng Giáp kinh ngạc, dò hỏi nguyên do và quyết tâm làm theo. Khi thấy một ông lão ăn mày đi qua, họ tưởng là “tiên ông”, liền kéo vào nhà, cung phụng, sau đó cưỡng ép ông đập mũi để “lấy vàng”. Họ đánh ông đến mức ông cụ bị thương nặng.

0
Đọc ngữ liệu và trả lời các câu hỏi bên dưới Tuổi trẻ là đặc ân vô giá của tạo hóa ban cho bạn. Vô nghĩa của đời người là để tuổi xuân trôi qua trong vô vọng. (…) Người ta bảo, thời gian là vàng bạc, nhưng sử dụng đúng thời gian của tuổi trẻ là bảo bối của thành công. Tài năng thiên bẩm chỉ là điểm khởi đầu, thành công của cuộc đời là mồ hôi, nước mắt và thậm chí...
Đọc tiếp

Đọc ngữ liệu và trả lời các câu hỏi bên dưới Tuổi trẻ là đặc ân vô giá của tạo hóa ban cho bạn. Vô nghĩa của đời người là để tuổi xuân trôi qua trong vô vọng. (…) Người ta bảo, thời gian là vàng bạc, nhưng sử dụng đúng thời gian của tuổi trẻ là bảo bối của thành công. Tài năng thiên bẩm chỉ là điểm khởi đầu, thành công của cuộc đời là mồ hôi, nước mắt và thậm chí là cuộc sống. Nếu chỉ chăm chăm và tán dương tài năng thiên bẩm thì chẳng khác nào chim trời chỉ vỗ cánh mà chẳng bao giờ bay được lên cao. Mỗi ngày trôi qua rất nhanh. Bạn đã dành thời gian cho những việc gì ? Cho bạn bè, cho người yêu, cho đồng loại và cho công việc? Và có bao giờ bạn rùng mình vì đã để thời gian trôi qua không lưu lại dấu tích gì không? Các bạn hãy xây dựng tầm nhìn rộng mở (…), biến tri thức của loài người, của thời đại thành tri thức bản thân và cộng đồng, vận dụng vào hoạt động thực tiễn của mình. Trước mắt là tích lũy tri thức khi còn ngồi trên ghế nhà trường để mai ngày khởi nghiệp; tự mình xây dựng các chuẩn mực cho bản thân; nhận diện cái đúng, cái sai, cái đáng làm và cái không nên làm. Trường đời là trường học vĩ đại nhất, nhưng để thành công bạn cần có nền tảng về mọi mặt, thiếu nó không chỉ chông chênh mà có khi vấp ngã. (Theo Báo mới 26/ 03/ 2016) Câu 1. Văn bản trên thuộc thể loại văn học nào? Phương thức biểu đạt của văn bản trên là? Câu 2. Câu văn Người ta bảo, thời gian là vàng bạc, nhưng sử dụng đúng thời gian của tuổi trẻ là bảo bối của thành công sử dụng biện pháp tu từ gì? Phân tích tác dụng nghệ thuật của biện pháp tu từ đó? Câu 3. Đoạn văn đầu tiên được triển khai theo hình thức nào? Câu 4. Câu văn Tài năng thiên bẩm chỉ là điểm khởi đầu, thành công của cuộc đời là mồ hôi, nước mắt và thậm chí là cuộc sống có vai trò gì? Câu 5 Anh/chị có cho rằng “Tài năng thiên bẩm chỉ là điểm khởi đầu, thành công của cuộc đời là mồ hôi, nước mắt và thậm chí là cuộc sống” không? Vì sao? Phần II. Viết (5,0 điểm) Viết bài văn nghị luận về việc sống có trách nhiệm của thế hệ trẻ đối với đất nước

0
31 tháng 7

Trong đoạn trích "Trong lòng mẹ", Nguyên Hồng đã khắc họa tình yêu thương sâu sắc của bé Hồng dành cho mẹ mình. Tình yêu thương này được thể hiện qua sự khát khao được gặp mẹ và niềm vui sướng khi được nằm trong lòng mẹ. Bé Hồng đã trải qua những ngày tháng xa mẹ, bị bà cô đối xử tàn nhẫn, nhưng tình yêu thương của cậu dành cho mẹ vẫn không hề phai nhạt. Khi được gặp mẹ, bé Hồng đã vỡ òa trong hạnh phúc, cậu cảm nhận được sự ấm áp và yêu thương từ mẹ. Vì mẹ đã xa cách lâu ngày, nên bé Hồng cảm thấy mẹ có chút già hơn, nhưng tình yêu thương của cậu dành cho mẹ vẫn không thay đổi (câu ghép). Cậu cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể mẹ, nghe tiếng mẹ gọi và cảm thấy mình được bảo vệ. Tình yêu thương của bé Hồng dành cho mẹ là tình cảm trong sáng, thuần khiết và mãnh liệt. Qua đó, ta thấy được sự quan trọng của tình mẫu tử trong cuộc sống con người. Bé Hồng đã tìm thấy hạnh phúc và sự ấm áp trong lòng mẹ, điều này giúp cậu vượt qua những khó khăn và thử thách trong cuộc sống. Tình yêu thương của bé Hồng dành cho mẹ là một tình cảm đẹp đẽ và đáng trân trọng. Nó giúp chúng ta hiểu được giá trị của tình mẫu tử và tầm quan trọng của gia đình trong cuộc sống.

Câu thơ hay không chỉ đơn thuần là tập hợp các từ ngữ mà còn đòi hỏi sự khéo léo trong việc sử dụng ngôn ngữ, hình ảnh, nhịp điệu, vần điệu... để tạo ra những hiệu ứng nghệ thuật nhất định, thu hút người đọc.

📝 Các chi tiết thể hiện hoàn cảnh của nhân vật trữ tình:

  1. Nhà nghèo, không có gì để tiếp bạn:

"Đầu trò tiếp khách, trầu không có,
Bát nước mời trầu, miệng chưa khô;"

  • "Trầu không có": Thứ đơn giản, phổ biến để tiếp khách ở nông thôn thời xưa mà cũng không có – cho thấy sự thiếu thốn đến mức tối giản.
  • "Bát nước mời trầu, miệng chưa khô": Không có nước tiếp bạn, thậm chí bản thân còn khát – nhấn mạnh sự nghèo khó.
  1. Vườn tược tiêu điều, không có của ngon vật lạ:

"Cá đâu đớp động dưới chân bèo,
Rau mơ hiếm hoi mọc sau hè."

  • Cá chỉ "đớp động" dưới chân bèo chứ không câu được – hàm ý không có cá để đãi.
  • Rau mơ chỉ mọc hoang, ít ỏi – không đủ để làm món ăn.

"Đậu chửa ra hoa, cà mới nụ,
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa."

  • Những loại rau củ trong vườn chưa đến kỳ thu hoạch → càng nhấn mạnh sự thiếu thốn tạm thời.
  1. Tình bạn chân thành vượt lên trên vật chất:

"Ta với ta":

  • Câu thơ cuối "Bác đến chơi đây, ta với ta" thể hiện niềm vui trọn vẹn khi gặp bạn, không cần đến mâm cao cỗ đầy.

Tổng kết:

Hoàn cảnh của nhân vật trữ tình là nghèo khó, thiếu thốn, không có gì để tiếp đãi bạn, nhưng lại giàu tình cảm và chân thành. Qua đó, Nguyễn Khuyến đề cao tình bạn thuần khiết, không vụ lợi, không cần hình thức – đó mới là giá trị cốt lõi của tình bạn trong văn hóa truyền thống Việt Nam


26 tháng 7

bạn dùng chatgpt đúng ko?


25 tháng 7

hay qué 🤗🤗🤗🤗


25 tháng 7

Từ bao đời nay, sách luôn được xem là kho tàng tri thức quý giá của con người. Trong dòng chảy văn minh của nhân loại, sách đã, đang và sẽ luôn là người bạn trung thành, thầm lặng nhưng vô cùng hữu ích. Chính vì thế, có ý kiến cho rằng: “Sách là người bạn tốt của nhân loại”. Đây là một nhận định đúng đắn và sâu sắc.

Trước hết, sách là nơi lưu giữ và truyền đạt tri thức. Những gì con người khám phá ra trong tự nhiên, trong cuộc sống – từ những định luật khoa học đến các giá trị đạo đức – đều được ghi chép lại qua sách. Nhờ có sách mà bao thế hệ được học hỏi, tiếp cận với tri thức mà không cần phải bắt đầu lại từ đầu.

Không chỉ truyền dạy kiến thức, sách còn nuôi dưỡng tâm hồn con người. Những trang văn, bài thơ có thể làm con người rung động, biết yêu thương, chia sẻ và sống có ý nghĩa hơn. Sách giúp chúng ta hiểu về quá khứ, nhận thức hiện tại và định hướng tương lai. Sách như một người bạn thấu hiểu, có thể lắng nghe và đưa ra lời khuyên qua những bài học ẩn trong từng câu chữ.

Ngoài ra, sách giúp con người mở rộng tầm nhìn và tưởng tượng. Qua sách, chúng ta có thể "đi" khắp thế giới, "gặp" những con người, nền văn hóa xa lạ mà ta chưa từng biết đến. Nhờ vậy, sách khơi dậy sự sáng tạo, khả năng tư duy độc lập và niềm đam mê khám phá trong mỗi người.

Tuy nhiên, không phải ai cũng biết trân trọng và sử dụng sách đúng cách. Có người chỉ đọc sách giải trí vô bổ, hoặc thậm chí không đọc sách mà chỉ lệ thuộc vào mạng xã hội. Điều đó sẽ làm cho kiến thức bị lệch lạc, tư duy trở nên hạn hẹp. Chúng ta cần chọn sách phù hợp, đọc có chọn lọc và biết ứng dụng tri thức từ sách vào đời sống.

Tóm lại, sách thực sự là người bạn tốt, luôn đồng hành và giúp con người trưởng thành cả về trí tuệ lẫn tâm hồn. Chúng ta hãy trân trọng và nuôi dưỡng tình bạn đẹp đẽ này bằng cách đọc sách mỗi ngày, để sách mãi là người bạn thân thiết của nhân loại.

Tham khảo

DH
Đỗ Hoàn
CTVHS VIP
25 tháng 7

Tk: Từ thuở bình minh của nền văn minh, con người đã khao khát ghi lại và truyền bá tri thức. Sách ra đời như một hiện thân của khát vọng ấy, và qua hàng ngàn năm, nó đã chứng minh mình không chỉ là một kho tàng kiến thức mà còn là một người bạn đồng hành đáng tin cậy, thấu hiểu và không ngừng bồi đắp cho nhân loại.

Sách là người thầy vĩ đại nhất, mở ra cánh cửa đến với vô vàn lĩnh vực tri thức. Từ những công thức toán học phức tạp đến những định luật vật lý cơ bản, từ lịch sử hào hùng của các đế chế đến những phát hiện khoa học đột phá, sách mang đến cho chúng ta cái nhìn sâu rộng về thế giới và vũ trụ. Nhờ sách, chúng ta có thể du hành vượt không gian và thời gian, khám phá những nền văn hóa xa lạ, tìm hiểu về cuộc đời của những vĩ nhân, và tự mình lĩnh hội những bài học quý giá mà cha ông đã đúc kết. Mỗi trang sách là một bài giảng, một cuộc đối thoại thầm lặng nhưng đầy ý nghĩa, giúp chúng ta không ngừng học hỏi và phát triển bản thân.

Không chỉ là nguồn tri thức, sách còn là người bạn tâm giao, sẻ chia mọi cung bậc cảm xúc. Khi ta vui, sách mang đến những câu chuyện hài hước, những vần thơ lạc quan để niềm vui thêm trọn vẹn. Khi ta buồn, sách là bờ vai vững chắc, là nơi ta tìm thấy sự đồng cảm qua những trang văn thấm đẫm nỗi niềm. Những nhân vật trong truyện có thể trở thành tri kỷ, những triết lý sống có thể là kim chỉ nam, giúp ta vượt qua những khó khăn, bế tắc. Sách dạy ta cách yêu thương, cách tha thứ, cách đối diện với nghịch cảnh và cách sống một cuộc đời ý nghĩa hơn. Nó giúp chúng ta không cảm thấy cô độc trong cuộc hành trình đầy thử thách của cuộc đời.

Hơn thế nữa, sách là cầu nối giữa các thế hệ, bảo tồn và lưu truyền những giá trị văn hóa, tinh hoa của nhân loại. Nhờ sách, những tư tưởng của các nhà triết học cổ đại, những tác phẩm văn học kinh điển, hay những phát minh vĩ đại của các nhà khoa học đã được gìn giữ qua hàng ngàn năm, vượt qua bao biến động của lịch sử. Sách là minh chứng sống động cho sự tiến bộ của con người, là sợi dây vô hình gắn kết quá khứ, hiện tại và tương lai.

Trong thời đại công nghệ số bùng nổ, nhiều người lo ngại rằng sách giấy sẽ dần mất đi vị thế. Tuy nhiên, dù công nghệ có phát triển đến đâu, giá trị cốt lõi của sách vẫn không thể thay thế. Cảm giác lật từng trang giấy, mùi hương đặc trưng của sách, hay sự tĩnh lặng khi đắm mình vào một cuốn sách vẫn là những trải nghiệm đặc biệt mà không một thiết bị điện tử nào có thể mang lại. Sách vẫn ở đó, kiên nhẫn chờ đợi, sẵn sàng làm người bạn trung thành cho bất cứ ai tìm đến.

Ngôn ngữ trong bài "Củ khoai nướng" thường giản dị, giàu hình ảnh và cảm giác, tập trung miêu tả bằng cách kích thích các giác quan (nhìn, ngửi, nếm, chạm). Bài viết dùng nhiều từ ngữ gợi tả cụ thể về màu sắc, mùi vị, độ nóng của khoai, kết hợp với các biện pháp tu từ đơn giản như so sánh hoặc nhân hóa.Tác dụng chính của bài văn là gợi kỷ niệm tuổi thơ, cảm xúc ấm áp và hoài niệm về những điều giản dị. Nó giúp người đọc trân trọng những giá trị bình dị, thân thuộc, đồng thời nuôi dưỡng tình yêu quê hương. Bài văn cũng góp phần giáo dục về sự sẻ chia và vẻ đẹp của cuộc sống qua những điều nhỏ bé, gần gũi nhất.

22 tháng 7

Truyện ngắn "Củ khoai nướng" của nhà văn Tạ Duy Anh là một tác phẩm cảm động, khắc họa sâu sắc tình mẫu tử thiêng liêng qua hình ảnh giản dị nhưng đầy ý nghĩa – củ khoai nướng. Với ngôn ngữ mộc mạc, gần gũi và giàu cảm xúc, tác phẩm đã để lại trong lòng người đọc nhiều suy ngẫm sâu xa về tình yêu thương, sự hy sinh và lòng biết ơn.

Trước hết, ngôn ngữ trong truyện được xây dựng theo phong cách giản dị, đời thường, phù hợp với bối cảnh nông thôn nghèo và tâm lý trẻ thơ. Tác giả không sử dụng những từ ngữ hoa mỹ hay cầu kỳ, mà chọn cách diễn đạt chân thật, tự nhiên. Những câu văn ngắn gọn, súc tích nhưng giàu hình ảnh đã giúp người đọc dễ dàng hình dung ra khung cảnh gia đình nghèo, bữa ăn đạm bạc và đặc biệt là hình ảnh người mẹ tần tảo, hy sinh vì con.

Ngôn ngữ nhân vật trong truyện cũng được thể hiện rất tinh tế. Cậu bé – nhân vật chính – có cách nói chuyện hồn nhiên, ngây thơ, thể hiện đúng tâm lý của một đứa trẻ. Qua lời kể của cậu, người đọc cảm nhận được sự yêu thương, kính trọng và cả nỗi ân hận khi nhận ra sự hy sinh thầm lặng của mẹ. Ngược lại, người mẹ lại ít nói, nhưng từng hành động, từng cử chỉ đều toát lên tình yêu thương vô bờ bến dành cho con. Chính sự tiết chế trong lời thoại của người mẹ lại càng làm nổi bật sự hy sinh âm thầm và cao cả.

Một điểm đặc biệt trong ngôn ngữ của truyện là cách tác giả miêu tả hình ảnh củ khoai nướng. Củ khoai không chỉ là món ăn dân dã, quen thuộc, mà còn là biểu tượng của tình mẹ. Khi người mẹ nhường phần khoai ngon nhất cho con, đó không chỉ là hành động chia sẻ thức ăn, mà còn là sự trao gửi yêu thương, là sự hy sinh không lời. Tác giả đã dùng ngôn ngữ miêu tả giàu cảm xúc để biến hình ảnh củ khoai trở thành trung tâm của câu chuyện, gợi lên sự ấm áp, thơm ngon và cả nỗi xót xa khi người đọc nhận ra mẹ đã nhịn ăn để dành phần ngon nhất cho con.

Tác dụng của ngôn ngữ trong truyện là vô cùng sâu sắc. Trước hết, nó giúp khắc họa rõ nét tính cách và tâm lý nhân vật. Người mẹ hiện lên là một người phụ nữ tảo tần, giàu đức hy sinh, còn cậu bé là hình ảnh của sự ngây thơ, nhưng cũng biết hối hận và trưởng thành sau một bài học quý giá. Thứ hai, ngôn ngữ giản dị giúp câu chuyện trở nên gần gũi, dễ hiểu, dễ đi vào lòng người. Người đọc không chỉ cảm nhận được câu chuyện của riêng hai mẹ con trong truyện, mà còn thấy thấp thoáng hình ảnh của chính mình, của mẹ mình trong đó.

Cuối cùng, ngôn ngữ truyện góp phần truyền tải thông điệp nhân văn sâu sắc: hãy biết trân trọng tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẹ – một tình cảm thiêng liêng và cao quý. Qua hình ảnh củ khoai nướng, tác giả nhắc nhở mỗi người hãy biết yêu thương, chia sẻ và biết ơn những người thân yêu, bởi đôi khi, những điều giản dị nhất lại chứa đựng tình cảm lớn lao nhất.

Tóm lại, với ngôn ngữ giản dị mà sâu sắc, truyện ngắn "Củ khoai nướng" đã chạm đến trái tim người đọc bằng những cảm xúc chân thật và thông điệp đầy nhân văn. Đây là một tác phẩm giàu giá trị giáo dục, giúp chúng ta thêm yêu thương và trân trọng những điều bình dị trong cuộc sống, đặc biệt là tình mẹ – thứ tình cảm không gì có thể thay thế được.