K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 12 2017

Mọi người thường nói, tuổi học trò là lứa tuổi hồn nhiên, trong sáng với biết bao kỉ niệm. Mỗi người khi lớn lên có lẽ đều để lại những dấu ấn riêng cho mình về khoảng thời gian đẹp nhất, nơi luôn có bạn bè và thầy cô bên cạnh chia sẻ những vui buồn.

Đối với tôi điều đó còn may mắn hơn nữa, khi bên cạnh luôn có người thầy – người mẹ dìu dắt chỉ bảo từ khi lọt lòng. Mẹ, người đã bên cạnh cùng con đi trên con đường tri thức, trên con đường còn lớn mà bất cứ ai cũng phải đi, đó là con đường đời. Người đã dạy cho con biết đi, biết đọc biết viết, biết làm những gì nên làm, biết nói những gì nên nói, biết khi nào nên lắng nghe, biết quan tâm đến những người thân yêu. Người đã dạy con biết khóc biết cười, biết không làm ngơ trước những mảnh đời bất hạnh. Người đã dạy cho con biết thế nào là yêu thương, biết làm thế nào để vượt qua những khó khăn, biết đứng dậy từ nơi nào vấp ngã bởi mẹ biết rằng “Con đường dẫn đến thành công không bao giờ trải đầy hoa hồng”, hạnh phúc không bao giờ tự đến và ở lại khi con người không biết trân trọng nó.  Mẹ đã cho con hay về những đạo lí làm người. Những bài học tưởng chừng như đơn giản ấy sẽ là những hành trang vô cùng quý giá để con bước tiếp trên con đường mà con đã chọn.

 “Lúc ở nhà mẹ cũng là cô giáo, khi đến trường cô giáo như mẹ hiền”. Mỗi một năm học kết thúc cũng chính là lúc những người lái đò cần mẫn chở những chuyến đò cập bến. Một chuyến đò chở biết bao tri thức, tình cảm mà thầy cô, cha mẹ muốn gửi vào mỗi học trò. Để có được điều đó con biết rằng mẹ đã phải thức bao đêm miệt mài bên những trang giáo án. Và có lẽ để đến khi con bước tiếp theo con đường tri thức của mẹ trở thành một nhà giáo, con mới thấy được nó cao quý và thiêng liêng đến nhường nào. Con cám ơn Mẹ – Mẹ chính là người thầy dẫn đường chỉ lối, vun đắp những ước mơ trong con, là người đã tiếp thêm sức mạnh cho con trên con đường đời của riêng mình. Dù sau trên con đường con chọn có phong ba, bão táp, con vẫn luôn vững bước bởi con biết rằng luôn có mẹ đứng sau ủng hộ, dõi theo mỗi bước con đi.

Có lẽ con không là học trò giỏi, con không thành công như mọi người, nhưng ít nhất con đã cố gắng làm theo những lời mẹ dạy. Không có mẹ con đã không có được ngày hôm nay:

Mấy ai là kẻ không thầy

Thế gian thường nói không thầy sao nên.

Con không biết nói gì hơn rằng : “Con yêu mẹ! – người mẹ người thầy con vẫn luôn kính yêu”!

28 tháng 12 2017

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

28 tháng 12 2017

à,à,à,...........................................bài j mà...............................................ghê tử thần vậy

đại phong = gió lớn = đổ chùa = tượng lo = lọ tương .

^ - ^

28 tháng 12 2017

đại phong là gió lớn , gió lớn thì đổ chùa , đổ chùa thì tượng lo , tượng lo là lọ tương

29 tháng 12 2017

Ko có ai trả lời được à?

28 tháng 12 2017

Lý Bạch là nhà thơ nổi tiếng của Trung Hoa với những vần thơ lãng mạn, trữ tình bay bổng khiến người đọc như chìm đắm trong một không gian vừa thanh tịnh vừa gần gũi nhất. Và trăng là biểu tượng chủ đạo trong thơ ông với vẻ đẹp viên mãn, nhưng vương nhiều nỗi niềm, bởi nó gắn bó với những năm tháng ấu thơ của ông. Bài thơ “Tĩnh dạ tứ” được sáng tác trong hoàn cảnh tha hương, bắt gặp một đêm trăng đẹp khiến nỗi nhớ quê trong ông lại bùng cháy lên mãnh liệt. Bài thơ chính là tiếng lòng nhẹ nhàng, sâu lắng và đầy âu lo.

cam-nghi-khi-hoc-xong-tinh-da-tu-ly-bach

Cảm nghĩ của em sau khi học xong “Tĩnh dạ tứ” của Lý Bạch-Văn lớp 7

Bài thơ được lấy cảm hứng từ một đêm trăng nơi đất khách quê người và một nỗi nhớ quê da diết không thể diễn tả thành lời. Cảm xúc bỗng nhiên ùa về miên man theo ánh trăng, đan xen vào đó là sự trằn trọc và thao thức khi ánh trăng rọi qua khung của sổ:

Đầu giường ánh trăng roi

Ngỡ mặt đất phủ sương

(Sàng tiền minh nguyệt quang

Nghi thị địa thượng sương)

Nhắc đến Lí Bạch, người ta thường nghĩ đến cảnh thưởng rượu dưới trăng, tức cảnh sinh tình; nhưng hoàn cảnh này lại khác hẳn. Hai câu thơ đầu có đan xen giữa hiện thực và tưởng tượng. Hiện tượng trăng rọi vào đầu giường xuyên qua khung cửa sổ là cảnh tác giả có thể thấy. Có lẽ đêm trăng đó quá đẹp, quá ấn tượng trong một đêm thanh tịnh như vậy khiến cho tác giả bồn chồn, trằn trọc không thể chợp mắt được. Ánh trăng len lỏi vào đầu giường khiến tác giả có một phép so sánh đầy tinh tế “Ngỡ măt đất phủ sương”. Ánh trăng chiếu rọi xuống mặt đất vào buổi tối khiến tác giả có cảm giác như măt đất đang bị bao phủ bởi một lớp sương trắng và mỏng tang. Có lẽ cam xúc trong trái tim của Lí Bạch đang tràn ra như chính ánh trăng chiếu rọi xuống mặt đất như bây giờ.

Chỉ với hai câu thơ nhưng phần nào đã vẽ lên được một đêm trăng nhẹ nhàng, trong không gian tĩnh lặng và sự lãng mạn, huyền ảo như bao trùm lấy. Cảm xúc của tác giả cũng vì thế là tự bung ra, da diết, bâng khuâng về những điều thân quen đã qua.

Ánh trăng giống như một người bạn lâu ngày không gặp, cảm xúc vừa vui mừng, vừa buồn vu vơ, vừa có một nỗi nhớ nào đó đã bắt đầu nhen nhóm lên.  Và dòng cảm xúc bỗng nhiên tràn ra ở hai câu thơ cuối:

Ngẩng đầu nhìn trăng sáng

Cúi đầu nhớ cố hương

(Cử đầu vọng minh nguyệt

Đê đầu tư cố hương)

Câu thơ thứ nhất là một phép đối lập đầy dụng ý nghệ thuật và mang ý nghĩa sâu sắc. Hai từ “ngẩng” và “cúi” đối lập nhau nhưng lại có ý nghĩa bổ trợ cho nhau.

Cử chỉ “ngẩng đầu” nhìn trăng sáng thì “cúi đầu” lại nhớ về cố hương.  DƯờng như ánh trăng chính là chất xúc tác để cho nỗi nhớ cứ thế tuôn trào ra mãnh liệt. “Cố hương” trong câu thơ này khiến cho người đọc nghẹn ngào ở trong lòng, vì nó gợi nhắc đến những điều xưa cũ, những con người xưa cũ ở mảnh đất cũ. CỐ hương thực ra là quê cũ, là quê hương bao nhiêu năm rồi thi sĩ chưa kịp trở lại. Bây giờ bỗng nhiên những hình ảnh về “cố hương” cứ hiển hiện khiến trái tim của Lí Bạch thấy chua xót và nghẹn ngào không nguôi.

Một nỗi nhớ quê nhẹ nhàng, miên man nhưng da diết và day dứt biết nhường nào. CHỉ với 4 câu thơ theo  thể ngũ ngôn tứ tuyệt cô đọng hàm súc nhưng tác giả vừa vẽ lên một bức tranh đêm trăng tuyệt đẹp vừa khơi gợi nên nỗi nhớ đã giấu kín ở trong trái tim mình ở nơi đất khách quê người. Nỗi nhớ ấy len lỏi sang tâm hồn người đọc khiến cho họ cũng cảm thấy có một nỗi nhớ nào vừa ngang qua đây.

Với tứ thơ giản dị, ngôn ngữ bình dân và cảm xúc chân thành, bài thơ “TĨnh dạ tư” của Lí Bạch đã thực sự khiến người đọc cảm nhận được những xúc cảm tinh tế nhất. Có lẽ vì thế người ta mới nói thơ Lí Bạch càng đọc càng ngấm, càng thấm.

28 tháng 12 2017

bạn lên google tra là sẽ có bạn ah 

28 tháng 12 2017

Bạn nhớ người yêu hả

28 tháng 12 2017

chỉ một chút thôi,một phút thôi

ny ơi anh đang ở nơi đâu

28 tháng 12 2017

Châu Chấu : 
- Cơ thể gồm 3 phần :
+ Đầu : 1 đôi râu , mắt kép , cái miệng 
+ Ngực : 3 đôi chân , 2 đôi cánh 
+ Bụng : phân đốt , mỗi đốt có một đôi lỗ thở

27 tháng 12 2017

Mk nghĩ là 7,635 nha

27 tháng 12 2017

8.530555555555556

Làm tròn là 8.5

30 tháng 5 2018

       Tổ 3 của lớp 7a

Ai ai cũng giỏi cũng đều là gương

       Bạn nào bạn nấy kiên cường

Thi đua phấn đấu để làm trò ngoan.

      Thành Nam tuy ít nói cười

Nhưng luôn tốt bụng với người người ta

      Ngọc Ánh nhỏ nhắn xinh tươi

Luôn luôn học tốt cô thầy đều khen

      Bạn Hoa nết lại chăm làm

Thành tích cao vút không ai được bằng

     Sơn dù nghịch ngợm lăng xăng

Vậy mà sáng tạo điểm 10 bài văn

     Lớp tôi bạn giỏi bạn ngoan

 Tổ 3 vẫn nhất trong lòng của tôi.

27 tháng 12 2017

trong cay