Trong chương trình ngữ văn 7 .Từ bài 1 đến bài 6 đã được học những kiểu bài văn nào? ( kết nối tri thức với cuộc sống)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Câu 1: Văn bản trên được viết theo thể loại truyền thuyết.
Nhân vật chính trong truyện: Lý Tiến.
Lý Tiến là một thanh niên khôi ngô tuấn tú, mạnh khỏe và tháo vát, nổi tiếng trong làng Long Đỗ. Anh được vua Hùng cử làm tướng, dẫn đầu đội quân ven bờ sông Tô để bảo vệ đất nước trước giặc Ân từ phương Bắc. Dù hy sinh trong trận chiến, Lý Tiến đã báo mộng và giúp tìm ra Thánh Gióng, người sau này đánh bại giặc.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Nhân vật cậu bé chăn cừu trong câu chuyện "Cậu bé chăn cừu" để lại cho ta nhiều bài học và ý nghĩa. mà ta cần học hỏi Cậu bé hiện lên là một cậu bé với công việc hằng ngày là chăn cừu. Mỗi ngày, cậu đều dắt đàn cừu ra ngoài đồng để gặm cỏ xung quanh còn cậu thì nằm trên cánh đồng nhìn chúng. Công việc của cậu là chỉ cần canh chừng đàn cừu khỏi lũ sói đói và lùa đàn cừu trở về làng khi trời sụp tối. Việc chăn cứu cứ lặp đi lặp lại ngày này qua ngày khác như thế, nên cậu bé cảm thấy buồn chán trong lòng và quyết định nghĩ ra trò lừa mọi người trong làng một vố cho vui. Trước đó, người dân trong làng đã dặn cậu bé rằng nếu nhìn thấy đám sói đói kia xuất hiện thì hãy hét to lên để họ có thể chạy đến giúp cậu nhanh nhất. Nghe thấy tiếng cậu bé la thất thanh, những người đàn ông trong làng hốt hoảng bỏ dở việc đang làm, ngay lập tức chạy đến ngay cánh đồng chăn cừu để giúp cậu đuổi sói. Nhìn thấy cảnh tượng lúc ấy, cậu bé cảm thấy rất thích thú vì mọi người đã hối hả chạy tới, tay cầm chiên, cuốc, gậy gộc và hét to để đuổi sói. Khi chạy đến nơi, mọi người nhìn xung quanh nhưng chắng thấy con sói nào cả. Họ đếm lại số cừu và chắc chắn rằng không có con nào bị bắt mất nên họ yên tâm quanh trở về nhà. Họ chỉ nghĩ rằng đám sói vì nghe tiếng la kêu cứu và tiếng hô hào đuổi bắt của người dân nên đã hoảng sợ mà bỏ chạy đi mất. Trong khi đó, cậu bé cười ngặt nghẽo đắt chí và nghĩ mình thật thông minh khi lừa được người dân trong làng. Ngày hôm sau, ra đồng chăn cừu cậu lại nảy ý định tiếp tục lừa mọi người. Cậu hét to: “Có sói! Cứu cháu với! Sói sẽ ăn thịt cừu của cháu mất”. Rồi cậu tiếp tục hét lên và chạy về phía làng: “Lại có sói! Cứu cháu với! Có sói! Có sói!”. Một lần nữa, khi nghe tiếng la hét kêu cứu của cậu bé chăn cừu mọi người lại bỏ hết công việc đang làm mà chạy đến giúp cậu đuổi sói. Họ đã nghĩ rằng hôm qua đám sói đã vụt mất mòi ngon có lẽ hôm nay chúng sẽ rất đói nên mọi người đã cố gắng chạy thật nhanh và tạo ra nhiều tiếng ồn hơn khi chạy để lũ sói nghe được mà khiếp sợ rồi bỏ chạy. Cậu bé cười ngặt nghẽo khi nhìn thấy dân làng vừa chạy hối hả, vừa la hét để lũ sói sợ. Nào ngờ đến nơi chẳng có con sói nào ở đấy cả. Khi nhìn thấy cậu bé luôn miệng cười khoái chị, những người trong làng đã ngầm hiểu ra rằng cậu bé đang cố ý gây dựng để đánh lừa mọi người. Họ đã rất tức giận và nói với cậu: “Này thằng bé kia, hãy coi chừng đấy. Rồi sẽ đến lúc mày phải kêu cứu thảm thiết mà chẳng ai chạy đến cứu đâu!”. Nghe dân làng nói thế, cậu bé chẳng hề thấy có lỗi hối hận mà lại càng cười to hơn. Một ngày nọ, có một con sói hung dữ đang dần tiến xuống cánh đồng, đó là một con sói thật sự. Nó nhìn thấy đàn cừu đang gặm cỏ ngon lành bèn chạy xông vào. Cậu bé chưa bao giờ trông thấy một con sói nào lớn và hung tợn đến như vậy, cậu không biết mình phải làm gì để bảo vệ đàn cừu khỏi nguy hiểm. Lúc này cầu mới chạy thật nhanh về làng để cầu cứu, cậu vừa chạy vừa hét lớn: “Sói! Có một con sói to! Có một con sói thật đang đến!”. Người dân trong làng ai cũng đều nghe thấy tiếng la hét đó, nhưng mọi người lại nghĩ đến việc bị lừa hai lần trước nên chẳng thèm quan tâm và vẫn tiếp tục ngồi trò chuyện về nhau. Dù cậu bé đã dùng mọi lời nói cố gắng thuyết phục mọi người tin vào lời nói của mình, tin rằng lần này thật sự là một con sói to đã xuất hiện đang muốn ăn thịt đàn cừu. Nào ngờ họ mặc kệ cậu chỉ cười và bảo: “Chắc thằng nhóc này lại bày trò để lừa chúng ta nữa đấy”. Thế là cậu bé đành bỏ cuộc và quay trở lại cánh đồng. Về đến nơi, cậu bé thấy đàn cừu của mình đã bị đám sói đói kia ăn thịt hết. Lúc này cậu bé mới ngồi xuống và bật khóc. Cậu biết rằng tất cả đều là lỗi của cậu. Cậu đã lừa mọi người trước và không ai còn tin một kẻ nói dối cả, thậm chí là khi kẻ đó đang nói thật. Từ đó ta có thể thấy chú bé chăn cừu là một đứa bé hư, không ngoan, luôn đi lừa gạt người khác. Chúng ta không nên học theo chú bé chăn cừu. Như vậy trong cuộc sống chúng ta cần trung thực, không được nói dối, lừa gạt người khác.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
"Thơ ca bắt rễ từ lòng người,nở hoa nơi từ ngữ".Quả thật,thơ ca là tiếng nói trái tim của con người.Phạm Thái là một trong số những nhà thơ xuất sắc của nền văn học hiện đại Việt Nam.Dù thì nhân đã đi xa,nhưng những tác phẩm sinh thời mà ông viết vẫn làm biết bao trái tim độc giả xúc động.Trong số đó,em ấn tượng nhất là bài"Mẹ là tất cả",mà đặc biệt là đoạn thơ sau:"Mẹ là biển rộng mênh mông/Dạt dào che chở..con trông con chờ".Trong đoạn thơ trên,nhà thơ đã sử dụng rất thành công biện pháp nghệ thuật tu từ so sánh.Hình ảnh"mẹ" đã được người cầm bút khéo léo ví với hình ảnh "biển rộng mênh mông".Nhờ phép từ từ này mà những vần thơ của tác giả đã trở nên gợi hình, gợi cảm hơn.Đồng thời phép so sánh còn cho ta thấy được tầm quan trọng cũng như công lao to lớn của mẹ trong cuộc sống con người.Mẹ hết lòng che chở, yêu thương,đùm bọc con.Con chính là niềm vui,niềm hạnh phúc của mẹ.Qua phép so sánh,nhà thơ đã bộc lộ được sự thấu hiểu, yêu kính và lòng biết ơn vô hạn của con dành cho mẹ cũng như niềm tự hào của con khi được làm con của mẹ.Có thể nói,tình mẫu tử là một tình cảm thiêng liêng,cao quý và không có thứ gì có thể chia rẽ được tình cảm này.Ta cảm nhận được sự biết ơn,lòng thấu hiểu mẹ sâu sắc của tác giả. Tình cảm ấy thật khiến ta trân trọng và học tập .Đạo làm con nhắc nhở em cần thêm yêu mẹ nhiều hơn nữa.Hẳn là một người con hiếu thảo,ngoan ngoãn,yêu thương mẹ lắm thì nhà thơ mới có thể cho ra đời tác phẩm hay và ý nghĩa đến như vậy.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Câu 13: Nhân vật bông hoa trong câu chuyện có điểm gì tốt, đáng khen? Bông hoa có tính cách hiền lành, sẵn sàng giúp đỡ chú ong bằng cách cho mật và nhờ chú ong mang phấn hoa đi khắp nơi, giúp khu vườn thêm rực rỡ. Đây là sự hợp tác và lòng tốt, đáng khen. Câu 14: Dấu câu trong câu "Chào bạn hoa, bạn có thể cho tôi xin chút mật không?" được dùng để kết thúc kiểu câu nào? Câu trên kết thúc bằng dấu chấm hỏi, thể hiện đây là một câu hỏi.