K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

viết đoạn văn khoảng 150 chữ, phân tích nhân vật tôi trong đoạn tích bà tôi của tác giả xuân quỳnh văn bản Thì ra bà tôi lâu nay vẫn đi bán bỏng ngoài bến tàu. Khổ thân bà quá! Bà ơi, cháu thương bà lắm. Bà có nghe thấy tiếng cháu gọi thầm bà không? Lúc này bà làm gì, ở đâu? Sao bà không về với cháu đi bà! Ôi, tôi như nhìn thấy bà tôi đang len lỏi đi dọc các toa tàu, giơ gói bỏng...
Đọc tiếp

viết đoạn văn khoảng 150 chữ, phân tích nhân vật tôi trong đoạn tích bà tôi của tác giả xuân quỳnh

văn bản

Thì ra bà tôi lâu nay vẫn đi bán bỏng ngoài bến tàu. Khổ thân bà quá! Bà ơi, cháu thương bà lắm. Bà có nghe thấy tiếng cháu gọi thầm bà không? Lúc này bà làm gì, ở đâu? Sao bà không về với cháu đi bà!

Ôi, tôi như nhìn thấy bà tôi đang len lỏi đi dọc các toa tàu, giơ gói bỏng lên trước mặt hành khách nài nỉ: “Ông ơi, bà ơi mua bỏng giúp tôi đi!”. Nhưng con tàu vô hình cứ mang các hành khách chạy đi, để lại bà tôi tóc bạc, lưng còng, đứng chơ vơ giữa hai vệt đường ray… Chính tôi, tôi cũng vô tình như con tàu, tôi chẳng để ý gì đến bà tôi, tôi chỉ nghĩ đến những con quay, những quả bóng của tôi thôi! Nhiều lúc bà tôi đến chơi, mới ngồi với bà được một tí, tôi đã vội bỏ đi với những trò chơi của tôi rồi! Không, không thể để thế được. Tôi đã mười hai tuổi, lớn rồi, tôi cũng có quyền bàn chuyện nghiêm chỉnh với bố mẹ tôi chứ! Nghĩ rồi, tôi chạy ào xuống nhà. Tôi thấy mẹ tôi đang rửa bát, còn bố tôi đang xách nước lên.

- Bố mẹ ơi, – tôi gọi giục giã, – bố mẹ vào cả đây con có chuyện này muốn nói với bố mẹ.

- Thằng này hôm nay lạ thật. – Bố tôi nói. – Có chuyện gì mà quan trọng vậy?

- Thì con cứ nói đi, – mẹ tôi nói, – mẹ vừa rửa bát vừa nghe cũng được.

- Không , cả mẹ nữa, mẹ vào đây con mới nói.

Mẹ tôi vào, nhìn tôi lo lắng:

- Hay con có chuyện gì ở lớp?

- Không.

- Hay con đánh nhau với bạn nào?

- Không. Chuyện nhà ta kia. Bố mẹ ơi, bố mẹ có thương bà không?

- Sao tự nhiên con lại hỏi thế? – Bố tôi hỏi lại tôi. – Mà bà làm sao kia mà thương?

- Bà chẳng làm sao cả. Bà đi bán bỏng ở bến tàu ấy, người ta bảo thế. Bố mẹ có biết không?

- Biết, – bố tôi có vẻ lúng túng, – nhưng thế thì sao.

- Còn sao nữa! – Tôi nghẹn ngào: – Bà già rồi. Sao bố lại để bà như thế? Khổ thân bà!

- Bố có bắt bà phải thế đâu, – mẹ tôi trả lời thay cho bố, – vì bà thích thế chứ.

- Thích ư? Con chắc là bà chẳng thích đâu. Đời nào bà lại thích đi bán bỏng hơn ở nhà với con, với bố mẹ. Bà yêu thương bố mẹ và con lắm kia mà. Ôi, con cứ nghĩ đến những ngày nắng, ngày rét mà bà thì già thế, bà sao chịu nổi, bà ốm rồi bà chết như bà Thìn bên cạnh ấy thì sao. – Nói đến đây tôi oà lên khóc. – Ước gì bây giờ con đã lớn để con nuôi được bà!

Bố mẹ tôi lặng lẽ nhìn tôi rồi lại nhìn nhau. Bố tôi đặt một bàn tay lên vai tôi rồi nói:

- Thôi con nín đi. Bố hiểu rồi. Con nín đi con!

Tôi cảm thấy giọng bố tôi hơi run và bàn tay nóng ran của bố truyền hơi nóng sang vai tôi. Mẹ tôi cũng nghẹn ngào:

- Con nói đúng, bố mẹ có lỗi với bà. Con đi ngủ đi, sáng mai bố mẹ sẽ xuống Vĩnh Tuy đón bà về đây. Gia đình ta lại sum họp như trước.

Tôi ngoan ngoãn nghe lời mẹ, lên giường nằm nhưng không làm sao chợp mắt được. Tôi cảm thấy phấp phỏng, vừa lo lại vừa vui. Chỉ sáng mai thôi, tôi lại được sống cùng với bà như trước. Nhưng nói dại, không hiểu sáng mai bà tôi có còn gặp được tôi không? Bà tôi vẫn thường hay nói với tôi: “Bà sống được ngày nào hay ngày ấy. Người già như ngọn đèn trước gió, không biết tắt lúc nào”.

 
0
3 tháng 12 2024

Trả lời:

1.       Trâu ơi ta bảo trâu này,

   Trâu ra ngoài ruộng trâu cày với ta.

2.       Núi cao chi lắm núi ơi,

   Núi che mặt trời chẳng thấy người thương.

3.       Núi cao bởi có đất bồi, 

   Núi chê đất thấp, núi ngồi ở đâu ?

4.       Muôn dòng sông đổ biển sâu

   Biển chê sông nhỏ biển đâu nước còn.

5.        Thân gầy guộc, lá mong manh

   Mà sao nên luỹ, nên thành tre ơi?
3 tháng 12 2024

Nhớ tick cho tớ nhé.

2 tháng 12 2024

Bài ca dao "Anh em nào phải người xa [...] Anh em hòa thuận, hai thân vui vầy" đã mang đến cho em những lời nhắn nhủ ý nghĩa về việc giữ gìn và xây dựng tình cảm anh em trong một nhà. Ngay từ câu thơ đầu, tác giả dân gian khẳng định và nhấn mạnh "Anh em nào phải người xa". Đúng vậy, anh chị em là những con người chung huyết thống, nguồn cội chứ không phải là kẻ xa lạ. Vì thế, anh em trong nhà phải biết yêu thương, che chở, bao bọc và gắn liền với nhau như "thể tay chân". Nếu một người gặp khó khăn thì những cá nhân khác cần cố gắng giúp đỡ. Để từ đó, anh em hòa thuận, đoàn kết; gia đình cũng trở nên êm ấm, hạnh phúc. Và hơn hết, bậc sinh thành - những người làm cha làm mẹ sẽ cảm thấy vui sướng, tự hào khi thấy con cái hòa thuận. Nhờ thể thơ lục bát truyền thống và việc sử dụng thành công biện pháp so sánh "Yêu nhau như thể tay chân,", tác giả dân gian đã làm nổi bật giá trị nhân văn tốt đẹp về tình cảm gia đình cao quý, thiêng liêng. Mong rằng, qua bài ca dao này, mỗi người sẽ biết đoàn kết, yêu thương, hòa thuận với anh chị em trong nhà.

2 tháng 12 2024

 Dưới đây là một số ca dao, tục ngữ Việt Nam nói về tre:

  1. Tre già măng mọc: Ý nghĩa là thế hệ đi trước sẽ có thế hệ kế tiếp.

  2. Tre già nhưng lòng cứng cáp: Tre già nhưng vẫn giữ được sự kiên cường, tượng trưng cho người già nhưng vẫn rất mạnh mẽ và kiên trì.

  3. Tre đằng ngà, măng mọc thẳng: Thế hệ trước tốt đẹp thì thế hệ sau cũng phát triển tốt đẹp.

  4. Tre vững trơ trụi bão, măng vươn cao đón nắng: Tre đứng vững trước khó khăn, măng vươn lên phát triển, thể hiện sự kế thừa và phát triển.

  5. Cây tre trăm đốt: Câu chuyện cổ tích quen thuộc về lòng kiên trì và sức mạnh của người dân Việt Nam trong việc vượt qua khó khăn.

  6. Tre già đã cỗi, măng non phải nhánh: Thể hiện sự kế thừa và trách nhiệm của thế hệ trẻ đối với thế hệ trước.

2 tháng 12 2024

trong bài thơ "Biển Đẹp," thông qua việc miêu tả vẻ đẹp mê hoặc và hùng vĩ của biển cả, tác giả gửi gắm thông điệp về sự kính trọng và tình yêu thiên nhiên. Biển không chỉ là một cảnh quan tự nhiên, mà còn là biểu tượng cho sự rộng lớn, bao dung và kỳ diệu của thiên nhiên. Tác giả cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc bảo vệ và trân trọng vẻ đẹp tự nhiên này để duy trì một môi trường sống bền vững cho các thế hệ mai sau.

2 tháng 12 2024

ko bt

 

2 tháng 12 2024

Mình mới tìm đc 5 cái mỗi loại à:

1) Tuyên truyền, giáo dục nâng cao nhận thức của người dân về vai trò của rừng và tầm quan trọng của việc bảo vệ rừng.

- Xây dựng và thực hiện các quy định pháp luật về bảo vệ rừng.

- Tăng cường công tác quản lý, bảo vệ rừng của các cơ quan chức năng.

- Tăng cường trồng rừng, phủ xanh đất trống đồi trọc.

- Phát triển kinh tế rừng bền vững.

- Tổ chức các sự kiện, cuộc thi về vấn đề bảo vệ rừng

2) Khai thác vàng thủ công

- Nhiễm độc nước bề mặt

- Nhiễm độc nước nguồn

- Khai thác công nghiệp thải ra nhiều khí CO2

- Chặt phá cây xanh

- Nước thải không qua xử lí

- Khai thác quặng quá mức

- Tái sinh bình ắc quy đã qua sử dụng

- Nhiễm phóng xạ từ các hoạt động phản ứng hạt nhân

- Nấu chảy kim loại trong gia công

2 tháng 12 2024

??????? em học sách cánh diều hay tri thức vậy

2 tháng 12 2024

sách j đây bn oi

2 tháng 12 2024

Nhân vật chữ tình trong bài thơ "Cúc kêu cảm hứng" của Nguyễn Khuyến là một hình tượng rất đặc biệt, mang đậm chất trữ tình, đồng quê và gắn bó sâu sắc với thiên nhiên. Nhân vật này không chỉ là con chim cuốc mà còn là biểu tượng của lòng trung thành, nỗi nhớ quê hương và những cảm xúc lắng đọng trong lòng người Việt Nam mỗi khi nghĩ về quê hương.

Trong bài thơ, tiếng kêu của chim cuốc vang lên giữa khung cảnh thanh bình của làng quê Việt Nam, nhắc nhở về một mùa màng bội thu và những ký ức ngọt ngào của tuổi thơ. Tiếng kêu ấy không chỉ đơn thuần là âm thanh của thiên nhiên mà còn là tiếng gọi của tâm hồn, đưa con người trở về với những giá trị cội nguồn, bình dị và chân thật nhất. Nhân vật chữ tình trong thơ Nguyễn Khuyến thể hiện sự gắn bó sâu sắc với quê hương, với cảnh vật và con người nơi đó. Qua đó, tác giả cũng gửi gắm tình yêu và lòng tự hào về quê hương, đất nước.

Nguyễn Khuyến đã khéo léo dùng hình ảnh chim cuốc để tạo nên một nhân vật trữ tình đầy ý nghĩa, vừa gợi nhớ, vừa truyền tải những giá trị tinh thần sâu sắc. Bài thơ "Cúc kêu cảm hứng" với hình tượng chim cuốc đã trở thành một phần không thể thiếu trong tâm hồn người yêu thơ Việt Nam.