K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

hãy lập dàn ý cụ thể cho bài:Bất kì ai trong chúng ta cũng từng là những đứa trẻ, với một tuổi thơ đầy ắp biết bao kỉ niệm bên người thân, bạn bè. Tôi cũng vậy, dường như mỗi ngày, mỗi giờ đối với tôi đều là những kỉ niệm đáng nhớ. Tuy nhiên kỉ niệm mà tôi nhớ nhất đến tận bây giờ chính là một lần được cô giáo khen hồi lớp 3. Hồi đó, tôi là một cô bé học rất...
Đọc tiếp

hãy lập dàn ý cụ thể cho bài:

Bất kì ai trong chúng ta cũng từng là những đứa trẻ, với một tuổi thơ đầy ắp biết bao kỉ niệm bên người thân, bạn bè. Tôi cũng vậy, dường như mỗi ngày, mỗi giờ đối với tôi đều là những kỉ niệm đáng nhớ. Tuy nhiên kỉ niệm mà tôi nhớ nhất đến tận bây giờ chính là một lần được cô giáo khen hồi lớp 3.

 

Hồi đó, tôi là một cô bé học rất kém môn Tiếng Việt, đặc biệt là phần tập làm văn. Tính cách ham chơi, năng nổ quá mức khiến tôi khó mà ngồi yên một chỗ để viết nắn nót từng câu văn được. Thế nên, mỗi tiết làm văn với tôi thực sự là một cơn ác mộng. Và cô Linh- giáo viên chủ nhiệm của tôi hồi ấy cũng đưa tôi vào nhóm những học sinh cần đặc biệt quan tâm trong giờ học tiếng việt. Cứ thế, giờ tập làm văn của tôi cứ trôi qua nặng nề như thế.

 

Tuy nhiên, mọi thứ đã thay đổi vào một ngày mùa đông cuối năm, khi cô giáo yêu cầu tôi viết bài văn tả cảnh khu chợ ngày cuối năm, gần Tết. Lúc đó, tôi mang theo vở bài tập theo mẹ ra chợ mua hoa, người qua kẻ lại tấp nập, rộn ràng khiến tôi nhanh chóng quên đi phần bài tập cần làm. Nhưng cuối cùng mẹ vẫn buộc tôi đối diện với nó. Như thường lệ, tôi mở cuốn vở tập làm văn ra với một tâm trạng chán nản và mệt mỏi. Mẹ tôi thấy thế liền bảo rằng:

- Con hãy nhìn xung quanh đi, các cô chú bán hàng, rồi người đi mua, người đi chơi… con thấy như thế nào thì tả giống như vậy, không có khó đâu.

Nghe lời mẹ, tôi bắt đầu quan sát xung quanh thật kĩ rồi mới viết. Lần đầu tiên, tôi thấy việc viết văn cũng thú vị đến thế. Tôi viết liền mạch cả một bài văn thật dài. Tôi tả những hàng hoa, hàng bánh kẹo của các cô, các chú được bày biện xinh đẹp, rực rỡ. Tôi tả những cô bé, cậu bé lăng xăng chạy theo mẹ. Tôi còn tả cả những nụ cười tươi rói của cô bán hoa khi có người mua hàng. Cứ thế, mà cả hai trang giấy phút chốc kín hết cả chữ. Kết thúc bài văn, lòng tôi vui đến lạ kì. Cả tối hôm ấy, tôi cứ thao thức mãi, mong thật nhanh đến ngày mai để nộp bài cho cô.

 

Đến giờ tập làm văn hôm sau, khi đọc đến bài văn của tôi, cô giáo ngừng lại, lật bìa vở ra xem lại tên rồi mới đọc tiếp. Tôi nín thở hồi hộp dõi theo từng cử chỉ của cô. Cô nhăn mày  cũng khiến tôi hồi hộp theo. Và rồi cô cũng đọc xong. Nhưng cô giáo chẳng nói gì cả, mà điềm tĩnh đọc tiếp bài làm của các bạn khác trong lớp. Điều đó khiến tôi vô cùng thất vọng, nằm sấp xuống mặt bàn. Một lát sau, cô giáo yêu cầu cả lớp tập trung, cô từ tốn nhận xét những ưu, khuyết điểm của cả lớp trong bài viết lần này. Xong xuôi, tự nhiên cô cầm một cuốn vở ra đứng trước lớp và nói:

- Lần này, cô muốn cả lớp mình cùng dành một tràng vỗ tay cho bạn Ngọc Anh, vì bạn ấy đã viết rất tốt. Tuy vẫn có một vài lỗi nhỏ, nhưng những gì bạn ấy miêu tả và kể lại vô cùng sinh động và hấp dẫn. Vậy nên cô sẽ cho bạn một điểm chín.

 

Nói rồi, cô gọi tôi lên bục để nhận vở. Trước ánh mắt ngạc nhiên và ngưỡng mộ của các bạn, tôi tiến lại gần cô. Cô giáo dịu dàng nhìn tôi nhận lấy vở và trở về chỗ. Lúc ấy, cô giáo rồi đến các bạn lần lượt vỗ tay chúc mừng tôi. Đó là lần đầu tiên tôi được điểm chín và được cô khen trong môn tập làm văn. Niềm tự hào ấy không gì có thể diễn tả được.

Từ hôm đó, tôi thêm yêu việc viết văn. mỗi khi cô yêu cầu viết bài, tôi sẽ tìm hiểu thật kĩ rồi mới viết thật cẩn thận. Bằng tất cả sự nghiêm túc của mình. Nhờ vậy, mà khả năng viết văn của tôi ngày càng tốt hơn

Giờ đây, việc viết văn đối với tôi không có gì là khó. Tất cả chính là nhờ lời khen và điểm chín hào phóng của cô ngày hôm đó. Chính nó đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh, niềm tin để cố gắng hơn. Vì vậy, kỉ niệm ngày hôm đó, tôi vẫn luôn nhớ mãi đến bây giờ.

Cảm ơn trước ạ❤❤❤

 

0
(4,0 điểm) Đọc văn bản sau:                     Ái quốc      Nay ta hát một thiên ái quốc,      Yêu gì hơn yêu nước nhà ta.           Trang nghiêm bốn mặt sơn hà, Ông cha để lại cho ta lọ vàng.        Trải mấy lớp tiền vương dựng mở,      Bốn ngàn năm giãi gió dầm mưa.           Biết bao công của người xưa, Gang sông, tấc núi, dạ thưa, ruột tằm.    ...
Đọc tiếp

(4,0 điểm) Đọc văn bản sau:

                    Ái quốc

     Nay ta hát một thiên ái quốc,

     Yêu gì hơn yêu nước nhà ta.

          Trang nghiêm bốn mặt sơn hà,

Ông cha để lại cho ta lọ vàng.

 

     Trải mấy lớp tiền vương dựng mở,

     Bốn ngàn năm giãi gió dầm mưa.

          Biết bao công của người xưa,

Gang sông, tấc núi, dạ thưa, ruột tằm.

 

     Hào Đại Hải âm thầm trước mặt,

     Dải Cửu Long quanh quất miền tây,

          Một toà san sát sinh thay,

Bên kia Vân, Quảng, bên này Côn Lôn.

 

     Vẻ gấm vóc nước non thêm đẹp,

     Rắp những mong cơ nghiệp dài lâu.

          Giống khôn há phải đàn trâu,

Giang sơn nỡ để người đâu vẫy vùng?

 

     Hai mươi triệu dân cùng của hết,

     Bốn mươi năm nước mất quyền không.

          Thương ôi! Công nghiệp tổ tông,

Nước tanh máu đỏ, non chồng thịt cao.

 

     Non nước ấy biết bao máu mủ,

     Nỡ nào đem nuôi lũ Sài Lang?

          Cờ ba sắc, xứ Đông Dương,

Trông càng thêm nhục, nói càng thêm đau!

 

     Nhục vì nước, mà đau người trước,

     Nông nỗi này, non nước cũng oan.

          Hồn ơi về với giang san,

Muôn người muôn tiếng hát ran câu này:

 

     “Hợp muôn sức ra tay quang phục,

     Quyết có phen rửa nhục báo thù...”

          Mấy câu ái quốc reo hò,

Chữ đồng tâm ấy phải cho một lòng.

(Phan Bội Châu)

Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5 (trình bày ngắn gọn):

Câu 1. Văn bản trên đã tuân thủ về quy luật của thể thơ song thất lục bát thế nào?

Câu 2. Chủ đề của văn bản là gì?

Câu 3. Chỉ ra sự độc đáo trong cách kết hợp từ ở dòng thơ “Nước tanh máu đỏ, non chồng thịt cao.”.

Câu 4. Xác định bố cục và mạch cảm xúc của bài thơ.

Câu 5. Trong bài thơ, tác giả Phan Bội Châu đã bộc bạch tình yêu nước của mình, từ đó, dùng ngôn từ để kêu gọi dân tộc đoàn kết đứng lên chống giặc. Trong thời hiện đại, theo anh/chị, chúng ta nên thể hiện lòng yêu nước bằng những cách nào? Viết đoạn văn từ 5 – 7 dòng để trình bày ý kiến của bản thân.

0
15 tháng 3

Câu 1

Trong xã hội hiện đại, giới trẻ phải đối mặt với nhiều cám dỗ như lối sống hưởng thụ, game online, mạng xã hội hay những thói quen tiêu cực. Để vượt qua những cám dỗ và làm chủ bản thân, mỗi người cần có ý thức tự rèn luyện và xây dựng lối sống lành mạnh. Trước hết, cần trang bị cho mình một tư duy vững vàng, biết phân biệt đúng – sai, không chạy theo những thú vui nhất thời. Bên cạnh đó, việc đặt ra mục tiêu rõ ràng cho bản thân sẽ giúp mỗi người có động lực phấn đấu, tránh xa những điều tiêu cực. Ngoài ra, việc tham gia vào các hoạt động bổ ích như đọc sách, thể thao, hoạt động tình nguyện cũng là cách giúp chúng ta rèn luyện bản thân. Quan trọng nhất, mỗi người cần có sự kiểm soát tốt cảm xúc và hành động, không để bị lôi kéo vào những cám dỗ gây hại. Gia đình và nhà trường cũng đóng vai trò quan trọng trong việc định hướng và giáo dục đạo đức, giúp giới trẻ phát triển theo hướng tích cực. Khi biết làm chủ bản thân, con người sẽ đạt được thành công và sống một cuộc đời ý nghĩa hơn.

Câu 2

Bài thơ "Mẹ ta trả nhớ về không" của Đỗ Trung Quân là một tác phẩm xúc động về tình mẫu tử và nỗi đau khi mẹ già đi, mất dần trí nhớ. Chủ đề chính của bài thơ là sự xót xa, tiếc nuối của người con khi chứng kiến mẹ già yếu, trí nhớ không còn nguyên vẹn. Khi còn trẻ, người con ra đi với niềm vui, để lại mẹ già với nỗi nhớ thương. Nhưng khi trở về, thời gian đã cướp đi ký ức của mẹ, để rồi chính mẹ không còn nhận ra đứa con ruột thịt của mình. Về nghệ thuật, bài thơ có cách diễn đạt giản dị nhưng sâu sắc. Việc sử dụng câu hỏi tu từ "Mẹ ta trả nhớ về không?" làm tăng thêm sự day dứt. Hình ảnh "trả trăm năm lại bụi hồng… rồi đi" gợi lên sự vô thường của kiếp người. Bên cạnh đó, giọng thơ nhẹ nhàng nhưng thấm đẫm cảm xúc, giúp người đọc cảm nhận rõ rệt nỗi đau của sự lãng quên và tình cảm thiêng liêng của mẹ con. Qua bài thơ, Đỗ Trung Quân không chỉ khắc họa tình mẫu tử mà còn gửi gắm thông điệp về sự trân trọng những khoảnh khắc bên mẹ khi còn có thể. Đây là một tác phẩm giàu giá trị nhân văn, chạm đến trái tim của người đọc.

Chúc bạn học tốt.

(4,0 điểm) Đọc văn bản sau:      Tóm lược: Nhà soạn kịch Lưu Quang Vũ lấy cảm hứng từ cốt truyện dân gian dựng nên vở kịch nói nổi tiếng cùng tên “Hồn Trương Ba, da hàng thịt”. Vở kịch kể về bi kịch của Trương Ba – một người làm vườn hiền lành, đức độ nhưng vì một sự cố, linh hồn ông phải sống nhờ trong thân xác anh hàng thịt phàm tục. Sự khác biệt giữa linh hồn...
Đọc tiếp

(4,0 điểm) Đọc văn bản sau:

     Tóm lược: Nhà soạn kịch Lưu Quang Vũ lấy cảm hứng từ cốt truyện dân gian dựng nên vở kịch nói nổi tiếng cùng tên “Hồn Trương Ba, da hàng thịt”. Vở kịch kể về bi kịch của Trương Ba – một người làm vườn hiền lành, đức độ nhưng vì một sự cố, linh hồn ông phải sống nhờ trong thân xác anh hàng thịt phàm tục. Sự khác biệt giữa linh hồn thanh cao và thân xác đầy bản năng tạo ra mâu thuẫn lớn, khiến Trương Ba ngày càng đau khổ. Ông phải đối mặt với sự thay đổi từ chính mình khi bắt đầu bị ảnh hưởng bởi những đòi hỏi bản năng của thân xác. Đồng thời, gia đình và những người thân yêu cũng dần xa lánh ông vì không còn nhận ra người Trương Ba trước kia. Trong tâm trạng giằng xé, ông có một cuộc đối thoại đầy căng thẳng với chính thân xác hàng thịt – nơi cả hai bên vạch trần những xung đột sâu sắc giữa linh hồn và thể xác. Đoạn trích sau là phần đầu chương 7 của vở kịch, tái hiện “Cuộc đối thoại giữa Hồn và Xác”.

     (Trên sân khấu, hồn Trương Ba tách ra khỏi xác anh hàng thịt và hiện hình lờ mờ trong dáng nhân vật Trương Ba thật. Thân xác bằng thịt vẫn ngồi nguyên trên chõng và lúc này chỉ còn là thân xác.)

Xác hàng thịt: (bắt đầu) Vô ích, cái linh hồn mờ nhạt của ông Trương Ba khốn khổ kia ơi, ông không tách ra khỏi tôi được đâu, dù tôi chỉ là thân xác...

Hồn Trương Ba: A, mày cũng biết nói kia à? Vô lý, mày không thể biết nói! Mày không có tiếng nói, mà chỉ là xác thịt âm u đui mù...

Xác hàng thịt: Có đấy! Xác thịt có tiếng nói đấy! Ông đã biết tiếng nói của tôi rồi, đã luôn luôn bị tiếng nói ấy sai khiến. Chính vì âm u, đui mù mà tôi có sức mạnh ghê gớm, lắm khi át cả cái linh hồn cao khiết của ông đấy!

Hồn Trương Ba: Nói láo! Mày chỉ là cái vỏ bên ngoài, không có ý nghĩa gì hết, không có tư tưởng, không có cảm xúc!

Xác hàng thịt: Có thật thế không?

Hồn Trương Ba: Hoặc nếu có, thì chỉ là những thứ thấp kém, mà bất cứ con thú nào cũng có được: thèm ăn ngon, thèm rượu thịt…

Xác hàng thịt: Tất nhiên, tất nhiên. Sao ông không kể tiếp: Khi ông ở bên nhà tôi... Khi ông đứng bên cạnh vợ tôi, tay chân run rẩy, hơi thở nóng rực, cổ nghẹn lại... Đêm hôm đó, suýt nữa thì...

Hồn Trương Ba: Im đi! Đấy là mày chứ, chân tay mày, hơi thở của mày...

Xác hàng thịt: Thì tôi có ghen đâu! Ai lại ghen với chính thân thể mình nhỉ! Tôi chỉ trách là sao đêm ấy ông lại tự dưng bỏ chạy, hoài của!... Này, nhưng ta nên thành thật với nhau một chút: Chẳng lẽ ông không xao xuyến chút gì? Hà hà, cái món tiết canh, cổ hũ, khấu đuôi, và đủ các thứ thú vị khác không làm hồn ông lâng lâng cảm xúc sao? Để thoả mãn tôi, chẳng lẽ ông không tham dự vào chút đỉnh gì? Nào, hãy thành thật trả lời!

Hồn Trương Ba: Ta... ta... đã bảo mày im đi!

Xác hàng thịt: Rõ là ông không dám trả lời. Giấu ai chứ không thể giấu tôi được! Hai ta đã hoà với nhau làm một rồi!

Hồn Trương Ba: Không! Ta vẫn có một đời sống riêng: nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn...

Xác hàng thịt: Nực cười thật! Khi ông phải tồn tại nhờ tôi, chiều theo những đòi hỏi của tôi, mà còn nhận là nguyên vẹn, trong sạch, thẳng thắn!

Hồn Trương Ba: (bịt tai lại) Ta không muốn nghe mày nữa!

Xác hàng thịt: (lắc đầu) Ông cứ việc bịt tai lại! Chẳng có cách nào chối bỏ tôi được đâu! Mà đáng lẽ ông phải cảm ơn tôi. Tôi đã cho ông sức mạnh. Ông có nhớ hôm ông tát thằng con ông toé máu mồm máu mũi không? Cơn giận của ông lại có thêm sức mạnh của tôi... Ha ha!

Hồn Trương Ba: Ta cần gì đến cái sức mạnh làm ta trở thành tàn bạo.

Xác hàng thịt: Nhưng tôi là cái hoàn cảnh mà ông buộc phải quy phục! Đâu phải lỗi tại tôi... (buồn rầu) Sao ông có vẻ khinh thường tôi thế nhỉ? Tôi cũng đáng được quý trọng chứ! Tôi là cái bình để chứa đựng linh hồn. Nhờ tôi mà ông có thể làm lụng, cuốc xới. Ông nhìn ngắm trời đất, cây cối, những người thân... Nhờ có đôi mắt của tôi, ông cảm nhận thế giới này qua những giác quan của tôi... Khi muốn hành hạ tâm hồn con người, người ta xúc phạm thể xác… Những vị lắm chữ nhiều sách như các ông là hay vin vào cớ tâm hồn là quý, khuyên con người ta sống vì phần hồn, để rồi bỏ bê cho thân xác họ mãi khổ sở, nhếch nhác... Mỗi bữa tôi đòi ăn tám, chín bát cơm, tôi thèm ăn thịt, hỏi có gì là tội lỗi nào? Lỗi là ở chỗ không có đủ tám, chín bát cơm cho tôi ăn chứ!

Hồn Trương Ba: Nhưng... Nhưng...

Xác hàng thịt: Hãy công bằng hơn, ông Trương Ba ạ! Từ nãy tới giờ chỉ có ông nặng lời với tôi, chứ tôi thì vẫn nhã nhặn với ông đấy chứ (thì thầm). Tôi rất biết cách chiều chuộng linh hồn...

Hồn Trương Ba: Chiều chuộng?

Xác hàng thịt: Chứ sao? Tôi thông cảm với những “trò chơi tâm hồn của ông”. Nghĩa là: Những lúc một mình một bóng, ông cứ việc nghĩ rằng ông có một tâm hồn bên trong cao khiết, chẳng qua vì hoàn cảnh, vì để sống mà ông phải nhân nhượng tôi. Làm xong điều xấu gì ông cứ việc đổ tội cho tôi, để ông được thanh thản. Tôi biết: Cần phải để cho tính tự ái của ông được ve vuốt. Tâm hồn là thứ lắm sĩ diện! Hà hà, miễn là... ông vẫn làm đủ mọi việc để thoả mãn những thèm khát của tôi!

Hồn Trương Ba: Lí lẽ của anh thật ti tiện!

Xác hàng thịt: Ấy đấy, ông bắt đầu gọi tôi là anh rồi đấy! Có phải lí lẽ của tôi đâu, tôi chỉ nhắc lại những điều ông vẫn tự nói với mình và với người khác đấy chứ! Đã bảo chúng ta tuy hai mà một!

Hồn Trương Ba: (như tuyệt vọng) Trời!

Xác hàng thịt: (an ủi) Ông đừng nên tự dằn vặt làm gì! Tôi đâu muốn làm khổ ông, bởi tôi cũng rất cần đến ông. Thôi, đừng cãi cọ nhau nữa! Chẳng còn cách nào khác đâu! Phải sống hoà thuận với nhau thôi! Cái hồn vía ương bướng của tôi ơi, hãy về với tôi này!

      (Hồn Trương Ba bần thần nhập lại vào xác hàng thịt. Trên sân khấu, nhân vật Trương Ba biến đi. Chỉ còn lại xác hàng thịt mang hồn Trương Ba ngồi lặng lẽ bên chõng... Vợ Trương Ba vào.)

(Trích Hồn Trương Ba da hàng thịt, Tôi và chúng ta, NXB Kim Đồng, 2021)

Thực hiện các yêu cầu từ câu 1 đến câu 5 (trình bày ngắn gọn):

Câu 1. Xác định mâu thuẫn chính trong đoạn trích trên.

Câu 2. Chủ đề của đoạn trích trên là gì?

Câu 3. Xác định nghĩa của yếu tố Hán Việt “thuận” trong những câu sau:

a. Phải sống hoà thuận với nhau thôi!

b. Thuyền thuận gió lao đi vun vút.

Câu 4. Phân tích một số lời thoại mà anh/chị cho rằng có tác dụng trong việc thể hiện tính cách của nhân vật Trương Ba.

Câu 5. Anh/ chị đồng tình hay phản đối với những lập luận của phần xác anh hàng thịt trong đoạn trích trên. Hãy lí giải quan điểm của bản thân bằng đoạn văn ngắn khoảng 5 – 7 dòng.

0
15 tháng 3

Truyện "Cô bé Lọ Lem": Đây là một câu chuyện về một cô gái nghèo khổ nhưng nhân hậu. Sau khi gặp được một bà tiên tốt bụng, cô bé được giúp đỡ và biến hóa thành người đẹp lộng lẫy. Cô đã thu hút được hoàng tử và cuối cùng tìm thấy hạnh phúc. Ý nghĩa của truyện là sự công bằng, lòng tốt sẽ được đền đáp, và tình yêu đích thực sẽ thắng mọi trở ngại.

chúc bạn học tốt


TRÒ CHƠI BỊ MẮT BẮT DÊa. Mục đích Trò chơi bịt mắt bắt dê giúp trẻ rèn luyện kĩ năng di chuyển, nhanh nhẹn, khéo léo và khả năng phán đoán. Trò chơi giúp tạo không khí vui vẻ, sôi động và tăng thêm tính đoàn kết.b. Hướng dẫn chơi Tùy theo mỗi vùng miền mà có cách chơi khác nhau. Sau đây là 2 cách chơi bịt mắt bắt dê phổ biến như sau: Cách 1: Cả nhóm cùng oẳn tù tì hoặc...
Đọc tiếp

TRÒ CHƠI BỊ MẮT BẮT DÊ
a. Mục đích
Trò chơi bịt mắt bắt dê giúp trẻ rèn luyện kĩ năng di chuyển, nhanh nhẹn, khéo léo và khả năng phán đoán. Trò chơi giúp tạo không khí vui vẻ, sôi động và tăng thêm tính đoàn kết.
b. Hướng dẫn chơi
Tùy theo mỗi vùng miền mà có cách chơi khác nhau. Sau đây là 2 cách chơi bịt mắt bắt dê phổ biến như sau:
Cách 1:
Cả nhóm cùng oẳn tù tì hoặc chọn một người xung phong bịt mắt đi bắt dê, khăn bịt mắt, những người xung quanh đứng thành vòng tròn rộng. Người chơi chạy xung quanh người bịt mắt cho `1đến khi người đó hô đứng lại thì phải đứng lại không được di chuyển, lúc này người bịt mắt đi quanh vòng tròn và bắt một người bất kỳ, người chơi cố tạo ra tiếng động để người bịt mắt mất phương hướng khó phán đoán. Cho đến khi người bịt mắt bắt được và đoán đúng tên một ai đó thì người đó phải thế chỗ cho người bịt mắt. Nếu không bắt được ai lại hô bắt đầu để mọi người di chuyển.
Cách 2
Chọn hai người vào chơi, một người làm dê, một người đi bắt dê. Cả hai cùng đứng trong vòng tròn và bịt bịt mắt, đứng quay lưng vào nhau. Sau đó nghe theo hiệu lệnh người làm dê vừa di chuyển vừa kêu be be để người bắt dê định hình phương hướng và đuổi bắt. Những người đứng xung quanh hò reo tạo không khí sôi động. Người săn bắt được dê thì dê được thay chỗ làm người săn và một người khác ở hàng rào vào làm dê, người săn thắng cuộc trở lại làm hàng rào.
c. Luật chơi trò bịt mắt bắt dê
- Mắt phải được bịt kín
- Người chơi chỉ được cổ vũ, không được nhắc hoặc mách cho bạn đi bắt dê
- Không được đi ra khỏi vòng tròn
- Nếu trong một thời gian quy định mà không bắt được dê thì coi như bên dê thắng và thay người khác vào chơi.
( In trong 100 trò chơi dân gian cho thiếu nhi, NXB Kim Đồng , 2014)

A.Giới thiệu cách phán đoán trong trò chơi bịt mắt bắt dê

B.Giới thiệu tác dụng của trò chơi bịt mắt bắt dê

C.Giới thiệu cách chơi trò chơi bịt mắt bắt dê

D.Giới thiệu nguồn gốc của trò chơi bịt mắt bắt dê

1
15 tháng 3

Văn bản trên giới thiệu cách chơi trò chơi Bịt mắt bắt dê.
-> Đáp án A.
#ngophuongloan(chipcuti)
Chúc bạn học tốt hjhj!!

15 tháng 3

Qua chi tiết này, tác giả dân gian muốn nhấn mạnh rằng những người lương thiện, chăm chỉ và luôn cố gắng thì dù gặp khó khăn gì cũng sẽ được quý nhân giúp đỡ. Câu chuyện “Cây tre trăm đốt” thể hiện niềm tin, ước vọng của nhân dân lao động xưa, cái thiện luôn chiến thắng cái ác, ở hiền sẽ gặp lành.


15 tháng 3

kì ảo ,huyền bí mang trí tưởng tưởng của tác giả, mik ko biết