lớp 5 ở bình sơn điểm danh nào
lý gia huy đây
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Mỡ bài :
Trong cuộc sống có rất nhiều niềm vui và điều thú vị . Và cách tốt nhất đó là đi trãi nghiệm từ cuộc sống xung quanh ta . Và việc đơn giản nhất để có được điều đó là một chuyến đi chơi thú vị cùng bạn bè .
- Kết bài :
Vì vậy để có được nhiều điều thú vị ta không chỉ là có một cuộc đi chơi mà cần phải có nhiều việc làm khác nhau để góp phần tạo nên nhiều thiều hay điều thú vị trong cuộc sống .
Một ngày đẹp trời và một bầu không khí trong lành, hôm nay, gia đình tôi lại có một khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau khi cùng nhau đi dã ngoại ở ngoại ô thành phố.Ba, mẹ, tôi và em tôi cùng chở nhau trên chiếc xe ô tô đã cũ, chị GIó chợt khẽ thổi một làn gió khẽ bên tai tôi.Ôi! Cảm giác này thật là hạnh phúc biết bao! Khi ba mẹ cùng hai chị em tôi cùng vui đùa với chú cún Mickey rồi cùng ăn một bữa ăn thịnh soạn, ngon lành do chính tay mẹ tôi chuẩn bị. Cả gia đình tôi cùng cười nói hạnh phúc, tôi muốn cảm giác này cứ mãi như thế.Thật là một ngày hạnh phúc với biết bao điều tươi đẹp!
Nếu có ai đó hỏi em rằng: "Trong mắt em cô gái nào là đẹp nhất?", thì em xin trả lời đó chính là chị gái của em. Đối với em, chị gái không chỉ là người thân, người chị mà còn là người mẹ thứ hai, là người bạn luôn quan tâm và chia sẻ với em tất cả mọi thứ trong cuộc sống.
Chị gái của em tên là Hương, năm nay vừa tròn 15 tuổi và đang theo học tại một trường cấp ba trên huyện. Trong gia đình em chỉ có bố mẹ và hai chị em gái nên chị rất thương em, luôn quan tâm, chăm sóc và giúp đỡ em từ những việc nhỏ nhất, chị chưa bao giờ mắng em nặng lời, ngược lại còn luôn nhường nhịn và dỗ dành em. Chị đang ở lứa tuổi dậy thì nên trông dáng người rất đầy đặn và cân đối, dáng người cao và thon thả, đôi chân thẳng và dài. Chị rất thích nuôi tóc dài nên tóc của chị lúc nào cũng dài ngang lưng, chưa bao giờ chị cắt ngắn hơn, mái tóc của chị rất đẹp, vừa dài vừa thẳng tự nhiên lại đen bóng, suôn mượt trông như một tấm lụa đen óng ả. Mái tóc đen óng còn làm nổi bật thêm làn da trắng hồng. Chị có làn da trắng mà không quá trắng, nó trắng hồng theo kiểu khỏe khoắn và mỡ màng. Khuôn mặt trái xoan xinh xắn với làn da trắng và mịn màng, mỗi khi có ai trêu đôi má chị lại ửng hồng trông như được đánh phấn.
Chị gái và em cùng có đôi mắt hai mí như nhau nhưng đôi mắt chị to tròn và rất đẹp, đôi mắt nâu to tròn, lông mi dài và cong vút, quả là một đôi mắt hút hồn. Người ta còn bảo chị có đôi mắt cười, bởi mỗi khi chị cười là khóe mắt lại cong lên giống như đang cười, trông rất đáng yêu. Em cũng rất thích nhìn chị mỗi khi cười, bởi khi chị cười giống như một nụ cười tỏa nắng, chị có một chiếc răng khểnh mà mẹ gọi đó là răng duyên, khi cười trông rất tươi và duyên dáng. Trên khuôn mặt chị, em thích ngắm nhất đó chính là chiếc mũi dọc dừa, chiếc mũi cao và thanh mảnh làm cho khuôn mặt chị rất có góc cạnh, tô thêm vẻ xinh đẹp kiều diễm của tuổi mới lớn. Chị gái của em không chỉ học giỏi mà còn rất chăm chỉ và khéo tay, mọi việc trong nhà chị đều phụ mẹ, hơn thế chị còn nấu ăn rất ngon và cắm hoa rất đẹp. Chị cũng rất năng nổ và nhiệt tình, cứ mỗi dịp văn nghệ của trường là em lại thấy chị đi tập múa, tập hát và dẫn chương trình, công việc học tập của chị rất bận rộn và nặng nề nhưng chị vẫn dành thời gian sát sao đến việc học tập của em, giảng giải cho em những bài khó và động viên em phải chịu khó học tập.
Em rất yêu quý chị gái của em và còn ngưỡng mộ chị, bởi chị là một người con gái không chỉ ngoan ngoãn, lễ phép mà còn rất chăm học, chăm làm, thương yêu em hết mực. Em sẽ học tập theo chị gái của mình để trở thành con ngoan trò giỏi, để bố mẹ luôn được tự hào và hãnh diện về hai chị em.
em của em giống như một thiên tài ăn vạ. nó thích thì nó nằm ra sân giẫy đành đành như con cá chết đuối thế là mẹ phi lên tát thẳng vào mặt em. vì nó còn nhỏ nên ai cũng iu nó. nhưng em cũng rất quý nó vì thỉnh thoảng em ra nét mẹ có hỏi thì nó hay bảo: "chị đi chơi rùi" thế là em thoát tội.
Tham khảo nha:
Chủ nhật, em được bố mẹ cho đi chơi chợ đêm. Chợ được trang trí khá đẹp mắt. Ra Hồ Gươm, em bỗng thấy một sân khấu ngoài trời dán áp phích: "Buổi biểu diễn của ca sĩ Khởi My" khiến em vô cùng thích thú. Vậy là hôm nay em sẽ được tận mắt theo dõi buổi biểu diễn của ca sĩ mà mình yêu thích.
Không khí buổi biểu diễn thật sôi động. Sân khấu lớn được trang hoàng lộng lẫy và lung linh màu sắc. Phía dưới sân khấu, khán giả ngồi chật ních tưởng như không còn cả một chỗ đứng. Tuy phải giành nhau từng chỗ ngồi nhưng họ vẫn vui vẻ. Dường như để được xem Khởi My biểu diễn, mọi người không quan tâm tới một điều gì cả. Buổi biểu diễn bắt đầu. Không gian ồn ào lúc trước đã được thay bằng những điệu nhạc du dương.
Từ sau tấm màn đỏ chói, cô ca sĩ trẻ bước ra sân khấu, vẻ mặt tươi cười chào khán giả. Âm thanh bài hát của Khởi My vang lên thật tươi vui. Cô thướt tha trong tà áo dài trắng muốt. Với mái tóc được tết thành hai bím, trông Cô như một cô sinh viên ngây thơ. Cô cất lên giọng hát trong sáng, hồn nhiên của tuổi học trò. Điệu hát lúc trầm, lúc bổng khiến người ta nhớ lại thời sinh viên. Trên sân khấu, cô sinh viên thả hồn trôi theo bài hát.
Ca sĩ Khởi My bước đi uyển chuyển, nhẹ nhàng. Thỉnh thoảng, cô bước về một góc sân khấu hay xuống khán đài. Đến đâu, mọi người cũng hò hét , cuồng nhiệt hát theo cô và giơ cao băng rôn :"Khởi My là số một". Cả buổi tối hôm ấy, cô hát hết mình. Cô như không thấy mệt mỏi khi đem giọng ca tuyệt vời của mình phục vụ "fan" hâm mộ. Phía dưới khán đài, khán giả cổ vũ hết mình. Khán giả cảm thấy thực sự hạnh phúc khi được thưởng thức giọng hát ấm áp của cô.
Ôi, sao mà nhanh vậy, bài hát đã kết thúc, Khởi My tươi cười chào khán giả và đón những bó hoa từ tay người hâm mộ. Nghe những tràng pháo tay không ngớt của "fan", em biết tình cảm và sự hâm mộ của khán giả dành cho Khởi My nồng nhiệt đến mức nào. Em thực sự rất ấn tượng với buổi biểu diễn này.
@bts
“You’re the cause of my euphoria”. Đó là câu hát em thích nhất trong “Euphoria” của Jungkook (thành viên nhỏ tuổi nhất của nhóm nhạc Hàn Quốc – BTS). Và hình ảnh Jungkook biểu diễn “Euphoria” trên sân khấu tại sân vận động Wembley đã để lại trong em nhiều ấn tượng khó phai mờ. Đó là một màn biểu diễn rất tuyệt vời và xúc động của một chàng ca sĩ trẻ tuổi giàu đam mê, nhiệt huyết, muốn cháy hết mình trên sân khấu và đem tới cho fan hâm mộ những giây phút thoải mái nhất khi tham gia concert của nhóm. Em thực sự thích màn biểu diễn đó.
Khi ánh đèn sân khấu được thắp lên, tiếng hò reo của fan hâm mộ vang thật lớn trong sân vận động rộng mênh mông, Jungkook tự tin bước ra sân khấu cùng với dàn vũ công đằng sau. “You’re the cause of my euphoria” – câu hát Jungkook cất lên bằng một chất giọng rất thanh, rất mảnh nhưng lại cao vút và đầy nội lực. Giọng hát không cần quá nhiều về kỹ thuật thanh nhạc nhưng lạ tràn đầy cảm xúc động tới nơi sâu thẳm nhất trong trái tim người hàng nghìn người hâm mộ trong sân vận động. Đi kèm theo hát, mà biểu diễn còn có vũ đạo. Những bước nhảy, xoay người, tay và chân của Jungkook đều kết hợp với nhau vô cùng nhịp nhàng và bắt mắt. Vũ đạo vừa ôn vừa nhu, có chút mạnh mẽ khỏe khoắn nhưng đồng thời cũng rất nhẹ nhàng và uyển chuyển. Đặc biệt, tới đoạn cao trào, Jungkookie với thiết bị dây đai vô cùng chắc chắn đã bay lên không trung bởi cậu ấy muốn được nhìn thấy nhiều fan hâm mộ hơn trong sân vận động rộng lớn này, muốn gần ARMY hơn (tên fandom của BTS). Jungkook vừa hát vừa bay trên không trung vừa hát như một chú chim đang tự do sải cánh và cất tiếng hát ngọt ngào trên bầu trời xanh thẳm. Jungkook mang âm nhạc và tiếng nói của mình tới nhiều người trên khắp thế giới hơn. Và ngay cả khi vừa bay vừa hát thì giọng của Jungkook vẫn rất vững và đúng nhịp.
Em xem hết màn biểu diễn mà phải vừa nín thở vừa xem. Màn biểu diễn của Jungkook kết thúc nhưng vẫn để lại trong em những dư âm dư ba tuyệt vời. Một màn biểu diễn xuất sắc! Ôi chao! Giọng hát ấy làm sao lại có thể quên được.
#HuyềnAnh#
Vải đuợc làm từ nhiều chất liệu như: sợi bông, chỉ, tơ tằm, cotton, nỉ,...
Tính chất của vải là mềm có thể đàn hồi và mịn. Một số đồ vật trong nhà bằng vải là quần áo, khăn trải bàn, khăn lau, thảm, chăn, gối,...
7 đoạn dưới đây bạn tham khảo nha:
Bài Số 1: Viết Đoạn Văn Tả Ngoại Hình Của Một Người Mà Em Thường Gặp
Một trong những người thân yêu nhất của em là bà ngoại. Từ lúc em mới chào đời, bà đã ru em bằng những lời ru ngọt ngào của làng quê xứ Quảng mến thương.
Ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn, thanh mảnh. Đôi mắt bà rất sáng, bà nhìn em với ánh mắt hiền dịu đầy yêu thương. Khuôn mặt xương xương của bà đã hằn in những nếp nhăn vì năm tháng. Mái tóc bà bạc phơ, óng ánh, búi gọn gàng sau gáy. Tiếng nói nhẹ nhàng của bà nghe êm dịu vô cùng. Mỗi lần nghe bà gọi, em lại thấy yêu bà nhiều hơn. Bà đã truyền cho em bao yêu thương, tưởng như thời còn bé được nằm trong lòng bà nghe bà ru, bà hát. Những ngày thơ ấu, em được sống trong tình thương bao la của bà. Bà bao giờ cũng yêu quý và chăm sóc em chu đáo. Bằng những lời hát êm ái, những câu chuyện cổ tích li kì, bà đã ru em say nồng giấc ngủ. Em lớn lên từ lời ru ngọt ngào ấy.
Bài Số 2: Viết Đoạn Văn Tả Ngoại Hình Của Một Người Mà Em Thường Gặp
Hình ảnh cô giáo Hương vẫn còn in đậm trong trí nhớ của em. Cô là người đầu tiên dạy em năm lớp Một ở trường Tiểu học. Cô Hương có dáng người thon thả và cân đối. Các thầy cô ở trường thường gọi cô là người mẫu. Em không biết chính xác cô cao bao nhiêu, chỉ đoán chừng một mét sáu mươi trở lên. Cô còn rất trẻ. Nước da trắng hồng làm cho khuôn mặt của cô thêm rạng rỡ. Mái tóc dài buông xoã ngang lưng, đen mượt tô điểm thêm cho sự dịu dàng của cô. Thỉnh thoảng những làn gió thổi làm mái tóc bồng bềnh của cô nhấp nhô như làn sóng gợn. Cô Hương có cặp mắt đen nhánh, mở to như biết nói. Đôi mắt ấy thật trìu mến khi cô nhìn chúng em đang chăm chỉ học. Đôi mắt ấy buồn rười rượi mỗi khi chúng em không thuộc bài và không vâng lời cô. Mỗi khi cô tiếp xúc với mọi người, nụ cười của cô luôn nở trên môi trông rất thân thiện.
Bài Số 3: Viết Đoạn Văn Tả Ngoại Hình Của Một Người Mà Em Thường Gặp
Mẹ em có dáng người cao cao, năm nay mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, tuổi đã qua thời xuân xanh. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan, trông thật hiền dịu. Đôi môi mẹ đỏ mọng mặc dù không thoa son, cái miệng lúc nào cũng cười. Nụ cười ấy đã làm cho em thêm gần gũi mẹ. Hai hàng lông mày của mẹ cong cong, che đôi mắt tròn đen, luôn nhìn chúng em đầy yêu thương. Những ngày em bị ốm, mẹ đều thức cùng em nên có lúc mắt mẹ lại sâu hơn nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp tự nhiên. Nghe bà ngoại nói, ngày xưa, mái tóc mẹ đẹp lắm nhưng bây giờ tóc mẹ lại hơi bạc màu vì năm tháng. Em thương mẹ vô cùng. Nước da mẹ hơi rám nắng vì mẹ phải dãi dầu sương gió để kiếm tiền nuôi em ăn học. Đôi bàn tay mẹ gầy gầy, em yêu mẹ biết bao nhiêu.
Bài Số 4: Viết Đoạn Văn Tả Ngoại Hình Của Một Người Mà Em Thường Gặp
Những ngày đến trường, em thường gặp cô Lan - cô giáo đã dạy em vào năm học lớp Hai. Cô đã ngoài bốn mươi nhưng hãy còn rất trẻ. Với vóc người cao cao, làn da trắng hồng, cô mặc những chiếc áo dài sẫm màu trông thật đẹp. Hợp với khuôn mặt tròn của cô là mái tóc uốn quăn, buông thả ngang lưng. Nét mặt cô thường tươi vui khi chúng em học tốt. Những lúc ấy, đôi mắt màu hạt dẻ của cô ánh lên những tia sáng ấm áp và dịu hiền khó tả. Khi cô mỉm cười, những chiếc răng trắng nõn lộ ra bên trong đôi môi đỏ hồng. Tất cả những nét đẹp ở cô đã in sâu vào đôi mắt ngây thơ và tinh nghịch của chúng em.
Bài Số 5: Viết Đoạn Văn Tả Ngoại Hình Của Một Người Mà Em Thường Gặp
Ông Bảy đã ngoài bảy mươi tuổi, da dẻ còn hồng hào, khuôn mặt chữ điền, phúc hậu hằn sâu những nếp nhăn thường có ở người già. Tóc ông bạc trắng, hớt cao. Đôi mắt ông ngả màu nâu đục, mỗi lần nhìn ngắm đồ vật nào đó ông lại nheo cặp mắt, trông thật chậm chạp. Mỗi khi ông cười thì đôi mắt ấy ánh lên vẻ hiền từ, bao dung, độ lượng biết nhường nào.
Mỗi lần sang nhà ông Bảy chơi, em phụ ông Bảy quét dọn nhà cửa và xách nước ở giếng khơi trong, cùng ông Bảy tưới cho mấy cây kiểng trước sân nhà. Ông khen em ngoan. Ông cháu vừa làm việc, vừa nói chuyện thật là vui vẻ. Vui nhất là khi ông Bảy kể chuyện ngày xưa cho em nghe. Giọng ông kể trầm ấm, rõ ràng, đôi lúc ông cười thành tiếng, những lúc như thế trông ông Bảy trẻ lại đến mấy tuổi.
Sau mỗi câu chuyện ông Bảy thường xuyên khuyên dạy em: Sống trên đời phải cò tình nghĩa, có tình làng nghĩa nước. Ông khuyên em đừng đua đòi cái xấu, phải học cái hay. Phải biết vâng lời dạy bảo của thầy cô giáo và cha mẹ. Phải chịu khó học hành cho bằng chị, bằng em, bằng bạn bè. Không có học là không thể làm việc tốt được.
Bài Số 6: Viết Đoạn Văn Tả Ngoại Hình Của Một Người Mà Em Thường Gặp
Mỗi ngày đến lớp em đều gặp cô Thúy. Cô Thúy là chủ nhiệm lớp em.
Cô Thúy có thân hình đẹp. Năm nay cô gần 30 tuổi. Cô có thân hình thon gọn. Cô có khuôn mặt trái xoan trắng hồng. Mái tóc của cô đen óng dài ngang lưng và rất suôn mượt. Cô thường cột tóc cao và rất hợp với khuôn mặt của cô. Đôi mắt của cô nhỏ, đà và sáng long lang như ánh sáng. Cô hay cười và nụ cười cô thật rạng rỡ, hai hàm mi của cô dài và cong. Cô còn giúp đỡ chúng em rất nhiều trong việc học tập. Cô ăn mặc rất giản dị. Cô luôn mỉm cười với chúng em, khi cười cô để lộ hàm răng trắng. Cô sỡ hữu giọng nói nhẹ nhàng và truyền cảm. Khi cô kể chuyện, chúng em có cảm giác được đi vào câu chuyện ấy. Cô ân cần giảng giải cho chúng em nhưng cô cũng rất nghiêm khắc. Cô luôn vui vẻ lạc quan và yêu đời. Các giáo viên khác đều yêu thích cô. Cô Thúy luôn nhiệt tình trong việc giảng dạy. Em tự hào vì cô là chủ nghiệm lớp em. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng cô. Em mong cô mãi dạy chúng em.
Bài Số 7: Viết Đoạn Văn Tả Ngoại Hình Của Một Người Mà Em Thường Gặp
Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 - lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học. Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường. Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh.
Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay fem còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú.
Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: "Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy". Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào. Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ.
là win ác ma phải ko
Nguyen Do Van Khanh ne duoc chua Huy lun