Động từ trong câu “Mỗi sáng ngủ dậy, Phù dùng chân kẹp bàn chải đánh răng và lấy khăn rửa mặt”. là :
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Động từ trong câu “Mỗi sáng ngủ dậy, Phù dùng chân kẹp bàn chải đánh răng và lấy khăn rửa mặt”. là :
tham khảo
“Hồ Tây sóng xô huyền thoại xưa
Hồ Tay sánh bên du thuyền lướt sóng
Xa xa thoáng như trâu vàng còn in bóng đâu đây”
Ai đi xa mà chẳng nhớ về Hà Nội, nhớ cái nồng nàn hoa sữa Nguyễn Du, nhớ đài nghiên Tháp bút hùng vĩ, hương vị phố cổ Hà Thành…. Nhưng tôi nhớ nhất, yêu nhất là Hồ Tây. Nhắc đến Hồ Tây không thể không nhắc đến vẻ đẹp nên thơ, huyền ảo của nó, nhất là mùa thu. Mùa thu, bầu trời như một chiếc dù xanh, cứ theo gió mà bay lên cao mãi. Không khí mát mẻ và trong lành. Khi ông mặt trời đã vươn vai thức dậy, Hồ Tây khoác trên mình chiếc áo lụa đào thướt tha, duyên dáng. Ven hồc các cụ già ngồi trò chuyện, ngâm thơ xen lẫn tiếng nhạc tập thể dục nhộn nhịp. Trên những vòm cây xanh rì, những cô ca sĩ cất lên những tiếng hát trong trẻo, phá tan không gian yên bình cùng với làn sóng mờ ảo. Những tia năng dễ thương mặc bộ đồng phục màu vàng hoe kéo ông mặt trời lên cao khi buổi trưa đến. Hồ Tây vẫn mang trên mình màu của cái làn nước trong xanh, mát rượi. Chiều, Hồ Tây đắm mình vào một vẻ nên thơ kì lạ mà không sao quên được. Có thể nói, hòn của Hồ Tây chính là cái hơi thở của sự yên bình, thơ mộng xen lẫn cái hiện đại, trẻ trung. Ngồi bên hồ thưởng ngoạn, vừa trò chuyện tâm sự cùng bạn bè trong làn gió dịu dàng thì còn gì bằng? Ai chưa đến đây xin hãy thử một lần rồi bạn sẽ nhớ mãi.
tham khảo
Quê em ở ngoại thành Hà Nội. Nơi đây có cánh đồng lúa bao la, chạy dài bạt ngàn một màu xanh mơn mởn. Xa xa là xóm làng núp dưới những vườn cây sum suê hoa trái. Dãy núi tím ngắt mờ xa lấp ló chân mây. Hàng bạch đàn lao xao trong gió. Con đường làng như một dải lụa vắt ngang qua cánh đồng. Vào mùa lúa chín, cánh đồng trông như như một tấm thảm màu vàng nhung. Ngày mùa, đồng quê rộn tiếng nói cười. Những chú trâu nhở nha gặm cỏ trên những triền đê cao và dài. Chiều chiều, nơi bãi cỏ rộng trên đê, em nằm ngắm bầu trời mây trôi, ngắm mặt trời lặn sau dãy núi cao cao kia. Em lắng nghe con sông hiền hòa thì thầm kể chuyện tháng ngày cần mẫn chảy bên làng. Em thấy cây cầu bắc qua sông nối đôi bờ, suốt ngày rộn tiếng xe đưa người qua lại. Đẹp nhất là những đêm trăng sáng, sân nhà văn hóa thôn em rộn tiếng vui đùa. Em chơi đến tận khuya. Đêm về, trong giấc ngủ, em vẫn thấy trăng vàng chảy khắp thôn quê. Quê em đẹp lắm! Em rất tự hào về vẻ đẹp thanh bình của quê hương em.
là :LA BÀN,ĐỒ ĂN ,DAO,BẬT LỬA,À BALO ĐỂ ĐỰNG,XẺNG,LỀU ..................ÙM MIK KO BIẾT CÒN THIẾU CÁI GÌ NỮA BẠN THÔNG CẢM
TL:
Thời thơ ấu của tôi gắn liền với nhiều kỉ niệm. Con đường thơ mộng ngày hai buổi đưa tôi đến trường. Bãi cỏ ven làng, nơi tôi cùng các bạn nô đùa. Nhưng thân thiết nhất với tôi vẫn là con sông quê đã tắm mát những năm tháng tuổi thơ của tôi.
_HT_
nhà em có 100 tỷ cây xoài nhà em cho cả thế giới rồi nhà em ngèo tất mùng
Nhà ông em trồng rất nhiều các loại cây khác nhau. Một mảnh vườn được chia ra thành nhiều khu khác nhau để trồng trọt: một khu để trồng rau, một khu để trồng hoa và khu đất lớn còn lại phía sau chính là trồng cây ăn quả. Trong đám đó, em thích nhất là khu trồng cây ăn quả, đặc biệt là cây xoài đứng lặng yên nơi góc vườn bởi nó là chính tay em chăm sóc.
Cây xoài ấy qua thời gian năm tháng đã lớn lên rất nhiều so với hình ảnh một cây xoài nho nhỏ trong trí nhớ của em. Thân cây xù xì màu nâu quen thuộc như những cây ăn quả khác. Rễ cây cắm sâu xuống lòng đất để kiếm tìm nguồn nước ngầm cũng như hút chất dinh dưỡng, chuyển hóa cho cây để cây phát triển mà lớn cao, mà ra hoa, ra trái.
Em nhớ ngày được ông chỉ cho cây xoài ấy ngày còn bé, nó cũng chỉ cao bằng một nửa so với bây giờ thôi. Những chiếc lá còn bé, chỉ lớn bằng bàn tay của em ngày ấy mà thôi. Ngay cả quả cũng chẳng được nhiều và to như bây giờ. Nhưng hương thơm và vị ngọt của trái vẫn như vậy, vẫn ngon ngọt khiến người người yêu thích.
Ông em nói mùa xuân mà ra ngắm vườn, ngắm cây thì thích lắm. Bởi lúc đó là thời điểm cây xoài ra hoa. Giữa trời xuân lất phất mưa phùn, trong cái rét còn lưu giữ hơi thở của nàng đông, những nụ hoa xoài trắng muốt e thẹn như người thiếu nữ xuất hiện giữa không gian. Nụ hoa màu vàng nhạt, hương thơm nhè nhẹ dễ chịu được gió xuân mang vào trong không gian.
Khi những cơn mưa rào mùa hạ kéo về, ấy cũng là khi những cánh hoa trắng rụng đầy dưới gốc, những trái xoài non màu xanh dần nhú lên nhờ sự cần mẫn của rễ, của lá, của cây. Qua năm tháng, nhờ mưa, nhờ gió, nhờ nắng, những trái xoài ấy lớn dần. Lớp áo xanh bên ngoài cũng theo đó mà chuyển sang màu vàng tươi mắt. Những trái xoài lúc lỉu trên cành như mời gọi người đến hái.
Xoài nhà ông em vô cùng ngọt nên được rất nhiều người thích. Mỗi hè, thu được rất nhiều quả, trong nhà ăn không hết, ông và em đem đi biếu tặng hàng xóm mỗi người vài quả. Ai cũng tấm tắc khen ngon.
Cây xoài ngày càng lớn lên, nhưng thói quen chăm sóc của em dành cho nó vẫn không hề thay đổi. Em hứa sẽ giữ thói quen ấy đến tận sau này để cây có thể tiếp tục ra những trái xoài ngon ngọt như bây giờ.
Bác sĩ Ly rất hiền từ mà nghiêm ngặt b,Tên cướp biển hung hăng như con thú dữ trong chuồng
Khi Con Người Biến Mất
-Lần sau đừng đăng linh tinh nha
động từ là: kẹp, lấy, rửa mặt, ngủ, dậy bạn nha
Ngủ , dậy , kẹp , lấy
;3