Em hãy tóm tắt ngắn gọn câu chuyện thạch xanh
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Trong chiến đấu, chỉ những người can đảm, gan dạ mới có thể làm nên những chiến công
Mọi thành quả hôm nay chúng ta được thừa hưởng đều là do công sức, mồ hôi, nước mắt thậm chí cả máu ông cha ta đã vất vả đổ xuống. Bởi vậy, chúng ta phải ghi nhớ công ơn của những người đã làm ra chúng. Truyền thống tốt đẹp đó của dân tộc đã được ông cha ta đúc kết trong câu tục ngữ: “Uống nước nhớ nguồn”.
Trước hết chúng ta cần hiểu thế nào là “Uống nước nhớ nguồn”. Tác giả dân gian sử dụng hình ảnh hết sức cụ thể, dễ hiểu “uống nước”, “nguồn” để khuyên chúng ta khi uống một ly nước phải nhớ đến nguồn gốc mà chúng đã được tạo ra. Nhưng một nó không chỉ có nghĩa đen mà trong hình ảnh đó còn ẩn chứa tính biểu tượng, đa nghĩa, đây mới chính là cái đích mà các tác giả dân gian hướng đến. “Uống nước tức là ta được hưởng thụ một thành quả nào đó của thế hệ đi trước để lại; Nguồn là những gì người đi trước, ông cha ta đã tạo ra thành quả đó. Như vậy, cả câu tục ngữ nhằm hướng đến một chân lí, một lời khuyên đối với thế hệ sau: khi chúng ta được hưởng bất cứ thành quả nào đó dù to lớn như đại dương, hay nhỏ bé như hạt cát thì chúng ta cũng phải biết nhớ ơn những thế hệ đi trước, những người đã tạo ra thành quả đó.
Chúng ta đều biết rằng mọi thành quả hôm nay chúng ta được hưởng thụ không phải ngẫu nhiên mà có, không phải phép tiên biến ra mà đó là công sức của tất cả thế hệ đi trước để lại cho chúng ta. Để có một hạt cơm thơm ngon là biết bao giọt mồ hôi của bác nông dân rơi trên cánh đồng: “Ai ơi bưng bát cơm đầy/ Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”. Để có độc lập tự do như ngày hôm nay là biết bao thế hệ cha anh đã anh dũng hi sinh, đổ máu để giành độc lập cho dân tộc. Bởi vậy, chúng ta cần phải ghi nhớ công ơn của họ và có những hành động thiết thực báo đáp công ơn đó. Đồng thời, đây cũng là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta được gìn giữ từ bao đời nay và thể hiện trong rất nhiều câu tục ngữ khác: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”; “Dù ai đi ngược về xuôi/ Nhớ ngày giỗ tổ mồng mười tháng ba”…
Truyền thống tốt đẹp này đã được các thế hệ lưu giữ và phát huy hàng ngàn đời nay. Trong nhà chúng ta chắc hẳn gia đình nào cũng có bàn thờ gia tiên, ghi nhớ công ơn của tổ tiên, ông bà đã gây dựng nên gia đình, nuôi dưỡng ta khôn lớn. Ngày mồng mười tháng ba hàng năm cả nước lại hướng về đền Hùng dâng lên hoa thơm, quả ngọt để tưởng nhớ công ơn của các vị Vua Hùng đã có công gây dựng đất nước. Không chỉ ghi nhớ công ơn với những người đã mất, chúng ta còn có những hành động thiết thực báo đáp công ơn của những vị anh hùng, những người đã giúp dân tộc, đất nước. Những ngôi nhà tình nghĩa khang trang, đẹp đẽ được dựng lên để báo đáp công ơn của những bà mẹ Việt Nam anh hùng, các phong trào đền ơn đáp nghĩa hàng năm với những gia đình, những người có công với Tổ quốc….
Bên cạnh những người luôn có ý thức giữ gìn, phát huy truyền thống này lại có những kẻ vô ơn, không biết ghi nhớ công lao của thế hệ đi trước, của những người đã giúp đỡ mình. Những kẻ như vậy sẽ bị xã hội tẩy chay, ghét bỏ, sống cô lập. Là một học sinh chúng ta cần phải nêu cao truyền thống tốt đẹp này của dân tộc, biết ơn trước hết là với cha mẹ - người đã sinh ra ta và nuôi ta khôn lớn trưởng thành bằng cách học tập tốt, nghe lời cha mẹ.
Truyền thống “uống nước nhớ nguồn” là một truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta, phản ánh con người Việt Nam là những người ân tình, thủy chung, luôn biết ghi nhớ công ơn và báo đáp với thế hệ đi trước. Truyền thống này cần được giữ gìn và phát huy hơn nữa, nhất là trong thời điểm hiện nay để không bị vòng xoáy cuộc sống xô bồ làm cho phai nhạt những nét văn hóa đẹp đẽ của dân tộc.
tham khảo :
hớ về các thế hệ đi trước, những người đã lao động, sáng tạo để tạo ra những điều mà ta nha nhận được ngày hôm nay.
Đạo lý nhớ ơn đấy, suốt hàng trăm năm nay vẫn luôn hiện diện trong đời sống hằng ngày của mọi người. Bởi vì không có gì trên thế giới này là tự nhiên mà có. Cây xanh tốt là nhờ người chăm bón, đất nước hòa bình là nhờ các anh bộ đội, máy móc hiện đại là nhờ các nhà khoa học… Tất cả đều phải có người gây dựng nên. Vì thế ta cần phải luôn biết ơn và nhớ đến họ. Phẩm chất ấy tạo nên một con người có nhân cách tốt đẹp, cả trong lời nói và ứng xử. Giúp gắn kết mọi người lại gần với nhau hơn.
Chúng ta có thể dễ dàng gặp được sự hiện diện của lòng biết ơn. Qua các tập tục thờ cúng tổ tiên của người Việt Nam ta, qua các ngày lễ tưởng nhớ, biết ơn các thầy cô, thương binh liệt sĩ, ngày của cha, ngày của mẹ… Và còn thể hiện qua từng hành động nhỏ bé như câu cảm ơn, cái ôm ấm áp, những bức thư tay, những bài hát cảm động.
Tất cả đã gián tiếp khẳng định với chúng ta rằng bài học Uống nước nhớ nguồn mà ông cha nhắn nhủ vẫn đang và sẽ được con cháu tiếp bước, kéo dài đến muôn đời.
Giải thích Uống nước nhớ nguồn mẫu 1
Câu tục ngữ Uống nước nhớ nguồn là câu tục ngữ chứa đựng một truyền thống quý báu của đất nước ta. Đó là truyền thống nhớ ơn nguồn cội, tổ tiên.
“Uống nước” là từ chỉ hành động đón nhận, nhận lấy những thành tựu, thành quả do người khác tạo ra. Còn “nhớ nguồn” chính là hành động nhớ đến, biết ơn, kính trọng dành cho những người đã lao động, cống hiến để tạo ra thành quả cho mình đón nhận. Từ đó, câu tục ngữ khuyên nhủ chúng ta rằng cần phải biết quý trọng, biết ơn những người đã có công xây dựng nên những thứ mình được hưởng thụ ngày hôm nay.
Truyền thống nhớ ơn trong câu tục ngữ “Uống nước nhớ nguồn” là một truyền thống văn hóa tốt đẹp mà nhân dân ta vẫn luôn gìn giữ và phát huy lâu nay. Nó chính là sự kết nối giữa con người của các thế hệ khác lại với nhau. Những người đi trước đã tạo ra, khám phá ra những công trình, những bài học, những liều thuốc, những vùng đất mới… để ngày hôm nay, chúng ta được sử dụng. Quá trình ấy, không hoàn toàn là bằng phẳng mà có những chông gai, mất mát. Vì vậy, chúng ta cần phải biết quý trọng những gì chúng ta đang có, và luôn nhớ đến công lao của các thế hệ đi trước.
Tinh thần nhớ ơn ấy luôn thấm nhuần trong mỗi cá nhân chúng ta ngay từ tấm bé. Nó đi vào tiềm thức qua các bài học ở trường, các ca khúc, bộ phim, câu chuyện vẫn được nghe, được kể, được chứng kiến hằng ngày. Chính điều đó đã gián tiếp thể hiện được sự coi trọng của nhân dân ta với cội nguồn, tổ tiên. Và trực tiếp hơn, thì ta dễ dàng nhận biết truyền thống nhớ ơn ấy qua các ngày lễ, ngày kỉ niệm và tôn vinh những thế hệ đi trước. Như ngày thầy thuốc, ngày quân đội, ngày nhà giáo, ngày phụ nữ, ngày của cha mẹ… Và rõ nét hơn nữa, chính là những ngày Tết Nguyên Đán, Tết Độc lập. Vào những ngày ấy, mọi người cùng nhau chúc tụng, ca ngợi những người đã có công cống hiến cho đất nước, cho gia đình. Và thể hiện niềm kính yêu của mình qua những món quà, ca khúc, qua các mâm cúng thịnh soạn và sự tụ hội, sum vầy của cả gia đình.
Chính truyền thống nhớ ơn ấy, đã giúp gắn kết các thế hệ và mọi người lại với nhau. Đồng thời, thôi thúc các thế hệ sau noi gương thế hệ trước mà tiếp tục cố gắng phấn đấu hơn nữa. Điều đó hiện diện qua các phong trào lao động học tập hăng say của chúng em và tất cả mọi người.
Cho đến hôm nay, và cả mai sau nữa, truyền thống nhớ ơn vẫn sẽ mãi được giữ gìn và phát huy trong lòng người dân Việt. Đúng như những gì cha ông ta vẫn luôn nhắn nhủ “Uống nước nhớ nguồn”.
Giải thích câu tục ngữ Uống nước nhớ nguồn mẫu 2
Từ xưa, ông cha ta đã sáng tạo ra rất nhiều những câu ca dao, tục ngữ, ẩn chứa các bài học tinh thần quan trọng và ý nghĩa. Những bài học ấy được truyền đạt một cách ngắn gọn và dễ hiểu. Tiêu biểu như câu tục ngữ Uống nước nhớ nguồn.
“Uống nước” là hành động nhận lấy, hưởng thụ những thành quả, hiện vật do người khác tạo nên. Còn “nhớ nguồn” chính là suy nghĩ, hành động luôn nhớ đến, ghi nhớ và biết ơn những người, những tập thể đã tạo ra thành quả cho chúng ta sử dụng. Như vậy, qua câu tục ngữ Uống nước nhớ nguồn, ông cha đã dạy chúng ta bài học về sự biết ơn trong cuộc sống này.
Trong xã hội hiện nay, gần như tất cả mọi thứ đều trải qua bàn tay lao động của con người. Từ nước uống, đồ ăn, bàn ghế, sách vở, chương trình tivi, áo quần, nhà cửa, đường đi… Tất cả đều là thành quả từ sức lao động của con người, chẳng có gì là tự nhiên mà có cả. Mà những thứ đó, ai trong chúng ta mà không sử dụng chứ. Ai cũng phải đi đường, cũng phải ăn uống, cũng phải mặc áo quần, cũng phải giải trí… Vì vậy, khi hưởng thụ những sản phẩm ấy, chúng ta cũng cần ghi nhớ, biết ơn công lao những người đã làm ra nó. Không chỉ thế, quan trọng hơn, chúng ta còn cần biết ơn, cảm tạ những người đã ra tay nâng đỡ, giúp đỡ chúng ta, dù là những điều nhỏ nhặt nhất.
Lòng biết ơn được thể hiện từ trong những suy nghĩ của chúng ta, rồi mới đến những hành động cụ thể. Đôi khi, chúng ta quên thể hiện lòng biết ơn của mình đối với người khác. Hai từ cảm ơn chính là một cách thể hiện lòng biết ơn dễ dàng nhất. Như khi nhận được một chiếc bánh thơm ngon từ người bán hàng, ta nói cảm ơn. Khi bước vào một căn phòng được cô lao công quét dọn sạch sẽ, ta nói cảm ơn. Rộng lớn hơn nữa, là chúng ta có những hành động thực tế để thể hiện lòng biết ơn của mình. Khi biết ơn người nông dân cực khổ trồng lúa, ta nâng niu từng hạt gạo chứ không bỏ phí. Khi biết ơn những người lính đã hi sinh vì độc lập tự do của đất nước, thì ta cố gắng rèn luyện, học tập thật tốt để giúp đất nước phát triển vững mạnh. Khi tất cả mọi người sống với trái tim biết cảm ơn những gì mình đã nhận được, biết hành động để thể hiện sự biết ơn đó, thì xã hội này sẽ trở nên bình yên và hạnh phúc biết mấy.
Dù vậy, hiện nay, vẫn tồn tại một nhóm người sống mà không hề có một sự biết ơn nào với những thứ mình nhận được. Họ mặc nhiên hưởng thụ, tiêu xài một cách phung phí. Không hề nghĩ đến công sức mà người khác đã bỏ ra, đồng thời cũng chẳng nghĩ ngợi gì đến việc cảm ơn những người ấy. Thật là đáng chê trách.
Là một học sinh, em đã được lớn lên trong sự yêu thương, đùm bọc của ông bà, cha mẹ. Mỗi món ăn, chiếc áo, quyển sách được sử dụng, em đều nâng niu và quý trọng. Bởi em thấu hiểu được những vất vả, công sức mà người lao động đã bỏ ra.
Biết ơn là một đức tính đáng quý của con người. Hiểu được điều đó, ông cha ta đã gói ghém bài học quý giá vào trong câu tục ngữ Uống nước nhớ nguồn.
Giải thích câu tục ngữ Uống nước nhớ nguồn mẫu 3
Dân tộc ta từ xưa đến nay được biết đến với những truyền thống đạo đức tốt đẹp và quý giá. Như truyền thống yêu nước, truyền thống đoàn kết, truyền thống trung thực… Trong đó, không thể không nhắc đến truyền thống “Uống nước nhớ nguồn”.
Vậy “Uống nước nhớ nguồn” là gì? Đó là một câu nói với những hình ảnh ẩn dụ, giúp cô đọng lại một bài học quý giá trong một câu tục ngữ ngắn gọn. “Nước” chính là từ chỉ những tài nguyên, những điều tốt đẹp mà ta được nhận từ người khác. Đó có thể là những món đồ vật chất cụ thể, nhưng cũng có thể chỉ là những lời nói động viên, những cái ôm, những cái nâng đỡ khi cần. Quan trọng là nó đã đem lại và giúp cho chúng ta một điều gì đó. Còn “nguồn” , đó là nơi tạo ra những thứ mà chúng ta tận hưởng, nhận được. Đó chính là những con người đã chia sẻ, đã tạo ra cái cho chúng ta được nhận. Đại ý câu tục ngữ đã răn dạy chúng ta bài học về lòng biết ơn, rằng khi nhận lại thì phải biết cảm ơn, trân trọng người cho đi.
Lòng biết ơn là thái độ, là suy nghĩ, là hành động biết trân trọng, nâng niu và cảm ơn những gì chúng ta được nhận, dù lớn hay bé. Ngay từ khi sinh ra, chúng ta đã được nhận rồi. Nhận tình thương của cha mẹ, nhận dòng sữa mát lành của mẹ, nhận cái ôm vững chãi của cha, nhận không khí trong lành của trái đất, nhận trái ngọt của thiên nhiên… Chính vì thế, chúng ta cần phải biết nuôi dưỡng cho mình một tấm lòng biết ơn. Để biết cảm ơn những người đã ban cho mình, để biết trân trọng những gì mình nhận được. Khi đó, tình cảm giữa con người và con người sẽ tự nhiên mà trở nên yêu thương, gần gũi. Mọi người khi trao đi và được nhận lại lòng biết ơn thì sẽ cảm thấy ấp áp, thỏa mãn và rồi lại tiếp tục trao đi. Cứ như thế, cả xã hội sẽ trở nên tuyệt vời biết mấy.
Dù ý nghĩa và giá trị của lòng biết ơn vẫn luôn hiện tồn rõ mồn một đến vậy, nhưng cũng chẳng khó khăn gì để tìm ra một cá thể không có lòng biết ơn ở giữa xã hội này. Đó là những con người vô tư nhận về cho bản thân mình, vô tư hưởng thụ những gì người khác mang lại, mà chẳng bao giờ có sự biết ơn, trân trọng và suy nghĩ hồi báo lại. Như những đứa trẻ vô tư hưởng thụ tình thương, sự hi sinh của cha mẹ mà chẳng có sự biết ơn, quý trọng, suốt ngày chìm trong trò chơi, bỏ mặc cha mẹ vất vả. Thật là sai trái và tai hại, cần chấn chỉnh ngay.
Bản thân em, là một học sinh lớp 7, em vẫn luôn cố gắng nuôi dưỡng cho mình một tâm hồn đẹp. Từ những bài học mà thầy cô, bố mẹ dạy dỗ. Đặc biệt là lòng biết ơn. Từ những điều nhỏ bé đến to lớn trong cuộc sống. Như biết cảm ơn khi được xe ô tô nhường sang đường, biết cảm ơn khi được thầy cô chỉ bảo, biết cảm ơn khi được bố mẹ quan tâm, chăm sóc… Và cũng từ đó, dấy lên trong em khát vọng được chia sẻ với người khác, để ai cũng được sống trong bầu yêu thương giống như mình.
Càng học tập, rèn luyện, em càng thấm nhuần được lối sống ấm áp mà cha ông gửi gắm trong câu tục ngữ Uống nước nhớ nguồn. Đây thực sự là một bài học ý nghĩa và giá trị còn trường tồn mãi với thời gian.
Cứ mỗi sáng thứ 2 đầu tuần, em lại háo hức mong chờ được đến trường để tham dự buổi lễ chào cờ. Đối với em, buổi lễ chào cờ có một ý nghĩa rất đặc biệt, nó mang lại cho em cảm giác thiêng liêng khó tả.
Như đã thành thói quen, thứ 2 nào em cũng đến trường sớm hơn thường lệ để chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ. Buổi sáng ngày hôm nay thật đẹp. Bầu trời cao trong xanh vời vợi có vài áng mây trắng bay hững hờ. Ông mặt trời tỏa ánh nắng ấm áp khắp muôn nơi, vạn vật như căng tràn nhựa sống, tinh khôi và tươi mới. Không khí trong lành, mát mẻ, thỉnh thoảng lại có vài cơn gió thoảng qua tạo cảm giác rất dễ chịu. Cành cây rung rinh trong gió như muốn reo vui, trên cao, những chú chim hót líu lo làm cho khung cảnh thêm tưng bừng, rộn rã.
Lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới trong gió nhẹ và nắng mai, màu đỏ vốn rực rỡ hôm nay càng rực rỡ hơn. Cả sân trường chìm trong màu áo trắng học trò. Trên vai mỗi người học sinh là chiếc khăn quàng đỏ thắm tượng trưng cho Đội viên. Tiếng trống trường được đánh liền một hồi, các bạn học sinh dừng lại tất cả các hoạt động của mình, chẳng ai bảo ai xếp hàng thật ngay ngắn, đôi mắt ngước nhìn lên phía trên nơi các thầy cô giáo đang ngồi.
Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của bạn tổng phụ trách vang lên: “Nghiêm! Chào cờ! Chào”. Tất cả học sinh và thầy cô giáo đặt bàn tay búp măng lên đầu, ánh mắt nhìn theo lá quốc kì. Một bầu không khí trang trọng, thiêng liêng bao phủ lên toàn bộ ngôi trường. Chào cờ xong, mọi người đồng thanh hát Quốc ca. Ai cũng cố gắng hát to và dõng dạc nhất có thể. Bài hát gợi nhớ về một thời quá khứ vàng son của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở chúng em phải kính trọng và biết ơn tới thế hệ đi trước, những người đã ngã xuống để chúng ta có cuộc sống độc lập, tự do như ngày hôm nay.
Sau bài hát quốc ca là đến bài hát đội ca. Bài hát có giai điệu tươi vui làm chúng em không khỏi phấn khởi và tự nhắc mình phải học tập thật tốt để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ. Cuối cùng, bạn tổng phụ trách lên nhận xét tình hình học tập và thực hiện nề nếp của cả trường trong tuần vừa rồi, khen ngợi những lớp thực hiện tốt, đồng thời phê bình và nhắc nhở một số cá nhân, tập thể về những khuyết điểm còn tồn tại.
Dù giờ chào cờ đã kết thúc nhưng hình ảnh của nó vẫn in đậm trong tâm trí em. Giờ chào cờ không chỉ là một tiết học lí thú mà còn tô đậm tình yêu đối với mái trường, với quê hương, đất nước trong lòng mỗi người học sinh.
Thứ hai nào cũng vậy, em thường đến lớp sớm hơn mọi ngày vì đó là ngày chào cờ đầu tuần. Trời hôm nay đẹp quá! Những đám mây trắng xốp bay nhởn nhơ trên bầu trời xanh ngắt. Tại chỗ truy bài, chúng em đã có mặt đầy đủ. Các thầy giáo, cô giáo đi đôn đốc nhắc nhở chúng em, cố gắng truy bài cho nhau thật tốt. Trong phòng Ban Giám hiệu, cô Hiệu trưởng và cô Tổng Phụ trách Đội đang chuẩn bị cho lễ chào cờ. Tiếng trống báo hiệu tập trung vang lên. Từ phía các cửa lớp, từng hàng đôi vừa đi vừa dậm chân theo nhịp trống tiến bước về vị trí chào cờ. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của bạn Liên Đội trưởng vang lên từ loa phóng thanh: “Nghiêm! Chào cờ… Chào! Từng bàn tay búp măng xinh xinh của các Đội viên giơ lên trước đỉnh trán mắt hướng về Quốc kì. Lá cờ đỏ sao vàng được từ từ kéo lên cao theo nhịp hát của bài Quốc ca. Bài hát nhắc chúng em nhớ đến bao chiến sĩ dũng cảm đã ngã xuống cho Tổ quốc được độc lập tự do. Đứng trước các học sinh, các thầy cô cũng nghiêm trang hướng về lá cờ với một ánh mắt xúc động. Khi bài Quốc ca, Đội ca kết thúc, cô tổng phụ trách cất tiếng hô dõng dạc: “Vì Tổ quốc vì xã hội chủ nghĩa, vì lí tưởng Bác Hồ vĩ đại, sẵn sàng!” Âm vang ngân dài, bay xa không dứt, làm lay động cả không gian. Những chú chim chào mào, sáo sậu… hoảng hốt bay lên không trung rồi từ từ sà về đậu đâu đó trên các lùm cây tán lá. Bạn Liên Đội trưởng kính mời cô Hiệu trưởng lên nhận xét lễ chào cờ và phổ biến kế hoạch trong tuần. Cô khen chúng em nghiêm túc trong buổi lễ. Sau đó, cô nhận xét biểu dương những gương tốt, việc tốt trong tuần qua và phổ biến công việc tuần tới. Buổi lễ kết thúc trong bài hát, “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”. Chúng em lần lượt vào lớp để bắt đầu tiết học đầu tiên của một tuần lễ mới. Hình ảnh lá cờ Tổ quốc như vẫn còn thấp thoáng đâu đây. Mái trường thân yêu với buổi lễ chào cờ đầu tuần mãi mãi sẽ không phai mờ trong tâm trí chúng em.
Bộ Tài Nguyên &Môi Trường xác định 3 nhóm giải pháp cần ưu tiên hàng đầu để ứng phó với biến đổi khí hậu trong thời gian tới. Đó là: Nâng cao năng lực dự báo, giám sát khí hậu; giảm thiểu thiệt hại thiên tai và cắt giảm phát thải khí nhà kính.
Tiếng hót vang đến đâu, khu rừng rộn rã đến đó
Chúc bạn học tốt~
Tham khảo ạ :
Xưa, có hai vợ chồng già sống nhân hậu mà vẫn chưa có con. Ngọc Hoàng cho Thái tử xuống trần đầu thai làm con hai vợ chồng già ấy. Đó là Thạch Sanh.
Thạch Sanh mồ côi cha mẹ, sống ở gốc đa và được các thiên tướng dạy cho võ nghệ. Lí Thông dỗ Thạch Sanh kết nghĩa anh em với mình. Năm ấy, Lí Thông phải đi nộp mạng cho Chằn Tinh. Hắn đã lừa Thạch Sanh đi thế mạng với lí do đi canh miếu thờ. Thach Sanh đã giết chết Chằn Tinh, đốt xác nó và được cây cung vàng. Thế nhưng, Lí Thông đã cướp công Thạch Sanh, Thạch Sanh lại về sống ở gốc đa.
Lí Thông dâng đầu Chằn Tinh và được vua cho làm quan. Lí Thông nhờ Thạch Sanh giết đại bàng cứu công chúa. Thạch Sanh xuống hang, giao chiến với Đại bàng và cứu được công chúa nhưng sau khi đưa được công chúa lên khỏi hang. Lí Thông đã lấp hang để giết Thạch Sanh. Chàng lại cứu được con vua Thuỷ Tề và được vua Thuỷ Tề tặng cho cây đàn thần.
Nhờ mang cây đàn thần ra gảy khi bị giam trong ngục do hồn Chằn Tinh và hồn Đại bàng trả thù, Thạch Sanh đã được minh oan, được vua gả công chúa cho. Còn Lí Thông bị trời phạt.
Thái tử 18 nước chư hầu vì không được vua gả con gái cho, đã kéo quân sang đánh nước ta. Thạch Sanh đem đàn ra gảy và lui được quân các nước chư hầu. Chàng cũng đã hào phóng cho họ ăn cơm đựng trong niêu cơm thần.
Mình cảm ơn