K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Vì bạn nhỏ muốn nhanh trở thành người lớn để làm nhiều việc có ích.

6 tháng 2

tk

Truyện ngụ ngôn chắc chẳng còn xa lạ với chúng ta nữa và câu chuyện “Rùa và thỏ” của La-Phông-Ten cũng vậy. Câu chuyện không chỉ là để giải trí mà còn là bài học sâu sắc. Bài học ấy được gửi gắm và thể hiện qua hai nhân vật: rùa và thỏ.

Truyện kể rằng, ở rừng sâu kia có con Thỏ huênh hoang, nó cho rằng nó là người chạy nhanh nhất ở đây mà chẳng thèm để ai vào mắt. Thỏ đã chê bai, coi thường Rùa là kẻ chậm chạp, dù có cố gắng cả đời cũng chẳng thể nào nhanh lên được. Nghe vậy, Rùa tức giận và thách Thỏ thi chạy với mình. Kiêu ngạo nắm chắc phần thắng, Thỏ ta nhận lời. Thỏ chạy nhanh nên chỉ một lát đã bỏ lại Rùa ở phía xa. Nhưng Thỏ nghĩ rằng: mình chạy nhanh như thế, Rùa còn lâu mới đuổi kịp chứ đừng nói là thắng. Nên ta làm một giấc đã. Hết đuổi bướm bắt hoa, rồi ngủ một giấc Thỏ đã bỏ quên Rùa. Rùa biết mình chậm chạp nhưng vẫn chẳng bỏ cuộc, vẫn tiếp tục chạy. Do ngủ quên nên khi Thỏ giật mình tỉnh giấc thì Rùa đã về đích từ lúc nào. Dù không cam lòng nhưng thắng bại đã rõ Thỏ đành phải nhận thua.

Thỏ và Rùa là đại diện cho hai loại người trong xã hội.

Thỏ là kẻ có tài nhưng lại huênh hoang, hống hách coi trời bằng vung để rồi phải lãnh một bài học đắt giá. Ỷ vào việc mình được trời phú cho đôi chân nhanh nhạy, hoạt bát Thỏ lên mặt coi thường những người khác, nghĩ rằng mình là nhất. Đến đây, ta bỗng nhớ đến chú Dế Mèn hống hách của Tô Hoài, kẻ cũng từng nghĩ mình “ đứng đầu thiên hạ”. Và ở thực tế những người tự phụ này có rất nhiều. Họ cho rằng mình tài năng, mình xuất sắc mà xem thường sự cố gắng và nỗ lực của người khác. Nhưng họ đâu biết ở ngoài kia giỏi hơn họ có biết bao người, núi này cao ắt có núi khác cao hơn. Và chẳng cần ngọn núi nào cao hơn thì họ cũng đã thua trên con đường thành công rồi. Vì sao ư? Vậy thì hãy đến với nhân vật Rùa. Rùa là đại diện cho những người tuy không xuất chúng nhưng lại kiên trì, luôn nỗ lực và không bao giờ bỏ cuộc. Ông cha ta đã có câu “ cần cù bù thông minh” và Rùa là người như thế. Biết mình chẳng thông minh bằng nhưng luôn nỗ lực, luôn kiên định với mục đích đề ra và luôn học hỏi tiếp thu. Chẳng như Thỏ, ỷ mình có tí tài năng thì kênh kiêu coi thường tự phụ, cho rằng mình đã quá hoàn hảo và chẳng cần phải vội vì chẳng ai đuổi kịp mình. Đó quả là một suy nghĩ ngu ngốc, cũng bởi cái suy nghĩ đó mà Thỏ đã thảm bại dưới tay người mà mình từng cười vào mặt.

Qua hai nhân vật này, tác giả muốn gửi gắm đến độc giả một thông điệp vô cùng sâu sắc: hãy luôn khiêm tốn và luôn rèn luyện trau dồi kiến thức. Đặc biệt là đừng bao giờ tự phụ, tự mãn với những điều mình đã.

Mong rằng từ hai nhân vật trên, chúng ta, đặc biệt là các bạn học sinh sẽ rút ra cho mình bài học ý nghĩa. Hãy luôn học tập không ngừng vì điểm số hôm nay không phải là mãi mãi.

7 tháng 2

Olm chào em, cảm ơn đánh giá của em về chất lượng bài giảng của Olm, cảm ơn em đã đồng hành cùng Olm trên hành trình tri thức. Chúc em học tập hiệu quả và vui vẻ cùng Olm em nhé!

6 tháng 2

tk

Qua truyện ngắn Cô bé bán diêm, người đọc không khỏi xót thương trước hoàn cảnh tội nghiệp, bất hạnh của cô bé. Tác giả An-đéc-xen đã dùng thủ pháp nghệ thuật đối lập, tương phản giữa hình ảnh một cô bé bán diêm ngồi co ro trong góc tường trong đêm giao thừa vì đói, vì rét, vì sợ bố mắng nhiếc mà không dám về nhà và hình ảnh từng đoàn người cười nói vui vẻ, họ hoàn toàn lãnh đạm với cảnh nghèo khổ của cô bé. Để rồi em sống với những mộng tưởng khi bà nội em còn sống, khi mà em còn được yêu thương, chăm sóc và kết truyện là cái chết của em trong đêm giao thừa. Dường như thông qua cảnh ngộ của cô bé bán diêm, tác giả lên án sự vô tình, thờ ơ của những người lớn xung quanh em. Ở lứa tuổi đáng được sống trong sự đùm bọc, yêu thương của gia đình nhưng thì em lại phải lăn lộn kiếm sống ngoài đường. Nếu người cha quan tâm, nếu những người qua đường để ý đến mảnh đời tội nghiệp thì có lẽ em đã không phải ra đi trong sự cô đơn, lạnh lẽo đến vậy. Có lẽ chúng ta vẫn thường bắt gặp rất nhiều những mảnh đời bất hạnh, là những em bé mồ côi phải lang thang kiếm sống. Tất nhiên, trách nhiệm đó trước hết thuộc về gia đình và người thân của các em ấy, sau nữa là trách nhiệm của nhà trường và toàn xã hội. Trẻ em xứng đáng được sống trong tình yêu thương, đùm bọc của tất cả mọi người. Đơn giản chỉ là lời hỏi thăm quan tâm cũng khiến cho những em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn có chút động lực để bước tiếp. Tình người sẽ giúp chúng ta gần lại với nhau hơn, cùng sẻ chia và lan tỏa yêu thương bạn

7 tháng 2

Con gà đang bới đất tìm giun cho đàn gà

Con gà là chủ ngữ

Đang bới đất tìm giun cho đàn gà là vị ngữ.

7 tháng 2

Con gà đang bới đất tìm giun cho gà

Con gà là chủ ngữ.

Bới đất tìm giun cho gà là vị ngữ.

6 tháng 2

Mùa hè đến như một làn sóng nhiệt khổng lồ cuốn trôi mọi thứ, khiến không gian trở nên ngập tràn sự oi ả. Những tia nắng vàng rực rỡ của buổi sớm mai chiếu xuống mặt đất, làm mọi vật như bừng tỉnh, nhưng cũng nhanh chóng tạo ra một cảm giác nóng nực, oi ả. Không khí như đặc quánh lại trong cái nắng cháy da, khiến ai cũng phải tìm đến bóng râm hoặc những nguồn nước mát lạnh để giải nhiệt. Những hàng cây xanh bạt ngàn bên đường cũng không tránh khỏi cái sức nóng của mùa hè, cành lá khẽ rung rinh trong làn gió nóng, như thể đang cố gắng vươn lên đón từng luồng không khí mát mẻ hiếm hoi.

Tiếng ve kêu râm ran suốt ngày đêm, như một bản nhạc đặc trưng của mùa hè, vang vọng khắp các ngóc ngách. Đặc biệt vào những buổi chiều, khi ánh sáng mặt trời bắt đầu yếu dần, tiếng ve lại trở nên rộn ràng hơn, như đua nhau khoe sắc màu của âm thanh trong không gian rộng lớn. Còn khi trời tối, đêm hè đến với không khí mát mẻ hơn, nhưng đôi khi vẫn mang theo hơi nóng dư thừa của cả ngày dài. Một số đêm, không gian trở nên tĩnh lặng, như thể mọi thứ đều đang nghỉ ngơi sau một ngày dài. Nhưng cũng có những đêm hè oi ả, gió mát không đủ xua tan cái nóng vẫn còn đọng lại trên mặt đất, khiến người ta khó lòng tìm được giấc ngủ ngon.

Mùa hè cũng là mùa của những buổi sáng tinh mơ, khi những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, mang theo mùi thơm của đất và cây cỏ. Cảnh vật dường như tĩnh lặng hơn trong ánh sáng đầu ngày, nhưng chỉ vài giờ sau đó, ánh nắng gay gắt sẽ nhanh chóng lấp đầy không gian, khiến cho không khí trở nên nặng nề. Cùng với đó, những người dân nơi đây cũng bắt đầu một ngày làm việc vất vả, đi chợ, làm ruộng, hay đơn giản là đi dạo dưới bóng râm của những cây cổ thụ, tạm quên đi cái nóng cháy da. Những bước chân lặng lẽ, cùng tiếng nói cười rộn ràng, làm cho không khí trở nên sinh động hơn.

Mùa hè không thể thiếu những buổi chiều tắm biển hay đắm mình trong làn nước mát lành, nơi những con sóng vỗ nhẹ vào bờ, mang theo niềm vui và sự thư giãn. Tiếng sóng vỗ dạt dào như những lời thì thầm của thiên nhiên, đưa con người vào một trạng thái bình yên, tạm quên đi sự căng thẳng của cuộc sống. Những buổi chiều hè, khi trời lắng xuống, ánh hoàng hôn dần dần lan tỏa khắp bầu trời, nhuộm đỏ cả biển cả mênh mông. Cảnh vật lúc ấy thật huyền bí, như một bức tranh sống động mà thiên nhiên ban tặng.

Vào những buổi tối, khi trời đã tắt nắng, bầu không khí trở nên mát mẻ hơn, và các gia đình thường tụ tập bên nhau, quây quần trò chuyện, ăn uống. Những bữa cơm đơn giản nhưng đầm ấm trở thành những kỷ niệm khó quên trong lòng mỗi người. Hương vị của những món ăn mùa hè như canh chua, cá nướng, trái cây mát lạnh được thưởng thức dưới ánh đèn lung linh của những ngôi nhà, tạo ra một không gian ấm cúng, gần gũi. Những câu chuyện vui vẻ, tiếng cười rổn rảng khiến mùa hè thêm phần ý nghĩa.

Dù cho cái nóng có oi bức đến đâu, mùa hè vẫn luôn có một sức hút đặc biệt. Đó là mùa của những chuyến du lịch, những cuộc vui chơi thỏa thích, và những khoảnh khắc đầy ắp niềm vui. Mùa hè mang đến cho con người những trải nghiệm tươi mới, giúp tinh thần thêm phấn chấn và tràn đầy năng lượng, dù có chút mệt mỏi từ cái nắng oi ả. Đây cũng là lúc những mối quan hệ thêm bền chặt, những tình bạn, tình yêu được xây dựng và vun đắp qua những chuyến đi, những buổi gặp gỡ. Mùa hè, với sự sống động và năng lượng dồi dào của mình, khiến cho trái tim mỗi người như được thắp lên một ngọn lửa ấm áp, mãi mãi không tắt.

Đây nha