K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 2

Hễ em điểm cao,mẹ lại thưởng

(Chủ ngữ 1: em, vị ngữ 1: điểm cao, chủ ngữ 2: mẹ, vị ngữ 2: lại thưởng)

Buổi chiều nắng chưa nhạt,sương đã buông xuống mặt biển

(Chủ ngữ 1: nắng, vị ngữ 1: chưa nhạt, chủ ngữ 2: sương, vị ngữ 2: đã buông xuống mặt biển)

Mặt trời lên cao,sương dần tan

(Chủ ngữ 1: mặt trời, vị ngữ 1: lên cao, chủ ngữ 2: sương, vị ngữ 2: tan dần)

okii

câu 1) Hễ em/ điểm cao,//mẹ/ lại thưởng

CN VN CN VN

câu 2)buổi chiều nắng/ chưa nhạt,//sương/ đã buông xuống mặt biển

TN CN VN CN VN

câu 3)mặt trời/ lên cao,//sương/dần tan

CN VN CN VN

mik ik thi trạng nguyên nên đề dạng này mik làm nhiều rồi,yên tâm,sai thì thôi =))))

❤❤

7 tháng 2

Hoàn cảnh khó khăn: Cô bé sống trong một gia đình nghèo khó và bất hạnh. Cha mẹ cô bé đã qua đời, và cô bé phải sống với bà nội yêu thương nhưng cũng đã qua đời. Sau đó, cô bé phải đi bán diêm để kiếm sống. Đêm Giao thừa lạnh giá: Trong đêm Giao thừa, cô bé đi bán diêm trong khi tuyết rơi và gió rét buốt. Cô bé không dám về nhà vì sợ bị cha dượng đánh đập do không bán được diêm. Hình ảnh ảo diệu: Khi cô bé quẹt từng que diêm, ánh lửa bừng lên và tạo ra những hình ảnh ảo diệu. Đầu tiên, cô bé thấy một lò sưởi ấm áp, sau đó là một bàn ăn đầy đủ các món ngon, rồi là một cây thông Giáng sinh lộng lẫy, và cuối cùng là hình ảnh của bà nội cô bé. Cuộc đoàn tụ trong mộng tưởng: Trong ánh sáng của que diêm cuối cùng, bà nội hiện ra, ôm lấy cô bé và dẫn cô bé lên thiên đàng, nơi không còn đau khổ và lạnh lẽo. Kết thúc bi thương: Sáng hôm sau, người dân phát hiện cô bé đã qua đời trong giá lạnh, với nụ cười trên môi vì đã được đoàn tụ với bà nội trong giấc mơ cuối cùng. Câu chuyện kết thúc với hình ảnh bi thương nhưng cũng đầy hy vọng và sự an ủi về một thế giới tốt đẹp hơn sau cái chết.

7 tháng 2

mình nx


ai mà chảng yêu =)➹

7 tháng 2

có.Nói về một cậu bé tên remi


7 tháng 2

Trong tác phẩm "Không Gia Đình" (Sans Famille) của Hector Malot, nghệ thuật được sử dụng đa dạng và tinh tế để tạo nên một câu chuyện cảm động và ý nghĩa: Miêu tả chi tiết: Malot sử dụng những miêu tả chi tiết để vẽ nên bối cảnh của nước Pháp thời kỳ thế kỷ 19, từ những làng quê yên bình đến những thành phố sôi động. Điều này giúp người đọc dễ dàng hình dung và hòa mình vào thế giới của nhân vật. Xây dựng nhân vật: Các nhân vật trong "Không Gia Đình" đều được xây dựng với chiều sâu tâm lý. Remi, nhân vật chính, được miêu tả với những cảm xúc và suy nghĩ phức tạp, từ niềm vui, nỗi buồn đến sự quyết tâm và lòng kiên trì. Tình tiết ly kỳ và cảm động: Malot kết hợp các tình tiết ly kỳ, bất ngờ với những khoảnh khắc cảm động, khiến người đọc không chỉ hồi hộp theo dõi mà còn xúc động trước sự kiên cường và lòng nhân ái của Remi. Ngôn ngữ giản dị nhưng sâu sắc: Ngôn ngữ trong tác phẩm của Malot giản dị nhưng mang nhiều ý nghĩa sâu sắc, dễ hiểu và chạm đến trái tim người đọc. Chủ đề nhân văn: "Không Gia Đình" khai thác những chủ đề nhân văn như tình yêu thương, lòng dũng cảm, sự kiên nhẫn, và khát vọng tìm kiếm gia đình và hạnh phúc. Tất cả những yếu tố nghệ thuật này kết hợp tạo nên một tác phẩm văn học kinh điển, truyền tải những thông điệp ý nghĩa và để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.

“Trong khu rừng nọ, có một chú Thỏ con thông minh sống cùng mẹ. Ngày ngày, Thỏ con thường tung tăng chạy ra bờ sông uống nước. Trước khi đi, bao giờ thỏ mẹ cũng nhắc: – Con phải cẩn thận nhé vì Cáo cũng hay ra sông dạo chơi lắm đấy! Một ngày nọ, vừa mới cúi xuống uống no bụng nước, Thỏ con ngẩng đầu lên bất ngờ thấy Cáo đang đứng gần mình và tỏ ra thân thiện: – Chào Thỏ...
Đọc tiếp

“Trong khu rừng nọ, có một chú Thỏ con thông minh sống cùng mẹ. Ngày ngày, Thỏ con thường tung tăng chạy ra bờ sông uống nước. Trước khi đi, bao giờ thỏ mẹ cũng nhắc: – Con phải cẩn thận nhé vì Cáo cũng hay ra sông dạo chơi lắm đấy! Một ngày nọ, vừa mới cúi xuống uống no bụng nước, Thỏ con ngẩng đầu lên bất ngờ thấy Cáo đang đứng gần mình và tỏ ra thân thiện: – Chào Thỏ con, lên lưng anh cõng vào rừng hái nấm và hoa nào! Thỏ con chần chừ nhìn Cáo. Chợt nhớ lời mẹ dặn, Thỏ con nhanh trí giả vờ hào hứng đáp lời: – Ôi thế thì thích quá anh Cáo ơi, chờ em về nhà lấy mũ đội che nắng đã nhé! Nói rồi Thỏ con nhanh nhẹn chạy ù về nhà. Thỏ con kể lại câu chuyện gặp Cáo cho mẹ nghe.Trong lúc ấy, ở ngoài bờ sông, con Cáo gian ác và ngờ nghệch cứ đứng chờ mãi, chờ mãi mà không thấy Thỏ con trở lại. Cuối cùng, khi ông mặt trời đã đi ngủ, nó không thể chờ được nữa nên đành ôm cái bụng đói meo lủi thủi đi về rừng”. (https://cotich.vn) a. Hãy cho biết nội dung và đặt nhan đề cho câu chuyện trên. b. Biện pháp tu từ nào được sử dụng trong câu: “Chào Thỏ con, lên lưng anh cõng vào rừng hái nấm và hoa nào!” c. Qua nhân vật chú Thỏ trong truyện, em rút ra được bài học gì cho bản thân? Viết vài câu văn nêu suy nghĩ của em. (3-4 câu)

1
7 tháng 2

a. Câu chuyện kể về một chú Thỏ con thông minh sống cùng mẹ trong rừng. Mỗi lần ra bờ sông uống nước, mẹ luôn nhắc nhở Thỏ con phải cẩn thận vì Cáo cũng hay đến đó. Một hôm, khi đang uống nước, Thỏ con gặp Cáo và đã nhanh trí lừa Cáo bằng cách giả vờ muốn theo Cáo vào rừng rồi chạy về nhà. Cáo đứng đợi mãi mà không thấy Thỏ con quay lại, cuối cùng đành bỏ đi trong đói khổ. Nhan đề: Chú Thỏ thông minh và Cáo gian. b. Biện pháp tu từ trong câu: “Chào Thỏ con, lên lưng anh cõng vào rừng hái nấm và hoa nào!” là hoán dụ. c. Qua câu chuyện trên, em học được rằng trong cuộc sống chúng ta phải luôn tỉnh táo và cẩn thận. Thỏ con không để bản thân bị lừa mà khéo léo xử lý tình huống, điều này dạy em rằng khi gặp khó khăn cần bình tĩnh và suy nghĩ thấu đáo trước khi hành động. Chúng ta không nên vội vàng mà cần phải suy xét, tránh để mình rơi vào tình huống nguy hiểm.

7 tháng 2

“Mùa xuân là Tết trồng cây, làm cho đất nước càng ngày càng xuân.” Câu thơ trên của Chủ tịch Hồ Chí Minh không chỉ là lời kêu gọi mà còn là thông điệp sâu sắc về tầm quan trọng của việc trồng cây đối với sự phát triển của đất nước. Cá nhân em hoàn toàn đồng ý với ý kiến này, bởi trồng cây không chỉ góp phần làm đẹp cho thiên nhiên mà còn mang lại lợi ích to lớn cho môi trường, sức khỏe con người và sự phát triển bền vững của đất nước.

Trước hết, trồng cây là hành động thiết thực bảo vệ và cải thiện môi trường. Cây cối giúp làm sạch không khí, hấp thụ khí CO2 và thải ra khí O2, điều này có ý nghĩa quan trọng trong việc giảm thiểu ô nhiễm môi trường, đặc biệt là ở các khu đô thị. Các cánh rừng và cây xanh còn giữ vai trò quan trọng trong việc duy trì độ ẩm cho đất, giảm thiểu xói mòn, chống lại lũ lụt, đồng thời tạo ra các hệ sinh thái phong phú. Khi môi trường sống của con người bị ô nhiễm, cây cối chính là một phần không thể thiếu để phục hồi lại sự cân bằng và làm cho thiên nhiên trở lại trong lành.

Thực tế, vào những năm gần đây, chúng ta đã chứng kiến những hệ lụy nghiêm trọng từ việc phá rừng và khai thác tài nguyên thiên nhiên một cách bừa bãi. Những cơn bão lớn, lũ lụt và hạn hán khốc liệt xảy ra ngày càng nhiều, gây thiệt hại nghiêm trọng cho con người và tài sản. Việc trồng cây, bảo vệ rừng và duy trì các diện tích cây xanh là cách hiệu quả để ngăn chặn những thiên tai này, tạo ra sự ổn định cho hệ sinh thái và môi trường sống của con người.

Bên cạnh đó, trồng cây còn có lợi ích về sức khỏe. Cây xanh giúp tạo ra không gian sống trong lành, thoáng đãng, mang lại cho con người cảm giác thư giãn, giảm căng thẳng. Theo nhiều nghiên cứu khoa học, việc tiếp xúc với cây cối và thiên nhiên có tác dụng cải thiện tinh thần, giúp giảm stress, lo âu. Trong các khu đô thị hiện đại, khi mà không gian xanh ngày càng hạn chế, việc trồng cây và tạo ra các công viên cây xanh là rất cần thiết. Nó không chỉ giúp cải thiện chất lượng không khí mà còn góp phần nâng cao chất lượng đời sống tinh thần của cư dân thành phố.

Ngoài ra, cây còn là nguồn thực phẩm quý giá cho con người. Các loại trái cây, rau xanh, nông sản được trồng từ cây cối không chỉ cung cấp dinh dưỡng mà còn là yếu tố quan trọng trong việc bảo vệ sức khỏe của con người. Chế độ ăn uống đầy đủ dưỡng chất từ thực phẩm sạch, tự nhiên giúp phòng ngừa nhiều bệnh tật, nâng cao sức đề kháng cho cơ thể. Cây còn đóng vai trò trong việc bảo vệ các loài động vật, sinh vật có lợi khác trong hệ sinh thái, tạo ra sự cân bằng sinh học cần thiết cho sự sống trên Trái đất.

Không chỉ có lợi ích về môi trường và sức khỏe, việc trồng cây còn có tầm quan trọng lớn đối với nền kinh tế quốc gia. Trồng cây, đặc biệt là cây ăn quả, cây gỗ, giúp tạo ra nguồn thu nhập bền vững cho nông dân, tạo việc làm cho lao động nông thôn, phát triển ngành chế biến thực phẩm, gỗ, du lịch sinh thái… Việc phát triển ngành trồng cây không chỉ góp phần nâng cao thu nhập cho người dân mà còn thúc đẩy phát triển kinh tế đất nước theo hướng bền vững. Các ngành công nghiệp chế biến gỗ, dược liệu từ cây cối cũng tạo ra nhiều sản phẩm giá trị cao, đóng góp vào ngân sách quốc gia.

Thêm vào đó, trồng cây còn có ý nghĩa về mặt giáo dục và tinh thần. Nó không chỉ giúp con người nhận thức được giá trị của thiên nhiên mà còn là dịp để mỗi cá nhân, cộng đồng cùng nhau tham gia vào các hoạt động có ích cho môi trường. Mỗi cây xanh được trồng sẽ là một bài học về sự kiên nhẫn, về trách nhiệm với thiên nhiên và thế hệ mai sau. Trồng cây không chỉ là hành động thực tế mà còn là thông điệp giáo dục về lòng yêu thiên nhiên, lòng tự hào dân tộc và sự chăm sóc, bảo vệ đất nước.

Cuối cùng, trồng cây mang trong mình một giá trị tinh thần sâu sắc. Mỗi cây xanh được trồng không chỉ là một hành động bảo vệ môi trường mà còn thể hiện tình yêu thiên nhiên, trách nhiệm đối với thế hệ mai sau. Như Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói, “Mùa xuân là Tết trồng cây”, hành động trồng cây như một cách để đón nhận mùa xuân, tạo ra một môi trường sống khỏe mạnh, đẹp đẽ và phát triển. Cây cối trở thành biểu tượng của sự sinh sôi, phát triển và thịnh vượng, là minh chứng cho tình yêu và sự chăm sóc của con người đối với thiên nhiên và đất nước.

Như vậy, việc trồng cây là một hành động thiết thực và ý nghĩa không chỉ trong việc bảo vệ môi trường mà còn góp phần vào sự phát triển của xã hội và đất nước. Từng cây xanh được trồng sẽ làm cho đất nước ngày càng tươi đẹp, như mùa xuân mãi mãi nở hoa. Vì vậy, mỗi người chúng ta cần nhận thức rõ tầm quan trọng của việc trồng cây và chung tay hành động để bảo vệ môi trường, xây dựng một đất nước phát triển bền vững. Việc trồng cây không chỉ là trách nhiệm mà còn là niềm vinh dự của mỗi người dân đối với quê hương, đất nước.

7 tháng 2

Mỗi khi Tết đến xuân về, hình ảnh cây xanh đâm chồi nảy lộc khắp mọi nơi đã trở thành biểu tượng của sự sống và hy vọng. Câu thơ "Mùa xuân là Tết trồng cây, làm cho đất nước càng thêm xuân" của Bác Hồ không chỉ gợi nhắc chúng ta về một truyền thống tốt đẹp của dân tộc mà còn gửi gắm một thông điệp sâu sắc về tầm quan trọng của việc trồng cây. Trồng cây không chỉ mang lại vẻ đẹp thiên nhiên, mà còn góp phần bảo vệ môi trường sống của chúng ta. Cây xanh giúp hấp thụ khí CO2, sản sinh khí O2, làm sạch không khí, giảm thiểu ô nhiễm môi trường. Ngoài ra, cây cối còn giúp giữ nước, ngăn ngừa xói mòn đất, làm mát không gian sống, tạo ra môi trường sống trong lành cho con người và các loài sinh vật khác. Mặt khác, việc trồng cây còn có ý nghĩa kinh tế to lớn. Cây xanh cung cấp nguyên liệu cho nhiều ngành công nghiệp, từ sản xuất giấy, gỗ, đến dược liệu và thực phẩm. Rừng trồng còn mang lại thu nhập ổn định cho nhiều hộ gia đình nông thôn, góp phần xóa đói giảm nghèo và phát triển kinh tế bền vững. Bên cạnh đó, việc trồng cây còn mang lại giá trị văn hóa và tinh thần. Truyền thống trồng cây vào dịp Tết không chỉ là một hoạt động bảo vệ môi trường, mà còn là dịp để mọi người gắn kết, cùng nhau xây dựng và bảo vệ quê hương. Hình ảnh cây xanh đâm chồi nảy lộc vào mùa xuân như biểu tượng của sự phát triển và thịnh vượng, mang lại niềm tin và hy vọng cho một năm mới tốt lành. Tóm lại, câu thơ của Bác Hồ đã truyền tải một thông điệp sâu sắc về tầm quan trọng của việc trồng cây đối với môi trường, kinh tế và văn hóa. Chúng ta cần nhận thức rõ ràng và hành động cụ thể để bảo vệ và phát triển môi trường sống xanh, sạch, đẹp. Để mỗi mùa xuân đến, đất nước chúng ta ngày càng thêm xuân.

CHÚC BẠN HỌC TỐT NHA ! :))))

Mùa đông không chỉ đến bằng những bông tuyết mềm mại mà bằng những cơn bão dữ dội, vùi dập xuống mặt đất trong cơn cuồng nộ, như muốn xóa sạch mọi dấu vết của sự sống. Gió gào rú, cào xé không gian như những móng vuốt vô hình, lạnh lẽo đến tận xương tủy. như tiếng thét của những linh hồn bị lãng quên, lang thang vĩnh viễn giữa những cơn gió lạnh lẽo, không nơi nương tựa....
Đọc tiếp

Mùa đông không chỉ đến bằng những bông tuyết mềm mại mà bằng những cơn bão dữ dội, vùi dập xuống mặt đất trong cơn cuồng nộ, như muốn xóa sạch mọi dấu vết của sự sống. Gió gào rú, cào xé không gian như những móng vuốt vô hình, lạnh lẽo đến tận xương tủy. như tiếng thét của những linh hồn bị lãng quên, lang thang vĩnh viễn giữa những cơn gió lạnh lẽo, không nơi nương tựa. Những con phố chìm trong bóng tối, chỉ còn lác đác vài ánh đèn vàng hiu hắt, lay động như những ngọn nến mong manh sắp tắt.

Trên con đường phủ đầy tuyết trắng, một bóng dáng nhỏ bé xiêu vẹo bước đi.

Người ta gọi em là Emily. Không ai biết ai đã gọi em như thế

Cái tên ấy vang lên giữa những cơn gió, lạc lõng và mơ hồ, như thể nó đã từng thuộc về một ai đó rất xa, rất xa trong ký ức. Một giọng nói đã phai nhạt theo năm tháng, một cái chạm tay dịu dàng giờ chỉ còn là ảo ảnh.

Có lẽ, vào một ngày nào đó rất lâu rồi, ai đó đã thì thầm cái tên ấy bên tai em, với tất cả sự yêu thương trên đời. Nhưng giờ đây, chỉ còn lại sự lặng im.

Emily.

Cái tên vỡ vụn trong không trung, tan vào bão tuyết, chẳng ai còn nhớ đến nữa.

Chiếc váy mỏng tang bám chặt lấy thân thể gầy guộc, đôi chân trần bé nhỏ giẫm lên mặt đường đóng băng. Mỗi bước đi để lại những dấu chân run rẩy trên nền tuyết trắng, nhưng chỉ trong nháy mắt, gió đã cuốn đi tất cả.

Như thể em chưa từng tồn tại.

Phía bên kia đường, ánh sáng từ những khung cửa sổ hắt ra, phản chiếu hình ảnh những gia đình quây quần bên bàn ăn. Họ cười nói, cùng nâng những tách trà nóng, cùng trao nhau những món quà rực rỡ.

Emily đứng đó, lặng lẽ áp mặt vào cửa kính.

Lạnh.

Đói.

Cô độc.

Một đứa trẻ bên trong nhìn thấy em. Nó chớp mắt thoáng ngạc nhiên, nhưng rồi nhanh chóng quay đi, sà vào lòng mẹ, tiếp tục cười đùa.

Cánh cửa khép lại.

Bên trong là ánh sáng, là hơi ấm, là hạnh phúc.

Bên ngoài là bão tuyết, là bóng tối, là sự lặng lẽ đến đau đớn

Gió quét qua, kéo theo từng đợt tuyết dày phủ kín những dấu vết cuối cùng còn sót lại. Emily siết chặt chiếc khăn len cũ kỹ, tấm khăn duy nhất còn giữ lại chút hơi ấm của quá khứ. Đã lâu lắm rồi, em không còn nhớ lần cuối cùng có ai đó ôm mình vào lòng là khi nào. Ký ức về mẹ đang mờ nhạt dần, như thể nó cũng bị chôn vùi dưới lớp tuyết dày đặc của những mùa đông lạnh giá.

“Có ai còn nhớ đến em không?”

Không ai cả.

Không một ai...

Một vệt sáng xé toạc nền trời đen thẳm.Đó là một ngôi sao băng…

Người ta nói, nếu thấy sao băng, hãy ước một điều…

Ước ư ?

Nhưng Emily không biết phải ước gì ?

Một mái nhà? Một bữa ăn nóng? Hay một vòng tay ôm em thật chặt?

Không…

Những điều ấy xa vời quá.

Có lẽ… nếu có thể ước một lần duy nhất, em sẽ ước rằng mình chưa từng tồn tại.

Bởi vì, có lẽ như thế, sẽ không còn ai lãng quên em nữa.

Tuyết ngừng rơi.

Gió lặng.

Một vầng sáng dịu dàng ôm lấy em, ấm áp như nắng mai của những ngày xuân xa xưa. Trong khoảnh khắc ấy, giá rét như tan biến. Emily khẽ mở mắt.

Trước mắt em là một khu vườn rực rỡ sắc màu. Những bông hoa trải dài vô tận, đong đưa trong cơn gió nhẹ nhàng , ấm áp. Tiếng cười vang vọng khắp không gian. Những đứa trẻ khác cũng có mặt ở đó, nắm tay nhau, tung tăng chạy nhảy. Không ai co ro vì lạnh. Không ai ngã quỵ vì đói. Không ai lạc lõng, cô đơn.

Và giữa khu vườn ấy—mẹ em đang đứng đó.

Mẹ vẫn dịu dàng như trong ký ức xa xưa. Mái tóc mềm mại khẽ bay trong làn gió nhẹ, đôi mắt mẹ ánh lên sự yêu thương vô tận.

Phía sau mẹ, một người đàn ông với ánh mắt nhân từ đang mỉm cười. Một thứ ánh sáng ấm áp bao quanh ông, như thể tình yêu của ông ôm trọn cả thế gian-Chúa.

Nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má Emily.

Lần đầu tiên, em không còn thấy lạnh nữa.

Không còn thấy đói.

Không còn thấy cô đơn.

Lần đầu tiên, có người gọi tên em.

Lần đầu tiên, em không còn lang thang.

Lần đầu tiên, em có một nơi để trở về.

Lần đầu tiên...

Nhưng ngoài kia, bão tuyết vẫn tiếp tục gầm rú, xé toạc bầu trời trong đêm tĩnh lặng.

Đêm dần trôi. Cơn bão cũng dần tan.

***

Sáng hôm sau, khi mặt trời nhô lên từ phía chân trời. người ta tìm thấy một cô bé nằm yên dưới mái hiên một cửa tiệm cũ. Tuyết phủ xung quanh em như những viên pha lê , tuy đẹp mà lặng lẽ .

Đôi mắt em nhắm nghiền.

Đôi môi khẽ nở một nụ cười.

Bàn tay nhỏ bé đang ôm chặt chiếc khăn len cũ kỹ của người mẹ đã khuất em vẫn thường mong nhớ .

Người qua đường dừng chân một chút, rồi tiếp tục bước đi. Một người đàn ông trung niên nhìn em thật lâu, định nói điều gì đó, nhưng rồi chỉ lặng lẽ kéo cao cổ áo, rời đi.

Một người phụ nữ thở dài.

Một cậu bé thoáng ngoái lại, rồi cũng vội vàng chạy theo mẹ.

Không một ai nhớ đến em.

Không một ai gọi tên em.

Cuộc sống vẫn tiếp diễn, như thể chưa từng có một Emily nào tồn tại giữa cõi đời này.

Nhưng…

Trên bầu trời xanh thẳm, giữa những áng mây trắng muốt, một ngôi sao lấp lánh hơn bao giờ hết-như thể đang dõi theo thế gian, như thể đang mỉm cười.

Có lẽ !Ở một nơi nào đó rất xa… Emily cuối cùng đã tìm thấy mái ấm của mình

( mn xem giúp em , em viết thế này đã ổn chưa ạ ? )

2
7 tháng 2

cảm ơn ạ

7 tháng 2

cậu viết hay , truyện cậu thể hiện sự cô độc của bé Emily nha

7 tháng 2


Bạn ghép lại thành 1 bài văn nha ///

1. Mở bài

Mỗi chuyến đi trải nghiệm đều mang đến những bài học quý giá và những kỷ niệm khó quên. Cuối tuần vừa qua, lớp chúng tôi đã có cơ hội tham gia một chuyến dã ngoại tại EduFarm – Tượng Sơn, một trang trại giáo dục xanh mát và trong lành. Đây không chỉ là dịp để thư giãn, hòa mình vào thiên nhiên mà còn giúp chúng tôi học hỏi nhiều điều bổ ích về nông nghiệp, đời sống lao động và sự quan trọng của môi trường trong cuộc sống hàng ngày.

2. Thân bài

a) Hành trình đến EduFarm

Từ sáng sớm, cả lớp đã tập trung đông đủ tại cổng trường, ai cũng háo hức với chuyến đi này. Khi xe bắt đầu lăn bánh, không khí trên xe vô cùng sôi động. Một số bạn bật nhạc vui vẻ, một số khác tranh thủ ngắm cảnh hai bên đường. Sau khoảng một giờ di chuyển, cả lớp đã đặt chân đến EduFarm – Tượng Sơn.

Bước xuống xe, chúng tôi ngay lập tức bị thu hút bởi khung cảnh thiên nhiên rộng lớn và yên bình nơi đây. Không khí trong lành, những cánh đồng xanh mướt trải dài, cùng những ngôi nhà nhỏ xinh xắn mang đến cảm giác vô cùng thư thái. Các cô chú ở trang trại đã chào đón chúng tôi bằng những nụ cười thân thiện và giới thiệu sơ lược về EduFarm, nơi không chỉ là một nông trại mà còn là một môi trường học tập thú vị dành cho học sinh.

b) Tham gia các hoạt động nông nghiệp

Sau phần giới thiệu, chúng tôi được chia thành từng nhóm nhỏ để tham gia các hoạt động nông trại khác nhau.

Trồng rau và thu hoạch nông sản

Hoạt động đầu tiên mà nhóm tôi tham gia là trồng rau và thu hoạch nông sản. Chúng tôi được hướng dẫn cách làm đất, gieo hạt và chăm sóc rau xanh. Khi trực tiếp dùng tay vun xới đất, tôi mới hiểu rằng để có những luống rau xanh tốt, người nông dân đã phải bỏ ra rất nhiều công sức. Một số bạn còn được trải nghiệm thu hoạch rau củ như cà rốt, bắp cải, rau muống… Cảm giác được tận tay nhổ từng cây rau khỏi đất, rửa sạch và thưởng thức ngay tại chỗ thực sự rất tuyệt vời.

Chăm sóc vật nuôi

Tiếp theo, chúng tôi được tham gia vào hoạt động chăn nuôi và chăm sóc động vật. Lần đầu tiên, tôi được tận tay bế một chú thỏ con lông trắng muốt, mềm mại và đáng yêu. Chúng tôi cũng được cho dê, gà, vịt ăn và học cách nhận biết các loại thức ăn phù hợp cho từng loài. Khi thấy những chú dê con chạy nhảy tung tăng, tôi mới nhận ra rằng động vật cũng có cảm xúc và cần được chăm sóc đúng cách.

Làm bánh và nấu ăn từ nông sản

Một trong những hoạt động khiến cả lớp thích thú nhất là học làm bánh và chế biến món ăn từ nông sản. Chúng tôi được hướng dẫn cách làm bánh trôi nước từ bột gạo nếp, tự tay nặn từng viên bánh và thả vào nồi nước sôi. Ngoài ra, nhóm khác thì nướng khoai lang và bắp trên bếp than hồng, tạo ra mùi thơm nức mũi. Được thưởng thức những món ăn do chính mình làm ra khiến chúng tôi cảm thấy vô cùng hào hứng và tự hào.

c) Khám phá thiên nhiên và tham gia trò chơi dân gian

Sau khi đã trải nghiệm các hoạt động nông trại, chúng tôi được tham gia vào một số trò chơi dân gian truyền thống. Những trò như kéo co, nhảy bao bố, đua thuyền lá không chỉ mang lại tiếng cười mà còn giúp chúng tôi hiểu hơn về văn hóa dân gian.

Sau đó, cả lớp được dẫn vào một khu rừng nhỏ gần trang trại để khám phá thiên nhiên. Hướng dẫn viên đã giới thiệu cho chúng tôi về các loại cây rừng, công dụng của chúng và cách nhận biết một số loài thực vật có thể ăn được trong tự nhiên. Tôi thực sự ấn tượng với cách mà thiên nhiên ban tặng cho con người những nguồn tài nguyên quý giá.

3. Kết bài

Khi mặt trời dần khuất sau rặng núi, chúng tôi đành nói lời tạm biệt với EduFarm. Trên đường về, ai cũng cảm thấy lưu luyến vì chuyến đi đã để lại quá nhiều kỷ niệm đẹp. Chuyến đi trải nghiệm tại EduFarm – Tượng Sơn thực sự là một hành trình ý nghĩa, giúp tôi thêm yêu thiên nhiên và trân trọng hơn công sức lao động của những người làm nông. Tôi hy vọng sẽ có thêm nhiều cơ hội để tham gia những chuyến đi thú vị như thế này trong tương lai.

7 tháng 2

Một yếu tố hoang đường, kỳ ảo trong câu chuyện "Sự tích Hồ Gươm" là con rùa thần. Theo truyền thuyết, sau khi vua Lê Lợi đánh thắng giặc Minh, ông đang đi thuyền trên hồ, bỗng con rùa thần nổi lên từ mặt hồ và đòi lại thanh gươm báu mà vua Lê Lợi đã sử dụng trong trận chiến.

Tác dụng của yếu tố này là gắn kết huyền thoại với sự thiêng liêng của quốc gia và dân tộc, đồng thời tạo nên sự linh thiêng và huyền bí cho Hồ Gươm, nơi này trở thành một biểu tượng của chiến thắng, của sự bảo vệ, bảo tồn đất nước. Con rùa thần không chỉ có tác dụng gợi lên sự bảo vệ của thần linh mà còn làm cho câu chuyện thêm phần kỳ diệu, từ đó người dân nhớ mãi và thờ cúng rùa như một biểu tượng của may mắn và chiến thắng.

Đây nha///