hãy viết thêm phần sáng tạo cho câu chuyện cây khế theo tưởng tượng của em
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
vì em nghĩ mùa xuân là đến Tết mà Tết lại được lì xì nên mỗi lần được lì xì là bọn trẻ vui tươi lên hẳn
Có thể bây giờ bạn ko cần đến nữa nhưng mk vẫn cho bn cảm nghĩ của mk:
Trong việc lựa chọn giữa cuộc sống ở nông thôn và thành phố, em cảm thấy rằng cuộc sống ở nông thôn sẽ là sự lựa chọn lý tưởng hơn cho mình. Nông thôn mang đến một không gian sống yên bình và gần gũi với thiên nhiên. Những cánh đồng xanh mướt, những cơn gió nhẹ nhàng và bầu không khí trong lành tạo ra một môi trường thư giãn và dễ chịu. Em rất thích sự đơn giản và bình yên của nông thôn, nơi không có sự ồn ào và hối hả như ở thành phố. Cuộc sống ở nông thôn còn giúp em dễ dàng kết nối với cộng đồng và tận hưởng những khoảnh khắc gần gũi với gia đình và bạn bè. Trong khi đó, thành phố dù có nhiều tiện nghi và cơ hội phát triển nghề nghiệp, nhưng sự ồn ào, khói bụi và áp lực công việc có thể khiến em cảm thấy căng thẳng và mệt mỏi. Em tin rằng sống ở nông thôn không chỉ mang lại sự bình yên về mặt tinh thần mà còn giúp em duy trì một lối sống lành mạnh và gần gũi hơn với thiên nhiên.
Đây là cảm nghĩ của mk. Còn bn, nều bn muốn sống ở thành phố thì bn có thể viết theo cách riêng/ ý hiểu của mình.
Thầy giáo của tôi là một người rất tận tâm và nhiệt huyết. Ông không chỉ dạy chúng tôi kiến thức trong sách vở, mà còn dạy chúng tôi những bài học quý giá về cuộc sống, chẳng hạn như cách đối mặt với khó khăn và kiên nhẫn khi gặp thử thách. Mỗi giờ lên lớp của thầy đều tràn ngập sự hứng khởi và cảm hứng, vì thầy luôn biết cách kết hợp lý thuyết với thực hành, giúp chúng tôi hiểu bài một cách dễ dàng hơn. Bên cạnh việc dạy học, thầy còn là người bạn, người đồng hành sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ với chúng tôi những vấn đề trong học tập và cuộc sống. Nhờ sự tận tâm và cách giảng dạy đầy sáng tạo của thầy, chúng tôi không chỉ học được kiến thức mà còn phát triển bản thân một cách toàn diện. Thầy là hình mẫu lý tưởng mà chúng tôi luôn kính trọng và học hỏi.
Chỉ khi nào được đi thưởng ngoạn trên sông Sài Gòn, ta mới thấy và cảm nhận được vẻ đẹp riêng và sự náo nhiệt của nó. Dòng sông uốn lượn hiền hoà như một người thiếu nữ tuổi thanh xuân. Những chiếc tàu vận tải chở hàng xuống nhập khẩu quan trọng đang tiến về cảng. Những sà lan chở cát, đá chạy ì ạch trên sông. Rồi còn ghe, đò chở khách qua lại trên sông. Buổi trưa nắng gắt, dòng sông mới đẹp làm sao! Mặt nước lặng đi, dòng sông như một tấm gương để những chị mây trắng soi mình xuống dòng nước. Ánh nắng thoáng qua trên vành nón lá của một cô gái miền quê sông nước. Bầu trời dần dần quang đãng hơn, những tia nắng cũng lùi dần đi. Dòng sông trở nên thật êm ả. Ô! Đến bây giờ tôi mới biết rằng dòng sông này cũng mang một màu đỏ đậm phù sa như bao con sông khác. Ở gần bờ, những đứa trẻ đang nô đùa cùng những người dân, kẻ giặt giũ người lấy nước, làm đục ngầu cả một đoạn sông. Tiếng cười nói chen lẫn tiếng động cơ tàu thật vui nhộn. Ngồi trên tàu, tôi có thể cảm nhận được dường như không khí trong lành của dòng sông đã xua tan sự ngột ngạt của phố thị. Nổi bật trên sông là những đám lục bình điểm xuyết những bông hoa màu tím dịu. Những cánh hoa và nõn đọt của loài cây dại này có thể chế biến được những món ăn rất ngon. Dòng sông từ lâu đã trở thành niềm tự hào của người dân thành phố.
Mỗi chúng ta sinh ta ai cũng có mẹ. Mẹ là người che chở, đùm bọc và quan tâm chung ta từng ly từng tí. Đối với mỗi người thì mẹ chúng ta lôn là người tuyệt vời nhất. Dù mẹ có xấu xí, già nua như thế nào thì vẫn là mẹ của chúng ta.Đối với em mẹ luôn là người tuyệt với nhất. Em yêu mẹ vô cùng. Năm nay mẹ em bốn mươi tuổi. Thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen mượt ngang lưng được mje thắt lên gọn gàng. Đôi mắt của mẹ đen láy luôn nhìn về em với ánh mắt thân thương. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười nhìn mẹ như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tần tảo để nuôi nấng, dìu dắt em từ thuở em vừa lọt lòng. Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng. Ở nhà mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như quét nhà, gấp quần áo... Còn bố giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Tuy công việc đồng áng vất vả nhưng mẹ luôn dành thời gian đề dạy em học bài. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình. Mẹ rất nhân hậu, hiền từ. Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời.Mỗi khi em mắc lỗi em dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạt bảo nên em rất kính phục mẹ. Tấm lòng mẹ bao la như biển Thái Bình, đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ. Con mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm chỉ học và cố gắng học thật tốt để không phụ lòng mẹ.
đồng nghĩa với hưởng ứng là: đồng tình, ủng hộ..
Câu chuyện Cây Khế: Phần Mở Rộng Sáng Tạo
Ngày xửa ngày xưa, trong một ngôi làng nhỏ nằm bên một khu rừng rộng lớn, có một cây khế cổ thụ đứng sừng sững. Cây khế này không chỉ nổi tiếng vì trái khế vàng rực, mà còn vì một điều kỳ diệu mà ít ai biết đến: nó có khả năng nói chuyện.
Một ngày nọ, trong lúc thu hoạch khế, ông lão và bà lão bất ngờ nghe thấy một giọng nói ấm áp từ thân cây khế. "Cảm ơn các bạn đã chăm sóc tôi bao năm qua," cây khế cất tiếng. Ông lão và bà lão hoảng hốt nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và hỏi: "Cây khế, tại sao bạn có thể nói được?".
Cây khế trả lời: "Tôi được ban cho khả năng đặc biệt để bảo vệ và giúp đỡ những ai có lòng nhân từ và yêu thương thiên nhiên. Để đáp lại sự chăm sóc của các bạn, tôi sẽ cho các bạn biết một bí mật."
Cây khế kể cho ông lão và bà lão về một vùng đất bí mật nằm sâu trong rừng, nơi có một hồ nước trong xanh và một ngọn núi phát sáng. Trong hồ nước, có một viên đá ma thuật có thể thực hiện một điều ước duy nhất cho bất cứ ai tìm thấy nó. "Nếu các bạn dùng điều ước đó để giúp đỡ người khác, các bạn sẽ nhận được sự giàu có và hạnh phúc bền lâu," cây khế dặn dò.
Ông lão và bà lão, với lòng tốt và lòng nhân ái, quyết định thực hiện chuyến hành trình tìm kiếm viên đá ma thuật. Họ vượt qua nhiều thử thách, đối mặt với những cơn bão dữ dội và các sinh vật kỳ lạ, nhưng cuối cùng họ cũng tìm thấy hồ nước và viên đá ma thuật.
Thay vì ước cho bản thân, ông lão và bà lão ước rằng tất cả những người trong làng và vùng lân cận sẽ được sống trong hòa bình và thịnh vượng. Viên đá phát sáng, và ngay lập tức, một làn sóng ánh sáng lan tỏa khắp nơi, mang lại mùa màng bội thu, sức khỏe dồi dào và tình đoàn kết cho mọi người.
Về sau, cây khế trở thành một biểu tượng của sự hào phóng và lòng nhân ái. Mỗi năm, vào mùa thu hoạch khế, ông lão và bà lão thường kể cho trẻ em trong làng nghe câu chuyện về cây khế và cuộc phiêu lưu của họ, để nhắc nhở mọi người về sức mạnh của lòng tốt và sự tự nguyện giúp đỡ người khác.
Từ đó, cây khế không chỉ là nguồn cung cấp khế vàng, mà còn là một biểu tượng của sự kỳ diệu và lòng nhân ái, nhắc nhở mọi người rằng, đôi khi, sự kỳ diệu không phải là những điều bạn nhận được, mà là những gì bạn sẵn sàng cho đi.
Câu chuyện Cây Khế: Phần Mở Rộng Sáng Tạo
Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng bình yên bên bờ sông, có hai anh em nọ thừa kế tài sản từ cha mẹ. Người anh tham lam, giữ lại toàn bộ tài sản quý giá, chỉ để lại cho người em ngôi nhà nhỏ và cây khế già cỗi trong vườn.
Người em, tuy nghèo khó, nhưng luôn chăm sóc cây khế một cách cẩn thận và yêu quý. Một ngày nọ, khi cây khế ra hoa, trái khế bắt đầu xuất hiện và chín mọng. Một con chim lớn bay đến, xin ăn khế và hứa sẽ đền ơn. Người em không ngần ngại, vui vẻ cho chim ăn khế.
Chim lạ đền đáp lời hứa, dẫn người em đến một hòn đảo đầy kho báu. Người em chỉ lấy vừa đủ, trở về làng và sống hạnh phúc bên cây khế. Tin tức nhanh chóng lan ra, và người anh biết chuyện.
Vì lòng tham, người anh lập kế hoạch để chiếm đoạt cây khế. Người anh mượn cớ thăm em, rồi lén đào cây khế đem về trồng trong vườn nhà mình. Tuy nhiên, cây khế không chịu mọc trên đất tham lam, héo úa và chết dần.
Người anh tìm cách bắt chim lạ, nhưng không thành công. Cuối cùng, anh ta nhận ra sai lầm của mình và quyết định trả lại cây khế cho em. Kỳ diệu thay, khi cây khế được trồng lại đúng chỗ, nó liền tươi tốt và lại ra trái.
Người em và người anh nhận ra giá trị của lòng nhân hậu, cùng nhau chăm sóc cây khế và chia sẻ hạnh phúc. Từ đó, ngôi làng luôn tràn ngập tiếng cười và niềm vui, cây khế trở thành biểu tượng của lòng nhân ái và sự đoàn kết.
chúc em học tốt❤️