K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

CHƯƠNG 5: MÙA SĂN CHUỘT ĐỒNG


Có một mùa mà dân miệt đồng ai cũng ngóng – không phải mùa nước nổi, cũng chẳng phải mùa xuân. Mà là mùa săn chuột đồng.

Khi lúa gặt xong, chuột không còn nơi nấp, chúng trốn vào bờ đê, hang đất. Đó là lúc cả làng mang theo chó, cuốc, rơm rạ và lửa… bắt đầu săn chuột.


Bắt đầu chuyến đi

Tôi kéo cái xuồng cũ ra khỏi bụi sậy, chất lên nửa bao rơm, một cây đuốc, vài cái rập chuột và một ống tre đựng cơm nguội. An đi phía sau, mang theo con chó nhỏ mà tụi nhỏ gọi là “Đen Nhỏ”.

Nó hỏi:

– “Tía, mình săn để bán hả?”

Tôi cười:

– “Một phần ăn, một phần bán, một phần… vui!”

Nó gật đầu. Con mắt sáng lên như mọi lần được học điều mới. Cái thằng nhỏ này học đời như học chữ – luôn đầy mê say.


Đồng nước cháy khói

Giữa đồng, bọn tôi gặp nhiều nhóm khác: cả người già lẫn con nít, tay cầm bó đuốc, miệng ngậm cọng rơm, cười nói râm ran. Tiếng hò reo, tiếng chó sủa, tiếng chuột kêu chí chóe khắp nơi.

An hì hục đốt rơm, rồi đưa đuốc cho tôi, chọc vào hang chuột.

Khói bốc lên, chuột chạy loạn. Con “Đen Nhỏ” nhào tới, táp một con béo múp.

An reo lên:

– “Tía! Được rồi!”

Nó không sợ máu, không ghê lông, mà còn giảng giải cho mấy đứa nhỏ khác:

– “Chuột đồng ăn lúa nên thịt thơm lắm. Đừng nhầm với chuột cống ở xóm bẩn!”

Tôi nhìn nó – vừa là con, vừa như một ông thầy giữa ruộng.


Người lạ giữa đồng khói

Khi mặt trời đứng bóng, bọn tôi tạm nghỉ dưới bóng gốc gòn. Tôi nhóm lửa nướng chuột – An ngồi xé lá chuối làm dĩa. Bỗng có tiếng chân người lội bùn.

Một người đàn ông lạ, quần áo rách bươm, lưng đeo ba lô nhỏ, dắt theo một chiếc ghe con. Gương mặt ông ta sạm nắng, tóc hoa râm, ánh mắt hoang hoải như người đã mất cả thời gian và lối về.

Ông ta dừng lại khi thấy An.

Một cái nhìn dài – rất dài.

Tôi cảnh giác, đứng dậy:

– “Chú tìm ai?”

Người đó hỏi lại, giọng khàn:

– “Thằng nhỏ… nó tên là gì vậy?”

An ngạc nhiên:

– “Dạ, con tên An.”

Người đàn ông run lên. Cái ba lô rơi xuống. Ông ta nhìn An như người thấy ma – hoặc như kẻ đã sống hàng chục năm chỉ để gặp lại khoảnh khắc này.


Cái tên vỡ tung giữa gió

Người đó cúi xuống lấy trong túi áo ra một mảnh vải nhỏ – đã cũ sờn, thêu một dòng chữ:

“An – con của Hường và Hội”

Tôi chết lặng.

An nhìn mảnh vải, rồi hỏi khẽ:

– “Chú là ai?”

Người đàn ông đáp, giọng vỡ ra như đứt gân cổ:

– “Tía… là tía đây con… là Hội…”

Tôi chưa kịp nói gì. An đứng chết trân. Mắt nó không chớp. Gương mặt trắng bệch như tro sau đám rơm cháy.


Cơn giông kéo đến

Trời đang nắng, bỗng mây đen kéo tới. Gió ào ạt như người đẩy đò, lồng lộn cả bầu trời.

An không nói. Cũng không bước tới. Nó nhìn người đàn ông kia như nhìn một câu đố không lời giải.

Cuối cùng, nó hỏi:

– “Vì sao… tía bỏ con và má?”

Câu hỏi như một lưỡi dao nhỏ – không cắm vào tim, mà khoan chậm vào tủy.

Người đàn ông run rẩy, nói trong nước mắt:

– “Tía không bỏ… Tía bị bắt. Tía trốn trại. Tía về sau mười năm, tìm không thấy má con. Họ nói má con chết. Con mất tích. Tía tìm khắp nơi… khắp nơi, con ơi…”


Một khoảng lặng rách lòng

An ngồi xuống. Lưng nó run nhẹ. Tôi bước tới, đặt tay lên vai nó. Nó không khóc. Nhưng môi nó mím chặt, như người đang nuốt cả rừng tro vào lòng.

Một lúc sau, nó đứng dậy, nói rất nhỏ:

– “Con sống ở đây. Con có tía rồi.”

Rồi nó nhìn tôi.

Tôi hiểu. Nó không từ chối cha ruột. Nhưng nó cũng không thể bỏ rừng, bỏ chòi, bỏ lớp học, bỏ con chữ mà nó và tôi đã dựng nên từ chính đôi tay này.

Người đàn ông cúi đầu. Không oán. Không xin. Chỉ rút ra một tấm hình cũ – má An bế An khi còn bé xíu – rồi để lại, quay lưng, đi về phía sông.


Trên đường về

Trời vẫn chưa mưa. Chúng tôi chất chuột đầy xuồng, đẩy chèo về.

An ngồi trước, im lặng. Tôi không hỏi. Nhưng rồi nó quay lại, đưa cho tôi bức hình:

– “Tía giữ giùm con. Con sợ… mình làm rách nó.”

Tôi gật. Cất vào túi áo trong, nơi tôi từng để con dao rừng ngày nó bị sốt đầu tiên.

Tôi biết – nó đã tha thứ. Nhưng tha thứ không đồng nghĩa với quên.


Hết chương 5

0
Các câu trong đoạn văn sau liên kết với nhau bằng cách nào?Cây rơm như một cây nấm khổng lồ không chân. Cây rơm đứng từ mùa gặt này đến mùa gặt tiếp sau. Cây rơm dâng dần thịt mình cho lửa đỏ hồng căn bếp, cho bữa ăn rét mướt của trâu bò. Vậy mà nó vẫn nồng nàn hương vị và đầy đủ sự ấm áp của quê nhà.A.Lặp từ ngữ, thay thế từ ngữ            B. Thay thế từ ngữ,...
Đọc tiếp

Các câu trong đoạn văn sau liên kết với nhau bằng cách nào?

Cây rơm như một cây nấm khổng lồ không chân. Cây rơm đứng từ mùa gặt này đến mùa gặt tiếp sau. Cây rơm dâng dần thịt mình cho lửa đỏ hồng căn bếp, cho bữa ăn rét mướt của trâu bò. Vậy mà nó vẫn nồng nàn hương vị và đầy đủ sự ấm áp của quê nhà.

A.Lặp từ ngữ, thay thế từ ngữ            B. Thay thế từ ngữ, dùng từ ngữ nối

C. Lặp từ ngữ, dùng từ nối        D. Lặp từ ngữ, thay thế từ ngữ, dùng từ ngữ nố     

 

Câu 9: Thay các từ trùng lặp (in đậm) trong đoạn văn sau bằng các từ khác cho hợp lí:

    Khi trở thành nhà bác học lừng danh thế giới, Đác uyn vẫn không ngừng học. Có lần thấy Đác-uyn còn miệt mài đọc sách giữa đêm khuya, con của Đác-uyn hỏi: “Cha đã là nhà bác học rồi còn phải ngày đêm nghiên cứu làm gì nữa cho mệt?”. Đác-uyn ôn tồn đáp: “Bác học không có nghĩa là ngừng học”. Khi đã cao tuổi, Đác- uyn còn học thêm tiếng Đức. Con của Đác-uyn ngỏ ý muốn giúp Đác-uyn dịch các tài liệu tiếng Đức. Đác-uyn gạt đi. Cuối cùng, Đác-uyn đã đọc thông thạo tiếng Đức và nhiều thứ tiếng khác.

A. cha, ông, ông, ông,  nhà bác học, ông.

B. Ông, cha, bác, ông, nhà bác học, ông

C. Ông, nhà bác học, Người, ông, bác, ông ta.

3
23 tháng 1 2022

bn học trường nào thế 

 

23 tháng 1 2022

 

a, Khi bụi tre đầu làng bắt đầu rựng lá thì cánh đồng làng cũng vừa thu hoạch xong. Từng đàn chim ngói bỗng từ đây bay về, đậu đầy mặt ruộng. Cả làng chẳng ai bảo ai đều biết. Mùa chim nói đã đến rồi ! Chẳng cứ trẻ con rộn ràng mà ngay các cụ giạ cũng náo nức,bồn chồn.

b) Cho biết vế của những câu ghép trên được nối với nhau bằng cách nào.

- Câu ghép 1 :  Nối bằng quan hệ từ : " thì "

- Câu ghép 2 : Nối bằng quan hệ từ : "mà" 

Chúc bạn hok tốt

13 tháng 2 2022

Khi bụi tre đầu làng bắt đầu rụng lá thì cánh đồng làng cũng vừa thu hoạch xong. Từng đàn chim ngói bỗng từ đâu bay về, đậu đầy mặt ruộng. Cả làng chẳng ai bảo ai đều biết. Mùa chim ngói đã đến rồi ! Chẳng cứ trẻ con rộn ràng mà ngay các cụ già cũng náo nức, bồn chồn.

a) Gạch dưới các câu ghép trong đoạn văn.

  Câu văn in đậm là câu ghép

b) Cho biết các vế của những câu ghép trên được nối với nhau bằng cách nào.

Câu đầu ghép đầu tiên,các vế được nối với nhau bằng quan hệ từ thì

Câu đầu ghép thứ hai,các vế được nối với nhau bằng cặp quan hệ từ chẳng cứ...mà 

 

Chuột đồng và lúa nếp         Hôm ấy, vừa sáng sớm tinh mơ, ông chủ đã dẫn tôi đi săn. Chúng tôi đi ngang qua cánh đồng. Những bông lúa ngả màu vàng vàng, hương lúa dìu dịu quyện cùng mùi bùn thoang thoảng khiến đầu óc tôi thêm sảng khoái, mũi tôi thêm thính nhạy.        Đang đi, tôi bỗng thấy một con chuột đồng to tướng, mập ù chui từ trong hang ra. Tôi lao về phía nó, ông chủ...
Đọc tiếp

Chuột đồng và lúa nếp

         Hôm ấy, vừa sáng sớm tinh mơ, ông chủ đã dẫn tôi đi săn. Chúng tôi đi ngang qua cánh đồng. Những bông lúa ngả màu vàng vàng, hương lúa dìu dịu quyện cùng mùi bùn thoang thoảng khiến đầu óc tôi thêm sảng khoái, mũi tôi thêm thính nhạy.

        Đang đi, tôi bỗng thấy một con chuột đồng to tướng, mập ù chui từ trong hang ra. Tôi lao về phía nó, ông chủ bám sát theo tôi, miệng suỵt suỵt liên tục. Nó phóng như bay và biến mất như có phép tiên. Ông chủ Bảo: “Thôi, ta về đi mực !”.

        Ơ kìa, con chuột nọ đang cắn ngang từng gié lúa đầy hạt căng mẩy giữa đám lúa nếp trĩu bông bị ngả rạp xuống bờ ruộng. Nó đang nhẩn nha nhấm nháp hạt lúa nếp thêm ngon. Lúc nãy chạy ngang qua đấy, tôi đã hơi nghi nghi. Nhưng mùi hương nếp cái hoa vàng thơm ngát át mất mùi chuột đồng nên tôi đã bỏ qua.

        Tôi lao tới và kêu lên : “Phen này, mầy chết nghe chuột !”. Thấy tôi,  nó hoảng hốt nhả ngay gié lúa đang cắn ngang.Tôi lao tới, đứng ngay trước mặt nó và bảo :

       -Đồ vong ân bội nghĩa ! Mày đáng tội chết ! Giá như mày không cắn mấy bông lúa kia thì mày đâu có bị chúng tao phát hiện !

        Hình như tôi nghe nó thều thào :

       -Mình là kẻ vong ơn bội nghĩa, mình đáng bị trừng phạt !

Kể cũng tội nghiệp nó thiệt. Nhưng biết làm sao.

(PHẠM HẢI LÊ CHÂU)

Qua câu chuyện, tác giả muốn gửi gắm điều gì ?

1
5 tháng 2 2022

gửi gắm ko được phá hoại môi trường và phải biết ơn những người đã giúp đỡ mình

Đúng thì like nha

15 tháng 1 2024

Chọn B: thuận = hoà

 

16 tháng 1 2024

23 tháng 2 2022

B nhé

Bà Chúa Bèo.Ở vùng quê Thái Bình năm xưa, đồng ruộng mênh mông mà đất bạc màu, cây lúa lớn lên không nuôi nổi con người. Nhiều năm mất mùa, dân làng chỉ ăn cháo cầm hơi.Một cô bé ra đồng bắt cua thấy lúa cằn cỗi bèn ngồi ở bờ ruộng ôm mặt khóc. Bỗng từ ruộng lúa có một luồng ánh sáng chói lòa, Bụt hiện lên hỏi:- Vì sao con khóc?Cô bé nghẹn ngào thưa:- Dạ, con thương cây lúa...
Đọc tiếp

Bà Chúa Bèo.

Ở vùng quê Thái Bình năm xưa, đồng ruộng mênh mông mà đất bạc màu, cây lúa lớn lên không nuôi nổi con người. Nhiều năm mất mùa, dân làng chỉ ăn cháo cầm hơi.

Một cô bé ra đồng bắt cua thấy lúa cằn cỗi bèn ngồi ở bờ ruộng ôm mặt khóc. Bỗng từ ruộng lúa có một luồng ánh sáng chói lòa, Bụt hiện lên hỏi:

- Vì sao con khóc?

Cô bé nghẹn ngào thưa:

- Dạ, con thương cây lúa nghẹn đòng.

Bụt nói:

- Muốn cứu lúa, con hãy đưa cho ta một vật mà con quý nhất!

Cô bé sờ vào túi thì túi nhẵn không, nhòm vào giỏ thì chỉ có mấy con cua vừa bắt được. Sực nhớ đến đôi hoa tai bằng ngọc, cô vội gỡ ra, dâng lên Bụt:

- Thưa Bụt, con chỉ có đôi hoa tai được mẹ trao lại trước khi mất. Mẹ con dặn: Đôi hoa tai này là vật quý của dòng họ…

Thấy cô ngập ngừng, Bụt giục cô nói tiếp.

- Mẹ con còn nhắc đến lời nguyền của dòng họ: Hễ ai làm mất hoặc đem bán hoa tai thì người đó suốt đời bị dòng họ xa lánh và phải sống cuộc đời buồn tủi, lẻ loi.

- Vậy con không sợ bị trừng phạt sao?

- Để cứu lúa, con xin chịu trừng phạt.

Bụt bảo cô bé ném đôi hoa tai xuống đám ruộng. Lạ chưa! Bông hoa tai sáng rực màu xanh rồi chìm xuống nước, sau đó nổi lên một cây bèo giống hình hoa dâu. Bụt dặn:

- Con hãy đụng vào cây bèo để nhân nó lên hàng triệu triệu cây mà bón cho lúa tốt.

Dứt lời, Bụt biến mất. Cô bé đụng vào một cây bèo bỗng hóa thành hai, đụng vào hai cây thành bốn… Rồi bèo cứ sinh sôi nảy nở, lan rộng, phủ xanh đồng làng.

Mùa năm ấy, lúa vàng trĩu hạt. Biết chuyện cô bé gặp Bụt, người bố cảm động nói với con: “Con đã vì dân làng, vì dòng họ mà hi sinh vật quý, dòng họ sẽ bỏ lời nguyền và thương yêu con mãi mãi!”. Đúng vậy, cô bé đã lớn lên trong tình yêu thương của bà con làng xóm. Khi cô mất, dân làng La Vân, tỉnh Thái Bình đã lập đền thờ cô để tỏ lòng biết ơn và gọi cô là bà Chúa Bèo.

                                                 (Theo Phong Châu)

Khoanh tròn chữ cái trước ý trả lời đúng

Câu 1: Vì sao cô bé ngồi ở bờ ruộng ôm mặt khóc?

A. Vì bắt được rất ít cua ở trên đồng.                  

B. Vì nhớ thương người mẹ mới mất.

C.  Vì thương dân làng ăn cháo cầm hơi.                   

D. Vì thương cây lúa đang nghẹn đòng.

Câu 2: Dòng nào dưới đây nêu đúng ý chí quyết tâm của cô bé trong việc cứu lúa?

A. Sẵn sàng hi sinh đồ vật quý giá của bản than.

B. Sẵn sàng hi sinh đồ vật quý giá của dòng họ.

C. Sẵn sàng chịu sự trừng phạt của dòng họ.

D. Sẵn sàng hi sinh kỉ vật quý báu do mẹ trao lại.

Câu 3: Bụt bảo cô bé làm gì để cứu lúa?

A. Đưa đôi hoa tai cho Bụt.                                   B. Đưa cả giỏ cua cho Bụt.

C. Ném cả giỏ cua xuống ruộng.                           D. Ném đôi hoa tai xuống ruộng.

Câu 4: Việc làm của cô bé đã đem lại kết quả gì có ý nghĩa nhất đối với dân làng?

A. Có cây bèo hoa dâu sinh sôi làm đẹp cánh đồng làng.

B. Có bèo dâu bón cho lúa tốt, lúa hết nghẹn đòng, trĩu hạt nặng bông.

C. Có giống bèo phát triển nhanh, làm cho đồng ruộng mát mẻ.

D. Có được một mùa lúa tốt, dân làng không phải ăn cháo cầm hơi.

Câu 5: Những việc làm của dòng họ, dân làng La Vân đối với cô bé thể hiện điều gì?

A. Kính trọng, biết ơn người đã đem hạnh phúc đến cho nhân dân

B. Yêu thương, quý trọng người đã hi sinh cuộc sống vì nhân dân

C. Cao cả, độ lượng đối với người luôn biết yêu thương nhân dân

D. Tỏ lòng biết ơn đối với người luôn biết yêu thương nhân dân

Câu 6: Dòng nào dưới đây nêu đúng và đủ ý nghĩa của câu chuyện?

A. Ca ngợi đức hi sinh của cô bé vì cuộc sống tốt đẹp của mọi người

B. Ca ngợi đức hi sinh của cô bé vì sự sống của cây lúa trên đồng

C. Ca ngợi đức hi sinh của cô bé vì màu xanh đẹp đẽ của quê hương

D. Ca ngợi đức hi sinh của cô bé vì sự tồn tại mãi mãi của dòng họ

Câu 7: Từ “nghẹn ngào” trong câu “Cô bé nghẹn ngào thưa.” và “nghẹn đòng” trong câu “Dạ, con thương cây lúa nghẹn đòng.” là:

A. Từ đồng âm                                            B. Từ trái nghĩa             

C. Từ đồng nghĩa                                      D. Từ nhiều nghĩa

Câu 8: Câu nào trong các câu dưới đây là câu ghép?

A. Cô bé sờ vào túi thì túi nhẵn không, nhòm vào giỏ thì chỉ có mấy con cua vừa bắt được.

B. Bụt bảo cô bé ném đôi hoa tai xuống đám ruộng.

C. Ở vùng quê Thái Bình năm xưa, đồng ruộng mênh mông mà đất bạc màu, cây lúa lớn lên không nuôi nổi con người.

D. Nhiều năm mất mùa, dân làng chỉ ăn cháo cầm hơi.

Câu 9: Câu: “Ở vùng quê Thái Bình năm xưa, đồng ruộng mênh mông mà đất bạc màu, cây lúa lớn lên không nuôi nổi con người.” gồm mấy vế câu?

A. 1 vế câu                                               B. 2 vế câu                        

C. 3 vế câu                                             D. 4 vế câu    

Câu 10: Các vế trong câu “Ở vùng quê Thái Bình năm xưa, đồng ruộng mênh mông mà đất bạc màu, cây lúa lớn lên không nuôi nổi con người.” được nối với nhau bằng:

A. Quan hệ từ “mà”.                                   B. Quan hệ từ “mà” và dấu phẩy.                      

C. Bằng dấu phẩy.                                              D. Nối trực tiếp bằng dấu câu.

Câu 11: Hai vế trong câu “Hễ ai làm mất hoặc đem bán hoa tai thì người đó suốt đời bị dòng họ xa lánh và phải sống cuộc đời buồn tủi, lẻ loi.” được nối với nhau bằng cặp quan hệ từ nào và biểu thị quan hệ gì:

A. Hễ…. thì….: biểu thị quan hệ giả thiết- kết quả                                  

B. Hễ…. thì….. và : biểu thị quan hệ giả thiết- kết quả

C. Hễ…. thì….: biểu thị quan hệ nguyên nhân- kết quả                          

D. Hễ…. thì….: biểu thị quan hệ tương phản- đối lập                         

Câu 12: Vị ngữ trong câu “Một cô bé ra đồng bắt cua, thấy lúa cằn cỗi bèn ngồi ở bờ ruộng, ôm mặt khóc” là:

A. ôm mặt khóc.         

B. ngồi ở bờ ruộng, ôm mặt khóc.                     

C. thấy lúa cằn cỗi bèn ngồi ở bờ ruộng, ôm mặt khóc.                  

D. ra đồng bắt cua, thấy lúa cằn cỗi bèn ngồi ở bờ ruộng, ôm mặt khóc    .

Câu 13: Hai câu sau liên kết với nhau bằng cách nào?Bụt bảo cô bé ném đôi hoa tai xuống đám ruộng. Lạ chưa! Bông hoa tai sáng rực màu xanh rồi chìm xuống nước, sau đó nổi lên một cây bèo giống hình hoa dâu.”

A.Bằng cách lặp từ ngữ

B. Bằng cách thay thế từ ngữ

C. Bằng từ ngữ nối

D. Bằng cách lặp từ ngữ và thay thế từ ngữ.

Câu 14. Câu ca dao: “ Khôn ngoan đối đáp người ngoài

                             Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau.”

Minh họa cho truyền thống quý báu nào của dân tộc ta dưới đây:

A.   Yêu nước

B.   Lao động cần cù

C.   Đoàn kết

D.   Nhân ái

1
25 tháng 3 2022

Câu 1: Vì sao cô bé ngồi ở bờ ruộng ôm mặt khóc?

A. Vì bắt được rất ít cua ở trên đồng.                  

B. Vì nhớ thương người mẹ mới mất.

C.  Vì thương dân làng ăn cháo cầm hơi.                   

D. Vì thương cây lúa đang nghẹn đòng.

Câu 2: Dòng nào dưới đây nêu đúng ý chí quyết tâm của cô bé trong việc cứu lúa?

A. Sẵn sàng hi sinh đồ vật quý giá của bản than.

B. Sẵn sàng hi sinh đồ vật quý giá của dòng họ.

C. Sẵn sàng chịu sự trừng phạt của dòng họ.

D. Sẵn sàng hi sinh kỉ vật quý báu do mẹ trao lại.

Câu 3: Bụt bảo cô bé làm gì để cứu lúa?

A. Đưa đôi hoa tai cho Bụt.                                   B. Đưa cả giỏ cua cho Bụt.

C. Ném cả giỏ cua xuống ruộng.                           D. Ném đôi hoa tai xuống ruộng.

Câu 4: Việc làm của cô bé đã đem lại kết quả gì có ý nghĩa nhất đối với dân làng?

A. Có cây bèo hoa dâu sinh sôi làm đẹp cánh đồng làng.

B. Có bèo dâu bón cho lúa tốt, lúa hết nghẹn đòng, trĩu hạt nặng bông.

C. Có giống bèo phát triển nhanh, làm cho đồng ruộng mát mẻ.

D. Có được một mùa lúa tốt, dân làng không phải ăn cháo cầm hơi.

Câu 5: Những việc làm của dòng họ, dân làng La Vân đối với cô bé thể hiện điều gì?

A. Kính trọng, biết ơn người đã đem hạnh phúc đến cho nhân dân

B. Yêu thương, quý trọng người đã hi sinh cuộc sống vì nhân dân

C. Cao cả, độ lượng đối với người luôn biết yêu thương nhân dân

D. Tỏ lòng biết ơn đối với người luôn biết yêu thương nhân dân

Câu 6: Dòng nào dưới đây nêu đúng và đủ ý nghĩa của câu chuyện?

A. Ca ngợi đức hi sinh của cô bé vì cuộc sống tốt đẹp của mọi người

B. Ca ngợi đức hi sinh của cô bé vì sự sống của cây lúa trên đồng

C. Ca ngợi đức hi sinh của cô bé vì màu xanh đẹp đẽ của quê hương

D. Ca ngợi đức hi sinh của cô bé vì sự tồn tại mãi mãi của dòng họ

Câu 7: Từ “nghẹn ngào” trong câu “Cô bé nghẹn ngào thưa.” và “nghẹn đòng” trong câu “Dạ, con thương cây lúa nghẹn đòng.” là:

A. Từ đồng âm                                            B. Từ trái nghĩa             

C. Từ đồng nghĩa                                      D. Từ nhiều nghĩa

Câu 8: Câu nào trong các câu dưới đây là câu ghép?

A. Cô bé sờ vào túi thì túi nhẵn không, nhòm vào giỏ thì chỉ có mấy con cua vừa bắt được.

B. Bụt bảo cô bé ném đôi hoa tai xuống đám ruộng.

C. Ở vùng quê Thái Bình năm xưa, đồng ruộng mênh mông mà đất bạc màu, cây lúa lớn lên không nuôi nổi con người.

D. Nhiều năm mất mùa, dân làng chỉ ăn cháo cầm hơi.

Câu 9: Câu: “Ở vùng quê Thái Bình năm xưa, đồng ruộng mênh mông mà đất bạc màu, cây lúa lớn lên không nuôi nổi con người.” gồm mấy vế câu?

A. 1 vế câu                                               B. 2 vế câu                        

C. 3 vế câu                                             D. 4 vế câu    

Câu 10: Các vế trong câu “Ở vùng quê Thái Bình năm xưa, đồng ruộng mênh mông mà đất bạc màu, cây lúa lớn lên không nuôi nổi con người.” được nối với nhau bằng:

A. Quan hệ từ “mà”.                                   B. Quan hệ từ “mà” và dấu phẩy.                      

C. Bằng dấu phẩy.                                              D. Nối trực tiếp bằng dấu câu.

Câu 11: Hai vế trong câu “Hễ ai làm mất hoặc đem bán hoa tai thì người đó suốt đời bị dòng họ xa lánh và phải sống cuộc đời buồn tủi, lẻ loi.” được nối với nhau bằng cặp quan hệ từ nào và biểu thị quan hệ gì:

A. Hễ…. thì….: biểu thị quan hệ giả thiết- kết quả                                  

B. Hễ…. thì….. và : biểu thị quan hệ giả thiết- kết quả

C. Hễ…. thì….: biểu thị quan hệ nguyên nhân- kết quả                          

D. Hễ…. thì….: biểu thị quan hệ tương phản- đối lập                         

Câu 12: Vị ngữ trong câu “Một cô bé ra đồng bắt cua, thấy lúa cằn cỗi bèn ngồi ở bờ ruộng, ôm mặt khóc” là:

A. ôm mặt khóc.         

B. ngồi ở bờ ruộng, ôm mặt khóc.                     

C. thấy lúa cằn cỗi bèn ngồi ở bờ ruộng, ôm mặt khóc.                  

D. ra đồng bắt cua, thấy lúa cằn cỗi bèn ngồi ở bờ ruộng, ôm mặt khóc    .

Câu 13: Hai câu sau liên kết với nhau bằng cách nào? “Bụt bảo cô bé ném đôi hoa tai xuống đám ruộng. Lạ chưa! Bông hoa tai sáng rực màu xanh rồi chìm xuống nước, sau đó nổi lên một cây bèo giống hình hoa dâu.”

A.Bằng cách lặp từ ngữ

B. Bằng cách thay thế từ ngữ

C. Bằng từ ngữ nối

D. Bằng cách lặp từ ngữ và thay thế từ ngữ.

Câu 14. Câu ca dao: “ Khôn ngoan đối đáp người ngoài

                             Gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau.”

Minh họa cho truyền thống quý báu nào của dân tộc ta dưới đây:

A.   Yêu nước

B.   Lao động cần cù

C.   Đoàn kết

D.   Nhân ái

 

bài những cánh buồm muốn nói với em điều gì Phía sau làng tôi có một con sông lớn chảy qua. Bốn mùa sông đầy nước. Mùa hè, sông đỏ lựng phù sa với những con lũ dâng đầy. Mùa thu, mùa đông, những bãi cát non nổi lên, dân làng tôi thường xới đất, trỉa đỗ, tra ngô, kịp gieo trồng một vụ trước khi những con lũ năm sau đổ về.Tôi yêu con sông vì nhiều lẽ, trong đó một hình ảnh tôi...
Đọc tiếp

bài những cánh buồm muốn nói với em điều gì 

Phía sau làng tôi có một con sông lớn chảy qua. Bốn mùa sông đầy nước. Mùa hè, sông đỏ lựng phù sa với những con lũ dâng đầy. Mùa thu, mùa đông, những bãi cát non nổi lên, dân làng tôi thường xới đất, trỉa đỗ, tra ngô, kịp gieo trồng một vụ trước khi những con lũ năm sau đổ về.
Tôi yêu con sông vì nhiều lẽ, trong đó một hình ảnh tôi cho là đẹp nhất, đó là những cánh buồm. Có những ngày nắng đẹp trời trong, những cánh buồm xuôi ngược giữa dòng sông phẳng lặng. Có cánh màu nâu như màu áo của mẹ tôi. Có cánh màu trắng như màu áo của chị tôi. Có cánh màu xám bạc như màu áo bố tôi suốt ngày vất vả trên cánh đồng. Những cánh buồm đi như rong chơi, nhưng thực ra nó đang đẩy con thuyền chở đầy hàng hoá. Từ bờ tre làng, tôi vẫn gặp những cánh buồm lên ngược về xuôi. Lá cờ nhỏ trên đỉnh cột buồm phấp phới trong gió như bàn tay tí xíu vẫy vẫy bọn trẻ chúng tôi. Còn lá buồm thì cứ căng phồng như ngực người khổng lồ đẩy thuyền đi đến chốn, về đến nơi, mọi ngả mọi miền, cần cù, nhẫn nại, suốt năm, suốt tháng, bất kể ngày đêm.
Những cánh buồm chung thuỷ cùng con người, vượt qua bao sóng nước, thời gian. Đến nay, đã có những con tàu to lớn, có thể vượt biển khơi. Nhưng cánh buồm vẫn sống cùng sông nước và con người.

1

Tham khảo:
Bài thơ nói về mơ ước của cha và con. Đứng trước biển thấy những cánh buồm kiêu hãnh ngoài biển khơi, người con muốn có một cánh buồm trắng, sẽ đi thật xa để khám phá. Đó cũng là mơ ước thuở bé của người cha.

25 tháng 3 2022

B

25 tháng 3 2022

b