K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 5

là một dòng sông đó cực kì đẹp tuyệt vời khi có những ánh trăng xinh đẹp dát vàng lên, qua đó thể hiện được tình cảm yêu thương của mình đối với quê hương, dòng sông và ánh trăng.

21 tháng 5

Câu “đường trăng lung linh dát vàng” thường là hình ảnh ẩn dụ trong thơ ca, dùng để miêu tả vẻ đẹp của ánh trăng rất sáng và rực rỡ như được dát vàng, tạo cảm giác lấp lánh, quý giá và huyền ảo.

  • “Đường trăng”: chỉ ánh sáng hoặc con đường ánh trăng tạo nên trên mặt đất, trên sông, hay trên những vật thể khác.
  • “Lung linh”: nghĩa là ánh sáng nhấp nhô, sáng lấp lánh, huyền ảo.
  • “Dát vàng”: ví như ánh trăng sáng được phủ một lớp ánh vàng quý giá, làm cho cảnh vật trở nên rực rỡ, ấm áp.

Nói ngắn gọn, cụm từ này mô tả cảnh đêm có ánh trăng sáng như dát vàng, tạo nên con đường ánh sáng lung linh huyền ảo.

Bạn đang học bài thơ hay đoạn văn nào có câu này? Mình có thể giúp bạn phân tích kỹ hơn!

8 tháng 8 2021

đáp án C nhé

8 tháng 8 2021

A Bố tôi vốn là 1 thợ rèn vào loại giỏi

B  Sông Hồng là con sông mang lại nhiều phù sa cho ruộng đồng

C Những đêm trăng sáng,dòng sông là đường trăng  lung linh dát vàng

19 tháng 8 2017

Đoạn thơ hoàn chỉnh đó là :

Trăng ơi từ đâu đến ?

Hay từ đường hành quân

Trăng soi chú bộ đội

 

Và soi vàng góc sân.

17 tháng 1 2018

Lời giải: 

Các câu chứa hình ảnh so sánh là :

- Trăng hồng như quả chín 

- Trăng tròn như mắt cá 

- Trăng bay như quả bóng 

Đọc thầm bài văn sau:Bản Xô-nát ánh trăngVào một đêm trăng đẹp, có một người đàn ông đang dạo bước trên hè phố. Ông bỗng nghe thấy tiếng đàn dương cầm ấm áp vọng ra từ căn nhà nhỏ cuối ngõ. Ngạc nhiên, ông đi đến bên cửa sổ và lắng nghe. Chợt tiếng đàn ngừng bặt và giọng một cô gái cất lên:- Con đánh hỏng rồi. Ước gì con được một lần nghe Bét-tô-ven đàn.- Ôi, giá mà...
Đọc tiếp

Đọc thầm bài văn sau:

Bản Xô-nát ánh trăng

Vào một đêm trăng đẹp, có một người đàn ông đang dạo bước trên hè phố. Ông bỗng nghe thấy tiếng đàn dương cầm ấm áp vọng ra từ căn nhà nhỏ cuối ngõ. Ngạc nhiên, ông đi đến bên cửa sổ và lắng nghe. Chợt tiếng đàn ngừng bặt và giọng một cô gái cất lên:

- Con đánh hỏng rồi. Ước gì con được một lần nghe Bét-tô-ven đàn.

- Ôi, giá mà cha có đủ tiền để mua vé cho con.

Nghe thấy thế, người đàn ông gõ cửa vào nhà và xin phép được chơi đàn. Cô gái đứng dậy nhường đàn. Lúc này người khách mới nhận ra cô bị mù. Niềm xúc động trào lên trong lòng, từ tay ông, những nốt nhạc kì diệu, lấp lánh vang lên.

Hai cha con lặng đi rồi như bừng tỉnh, cùng thốt lên:

- Trời ơi, có phải ngài chính là Bét-tô-ven?

Phải, người khách chính là Bét-tô-ven - nhà soạn nhạc vĩ đại. Ông đã từng biểu diễn khắp châu Âu nhưng chưa bao giờ chơi đàn với một cảm xúc mãnh liệt, thanh cao như lúc này.

Rồi dưới ánh trăng huyền ảo, tràn ngập, trước sự ngạc nhiên, xúc động của cô gái mù, Bét-tô-ven đã đánh một bản đàn tuỳ hứng. Âm thanh tuôn chảy dạt dào, rực sáng, ca ngợi những gì đẹp đẽ nhất. Ngay đêm đó, bản nhạc tuyệt tác đã được ghi lại. Đó chính là bản xô-nát Ánh trăng.

(Theo Tạp chí âm nhạc, Hoàng Lân sưu tầm)

Khoanh vào chữ cái trước câu trả lời đúng:

Qua câu chuyện "Bản xô-nát Ánh trăng", em hiểu Bét-tô-ven là một nhạc sĩ như thế nào?

1
25 tháng 3 2018

Bài tham khảo số 1:

   Bét-tô-ven là một nhạc sĩ thiên tài. Cảm hứng để ông sáng tác ra những bản nhạc hay xuất phát từ sự rung động chân thành và niềm cảm thông sâu sắc của ông trước vẻ đẹp của tâm hồn con người và cuộc sống xung quanh. Những bản nhạc kì diệu của ông đã làm cho cuộc đời tươi đẹp hơn và xoa dịu tâm hồn những con người bất hạnh. Ông không chỉ là một nhạc sĩ thiên tài mà còn là một con người giàu lòng nhân ái.

Bài tham khảo số 2:

   "Rồi dưới ánh trăng huyền ảo, tràn ngập, trước sự ngạc nhiên, xúc động của cô gái mù, Bét-tô-ven đã đánh một bản đàn tuỳ hứng. Âm thanh tuôn chảy dạt dào, rực sáng, ca ngợi những gì đẹp đẽ nhất". Bản nhạc chan chứa tình yêu thương, sự cảm thông sâu sắc với cô gái mù say mê âm nhạc. Vì nỗi lòng khát khao được nghe đàn của cô - một cô gái nghèo khó, có số phận bất hạnh - mà những nốt nhạc của Bét-tô-ven được cất lên. Nó lấp lánh, kì diệu đầy tình yêu thương. Âm thanh dạt dào xoa dịu tâm hồn bất hạnh và làm cuộc sống tươi đẹp hơn. Bét-tô-ven quả là một nghệ sĩ tài hoa và giàu lòng nhân ái.

(Theo Trần Thị Trường)

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:Đom Đóm và Giọt Sương   Đêm không trăng, bầu trời đầy sao. Đom Đóm Con bay từ bụi tre ra ruộng lúa. Cây đèn của nhấp nháy như một ngôi sao.   Sà xuống ruộng lúa một lúc bắt rầy nâu, Đom Đóm Con lại bay lên gò đất, đậu xuống một bông cỏ may. Nhìn sang bên, nó thấy chị Giọt Sương đang đung đưa trên lá cỏ.   “Giọt Sương thật xinh đẹp!”, Đom...
Đọc tiếp

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:

Đom Đóm và Giọt Sương

   Đêm không trăng, bầu trời đầy sao. Đom Đóm Con bay từ bụi tre ra ruộng lúa. Cây đèn của nhấp nháy như một ngôi sao.
   Sà xuống ruộng lúa một lúc bắt rầy nâu, Đom Đóm Con lại bay lên gò đất, đậu xuống một bông cỏ may. Nhìn sang bên, nó thấy chị Giọt Sương đang đung đưa trên lá cỏ.
   “Giọt Sương thật xinh đẹp!”, Đom Đóm Con ngưỡng mộ, rồi cất cánh bay quanh Giọt Sương. Càng đến gần, nó càng thấy Giọt Sương tuyệt đẹp. Nó lên tiếng, trầm trồ:
   - Giọt Sương ơi, chị lung linh, tỏa sáng hệt như một viên ngọc.
   Giọt Sương dịu dàng:
   - Chị đẹp là nhờ phản chiếu ánh sáng từ các ngôi sao trên bầu trời, nhờ cả ánh sáng cây đèn của em đấy. Em mới là người đẹp và rất đáng tự hào vì em tỏa sáng từ chính bản thân mình.
    Đom Đóm Con rất cảm động vì lời khen của Giọt Sương. Nó cảm ơn Giọt Sương rồi lại cất cánh bay đi diệt rầy nâu hại lúa, giúp cho đồng ruộng xanh tươi.
(Sưu tầm)

c. Giọt Sương ca ngợi Đom Đóm như thế nào?

3
9 tháng 8 2017

Em mới là người đẹp và rất đáng tự hào vì em tỏa sáng từ chính bản thân mình.

29 tháng 5 2021

  Chị đẹp là nhờ phản chiếu ánh sáng từ các ngôi sao trên bầu trời, nhờ cả ánh sáng cây đèn của em đấy. Em mới là người đẹp và rất đáng tự hào vì em tỏa sáng từ chính bản thân mình. 

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:Đom Đóm và Giọt Sương   Đêm không trăng, bầu trời đầy sao. Đom Đóm Con bay từ bụi tre ra ruộng lúa. Cây đèn của nhấp nháy như một ngôi sao.   Sà xuống ruộng lúa một lúc bắt rầy nâu, Đom Đóm Con lại bay lên gò đất, đậu xuống một bông cỏ may. Nhìn sang bên, nó thấy chị Giọt Sương đang đung đưa trên lá cỏ.   “Giọt Sương thật xinh đẹp!”, Đom...
Đọc tiếp

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:

Đom Đóm và Giọt Sương

   Đêm không trăng, bầu trời đầy sao. Đom Đóm Con bay từ bụi tre ra ruộng lúa. Cây đèn của nhấp nháy như một ngôi sao.
   Sà xuống ruộng lúa một lúc bắt rầy nâu, Đom Đóm Con lại bay lên gò đất, đậu xuống một bông cỏ may. Nhìn sang bên, nó thấy chị Giọt Sương đang đung đưa trên lá cỏ.
   “Giọt Sương thật xinh đẹp!”, Đom Đóm Con ngưỡng mộ, rồi cất cánh bay quanh Giọt Sương. Càng đến gần, nó càng thấy Giọt Sương tuyệt đẹp. Nó lên tiếng, trầm trồ:
   - Giọt Sương ơi, chị lung linh, tỏa sáng hệt như một viên ngọc.
   Giọt Sương dịu dàng:
   - Chị đẹp là nhờ phản chiếu ánh sáng từ các ngôi sao trên bầu trời, nhờ cả ánh sáng cây đèn của em đấy. Em mới là người đẹp và rất đáng tự hào vì em tỏa sáng từ chính bản thân mình.
    Đom Đóm Con rất cảm động vì lời khen của Giọt Sương. Nó cảm ơn Giọt Sương rồi lại cất cánh bay đi diệt rầy nâu hại lúa, giúp cho đồng ruộng xanh tươi.
(Sưu tầm)

a. Đom Đóm Con khen ngợi Giọt Sương như thế nào?

1
3 tháng 7 2018

Đom Đóm khen Giọt Sương xinh đẹp, lung linh, tỏa sáng hệt như một viên ngọc.

18 tháng 8 2019

Vậy đáp án đúng là:

Hỡi cô tát nước bên đàng

Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi?

8 tháng 6 2020

chỉ biết câu 2 là con rùa thôi

25 tháng 6 2020

1.Cây vàng bạc

2.Con rùa,ba ba.

Mình nghĩ là câu 1 sai đúng thì trả lời mình nha

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:   Cô gái đẹp và hạt gạo    Ngày xưa, ở một làng Ê-đê có cô H’Bia xinh đẹp nhưng rất lười biếng. Cô lại không biết yêu quý cơm gạo. Một hôm H’Bia ăn cơm để cơm đổ vãi lung tung. Thấy vậy cơm hỏi:   - Cô đẹp là nhờ cơm gạo, sao cô khinh rẻ chúng tôi thế?   H’Bia giận dữ quát:   - Ta đẹp là do công mẹ công cha chứ đâu thèm nhờ đến...
Đọc tiếp

Đọc bài sau và trả lời câu hỏi:

   Cô gái đẹp và hạt gạo

    Ngày xưa, ở một làng Ê-đê có cô H’Bia xinh đẹp nhưng rất lười biếng. Cô lại không biết yêu quý cơm gạo. Một hôm H’Bia ăn cơm để cơm đổ vãi lung tung. Thấy vậy cơm hỏi:
   - Cô đẹp là nhờ cơm gạo, sao cô khinh rẻ chúng tôi thế?
   H’Bia giận dữ quát:
   - Ta đẹp là do công mẹ công cha chứ đâu thèm nhờ đến các người.
    Nghe nói vậy thóc gạo tức lắm. Đêm khuya, chúng rủ nhau bỏ cả vào rừng.
    Hôm sau, biết thóc gạo giận mình bỏ đi, H’Bia ân hận lắm. Không có cái ăn, H’Bia phải đi đào củ, trồng bắp từ mùa này qua mùa khác, da đen sạm. Thấy H’Bia đã nhận ra lỗi của mình và chăm chỉ làm lụng, thóc gạo lại rủ nhau kéo về. Từ đó, H’Bia càng biết quý thóc gạo, càng chăm làm và xinh đẹp hơn xưa.
(Theo Truyện cổ Ê-đê)

a. H’Bia là người như thế nào?

1
2 tháng 3 2017

H’Bia xinh đẹp nhưng rất lười biếng lại không biết yêu quý cơm gạo.