Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

a)Cơ năng của vật:
\(W=\dfrac{1}{2}mv^2+mgz=\dfrac{1}{2}\cdot0,5\cdot4^2+0,5\cdot10\cdot5=29J\)
b)Cơ năng tại nơi có độ cao cực đại: \(W_1=mgh_{max}\left(J\right)\)
Bảo toàn cơ năng: \(W=W_1\)
\(\Rightarrow29=mgh_{max}\Rightarrow h_{max}=\dfrac{29}{0,5\cdot10}=5,8m\)
c)Cơ năng tại nơi động năng bằng thế năng:
\(W_2=W_đ+W_t=2W_t=2mgh'\left(J\right)\)
Bảo toàn cơ năng: \(W=W_2\)
\(\Rightarrow29=2mgh'\Rightarrow h'=\dfrac{29}{2\cdot0,5\cdot10}=2,9m\)

a. Chọn gốc tọa độ O ở sân thượng. Trục Ox thẳng đứng hướng xuống.
Gốc thời gian là lúc ném hòn sỏi.
Ptcđ của hòn sỏi :
b.pt quỹ đạo của hòn sỏi.
Từ pt của x t = x/2 thế vào pt của (y) y = 5/16 x2 ; x 0
Có dạng y = ax2 là dạng parabol ( a >0; x 0 ) nên nó là nhánh hướng xuống của parabol đỉnh O.
a. Khi rơi chạm đất: y = 20cm
Tầm xa của viên sỏi: L = 8m t = 2s
a. Chọn gốc tọa độ O ở sân thượng. Trục Ox thẳng đứng hướng xuống. Gốc thời gian là lúc ném hòn sỏi.
Ptcđ của sỏi là : \(x=v_Ot\Rightarrow x=4t\)
\(y=\frac{1}{2}gt^2\Rightarrow y=5t^2\)
b.pt quỹ đạo của hòn sỏi. Từ pt của x => t = x/2 thế vào pt của (y) => y = 5/16 x2 ; x \(\ge\) 0
Có dạng y = ax2 là dạng parabol ( a >0; x \(\ge\) 0 ) nên nó là nhánh hướng xuống của parabol đỉnh O
c. Khi rơi chạm đất: y = 20cm
\(\Leftrightarrow\frac{5}{16}x^2=20\Rightarrow x=8\)
Tầm xa của viên sỏi: L = 8m => t = 2s
\(\Rightarrow v=\sqrt{v_O^2+\left(gt\right)^2}=20,4\) (m/s)

h=1/2 .g.t^2
Một vật được thả rơi tự do 8m xuống tới vị trí cách măt đất 3m nên h=5m
=>(2.5)/(10)=t^2=>t=1(do t>0)
v=gt=>Vận tốc khi rơi cách mặt đất 3m v=10.1=10(m/s)
Khi chậm đất thì sẽ có t^2=(8x2)/10=8/5 =>t= căn (8/5)
=>v=gt=10.căn (8/5)=4 căn 10(m/s)
h=1/2 .g.t^2
Một vật được thả rơi tự do 8m xuống tới vị trí cách măt đất 3m nên h=5m
=>(2.5)/(10)=t^2=>t=1(do t>0)
v=gt=>Vận tốc khi rơi cách mặt đất 3m v=10.1=10(m/s)
Khi chậm đất thì sẽ có t^2=(8x2)/10=8/5 =>t= căn (8/5)
=>v=gt=10.căn (8/5)=4 căn 10(m/s)

Công mà lớp nước rộng 1km2, dày 1m, có độ cao 200m có thể sinh ra khi chảy vào tuabin là: A = Ph = Vdh (V là thể tích, d là trọng lượng riêng của nước).
A = (1000000.1). 10000.200 = 2.1012J.
Công đó bằng thế năng của lớp nước, khi vào tuabin sẽ dược chuyển hóa thành điện năng.
→ Đáp án B

Công mà lớp nước rộng 1km2, dày 1m, có độ cao 200m có thể sinh ra khi chảy vào tuabin là:
A = P.h = 10.m.h = 10. V.D.h = 10. S.d.D.h
(V là thể tích, D là khối lượng riêng của nước, d là bề dày lớp nước).
→ A = 10.106.1.1000.200 = 2.1012J.
Công đó bằng thế năng của lớp nước, khi vào tuabin sẽ được chuyển hóa thành điện năng.

Ta có:
Lượng năng lượng điện tối đa thu được bằng công của lượng nước rơi xuống:
W=A=P.h
Lại có:
P=10m=10.DV
V= S d
Ta suy ra: W=10.D.V.h=10.D.S.d.h
Từ đề bài ta có:
S = 1 k m 2 = 10 6 m 2
d=1m
D=1000kg/ m 3
h=200m
→W=10.1000. 10 6 .1.200= 2 . 10 12 J
Đáp án: B
Để giải bài toán một vật có khối lượng 2 kg rơi tự do từ độ cao 20 m (bỏ qua sức cản không khí, lấy \(g = 9.8 \textrm{ } m / s^{2}\)), ta làm như sau:
Tính vận tốc của vật khi chạm đất
Vận tốc cuối cùng của vật khi chạm đất được tính theo công thức:
\(v = \sqrt{2 g h}\)Trong đó:
Thay số:
\(v = \sqrt{2 \times 9.8 \times 20} = \sqrt{392} \approx 19.8 \textrm{ } m / s\)Tính động năng của vật ngay trước khi chạm đất
Động năng \(W\) được tính theo công thức:
\(W = \frac{1}{2} m v^{2}\)Với \(m = 2 \textrm{ } k g\), \(v = 19.8 \textrm{ } m / s\):
\(W = \frac{1}{2} \times 2 \times \left(\right. 19.8 \left.\right)^{2} = 1 \times 392.04 = 392.04 \textrm{ } J\)Kết luận
Các kết quả trên dựa trên công thức chuyển động rơi tự do và công thức động năng, bỏ qua sức cản không khí5