K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

22 tháng 5


Xét ba số nguyên liên tiếp: \(2 n - 1\)\(2 n\)\(2 n + 1\) với \(n \geq 1\).

  • Số \(2 n\): Là số chẵn. Một số chính phương chẵn phải chia hết cho 4. Ta có \(2 n = 2 \times n\). Nếu \(n\) chẵn thì \(2 n\) chia hết cho 4, nhưng nếu \(n\) lẻ thì \(2 n\) chỉ chia hết cho 2. Do đó, \(2 n\) không thể là số chính phương trừ khi \(n\) là số chính phương nhân với 2. Tuy nhiên, cần kiểm tra kỹ hơn.
  • Số \(2 n - 1\) và \(2 n + 1\): Đều là số lẻ. Giả sử tồn tại số chính phương trong hai số này. Đặt \(2 n \pm 1 = k^{2}\). Xét modulo 4, số chính phương lẻ có dạng \(4 m + 1\). Do đó, \(2 n \pm 1 \equiv 1 m o d \textrm{ } \textrm{ } 4\), suy ra \(2 n \equiv 0 m o d \textrm{ } \textrm{ } 4\) hoặc \(2 n \equiv 2 m o d \textrm{ } \textrm{ } 4\), tương ứng \(n\) chẵn hoặc lẻ. Tuy nhiên, điều này không mâu thuẫn trực tiếp, cần phân tích thêm.

Thực tế, giữa hai số chính phương liên tiếp \(k^{2}\) và \(\left(\right. k + 1 \left.\right)^{2}\), khoảng cách là \(2 k + 1\). Với \(k \geq 1\), khoảng cách này lớn hơn 2 khi \(k \geq 2\), do đó không thể có hai số chính phương cách nhau 2 đơn vị. Vì \(2 n - 1\) và \(2 n + 1\) cách nhau 2 đơn vị nên không thể cùng là số chính phương. Tương tự, \(2 n\) không thể là số chính phương vì nếu \(2 n = k^{2}\), thì \(k\) phải chẵn, đặt \(k = 2 m\), suy ra \(n = 2 m^{2}\). Nhưng khi đó \(2 n - 1 = 4 m^{2} - 1\) và \(2 n + 1 = 4 m^{2} + 1\), không có số nào là chính phương vì \(4 m^{2} + 1\) không phải là số chính phương (trừ \(m = 0\), nhưng \(n \geq 1\)). Vậy cả ba số đều không thể là số chính phương.
</think>

22 tháng 5

Giải chi tiết:

Bước 1: Phân tích từng số trong dãy

  1. Số \(2 n\) (số chẵn):
    • Giả sử \(2 n\) là số chính phương. Khi đó, \(2 n = k^{2}\) với \(k \in \mathbb{N}\).
    • Vì \(k^{2}\) chẵn nên \(k\) phải chẵn. Đặt \(k = 2 m\), ta có:
      \(2 n = \left(\right. 2 m \left.\right)^{2} = 4 m^{2} \textrm{ }\textrm{ } \Longrightarrow \textrm{ }\textrm{ } n = 2 m^{2}\)
    • Thay \(n = 2 m^{2}\) vào các số còn lại:
      • \(2 n - 1 = 4 m^{2} - 1\)
      • \(2 n + 1 = 4 m^{2} + 1\)
    • Kiểm tra:
      • \(4 m^{2} - 1\) không phải số chính phương vì nằm giữa \(\left(\right. 2 m - 1 \left.\right)^{2} = 4 m^{2} - 4 m + 1\) và \(\left(\right. 2 m \left.\right)^{2} = 4 m^{2}\).
      • \(4 m^{2} + 1\) không phải số chính phương vì nằm giữa \(\left(\right. 2 m \left.\right)^{2} = 4 m^{2}\) và \(\left(\right. 2 m + 1 \left.\right)^{2} = 4 m^{2} + 4 m + 1\).
  2. Số \(2 n - 1\) và \(2 n + 1\) (số lẻ):
    • Giả sử \(2 n - 1 = p^{2}\):
      • Khi đó, \(2 n = p^{2} + 1\). Nếu \(2 n\) không phải số chính phương (theo Bước 1), \(p^{2} + 1\) cũng không thể là số chính phương.
    • Giả sử \(2 n + 1 = q^{2}\):
      • Tương tự, \(2 n = q^{2} - 1\). Với \(q \geq 2\)\(q^{2} - 1\) không phải số chính phương.

Bước 2: Kết luận

  • Cả 3 số \(2 n - 1 , 2 n , 2 n + 1\) đều không thể đồng thời là số chính phương.
  • Ví dụ minh họa:
    • Với \(n = 1\): Dãy số \(1 , 2 , 3\) → không có số chính phương.
    • Với \(n = 2\): Dãy số \(3 , 4 , 5\) → chỉ có \(4\) là số chính phương, nhưng \(4 = 2 n\) khi \(n = 2\) (mâu thuẫn với giả thiết). Tuy nhiên, theo phân tích trên, \(2 n = 4\) chỉ xảy ra khi \(n = 2 m^{2}\), và khi đó các số còn lại không phải số chính phương.

Đáp án:
Trong 3 số nguyên liên tiếp \(2 n - 1 , 2 n , 2 n + 1\) với \(n \geq 1\), không tồn tại số nào là số chính phương.

17 tháng 10 2016

Số chính phương hay còn gọi là số hình vuông là số tự nhiên có căn bậc 2 là mộtsố tự nhiên, hay nói cách khác, số chính phương là bình phương (lũy thừa bậc 2) của một số tự nhiên khác. Số chính phương hiển thị diện tích của một hình vuông có chiều dài cạnh bằng số nguyên kia . 

ta có đây là một dãy cac số lẻ , mà chắc chắn sẽ phải có một số số chính phương trong dãy như :

9 ; 81 ; 49 ; 25 ; ...........

vô số các số chính phương đó sẽ nằm vào 3 số tự nhiên liên tiếp , nên trong 3 số , một số lúc sẽ có còn đôi lúc là không có số chính phương trong 3 số tự nhiên liên tiếp .

hay còn cách khác để xác định , đó là 2 cách sau :

- xác định bằng ví dụ

- sử dụng định lý

cách thứ nhất ( xác định bằng ví dụ ) , ta phải làm ít nhất 3 ví dụ như sau :

 1 , 3 , 5

 7 , 9 , 11

 81 , 83 , 85

- thực hiện 1 trong 2 cách để đưa ra kết quả .

Kết luận : đôi khi , trong 3 số nguyên liên tiếp 2p - 1 ; 2p ; 2p + 1 sẽ có số chính phương . 

còn khi là 2p thì sẽ không có đâu , vì p tận cùng là 5 , 2p tận cùng là 0 , không bao giờ có 2p là số chính phương , vì 2p có tận cùng là 0 , bắt buộc cơ số là 10 , 100 , 1000 , ........... nên không thể .

có gì sai sữa giúp tớ nhé . 

26 tháng 4 2019

tui không biết làm , vậy nên t.i.c.k cho tui nha :))) 

26 tháng 4 2019

1 thui

17 tháng 12 2016

đề sai à n4-2n3+3n2-2n lm sao là SCP dc

18 tháng 12 2016

a) A=(n^2-n+1)^2-1=> A không thể chính phuong

=> đề có thể là: \(A=n^4-2n^3+3n^2-2n+1\) Hoặc chứng minh A không phải số phương

b)

23^5 tận cùng 3

23^12 tận cùng 1

23^2003 tận cùng 7

=>B Tận cùng là 1 => B là số lẻ

23^5 chia 8 dư 7

23^12 chia 8 dư 1

23^2003 chia 8 dư 7

(7+1+7=15)

=> B chia 8 dư 7

Theo T/c số một số cp một số chính phương  lẻ chỉ có dạng 8k+1=> B không phải số Cp

26 tháng 8 2019

Bài 1:

a ) Ta có :  A là tổng các số hạng chia hết cho 3 => A \(⋮\)3                            

                  A có 3 không chia hết cho 9 => A không chia hết cho 9

=>  A \(⋮\)3 nhưng không chia hết cho 9

=> A không phải là số chính phương

Bài 2:

Gọi 2 số lẻ có dạng 2k+1 và 2q+1 (k,q thuộc N)

Có : A = (2k+1)^2+(2q+1)^2

           = 4k^2+4k+1+4q^2+4q+1

           = 4.(k^2+k+q^2+q)+2

Ta thấy A chia hết cho 2 nguyên tố

Lại có : 4.(q^2+q+k^2+k) chia hết cho 4 mà 2 ko chia hết cho 4 => A ko chia hết cho 4

=> A chia hết cho 2 nguyên tố mà A ko chia hết cho 4 = 2^2

=> A ko là số  chính phương

=> ĐPCM