
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Để tưởng nhớ đến các vị vua Hùng đã có công xây dựng đất nước, chống giạc ngoại xâm và bảo vệ lãnh thổ

Câu 1. Ghi lại các câu hỏi trong bài tập đọc Người tìm đường lên các vì sao.
Câu 2. Các câu hỏi ấy là của ai và để hỏi ai?
Câu 3. Những dấu hiệu nào giúp em nhận ra đó là câu hỏi?
Trả lời:
Câu 1. Các câu hỏi trong bài tập đọc Người tìm đường lên các vì sao.
- Vì sao quả bóng không có cánh mà vẫn bay lên được?
- Cậu làm thế nào mà mua được nhiều sách vở và dụng cụ thí nghiệm như thế?
Câu 2 và 3. Câu hỏi:
- “Vì sao quả bóng không có cánh mà vẫn bay được?” là của Xi-ôn-cốp-xki tự hỏi mình. Dấu hiệu giúp ta nhận ra đó là câu hỏi: Từ Vì sao và dấu chấm hỏi (?)
- “Cậu làm thế nào mà mua được nhiều sách vở và dụng cụ thí nghiệm như thế?” là câu hỏi của một người bạn hỏi Xi-ôn-cốp-xki. Dấu hiệu nhận biết là từ thế nào và dấu chấm hỏi (?).

Nhắc đến mảnh đất hình chữ S thân thương là chúng ta nghĩ ngay tới những ngọn núi cao hùng vĩ, xanh um, tới những cánh đồng lúa trải dài bát ngát, tới bao con sông ngoằn ngoèo uốn lượn,… Với tôi, cảnh thiên nhiên tươi đẹp, cuốn hút nhất chính là những bãi biển trong xanh, ngập nắng, đầy gió. Bình minh ở Sầm Sơn mới đẹp làm sao! Ông mặt trời không nấp sau đám mây trắng xóa mà nhô lên từ từ qua làn nước sóng sánh ngoài biển xa. Cứ như trời và biển nối liền với nhau vậy. Mặt trời lơ lửng như một quả cam chín mọng khổng lồ đang treo trên mặt biển, tỏa ánh sáng ra muôn phương. Mặt biển vì thế cũng lấp lánh, giống như nó đang cố gắng lưu giữ hết sự nóng ấm của tia nắng mới. Một lúc sau, mặt trời lên cao giữa. Vòm trời xanh ngắt một màu, làm mấy đám mây trắng mờ hẳn đi. Lúc này, nắng gắt hơn, vàng chói rực rỡ. Bãi cát dài hiện lên óng ánh. Một vài sinh vật trôi dạt vào bờ theo những đợt sóng vỗ. Gió càng lúc càng lớn, gió thổi mạnh làm muôn con sóng cứ trắng xóa nối tiếp nhau từng đợt tràn vào bờ. Những con sóng nhấp nhô, uốn lượn như muốn chạy vào tận bờ bãi. Hàng dừa xanh cao vút cứ ngả nghiêng theo gió như cổ vũ cho sóng tràn. Du khách kéo tới mỗi lúc một đông. Người thì ngồi ngắm biển, người thì đi dạo, người lại bơi dưới nước. Tôi và em trai bắt đầu xây lâu đài cát. Chiếc lâu đài cao với chóp nhọn, chúng tôi đào một rãnh xung quanh để không cho nước chảy vào. Bất ngờ, một con sóng tràn tới, cuốn bay tòa lâu đài. Em tôi thích thú cười lớn rồi lại đi xây tòa lâu đài khác. Ánh mặt trời nhuộm mọi người trên biển bằng màu nắng, ai ai cũng tươi cười rạng rỡ Tôi thoáng nghe thấy tiếng rì rào sóng biển, tiếng cười nói của mọi người và cả tiếng hạnh phúc của mảnh đất này. Biển hạnh phúc bởi có lẽ nó biết tạo hóa ban cho nó vẻ đẹp riêng biệt mà chẳng nơi nào có được.

Chú gà con mới nở đáng yêu làm sao. Chú tròn trĩnh như một hòn tơ nhỏ. Bộ lông vàng ươm một màu vàng nhạt của kem sữa. Cái đầu bé xíu mang đôimắt đen láy, sáng loáng như có nước, cái mỏ cũng bé xinh như hai mảnh vỏ trấu chắp lại. Đôi cánh ngắn ngủn, xòe ra cứ chấp chới nom xinh xắn dễ thương vì so với thân hình, đôi cánh ấy chỉ là dấu phẩy trên vuông ô vở vậy. Đôi chân chú gà be bé chạy xung quanh gà mẹ cứ lăng xăng, líu ríu. Cả bầy gà như những hòn tơ kcn lăn quanh mẹ gà tần tao dẫn dẫn con đi kiếm ăn.
1- Trong đoạn văn Con ngựa, tác giả đã tập trung miêu tả những bộ phận chủ yếu sau đây:
– Tả hai cái tai (to dựng đứng trên cái đầu rất đẹp)
– Tả hai cái lỗ mũi (ươn ướt động đậy hoài)
– Tả hai hàm răng (trắng mucít)
– Tả cái bờm ngựa (cắt ngắn rất phẳng)
– Tả cái ngực (ngực nở)
– Tả bốn cái chân (khi đứng cũng cứ giậm lộp cộp)
– Tả cái đuôi (dài ve vẫy hết sang trái lại sang phải).
2- Miêu tả đặc điểm các bộ phận con vật muốn tả.
a) Tả con mèo
– Hình dáng: to bằng chai nước suối Vĩnh Hảo khi còn nhỏ. Một năm sau lớn bằng chai Pepsi cỡ lớn, nặng khoảng hai ký.
– Bộ lông: trắng muốt.
– Cái đầu: tròn xoe to bằng quả bóng ten-nít (lúc nhỏ). Khi lớn to bằng miệng chén ăn cơm.
– Đôi tai: như hai lá kim phát tài dựng đứng và rất thính
– Mắt mèo: tròn vành vạnh và trong xanh như màu nước biển ở độ sâu. Trong đêm tối như phát ra tia hồng ngoại có thể nhìn thấy trong bóng đêm dày đặc
– Mũi mèo: nhỏ xíu, phơn phớt hồng lúc nào cũng ươn ướt
– Râu mép: hai bên mép là bộ ria trắng như cước
– Răng: đều đặn và trắng như muối biển
– Thân hình: dài nhưng rất thon và uyển chuyển
– Bàn chân: có móng sắc và nệm thịt màu hồng.

mk thích bà bán rau nhất.
vì rau tốt cho sức khỏe,là sản phẩm người nông dân tự làm ra.
Mua rau ,quả ,thịt ,bánh chưng ,bánh cuốm ,đèn lồng ,cây quất, hương ,hoa ,... để làm ngày Tết
còn được đi du lịch Tết nữa ,được thưởng tiền lì xì ,... với cả thăm mộ. .
còn được chơi các trò khác nữa.

Trong cuộc sống, vật nuôi gia đình đã trở nên rất phổ biến. Mỗi gia đình đều có một vật nuôi và nhà em có một chú chó đáng yêu và rất biết nghe lời. Chú tên Milu, chú đã ở bên gia đình em được 3 năm rồi.
Milu nhà em có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 3 tuổi Milu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn bằng một bắp chân. Đôi mắt Milu đen đen và tròn, mỗi khi muốn ăn cái gì chú sẽ nhìn em một cách đáng thương tỏ ý muốn ăn cái đó. Mỗi lúc như vậy trông chú thật đáng yêu biết mấy. Milu thì rất hiền lành, nhưng mỗi khi có kẻ lạ vào nhà, chú trở nên rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẹm, cái lưỡi hồng hồng thè ra thở. Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên như hai lá mít. Dáng người chú oai về như một người lính canh gác trung thành vậy, cái đuôi Milu sẽ vẫy xoắn tít mỗi khi thấy em đi học về và chạy vòng quanh em như vui mừng khôn xiết. Milu nhà em rất thích nằm sưởi nắng vào mỗi buổi sáng, chú lim dim đôi mắt nằm ườn trên cái bệ trước nhà, cái tai thỉnh thoảng vẫy lên nghe ngóng đôi chút lại cụp xuống lười nhác. Vì thế mà lông Milu lúc nào cũng sạch sẽ mềm mại và không có những con giận đáng ghét. Nhà em tuy không có mèo, những chẳng một con chuột nào to gan dám bò vào vì có “vệ sĩ” Milu, chú bắt chuột rất cừ, mỗi lần vồ được con chuột trong bếp hoặc sau vườn, chú lại quẫy đuôi chạy quanh em như khoe chiến công hào hùng của mình. Gia đình em quý chú lắm, mỗi khi đi xa là nhớ và lo lằng xem chú ở nhà ăn uống như thế nào, ở một mình có buồn không. Đối với gia đình em Milu trở thành người bạn chứ không phải là một con vật không biết suy nghĩ. Chú thông minh lắm, dạy chú cái gì chú làm được ngay và rất nghe lời em, biết đi vệ sinh đúng chỗ và không bao giờ trèo lên giường. Cứ đêm đến Milu lại âm thầm canh gác cho giấc ngủ của mọi người trong nhà. Quả chú là một vệ sĩ rất cừ, một thành viên nhỏ dễ thương của gia đình em.
Cả nhà và em ai cũng rất yêu quý Milu, dần dần dường như không thể thiếu được bóng dáng của chú một người bạn trung thành
"Meo…Meo…" đấy là tiếng kêu nũng nĩu của cô mèo Mi Mi nhà em, mỗi khi em đi học về. Cô là món quà em thích nhất trong ngày sinh nhật do mẹ tặng.
Mi mi có thân mình mềm mại, bộ lông với 3 màu: trắng toát, lẫn vàng óng và lấm tấm. Đó cũng là chiếc áo ấm che chở Mi Mi khi trời rét.
Đầu Mi Mi tròn như quả cam. Hai tai vểnh lên luôn nghe ngóng động tĩnh. Đôi mắt cô tròn, to, trong suốt như thuỷ tinh. Chiếc mũi nho nhỏ, phơn phớt hồng, lúc nào cũng ươn ướt. Lơ thơ hai bên là mép cong, ria trắng như cước.
Miệng Mi Mi bình thường trông rất nhỏ và dễ thương làm sao. Thế mà mỗi khi cô ngáp, những chiếc răng sắc nhọn chìa ra trông thật dễ sợ! Và đó là vũ khí lợi hại của cô để bắt mồi. Đặc biệt, dưới chân cô là những móng vuốt sắc nhọn. Cô có cái đuôi trắng mịn màng luôn ngoe nguẩy lên xuống làm tăng thêm nét uyển chuyển cho cô. Mỗi lần Mi Mi bước đi, cô giống như một "tiểu thư đài các', lúc đó những anh chàng mèo như bị cưa đổ, luôn vây quanh "nàng công chúa xinh đẹp này".
Nhớ lúc cô mới về, cứ nép vào thành ghế, nét mặt sợ sệt, mắt tròn xoe, nhìn mọi người với nét mặt xa lạ… Dần dần, Mi Mi quen tất cả mọi người trong nhà, nhưng em là người cô quấn quýt nhiều nhất. Mỗi bữa ăn, em là người dọn bữa cho cô. Trừ những lúc đói quá, còn bình thường cô chỉ đứng xa mà nhìn bát cơm, đợi em mời rồi mới rón rén bước tới. Cô ăn nhè nhẹ khoan thai, ăn dần từng miếng từ ngoài vào trong. Chao ôi! Thế mà mỗi khi cô bắt chuột thì trông Mi Mi thật dữ dằn. Con chuột nào mà gặp cô thì thật xấu số.
Mi Mi nhà em rất thích chơi bóng. Mỗi khi em thảy bóng cho Mi Mi, cô chạy lại và vờn rất khéo. Thoắt cái cô đã ở gầm bàn. Nhìn cô nhảy thật nhịp nhàng, uyển chuyển giống như một diện viên xiếc nhào lộn chuyên nghiệp. Mỗi chiều, Mi Mi nằm úp người xuống sưởi nắng bên cửa sổ đợi em đi học về. Nhìn từ xa, thấy em về, Mi Mi chạy ra cửa, đôi mắt xanh ánh lên, cái miệng xinh xinh chìa ra kêu "meo…meo…". Cái đầu của cô cứ dụi dụi vào chân em như đòi em vuốt ve bộ lông mềm mại của nó. Mi Mi đã trở thành người bạn thân thiết của em. Mỗi khi gặp chuyện buồn, em lại tâm sự với cô và được đáp lại bằng tiếng kêu:"meo…meo…". Tuy không nói nên lời, nhưng lời an ủi của cô cũng đủ làm cho em vui.
Cả nhà em, ai cũng yêu quý Mi Mi. Nó đúng là một món quà đầy ý nghĩa. Mi Mi đã trở thành một thành viên không thể thiếu trong gia đình em.
hellu tớ là thảo anh nè
UH