Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Một tình huống bất ngờ xảy ra: tiếng la "cháy nhà" cất lên giữa đêm khuya khi mọi người đang ngủ say. Cảnh cháy nhà thật khủng khiếp: "lửa phừng phừng " bốc lên ngôi nhà đầu hẻm; tiếng kêu cứu “thảm thiết”, khung cửa "ập xuống”, khói bụi “mịt mù”, mấy người trong nhà cháy “vọt ra”. Trong cảnh khủng khiếp ấy sao lại có “một bóng người cao, gầy, khập khiễng chạy tới ngôi nhà cháy, xô cánh cửa đổ rầm” ? Đúng là: "Thúy, hoạ, đạo, tặc'', sao không khỏi cuống cuồng, sao không khỏi hoảng hốt sợ hãi !
Bóng người cao gầy, khập khiễng ấy đã xông vào ngôi nhà cháy, và đã cứu được một em bé. Em bé ấy được bọc trong cái chăn, được người “cao, gầy" ôm khư trong lòng. Đứa bé được cứu “mặt mày đen nhem, thất thần, khóc không thành tiếng”.
Lại một tình huống nữa xảy ra. Nhà cháy, “một cây rầm sập xuống”, người đến cứu em bé đã “ngã quỵ” và khi mọi người chạy đến thì người anh đã "mềm nhũn". Con người ấy đã nêu cao tinh thần dũng cảm, dám xông vào lửa cháy để cứu người, không sợ hi sinh nguy hiểm.
Con người xa lạ cứu sống em he trong cơn hỏa hoạn nơi hẻm phố là một người có “cái chân gỗ”. Mọi người đều "bàng hoàng" khi thấy trong xấp giấy để trong túi nạn nhân là "một tấm thẻ thương binh".
Người bán bánh giò, người có tiếng rao khàn khàn, người “cao gầy, khập khiễng, người xông vào nhà cháy cứu sống một em bé, rồi anh ta bị nạn. Người đó là một thương binh”.
Hình ảnh chiếc xe đạp "nằm lăn lóc ở góc tường”, những chiếc bánh giò “tung tóe” gợi lên trong lòng ta sự xót thương và cảm phục anh thương binh.
Bài văn “Tiếng rao đêm” rất cảm động, hồi hộp. Mẩu chuyện thấm thía tính nhân đạo cao đẹp. Tinh thần dũng cảm không sợ nguy hiểm để cứu người trong hoạn nạn của anh thương binh là bài học sâu sắc, quý báu đối với chúng ta.

Tham khảo
Năm hết Tết đến, người người lại nô nức sắm sửa cho gia đình để đón năm mới. Ở quê em, cứ vào ngày 22 tháng Chạp, sẽ họp một phiên chợ ở ven sông cuối làng để thỏa mãn niềm mua sắm của của bà con.
Các phiên chợ khác đều họp vào giữa và cuối tháng, riêng phiên chợ Tết thì phải khác đi. Vì đó là Tết mà. Ở chợ, người ta bày quầy hàng rải rác dọc theo cả đoạn sông, có quầy còn mở hẳn trên thuyền ở mé nước. Nhìn thì lộn xộn, nhưng thực ra là có trật tự cả. Hàng thịt cá thì ở đằng xa, hàng rau củ thì ở góc nọ, áo quần, vật dụng cho nhà cửa thì ở góc khác. Ở chính giữa, là các gánh quà, bánh mứt, hạt khô cho mọi người thưởng thức. Tiếng người mua, người bán, người đến xem, người đến hóng cái rộn rã của phiên chợ ồn ào, náo động cả khúc sông quê.
Chính phải có phiên chợ này diễn ra, thì Tết mới về đến vùng quê nhỏ này. Cái tươi mới đủ màu của các gánh hàng, đặc biệt là sắc hồng phai của đào, vàng ươm của mai, cam cam của vạn thọ. Rồi lẻng xẻng những câu đối nhỏ, những đĩnh vàng to như hột mít, trông đến là thích mắt. Người đi chợ, ai cũng vui tươi và “dễ tính” hơn hẳn ngày thường. Dù có đông đúc, bon chen một chút, dù có đắt hơn ngày thường một chút, dù có va vấp vào nhau một chút, cũng cười xòa cho qua. Bởi “sắp Tết mà”.

Năm hết Tết đến, người người lại nô nức sắm sửa cho gia đình để đón năm mới. Ở quê em, cứ vào ngày 22 tháng Chạp, sẽ họp một phiên chợ ở ven sông cuối làng để thỏa mãn niềm mua sắm của của bà con.
Các phiên chợ khác đều họp vào giữa và cuối tháng, riêng phiên chợ Tết thì phải khác đi. Vì đó là Tết mà. Ở chợ, người ta bày quầy hàng rải rác dọc theo cả đoạn sông, có quầy còn mở hẳn trên thuyền ở mé nước. Nhìn thì lộn xộn, nhưng thực ra là có trật tự cả. Hàng thịt cá thì ở đằng xa, hàng rau củ thì ở góc nọ, áo quần, vật dụng cho nhà cửa thì ở góc khác. Ở chính giữa, là các gánh quà, bánh mứt, hạt khô cho mọi người thưởng thức. Tiếng người mua, người bán, người đến xem, người đến hóng cái rộn rã của phiên chợ ồn ào, náo động cả khúc sông quê.
Chính phải có phiên chợ này diễn ra, thì Tết mới về đến vùng quê nhỏ này. Cái tươi mới đủ màu của các gánh hàng, đặc biệt là sắc hồng phai của đào, vàng ươm của mai, cam cam của vạn thọ. Rồi lẻng xẻng những câu đối nhỏ, những đĩnh vàng to như hột mít, trông đến là thích mắt. Người đi chợ, ai cũng vui tươi và “dễ tính” hơn hẳn ngày thường. Dù có đông đúc, bon chen một chút, dù có đắt hơn ngày thường một chút, dù có va vấp vào nhau một chút, cũng cười xòa cho qua. Bởi “sắp Tết mà”.

Tết Nguyên Đán vừa qua, gia đình em đã làm những chiếc bánh chưng thật ngon để ăn trong ngày Tết. Em rất thích ăn bánh chưng nên đợi đến tận ngày Tết mới được thưởng thức.
Khi mở gói bánh chưng, mùi thơm của lá dong và gạo nếp thơm phức phả lan tỏa khắp căn nhà, khiến em càng thèm muốn. Mẹ em cắt ra từng miếng bánh và cho vào dĩa, em nhanh chóng lấy một miếng bánh chưng và cắn thử.
Bánh chưng thật ngon miệng! Vỏ lá dẻo, thịt kho bên trong thơm ngon và có vị thanh mát của trứng cút. Em ăn một miếng rồi hai miếng, chỉ có mỗi việc ăn bánh chưng suốt cả ngày Tết.
Đó là một trải nghiệm thật tuyệt vời của em trong dịp Tết vừa qua.
Bố mẹ cho em về quê để gói bánh chưng, bánh tét vào dịp Tết đến xuân về. Không khí rộn ràng, náo nức của mùa xuân đã tràn ngập trên khắp quê em. Ngay từ ngày 26 Tết, em cùng mẹ đã đi chợ để sắm sửa đầy đủ các nguyên liệu cần thiết như gạo nếp, đậu xanh, thịt heo, lá dong, dây lạt…để hôm sau gói bánh. Nguyên liệu nào cũng được lựa chọn và sơ chế kĩ càng để chuẩn bị cho ngày hôm sau. Vì là lần đầu gói nên em được mẹ chỉ dạy. Nào là xếp lá thật ngay ngắn, đổ lượng gạo nếp và đỗ xanh vừa phải, đặt vài lát thịt vào chính giữa, cuối cùng là phủ một lớp gạo lên trên để lấp đầy. Gói được chiếc bánh đầu tiên, em háo hức, tự hào và sung sướng lắm ! Hoạt động gói bánh chưng, bánh tét không những để có bánh ăn, mà hơn cả, nó bày tỏ tấm lòng thành kính của con cháu với ông bà tổ tiên. Sau khi gói xong, những chiếc bánh được mẹ em sắp xếp ngay ngắn. Nhìn chiếc bánh nào cũng xanh và đẹp, em vui và tự hào lắm. Sau khi xếp bánh vào nồi, em nhận nhiệm vụ trông nồi bánh. Cuối cùng bánh chưng cũng đã chín. Ông em cẩn thận bày 4 chiếc bánh lên bàn thờ. Đặc biệt hơn nữa, chiếc bánh do chính tay em tự gói và ba chiếc bánh kia đều được ông chọn để dâng lên cho ông bà tổ tiên. Em vui lắm! Vào đêm giao thừa, cả nhà em cùng thưởng thức chiếc bánh do em gói. Ăn xong, ai cũng tám tắc khen bánh thơm, dẻo, xanh và ngon lắm. Kỉ niệm gói bánh chưng ngày Tết đã để lại cho em nhiều ấn tượng, khó quên. Em cảm nhận được ý nghĩa sâu sắc của chiếc bánh chưng, bánh tét và tự nhủ sẽ gìn giữ truyền thống quý báu này. Em hi vọng những năm sau cũng được gói bánh chưng bên gia đình. Tết đoàn viên là cả nhà sum vầy, quây quần bên nhau và cùng nhau đón giao thừa. Tết đoàn viên chỉ đơn giản vậy thôi nhưng với những người con xa nhà, đó là niềm vui, sự ấm áp từ người thân mà họ khát khao bấy lâu.
Rất vui khi giúp đỡ bạn! ^.^☺️

Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều…”
Những lời trong bài thơ Quê hương của Đỗ Trung Quân đã gợi ra những suy từ về tình yêu quê hương đất nước. Đầu tiên, tình yêu quê hương, đất nước là một tình cảm yêu mến và gắn bó sâu sắc, chân thành đối với những sự vật, con người thuộc về nơi chúng ta sinh ra và lớn lên. Con người Việt Nam vốn giàu tình yêu quê hương, đất nước. Từ xưa đến nay, nhân dân ta luôn phát huy điều đó trong mọi hoàn cảnh. Từ quá khứ hào hùng của thời đại Bà Trưng, Bà Triệu, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung… Cho đến những năm kháng chiến chống Pháp, Mỹ thì tinh thần đó lại càng sáng ngời. Tinh thần yêu nước không phân biệt tuổi tác, giới tính hay giai cấp. Bất kì ai, nếu đã là người Việt Nam thì đều mang trong mình lòng yêu quê hương, đất nước. Tình yêu quê hương, đất nước là một thứ tình cảm thiêng liêng. Nhưng có những người lại quên đi nguồn cội của mình. Điều đó thật đáng lên án và phê phán. Mỗi người dân Việt Nam cần ý thức nuôi dưỡng tình yêu quê hương, đất nước.
cop mạng này, Đỗ Trung Quân là ai :v?, bạn tên Vy mà :v

- Giới thiệu sơ qua về nguyên nhân buổi quyên góp.
- Tiến trình buổi quyên góp:
+ Cô hiệu trưởng đọc diễn văn. Cậu cần phải kể được một số chi tiết quan trọng của bài diễn văn, liên quan đến mục đích, ý nghĩa của việc tổ chức buổi quyên góp cho các bạn học sinh miền Trung.
+ Thầy Bí thư Chi đoàn trường, cô Tổng phụ trách Đội trình chiếu hình ảnh lũ lụt miền Trung (cậu cần chọn các chi tiết, hình ảnh tiêu biểu để kể, hình ảnh nào trong số đó làm cậu ấn tượng, xúc động nhất, nêu được cảm xúc của em trước hình ảnh đó).
+ Phần ủng hộ quyên góp của ác thầy cô giáo, các bạn học sinh. (cậu cần phải diễn đạt được chân thực hình ảnh của các thầy cô và các bạn khi thực hiện quyên góp, từ thái độ, nét mặt, cử chỉ, tâm trạng thể hiện được tình cảm xúc động, sẻ chia với những khó khăn, bất hạnh của các bạn nhỏ miền Trung khi gặp thiên tai).
- Kết quả thu được qua buổi quyên góp (cậu cần phải làm nổi bật được các vật dụng mà các bạn học sinh quyên góp, dù là những vật có giá trị hết sức nhỏ về vật chất, như: chiếc thước kẻ, cái compa, hay là một viên tẩy... nhưng qua tình cảm của các bạn học sinh, sự tương thân tương ái đã làm cho kết quả của buổi quyên góp thật có ý nghĩa), nêu được cảm xúc của cậu khi tham ra buổi ủng hộ.
- Xuất sắc (100 điểm): undefined |
Điểm hỏi đáp: undefined
- Câu hỏi khác của Phan Linh Nhi
Gửi tin nhắn Kết bạn

Bác Hồ - người cha của dân tộc Việt Nam, là một nhà lãnh đạo vĩ đại và là biểu tượng của sự đấu tranh chống chiến tranh. Với tình yêu thương và lòng dũng cảm, Bác Hồ đã dẫn dắt nhân dân Việt Nam trong cuộc chiến tranh giành độc lập và tự do.
Hành động đấu tranh chống chiến tranh của Bác Hồ là một tấm gương sáng cho tất cả chúng ta. Bác đã không ngừng khuyến khích mọi người đoàn kết, tổ chức và chiến đấu để bảo vệ quyền tự do và hòa bình. Ông đã truyền cảm hứng cho hàng triệu người dân, khơi dậy tinh thần yêu nước và sự hy sinh vì tương lai tươi sáng của đất nước. Cảm xúc của em về Bác Hồ là sự kính trọng và biết ơn vô hạn. Em cảm nhận được tình yêu thương và sự hy sinh của Bác Hồ dành cho dân tộc và đất nước. Bác Hồ đã dẫn dắt chúng ta vượt qua những khó khăn, đánh bại kẻ thù và xây dựng một Việt Nam độc lập, tự do và hạnh phúc. Em tự hào vì có một người lãnh đạo như Bác Hồ, người đã dành cả cuộc đời để đấu tranh cho hòa bình và chống chiến tranh.
Em sẽ tiếp tục học tập và truyền bá tinh thần đó, để cùng nhau xây dựng một thế giới không chiến tranh, nơi mà mọi người có thể sống trong hòa bình và tình yêu thương.
Bác Hồ - người cha của dân tộc Việt Nam, là một nhà lãnh đạo vĩ đại và là biểu tượng của sự đấu tranh chống chiến tranh. Với tình yêu thương và lòng dũng cảm, Bác Hồ đã dẫn dắt nhân dân Việt Nam trong cuộc chiến tranh giành độc lập và tự do.
Hành động đấu tranh chống chiến tranh của Bác Hồ là một tấm gương sáng cho tất cả chúng ta. Bác đã không ngừng khuyến khích mọi người đoàn kết, tổ chức và chiến đấu để bảo vệ quyền tự do và hòa bình. Ông đã truyền cảm hứng cho hàng triệu người dân, khơi dậy tinh thần yêu nước và sự hy sinh vì tương lai tươi sáng của đất nước. Cảm xúc của em về Bác Hồ là sự kính trọng và biết ơn vô hạn. Em cảm nhận được tình yêu thương và sự hy sinh của Bác Hồ dành cho dân tộc và đất nước. Bác Hồ đã dẫn dắt chúng ta vượt qua những khó khăn, đánh bại kẻ thù và xây dựng một Việt Nam độc lập, tự do và hạnh phúc. Em tự hào vì có một người lãnh đạo như Bác Hồ, người đã dành cả cuộc đời để đấu tranh cho hòa bình và chống chiến tranh.
Em sẽ tiếp tục học tập và truyền bá tinh thần đó, để cùng nhau xây dựng một thế giới không chiến tranh, nơi mà mọi người có thể sống trong hòa bình và tình yêu thương.
Nhắc đến Tết, tôi không thể quên được không khí vui vẻ của ngày gói bánh tét cùng gia đình. Đó là một trong những hoạt động mà tôi luôn mong chờ, bởi không chỉ được thưởng thức hương vị truyền thống mà còn được trải nghiệm sự gắn kết yêu thương giữa các thành viên. Từ sáng sớm, bà và mẹ đã chuẩn bị mọi nguyên liệu: lá chuối xanh mướt, nếp thơm dẻo, đậu xanh bùi bùi và thịt ba chỉ béo ngậy. Tôi háo hức ngồi xem bà khéo léo trải lá, đổ nếp, đặt nhân rồi cuốn bánh thật chặt tay. Được tự tay thử cuốn một đòn bánh khiến tôi vô cùng thích thú, dù chiếc bánh đầu tiên có hơi méo mó. Khi bánh đã sẵn sàng, cả nhà cùng nhau nhóm bếp, đun bánh trong suốt nhiều giờ liền. Khoảnh khắc tuyệt vời nhất chính là lúc ngồi bên bếp lửa bập bùng, nghe bà kể chuyện xưa, nghe tiếng củi cháy tí tách, cảm nhận hơi ấm lan tỏa trong đêm se lạnh. Mùi thơm của bánh tét dần lan tỏa, hòa quyện trong không khí Tết thiêng liêng. Gói bánh tét không chỉ là một phong tục truyền thống, mà còn là cách để gia đình tôi cùng nhau lưu giữ những giá trị tốt đẹp, tạo nên những ký ức tuổi thơ ngọt ngào mà tôi mãi mãi trân trọng.
Tick nhé
Tết Nguyên Đán năm nay, gia đình em tự gói bánh chưng để ăn Tết. Tối trước đó, mọi nguyên liệu đều đã được chuẩn bị sẵn, chỉ chờ sáng 29 bố và em dậy sớm gói bánh thôi. Sáng giáp Tết, trời rét buốt, sương mù dày đặc, chỉ có ánh đèn vàng từ căn bếp le lói cố hắt ra sân sưởi ấm cho mấy nhành mai. Bố gói bánh rất chậm, không được nhanh và vuông vắn như ông. Nhưng bố vẫn tỉ mỉ uốn từng nếp lá để có những chiếc bánh đẹp nhất có thể. Em ngồi cạnh bố, cố gắng giúp bố xếp lạt, cắt lá, xúc nếp, giữ bánh để bố buộc lạt. Từ chiếc bánh đầu tiên còn hơi méo mó, đến chiếc bánh thứ ba đã vuông vắn hơn hẳn. Cuối cùng, mười chiếc bánh chưng cũng đã ra lò. Ngồi bên bếp lửa ấm nóng hừng hực, em thầm cảm ơn bố vì đã cố gắng đến cùng để gói bánh chưng cho cả nhà. Hoạt động gói bánh ấy không chỉ là để có bánh chưng ăn, mà hơn cả, nó tiếp nối ngọn lửa thiêng liêng của truyền thống, bày tỏ tấm lòng thành kính của con cháu với ông bà tổ tiên. Nếu thiếu đi hoạt động gói bánh chưng, thì Tết vẫn là Tết. Nhưng nó chỉ là một lễ hội bình thường, chẳng còn là ngày Tết cổ truyền ý nghĩa truyền thừa hàng trăm năm của dân tộc ta nữa. Chính nhờ lần gói bánh chưng này của bố, mà em thêm hiểu và yêu quý, trân trọng những truyền thống ý nghĩa của dân tộc ta.
nhớ tick cho mik nhé!
:)