Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Toy story là bộ phim hoạt hình máy tính của Mỹ ra mắt vào năm 1995 do xưởng phim hoạt hình Pixar sản xuất và Walt Disney Pictures phát hành. Câu chuyện đồ chơi xoay quanh một nhóm các đồ chơi có cảm xúc và hành động giống con người nhưng giả vờ là vật vô tri vô giác mỗi khi có người ở xung quanh, với hai nhân vật chính là cao bồi Woody và cảnh sát vũ trụ Buzz Lightyear. Nhân vật mà tôi đặc biệt yêu thích đó là chú cao bồi Woody.Woody là một chàng cao bồi đồ chơi và là đội trưởng trong số những đồ chơi của cậu bé Andy Davis. Woody là một anh chàng cao bồi bằng nhựa có nước da trắng. Tóc và mắt của cậu ấy đều màu nâu hạt dẻ. Đôi mắt to tròn thể hiện vẻ thông minh, chính trực. Cậu thường mặc bộ quần áo là cao bồi với áo sơ mi ca rô vàng, quần jeans đi kèm, áo ghi-lê họa tiết da bò cùng chiếc mũ và đôi giày bốt cao bồi đậm chất miền viễn Tây. Đặc biệt, Woody luôn đeo một chiếc huân chương hình sao vàng có khắc tên của cậu “Sherrif” và túi đựng súng bên hông cùng với chiếc khăn đỏ trước cổ.Woody là một chàng trai đầy nhiệt huyết và sẵn sàng đương đầu với mọi thử thách. Một khi cậu ấy giúp đỡ ai đó, cậu ấy sẽ làm với 100% năng lực của mình. Bạn chắc hẳn sẽ phải yêu quý những người có tính cách như vậy đúng không nào?”Woody là một búp bê trung thành, anh chàng vốn là món đồ chơi yêu quý của Andy từ khi còn học mẫu giáo. Woody là người quyết đoán, giàu cảm xúc và có thể làm bất cứ điều gì cho người bạn gần nhất và thân thiết nhất của anh. Anh xem mọi người như gia đình của mình và làm mọi cách để các thành viên trong gia đình đều được ở bên nhau.
Tuổi thiếu nhi chúng ta là cái tuổi thần tiên và cần phải mơ mộng về những điều tốt đẹp nhất và nhờ những bộ phim hoạt hình dí dỏm, đầy nhân văn mà thiếu nhi lại được hoà mình cùng với thế giới thần tiên lung linh, huyền ảo, tăng thêm sức sáng tạo. Khi còn nhỏ, tôi được xem qua rất nhiều bộ phim hoạt hình nhưng có lẽ thích nhất là được xem bộ phim dí dỏm Đô-rê-mon. Cái tên này có lẽ đã quá quen thuộc với các bạn nhỉ? Đô-rê-mon là một chú mèo máy đến từ thế kỉ 22, cái nơi mà mọi thứ tối tân đều được sáng tạo đặc biệt là rô-bot. Có rất nhiều rô-bot nhưng phổ biến hơn cả là những chú rô-bot mèo máy. Không may thay, Đô-rê-mon là một chú mèo bị lỗi và bị vứt bỏ nhưng một cậu bé đã mua nó về. Xui xẻo hơn, khi ở nhà, Đô-rê-mon bị chuột cắn rách tai nên có lẽ đây là chú mèo đầu tiên cụt tai. Về sau, Đô-rê-mon dùng cỗ máy thời gian để đến thế kỉ 21 để giúp Nô-bi-ta, cụ cố của cậu bé đã mua Đô-rê-mon và cuộc hành trình bắt đầu. Đây là một bộ phim rất ăn khách và Đô-rê-mon rất ấn tượng. Đây là một chú mèo mập ú nhưng lại rất dễ thương. Do khóc nhiều nên cậu từ màu vàng chuyển thành màu xanh nhưng Đô-rê-mon rất dễ thương. Yêu Đô-rê-mon quá!

Ở nhà, mọi người gọi chị Dương là Thỏ, còn gọi tôi là Heo. Những cái tên thân thương này xuất hiện nhờ một món quà đặc biệt mà chị gái đã tặng tôi vào dịp sinh nhật lần thứ năm. Đó là một chiếc túi đựng bút hình chú thỏ nhưng được gắn chiếc mũi heo.
Chú thỏ ngộ nghĩnh được làm bằng vải, thân chú tròn tròn chừng bằng bắp tay người lớn. Tính từ chân tới đầu, chú cao khoảng ba mươi cen-ti-mét. Thoạt nhìn, tôi đã thấy chú thỏ dễ thương rồi. Thân chú bằng vải bông, trắng muốt. Những sợi bông ngắn tũn, chẳng giống chú thỏ ngoài đời thực. Nhưng những sợi bông ngắn này cũng mềm mại lắm. Cổ chú thỏ được đeo một chiếc nơ kẻ đỏm dáng. Gương mặt tròn trịa của chú được đính đôi mắt bằng nhựa đen láy. Dù làm bằng nhựa, nhưng đôi mắt đấy lúc nào cũng lấp lánh đấy nhé! Đôi tai dài của nó lúc nào cũng vểnh ngược lên trên. Tôi ấn tượng nhất là chiếc mũi heo hồng hồng của chú. Người ta còn thêu hai chữ V lộn ngược ở mũi, trông y như mũi chú heo thật.
Mặt đằng sau của chú thỏ có móc khóa. Tôi chỉ cần kéo khóa là có thể bỏ bút, thước, tẩy,.. vào trong. Ngày chị Dương tặng món quà này, tôi thích lắm. Nhờ có chú thỏ mà tôi rất thích đến trường. Có lần, tôi giận chị vì chị không chơi với tôi. Tôi “giận cá chém thớt”, tự mình giằng giật với chú thỏ. Một chiếc tay thỏ đã bị rách ra. Hôm sau, tôi đã thấy đôi tay thỏ vẹn nguyên trở lại, nằm ngay ngắn trên bàn học của mình. Thì ra chị Dương đã khâu lại. Tôi cầm chú thỏ bông, sang phòng chị và dựng chú thỏ đứng lên: “Em chào chị Thỏ! Em cũng là Thỏ nè, chị Thỏ đừng giận em nha!” Chị tôi phì cười rồi véo mũi heo và véo mũi tôi.
Bây giờ, tôi không còn dùng chú thỏ bông kia để đựng bút. Nó luôn ngoan ngoan ngủ cùng tôi mỗi tối. Tôi nhất định sẽ nâng niu “em ấy” suốt đời để sau này mỗi lần thấy nó là lại nhớ đến người chị thân thương của mình.
HT

câu chuyện Tấm Cám là câu chuyện mà em thích nhất, nghĩ về cô Tấm em luôn cảm thấy khâm phục và yêu thương.
Trong tâm trí của em, cô Tấm là một người xinh đẹp và dịu hiền. Khuôn mặt cô hình trái xoan đầy phúc hậu, nước da trắng hồng. Mái tóc của của cô Tấm dài mượt mà, đen huyền và óng ả. Đôi mắt đầy yêu thương và nụ cười cô tươi tắn. Dáng người cô Tấm mảnh khảnh, bước đi nhẹ nhàng, thư thái. Vẻ đẹp của cô khiến hoa thẹn, tuyết nhường, ai cũng phải tấm tắc ngợi khen nét đẹp xinh tươi của cô Tấm.
Cô Tấm không chỉ đẹp người mà cô còn là người có đức hạnh. Cô Tấm luôn chăm chỉ giúp đỡ gia đình, hái rau, xúc tép, bắt cua...Tấm đều làm rất nhanh. Dù bị dì ghẻ là mắng, chị Cám lừa mất giỏ cá. Những bộ trang phục của tấm chỉ là quần áo bà ba, đôi guốc mộc đã cũ. Cuộc sống cứ thế, cô Tấm vẫn chẳng bao giờ than thở lấy một lời.
Mẹ con Cám độc ác, tàn nhẫn phải chịu cái kết đau thương. Cô Tấm tốt bụng, lương thiện có được cuộc sống đủ đầy, luôn giúp đỡ những người khó khăn, được mọi người yêu quý và kính trọng.
Em yêu cô Tấm biết bao, cô là đại diện cho những người nông dân hiền lành, chân chất luôn biết sống và biết đấu tranh để giành lấy hạnh phúc cho mình. Cô Tấm mãi là hình ảnh đẹp đẽ trong tâm trí em.
Em chỉ yêu tác giả của truyện thôi. Vì tác giả mô tả nhân vật quá tuyệt !
Cô nhóc hàng xóm siêu quậy và luôn làm cho mọi người có việc làm
Trong bộ phim "Mắt Biếc," nhân vật chính là Ngạn, một chàng trai sống ở một vùng quê yên bình, nơi có những cánh đồng xanh mướt và dòng sông trong vắt. Ngạn là một người nhạy cảm và giàu cảm xúc, luôn mang trong mình những ước mơ lớn lao. Từ nhỏ, anh đã phải lòng Hà – cô gái xinh đẹp và hồn nhiên, người bạn thơ ấu của mình. Tình yêu của Ngạn dành cho Hà vừa ngọt ngào lại vừa đau khổ, khi mà Hà lại mơ ước về một cuộc sống khác xa với quê hương.
Ngạn không chỉ là một người yêu chân thành mà còn là một người bạn tốt, luôn sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ những vui buồn cùng Hà. Dù trải qua nhiều khó khăn và thử thách trong tình cảm, Ngạn vẫn kiên trì theo đuổi ước mơ của mình. Anh không chỉ dạy cho Hà về tình yêu mà còn giúp cô nhận ra giá trị của cuộc sống và những điều giản dị trong từng khoảnh khắc.
Cuối cùng, dù không thể có được Hà bên mình, Ngạn vẫn tìm thấy sự bình yên trong lòng, nhờ vào những kỷ niệm đẹp mà họ đã cùng nhau trải qua. Hình ảnh Ngạn là biểu tượng của tình yêu chân thành, của sự hy sinh và niềm tin vào cuộc sống. Bộ phim đã khắc họa một cách sâu sắc tâm hồn của nhân vật này, khiến người xem không thể quên.
15 dòng thoi bạn nhé