Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Con/ sẽ là mùa xuân của mẹ
Em gái tôi/ tên là Kiều Phương
Lúc ở nhà/ mẹ/cũng là cô giáo

Mk ko có ý gì xấu nhưng bài này mk chỉ chấm điểm 7 thôi bn ạ.
Thứ nhất: Bụt nếu như lịch lãm thì thể hiện bản thân rất cao sang quý phái, ko thể có cả cái từ ''hiền từ'' vào đc, với lại ko có ông Bụt nào lịch lãm sang trọng cả bn ạ. Tự nhiên đag tả ông Bụt lại nhắc đến ông nội đã mất, nó thật sự ko liên quan đến nhau. Bạn nên vt là:'' Bụt trông hiền từ và phúc hậu, dáng hình cao dáo làm hiện lên trong tâm trí em hình ảnh ng ông yêu quý đã mất''.
Thứ 2: Lí do Bụt giúp mọi ng, đúng là trong câu văn có hợp lí. Nhưng cách diễn đạt ko đc hay và ý nghĩa chưa sâu sắc. Mk sẽ sửa cho bn như sau:'' Con ak, ta giúp ng ko phải vì công lao mà đc khen thưởng. Ta giúp ng để họ có thể vượt qua khó khăn một cách dễ dàng hơn. Đó có thể cg sẽ là tấm gương cho nh ng khác noi theo. Ta cảm thấy vui, hạnh phúc khi giúp đỡ ng khác và tất nhiên, họ cg rất vui khi nhận đc sự giúp đỡ của ta. Nếu ta cho đi một sự cảm thông, ta chắc chắn, 1 ngày nào đó ng ấy sẽ trả lại cho ta sự chia sẻ mà ta đã dành cho họ.''
Đó là nhận xét của mk, bn đừng giận nếu mk đã có ý chê bai bn, mk chỉ muốn giúp bn hoàn thành tốt nhất bài văn của mk thôi. Phần còn lại bn lm đc rồi nhé. Rất sẵn lòng đc giúp!!!

Nó mỉm cười qua hai hàng nước mắt để chào các cô tiên. Tiên mùa đông hỏi nó:
-Con lên đây làm gì? Sao lại không ngủ đông?
Chồi non cây bàng lí nhí trả lời
-Dạ vì con ham chơi, con không nghe lời Mẹ đất dặn nên con...
Nói tới đây, nó òa khóc như một cơn mưa. Các cô tiên phải dỗ nó hồi lâu nó mới nín. Cô tiên dịu dàng nói:
-Thế là con không ngoan, con phải biết nghe lời đất Mẹ, vậy mà con chỉ vì một chút bốc đồng nông nỗi nên đã theo thói ham chơi của mình khiến bản thân đau khổ. Con có thấy nó khiến con biến thành đứa trẻ hư không? Cô tiên định nói gì đó nhưng chồi non đã nói: -Con hư lắm, con biết lỗi của con rồi. Nhưng con lạnh quá, con sẽ chết cóng vì lạnh mất. Nó nói càng ngày càng yếu. Cô tiên mùa đông biết, nếu không cứu nó thì nó sẽ chết trước khi mùa xuân tới. Nhưng làm cách nào bây giờ? Không lẽ quay ngược thời gian? Nhưng ông thần thời gian( Time Fairy) chắc gì đã đồng ý.
Ống ta nổi tiếng là ghét những đứa trẻ hư! Còn kêu mùa xuân tới sớm á? Không đời nào! Vì tiên mùa xuân( Spring Fairy) chưa sửa soạn gì cả, mọi vật chỉ mới ngủ đông dăm ba ngày, mùa đông cũng chưa đi tới mọi ngóc ngách của khu rừng, suối còn chưa đóng băng thì làm sao mà mùa xuân tới được? Nói thật trông tình huống này thật khó mà phân sử! Bỗng một tiếng nói nhẹ nhàng cất lên:
-Để đó ta sẽ lo cho!
Thì ra đó là ông già Noel-ông già được coi là biểu tượng của Noel- đã đứng sau từ lúc nào. Ông Noel có công việc là tới ngày Giáng Sinh( Noel) ông sẽ đi khắp nơi tặng quà cho những đứa trẻ ngoan.
Cô tiên hỏi lại:
-Thưa Ngài, nhưng làm cách nào đây?
Ông già Noel mỉm cười đáp:
-Ta sẽ cho cháu một món quà!
Thế là ông già Noel phủ quanh chồi non nhỏ bé một chút ánh sáng màu vàng. Thì ra, ánh sáng vàng đó là nắng mùa xuân được tích trữ. Chồi non đã khỏe hơn. Nó đang ngủ. Thế là xong. Mọi người đã được đón cái Giáng Sinh an lành cùng nhau...
* * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * 3 tháng sau * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * Chồi non đã tỉnh giấc. Cô tiên mùa xuân mang tới cho nó rất nhiều điều kỳ diệu. Muôn hoa khoe sắc, vạn vật tưng bừng chào đón xuân. Chồi non không còn là chồi non nữa rồi, nó đã bước sang một tuổi mới. Nó thầm cảm ơn những người đạ cứu mạng nó...
A.
mình cảm ơn Bạn Raven