Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:

Lưu ý: Ở điểm dừng, nếu không thấy nút nộp bài, bạn hãy kéo thanh trượt xuống dưới.
Bạn phải xem đến hết Video thì mới được lưu thời gian xem.
Để đảm bảo tốc độ truyền video, OLM lưu trữ video trên youtube. Do vậy phụ huynh tạm thời không chặn youtube để con có thể xem được bài giảng.
Nội dung này là Video có điểm dừng: Xem video kết hợp với trả lời câu hỏi.
Nếu câu hỏi nào bị trả lời sai, bạn sẽ phải trả lời lại dạng bài đó đến khi nào đúng mới qua được điểm dừng.
Bạn không được phép tua video qua một điểm dừng chưa hoàn thành.
Dữ liệu luyện tập chỉ được lưu khi bạn qua mỗi điểm dừng.
Câu chuyện "Hoa trạng nguyên" - Tiếng Việt 5 Cánh Diều kể về ba anh em cùng ông nội tham gia dọn dẹp và trồng cây tại Văn Chỉ để chuẩn bị hội làng. Nhờ sự chung tay của mọi người, con đường vào Văn Chỉ trở nên sạch đẹp, rực rỡ sắc hoa, gợi nhớ về truyền thống vẻ vang của quê hương.
Hoa trạng nguyên
Dịp chuẩn bị hội làng năm ngoái, ba anh em chúng tôi theo ông nội vào Văn Chỉ của làng. Ông bảo: "Văn Chỉ thờ mười vị tiến sĩ thời xưa, người quê mình. Xây cả trăm năm rồi đấy.”.
Đi được vài bước chân, anh Nguyên hỏi:
– Ông ơi, sao ven đường để cỏ mọc tốt thế này ạ?
Vừa lúc ấy, ông thủ từ đi qua. Ông niềm nở chào ông nội, rồi quay sang phía chúng tôi, bảo:
– Cháu nói đúng đấy! Ông cũng đang định phát sạch cỏ, rồi trồng hai dây tóc tiên cho đẹp, chuẩn bị đón hội làng đây.
Vừa nói, ông vừa tươi cười nhìn ba anh em tôi. Anh Nguyên hỏi:
– Chúng cháu muốn trồng cây trạng nguyên, có được không, ông?
– Cây trạng nguyên có màu lá đỏ, sẽ rất đẹp. – Tôi nói.
– Hai anh được trồng cây, vậy cháu có được tưới cây không, ông? – Cái Thư hỏi.
Ông thủ từ cười rất vui:
– Được chứ! Các cháu ngoan lắm!
Còn ông nội thì bảo:
– Cả bốn ông cháu mình cùng làm với dân làng, được chưa nào?
Thế rồi, chỉ hai hôm sau, ông nội đã dẫn chúng tôi ra Văn Chỉ. Ở đó đã có mười thanh niên cùng ông thủ từ đợi sẵn. Phát sạch cỏ xong, mấy ông cháu rạch đất hai bên đường thành rãnh nhỏ để trồng hai dây tóc tiên, rồi đào hai hố nhỏ ở đầu mỗi dãy, trồng hai cây trạng nguyên. Cái Thư cầm gáo múc nước tưới cho mấy gốc cây chúng tôi vừa mới trồng.
Bây giờ, đường vào Văn Chỉ đã phong quang hơn hẳn. Hai bên đường, hàng hoa tóc tiên rực rỡ khoe sắc đón bước chân khách tham quan. Hai cây trạng nguyên trước cổng cũng xoè những tán lá đỏ như những cánh hoa tươi thắm. Màu đỏ rực rỡ của những “bông hoa" ấy như nhắc nhở chúng tôi về truyền thống vẻ vang của quê nhà.
ĐÀO QUỐC VỊNH
Vào dịp chuẩn bị hội làng, ba anh em bạn nhỏ được biết thêm điều gì?
Hoa trạng nguyên
Dịp chuẩn bị hội làng năm ngoái, ba anh em chúng tôi theo ông nội vào Văn Chỉ của làng. Ông bảo: "Văn Chỉ thờ mười vị tiến sĩ thời xưa, người quê mình. Xây cả trăm năm rồi đấy.”.
Đi được vài bước chân, anh Nguyên hỏi:
– Ông ơi, sao ven đường để cỏ mọc tốt thế này ạ?
Vừa lúc ấy, ông thủ từ đi qua. Ông niềm nở chào ông nội, rồi quay sang phía chúng tôi, bảo:
– Cháu nói đúng đấy! Ông cũng đang định phát sạch cỏ, rồi trồng hai dây tóc tiên cho đẹp, chuẩn bị đón hội làng đây.
Vừa nói, ông vừa tươi cười nhìn ba anh em tôi. Anh Nguyên hỏi:
– Chúng cháu muốn trồng cây trạng nguyên, có được không, ông?
– Cây trạng nguyên có màu lá đỏ, sẽ rất đẹp. – Tôi nói.
– Hai anh được trồng cây, vậy cháu có được tưới cây không, ông? – Cái Thư hỏi.
Ông thủ từ cười rất vui:
– Được chứ! Các cháu ngoan lắm!
Còn ông nội thì bảo:
– Cả bốn ông cháu mình cùng làm với dân làng, được chưa nào?
Thế rồi, chỉ hai hôm sau, ông nội đã dẫn chúng tôi ra Văn Chỉ. Ở đó đã có mười thanh niên cùng ông thủ từ đợi sẵn. Phát sạch cỏ xong, mấy ông cháu rạch đất hai bên đường thành rãnh nhỏ để trồng hai dây tóc tiên, rồi đào hai hố nhỏ ở đầu mỗi dãy, trồng hai cây trạng nguyên. Cái Thư cầm gáo múc nước tưới cho mấy gốc cây chúng tôi vừa mới trồng.
Bây giờ, đường vào Văn Chỉ đã phong quang hơn hẳn. Hai bên đường, hàng hoa tóc tiên rực rỡ khoe sắc đón bước chân khách tham quan. Hai cây trạng nguyên trước cổng cũng xoè những tán lá đỏ như những cánh hoa tươi thắm. Màu đỏ rực rỡ của những “bông hoa" ấy như nhắc nhở chúng tôi về truyền thống vẻ vang của quê nhà.
ĐÀO QUỐC VỊNH
Những câu nói nào cho thấy ba anh em rất có ý thức làm đẹp cho Văn Chỉ của làng?
Hoa trạng nguyên
Dịp chuẩn bị hội làng năm ngoái, ba anh em chúng tôi theo ông nội vào Văn Chỉ của làng. Ông bảo: "Văn Chỉ thờ mười vị tiến sĩ thời xưa, người quê mình. Xây cả trăm năm rồi đấy.”.
Đi được vài bước chân, anh Nguyên hỏi:
– Ông ơi, sao ven đường để cỏ mọc tốt thế này ạ?
Vừa lúc ấy, ông thủ từ đi qua. Ông niềm nở chào ông nội, rồi quay sang phía chúng tôi, bảo:
– Cháu nói đúng đấy! Ông cũng đang định phát sạch cỏ, rồi trồng hai dây tóc tiên cho đẹp, chuẩn bị đón hội làng đây.
Vừa nói, ông vừa tươi cười nhìn ba anh em tôi. Anh Nguyên hỏi:
– Chúng cháu muốn trồng cây trạng nguyên, có được không, ông?
– Cây trạng nguyên có màu lá đỏ, sẽ rất đẹp. – Tôi nói.
– Hai anh được trồng cây, vậy cháu có được tưới cây không, ông? – Cái Thư hỏi.
Ông thủ từ cười rất vui:
– Được chứ! Các cháu ngoan lắm!
Còn ông nội thì bảo:
– Cả bốn ông cháu mình cùng làm với dân làng, được chưa nào?
Thế rồi, chỉ hai hôm sau, ông nội đã dẫn chúng tôi ra Văn Chỉ. Ở đó đã có mười thanh niên cùng ông thủ từ đợi sẵn. Phát sạch cỏ xong, mấy ông cháu rạch đất hai bên đường thành rãnh nhỏ để trồng hai dây tóc tiên, rồi đào hai hố nhỏ ở đầu mỗi dãy, trồng hai cây trạng nguyên. Cái Thư cầm gáo múc nước tưới cho mấy gốc cây chúng tôi vừa mới trồng.
Bây giờ, đường vào Văn Chỉ đã phong quang hơn hẳn. Hai bên đường, hàng hoa tóc tiên rực rỡ khoe sắc đón bước chân khách tham quan. Hai cây trạng nguyên trước cổng cũng xoè những tán lá đỏ như những cánh hoa tươi thắm. Màu đỏ rực rỡ của những “bông hoa" ấy như nhắc nhở chúng tôi về truyền thống vẻ vang của quê nhà.
ĐÀO QUỐC VỊNH
Ý thức làm đẹp cho Văn Chỉ được thể hiện qua những hành động nào của ba anh em?
Hoa trạng nguyên
Dịp chuẩn bị hội làng năm ngoái, ba anh em chúng tôi theo ông nội vào Văn Chỉ của làng. Ông bảo: "Văn Chỉ thờ mười vị tiến sĩ thời xưa, người quê mình. Xây cả trăm năm rồi đấy.”.
Đi được vài bước chân, anh Nguyên hỏi:
– Ông ơi, sao ven đường để cỏ mọc tốt thế này ạ?
Vừa lúc ấy, ông thủ từ đi qua. Ông niềm nở chào ông nội, rồi quay sang phía chúng tôi, bảo:
– Cháu nói đúng đấy! Ông cũng đang định phát sạch cỏ, rồi trồng hai dây tóc tiên cho đẹp, chuẩn bị đón hội làng đây.
Vừa nói, ông vừa tươi cười nhìn ba anh em tôi. Anh Nguyên hỏi:
– Chúng cháu muốn trồng cây trạng nguyên, có được không, ông?
– Cây trạng nguyên có màu lá đỏ, sẽ rất đẹp. – Tôi nói.
– Hai anh được trồng cây, vậy cháu có được tưới cây không, ông? – Cái Thư hỏi.
Ông thủ từ cười rất vui:
– Được chứ! Các cháu ngoan lắm!
Còn ông nội thì bảo:
– Cả bốn ông cháu mình cùng làm với dân làng, được chưa nào?
Thế rồi, chỉ hai hôm sau, ông nội đã dẫn chúng tôi ra Văn Chỉ. Ở đó đã có mười thanh niên cùng ông thủ từ đợi sẵn. Phát sạch cỏ xong, mấy ông cháu rạch đất hai bên đường thành rãnh nhỏ để trồng hai dây tóc tiên, rồi đào hai hố nhỏ ở đầu mỗi dãy, trồng hai cây trạng nguyên. Cái Thư cầm gáo múc nước tưới cho mấy gốc cây chúng tôi vừa mới trồng.
Bây giờ, đường vào Văn Chỉ đã phong quang hơn hẳn. Hai bên đường, hàng hoa tóc tiên rực rỡ khoe sắc đón bước chân khách tham quan. Hai cây trạng nguyên trước cổng cũng xoè những tán lá đỏ như những cánh hoa tươi thắm. Màu đỏ rực rỡ của những “bông hoa" ấy như nhắc nhở chúng tôi về truyền thống vẻ vang của quê nhà.
ĐÀO QUỐC VỊNH
Em có suy nghĩ gì về hình ảnh những “bông hoa” trạng nguyên ở cuối bài?
Hình ảnh những “bông hoa” trạng nguyên ở cuối bài thể hiện truyền thống , niềm , ý thức hướng về của các bạn nhỏ trong câu chuyện.
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
Văn bản dưới đây là được tạo ra tự động từ nhận diện giọng nói trong video nên có thể có lỗi
Bạn có thể đăng câu hỏi về bài học này ở đây