Bài học cùng chủ đề
Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:

Luyện tập Bài phát biểu của Tổng thư kí Liên hợp quốc về biến đổi khí hậu SVIP
Điền vào chỗ trống để hoàn thiện thông tin về tác giả.
– An-tô-ni-ô Gu-tê-rét (sinh năm 1949) là nhà chính trị và người .
– Năm , ông được bầu làm Tổng Thư kí Liên hợp quốc.
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là gì?
– Văn bản là bài phát biểu của An-tô-ni-ô Gu-tê-rét vào ngày 10/9/2018 tại trụ sở Liên hợp quốc (thành phố Niu Oóc, Mỹ).
– Bài phát biểu hướng đến các nhà lãnh đạo các quốc gia thành viên Liên hợp quốc và toàn nhân loại, nhằm kêu gọi những hành động cụ thể, quyết liệt để ứng phó với biến đổi khí hậu.
Bài phát biểu của Tổng Thư kí Liên Hợp Quốc An-tô-ni-ô Gu-tê-rét được phát biểu vào thời gian nào?
– Văn bản là bài phát biểu của An-tô-ni-ô Gu-tê-rét vào ngày 10/9/2018 tại trụ sở Liên hợp quốc (thành phố Niu Oóc, Mỹ).
– Bài phát biểu hướng đến các nhà lãnh đạo các quốc gia thành viên Liên hợp quốc và toàn nhân loại, nhằm kêu gọi những hành động cụ thể, quyết liệt để ứng phó với biến đổi khí hậu.
Bài phát biểu được Tổng Thư kí Liên Hợp Quốc thực hiện tại đâu?
– Văn bản là bài phát biểu của An-tô-ni-ô Gu-tê-rét vào ngày 10/9/2018 tại trụ sở Liên hợp quốc (thành phố Niu Oóc, Mỹ).
– Bài phát biểu hướng đến các nhà lãnh đạo các quốc gia thành viên Liên hợp quốc và toàn nhân loại, nhằm kêu gọi những hành động cụ thể, quyết liệt để ứng phó với biến đổi khí hậu.
Đối tượng chính mà bài phát biểu hướng đến là ai?
– Văn bản là bài phát biểu của An-tô-ni-ô Gu-tê-rét vào ngày 10/9/2018 tại trụ sở Liên hợp quốc (thành phố Niu Oóc, Mỹ).
– Bài phát biểu hướng đến các nhà lãnh đạo các quốc gia thành viên Liên hợp quốc và toàn nhân loại, nhằm kêu gọi những hành động cụ thể, quyết liệt để ứng phó với biến đổi khí hậu.
Mục đích chính của bài phát biểu là gì?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Nội dung chính của đoạn 1 là gì?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Câu "Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động." có vai trò gì trong văn bản?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Đặc điểm nào sau đây là đặc trưng của thể loại được thể hiện rõ trong đoạn văn 1?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Theo đoạn 2, điều gì khiến cho vấn đề biến đổi khí hậu trở nên "gây bối rối hơn"?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Trong đoạn 2, việc miêu tả các đám cháy rừng nhằm mục đích gì?
Những câu văn sau đây là thành phần nào trong văn bản nghị luận?
Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn.
Những bằng chứng sau minh chứng cho ý kiến nào?
Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn.
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Theo đoạn 2, biến đổi khí hậu đã ảnh hưởng như thế nào đến cuộc sống của con người?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Bằng chứng trong đoạn 2 chính là
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Câu văn "Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. " sử dụng phép tu từ gì?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Tác giả cho rằng ai là người cần có trách nhiệm lớn nhất đối với vấn đề biến đổi khí hậu?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Câu "Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua." mang ý nghĩa gì?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Theo tác giả, vì sao cần tăng tốc quá trình chuyển đổi sang một tương lai xanh hơn?
Phụ nữ và trẻ em gái được nhắc đến trong đoạn 3 như thế nào?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Việc tác giả đề cập đến "tương lai – và cả hiện tại" trong đoạn 4 nhằm mục đích gì?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Vì sao tác giả nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe bài phát biểu? (Chọn 3 đáp án)
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Câu "Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp." nhấn mạnh điều gì?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Câu "Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu." nhằm mục đích gì?
BÀI PHÁT BIỂU CỦA TỔNG THƯ KÍ LIÊN HỢP QUỐC VỀ BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU
An-tô-ni-ô Gu-tê-rét
[…]
Các bạn thân mến của hành tinh Trái Đất!
1. Cảm ơn các bạn đã đến trụ sở Liên hợp quốc ngày hôm nay. Tôi đề nghị các bạn đến đây để nghe tiếng chuông báo động. Biến đổi khí hậu là vấn đề hạn định của thời đại chúng ta và chúng ta đang ở vào thời điểm có tính hạn định. Chúng ta phải đối mặt với mối đe dọa trực tiếp đến sự tồn vong. […] Nếu chúng ta không thay đổi thì đến năm 2020, chúng ta có nguy cơ đánh mất thời điểm có thể tránh được một sự biến đổi khí hậu phi mã, gây ra những hậu quả tàn khốc đối với con người và toàn bộ hệ thống tự nhiên nuôi sống chúng ta. Đó là lí do vì sao, hôm nay, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo từ các nhà chính trị, từ các doanh nghiệp, các nhà khoa học và từ công chúng ở mọi nơi. Chúng ta có các công cụ để hành động một cách hiệu quả. Cái chúng ta còn thiếu – thậm chí là sau Thoả thuận Pa-ri – là vai trò lãnh đạo và mong muốn làm điều cần thiết. […]
2. Điều khiến cho tất cả những chuyện này còn gây bối rối hơn đó là chúng ta đã được cảnh báo. Các nhà khoa học đã cảnh báo chúng ta từ nhiều thập kỉ trước. Nói đi và nói lại. Quá nhiều nhà lãnh đạo đã từ chối lắng nghe. Quá ít người đã hành động với tầm nhìn mà các nhà khoa học đòi hỏi. Chúng ta đã nhìn thấy hậu quả. Trong một số trường hợp, chúng ta gần với kịch bản “trường hợp xấu nhất" của các nhà khoa học. Băng ở vùng biển Bắc Cực đang biến mất nhanh hơn chúng ta có thể hình dung. Năm nay, lần đầu tiên, lớp băng dày quanh năm ở bắc Grin-len (Greenland) bắt đầu tan vỡ. Sự nóng lên đột ngột ở Bắc Cực đang tác động đến khí hậu Bắc bán cầu. Nạn cháy rừng kéo dài hơn và lan đi xa hơn. Một số đám cháy lớn đến mức thổi muội và tro khắp thế giới, nhuộm đen các khối băng trôi và các chỏm băng, khiến cho chúng tan chảy càng nhanh hơn. [...] Sự biến đổi khí hậu càng trầm trọng, chúng ta sẽ thấy việc nuôi sống mình càng khó khăn hơn. Tốc độ diệt chủng sẽ tăng vọt khi môi trường sống bị thu hẹp lại. Ngày càng nhiều người buộc phải di cư khỏi quê hương khi đất đai dần không đáp ứng được nhu cầu của họ. Điều này đã thực sự dẫn đến nhiều cuộc xung đột vì các nguồn tài nguyên đang dần cạn kiệt.
3. Ngọn núi phía trước chúng ta rất cao, nhưng không phải không thể vượt qua. Chúng ta biết cách leo qua nó. Chúng ta cần giảm thiểu khí nhà kính phát thải gây nguy hại và làm biến đổi khí hậu. Chúng ta cần nhanh chóng thoát khỏi sự phụ thuộc vào nhiên liệu hoá thạch. Chúng ta cần thay thế chúng bằng năng lượng sạch từ nước, gió và Mặt Trời. Chúng ta phải ngăn chặn nạn phá rừng, phục hồi các cánh rừng bị hư tổn và thay đổi phương thức canh tác. […]
[ ... ] Việc chuyển đổi sang một tương lai sạch hơn, xanh hơn đòi hỏi phải tăng tốc. Chúng ta đang thực sự đứng trước thời điểm mang tính quyết định. Có một lí do khác để hành động, đó là bổn phận về đạo đức. Các quốc gia giàu nhất chịu trách nhiệm nhiều nhất về khủng hoảng khí hậu, nhưng các quốc gia nghèo nhất và các dân tộc, cộng đồng dễ bị tổn hại lại phải nhận những tác động trước nhất và tồi tệ nhất. Chúng ta thấy sự bất công này trong chu kì ngày càng gia tăng của các đợt hạn hán cực đoan và bão lũ dữ dội. Phụ nữ và trẻ em gái là đối tượng đặc biệt phải trả giá – không chỉ vì cuộc sống của họ sẽ trở nên khó khăn hơn, mà còn vì khi thảm hoạ xảy ra, phụ nữ và trẻ em gái luôn phải gánh chịu nặng nề hơn. Các quốc gia giàu có, do đó, không chỉ cần cắt giảm lượng khí phát thải mà còn phải làm nhiều hơn nhằm đảm bảo những người bị tổn thương có thể phát triển khả năng phục hồi cần thiết để sống sót qua những tổn hại mà các khí thải đó gây ra. [...]
4. Đã đến lúc các nhà lãnh đạo thể hiện sự quan tâm đến những người đã phó thác số phận cho họ. Chúng ta cần họ thể hiện rằng họ quan tâm đến tương lai – và cả hiện tại. Đó là lí do tôi xin phép được nhấn mạnh sự hiện diện của giới trẻ trong những người nghe hôm nay. […] Đặc biệt, tôi kêu gọi vai trò lãnh đạo của phụ nữ. Khi phụ nữ được trao quyền lãnh đạo, họ là những người biết hướng tới giải pháp. Không gì quan trọng bằng tương lai của chúng ta và số phận của nhân loại tuỳ thuộc vào cách chúng ta ứng phó với thách thức về biến đổi khí hậu. [...]
(In trong Những bài diễn văn làm thay đổi thế giới từ 1945 đến nay, Ca-lô Ba-ta (Carlo Batà), Huy Toàn dịch, NXB Kim Đồng, 2022)
Điền vào chỗ trống để hoàn thiện nội dung chính của văn bản.
Bài phát biểu không chỉ cung cấp những quan trọng về mà còn khơi gợi ý thức trách nhiệm của mỗi trong việc bảo vệ hành tinh. Đây là một lời kêu gọi mạnh mẽ đến toàn , nhằm chung tay hành động để xây dựng một tương lai bền vững.
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
Bạn có thể đăng câu hỏi về bài học này ở đây