Báo cáo học liệu
Mua học liệu
Mua học liệu:
-
Số dư ví của bạn: 0 coin - 0 Xu
-
Nếu mua học liệu này bạn sẽ bị trừ: 2 coin\Xu
Để nhận Coin\Xu, bạn có thể:
Luyện tập SVIP
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Bài thơ trên của tác giả nào?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Bài thơ được viết trong giai đoạn nào?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Anh đội viên có mấy lần thức giấc trong cả bài thơ?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Hoàn thành đoạn văn nêu lên nội dung bài thơ:
Tác phẩm kể về không ngủ của Hồ Chí Minh trên đường đi chiến dịch trong thời kì kháng chiến và cảm nghĩ của người về Bác.
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Hoàn thành đoạn văn tóm tắt diễn biến bài thơ:
Tỉnh dậy trong một đêm mưa giữa rừng, anh thấy Bác Hồ đốt lửa và hết sức tận tình chăm sóc của anh bộ đội. Lần thứ ba thức dậy anh mời Bác ngủ nhưng Bác , vì thế mà anh cảm phục và yêu mến tấm lòng của Bác.
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Hình tượng Bác Hồ trong bài thơ được miêu tả qua quan sát và cảm nhận của nhân vật nào?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Đâu là những câu thơ nói lên khó khăn của quân dân ta trong đường hành quân?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Lựa chọn lời kể của anh đội viên có tác dụng gì trong việc khắc họa hình tượng Bác Hồ?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Sắp xếp tâm trạng của anh đội viên trong lần thứ nhất thức dậy theo thứ tự cho đúng:
- Trào dâng niềm thương Bác: Càng nhìn lại càng thương
- Cảm động khi chứng kiến cảnh Bác chăm sóc cho bộ đội
- Ngạc nhiên: trời khuya Bác vẫn ngồi
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Sắp xếp tâm trạng và hành động của anh đội viên trong lần thứ ba thức dậy theo thứ tự:
- Cuối cùng “anh thức luôn cùng Bác”.
- Anh đội viên cảm nhận được tấm lòng yêu thương vô hạn của Bác đối với bộ đội và nhân dân.
- Tâm trạng từ hoảng hốt tới tha thiết lo lắng: mời Bác ngủ.
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Bài thơ được làm theo thể thơ gì?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Điền từ còn thiếu vào chỗ trống:
Rồi Bác đi
Từng người từng người một
Sợ cháu mình
Bác nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao
Ấm hơn ngọn lửa hồng
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Dòng nào nhận xét đúng hình ảnh Bác Hồ trong bài thơ?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Sắp xếp đoạn thơ sau theo thứ tự cho đúng:
- Đêm nay Bác ngồi đó
- Vì một lẽ thường tình
- Đêm nay Bác không ngủ
- Bác là Hồ Chí Minh.
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Gạch chân dưới những từ láy có tác dụng tạo hình trong bài thơ:
trầm ngâm, giật mình, xơ xác, hốt hoảng, đinh ninh, lồng lộng, nằng nặc.
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Bài thơ được sáng tác năm nào?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Phương thức biểu đạt được sử dụng trong bài Đêm nay Bác không ngủ là gì?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Hình ảnh Bác Hồ đã được miêu tả từ những phương diện nào?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Từ nào không xuất hiện trong bài thơ Đêm nay Bác không ngủ?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Câu thơ nào dưới đây có sử dụng phép ẩn dụ?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Chọn từ thích hợp điền vào chỗ trống:
Qua câu chuyện về một đêm của Bác Hồ trên đường đi chiến dịch, bài thơ đã thể hiện tấm lòng sâu sắc, rộng lớn của Bác với bộ đội và nhân dân, đồng thời thể hiện tình cảm , cảm phục của người chiến sĩ đối với lãnh tụ.
Bài thơ sử dụng năm chữ, có nhiều vần liền thích hợp với lối kể chuyện, kết hợp miêu tả với biểu cảm, có nhiều chi tiết giản dị, và cảm động.
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Dưới đây là những từ miêu tả Bác trong đêm không ngủ.
Nối các từ sau với nội dung tương ứng:
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Dưới đây là những từ miêu tả tâm trạng của anh đội viên trong đêm không ngủ.
Nối các từ sau với nội dung tương ứng:
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Chọn từ thích hợp điền vào chỗ trống để hoàn thành những thông tin về tác giả Minh Huệ:
Minh Huệ sinh năm , mất năm .
Quê ở .
Ông tham gia sáng tác thơ từ trong cuộc kháng chiến .
Ông được gọi là nhà thơ quân đội, thuộc thế hệ nhà thơ trưởng thành trong thời kì kháng chiến chống Pháp.
(Kéo thả hoặc click vào để điền)
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Hoàn cảnh sáng tác của bài thơ Đêm nay Bác không ngủ là
Bài thơ ra đời trong cuộc kháng chiến chống
- Pháp
- Tống
- Mông Nguyên
- Mĩ
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Dòng nào dưới đây không nhận xét đúng về giá trị nghệ thuật của bài thơ Đêm nay Bác không ngủ?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Nối để hoàn thành hoàn cảnh, thời gian, địa điểm mà hình tượng Bác Hồ được khắc họa:
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Nối để hoàn thành bố cục của bài thơ Đêm nay Bác không ngủ:
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Trong bài thơ Đêm nay Bác không ngủ, hình tượng Bác Hồ được khắc họa qua những phương diện nào?
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Câu thơ miêu tả tư thế, dáng vẻ của Bác trong lần thứ nhất khi anh đội viên thức dậy là
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Câu thơ miêu tả tư thế, dáng vẻ của Bác trong lần thứ ba khi anh đội viên thức dậy là
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu sau là gì?
"Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm".
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu sau là gì?
"Bóng Bác cao lồng lộng
Ấm hơn ngọn lửa hồng".
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Cử chỉ, hành động ấm áp của Bác Hồ trong bài thơ là
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Biện pháp tu từ được sử dụng trong đoạn thơ sau là gì?
"Rồi Bác đi dém chăn
Từng người từng người một".
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Câu thơ miêu tả tâm tư, tình cảm của Bác là
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Khổ thơ cuối của bài thơ sử dụng biện pháp tu từ gì?
"Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh."
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Nối các dòng sau để hoàn thành tâm tư của anh đội viên trong lần thứ nhất thức dậy:
ĐÊM NAY BÁC KHÔNG NGỦ
Anh đội viên(1) thức dậy
Thấy trời khuya lắm rồi
Mà sao Bác vẫn ngồi
Đêm nay Bác không ngủ
Lặng yên bên bếp lửa
Vẻ mặt Bác trầm ngâm(2)
Ngoài trời mưa lâm thâm(3)
Mái lều tranh xơ xác
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn(4)
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột(5)
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng(6)
Như nằm trong giấc mộng
Bóng Bác cao lồng lộng(7)
Ấm hơn ngọn lửa hồng
Thổn thức(8) cả nỗi lòng
Thầm thì anh hỏi nhỏ:
- Bác ơi! Bác chưa ngủ?
Bác có lạnh lắm không?
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Vâng lời anh nhắm mắt
Nhưng bụng vẫn bồn chồn(9)
Không biết nói gì hơn
Anh nằm lo Bác ốm
Lòng anh cứ bề bộn(10)
Vì Bác vẫn thức hoài
Chiến dịch(11) hãy còn dài
Rừng lắm dốc, lắm ụ
Đêm nay Bác không ngủ
Lấy sức đâu mà đi
... Lần thứ ba thức dậy
Anh hốt hoảng giật mình:
Bác vẫn ngồi đinh ninh(12)
Chòm râu im phăng phắc
Anh đội viên nằng nặc(13)
- Mời Bác ngủ Bác ơi!
Trời sắp sáng mất rồi
Bác ơi! Mời Bác ngủ!
- Chú cứ việc ngủ ngon
Ngày mai đi đánh giặc
Bác thức thì mặc Bác
Bác ngủ không an lòng
Bác thương đoàn dân công(14)
Đêm nay ngủ ngoài rừng
Rải lá cây làm chiếu
Manh áo phủ làm chăn
Trời thì mưa lâm thâm
Làm sao cho khỏi ướt!
Càng thương càng nóng ruột
Mong trời sáng mau mau
Anh đội viên nhìn Bác
Bác nhìn ngọn lửa hồng
Lòng vui sướng mênh mông
Anh thức luôn cùng Bác
Đêm nay Bác ngồi đó
Đêm nay Bác không ngủ
Vì một lẽ thường tình
Bác là Hồ Chí Minh.
1951
(Minh Huệ(*), in trong Thơ Việt Nam (1945 - 1975),
NXB Tác phẩm mới, Hà Nội, 1976)
Chú thích
(*) Minh Huệ tên khai sinh là Nguyễn Thái, sinh năm 1927, quê ở tỉnh Nghệ An, làm thơ từ thời kháng chiến chống thực dân Pháp. Đêm nay Bác không ngủ là bài thơ nổi tiếng nhất của ông. Bài thơ dựa trên sự kiện có thực: trong chiến dịch Biên giới cuối năm 1950, Bác Hồ trực tiếp ra mặt trận theo dõi và chỉ huy cuộc chiến đấu của bộ đội và nhân dân ta.
(1) Đội viên: ở đây là chiến sĩ quân đội (phân biệt với cán bộ chỉ huy), cách gọi thường dùng trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp.
(2) Trầm ngâm: có dáng vẻ lặng lẽ, suy nghĩ về một điều gì đó.
(3) Mưa lâm thâm: mưa nhỏ nhưng mau hạt và kéo dài; cũng gọi là mưa lâm râm.
(4) Dém chăn: giắt mép chăn xuống phía dưới thân người để giữ hơi ấm.
(5) Giật thột (tiếng địa phương): giật mình.
(6) Mơ màng: trạng thái chập chờn, nửa thức, nửa ngủ.
(7) Cao lồng lộng: cao tới mức cảm thấy như vô cùng vô tận (lồng lộng còn có nghĩa khác: (gió thổi) rất mạnh ở nơi trống trải).
(8) Thổn thức: có hai nghĩa: a) khóc thành những tiếng ngắt quãng như cố nén mà không được; b) trạng thái có những tình cảm xao xuyến, không kìm nén được; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(9) Bồn chồn: trạng thái tình cảm nôn nao, thấp thỏm.
(10) Bề bộn: nhiều và lộn xộn; ở đây chỉ tâm trạng có nhiều điều lo lắng không yên.
(11) Chiến dịch: toàn bộ các cuộc chiến đấu trên chiến trường trong một thời gian, được tổ chức theo một kế hoạch và mục đích nhất định; ở đây là chiến dịch Cao - Lạng năm 1950.
(12) Đinh ninh: có hai nghĩa: a) tin chắc vào điều gì đó; b) trước sau vẫn thế, không thay đổi; ở đây dùng theo nghĩa thứ hai.
(13) Nằng nặc: (đòi xin) một mực cho kì được.
(14) Dân công: người dân được huy động đi làm nghĩa vụ lao động công ích; ở đây là đi phục vụ mặt trận.
Tâm trạng của anh đội viên trong lần thứ ba thức dậy là
Bạn có thể đánh giá bài học này ở đây