Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em tham khảo:
1.
Lão Hạc là một nhân vật thành công mà Nam Cao đã xây dựng lên. Cuộc đời bi thảm của lão Hạc đã để lại trong lòng người đọc ấn tượng sâu sắc khó quên. Lão có một người vợ và một người con trai độc nhất. Vợ lão mất sớm, do không đủ tiền cưới vợ, con trai lão phẫn trí bỏ đi phu đồn điền cao su. Trước khi đi lão được người con trai trao lại một kỉ vật là một con chó vàng nên lão rất yêu thương và đặt cho nó một cái tên hay Cậu Vàng. Năm ấy do đói kém mất mùa, bão lũ cướp hết toàn bộ số hoa màu của lão và lão còn bị một trận ốm nặng. Cuộc đời đau khổ dồn ép lão đến bên bờ vực thẳm, không còn cách nào khác, lão đành phải đứt ruột mà bán đi con chó Vàng lão hằng yêu thương; để rồi khi bán xong, lão lại hu hu khóc như con nít. Sợ sống mà ảnh hưởng tới con trai, vì đã trót lòng lừa gạt một con chó, lão quyết định chết bằng bả chó và lão "đi đời" trong đau khổ và tủi nhục. Với (Phép nối) lão, cái chết của lão cũng chính là sự tự trọng của lão với con lão. Lão Hạc có một tấm lòng thật đáng.
2.
Lão Hạc sống rất hiền lành,nhân hậu, thật thà: những lời tâm sự của lão với ông giáo về gia cảnh, về nỗi nhớ con, về nỗi băn khoăn khi buộc phải bán con Vàng, về những lo toan cho con cái...đã chứng tỏ điều đó. Lòng nhân hậu của lão biểu hiện cảm động nhất qua thái độ của lão với con Vàng. Gọi con chó bằng cậu rất tình cảm, lão chăm sóc nó như 1 đứa trẻ nhỏ: cho nó ăn bằng bát, ăn gì lão cũng chia cho nó: ''Lão cứ nhắm vài miếng.... cho con trẻ'', rồi lão bắt rận, tám rửa cho nó, rồi nựng nịu mắng yêu nó như nựng cháu nhỏ...Ôm đầu nó, đập nhè nhè vào lưng nó và dấu dí: ''À không! À không!....Cậu Vàng của ông ngoan ;lắm...''Đến lúc cùng quần không còn gì để nuôi chó, thậm chí còn không còn gì để nuôi thân, lão dự định bán chó mà cứ đắn đo mãi. Và (phép nôi) bán nó rồi lão khóc vì thương nó: ''Lão cười như mếu và đôi mắt ầng ậc nước'' và nhất là vì lão xót xa thấy ''già bằng này tuổi đầu rồi còn đánh lừa 1 con chó''. Lòng thương và nỗi ân hận của lão với con Vàng sâu sắc đến mức trở thành nỗi đau khôn lường: ''Mặt lão đột nhiên co rúm lại...mếu như con nít''. Lão hu hu khóc và khiến lão như thấy nỗi đau của con vật, càng thương nó càng ân hân, day dứt biết bao! :''khốn nạn...ông giáo ơi! Nó có biết gì đâu. Nõ cứ làm im như trách tôi...như thế này à?''
Em tham khảo:
Những ngày cuối năm học, quang cảnh sân trường trở nên rộn ràng và mới lạ. Hàng cây bằng lăng khoe sắc tím trong ánh nắng hè rộn rã. Cây phượng vĩ góc sân trường đã chớm nở những chùm hoa đỏ rực xen lẫn tiếng ve râm rang gọi hè. Trong lớp học, tiếng mở sách vở khe khẽ những bạn học sinh đang tập trung ôn bài. Tiếng thầy cô giảng bài đầy nhiệt huyết vẫn vang vọng trong khắp các phòng học. Một bầu không khí rộn ràng, khẩn trương, tất cả để chuẩn bị cho kì thi kết thúc năm học diễn ra đạt kết quả cao.
Trường từ vựng: Trường học
Em tham khảo đoạn văn sau nhé!
Môi trường là toàn bộ những gì bao quanh con người, bao gồm cả những thứ do và không do con người tạo ra. Môi trường hiện nay đang rơi vào tình trạng ô nhiễm đáng báo động. Không khó để chúng ta bắt gặp những con sông, con suối trong xanh đã bồng bềnh rác, những bờ biển ngập tràn rác, những làn khói bụi mờ mịt che khuất tầm nhìn,... Ô nhiễm môi trường ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống con người cũng như các loài động, thực vật. Hàng loạt những "núi" bệnhnguy hiểm có thể đến với con người bất cứ lúc nào. Chất lượng cuộc sống của chúng ta cũng vì thế càng ngày càng giảm sút. Các loài động, thực vật bị thu hẹp môi trường sống. Chính con người đã gây ra tình trạng ô nhiễm môi trường. Để bảo vệ môi trường, chúng ta cần: vứt rác đúng nơi quy định, tích cực trồng cây gây rừng (trồng ở những nơi phù hợp), tuyên truyền cho mọi người xung quanh cùng hành động,...
Tham khảo:
Từ liên kết: lão.
Lão Hạc là nông dân giàu lòng thương tự trọng. Thật vây! Nếu như đặt một ai đó vào hoàn cảnh như lão, thì họ đã có thể ăn trộm, ăn cắp hay thậm chí ăn bám vào người khác (như Binh Tư chẳng hạn, hay người đàn bà trong “Một bữa no” của Nam Caor..) nhưng lão thì không. Với sự giúp đỡ của ông giáo (mà cũng có gì đâu, đó chỉ là củ khoai, củ sắn) lão “từ chối gần như hách dịch" khiến ông giáo nhiều khi cũng chạnh lòng. Binh Tư ngỡ rằng lão xin bả để ăn trộm chó “lão cũng ra phết đấy chứ chẳng vừa đâu”. Đến lượt ông giáo cũng nghi ngờ: “"con người đáng kính ấy bây giờ cũng theo gót Binh Tư để có ăn ư? cuộc đời quả thật cứ mỗi ngày một thêm đáng buồn”. Nhưng cuối cùng tất cả đều ngỡ ngàng, sửng sốt trước cái chết đột ngột của lão. Hay còn cách khác: lão có thể bán quách mảnh vườn di. Nhưng lão lại nghĩ rằng đó là mảnh vườn của con lão. Và lão đã thà chết chứ không ăn của con!Lòng tự trọng của lão Hạc rực sáng nhất ngay khi thân xác lão đau đớn nhất. Lão đã chọn cái chết, một cái chết khốc liệt để tâm hồn mình được trong sạch, được trọn vẹn tình nghĩa với tất thảy mọi người - kể cả với con chó Vàng tội nghiệp. Nhưng còn một chi tiết khác cũng cảm động vô cùng. Lão đã tính toán để ngay cả khi chết đi rồi cũng không làm phiền đến mọi người: lão đã gửi ông giáo mấy chục đồng bạc, định khi mình nằm xuống thì nhờ ông giáo lo liệu ma chay khỏi làm phiền hàng xóm! Hỡi ôi lão Hạc!
TK
Hạnh phúc của trẻ thơ là được đến trường. Trẻ thơ là những em nhỏ hồn nhiên, ngây ngốc và vẫn còn non trẻ. Các em cần được đến trường vì trường học là hạnh phúc, là tình yêu thương sẽ lan tỏa và làm giàu, làm đẹp tâm hồn, trái tim và khối óc của các em. Nơi bảng đen, phấn trắng với thầy cô và mái trường sẽ rèn giũa các em nên người và dạy các em biết yêu thương, chia sẻ. Không đước đến trường là một thiệt thòi rất lớn cho các em nhỏ và khiến các em chỉ có thể có một tương lai mịt mù, vô định. Nên đừng bao giờ cướp đi cơ hội được học tập, được vui chơi, được gặp thầy cô, găp bạn bè của những em nhỏ. Vì, nó là một tội ác với trẻ thơ.
trường tôi nằm trên đường Lê Hồng Phong là ngôi trường lớn nhất trong thành phố. Trường to hơn hẳn so với những ngôi nhà xung quanh nên có thể thấy trường từ xa. Tôi đến trường mỗi ngày trừ chủ nhật. Lớp học của tôi rất rộng để đủ chỗ cho 50 học sinh. Tôi học rất nhiều môn ở trường như toán, lý, sinh, địa, lịch sử,...ngoài ra còn được thí nghiêm, nghiên cứu ở phòng thực hành và ngoại khóa. Tôi thích ngày thứ hai và thứ năm vì nó có những môn học mà tôi quan tâm nhất. Tôi thích nhất giờ ra chơi. Chúng tôi được nghỉ ngơi sau giờ học căng thẳng và thỏa thích với những hoạt động giải trí trong trường. Vì ba tôi làm cảnh sát còn mẹ là giáo viên nên không ai đón tôi sau giờ tan trường. Tôi phải đi bằng xe đạp. Đó là điều duy nhất tôi lo sợ vì giao thông giờ tan học rất đông đúc với nhiều xe máy, xe ô tô, xe buýt... Còn lại tất cả những việc khác tôi rất thích. Tôi yêu trường tôi rất nhiều.
Trường học! Một từ không hề xa lạ đối với bất kì một người học sinh nào. Những kỉ niệm đẹp đẽ nhất của cuộc đời có lẽ đều ở đó. Vì sao ư? Đó là quãng thời gian ngắn ngủi để mỗi người tiếp thu tri thức để bước vào đời, là tuổi con người còn ngờ nghệch, đáng yêu và có những phút nông nổi, là quá trình mỗi người ấp ủ những khát vọng, ước mơ đẹp nhất. Hình ảnh cùng với kỉ niệm về ngôi trường xưa, hàng ghế đá, cây phượng vĩ hay bạn bè, thầy cô giáo cũ luôn luôn chiếm một vị trí trong trái tim mỗi người. Điều này có cần phải được kiểm chứng không, câu trả lời ở trong lòng bạn đó!
~ Chúc bn học tốt!~
Học tập luôn là tài sản quý giá của con người. Vì học tập giúp chúng ta mở mang trí óc,biết được nhiều điều xung quanh chúng ta.Ta có thể học theo nhiều cách ngoài thầy cô,cha mẹ, ta còn nên học tập bạn bè,những người hiểu biết rộng hơn chúng ta để thu nhập được một số lượng lớn kiến thức mà mình chưa có hay chưa từng biết đến. Cuộc đời con người chỉ có một con đường dẫn đến thành công là học tập. Nếu như không học học chúng ta sẽ có hiểu biết hạn hẹp, đầu óc sẽ trở nên lú lẫn và từ đó mà ta chẳng thể làm được điều gì cả.Và hãy thử nghĩ xem nếu bạn không học mà tình cờ muốn mua một loại thuốc trong khi bản thân lại không biết chữ thì làm sao bạn có thể mua được nó ;bạn không biết tính toán thì sao mua được đồ ăn? Khi không học chúng ta sẽ khó xử như thế đấy vậy nên chúng ta phải học. Học có chất lượng để hiểu biết,để tận hưởng được hết những trải nghiệm quý giá trong cuộc đời.
Em tham khảo:
Môi trường - không gian sống của chúng ta đang ngày càng bị xuống cấp trầm trọng bởi rác thải mà con người thải ra mỗi ngày. Hàng triệu tấn rác thải nhựa, nilon bị ném xuống những dòng sông, xuống biển, gây ra những hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Với(Từ liên kết) tốc độ này, chắc hẳn môi trường sống của chúng ta sẽ ngày càng bị thu hẹp dần. Ôi, còn đâu một hành tinh xanh đẹp đẽ nữa! Con người ơi, phải chăng chúng ta nên hành động ngay để giữ gìn một hành tinh xanh của con cháu của chúng ta?