Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Lão Hạc là một người nông dân giàu lòng tự trọng.Cuộc sống bần cùng khó khăn đối với một nông dân cao tuổi quả là khó khăn.Lão Hạc tuổi đã ca, sức khỏe yếu mà còn lủi thủi kiếm ăn một mình,lão không thể làm việc nặng nhọc được nữa nên miếng ăn cũng khó kiếm lắm. Lão đã gạt đi sự giúp đỡ miếng ăn của ông Giáo cách hách dịch vì lòng tự trọng của một người đàn ông,suốt ngày ông đi bới củ khoai, củ sắn để ăn qua ngày.Ngoài ra, lão không muốn chuyện của mình phiền tới xóm làng nên trước khi chết đã gửi ông Giaos ba mươi đồng bạc lo đám tang cho mình. Ông biết mình không thể sống tiếp nữa vì không còn gì để ăn,khoai sắn cũng hết rồi! Vì vậy ông không để mình phải nhơ nhớp tự trọng nên đã chọn cái chết để bảo vệ toàn vẹn tự trọng.
Không nha, mình nghĩ nó chỉ là khái quát lại thôi chứ không tính là câu chốt tất nhiên để khẳng định mình cần 1 đề bài rõ ràng hơn.
"Nước Đại Việt ta" là một áng văn tràn đầy tinh thần yêu nước và niềm tự hào dân tộc. Trước tiên, thì chúng ta thấy rằng tinh thần yêu nước thể hiện rõ lòng căm thù giặc " quân điếu phạt trước lo trừ bạo'. Để cho đất nước được yên bình, nhân dân được ấm no thì việc trừ bạo, diệt trừ giặc Minh là vô cùng quan trọng. Than ôi! Đã bao nhiêu người dân đã đã phải đổ máu để chống lại kẻ thù, vậy nên nhiệm vụ hàng đầu là vì dân mà đánh giặc. Không những vậy, Nguyễn Trãi còn thể hiện được niềm từ hào dân tộc qua việc khẳng định chủ quyền dân tộc. Đại Việt ta là đất nước có nền văn hiến lâu đời, " Núi sông bờ cõi đã chia/ Phong tục Bắc Nam cũng khác". Ta có một nền độc lập vững vàng được xây dựng bằng những trang sử vẻ vang. Vậy nên chúng ta hề e ngại trước kẻ thù, với một tinh thần yêu nước nồng nàn và niềm tự hào dân tộc. Nhờ vậy mà tất cả những kẻ thù của chúng ta đều phải bại trận. Quả thực, " Nước Đại Việt ta" đã khắng định được những truyền thống tốt đẹp của nhân dân ta.
Học tốt
Bạn tham khảo các ý để triển khai : Vũ Nương là người phụ nữ có số phận bất hạnh
- Chôn vùi tuổi xuân trong cuộc hôn nhân không có tình yêu:
+ Xinh đẹp, nết na, tư dung tốt đẹp nhưng chỉ vì nghèo khó mà cha mẹ gả cho con nhà hào phú lắm tiền nhưng thiếu tình yêu.
+ Luôn bị chồng phòng ngừa quá mức, vẫn phải nhịn nhục để không bất hòa.
- Luôn phải chịu gánh nặng gia đình:
+ Một mình nuôi con nhỏ, chăm sóc mẹ già đau ốm.
+ Một mình lo tang, ma chay khi mẹ mất không có ai san sẻ, động viên.
- Bị nghi oan và đối xử tệ bạc:
+ Thời gian xa chồng, một mình nuôi con, nàng những mong muốn chồng về sẽ vỗ về, an ủi động viên nhưng chồng nghe lười đứa trẻ mà sinh ra nghi ngờ, đối xử tàn nhẫn, chửi mắng, đánh đập nàng, mặc cho hàng xóm khuyên can.
+ Mặc cho Vũ Nương can ngăn thanh minh ( là con kẻ khó được nương tựa nhà giàu) thế nhưng Trương Sinh vẫn bỏ ngoài tai những lời hết sức chân tình của nàng.
- Phải chịu cái chết oan nghiệt:
+ Vũ Nương để biện minh cho mình đành phải tự vẫn ở sông Hoàng Giang để chứng minh danh tiết, trở thành nạn nhân của thói quen ghen tuông mù quáng.
+ Cái chết cho thấy Vũ Nương bị đẩy đến bước đương cùng không còn lối thoát, do sự thô bạo của kẻ hào phú, ít học mà đồng tiến làm đen thói đời.
+ Cái chết của Vũ Nương khiến bé Đản thành đứa bé mồ côi, Trương Sinh là kẻ góa vợ day dứt trong nỗi ân hận, dày vò lương tâm.
+ Phản ánh quan niệm trọng nam khinh nữ trong xã hội phong kiến đầy bất công ngang trái.
+ Số phận của VŨ Nương cũng là số phận của biết bao người phụ nữ lúc bấy giờ thấp cổ bé họng, luôn chịu oan ức và khổ hạnh.