Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
trong cuộc sống hằng ngày, lời xin lỗi được coi là một lễ nghi, quan trọng với những người bị oan và nó cũng là một cách để thừa nhận hành vi sai trái.
Đôi khi những chuyện nhỏ nhặt có thể một câu xin lỗi là mọi chuyện lại bình thường trở lại. Mặc dù trong cái câu xin lỗi đó không thể lấy lại những gì trong quá khứ nhưng nó thể hiện ra một con người biết làm sai và ăn năn hối lỗi. Nó sẽ xóa bỏ các hành động tiêu cực mà đã gây ra. Và cái người bị xúc phạm trước đó sẽ cảm thấy một phần nào đó được an ủi hay là hối hận của người gây ra.
Khi nhận lỗi chúng ta có một cảm giác rất thoải mái nhẹ nhàng không còn lo lắng gì nữa và trong mình cảm thấy người kia không phải là người đe dọa nữa. Xin lỗi nó không đơn giản là biết lỗi và nhận lỗi mà nó thể hiện trách nhiệm của người đó với cuộc sống.Xin lỗi để giúp mình những lần sau không còn tái diễn những lỗi ấy..Xin lỗi để giúp mình quyết tâm sửa chữa và thăng tiến hơn.. Xin lỗi còn để thể hiện sự chia sẻ đồng cảm với mọi người khi vì những lỗi lầm của mình mà làm ảnh hưởng tới người khác. Xin lỗi còn để hàn gắn những chia rẽ và hận thù do những lỗi lầm ấy gây nên.
Đặc biệt là khi chúng ta xúc phạm đến người lớn nhất là cha mẹ ,ông bà sự hối hận , xấu hổ nó khiến chúng ta cảm thấy rất khó chịu. Sau khi xin lỗi và chịu trách nhiệm về việc của mình đã gây ra thì lúc đó những cái lỗi lầm hay các cảm giác khó chịu ấy dường như tan tiến từ lúc nào không hay.
Đôi khi chỉ đơn giản là một câu " xin lỗi " cũng có thể hàn gắn tình bạn , hàn gắn với người mình đã gây ra. Nó nhắc nhở ta đừng nên tái phạm lần nữa.
Chúng được người kia cảm nhận không thông qua lời nói. Nếu lời xin lỗi không chân thành, người kia sẽ thấy… xin lỗi cũng như không. Họ sẽ cảm thấy mình như đnag đùa giỡn với họ vậy và đồng thời lỗi của mình có khi còn tăng lên nhiều hơn.
Cũng như các bạn khi bị ai đó chọc cho tức rồi họ không xin lỗi thì lúc đó cảm giác ra sao thì chính các bạn cũng hiểu rất rõ. Trách nhiệm là bạn ngầm bảo chỉ có bạn chịu lỗi, không đổ lên đầu ai khác. Cho thấy lỗi lầm đang nói lên bạn là một người không đổ trách nhiệm cho ai lỗi lầm cho ai.
Đừng coi thường lời xin lỗi nhé! Đơn thuần là hai chữ " Xin Lỗi " nhưng nó có thể giúp người khác hiểu bạn là người ra sao đấy!
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mới ngày nào bé xíu, cả tuổi thơ là những ngày bắt ếch, thả diều, đạp xe khắp làng cùng đám nhóc nghịch ngợm phá phách, từng dấu vết ở quê hương khi ấy vẫn còn in ngần trong tâm trí em. Vậy mà mấy năm trôi qua, khi dần lớn lên, quê hương của em đã có nhiều đổi khác. Mọi thứ đều ít nhiều khoác lên diện mạo mới, tươi đẹp và hiện đại hơn nhưng dù thế nào em vẫn yêu quê hương của mình nhiều lắm.
Trở về trên con đường làng năm xưa, oto đi băng băng không bị sóc nẩy bởi những đám đất kết bẩn và bùn lầy như trước nữa. Con đường bê tông trải dài thẳng tắp, hàng cau cao vút đã mọc lên như chống cả một khoảng trời. Hai bên ruộng đầy những rau, hoa các loại và màu lúa vẫn chín ươm như thế. Dù con đường đã được bê tông hóa nhưng cái cảm giác về mùi đất ẩm, lúa chín và đàn bướm cải bay bay dưới nền trời xanh mượt không vết mây vẫn còn. Giờ đây, em bỗng thấy những chiếc xe gặt lúa tuốt lúa thật to, chúng tiện lợi hơn cái thời dùng máy đạp chân để tuốt từng chút thóc một, người dân quê em cũng nhờ vậy mà đỡ vất vả hơn nhiều. Rồi những chiếc máy xới đất cứ chạy ùn ùn trên những thuở ruộng mềm mại, chẳng còn đâu dáng vẻ các bác các chị cực nhọc cầm cuốc bổ từng nhát giữa trời nóng nực. Việc làm nông giờ hiện đại quá, cũng vì quê mình đang phát triển, đời sống được cao hơn.
Cổng làng kia cũng xây cao vút, đẹp đẽ với chữ chào mừng rắn rỏi, những bồn hoa trước cổng ủy ban thật bắt mắt. Còn cái bãi đất trống trải đầy cát khi xưa em hay lăn lộn chơi đồ cứu với đám trẻ con trong làng nữa, giờ đã xây thành một trường tiểu học với đủ các trò chơi trong sân như xích đu, cầu trượt, vòng xoay ngựa gỗ… Thật nhiều thứ khác quá, mà đẹp thật. Trường cấp hai với những cánh cửa rỉ sắt, mặt đất bụi bặm đã được xây lại sạch sẽ, sân trường lát gạch, còn chia ra từng khu phục vụ các nhu cầu thiết yếu của học sinh.
Cái ao nhỏ xinh hàng ngày trâu lội xuống tắm, đàn vịt bơi tung tăng cũng đã được quây bằng hàng rào có hoa xung quanh, không còn mùi hôi mỗi khi đi qua nữa mà chỉ còn màu nước xanh dịu, mát mẻ và sạch sẽ. Cái quán tạp hóa gần cái ao cũng chỉ toàn những thứ đồ ăn vặt mới lạ, tường không còn cũ kỹ mà được sơn lại đẹp lắm. Nhưng chẳng còn thấy cái chai nước khoáng màu xanh ngọt lịm xin tiền bà để mua, chẳng còn cái trò bốc thăm trúng thưởng hay cái kẹo vị cũ bóc vỏ có hình xăm… Đồ chơi cũng phong phú hơn, kiểu dáng cầu kỳ, thích mắt. Búp bê nhựa mỏng năm xưa giờ toàn là búp bê đóng trong hộp giấy với đủ kiểu quần áo giày dép, từng chiếc rổ cũng mới lạ chẳng còn màu đục đục cũ mèm.
Từng ngôi nhà mái ngói sáng dậy cứ 5 giờ là có ánh sáng lọt qua những chiếc xà ngang rọi xuống, hay mưa lấy chậu nhôm hứng nước tong tong rồi cả đám rúc vào chỗ khô cũng chẳng còn nữa. Những chiếc ngói cũ kỹ rêu phong bị gỡ đi, chỉ còn mái tôn hay trần bê tông không lo dột. Cái cửa gỗ hai cánh cài then nay được thay bằng cửa khóa, cái tường màu xanh đặc trưng ố vàng cũng đã khác xưa. Góc nhà chẳng còn để những bồ thóc chất đầy mà thay vào bàn uống nước bàn ăn. Còn cả những chiếc cốc mẻ vành đặt trên cái khay nhựa có lỗ để chảy nước cũng đều thay bằng loại cốc mới hình hài hoa mỹ và sang trọng hơn. Và cả cái quạt trần màu xanh khi xưa cũng chẳng còn thấy nữa rồi, quạt điện, quạt đá, điều hòa xua tan đi cơn nóng của miền quê oi ả, chẳng cần nằm xuống sàn cho bớt nóng nữa.
Hồi xưa cứ đi chơi tối, đều phải thủ sẵn cái đèn pin trong tay, lâu lâu đám trẻ chúng em lại dọa ma nhau, tiếng ếch nhái kêu ran và tiếng muỗi vo ve… Bây giờ đèn đường sáng choang, nhà nào cũng có điện, rồi tivi khắp nơi, tiếng nhạc, tiếng cười nói. Cả vùng quê yên bình đến vắng lặng khi xưa giờ đã trở thành một đô thị nhỏ nhộn nhịp. Có khi bước trên con đường làng vẫn thông lấy nhau ngoằn nghoèo như xưa, nhưng lại nhận thấy một cảm giác mới rằng quê em giờ này mang một dáng vẻ ngọt ngào, tươi mát hơn. Mọi người sống vui vẻ và hạnh phúc lắm. Trang phục cũ giờ đã không còn thấy nhiều, phần lớn chỉ ở các cụ già, những màu vải, kiểu dáng trên phố giờ cũng đã đầy khắp quê em. Người lớn đi tập thể dục từ sớm, duy trì thói quen đi chợ và kiểu sống cổ truyền nhưng quá trình hội nhập, phát triển chưa từng bị thụt lùi. Người quê họ sống dịu dàng tình cảm lắm, dù cuộc sống có hiện đại đổi mới đến đâu, quê em vẫn chỉ có những người chân chất mộc mạc, giỏi việc nước đảm việc nhà. Dường như mọi thứ có thể đổi thay nhưng cái đẹp tiềm tàng từ thuở trước chưa từng khác đi.
Quê em giờ đẹp quá, mới quá. Nhiều thứ đổi thay, rực rỡ và trìu mến hơn trước. Mặc dù những thứ tuổi thơ đã không còn tìm lại được nhưng vẫn thấy hân hoan trước diện mạo mới này. Hiện đại và sạch sẽ, luôn phấn đấu và tiến lên. Càng nhìn thấy càng cảm thấy thương yêu và trân trọng những đổi mới tích cực trong cuộc sống nơi quê em. Em luôn yêu và nhớ đến mảnh đất chôn rau cắt rốn này và luôn tự hào về những giá trị đổi mới mà quê hương đem lại cho con người cũng như đất nước.
Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là nơi đây gắn bó với tuổi thơ êm đềm của em. Giờ đây, ngắm nhìn quê em đang thay da đổi thịt, lòng em lại xốn xang và tự hào.
Em làm sao có thể quên được, con đường làng dẫn em tới trường nhỏ nhắn quen thuộc, chạy ngoằn ngoèo qua các rặng cây tốt um. Nếu trước đây nó là con đường đất đỏ, gồ ghề hay xuất hiện những ổ gà. Mùa nắng, đoạn đường ấy bụi bay mù mịt khi có một làn gió thổi qua, còn mùa mưa, con đường lầy lội hơn, đất níu mãi bước chân người dân quê em. Vậy mà giờ đây, em không khỏi ngỡ ngàng khi chứng kiến con đường được trải bê tông bằng phẳng. Con đường chạy thẳng tắp tạo nên không ít thuận lợi cho cuộc sống sinh hoạt. Những ngả đường, bờ mương , bờ ruộng được chính quyền lên kế hoạch “ bê tông hóa”. Cánh cò trắng vẫn sải rộng đôi cánh trên triền cỏ, những cánh đồng xanh trải dài tít tắp và có khi tần ngần đáp trên mảnh ruộng. Phải chăng chúng cũng ngạc nhiên trước sự đổi mới của quê em?
Giờ đây, dãy nhà cao tầng đồ sộ mọc lên san sát nhau đan xen những vườn cây xanh tốt trông chẳng khác nào một thiên đường thay thế những mái rạ, nhà cấp bốn xiêu vẹo. Cột điện mọc lên thẳng tắp như hàng ngũ chú lính chì oai nghiêm, mang lại ánh sáng văn minh thế chỗ ngọn đèn dầu lay lắt, chập chờn. Dọc con đường xuất hiện nhiều cửa hàng tiện lợi như nấm tạo nên không khí của cuộc sống hiện đại. Đồ gia dụng cho tới thực phẩm được kiểm duyệt hơn, tiện nghi hơn xưa.
Lũ trẻ chúng em có một khu giải trí riêng, bãi đất trống trải đầy cỏ xanh là nơi chúng em vui đùa thỏa thích với trái bóng tròn. Tiếng cười nói giòn tan, vô tư như ngày nào hòa trong tiếng hót thánh thót của mấy chú chim sẻ. Những công trình công cộng được nhà nước chú tâm hơn. Mạch ống chạy nhầm dưới các con đường để dẫn nước thải tới nơi xử lý, bảo đảm môi trường xanh, sạch, đẹp. Ngôi trường huyện được kiến thiết khang trang và trang bị nhiều thiết bị hữu ích cho công cuộc giảng dạy như bàn ghế ngay ngắn, máy chiếu và máy tính. Cuộc sống nông nghiệp phần nào bớt nặng nhọc hơn bởi máy móc được đưa vào sử dụng giúp tăng năng suất lao động, công nghiệp hóa nền nông nghiệp mang lại nguồn lợi lớn cho nông sản. Nhiều hàng hóa của quê em xuất khẩu trên thị trường quốc gia và thế giới như vải thiều, cam, nhãn nhờ quy trình chế biến tiên tiến.
Chất lượng cuộc sống người dân quê em được cải thiện rõ rệt, lượng người thất nghiệp giảm và lượng người lao động qua đào tạo tăng lên nhanh chóng. Điều đó góp phần thúc đẩy trong công cuộc xây dựng đất nước phát triển bền vững. Nhịp sống của thời đại đã thổi vào quê hương em, tạo nên những nhảy vọt trong lao động sản xuất và đời sống tinh thần. Nhưng có những điều vẫn vẹn nguyên, đó tình người thắm thiết, tình quê sâu đậm.
Ngắm nhìn quê hương đổi thay, lòng em rạo rực niềm vui sướng, nó mở ra tương lai tươi đẹp, rạng ngời phía trước của người dân quê em. Em thầm hứa cố gắng học tập thật tốt để góp sức mình phát triển quê nhà mãi giàu đẹp.
k cho mk nha!!
Đã là cha mẹ thì đều luôn luôn thương yêu những đứa con của mình và mong con có thể lớn lên, trưởng thành và thành công. Nên điều mong muốn của mẹ đối với con lại là giống như người khác lấy đó là chuẩn mực. Mẹ chỉ mong những điều tốt đẹp sẽ đến với chúng ta, mẹ mong đứa con của mình sẽ hoàn hảo, sẽ thành công. Hãy lấy đó là tấm gương để chúng ta phấn đấu. Không phải mẹ bắt chúng ta phải giống hệt họ mà muốn chúng ta lấy đó làm gương để cố gắng, nỗ lực hết mình để đạt được những thành tựu trong cuộc sống.
Tham khảo:
Câu chuyện xảy ra cách đây hai tháng trước, nhưng mỗi lần nhớ lại, tôi lại cảm thấy mọi thứ như vừa mới xảy ra. Bởi vì đó là lần đầu tiên tôi có một trải nghiệm tuyệt vời như vậy.
Nhân dịp mùng 8 tháng 3, bố, tôi và em Thu đã quyết định sẽ tặng cho mẹ một món quà đặc biệt - đó là một bữa tiệc thịnh soạn do chính tay ba bố con tôi chuẩn bị. Tôi đã lên kế hoạch để nhờ cô Hòa - đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. Cô sẽ rủ mẹ đi mua sắm sau giờ làm để bố con tôi có thời gian chuẩn bị mọi thứ.
Buổi chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi cố gắng về nhà thật sớm. Bố cũng đã xin công ty cho về sớm. Lúc về đến nhà, tôi thấy trên bàn đã có một bó hoa rất đẹp. Một bó hoa hồng nhung thật đẹp. Loài hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này chắc chắn mẹ sẽ rất hạnh phúc.
Sau khi dọn cất sách vở, tôi liền vào bếp giúp bố. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm. Còn việc chế biến món ăn sẽ do đảm nhận. Em Thu phụ trách dọn lau dọn bàn ăn, chuẩn bị bát đũa. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba bố con tôi đã hoàn thành những món ăn mà mẹ thích: sườn xào chua ngọt, đậu kho thịt, canh cá chua ngọt… Những món ăn hấp dẫn, đẹp mắt đã được dọn lên bàn. Ở giữa bàn còn là một lọ hoa hồng do chính tay tôi tự cắm. Sau khi làm xong hết mọi công việc, ba bố con tôi đều đồng ý với nhau rằng công việc quả nội trợ quả thật rất vất vả.
Đến bảy giờ tối, tôi nhắn tin báo cho cô Hòa mọi việc chuẩn bị đã xong. Khoảng mười lăm phút sau thì mẹ đã về đến nhà. Em Thu được giao nhiệm vụ đón mẹ. Khi mẹ bước vào bếp, bố đã cầm bó hoa hồng tặng mẹ. Lúc đó tôi nhìn thấy khuôn mặt của mẹ rất ngạc nhiên, kế tiếp là nụ cười hạnh phúc. Cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên khi nghe tôi kể về quá trình nấu ăn của ba bố con. Chúng tôi cùng nhau ăn cơm thật vui vẻ, mẹ còn khen các món ăn rất ngon. Buổi tối hôm đó, gia đình tôi ngập tràn tiếng cười hạnh phúc.
Đó là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm công việc nấu ăn. Nhờ vậy mà tôi nhận ra mẹ đã vất vả như thế nào để nấu cho chúng tôi những bữa cơm ngon. Bởi vậy mà tôi cảm thấy thương và yêu mẹ nhiều hơn.
tham khảo :
Em là người con trong bài thơ "Những cánh buồm". Trong cuộc sống, mỗi người đều có cuộc hành trình riêng của chính bản thân mình, để đi đến những chân trời mới và em cũng vậy. Đối với em, cánh buồm trắng chính là những tri thức mà em tích lũy ngay từ trên ghế nhà trường, còn bến bờ mà em muốn đi đến đó chính là những vùng đất mới trên thế giới, để gặp gỡ những người bạn mới, khám phá những điều mới mẻ, dựng xây tương lai và mở mang tri thức hơn nữa. Thế nhưng, em biết rằng để đi được đến chân trời đó thì ai cũng phải trải qua những sóng gió, giống như con thuyền đi trên biển cũng có lúc gặp phải bão. Em sẽ luôn luôn cố gắng bằng tất cả sức mạnh nội tại của mình để có thể giành được những mục tiêu của chính bản thân mình. Bằng tất cả những gì trong khả năng, em sẽ không ngừng trau dồi và tăng cường vốn tri thức, năng lực và kỹ năng của bản thân mình. Em sẽ cố gắng để trở thành phiên bản tốt đẹp hơn của chính bản thân, hội tụ đầy đủ mọi kỹ năng và phẩm chất cần có để có thể thành công trong cuộc sống. Và đó, chính là cách mà cánh buồm trắng của em sẽ đi đến những vùng đất mới- vùng đất của ước mơ và tri thức.
Trong một lần dạo chơi trên bờ biển sau cơn mưa đêm rả rích, em chợt nhận ra rằng thế giới còn rộng lớn hơn những gì mình đang thấy. Ở ngoài khơi xa kia, không chỉ là nước, là mây trời, mà ở đó cũng có nhà, có cây, có những người đang sinh sống. Đó là một chân trời xa lạ mà cả bố cũng chưa từng đặt chân đến. Sự hấp dẫn của những thứ ta chưa biết thật to lớn biết bao. Trong em bùng lên khát vọng được đặt chân đến miền đất xa lạ ấy. Có lẽ ở đó, em sẽ thực hiện được ước mơ của mình, và cả của bố nữa. Vậy nên em sẽ mượn từ cha một cánh buồm trắng - đó chính là giấc mơ, là hi vọng của cha. Bằng đôi chân này, em sẽ thay cha chinh phục tất cả. Bởi rồi em sẽ trưởng thành, sẽ đứng trên chính đôi chân của mình, sẽ rời đi xa nhà để chinh phục những khát khao, vọng tưởng. Trên đôi vai trưởng thành ấy, có cả những giấc mơ còn dang dở của cha thân yêu. Vậy nên, hãy chờ con, cha nhé!
Từ đa nghĩa: đôi vai trưởng thành
Tôi viết về người hùng trong tôi, thật khó để biết được người hùng trong mình là ai nhưng khi đặt bút viết. Tôi đã chọn người hùng trong tôi không ai khác chính là cầu thủ Quang Hải mang số áo 19 của đội tuyển quốc gia Việt Nam.
Anh Quang Hải hơn mình 8 tuổi và bằng tuổi của anh trai tôi nhưng anh tôi vẫn còn đang đi học đại học anh vẫn chưa làm được gì còn với anh Quang Hải anh đã làm được nhiều thứ mà biết bao người mong ước.
Sinh ra tại huyện Đông Anh, Hà Nội, anh Quang Hải tham gia đội trẻ của Câu lạc bộ bóng đá Hà Nội từ năm 9 tuổi. Ở tuổi 16, anh đã giành chức vô địch Giải bóng đá U21 quốc gia 2013. Năm 2014, anh Quang Hải cùng đội trẻ của Hà Nội T&T giành á quân Giải bóng đá U17 quốc gia. Kể từ năm 2014, anh cùng Hà Nội T&T và sau đó là CLB Hà Nội vô địch liên tiếp Giải bóng đá U19 quốc gia các năm 2014, 2015, và 2016. Cùng năm 2016, anh cũng vô địch Giải bóng đá U21 quốc gia.
Được đăng ký tham dự V-League từ năm 2014, song anh Quang Hải có trận đấu chuyên nghiệp đầu tiên vào năm 2015 trong màu áo Câu lạc bộ bóng đá Sài Gòn ở giải hạng nhất. Năm 2016, anh trở lại CLB Hà Nội, chơi ở vị trí tiền vệ và tiền đạo, giúp đội bóng vô địch V-League 2016, 2018 và về thứ 3 V-League 2017.
Dù trẻ tuổi nhưng anh Quang Hải là thành viên đội tuyển Việt Nam giành ngôi á quân Giải vô địch bóng đá U19 Đông Nam Á 2014 và 2015. Thành tích cùng đội tuyển lọt tới bán kết Giải vô địch bóng đá U-19 châu Á 2016 cũng giúp anh sau đó trở thành đội trưởng của đội tuyển Việt Nam lần đầu tiên tham dự Giải vô địch bóng đá U-20 thế giới 2017. Sau đó, anh đóng góp 5 bàn thắng trong hành trình giành ngôi á quân Giải vô địch bóng đá U-23 châu Á của đội tuyển U-23 Việt Nam vào tháng 1 năm 2018. Anh cũng chơi cho đội tuyển Olympics Việt Nam lọt vào tới bán kết ASIAD 2018 và có mặt trong đội hình tiêu biểu của giải đấu.
Anh Quang Hải lần đầu được ra sân trong màu áo Đội tuyển bóng đá quốc gia Việt Nam vào tháng 6 năm 2017. Cuối năm 2018, anh là "Cầu thủ xuất sắc nhất" và cùng đội tuyển quốc gia giành chức vô địch AFF Suzuki Cup 2018.
Tháng 12 năm 2018, anh Quang Hải giành danh hiệu "Quả bóng vàng Việt Nam". Trước đó, anh cũng từng là chủ nhân của "Quả bóng đồng Việt Nam" năm 2017. Những thành tích ấn tượng giúp anh Quang Hải được trao tặng Huân chương Lao động hạng Ba và hạng Nhì của Nhà nước.
Với những thành tích đó, anh Quang Hải không chỉ là người hùng của tôi mà chắc cũng là người hùng trong lòng nhiều bạn bởi anh đã thắp lên niềm tin chảy bỏng dù bạn không hoàn hảo nhưng bạn vẫn có thể làm mọi việc một cách hoàn hảo.
Chào các bạn nhé!