Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Cuộc sống luôn gửi gắm đến con người những nghĩa cử cao đẹp, mong muốn con người sống có ích và truyền tải những thông điệp văn minh đến các thế hệ. Từ xưa đến nay, ông cha ta đã để lại nhiều bài học sâu sắc qua câu nói: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình.” Đây không chỉ là một lời khuyên đạo đức, mà còn là kim chỉ nam để mỗi người hướng đến lối sống vị tha, tích cực và nhân văn.
Vậy thế nào là cho và nhận? “Cho” ở đây mang nghĩa bao quát; đó là khi chúng ta yêu thương mọi người, giúp đỡ những người gặp khó khăn, sống biết sẻ chia và lan tỏa giá trị tích cực. Ngược lại, “nhận” là khi ta tiếp nhận sự giúp đỡ, tình cảm hoặc những giá trị vật chất, tinh thần từ người khác. Một cuộc sống ý nghĩa là khi con người biết hài hòa giữa cho và nhận, biết yêu thương, cống hiến mà không toan tính, vụ lợi.
Trong thực tế, những con người sống vì cộng đồng, sẵn sàng hy sinh quyền lợi cá nhân để mang lại hạnh phúc cho người khác luôn được xã hội trân trọng. Tấm gương những chiến sĩ nơi tuyến đầu chống dịch, những người âm thầm làm thiện nguyện… chính là minh chứng rõ nét cho tinh thần “sống là cho”. Đối lập với họ, những người chỉ biết nhận mà không biết cho đi thường dễ rơi vào lối sống ích kỷ, thờ ơ với cộng đồng, dẫn đến sự lạnh lẽo trong các mối quan hệ và tâm hồn nghèo nàn.
Tóm lại, cho đi không khiến ta mất mát, mà ngược lại, giúp tâm hồn trở nên thanh thản và giàu có hơn. Câu nói “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” chính là lời nhắc nhở sâu sắc để mỗi người sống đẹp, sống có trách nhiệm và yêu thương nhiều hơn trong hành trình làm người.

Từ văn bản đã trích dẫn với tinh thần “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”, ta càng thấm thía hơn về trách nhiệm và lòng yêu nước – một giá trị cốt lõi làm nên sức mạnh bền vững của dân tộc Việt Nam. Ngày nay, đất nước không còn chiến tranh, không cần thế hệ trẻ cầm súng xông pha trận mạc, nhưng lòng yêu nước vẫn luôn là ngọn lửa thiêng liêng cần được nuôi dưỡng và thể hiện qua những hành động thiết thực. Với thế hệ trẻ, yêu nước không phải là điều gì to tát hay xa vời, mà có thể bắt đầu từ những việc làm giản dị như chăm chỉ học tập, rèn luyện đạo đức, gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc, hay tích cực tham gia các hoạt động vì cộng đồng. Đó còn là ý thức tuân thủ pháp luật, bảo vệ môi trường, tôn trọng những giá trị lịch sử và biết tri ân thế hệ cha ông đã hy sinh để mang lại cuộc sống hòa bình hôm nay. Trong thời đại số, lòng yêu nước còn thể hiện qua việc sử dụng mạng xã hội một cách văn minh, phản biện có trách nhiệm trước các luồng thông tin sai lệch về đất nước, góp phần xây dựng hình ảnh Việt Nam đẹp trong mắt bạn bè quốc tế. Tuy nhiên, cũng cần nhìn nhận rằng vẫn còn một bộ phận giới trẻ sống thờ ơ, thiếu lý tưởng, chạy theo lối sống thực dụng, điều đó rất đáng lo ngại và cần được giáo dục đúng hướng. Tóm lại, lòng yêu nước không chỉ là cảm xúc, mà là hành động cụ thể. Khi thế hệ trẻ sống “là cho” chứ không chỉ “nhận riêng mình”, thì đó chính là biểu hiện sâu sắc nhất của lòng yêu nước trong thời đại hôm nay.

I. Mở bài:
- Trong cuộc sống thực tại, một trong những nguyên nhân làm Trái Đất biến đổi khí hậu và môi trường bị ô nhiễm là vứt rác bừa bãi ra đường hoặc những nơi công cộng.
- Ngồi bên hồ, dù là hồ đẹp nổi tiếng, người ta cũng tiện tay vứt rác xuống.
- Vậy, chúng ta suy nghĩ như thế nào về hiện tượng này?
II. Thân bài:
1. Biểu hiện:
- Vứt rác ra đường hoặc những nơi công cộng là một thói quen vẫn thường xảy ra trong đời sống của con người Việt Nam:
+ Trên xe khách, trong rạp chiếu phim, ngoài công viên,… người ta vẫn sẵn sằng vứt ra túi ni lông, thuốc lá,…
+ Ngay cả trong trường học, học sinh cũng thường vứt rác vào ngăn bàn, chân cầu thang, dưới sân trường…
+ Những khu du lịch nổi tiếng như Cát Bà, Vịnh Hạ Long, Động Phong Nha, lượng rác thải cũng quá nhiều, bộ phận gom rác cũng phải làm việc liên tục nhưng vẫn chưa giải quyết triệt để về vệ sinh môi trường.
+ Ngồi trên hồ, dù là hồ đẹp, nổi tiếng, người ta cũng tiện tay vứt rác xuống. Nằm giữa trung tâm thủ đô Hà Nội, Hồ Gươm là niềm tự hào của người dân Việt Nam thế mà do rác thải của khách dạo chơi ven hồ vứt xuống đã làm cho nước bị biến chất, biến “nàng hồ” xinh đẹp trở thành cái bể nước thải trong lòng thủ đô, cụ Rùa sống lâu năm ở đó cũng phải ngoi lên…
-> Những hành vi đó không phải là cá biệt. Người ta xả rác như các quyền được thế, thành một cố tật xấu khó sửa chữa.
2. Nguyên nhân:
a. Chủ quan:
- Do thói quen đã có từ lâu đời.
- Do thiếu hiểu biết.
- Do thiếu ý thức giữ gìn vệ sinh môi trường, ích kỉ, lười nhác, thiếu lòng tự tôn dân tộc, thiếu một tấm lòng…
( Người Việt Nam có thói quen vứt rác ra đường, nơi công cộng bởi họ bắt đầu bằng một nhận thức: nơi ấy không thuộc phạm vi nhà mình, có bẩn cũng không ảnh hưởng đến mình, không ai chê cười đến cá nhân mình thế là cứ hồn nhiên xả rác. Người lớn xả, trẻ con xả…Không ai cười, cũng chả ai lên án người xả rác, có chăng một số người có ý thức cũng chỉ ngậm ngùi, thở dài, ngao ngán nhìn…rồi đành vậy chứ chả biết nói sao vì biết mình cũng chẳng làm được gì trước thói quen vô ý thức của cả một đám đông khổng lồ…)
b. Khách quan:
- Do đất nước còn nghèo nàn, lạc hậu ( các phương tiện thu gom rác còn hạn chế, thiếu thốn, có nơi còn không có phương tiên cũng như người thu gom rác…)
- Giờ thu gom rác không đáp ứng được với tất cả người dân.
- Không có chế tài xử phạt nghiêm khắc.
c. Tuyên truyền rộng rãi nhưng không sâu sắc về tác hại của việc xả rác ( chừng nào người dân còn chưa thấy xấu hổ khi xả rác nơi công cộng, chưa có ý thức giữ gìn nơi công cộng như nhà mình, chưa nghĩ rằng mình sẽ bị phạt nặng hoặc có thể bị ra tòa hoặc bị mọi người chê cười, lên án…chừng ấy vẫn còn hiện tượng xả rác ra đường, nơi công cộng).
3. Tác hại/ hậu quả:
- Tạo ra một thói quen xấu trong đời sống văn minh hiện đại.
- Gây ô nhiễm môi trường.
- Bệnh tật phát sinh ( có khi thành dịch), giảm sút sức khỏe, tốn kém tiền bạc…
- Ảnh hưởng đến cảnh quan, thẩm mĩ, mất đi vẻ xanh-sạch-đẹp vốn có ( có nơi còn bị biến dạng,bị phá hủy do rác).
- Ngành du lịch gặp khó khăn, hình ảnh dân tộc, đất nước bị giảm đi ấn tượng tốt đẹp.
- …
4. Ý kiến đánh giá, bình luận:
- Xả rác bừa bãi là một hành động thiếu văn hóa, đáng bị phê phán.
- Những hiện tượng này chứng tỏ con người chưa có ý thức về vấn đề bảo vệ môi trường sống, chưa có trách nhiệm với cộng đồng cũng như đối với cuộc sống của bản thân mình.
- Bởi vậy, mỗi người cần phải rèn cho mình tinh thần trách nhiệm, cũng như ý thức bảo vệ môi trường.
- Chúng ta phải tuyên truyền cho mọi người hiểu được tác hại của hiện tượng này.
- Đồng thời, nhà nước cũng cần có những biện pháp hữu hiệu trong việc thu gom rác thải và cũng cần phải xử phạt nghiêm khắc với các hành vi vi phạm. ( liên hệ với đất nước Singapore)
III. Kết bài:
- Mơ ước chung của nhân dân ta: trong tương lai không xa Việt Nam sẽ trở thành một trong những con rồng châu Á.
- Mỗi người cùng đóng góp sức mình vào công cuộc chung ấy.
- Bắt đầu bằng việc làm nhỏ của mỗi người: bỏ rác đúng nơi quy định.
Ngày nay đi đến đâu cũng có nhiều người tự hào khoe khu phố mình đang sống là một khu phố văn hóa . Thế nhưng , được đặt bảng khu phố văn hóa mà rác rưởi vương ***** khắp nơi gây phản cảm cho người đi đường . Như vậy họ chẳng khác gì tự mình mỉa mai mình , tự đánh mất thể diện mình và cả khu phố . Cỏ mọc um tùm là điều kiện thuận lợi cho sinh sôi nảy nở của loài muỗi . Từ đó phát sinh dịch bệnh sốt xuất huyết – căn bệnh nguy hiểm đến tính mạng của con người .
Và việc một số tài xế đổ gạch đá phế thải ra ngoài đường thì sao ? Một con đường đang sạch đẹp bỗng dưng phải hứng chịu vô số đất đá . Chúng vương ***** khắp nơi gây ùn tắc giao thông . Và cũng trên những con đường ấy đã xảy ra bao vụ tai nạn giao thông gây đau thương cho nhiều gia đình . Không chỉ có gạch đá bị thải ra đường mà còn có cả xác súc vật nữa . Như đã kể ở trên , xác súc vật bị quăng bừa bãi khắp nơi . Thịt của chúng dần phân hủy kèm theo là một mùi hôi vô cùng khó chịu đối với những người vô tình đi ngang qua . Tệ hại hơn , đứng trước nguy cơ bùng nổ dịch cúm gia cầm H5N1, một số người dân khi thấy gà vịt chết hàng loạt đã không báo cho cơ quan thú y xử lý mà họ đã tự ý ném xác chúng xuống hồ , ao . Đó là một việc làm vô cùng nguy hiểm vì nếu lỡ con gà hay vịt ấy mang trong mình mầm bệnh thì dịch bệnh sẽ phát tán trên cả khu vực rộng lớn do nước từ các ao , hồ này sẽ chảy ra sông – nguồn nước sinh hoạt của rất nhiều gai đình . Các quán ăn trên vỉa hè cũng có những hành vi xả rác nghiêm trọng . Những đồ ăn dư thừa hằng ngày vẫn đổ vào các cống thoát nước . Chúng khiến cho cống không thoát được nước . Vào những ngày mưa lớn , do hệ thống cống thoát nước không hoạt động hiệu quả , nước tràn khắp đường phố , cản trở giao thông . Nhiều lúc nước bẩn tràn ngược vào nhà . Nhìn cảnh tượng ấy , em thật bức xúc, xót xa cho một vẻ mĩ quan bị đánh mất .
Thật đáng nguy hiểm khi trẻ em ngày nay lại sa vào hiện tượng vứt rác bừa bãi rất nhiều . Cứ sau giờ chơi là mỗi lớp học lại đầy những vỏ kẹo , vỏ bánh . Điều đó làm phiền lòng rất nhiều thầy cô . Làm sao các thầy , các cô có thể toàn tâm dạy học trong một phòng học toàn rác bẩn như vậy . Và thế là việc học tạm gián đoạn để thu gom rác , dọn vệ sinh lớp . Nếu việc này vẫn xảy ra thường xuyên thì cả lớp sẽ mất bao nhiêu thời gian học tập và thậm chí có thể bị trừ điểm thi đua của lớp . Thật tai hại làm sao !
Ngày hôm nay , vị trí nước ta đã khác đi rất nhiều . Nước ta đã là một thành viên của tổ chức thương mại thế giới WTO . Và sau khi tổ chức thành công Hội nghị thượng đỉnh APEC, con người và đất nước Việt Nam ta ngày càng được nhiều người biết đến . Lượng khách nước ngoài đến thăm nước ta ngày càng đông . Mọi người được giới thiệu về nước Việt Nam như là một nước thanh bình, thân thiện . Nhưng khi nhìn thấy những sự việc trên thì liệu họ còn cái nhìn thân thiện về nước ta chăng ? Hay đó là một cách nhìn khác , cái nhìn pha diện về cách sống của người Việt Nam . Có lần em đi trên đường và nhìn thấy một đoàn khách du lịch nước ngoài . Khi đi ngang qua một ngôi trường , nhìn thấy những tờ quảng cáo của các nhóm gia sư bị ném vương ***** đầy rẫy trước cổng trường , họ lắc đầu và đi về phía khác . Vừa đi , những người khách vừa trò chuyện . Và từ xa, em thoáng nghe được một câu nói bằng tiếng Anh của một trong số họ : “ Người Việt Nam là thế sao ?” Chỉ là một lời nói nhưng đối với em sao thật nặng nề , thật xấu hổ . Lúc đó em đã nghĩ rằng phải chi những tờ bướm kia không được phát một cách bừa bãi , cổng trường không còn rác thì chắc những vị khách trên đã không nói như vậy .
Chưa bao giờ , ô nhiễm môi trường đang thực sự là vấn đề lớn của cả nhân loại như ngày nay. Những biến đổi khí hậu và hậu quả khủng khiếp của nó không còn là dự báo nữa mà thành hiện thực ở khắp nơi . Hiện tượng toàn cầu hóa El Nino và trái đất nóng dần lên do hiệu ứng nhà kính vẫn diễn ra từng ngày , từng giờ . Điều đáng suy nghĩ là ở chỗ phần lớn , nếu không muốn nói là tất cả những hiện tượng trên đều có nguyên nhân từ con người , từ những hành động bừa bãi mà trong đó có cả việc xả rác và khí thải bừa bãi . Nói cách khác , những tác hại của việc xả rác mà em đã nêu ra như mất vệ sinh , thể hiện hành vi vô văn hóa , gây mất mĩ quan lan truyền dịch bệnh , tốn kém tiền của trong việc thu gom và xử lý , khiến cho người nước ngoài có ấn tượng không tốt … đều có nguyên nhân bắt nguồn từ con người . Đầu tiên là do những thói quen xấu lười biếng và lối sống lạc hậu ích kỷ chĩ nghĩ đến quyền lợi cá nhân của một số người . Họ sống theo kiểu
“Của mình thì giữ bo bo
Của người thì thả cho bò nó ăn ”
Họ nghĩ đơn giản rằng chỉ cần nhà mình sạch thì được còn bẩn thì ai bẩn mặc ai . Những nơi công cộng không phải là của mình , vậy thì việc gì mà phải mất công gìn giữ. Cứ ném rác vội ra là xong, đã có đội vệ sinh lo dọn dẹp. Cách nghĩ như thế thật là thiểu cận và nguy hại làm sao. Nguyên nhân tiếp theo là do thói quen đã có từ lâu, khó sửa đổi, phải có sự nhắc nhở thì người ta mới không xả rác bừa bãi. Ở các lớp học, hằng ngày, các thầy cô và ban cán sự lớp phải thường xuyên nhắc nhở thì mới giữ cho lớp học sạch đẹp. Nhưng xã hội là một phạm vị rộng lớn hơn lớp học rất nhiều. Mọi người đều bận rộn với công việc của mình và không một ai có đủ thời gianđể đi nhắc nhở từng người một . Không được nhắc nhở , con người ta lại quay về với thói quen trước kia . Nguyên nhân cuối cùng là do ý thức về vệ sinh của một số người chưa được tốt . Họ không nhận thức được rằng hành vi của mình là vô ý thức , phản văn hóa, văn minh , phá hoại môi trường sống . Bên cạnh đó cũng cần phải nói đến việc giáo dục ý thức giữ gìn , bảo vệ môi trường sống chưa được quan tâm đúng mức , chưa được tổ chức thường xuyên . Mặc dù trên các phương tiện thông tin đại chúng vẫn có những chương trình kêu gọi ý thức bảo vệ môi trường của con người nhưng chúng quá ít ỏi , không đáp ứng được nhu cầu tìm hiểu và học hòi của người dân . Do đó mà trình độ hiểu biết của người dân còn thấp dẫn đến thái độ tuân thủ nội quy nơi công cộng chưa đi vào nề nếp . Mặt khác , nếu so với các nước trên thế giới thì việc xử phạt những người vô ý thức cũng chưa thật nghiêm túc. Ví dụ như ở nước Singapo, chỉ cần ném một mẩu giấy ra đường là đã bị phạt tiền rất nặng . Tùy vào mức độ sai phạm mà người vi phạm có thể bị đánh giữa đường . Còn ở Việt Nam thì sao ? Những người vô ý thức vẫn ung dung như không có gì xảy ra vì hình thức xử phạt ở nước ta quá dễ dãi , nhẹ nhàng chưa đủ sức răn đe.
Bạn tham khảo nha!

Đúng vậy cuộc đời này là của chúng ta. Chúng ta có nghĩa vụ phải viết tiếp các trang giấy tương lai, chứ ko phải là an phận và nghĩ rằng: "Số phận chúng ta là do Chúa sắp đặt!!!"Tôi đã từng đánh mất niềm tin vào cuộc sống này, vào bạn bè, vào tương lai, vào cả bố mẹ tôi nữa. Và khi đó tôi đã không biết mình phải làm gì để tiếp tục cuộc sống này, và tôi đã nghĩ đến cái chết để giải thoát. Nhưng tôi đã may mắn vì đã gặp một người. Người ấy đã đưa tôi về với bố mẹ, về với cuộc sống. Người ấy đã nói với tôi rằng: “Quá khứ chỉ là kỷ niệm, tương lai là những gì xa mờ ngoài tầm tay và hiện tại chính là món quà của cuộc sống nên người ta gọi nó là tặng phẩm”. Vì thế bạn cũng hãy luôn tự tin và luôn yêu đời nhé hỡi tất cả những người bạn mến thương. Hãy tự viết nên tương lai của mình.Món quà kỳ diệu của cuộc sống đó chính là những phút giây hiện tại. Hãy sống cho thật xứng đáng, hãy viết lên những trang giấy của mình những điều thật đẹp… để không bao giờ phải hối tiếc. Khi nào cảm thấy không ổn, bạn cũng nên nhìn về quá khứ một chút để rút kinh nghiệm và sẽ không bao giờ lặp lại những sai lầm trong quá khứ nưa. Còn khi nào cảm thấy lo lắng, bạn hãy hoạch định cho tương lai của mình và từ từ thực hiện với những phút giây hiện tại.Có thể nào xóa đươc quá khứ khi mà vêt thương do nó để lại vẩn còn hằn trong trái tim và da thit mình. Làm sao khi ta nhìn vào vêt thương đau đớn kia lại không nghĩ vế quá khư? Bạn có cách nào để cuộc sống này giống câu chuyện cổ tích kia không? hay vẩn chỉ la câu chuyện như bao câu chuyện khác? hảy tin tôi. Cuộc sôngsngàn lần không đơn giản!Quá khứ là để ta hồi tưởng, hiện tại là để cho ta sống, tương lai là để cho ta hướng tới. "CHÂN LÝ CHÍNH LÀ CUỘC SỐNG"

Tham khảo:
Trong thời kì hội nhập quốc tế sâu rộng hiện nay, vấn đề giữ gìn, bảo tồn di sản văn hóa dân tộc của thanh niên, học sinh là một trong những việc làm hết sức cần thiết và quan trọng. Vậy di sản văn học dân tộc là gì và tại sao chúng ta phải bảo vệ nó, coi nó như "của quý". Di sản văn hóa dân tộc chính là những giá trị văn hóa tốt đẹp, là tinh hoa của đất nước được đúc kết qua hàng nghìn năm lịch sử dựng nước và giữa nước. Bảo vệ nó chính là bảo vệ cái cốt lõi, nền tảng của Tổ quốc. Thực tế trong cuộc sống hiện nay cho chúng ta thấy có rất nhiều bạn trẻ đang nỗ lực thực hiện trách nhiệm cao cả này. Các bạn không những gìn giữ nó mà còn tuyên truyền, giới thiệu di sản văn hóa dân tộc cho thế giới. Tuy nhiên, cạnh đó vẫn còn có những kẻ chà đạp lên giá trị của dân tộc. Đây là một hành động đáng bị xã hội lên án. Thật vậy, bảo vệ gìn giữ di sản văn hóa dân tộc là một trong những việc thiết yếu, nếu đánh mất đi nó thì nước ta sẽ không có điểm riêng biệt với nước bạn. Có lẽ vì vậy, hãy chung tay cùng nhau bảo vệ nó, hãy nhớ rằng "ta hòa nhập nhưng không hòa tan".

Câu 1:
Từ "lí trí" trong đoạn trích được dùng để chỉ tư duy đúng đắn, hợp lẽ phải, có tính người và phù hợp với quy luật tự nhiên. Đó là khả năng suy xét, phân biệt đúng sai, thiện ác của con người.
Tác giả cho rằng việc chạy đua vũ trang không những đi ngược lại lí trí con người mà còn đi ngược lại cả lí trí tự nhiên vì:
- Nó trái với bản năng sống còn, khát vọng hòa bình và tiến bộ của nhân loại, khi con người sử dụng trí tuệ để chế tạo vũ khí hủy diệt thay vì phục vụ cuộc sống.
- Nó đi ngược lại quy luật tự nhiên – nơi sự sống, sinh sôi và phát triển được ưu tiên – trong khi vũ khí hạt nhân và chiến tranh mang đến hủy diệt và cái chết.
Câu 2:
- "Chúng ta" trong đoạn văn là những con người yêu chuộng hòa bình trên toàn thế giới, bao gồm cả nhà văn, trí thức, nhân dân và những người tham dự diễn đàn kêu gọi chống chạy đua vũ trang, trong đó có tác giả G. G. Mác-két.
- "Việc đó" là để chỉ cuộc chạy đua vũ trang, đặc biệt là sản xuất và sử dụng vũ khí hạt nhân, một hành động đe dọa nghiêm trọng đến sự tồn tại của nhân loại và hòa bình thế giới.
Câu 3: Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 1 trang giấy thi)
Trong văn bản “Đấu tranh cho một thế giới hòa bình”, nhà văn G. G. Mác-két đã tha thiết kêu gọi con người hãy ngừng chạy đua vũ trang và hướng đến một cuộc sống hòa bình, công bằng. Lời kêu gọi ấy vẫn còn nguyên giá trị trong xã hội hôm nay. Thế giới hiện đại dù không còn chiến tranh diện rộng, nhưng vẫn tồn tại nhiều vấn đề đe dọa đến sự bình yên như xung đột sắc tộc, khủng bố, bạo lực học đường, bất công xã hội, ô nhiễm môi trường... Chính vì thế, trách nhiệm xây dựng một cuộc sống hòa bình không chỉ thuộc về các tổ chức lớn hay nhà lãnh đạo, mà còn là trách nhiệm của mỗi cá nhân. Với học sinh, sinh viên – thế hệ trẻ của đất nước – lòng yêu hòa bình có thể thể hiện qua những hành động nhỏ như: tôn trọng người khác, không gây mâu thuẫn, biết lắng nghe và sẻ chia, sống bao dung và tránh bạo lực. Xa hơn, mỗi người cần xây dựng ý thức công dân, tuân thủ pháp luật, tham gia các hoạt động thiện nguyện, bảo vệ môi trường sống. Bên cạnh đó, sử dụng mạng xã hội một cách văn minh, tránh phát tán thông tin kích động thù hận cũng là một hành động thiết thực. Một xã hội muốn phát triển bền vững thì nhất thiết phải đặt nền móng từ sự yên bình trong lòng mỗi con người. Vì vậy, chúng ta – những công dân của thời đại – hãy không ngừng nỗ lực để trở thành những người tử tế, góp phần dựng xây một thế giới không có hận thù, nơi hòa bình và công bằng trở thành giá trị sống cốt lõi của nhân loại.
Nếu bạn cần bài viết được trình bày trên khung giấy thi (khoảng 25–30 dòng), mình có thể dàn lại theo đúng thể thức.

II. Nghị luận xã hội
1. Nghị luận về đức tính trung thực
Bài văn ngắn:
Trong cuộc sống, mỗi người cần có nhiều phẩm chất tốt đẹp để trở thành người có ích, và trung thực chính là một trong những đức tính đáng quý nhất. Trung thực là sống thật thà, không gian dối, biết nói đúng sự thật và tôn trọng sự thật. Người trung thực luôn được mọi người tin tưởng và quý mến vì họ đáng tin cậy trong lời nói và hành động. Trong học tập, trung thực giúp học sinh tự rèn luyện bản thân, không gian lận trong kiểm tra hay thi cử, từ đó mới có thể tiến bộ thực sự. Trong công việc và các mối quan hệ xã hội, trung thực là nền tảng tạo nên sự bền vững và tôn trọng lẫn nhau. Ngược lại, người thiếu trung thực dễ bị xa lánh, mất lòng tin và có thể gặp hậu quả nghiêm trọng. Là học sinh, chúng ta cần rèn luyện trung thực từ những việc nhỏ nhất: làm bài bằng sức của mình, không nói dối cha mẹ, thầy cô, biết nhận lỗi và sửa sai. Trung thực không chỉ là một đức tính, mà còn là biểu hiện của lòng tự trọng và đạo đức con người.
2. Nghị luận về tác hại của việc ham mê chơi điện tử
Bài văn ngắn:
Trong xã hội hiện đại, trò chơi điện tử ngày càng trở nên phổ biến, đặc biệt trong giới trẻ. Tuy nhiên, việc ham mê chơi điện tử quá mức đang trở thành một tệ nạn ảnh hưởng nghiêm trọng đến học sinh. Trò chơi điện tử nếu được giải trí điều độ có thể giúp thư giãn, nhưng nhiều bạn học sinh lại đắm chìm trong thế giới ảo, bỏ bê học tập, sức khỏe và các mối quan hệ xung quanh. Việc ngồi lâu trước màn hình gây hại cho mắt, làm giảm khả năng tập trung và dễ sinh ra tâm lý nóng nảy, nghiện ngập. Nhiều bạn còn lấy trộm tiền, nói dối cha mẹ để nạp tiền vào trò chơi – điều đó gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến đạo đức và nhân cách. Nguy hiểm hơn, mê game có thể dẫn đến kết quả học tập sa sút, tương lai bị ảnh hưởng và mất phương hướng sống. Là học sinh, chúng ta cần nhận thức đúng đắn về trò chơi điện tử, biết tự điều chỉnh thời gian vui chơi hợp lý và ưu tiên việc học tập, rèn luyện bản thân. Chỉ khi sử dụng công nghệ một cách thông minh, chúng ta mới không bị cuốn theo mặt tiêu cực của nó.

Hồ Chủ tịch từng khẳng định: “Dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước, đó là một truyền thống quý báu của ta”. Nhà văn I-li-a Ê-ren-bua đã nói: “Dòng suối đổ vào sông, sông đổ vào dải trường giang Vôn-ga, con sông Vôn-ga đi ra bể. Lòng yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê trở nên lòng yêu Tổ quốc”. Lòn yêu nước là một trong những tình cảm cao quý nhất, cần thiết nhất đối với mỗi con người.
Lòng yêu nước vốn là một khái niệm trừu tượng, nhưng nó được thể hiện qua những việc làm cụ thể, bình thường hằng ngày. Câu nói của nhà văn Nga đã diễn tả tình yêu Tổ quốc một cách đơn giản và dễ hiểu trong hình ảnh so sánh: lòng yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê trở nên lòng yêu Tổ quốc, cũng giống như suối đổ vào sông, sông đổ vào dải trường giang Vôn-ga, con sông Vôn-ga đi ra bể.
Mỗi người sinh ra, lớn lên đều gắn bó với một ngôi nhà, một ngõ xóm, một đường phố hay một làng quê… Chính đời sống thân thuộc, bình thường ấy làm nên tình yêu mến thắm thiết của con người đối với nơi chôn nhau cắt rốn. Từ đó, mở rộng ra tới tình yêu quê hương và tình yêu Tổ quốc.
Tình yêu Tổ quốc bắt đầu từ những tình yêu những đỉnh núi, bờ sông; từ tình yêu cha mẹ, vợ chồng, con cái, bạn bè… Xưa nay, con cái không chê cha mẹ khó và con người không vì chuyện giàu nghèo mà giảm sút tình yêu Tổ quốc. Đất nước ta còn lạc hậu về khoa học, kĩ thuật, lại thêm chiến tranh tàn phá liên miên nên nhân dân càng khổ, càng nghèo. Gần ba mươi năm cố gắng xây dựng đất nước, chúng ta đã xây dựng được những thành tựu đáng kể nhưng cuộc sống chưa phải đã đầy đủ, dư dật.
Mỗi người cần đóng góp sức mình để xây dựng đất nước lớn mạnh. Dân có giàu thì nước mới mạnh. Những doanh nghiệp giỏi, những hộ nông dân làm kinh tế giỏi, những thanh niên giúp nhau lập nghiệp chính là những công dân đã bày tỏ rõ rệt lòng yêu Tổ quốc của mình. Dân tộc ta vốn có tinh thần yêu nước, quyết hi sinh tất cả để bảo vệ độc lập, tự do. Nối tiếp truyền thống đó, những công dân Việt Nam ngày nay tự hào, tin tưởng và quyết tâm xây dựng đất nước văn minh, giàu mạnh.
Yêu đất nước có nghĩa là yêu thương những người thân thuộc nhất: ông bà, cha mẹ, bạn bè, thầy cô, chăm sóc em nhỏ, giúp đỡ người già. Yêu đất nước cũng có nghĩa là yêu quý, nâng niu, bảo vệ những gì bình thường, gần gũi nhất với chúng ta: ngôi nhà đang ở, ngôi trường đang học, bảo vệ môi trường sống trong lành… Ở lứa tuổi học sinh, lòng yêu nước phải được biểu hiện bằng những hành động cụ thể như chăm học, chăm làm, tích cực rèn luyện sức khỏe, đạo đức để trở thành người hữu ích cho xã hội.
Lòng yêu nước là tình cảm thiêng liêng của mỗi con người. Nó luôn được thể hiện trong từng hành động, từng việc làm cụ thể, đúng như nhận định của I-li-a Ê-ren-bua : Lòng yêu nhà, yêu làng xóm, yêu miền quê trở nên lòng yêu Tổ quốc.
Lòng biết ơn là một trong những phẩm chất cao đẹp, thể hiện đạo lý “uống nước nhớ nguồn” – truyền thống ngàn đời của dân tộc Việt Nam. Đặc biệt, trong bối cảnh đất nước đã trải qua bao cuộc chiến tranh gian khổ để giành lấy độc lập, tự do, thì thế hệ trẻ ngày nay cần phải ý thức sâu sắc về trách nhiệm gìn giữ và phát huy những giá trị mà cha ông ta đã hy sinh cả cuộc đời để mang lại. Để thể hiện lòng biết ơn đó, giới trẻ cần có những hành động cụ thể, thiết thực và phù hợp với thời đại.
Trước hết, thế hệ trẻ cần nhận thức đúng đắn về lịch sử dân tộc. Việc tìm hiểu, học tập và ghi nhớ những trang sử hào hùng không chỉ giúp nâng cao hiểu biết mà còn khơi dậy niềm tự hào dân tộc và ý thức trách nhiệm trong mỗi cá nhân. Thứ hai, lòng biết ơn cần được thể hiện bằng hành động. Đó có thể là việc tham gia các hoạt động tri ân như thăm hỏi, chăm sóc thương binh, gia đình liệt sĩ, hay đơn giản là dâng hương tưởng niệm vào các ngày lễ lớn. Ngoài ra, sống có lý tưởng, cống hiến sức trẻ cho xã hội, học tập và rèn luyện nghiêm túc để trở thành người công dân có ích cũng chính là cách thiết thực nhất để đền đáp công ơn thế hệ đi trước.
Bên cạnh đó, trong thời đại công nghệ, giới trẻ có thể lan tỏa giá trị truyền thống qua các nền tảng số như mạng xã hội, phim ảnh, âm nhạc,... từ đó góp phần truyền cảm hứng, nâng cao nhận thức cộng đồng về truyền thống tốt đẹp của dân tộc.
Tóm lại, lòng biết ơn không chỉ nằm ở lời nói mà cần được thể hiện bằng hành động cụ thể, bền bỉ và trách nhiệm. Khi thế hệ trẻ biết trân trọng quá khứ, họ sẽ sống có lý tưởng hơn, và chính điều đó là sự tiếp nối xứng đáng những hy sinh cao cả của cha ông.