Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Em đang thơ thẩn dạo chơi giữa vườn, bỗng nghe có tiếng gì sột soạt mới quay nhìn. Ô, mẹ con chị gà mái xúm xít kiếm mồi dưới gốc cây.
Thật là hai hình ảnh trái ngược nhau. Mẹ thì xơ xác lông xù ra, chẳng khác người đàn bà vì quá bận bịu con cái mà quên chải chuốt để quần áo xốc xếch. Còn đàn con thì mơn mởn, óng ánh như cuộn tơ vàng. Chị gà mái có vẻ gầy đi, bên cái nét mượt mà của thời son trẻ cũng bị tàn phai. Có lẽ, đó là dấu vết của những ngày nằm ấp trứng chờ cho con nở quên uống quên ăn.
Chị mái đi trước, đàn con theo sau. Miệng chị luôn “cục cục”, sợ con mình lạc lối. Đôi chân chị bới tung từng đống lá khô để tìm mồi. Hễ gặp con sâu, con dế nào, chị gắp bỏ ra rồi lại “cục cục” gọi con. Lũ con tham ăn rối rít chớp đôi cánh bé nhỏ lông mới nhú, lăn xả tranh mồi, miệng “chiếp chiếp”. Vài chú bị kẹt giờ vấp ngã, chị mái lật đật quay lại như âu yếm:
- Con mẹ có sao không nào!
Cứ thế, chị mái, hết đống lá khô này rồi bụi cỏ kia, luôn chịu khó cặm cụi chăm sóc đàn con thơ đại của mình mà chẳng hề biết mệt mỏi là chi.
- Cúc Cúc Cúc ! Cục cục cục ! Các con ơi! Lại đây mau lên ! Ở đây có nhiều thức ăn lắm!
Nghe tiếng gọi của gà mẹ, cả bầy gà con chạy túa đến, nháo nhác đòi ăn.
Mái Nâu vốn là một cô gà mái xinh đẹp. Cặp mỏ nhỏ và cong, đôi mắt tròn xoe tinh nhanh, chiếc cổ cao thon thả. Toàn thân phủ một màu lông nâu bỏng điểm những chấm đen biếc. Hai chân thấp màu vàng sậm. Bà em bảo rằng gà mái có dáng như vậy sẽ nuôi con rất khéo. Mái Nâu ấp ổ trứng đầu tiên, nở đủ cả. Giờ đây, chị đã ra dáng một người mẹ đảm đang, tháo vát. Đàn con của chị xinh ơi là xinh! Hơn chục chú gà, chú nào chú ấy vàng ươm như cuộn tơ tằm. Đôi mắt tròn xoe ngơ ngác và chiếc mỏ hồng hồng bé xíu xiu. Chúng chạy lon ton trên đôi chân mảnh như que tăm, vừa chạy vừa cất tiếng kêu chiêm chiếp thật dễ thương.
Mái Nâu dùng chân và mỏ bới đất tìm mồi. Được con sâu, con kiến, hạt thóc, hạt gạo nào rơi vãi... chị đều nhường cả cho con. Chị âu yếm nhìn đàn con đang tranh nhau miếng mồi và cất tiếng dịu dàng khuyên nhủ: “Các con phải nhường nhịn, chia sẻ cho nhau. Thế mới là anh em chứ!. Rồi chị lại cần mẫn tiếp tục công việc của mình. Đàn gà con tung tăng chạy nhảy xung quanh mẹ. Tuy bận bịu thế nhưng Mái Nâu vẫn để mắt nhắc nhở mấy chú gà con tinh nghịch hay lảng đi chơi một mình.
Hết kiếm ăn ở sân, mẹ con Mái Nâu lại kéo nhau ra chân cây rơm đào xới. Những lúc bắt được chú giun hoặc chú dế, đàn gà con lại phấn khởi kêu vang.
Mặt trời đã lên cao. Gà mẹ kêu đàn con đến trú dưới gốc na cho má. Nắng lọc qua vòm lá, lung linh trên mặt cỏ. Đàn gà tụ cả quanh mẹ. Con rúc dưới cánh, con trèo trên lưng lim dim ngủ. Cảnh mẹ con đàn gà quấn quýt bên nhau thật dễ thương!
Nhà em có nuôi một chị gà mái tơ,hàng ngày chị gà mái thường dẫn đàn con đi kiếm ăn trong khu vườn rất chăm chỉ, cần mẫn.
Khi những giọt sương còn đọng lại trên lá, chị gà mái đã dẫn đàn con của mình đi tìm mồi. Chị gà mái có thân hình mũm mịp, nặng khoảng hai ki-lo-gam, bộ lông phủ màu vàng, hai chân to, móng khỏe dùng để đào bới đất tìm mồi cho đàn con. Mào gà mái có màu đỏ, đuôi có nhiều màu lông và trông rất mượt. Mắt gà mái tinh anh, mỗi khi tìm thấy mồi liền kêu “Cục tác! Cục tác! ”, đàn con vội vàng chạy đến. Những chú gà con lông vàng, ngắn cũn chạy lon ton theo mẹ nhìn đáng yêu vô cùng. Chúng có màu lông giống mẹ, đôi khi có một vài con pha màu nâu đen. Gà mái là người mẹ chăm chỉ bảo vệ con, khi cảm giác có nguy hiểm gà mẹ liền dùng đôi cánh dang rộng để che chở cho đàn con bên dưới.
Khi đàn con đã no say, chị gà mái dẫn cả đàn trở về chuồng, thế là đã hoàn thành nhiệm vụ trong một ngày.
Em rất yêu chị gà mái và cả đàn gà con, với sự chăm chỉ cần mẫn của gà mái đàn gà con chẳng mấy chốc mà lớn lên nhanh chóng.
Chủ nhật vừa qua, trên đường đi chơi cùng chị Hai em chợt gặp một côgà mái dẫn đàn gà con đi tìm mồi, trông chúng thật dễ thương làm sao! Cô gà mái mơ có dáng vẻ bệ vệ, mập mạp. Cô nặng khoảng hai ký, caobằng đầu gối em, bộ lông đen tuyền, bóng mượt. Đầu cô tròn, to bằng mộtquả chanh. Cặp mắt tròn xoe, đen lay láy, luôn liếc ngang liếc dọc để canhchừng lũ con bé bỏng đáng yêu. Chiếc mỏ màu vàng quặp xuống và rất cứngcáp. Cổ không cao lắm, gắn liền với thân mình và được phủ bên ngoài một bộlông màu xám pha đen. Thân mình cô mập mạp, khỏe mạnh, da thịt rắn chắcvà nở nang. Trên thân là đôi cánh như hai chiếc quạt nan, màu nâu pha đen.Tô điểm thêm vẻ đẹp của cô là chiếc đuôi khá dài, hơi vảnh lên, lông đuôicũng sơ xác lắm rồi, có lẻ vì cô đã dốc sức để lo lắng chu đáo cho đàn gà con.Đôi chân hơi thấp được phủ lên một bộ da vàng như mái ngói, ngón chânnhọn, sắc bén dùng để bới giun, tìm mồi cho gà con. Đàn gà con bụ bẩm tohơn quả trứng gà một chút, con nào cũng được khoác một bộ lông tơ màuvàng óng trông thật đáng yêu! Sáng sớm tinh sương cô gà mái tục tục gọi đàncon đi kiếm mồi, cô rất thương lũ gà con, cứ vài bước cô quay lại xem nhữngđứa con của mình có bị lạc đàn không. Tìm được con giun nào là cô gắp lên,cất tiếng kêu “Tục, tục !” gọi lũ gà con lại, trông chúng tranh nhau miếng mồinhư những cuộn len màu vàng lăn lông lốc dưới bãi cỏ xanh. Chợt anh chàngchó hung hăng xuất hiện, cô liền cất tiếng kêu quang quác gọi đàn con lại, côdang đôi cánh cho đám gà con kéo nhau chạy vào lòng mình để nhận đượcsự che chở. Ăn uống đầy đủ xong, mẹ con cô gà mái lại quây quần bên nhauthật ấm áp, thân thương. Em cảm thấy lòng mình dâng lên tình yêu thương khi nhìn thấy cảnh mẹ con cô gà mái đi tìm mồi. Giá như em có được cô gà mái và đàn gà con này nhỉ! Em muốn góp một phần nhỏ để cho cô gà mái đỡ vất vả và đẻ thêm nhiềutrứng, nở nhiều gà con
Chú gà nhà em đã ra dáng một chú gà trống đẹp. Cái mào dày và đỏ chót như bông hoa dâm bụt lúc nào cũng nghênh nghênh ra vẻ kiêu hãnh lắm. Cái mỏ vàng ươm và hơi khoằm. Bộ áo lông của chú rực rỡ đủ màu sắc: lông cổ màu đỏ lửa pha xanh biêng biếc, lông thân màu nâu mượt, lông cánh và đuôi màu đen óng ánh. Cặp giò chắc nịch cùng cái cựa dài, sắc chính là vũ khí lợi hại của chú.
Con gà trống là lãnh chúa của đàn gia cầm. Chú ta thuộc giống gà Hồ, to con, đẹp mã, phải nặng đến 4kg. Bộ lông rực rỡ sắc màu đỏ tía, vàng chanh, đen nâu. Cái đuôi màu nâu đen, dài, uốn cong như một cành liễu biếc. Hai chân có móng nhọn, cựa sắc, cứng như dùi, màu cỏúa. Chó, mèo, ngan, ngỗng đều bạt vía kinh hồn về cặp cựa ấy. Cái mào đỏ thẫm có nhiều răng cưa chĩa lên trời. Cái mỏ màu ngà, chụm lại, có thể cứng hơn sắt thép. Cặp cánh vĩ đại, chú vỗ lên nghe “bồm bộp” rồi nhắm mắt, há mỏ gáy dội vang sân nhà. Cứ nhìn thấy chú gà trống đi dạo trên sân, lượn đi lượn lại giữa mấy ả gà mái, cất tiếng gáy “ò...ó..o.... ” lúc rạng đông mới cảm thấy vẻ đẹp của một chàng công tử đa tình đẹp mã giữa đàn gia cầm đông đảo.
Tham khảo ạ:
Tả con chim bồ câu
Từ ngày về hưu, ông nội em mới có điểu kiện để thực hiện thú nuôi chim bồ câu mà ông ấp ủ từ lâu. Suốt một tuần liền, ông tự tay đóng chuồng. Hai chiếc chuồng chim bằng gỗ sơn xanh có bốn ngăn, cửa chuồng khoét thành hình tròn, sơn viền màu trắng trông rất hấp dẫn được đặt trên cọc gỗ giữa vườn, dưới gốc cây bưởi lớn. Ông em bảo chim bồ câu rất thích ở trong những chiếc chuồng đẹp đẽ, thoáng mát và cao ráo.
Hôm đi mua chim, ông em chọn được hai cặp bồ câu Nhật, lông trắng muốt, đuôi xoè rộng như đuôi công, trông rất dễ thương. Ngày ngày, ông tự tay chăm sóc, nuôi dưỡng chúng.
Thấm thoắt đã hơn một năm. Từ hai cặp chim ban đầu, bầy chim giờ đã hơn chục con, thành một gia đình đông đúc. Mỗi sáng ông em rải thóc, rải đậu trên mặt sân, đàn chim sà xuống, tranh nhau mổ. Có những con rất dạn dĩ, mổ đậu xanh từ trong tay ông. ông trìu mến vuốt ve chúng và nói với em rằng ông rất thích nghe tiếng chim gù buổi sáng, bởi âm thanh ấy làm cho tâm hồn thanh thản. Đàn chim ăn no, vỗ cánh nối đuôi nhau bay vút lên. ông em nhìn theo, nở một nụ cười mãn nguyện. Trên sân lúc này chỉ còn mấy chị bồ câu đang nuôi con nhỏ, vẫn cặm cụi nhặt nhạnh từng hạt thóc, hạt đậu còn vương vãi.
Trên ngăn chuồng bên trái có cặp chim non mới nở được hai tuần. Trông chúng mới ngộ nghĩnh làm sao! Chiếc mỏ màu hồng nhạt to quá cỡ lúc nào cũng há ra như chờ đợi. Tiếng kêu chim chíp yếu ớt. Đôi chân nhỏ xíu lẩy bẩy đỡ tấm thân trụi lủi, thưa thớt mấy đám lông măng. Đôi mắt chúng tròn xoe, ngơ ngác nhìn ngó xung quanh, lấy làm lạ lắm. ôi! Đói bụng quá rồi! Sao mẹ đi kiếm mồi mãi vẫn chưa về nhỉ? Sốt ruột, hai chú ra trước cửa chuồng ngóng đợi.
Ô! Mẹ về rồi kìa! Chim non khẽ kêu lên sung sướng. Chim mẹ chao nghiêng đôi cánh rộng, nhẹ nhàng đáp xuống bên con.
Chim con cuống quýt đòi ăn. Chim mẹ mớm mồi từng chút, từng chút vào cái mỏ háu đói. Mặc cho chim con thúc giục, chim mẹ chẳng vội vàng. Xong xuôi, nó âu yếm vuốt ve con. Chim bố nãy giờ đứng ở đầu chuồng cất tiếng gù gù, vẻ hài lòng lắm.
Chim bồ câu xinh đẹp và duyên dáng được coi là biểu tượng cho cuộc sống hoà bình trên trái đất. Em yêu quý chim bồ câu và càng yêu quý cuộc sống thanh bình của đất nước.
Đối với những gia đình thích nuôi động vật như nhà em thì hầu như sẽ nuôi rất nhiều những con vật nuôi trong nhà. Có thể là mèo, gà, chim chóc…..và có một chú chó là điều không thể thiếu.
Chú chó nhà em năm nay được 2 tuổi kể từ khi được xin về từ gia đình bác. Chú chó có tên là Xam Xam, một cái tên được tôi đặt ngay từ ngày đầu chú được đưa về. Bộ lông xù màu trắng tinh là điểm nhấn cho Xam Xam, khi gây được thiện cảm với mọi người. Mới ngày nào đưa về còn bé tũn tũn, còn e ngại ngập ngừng vì lạ lẫm thì nay chú đã lớn rất to và phổng phao. Xam nặng tầm khoảng 17kg. Hai cái tai rất nhạy bén, dù chỉ là một tiếng động rất nhỏ cũng làm Xam giật mình, dỏng tai và nghe ngóng đầy cảnh giác, những lúc ấy khiến Xam trông rất ngộ nghĩnh. Đôi mắt như biết cười, tròn trong luôn khiến mọi người trong gia đình yêu mến.
Với mọi người trong gia đình, Xam rất hiền lành ngoan ngoãn nhưng ngược lại đối với người ngoài lạ mặt thì chú luôn tỏ ra dữ tợn, đầy dọa dẫm. Hàm răng trắng, sắc bén với những chiếc răng nanh sắc nhọn khiến cho nhiều người cũng thấy khiếp sợ. Thêm vào đó là chiếc đuôi lúc nào cũng ngoe nguẩy, cong cong phía sau khiến Xam trông rất đáng yêu, đầy tinh nghịch biết bao.
Xam Xam là một chú chó rất thông minh và cũng đầy trung thành với chủ. Cứ mỗi lần đi học về đến trước cổng nhà thì xam là luôn là người đầu tiên em nhìn thấy, chú mừng rỡ, nhảy nhót và cuốn lấy chân em như không muốn rời xa em. Còn nhớ có những hôm chú nhìn thấy em mừng đến nỗi, tè hết cả ra chân và quần em khiến mọi người đều phá lên cười. Xam còn rất biết nghe lời chủ, chú luôn biết tế nhị và đi vệ sinh đúng lúc đúng chỗ, không cắn người bừa bãi, chỉ có thể gầm gừ để dọa nạt kẻ lạ mặt khi vào nhà mà thôi.
Hằng ngày cứ đến độ chiều, khi đi học về rảnh rỗi là em lại dắt Xam ra công viên gần nhà để đi dạo và tập thể dục. Mỗi lần dạo như thế em đều có Xam là người bạn đồng hành, cùng chơi trò đuổi bắt, ném đĩa – trò chơi mà Xam thích nhất. Đó luôn là những giây phút thư giãn thoải mái và vui vẻ nhất.
Giờ đây Xam Xam như là một thành viên không thể thiếu trong gia đình của em vậy và chú chó như một món quà, là một người bạn rất quan trọng đối với em
Luna là món quà mà bà ngoại tặng em khi chú chó nhà bà sinh được 6 chú cún con vô cùng dễ thương. Nhớ ngày nào khi mới về nhà em, chú còn rụt rè và bỡ ngỡ khi phải tập làm quen với một môi trường mới. Lúc ấy, chú chó nhỏ nhát người cứ thui thủi một chỗ, ánh mắt trông thật tội nghiệp. Giờ đây, Luna đã lớn phổng phao, vẻ ngoài nhút nhát đã biến mất nhường chỗ cho sự cứng cáp và tinh nghịch. Chú có bộ lông vàng mềm và mượt như tơ. Hai mắt tròn xoe như hai hòn bi ve, ánh lên sự nhanh nhẹn và lanh lợi. Cái mũi màu đen của chú lúc nào cũng ươn ướt. Người ta vẫn bảo khứu giác của chó vô cùng nhạy bén, quả đúng như vậy. Nhờ cái mũi ấy, chú có thể đánh hơi vô số những mùi khác nhau dù có ở khoảng cách rất xa. Hai cái tai phe phẩy trên đầu như hai cái lá mơ. Mỗi khi vui vẻ hay tò mò điều gì đó, hai tai chú sẽ vểnh lên đầy hứng thú. Còn những lúc buồn rầu hay sợ hãi, đôi tai lại cụp xuống, tiu nghỉu. Bốn chân trông ngắn ngủn nhưng lại chạy rất nhanh. Em vừa cất tiếng gọi, chỉ trong giây lát đã thấy chú chạy đến bên mình. Những lần cùng em chơi đùa, chú đều vô cùng thích chí, cái đuôi đằng sau cứ xoay tròn, ngoáy tít.
Chúc em hk tốt !
Vào ngày sinh nhật lần thứ 8 của em, bà ngoại có tặng em một chú mèo rất dễ thương và đáng yêu. Vừa nhìn thấy chú là em đã vui mừng và thích thú lắm! Em thường gọi chú với cái tên dễ thương là Mi.
“Meo, meo, meo”, hôm nào cũng vậy, mỗi khi em ngồi vào bàn học bài là chú Mi lại đến nằm dụi đầu vào chân em. Mi thân thiết và gắn bó với em từng ngày. Ngày bà ngoại cho, con mèo chỉ bằng chai nước khoáng nhỏ nhưng bây giờ thì nó đã to bằng cái chai Cô-ca bự rồi. Toàn thân chú được bao phủ một màu vàng và điểm thêm vài vệt trắng làm cho chiếc áo của chú lại càng thêm đẹp. Cái đầu của chú to hơn quả bóng ten-nít một chút. Đôi mắt tròn như hai hòn bi ve và sáng như đèn pha.
Cái mũi phơn phớt hồng, lúc nào cũng ươn ướt như người bị cúm sổ mũi vậy. Cái tai của chú mới thính làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, chú đều phát hiện được đó là tiếng gì, có cần phải giải quyết hay không. Cái tai và cái mũi đó chính là cái ra-đa của chú để phát hiện những tên chuột láu lỉnh hay phá hoại, ăn trộm thóc gạo của người. Cổ Mi được quàng một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn cái chân không cao lắm so với thân hình chú nhưng lại chạy rất nhanh.
Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em bảo những miếng thịt đó giúp Mi di chuyển nhẹ nhàng, không gây một tiếng động nhỏ, làm cho nhiều chú chuột không ngờ. Những chiếc vuốt của chú rất nhọn và sắc. Đã có lần, những chiếc vuốt đó đã để lại dấu vết trên tay em khi em đùa vui, nghịch ngợm với chú. Chính những chiếc vuốt đó là thứ vũ khí lợi hại của chú mà mỗi con chuột khi nhìn thấy phải kinh hoàng. Mỗi khi muốn chơi với em, chú lại dùng đầu dụi vào tay em rồi lấy những cái vuốt ấy cào cào nhẹ vào bàn tay em.
Chao ôi ! Cái đuôi của chú mới dẻo làm sao ! Chiếc đuôi như một cái dấu ngã, chẳng giấu vào đâu được. Hôm nào cũng vậy, chú ta cứ ngủ khì. Thế nhưng lũ chuột cũng chẳng dám ra quấy phá vì chú rất tinh, cũng có thể lũ chuột cảnh giác, nghĩ là Mi đang rình chúng đấy. Ban đêm, Mi ta mới đi làm cho chủ. Chú ta biết hết đường đi lối lại của bọn chuột. Không con chuột nào chạy thoát nếu chú đã phát hiện được.
Có lần, em được chứng kiến nó bắt chuột ban ngày. Có lẽ, con chuột đó đói quá phải đi ăn trộm ban ngày. Chú Mi ngụy trang rất khéo, chú nằm khuất sau cái chổi cạnh chân hòm cáng thóc. Một con chuột nhắt rất tinh ranh, mắt lấm lét, đi nhẹ nhàng đến định trèo lên hòm thóc để chui vào ăn thóc. Mi nằm yên như đang ngủ. Bỗng “chụp” một cái, chỉ nghe thấy tiếng “chít” một cách tuyệt vọng, Mi ta đã vồ gọn con mồi trong móng vuốt của chú. Hả hê với chiến thắng của mình, Mi tha con chuột đó ra vườn.
Chú nhả con chuột ra, lấy cái chân trước vờn đi vờn lại con chuột đó. Con chuột vội chạy đi nhưng chạy sao thoát. Em nghĩ con chuột đó chỉ sợ đã chết. Thế rồi, chú ta ung dung ngồi chén hết con chuột nhắt đó. Mỗi lần chú bắt được chuột, em đều vuốt ve động viên chú. Đến bữa, em lại thưởng cho chú những miếng ăn ngon nhất. Mi tỏ vẻ sung sướng lắm. Mi ăn rất ít, hàng ngày chú ta ăn không hết một bát cơm. Khi ăn, chú ta cứ nhỏ nhẻ từng tí một. Em thường nghe mọi người nói “ăn như mèo” quả không sai.
Dù đói đến đâu thì Mi cũng ăn rất từ tốn. Khác với Vàng - chú cún tinh nghịch nhà em, cứ ăn hùng hục. Vàng và Mi rất thân với nhau. Ngày nào, chúng cũng chơi đùa với nhau mà không có xích mích gì cả. Buổi sáng, khi nắng vàng trải khắp sân, Mi nằm duỗi dài bốn chân, mắt lim dim, trông thật đáng yêu. Thỉnh thoảng, nó lại cho tay lên mặt cào cào, như là nó đang rửa mặt. Buổi tối, khi cả nhà ăn cơm xong, bao giờ Mi cũng tranh thủ ngồi vào lòng em nũng nịu.
Em rất yêu quý Mi. Mi không chỉ là vật kỉ niệm của bà ngoại tặng cho em mà nó còn là “dũng sĩ diệt chuột” của nhà em. Mi giúp nhà em rất nhiều trong chiến dịch diệt chuột. Từ ngày có Mi, nhà em không còn lo lũ chuột quấy phá. Em sẽ chăm sóc Mi cho khỏe, chơi với Mi vui vẻ để làm theo đúng lời dặn của bà em khi bà tặng Mi cho em.
Gà mẹ đi trước, đàn gà con theo sau. Cả một gia đình đông vui, hạnh phúc quá! Gà mẹ có biết đếm không, 18 đứa con tất cả. Cái đuôi tôm sắp xòe ra, màu vàng nâu, cặp chân bé tí bước liến thoắng, thỉnh thoảng các chú gà con lại vỗ cánh bay, lại nhún chân nhảy trông thật đáng yêu.
Mẹ gà kêu “cục... cục...”, êm ái, đều đều. Mẹ con đi vòng sân tắm nắng. Nắng mai rực rỡ, cả đàn gà vàng rực lên. Gà mẹ xòe cánh, lúc duỗi chân, lúc nghiêng mỏ ngoái đầu, âu yếm nhìn đàn con thơ.
Em vừa tung tấm xuống góc sân, bồ câu, gà choai, gà mái ghẹ, gà trống, vợ chồng mụ ngan xông đến tranh mồi. Gà mẹ trấn giữ một vùng, không có con ngan, con gà choai nào dám bén mảng đến tranh giành, dù chỉ một hạt tấm ngô nhỏ. Cái mỏ sắc như mũi giáo, cặp chân cứng như sắt của gà mẹ, bất cứ con gia cầm nào cũng kinh hồn bạt vía.
Mẹ gà “cục... cục..” gọi đàn gà con ra vườn bắt sâu, bắt giun, bắt kiến. Chốc chốc, mẹ gà lại chia mồi cho các con. Mẹ đuổi theo con châu chấu, đàn con xông lên đón đường bao vây. Mẹ gà ria mồi ban phát cho các con. Cặp mắt gà mẹ sáng lên trong niềm vui hạnh phúc.
Nắng reo lên, gió reo lên, lá reo lên. Khu vườn xao động. Dưói gốc cam, mẹ nằm nghỉ. Cánh xòe ra. Đàn con thơ quây quần lấy mẹ, hoặc rúc vào đôi cánh, hoặc ngồi lên lưng, cưỡi lên cổ. Gà mẹ như một con thuyền trên bến đậu hạnh phúc, bình yên.
Lúc nào ngắm cảnh gà mẹ dẫn con đi dạo chơi, đi tìm mồi, hay nằm nghỉ, em thường nghĩ tới tình mẫu tử thiêng liêng. Thật đáng yêu gà mẹ và đàn gà con. Có cảnh gia đình nào đầm ấm hạnh phúc hơn thế!
tk mk nha hok tốt
"Ò...ó...o...o", đó là tiếng gây của chú gà trống nhà tôi vào mỗi buổi sáng sớm. Từ bao giờ, chú đã trở thành chiếc đồng hồ báo thức của gia đình tôi, là một người bạn gắn bó thân thiết của cả nhà.
Chú gà trống ấy được mẹ tôi mang từ nhà bà ngoại về để nuôi. Ngày chú mới về, chỉ nặng tầm hai, ba cân, vậy mà giờ đây sau vài tháng, chú đã nặng bốn, năm cân, trở thành một chú gà trống lực lưỡng, một vòng tay tôi ôm không xuể. Cái đầu chú to gần bằng nắm tay người lớn, trên đỉnh đầu có chiếc mào đỏ chót như bông hoa mào gà khiến chú lúc nào cũng kiêu hãnh bước đi dưới ánh nắng mặt trời. Đôi mắt chú nhỏ, đen láy như hạt hai hạt cườm, long lanh ngấn nước. Chiếc mỏ vàng sậm, nhọn hoắt giúp chú bắt con mồi được dễ dàng hơn. Chiếc cổ dài, mỗi khi cất tiếng gáy, chiếc cổ ấy lại vươn cao lên, hướng về nơi ông mặt trời chuẩn bị ló dạng, cất tiếng gáy cao vút.
Tôi yêu thích nhất là bộ lông đầy màu sắc của chú gà trống. Bộ lông mượt mà, óng ánh xen lẫn giữa các màu chàm, cam, đỏ, vàng,..Dưới ánh nắng mặt trời, bộ lông ấy càng rực rỡ hơn khiến chú gà như khoác trên mình chiếc áo choàng lông vũ quý phái, sang trọng. Trên mình chú là đôi cánh to, cũng được thêu hoa dát vàng màu lông lộng lẫy, thỉnh thoảng đôi cánh ấy lại đập mạnh, vỗ vỗ khiến mọi vật xung quanh đổ rạp .Chiếc đuôi xòe rộng, trông như chiếc chổi lông tung tẩy đằng sau theo mỗi nhịp bước chân. Hai chân của chú gà vàng ươm, tuy nhỏ và gầy guộc nhưng chắc chắn, những ngón chân chắc khỏe xòe ra, đặc biệt là chiếc cựa là vũ khí lợi hại vô cùng của chú gà để chú bắt mồi, tiêu diệt kẻ thù của mình.
Kể từ khi có chú gà trống ấy, gia đình tôi lúc nào cũng tràn ngập âm thanh của tiếng gà gáy. Chú như một người thủ lĩnh canh gác cho khu vườn nhà tôi, bắt sâu, bắt giun,...giúp cây trồng khỏe mạnh. Mỗi khi rảnh, tôi lại ra vườn cho gà ăn, ngồi nghe bố giải thích về những đặc điểm cơ thể của chú gà để có thể hiểu hơn về loài vật này. Có khi chú gà bị ốm, ngày hôm đó không có tiếng gáy quen thuộc của chú, cả nhà tôi ai cũng lo lắng cho chú, mong chú luôn khỏe mạnh.
Từ bao giờ, sự hiện diện của chú gà trống đã trở nên rất quen thuộc với gia đình tôi, giống như một người bạn vậy. Tôi rất yêu quý chú gà nhà tôi. Tôi sẽ luôn chăm sóc chú để chú khỏe mạnh và ngày càng lớn hơn.
Bài văn tả con gà trống 1:
"Ò...ó...o...o", đó là tiếng gây của chú gà trống nhà tôi vào mỗi buổi sáng sớm. Từ bao giờ, chú đã trở thành chiếc đồng hồ báo thức của gia đình tôi, là một người bạn gắn bó thân thiết của cả nhà.
Chú gà trống ấy được mẹ tôi mang từ nhà bà ngoại về để nuôi. Ngày chú mới về, chỉ nặng tầm hai, ba cân, vậy mà giờ đây sau vài tháng, chú đã nặng bốn, năm cân, trở thành một chú gà trống lực lưỡng, một vòng tay tôi ôm không xuể. Cái đầu chú to gần bằng nắm tay người lớn, trên đỉnh đầu có chiếc mào đỏ chót như bông hoa mào gà khiến chú lúc nào cũng kiêu hãnh bước đi dưới ánh nắng mặt trời. Đôi mắt chú nhỏ, đen láy như hạt hai hạt cườm, long lanh ngấn nước. Chiếc mỏ vàng sậm, nhọn hoắt giúp chú bắt con mồi được dễ dàng hơn. Chiếc cổ dài, mỗi khi cất tiếng gáy, chiếc cổ ấy lại vươn cao lên, hướng về nơi ông mặt trời chuẩn bị ló dạng, cất tiếng gáy cao vút.
Tôi yêu thích nhất là bộ lông đầy màu sắc của chú gà trống. Bộ lông mượt mà, óng ánh xen lẫn giữa các màu chàm, cam, đỏ, vàng,..Dưới ánh nắng mặt trời, bộ lông ấy càng rực rỡ hơn khiến chú gà như khoác trên mình chiếc áo choàng lông vũ quý phái, sang trọng. Trên mình chú là đôi cánh to, cũng được thêu hoa dát vàng màu lông lộng lẫy, thỉnh thoảng đôi cánh ấy lại đập mạnh, vỗ vỗ khiến mọi vật xung quanh đổ rạp .Chiếc đuôi xòe rộng, trông như chiếc chổi lông tung tẩy đằng sau theo mỗi nhịp bước chân. Hai chân của chú gà vàng ươm, tuy nhỏ và gầy guộc nhưng chắc chắn, những ngón chân chắc khỏe xòe ra, đặc biệt là chiếc cựa là vũ khí lợi hại vô cùng của chú gà để chú bắt mồi, tiêu diệt kẻ thù của mình.
Kể từ khi có chú gà trống ấy, gia đình tôi lúc nào cũng tràn ngập âm thanh của tiếng gà gáy. Chú như một người thủ lĩnh canh gác cho khu vườn nhà tôi, bắt sâu, bắt giun,...giúp cây trồng khỏe mạnh. Mỗi khi rảnh, tôi lại ra vườn cho gà ăn, ngồi nghe bố giải thích về những đặc điểm cơ thể của chú gà để có thể hiểu hơn về loài vật này. Có khi chú gà bị ốm, ngày hôm đó không có tiếng gáy quen thuộc của chú, cả nhà tôi ai cũng lo lắng cho chú, mong chú luôn khỏe mạnh.
Từ bao giờ, sự hiện diện của chú gà trống đã trở nên rất quen thuộc với gia đình tôi, giống như một người bạn vậy. Tôi rất yêu quý chú gà nhà tôi. Tôi sẽ luôn chăm sóc chú để chú khỏe mạnh và ngày càng lớn hơn.
Có rất nhiều loại gà trống khác nhau, nhiều loại có màu sắc rất đẹp
Bài văn tả con gà trống lớp 5 số 2:
Trong tất cả các con vật trong nhà em, em yêu thích nhất là chú gà trống. Chú gà trống đã trở thành một người bạn thân thiết của gia đình em không biết từ bao giờ.
Bố em nói, chú gà này thuộc giống gà Đông Tảo, chú to, béo, nặng tầm bốn đến năm cân, em ôm vào lòng không xuể. Cái đầu chú to bằng cái bát ăn cơm, nối giữa đầu và thân là chiếc cổ dài kiêu hãnh. Trên đỉnh đầu chú nở rộ bông hoa đỏ chót, rực rỡ, đó là cái mào của chú đấy, cái mào lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời, khiến người ta liên tưởng đến một loài hoa cùng tên là hoa mào gà. Đôi mắt chú sáng quắc, tròn xoe, đen long lanh như hai hột cườm, lúc nào cũng như ngấn nước. Cái mỏ nhỏ, vàng sậm nhưng đầy sắc bén, mỗi khi mổ thóc đều phát ra tiếng kêu "bộp bộp" nghe rất vui tai. Chú có hai chân vàng ươm, thẳng tắp với những ngón chân xòe ra, nhất là chiếc cựa sắc nhọn là vũ khí để săn mồi, chiến đấu với kẻ thù.
Nhắc đến gà trống không thể không nhắc đến bộ lông rực rỡ của chú. Chú khoác trên mình tấm áo óng á, mượt mà với sự hòa trộn giữa các màu chàm, vàng, nâu, đỏ khiến chú nổi bật hẳn trên sân. Khi tấm áo ấy khoe sắc dưới những tia nắng mặt trời chói chang, nó càng thêm rực rỡ, như được dát vàng dát bạc. Chú gà bước đi đầy oai dũng, mỗi lần bước là chiếc đuôi dài, xòe rộng, lấp lánh lại tung tẩy, rung lên theo từng nhịp bước chân, trông chú kiêu sa như một bá tước vậy. Cứ vào mỗi buổi sáng sớm, khi vạn vật còn đang chìm trong giấc ngủ say nồng, chú gà nhà em đã oai vệ bước lên đống rơm trước sân, rướn cao cổ rồi từ từ cất tiếng gáy to "Ò ó o o" vang xa khắp xóm làng, đánh thức mọi người bắt đầu một ngày mới. Sau khi cất tiếng gáy xong, chú lại vỗ mạnh đôi cánh to, dày như đầy tự hào, kiêu hãnh về thành quả của mình rồi bước đi oai phong tìm mồi cho bữa sáng của mình.
Chú đã trở thành chiếc đồng hồ báo thức quen thuộc, một người bạn thân thiết của gia đình em và của cả xóm làng xung quanh. Bên cạnh đó, chú như một người vệ sĩ bảo vệ mùa màng, bắt sâu, bắt giun cho cây trồng ở vườn. Ngày ngày chú đi lon ton trong sân, nhặt những hạt thóc rơi vãi, có khi lại vỗ cánh lộp bộp để xua đuổi những chú chim bồ câu đang tranh giành phần ăn của mình. Sự hiện diện của chú gà đã trở nên quen thuộc với gia đình em.
Em rất yêu quý chú gà trống nhà em. Chú đã trở thành một phần trong nếp sống của gia đình em. Dù đi đâu xa, em cũng sẽ không bao giờ có thể quên chú gà trống yêu quý ấy.
Bình minh chiếu sáng những tia nắng mai lên mọi vật, làm hồng đường chân trời. Ánh nắng ấm áp thoáng chốc xua tan màn sương mù buổi sớm, đểlại trên lá cây những giọt sương to lóng lánh như hạt ngọc, "cục...cục...cục”, tiếng con gà mái mẹ gọi con rời chuồng làm rộn rã góc sân nhà.
Con gà mái mẹ ấp lứa này đã là lứa rạ. Nó đã có kinh nghiệm chăm con, tỏ rõ là một bà mẹ hiền thảo, nuôi con giỏi. Mẹ gà khoác một cái áo lông màu gụ hơi bạc do phải ấp trứng gần tháng trời. Bộ lông ấy mất đi vẻ óng ả bóng mượt vì nhịn ăn để chăm con. Hai cánh nó sà xuống gần đụng đất, nó tất tả dắt con ra sân. Cái mào gà mẹ xoăn lại, sần sùi, hơi thâm. Mỏ nó nhọn, màu vàng đậm. Đôi chân gà mẹ to, có móng nhọn, bới rơm rất giỏi. Nghe mẹ "cục...cục...”, cả bầy gà con nhảy lên thanh gỗ bắc sẵn ở cửa chuồng, chạy theo mẹ ra sân. Những chú gà con to bằng nắm tay người lớn, lông màu nâu sọc đen chạy quấn quýt bên mẹ. Trên sân, tấm gạo và thực phẩm đặt san ở máng ăn bầy gà con thi nhau mổ tấm. Mẹ gà đứng nhìn gà con ăn, hai cánh nó sò sè, mắt nó đưa đi đưa lại trông chừng con rất chu đáo. Gà mẹ chăm chú nhìn con ra chiều âu yếm. Thỉnh thoảng gà mẹ mổ hạt thóc rồi cục con đến ăn. Trông nó đảm đang hiền thục như thế nhưng rất dữ đấy, nó mổ mấy con gà choai ăn tranh với con nó chạy tránh xa mẹ con gà. Khi gà con ăn đã no nê gà mẹ dẫn đàn con ra vườn. Mấy mẹ con gà đi đến chỗnọc rơm. Gà mẹ chào bác Rơm: "cục... cục chào bác Rơm”. Trong gió, vài cọng rom rơi xuống, bác Rơm đáp lại: "Chào gà mẹ. Chào gà con”. Gà mẹ bới đống rơm mục tìm giun cho con ăn. Kiếm được con giun nào nó gọi con đến chia phân. Cả bầy gà con tranh nhau, chạy đuổi nhau inh ỏi. Trưa một chút, bầy gà đã ăn no, gà mái mẹ dẫn con đến gốc na, nó xòe cánh nằm xuống. Đám gà con rúc vào bụng mẹ, một vài chú gà con đi thơ thẩn chung quanh, có con nhảy lên lưng mẹ, có con mổ mổ vào mỏ của mẹ. Gà mẹ lim dim, có lúc nó cũng mổ nhè nhẹ, rỉa lông cho con. Nắng lên tròn bóng, bầy gà nằm dưới gốc na im lìm ngủ trưa. Hình ảnh mẹ con gà thật dễ thương làm sao!
Để gà được khỏe mạnh, em giúp mẹ tiêm chủng cho gà, Khi trời trở lạnh, em phải che chuồng cho gà được ấm áp. Nhờ thế, bầy gà ngày càng đông đúc, gia đình em cũng có tiền mua sắm nhũng đồ dùng cần thiết.
Nhìn con gà mái mẹ, em thấy yêu mẹ vô cùng. Mẹ của em cũng vất vả sớm hôm chăm sóc em. Em cố gắng học giỏi để mẹ vui lòng. Em giúp mẹ cho gà ăn gà mạnh khỏe và sai trứng, ấp nở được nhiều con cũng giúp mẹ có tiền chi tiêu trong nhà. Mai này, khôn lớn, có nghề nghiệp tốt, em sẽ giúp mẹ được nhiều hơn nữa.
nguồn:internet
Nhà em có nuôi rất nhiều gà, trong đó có một chú gà mái mơ, nó thường xuyên đẻ rất nhiều trứng và ấp thành công rất nhiều những chú gà con xinh xắn. Vườn nhà em trở nên đông đúc nhộn nhịp hơn cũng là nhờ công của chú gà mái mơ này.
Chú gà mái mơ nhà em có một bộ lông rất dày, màu nâu. Những chiếc lông ở cánh của chú không mềm mại như ở thân và cổ mà nó rất cứng cáp, nhất là những lúc chú xòe to đôi cánh, vỗ phành phạch thì đôi cánh lúc ấy giống như chiếc quạt vậy, có thể vỗ làm bay tung đống mùn nhỏ ở vườn. Chú gà mái không được cao lớn như những chú gà trống nhanh nhẹn, chú có thân hình khá nặng nề vì đã nhiều lần đẻ trứng và ấp con, đôi chân nhỏ đi lại cũng chậm chạm hơn gà trống.
Gà mái mơ cũng có mào đỏ ở trên đầu nhưng nó nhỏ hơn rất nhiều so sới gà trống. Bố em nói, muốn phân biệt gà trống hay gà mái thì chỉ cần nhìn vào mào của nó là có thể nhận biết được ngay. Gà mái mơ nhà em rất chăm chỉ, cần mẫn tìm kiếm thức ăn. Ngày nào chú cũng ra vườn để nhặt nhạnh những hạt thóc vương vãi, những chú giun đất. Cũng nhờ sự chịu khó ấy mà vườn nhà em trở nên sạch sẽ hơn. Gà mái mơ cũng thường xuyên đẻ ra rất nhiều những quả trứng nhỏ. Những quả trứng này khi được ấp sẽ nở ra những chú gà con xinh xắn.
Khi đã đẻ ra những quả trứng, chú gà mái mơ ngày đêm dùng hơi ấm của mình để làm nở trứng. Có khi em thấy gà mái mơ cả ngày nằm trong ổ rơm để ấp trứng mà không hề rời chuồng một chút nào. Em thấy gà là một loài vật rất chăm chỉ và kiên trì.
Khi những quả trứng đã nở ra thành những chú gà chiếp rất dễ thương, lúc này thì gà mái mơ đã làm mẹ. Dù đi kiếm ăn hay đi về chuồng ngủ thì lúc nào cũng dẫn theo đàn con nhỏ. Khi kiếm ăn thì hướng dẫn những chú gà con biết cách tìm mồi, khi về chuồng thì chú gà mái mơ lại dang rộng đôi cánh để đón những đứa con vào lòng. Khi những chú gà con bị bắt nạt bởi những chú gà trống to lớn khác thì gà mái mơ sẵn sàng dang cánh, xù lông để bảo vệ những đứa con của mình.
Nhìn hình ảnh chú gà mái mơ bảo vệ, cha chở cho con rất cảm động, nó làm em nhớ đến mẹ em, lúc nào cũng quan tâm chăm sóc chị em em từ miếng ăn cho đến giấc ngủ.
Em rất yêu quý chú gà mái mơ nhà mình vì chú không chỉ chăm chỉ, cần mẫn kiếm ăn mà nó còn rất tốt bụng, lúc nào cũng quan tâm, chăm sóc những đứa con nhỏ của mình