Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

buổi sáng, tôi thức dậy từ rất sớm để chào đón 1 ngày mới. Bầu trời trong xanh, huyền ảo cùng những đám mây đan xen lẫn nhau . CƠN GIÓ nhẹ hàng lướt qua làm cho không gian trở nên yên tỉnh , dễ chịu hơn. Đặc biệt nhất vẫn là từ sau trận mưa hôm qua . Chắc hẳn ai cx thấy những giọt sương long lanh như thủy tinh.Chúng đang nô đùa trên những tán lá , cành cây . CHỈ nhìn khẽ vào thôi , lung linh 1 khoẳng khắc thơ mộng phản chiếu trên những giọt sương ấy.CÓ những giọt sương trườn rất nhanh, còn có những giọt sương đang chìm trong giấc mơ tuyệt vời .TRÔNG THẬT ĐÁNG YÊU ! Tuy tôi chỉ nhìn 1 lúc thôi mà tôi cx đã cảm thấy tâm trạng mình thoải mái, tràn đầy sức sống luôn rồi . NHững giọt sương ấy như 1 món quà tặng của thiên nhiên dành cho chúng ta. Nó là biểu tượng cho 1 vẻ đẹp thuần khiết và thơ mộng...
bài này mink tự lm nha, mong bn tick ạ

a, Giọt sương
b, Nhân hóa.
T/d: lm cho bài thơ thêm sinh động, hấp dẫn, ấn tượng, thu hút người đọc, người nghe qua giọt sương vs những tính cách giống con người.
c, Bài học: sống trên đời, chẳng có cái j là trường tồn mãi mãi, chúng ta đừng nên khoe khoang thái quá, theo một cách quá chảnh chọe, kiêu kì rồi đến khi người nhận lại hậu quả lại là chính bản thân mk.
Ngắn vậy thoi ha. k cho mk vs :))

Dĩ nhiên rồi bro! Đây là bài văn kể chuyện – nhập vai nhân vật trong truyện Tấm Cám, và tớ sẽ nhập vai Cám – người thường bị xem là phản diện, nhưng lần này sẽ kể từ góc nhìn của Cám, để câu chuyện có chiều sâu hơn nhé.
💬 Tôi là Cám – người mang tiếng ác
Tôi là Cám. Từ nhỏ, tôi đã sống trong cảnh thiếu thốn tình cảm, dù có mẹ bên cạnh, nhưng mẹ tôi luôn lo tính toán, đấu đá với đời. Tôi không hiểu sao mẹ lúc nào cũng ghen tức với Tấm – đứa con riêng của cha dượng, và bắt tôi phải hơn nó mọi mặt.
Tôi biết mình không hiền như Tấm. Tấm ngoan, dịu dàng, cái gì cũng giỏi, ai cũng thương. Còn tôi – vụng về, ham chơi, lại bị mẹ bao bọc thái quá nên chẳng ai yêu quý. Nhưng... tôi có lỗi không, hay chỉ vì tôi là con của người mẹ ấy?
Hôm đó, mẹ sai tôi cùng Tấm đi bắt tép. Tôi biết mình không thể bắt giỏi như Tấm, nên khi mẹ xúi lấy giỏ tép của chị, tôi đã làm theo. Lúc ấy tôi không nghĩ nhiều, chỉ mong được mẹ khen. Chỉ sau này tôi mới hiểu, mình đã cướp đi công sức của người khác. Đó là lần đầu tôi thấy ánh mắt buồn của Tấm – mà sau này, tôi không bao giờ quên được.
Rồi bao chuyện xảy ra: chị Tấm được vua chọn làm hoàng hậu, tôi thấy lòng mình dậy sóng. Không phải vì ghen, mà là vì tôi thấy chị đã đi xa quá rồi – cao sang quá, khiến tôi như cái bóng mờ nhạt. Mẹ tôi thì không chịu thua, bà lập kế giết Tấm, bắt tôi thế chỗ vào cung.
Tôi đã sống trong cung một thời gian, khoác áo gấm lụa, ăn sơn hào hải vị… nhưng đêm đêm, tôi không ngủ được. Những chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửi… như có hồn, như lời thì thầm trách móc. Tôi thấy sợ… không phải sợ Tấm, mà sợ chính mình – con người đã im lặng để mặc sai trái.
Và rồi, Tấm trở về – rực rỡ, đàng hoàng. Chị không còn là cô gái yếu đuối ngày xưa nữa. Tôi đứng đó, trong lòng đầy hối hận và lo sợ. Tôi biết, cái giá của việc cướp đi hạnh phúc của người khác, sớm muộn gì cũng phải trả.
📌 Kết bài:
Giờ đây, nếu được làm lại, tôi muốn sống khác. Không ganh đua, không mưu mô, không nghe lời mẹ mà hại người. Nhưng quá khứ là thứ không thể xoá, tôi chỉ mong – ai đó hiểu rằng, đôi khi người ta trở nên xấu không phải vì họ muốn vậy, mà vì họ chưa từng được dạy điều tốt.
Nếu bro cần nhập vai Tấm, dì ghẻ, hay nhà vua, mình cũng có thể viết luôn nhé.

Dưới đây là dàn ý cho đề văn tả vẻ đẹp của dòng sông:
I. Giới thiệu về dòng sông và thời điểm yêu thích:
Giới thiệu về dòng sông và vị trí của nó.Miêu tả thời điểm trong ngày mà em yêu thích nhất để tả vẻ đẹp của dòng sông.II. Sáng:
Miêu tả ánh nắng ban mai chiếu sáng lên dòng sông.Mô tả màu áo lụa đào thướt tha mà dòng sông mặc vào buổi sáng.III. Trưa:
Miêu tả trời rộng bao la và màu áo xanh của dòng sông.Mô tả cảnh trưa về và sự thay đổi của dòng sông.IV. Chiều:
Miêu tả áng mây trôi và màu áo hây hây ráng vàng của dòng sông.Mô tả cảnh chiều tà và sự thay đổi của dòng sông.V. Đêm:
Miêu tả vầng trăng và màu áo đen của dòng sông.Mô tả cảnh đêm tĩnh lặng và sự thay đổi của dòng sông.VI. Sáng hôm sau:
Miêu tả mùi thơm và màu áo hoa của dòng sông.Mô tả cảnh sáng sớm và sự thay đổi của dòng sông.VII. Kết luận:
Tổng kết về vẻ đẹp của dòng sông và sự thay đổi của nó theo thời gian.Dưới đây là dàn ý cho đề văn tả vẻ đẹp của dòng sông:
I. Giới thiệu về dòng sông và thời điểm yêu thích:
Giới thiệu về dòng sông và vị trí của nó.Miêu tả thời điểm trong ngày mà em yêu thích nhất để tả vẻ đẹp của dòng sông.
II. Sáng:
Miêu tả ánh nắng ban mai chiếu sáng lên dòng sông.Mô tả màu áo lụa đào thướt tha mà dòng sông mặc vào buổi sáng.
III. Trưa:
Miêu tả trời rộng bao la và màu áo xanh của dòng sông.Mô tả cảnh trưa về và sự thay đổi của dòng sông.
IV. Chiều:
Miêu tả áng mây trôi và màu áo hây hây ráng vàng của dòng sông.Mô tả cảnh chiều tà và sự thay đổi của dòng sông.
V. Đêm:
Miêu tả vầng trăng và màu áo đen của dòng sông.Mô tả cảnh đêm tĩnh lặng và sự thay đổi của dòng sông.
VI. Sáng hôm sau:
Miêu tả mùi thơm và màu áo hoa của dòng sông.Mô tả cảnh sáng sớm và sự thay đổi của dòng sông.
VII. Kết luận:
Tổng kết về vẻ đẹp của dòng sông và sự thay đổi của nó theo thời gian.
nhớ tick cho mik nha

Giọt sương, tôi là một giọt sương nhỏ bé, lấp lánh trên cành lá vào buổi sáng sớm. Khi ánh nắng đầu tiên chiếu rọi, tôi cảm nhận được sự ấm áp và ánh sáng rực rỡ. Tôi đã trải qua một đêm dài, nằm yên tĩnh trên những chiếc lá xanh, lắng nghe tiếng gió thổi và cảm nhận sự tĩnh lặng của thiên nhiên.
Mỗi buổi sáng, tôi như một viên ngọc quý, phản chiếu ánh sáng mặt trời, tạo nên những sắc màu lung linh. Tôi thấy mình hòa quyện với cảnh vật xung quanh, từ những bông hoa rực rỡ đến những chiếc lá xanh tươi. Tôi mang trong mình sự tinh khiết và trong trẻo, như một món quà của thiên nhiên dành tặng cho cuộc sống.
Khi mặt trời lên cao, tôi dần tan biến, nhưng tôi không buồn. Bởi tôi biết rằng, tôi đã góp phần làm cho buổi sáng thêm tươi đẹp, và tôi sẽ trở lại vào những buổi sáng khác, tiếp tục hành trình của mình trong vòng tay của thiên nhiên.
nắng sớm mai dịu dàng chiếu sáng cả khu vườn. Gió nhè nhẹ thổi. Tiếng chim ca líu lo cất lên chào buổi sáng. Tia nắng nhàn nhạt nghịch ngợm, vui đùa trên chiếc lá non làm nổi bật hình ảnh giọt nước mưa nhỏ nhoi còn đọng trên lá. Giọt nước thấy mình thật đẹp. Trong suốt như pha lê, sáng long lanh như ngọc. Từ trên lá non, giọt nước thấy dưới đất có một vũng nước đục ngầu. Giọt nước cất tiếng: - Trời ơi! Sao có người đục ngầu và xấu xí đến thế nhỉ? Hãy nhìn tôi này, trong trẻo và trắng ngần thế này kia mà. Vũng nước cất giọng Ồm Ồm trả lời: - Tôi không xinh đẹp bằng bạn nhưng tôi có con mắt nhìn xa xăm. Dưới đất này tôi có thể nhìn thấy bầu trời trong xanh, thấy tán lá cây xanh mướt và thấy được cả khu vườn. Còn bạn, bạn chỉ nằm trên lá non có chạy nhảy được đâu. Giọt nước rất tò mò: - Vậy bạn kể cho tôi nghe đi. Làm sao bạn có thể nhìn được cả khu vườn trong khi bạn cũng chì đứng yên một chỗ. Vũng nước lăn tăn theo làn gió chạy qua. Nó vừa rung rinh vừa thủng thẳng đáp: - Tôi thấm dần vào trong đất hoặc bay hơi lên. Và khi ấy, tôi sẽ nhìn được cả khu vườn. Bạn có biết khu vườn đẹp thế nào không? Giọt nước hớn hở: - Tôi cũng có thể nhìn thấy khu vườn và bầu trời mà. Vũng nước ôn tồn: - Bạn trong trẻo nhưng nhỏ bé và mong manh thế kia. Qua đôi mắt bạn, người ta chĩ nhìn thấy một nhành cây hoặc một nhánh cỏ. Còn tôi, sau cơn mưa rào chỗ nào cũng có vũng nước đọng. Khi bổc lên theo hơi nước, chúng tôi kể cho nhau nghe về những bông hoa rực rỡ, tràn đầy sức sống. Chúng tôi thấy những viên sỏi lấp lánh trên đường. Chúng tôi thấy biết bao cảnh, bao người. Còn bạn, giọt nước ạ. Bạn đậu trên lá thì bạn chỉ thấy màu xanh của lá non. Bạn đỗ trên cánh hoa thì bạn chỉ thấy cánh hoa mà không thấy thân cây. Giọt nước thấy mình bé nhỏ thật. Nó thầm hối hận vì đã kiêu hãnh và nhìn mọi vật qua vẻ bề ngoài. Vũng nước đục mới thông thái làm sao! Rồi gió thổi mạnh, gió đưa bàn tay nâng cành cây lên cao. Giọt nước chao đảo rồi lại gieo mình vào vũng nước đục...