K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 12 2018

- Tình yêu là sự rung động của... bốn chân giường

25 tháng 12 2018

😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅 😅

Ngay từ thuở đầu00 : 11Anh đã là kẻ trộm, lấy mất trái tim em00 : 15Còn em lại tình nguyện làm nạn nhân của anh00 : 20Em để anh biết mọi thứ về em, dù không phải tất cả đều tốt đẹp00 : 24Anh đã hoàn thiện em với từng cái chạm00 : 30Giờ thì anh đang nói trong giấc ngủ00 : 35Những thứ anh chưa từng nói với em00 : 40Rằng anh đã có đủ rồi00 : 44Quá đủ yêu thương rồi00 : 50Hãy cho em một...
Đọc tiếp

Ngay từ thuở đầu

00 : 11
Anh đã là kẻ trộm, lấy mất trái tim em

00 : 15
Còn em lại tình nguyện làm nạn nhân của anh

00 : 20
Em để anh biết mọi thứ về em, dù không phải tất cả đều tốt đẹp

00 : 24
Anh đã hoàn thiện em với từng cái chạm

00 : 30
Giờ thì anh đang nói trong giấc ngủ

00 : 35
Những thứ anh chưa từng nói với em

00 : 40
Rằng anh đã có đủ rồi

00 : 44
Quá đủ yêu thương rồi

00 : 50
Hãy cho em một lý do, một lời thôi cũng đủ

00 : 54
Rằng chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

00 : 58
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

01 : 00
Trên những vì sao, nó khắc trên những vết thương trong trái tim mình

01 : 06
Chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

01 : 08
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

01 : 12
Anh xin lỗi vì anh không hiểu nổi

01 : 15
Tất cả những điều này vì đâu mà có

01 : 18
Anh nghĩ chúng ta vẫn ổn (Chúng ta vẫn có mọi thứ)

01 : 23
Em lại suy nghĩ không đâu nữa rồi

01 : 25
Chúng ta vẫn thuộc về nhau mà em yêu

01 : 28
Chỉ là em đang suy nghĩ nhiều thôi (Đúng vậy nhưng chuyện đang xảy ra mà)

01 : 33
Em chỉ đang mơ thôi

01 : 38
Em vẫn nằm cạnh bên anh đây mà

01 : 43
Chẳng có gì cả giữa tình yêu chúng ta ngoài tấm chăn trống rỗng

01 : 51
Cuộc tình của đôi ta, tình yêu của đôi ta

01 : 58
Hãy cho em một lý do, một lời thôi cũng đủ

02 : 02
Rằng chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

02 : 06
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

02 : 09
Anh chưa bao giờ thôi yêu em, em vẫn luôn nằm trong trái tim anh

02 : 14
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

02 : 16
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

02 : 19
Dòng nước mắt hoen rỉ

02 : 22
Anh sẽ sửa chữa tình yêu của đôi ta

02 : 24
Dù bụi bặm, chỉ cần tình yêu ta là đủ

02 : 29
Em đang kìm nén vào trong thôi

02 : 32
Anh đã hắt đi tình yêu ta rồi

02 : 34
Không đâu em, không có gì tồi tệ như ta vẫn thấy cả

02 : 41
Chúng ta sẽ nói rõ mọi chuyện

02 : 43
Hãy cho em một lý do, một lời thôi cũng đủ

02 : 48
Rằng chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

02 : 52
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

02 : 54
Trên những vì sao, nó khắc trên những vết thương trong trái tim mình

02 : 59
Chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

03 : 02
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

03 : 04
Hãy cho em một lý do, một lời thôi cũng đủ

03 : 09
Rằng chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

03 : 12
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

03 : 15
Trên những vì sao, nó khắc trên những vết thương trong trái tim mình

03 : 20
Chúng ta không đổ vỡ, chỉ là khúc mắc thôi

03 : 22
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

03 : 27
Và chúng ta có thể yêu thêm lần nữa

5
29 tháng 3 2019

thằng c-hó

??? nghĩa là gì vậy mn

Hãy tưởng tượng hai kiểu gia đình hoàn toàn khác nhau, mỗi bên đang sum vầy quanh bữa cơm tối.Trong Gia Đình Một: lũ trẻ rất ngoan ngoãn, chúng khen mẹ nấu thức ăn ngon thế nào, chúng kể chuyện học hành ở trên lớp, chúng lắng nghe những gì cha mẹ căn dặn và khi ăn xong, chúng tự động đem bát vào bồn và vào phòng làm bài tập.Trong Gia Đình Hai: mọi chuyện có vẻ khác. Lũ trẻ dám gọi mẹ...
Đọc tiếp

Hãy tưởng tượng hai kiểu gia đình hoàn toàn khác nhau, mỗi bên đang sum vầy quanh bữa cơm tối.

Trong Gia Đình Một: lũ trẻ rất ngoan ngoãn, chúng khen mẹ nấu thức ăn ngon thế nào, chúng kể chuyện học hành ở trên lớp, chúng lắng nghe những gì cha mẹ căn dặn và khi ăn xong, chúng tự động đem bát vào bồn và vào phòng làm bài tập.

Trong Gia Đình Hai: mọi chuyện có vẻ khác. Lũ trẻ dám gọi mẹ mình là ngốc nghếch, chúng dám nhếch miệng khi người cha nói gì đó sai lầm; chúng không chịu ngồi yên trên ghế của mình mà cứ liên tục nghịch thức ăn.

Nếu ba mẹ có hỏi chúng đã làm bài tập về nhà chưa, chúng sẽ nói rằng trường học là một thứ ngu ngốc và đóng cửa "rầm" một cái.

Nhìn bề ngoài thì chúng ta cứ tưởng Gia Đình Một vô cùng hạnh phúc và Gia Đình Hai rất tồi tệ. Nhưng khi nhìn sâu vào bên trong tâm trí đứa trẻ, chúng ta có thể thấy một bức tranh hoàn toàn khác.

Trong Gia Đình Một, đứa trẻ vẫn được gọi là "ngoan" có hàng đống những cảm xúc không được thể hiện. Không phải bởi vì chúng không muốn bộc lộ mà bởi vì chúng cảm thấy con người thật của mình không được chào đón.

Chúng cảm thấy không thể để cha mẹ thấy mình tức giận hay buồn chán bởi vì dường như cha mẹ có một kỳ vọng hoàn toàn khác về chúng.

Vì vậy, chúng phải giấu giếm con người thật của mình vào một góc khuất và dựng lên một hình tượng "đứa con ngoan" cho cha mẹ mình chiêm ngưỡng.

Bất kỳ chỉ trích nào của người lớn (chúng tưởng tượng) cũng sẽ làm chúng suy sụp rất nhanh, vì chúng chưa giờ giỏi đối mặt với những điều trái ngược trong cuộc đời. Trẻ ngoan mà!

Trong Gia Đình Hai, đứa trẻ vẫn được gọi là "hư" biết rằng mọi thứ rắn rỏi hơn vẻ bề ngoài.

Chúng cảm thấy mình có thể dám gọi mẹ là một người ngốc nghếch bởi vì chúng biết trong thâm tâm mẹ yêu chúng và rằng chúng cũng yêu bà và rằng một chút cộc cằn sẽ không không phá hủy tình yêu giữa mẹ và con.

Chúng biết rằng cha mình sẽ không suy sụp hay trả thù khi chúng dám không nghe lời ông. Không khí gia đình đủ ấm áp và mạnh mẽ để hấp thụ những nỗi tức giận, thất vọng, bực dọc, thậm chí có phần "hỗn hào" của đứa trẻ.
-------------------------

Vì vậy, có một kết quả không ai ngờ tới: đứa trẻ ngoan sau này lớn lên lại gặp những vấn đề rất lớn trong cuộc sống trưởng thành, thường thường liên quan đến việc vâng lời quá mức, khô cứng, thiếu sáng tạo, hiếm khi được làm sếp và thành công tài chính và rất hay dằn vặt lương tâm, một sự tự đầy đọa bản thân có thể kích thích những suy nghĩ tự tử.

Và đứa trẻ hư thường đang bước trên con đường hướng đến sự trưởng thành lành mạnh, bao gồm khả năng chấp nhận thất bại, sẵn sàng thừa nhận những khuyết điểm của bản thân, dám làm phật lòng người khác, rất hay được làm ở những vị trí quản lý, thành công hơn nhiều những đứa trẻ sinh ra trong một gia đình quá nề nếp, quy củ.

Khi là một đứa trẻ hư, chúng ta có thể sáng tạo hơn bởi vì bản thân sẵn sàng dám thử những thứ người khác không đồng ý. Chúng ta có thể mắc sai lầm hoặc tạo ra một đống rắc rối hoặc bị đánh giá là lố bịch và không sao cả, chẳng có gì là thảm họa.

Sai rồi có thể sửa chữa và cải thiện.

Chúng ta sẵn sàng đón nhận những chỉ trích về bản thân mình, cố gắng khám phá đâu là sự thật về mình, và trả lại phần xấu tính trong nhận xét của người khác.
-Sưu tầm-

2

cám ơn đã khen*cúi đầu*

" Thế giới mênh mông mênh mông không bằng nhà mình Phú quý vinh hoa,vinh hoa không bằng có mẹ......" Đúng vạy mẹ là tất cả.Có mẹ ta có cả một thế giới yêu thương. Trên thế gian này, tất cả mọi thứ đều có thể thay đổi ,trừ cha mẹ . Chúng ta chỉ có duy nhất một người mẹ mà thôi,hãy yêu thương ,trân trọng mẹ nhất có thể vì chúng ta chỉ...
Đọc tiếp

" Thế giới mênh mông mênh mông không bằng nhà mình

Phú quý vinh hoa,vinh hoa không bằng có mẹ......"

Đúng vạy mẹ là tất cả.Có mẹ ta có cả một thế giới yêu thương. Trên thế gian này, tất cả mọi thứ đều có thể thay đổi ,trừ cha mẹ . Chúng ta chỉ có duy nhất một người mẹ mà thôi,hãy yêu thương ,trân trọng mẹ nhất có thể vì chúng ta chỉ có một đời người để yêu thương mẹ. có thể chỉ là những điều nhỏ nhặt hàng ngày như mẹ nhắc uống ước hay tắm lâu mẹ lại mắng, mới đầu chúng ta có thể sẽ nghĩ rằng mẹ lắm chuyện nhưng thử nghĩ lại xem mẹ nhắc chúng ta đều là những điều bổ ích , ở đó là sự yêu thương con cái .có thể nhiều lúc chúng ta sẽ nghĩ mẹ không hiểu con hay là mẹ không thương con mà không hề biết rằng chính vì muốn tốt cho chúng ta mà cha mẹ mới đi theo hướng "ngược lại"với chúng ta như vậy đấy.nếu ai chưa thực sự dành nhiều thời gian cho mẹ ,chưa thể hiện tình cảm của mk đối với mẹ thì hãy nói với mẹ rằng : con yêu mẹ nhiều lắm , mẹ là người quan trọng nhất trên đời !

0
Đã 4 năm trôi qua, rồi cũng phải chia tay mái trường TH Nghi Liên của chúng mk, tôi yêu mùa Hạ, yêu cái màu đỏ rực rỡ gần như cháy bỏng của phượng vĩ, yêu tiếng kêu da diết của chú ve sầu, yêu những cơn mưa rào hối hả, yêu những khuôn mặt khi thì lo lắng, khi thì say mê của lũ học trò bạn bè tôi, tôi yêu tất cả những gì thuộc về nó, giờ phải chia xa sao thấy xúc động bồi hồi.... ...
Đọc tiếp

Đã 4 năm trôi qua, rồi cũng phải chia tay mái trường TH Nghi Liên của chúng mk, tôi yêu mùa Hạ, yêu cái màu đỏ rực rỡ gần như cháy bỏng của phượng vĩ, yêu tiếng kêu da diết của chú ve sầu, yêu những cơn mưa rào hối hả, yêu những khuôn mặt khi thì lo lắng, khi thì say mê của lũ học trò bạn bè tôi, tôi yêu tất cả những gì thuộc về nó, giờ phải chia xa sao thấy xúc động bồi hồi....

 Những ngày đầy nắng, giữa sân trường tôi chợt nhận ra một điều gì đó đang đến, muốn và níu kéo giữ tuổi học trò nhưng mà không thể...

Ôi ngôi trường như thể một quê hương... Khi nghĩ đến chợt nhớ thời áo trắng Nhớ nón nghiêng che, tóc dài trong nắng Nhớ tuổi phượng hồng mực tím ngày xưa... 

Nhìn những chùm hoa phượng rực cháy mà tiếc nuối thời học sinh của mình, nhớ rằng mình đã đi qua những chặng đường đẹp nhất, để vững tin tiếp tục bước đi trên con đường mình đã chọn, mở cánh cửa vào tương lai. Có một câu nói đã đã khiến tôi suy nghĩ:“Dòng sông thời gian quả như đang chảy về biển cả, cuối cùng tất cả chúng ta đều phải có những bước đi riêng, không có bến cảng nào là dừng lại mãi mãi, chia tay hôm nay là để cho chúng ta đi tới những tương lai tốt đẹp hơn”. Ta sẽ tiếc lắm, không chỉ là gương mặt thầy cô, những người trao cho ta kiến thức, không chỉ là những người bạn, những người đã cùng sát cánh bên ta suốt từng ấy năm trời, ta còn tiếc cả thời thanh xuân của ta nữa, thanh xuân đã mang đi những gì và níu lại những gì, giờ còn ở lại là những cảm động nằm  trong mỗi trái tim người…Đứng trước ngưỡng cửa của cuộc sống, ta sẽ luôn thầm chúc những điều tốt đẹp nhất cho nhau.

0
Hey, My BFF! Đã 4 năm trôi qua, rồi cũng phải chia tay mái trường TH Nghi Liên của chúng mk, tôi yêu mùa Hạ, yêu cái màu đỏ rực rỡ gần như cháy bỏng của phượng vĩ, yêu tiếng kêu da diết của chú ve sầu, yêu những cơn mưa rào hối hả, yêu những khuôn mặt khi thì lo lắng, khi thì say mê của lũ học trò bạn bè tôi, tôi yêu tất cả những gì thuộc về nó, giờ phải chia xa sao thấy xúc động...
Đọc tiếp

Hey, My BFF!

Đã 4 năm trôi qua, rồi cũng phải chia tay mái trường TH Nghi Liên của chúng mk, tôi yêu mùa Hạ, yêu cái màu đỏ rực rỡ gần như cháy bỏng của phượng vĩ, yêu tiếng kêu da diết của chú ve sầu, yêu những cơn mưa rào hối hả, yêu những khuôn mặt khi thì lo lắng, khi thì say mê của lũ học trò bạn bè tôi, tôi yêu tất cả những gì thuộc về nó, giờ phải chia xa sao thấy xúc động bồi hồi....

 Những ngày đầy nắng, giữa sân trường tôi chợt nhận ra một điều gì đó đang đến, muốn và níu kéo giữ tuổi học trò nhưng mà không thể...

Ôi ngôi trường như thể một quê hương...
Khi nghĩ đến chợt nhớ thời áo trắng
Nhớ nón nghiêng che, tóc dài trong nắng
Nhớ tuổi phượng hồng mực tím ngày xưa... 

Nhìn những chùm hoa phượng rực cháy mà tiếc nuối thời học sinh của mình, nhớ rằng mình đã đi qua những chặng đường đẹp nhất, để vững tin tiếp tục bước đi trên con đường mình đã chọn, mở cánh cửa vào tương lai. Có một câu nói đã đã khiến tôi suy nghĩ:“Dòng sông thời gian quả như đang chảy về biển cả, cuối cùng tất cả chúng ta đều phải có những bước đi riêng, không có bến cảng nào là dừng lại mãi mãi, chia tay hôm nay là để cho chúng ta đi tới những tương lai tốt đẹp hơn”. Ta sẽ tiếc lắm, không chỉ là gương mặt thầy cô, những người trao cho ta kiến thức, không chỉ là những người bạn, những người đã cùng sát cánh bên ta suốt từng ấy năm trời, ta còn tiếc cả thời thanh xuân của ta nữa, thanh xuân đã mang đi những gì và níu lại những gì, giờ còn ở lại là những cảm động nằm  trong mỗi trái tim người…Đứng trước ngưỡng cửa của cuộc sống, ta sẽ luôn thầm chúc những điều tốt đẹp nhất cho nhau.

1
11 tháng 5 2019

:))))))

_ Thế giới tràn ngập : MÁU , NỖI CĂM THÙ , SỰ TÀN BẠO , SỰ XẢO TRÁ , ÁC ĐỘC _Tất cả mọi thứ đó làm tôi mất niềm tin vào nhân loại , làm tôi căm ghét chính đồng loài của mình!CON NGƯỜI GIẾT CON NGƯỜI SAO? Thử hỏi những loài vật khác chúng có giết nhau tàn bạo như con người không , chúng có tìm mọi thủ đoạn để giết nhau không , chúng có lừa gạt nhau không?Dưới mắt của chúng, con...
Đọc tiếp

_ Thế giới tràn ngập : MÁU , NỖI CĂM THÙ , SỰ TÀN BẠO , SỰ XẢO TRÁ , ÁC ĐỘC _

Tất cả mọi thứ đó làm tôi mất niềm tin vào nhân loại , làm tôi căm ghét chính đồng loài của mình!

CON NGƯỜI GIẾT CON NGƯỜI SAO?

Thử hỏi những loài vật khác chúng có giết nhau tàn bạo như con người không , chúng có tìm mọi thủ đoạn để giết nhau không , chúng có lừa gạt nhau không?

Dưới mắt của chúng, con người là loại động vật j? Hay là cái loại chuyên đi săn, giết động vật, phá huỷ môi trường sống , chém giết đồng loại?

Tình yêu ở nơi đâu, tôi cần một tình yêu thực sự chân thành, tình thương của lũ con ng này. Khi chúng chém giết lẫn nhau chúng k thấy hối hận s, chúng k thể dừng lại và suy ngẫm được sao? Tại sao?

Con người sống giả tạo, sống vô đạo đức , sống đéo suy nghĩ .

Tất cả là vì cái đéo j mà gây ra chúng:

vì LỢI ÍCH CỦA BẢN THÂN! bao gồm:

- DANH DỰ

- TIỀN BẠC

- TÌNH DỤC

vân vân và mây mây....

Chúng tìm đủ mọi cách để tồn tại và để sống tốt đẹp, hạnh phúc,thoả mãn niềm yêu thích của chính mình nhưng chúng k biết suy nghĩ cho ng khác sao, cho chính nơi mà mình đang sinh sống sao, hay quan tâm nó sẽ ảnh hưởng j đến mọi thứ xung quanh?

T ước có một ngày, một cơn đại hồng thuỷ giáng xuống tàn phá hết mọi thứ để trở về thời kỳ đồ đá khi nào hay có vị thần nào có thể đủ sức giảng cho chúng đạo đức là j! Nhưng bây h thì đã quá muộn, con người chúng ta bây h quá hiện đại, công nghệ quá tiên tiến và chúng quá cứng đầu và chẳng thèm nghe bất cứ lời nói nào của ng khác, chúng sống theo lý tưởng của chúng rồi đến lúc nhận ra rằng mình quá muộn để sửa sai!

Ý KIẾN RIÊNG!

@mii_vivi

3
Trong suy nghĩ của nhiều người, "crush" là viết tắt của một ai đó thường khiến trái tim họ cứ tự nhiên đau nhói, lên xuống thất thường. Crush có thể chưa phải là tình yêu, nhưng đôi khi có thể để lại những vết hằn sâu không kém gì tình yêu thực sự. Nói yêu thì sợ bị từ chối, không nói thì cứ như cái bóng, mãi dõi theo sau lưng người ta, rồi người ta thân thiết với ai đó cũng có...
Đọc tiếp

Trong suy nghĩ của nhiều người, "crush" là viết tắt của một ai đó thường khiến trái tim họ cứ tự nhiên đau nhói, lên xuống thất thường. Crush có thể chưa phải là tình yêu, nhưng đôi khi có thể để lại những vết hằn sâu không kém gì tình yêu thực sự. Nói yêu thì sợ bị từ chối, không nói thì cứ như cái bóng, mãi dõi theo sau lưng người ta, rồi người ta thân thiết với ai đó cũng có thể biến một ngày đẹp trời bỗng nhiên đầy u ám. 

Nút thắt trong lòng những bạn trẻ lỡ không may "dính thính" crush đa số đều mang một phần tự ti trong lòng, cho rằng bản thân chưa hoản hảo, và cảm thấy có chút sợ hãi nếu chẳng may crush trở nên không thích mình vì những khía cạnh chưa hoàn hảo ấy. Nhưng không phải ai cũng vậy. Một số người thì lại dùng chính nút thắt ấy làm động lực cố gắng, cảm thiện mình ngày một tốt đẹp hơn.

0
Một điều mà chúng ta rất ngại nói ra.Tôi nhớ khi còn nhỏ mỗi lần tặng quà cho mẹ đều đặc biệt ghi một tấm thiệp dài. Trước tiên là lời chào, sau đó là lời chúc, cuối cùng là đến lời cảm ơn và không quên nói cho mẹ biết rằng tôi yêu bà nhiều như thế nào.Sau dần, cùng với sự trưởng thành của tôi, giá trị của món quà ngày một lớn hơn. Hồi nhỏ tôi chỉ có thể tặng mẹ...
Đọc tiếp

Một điều mà chúng ta rất ngại nói ra.

Tôi nhớ khi còn nhỏ mỗi lần tặng quà cho mẹ đều đặc biệt ghi một tấm thiệp dài. Trước tiên là lời chào, sau đó là lời chúc, cuối cùng là đến lời cảm ơn và không quên nói cho mẹ biết rằng tôi yêu bà nhiều như thế nào.

Sau dần, cùng với sự trưởng thành của tôi, giá trị của món quà ngày một lớn hơn. Hồi nhỏ tôi chỉ có thể tặng mẹ được một bông hoa, một đôi tất thì lớn lên tôi đã có thể tặng mẹ một bộ mĩ phẩm tốt, một chiếc váy đẹp, một cái túi xách. Nhưng tấm thiệp kèm theo ấy thì ngày một ngắn đi. Cho tới năm gần đây nhất vào ngày 8/3 cũng chỉ còn vẻn vẹn một dòng: “Chúc mẹ ngày quốc tế phụ nữ vui vẻ”

Tôi không biết làm thế nào mà con người chúng ta càng ngày càng ngại thổ lộ tình cảm của mình như thế, nhất là khi đối với những người đặc biệt đã sinh thành và dạy dỗ chúng ta.

Khi chúng ta bước ra ngoài xã hội, rồi có một cậu bạn trai, hoặc một cô bạn gái, hay thậm chí là một người bạn thân thiết, chúng ta dễ dàng nói cảm ơn, xin lỗi, và càng không ngại buông một lời yêu thương, trân trọng.

Nhưng với ba mẹ, chúng ta lại không làm thế, hoặc rất ít.

Tất nhiên, thi thoảng chúng ta vẫn thường chọn cách dễ dàng hơn như ghi vào thiệp, hay gửi tin nhắn. Nhưng tôi luôn tin rằng, việc trực tiếp thổ lộ lời yêu thương với một ai đó luôn là điều đặc biệt thiêng liêng. Bạn đứng trước mặt họ, nhìn vào mặt họ bằng tất cả sự trân thành, kính trọng, biết ơn, rồi nói với họ rằng bạn yêu họ nhiều như thế nào.

Chúng ta không phải là những đứa trẻ nữa. Bạn có biết về những đứa trẻ không, trước khi ba mẹ cho chúng kẹo, hoặc một món đồ chơi, họ thường đặt câu hỏi vui rằng “Con có yêu ba/mẹ không? Con yêu ai hơn?”

Tất nhiên vì để có được thứ mình muốn, chúng sẽ không ngần ngại nói ra lời yêu thương. “Con yêu ba/mẹ nhất”

Những đứa trẻ không giống chúng ta.

Hoặc phải chăng tất cả chúng ta cũng đã từng là đứa trẻ như thế. Nhưng bây giờ, khi đã trưởng thành, bạn sẽ dần nhận thức ra được bạn yêu ba mẹ mình, ngay cả khi họ không cho bạn kẹo hay đồ chơi. Chỉ bởi đơn giản, bạn rõ ràng biết được thứ họ đã cho bạn là cả cuộc đời của họ. Sự sinh thành và nuôi dưỡng,bảo vệ và dạy dỗ.

Vậy tại sao bạn lại không còn nói yêu họ nữa?

Bạn không nói không phải là không yêu, mà chỉ vì cảm thấy điều đó thật khó khăn và ngại ngùng, thậm chí có chút kì cục, nên mãi chẳng thành lời.

Một giải pháp cho bạn, lúc này thì nên sống như là một đứa trẻ. Tất nhiên, đứa trẻ hay nói yêu ba mẹ mình để được cho quà, nhưng cũng chính những đứa trẻ sẵn sàng chạy tới ôm cổ mẹ, ôm chân ba, cười toe toét và nói yêu họ mà chẳng vì lý do gì.

Chẳng ai lại có ý kiến khi nghe một lời yêu thương từ người khác giành cho mình cả đâu, nhất là khi đó còn là ba mẹ của bạn.

Bạn biết cuộc sống này rồi đấy, chúng ta đang sống nhưng lại chẳng biết đâu sẽ là ngày cuối cùng còn được hít thở, tại sao bạn không thể nói lời yêu vào hôm nay?

Và một người không thể biết bạn yêu họ nếu như bạn không nói cho họ biết rằng bạn yêu họ như thế nào.

Tôi yêu bạn. Thế thôi.

---

“Có việc gì mà gọi giờ này thế con?”

“Dạ không có gì, con chỉ muốn nói…”

“Hả sao đấy?”

“Con chỉ muốn nói con yêu mẹ thôi. Hí hí.”

“Ơ. Con bé này hâm nhỉ.”

“Thôi con đi làm nha, muộn làm rồi.”

“Mà…”
“Dạ?”
“Mẹ cũng yêu và nhớ con nhiều. Cố gắng lên con nhé”

“Vâng. Yêu mẹ.”

Họ có thể hơi bất ngờ, họ có thể cảm thấy kì lạ, nhưng chắc chắn một điều rằng, họ thậm chí còn yêu bạn nhiều hơn bạn yêu họ rất rất nhiều. Và hẳn là, họ cũng đã chờ đợi lời nói ấy của con mình từ lâu.

Korea.

27.04.2019.

Nguồn: Sưu tầm

__Đôi lời muốn nói: Tôi thấy bài viết kia rất đứng thực tế mà ta đang trải qua. Vậy bạn có suy nghĩ gì khi đọc bài này?

1
28 tháng 10 2024

O-o mọt sách ko đeo kính?

Các bạn thân mến ,Mình nghĩ trong tuổi học trò ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ và những tình cảm bé nhỏ dành cho nhau cũng là chuyện thường . Các bạn à , đã ai trong số chúng ta crush ai đó chưa riêng mình chưa có đâu , mình nghĩ lến cấp 3 chúng ta mới đủ suy nghĩ đến chuyện đó . Các bạn ạ , nếu các bạn đa thích một ai đó , hãy thích họ thật lòng và bằng cả trái tim , chúng ta nên...
Đọc tiếp

Các bạn thân mến ,

Mình nghĩ trong tuổi học trò ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ và những tình cảm bé nhỏ dành cho nhau cũng là chuyện thường . Các bạn à , đã ai trong số chúng ta crush ai đó chưa riêng mình chưa có đâu , mình nghĩ lến cấp 3 chúng ta mới đủ suy nghĩ đến chuyện đó .

Các bạn ạ , nếu các bạn đa thích một ai đó , hãy thích họ thật lòng và bằng cả trái tim , chúng ta nên suy nghĩ trước khi mình làm chuyện nào đó , đừng như mình nhé , chỉ vì tính nóng nảy và hay đa nghi mà mình đã làm mất đi mội người bạn thân , người ấy rất yêu quý mình .

Sau đây là câu chuyện của bạn mình

Ngày cuối cùng của kỳ thi HKI... Sẽ là kỷ niệm thật đáng trân trọng... Lần đầu tiên trong cuộc đời ngồi thi chung phòng với crush... ^^ Chẳng hiểu sao những giọt nước mắt ấy lại lặng lẽ rơi... Cậu có biết chăng... :<
Hôm nay cậu trực nhật... Cậu vẫn đến như mọi khi thôi... Thùng rác còn nằm ở cuối lớp, là tớ đem đổ đấy... Hôm nay thi Toán gặp ngay thầy dạy Toán :v Chỗ ngồi hôm nay làm tớ cảm thấy hài lòng nhất, tớ có thể nhìn thấy cậu rõ nhất... ^^ Cậu ngồi bàn đầu, tớ ngồi bàn dưới và 2 dãy sát nhau... Vẫn là lặng lẽ dõi theo thôi... <3 Không hiểu nổi tại sao hôm nay lại giỏi Toán đến thế, vì cậu chăng... :D

Tớ lo môn Địa... Câu 2 tự luận tớ không nhớ nên không làm được... :< Sau khi đã xong xuôi rồi thì... tớ lặng lẽ ngồi nhìn cậu... Thật lâu, không rời mắt đi... ^^ Ôi, lúc cậu suy nghĩ cũng xinh, uống nước cũng xinh... Cả lúc khi cậu rảnh rồi, ngồi xếp giấy vu vơ thì cậu trong mắt tớ vẫn dễ thương, xinh xắn đến lạ thường... <3 Lúc cậu gục đi cũng toát lên vẻ đẹp ấy... Tớ... :33 Rồi tớ suy nghĩ nhiều... Nghĩ về bài làm Địa của mình... Nghĩ đến cậu... Rằng suốt 1 tuần qua, nhìn thấy cậu ở khoảng cách gần như thế, tớ thực sự đã quen... Thi xong, biết là nhẹ nhàng hơn đấy... Nhưng tớ nên buồn hay vui đây...? Cứ nghĩ đến lúc mà tớ sẽ không còn được ngồi chung phòng, nhìn cậu nói chuyện, cười đùa lúc ra chơi... Cảm giác như tớ mất đi 1 thứ gì đó rất quan trọng vậy... Tớ đau lắm... :< Lúc ấy, tớ đã không kìm nổi nước mắt nữa... Tớ đã khóc, khóc trong phòng thi... :< Gần 30' ngồi nhìn cậu, suy nghĩ vẩn vơ và khóc thút thít... Nước mắt đã rơi... :<

Tớ nghe ai đó bảo rằng: "Nước mắt của con trai quý lắm..." Vì cậu, tớ đã phải khóc... Tớ không biết phải làm sao nữa... Tớ còn có thể chịu đựng đến khi nào nữa đây... :< Tớ thích cậu <3

Bây giờ vẫn đang khóc... T^T

0