Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Bác gà trống đứng trên mái nhà, vươn cao chiếc cổ dài và kiêu hãnh như một vị vua. Bộ lông đỏ rực của bác lấp lánh dưới ánh nắng, khiến bác trở nên nổi bật giữa bầu trời xanh. Mỗi sáng, bác cất tiếng gáy vang, gọi mặt trời dậy, như một nhạc trưởng chỉ huy bản giao hưởng của buổi bình minh. Bác đi lại trên sân, bước chân mạnh mẽ và tự tin, như thể đang kiểm tra lãnh thổ của mình. Với ánh mắt tinh anh, bác gà trống luôn sẵn sàng bảo vệ đàn gà, thể hiện tình yêu thương và trách nhiệm của một người cha.
Tham khảo

a. Tìm các từ đồng nghĩa trong đoạn văn trên:
-lá bàng ↔ tán bàng (cùng chỉ bộ phận của cây bàng, lá – tán).
-màu xanh non ↔ màu xanh rờn (cùng nghĩa là xanh tươi).
-li ti ↔ nhỏ (cùng chỉ sự nhỏ bé, tuy “li ti” mang sắc thái gợi hình hơn).
b. Tìm 2 từ trái nghĩa với từ "khẳng khiu" và 2 từ đồng nghĩa với từ "chăm chỉ":
-Trái nghĩa với khẳng khiu: xum xuê, sum sê / tươi tốt.
-Đồng nghĩa với chăm chỉ: cần cù, siêng năng.
c. Đặt câu với từ "cây" (đồng âm với từ "cây" trong ngoặc kép trong đoạn văn trên):
-Em trồng một cây cam trước sân nhà.
-Trong lớp, bạn Lan là một cây văn nghệ xuất sắc.
d. Đoạn văn trên tả cảnh gì? Tác giả đã miêu tả theo trình tự nào?
-Đoạn văn tả sự thay đổi màu sắc và dáng vẻ của cây bàng từ mùa đông sang mùa xuân rồi đến mùa hè.
-Trình tự miêu tả: theo thời gian (từ cuối đông → sang xuân → đến hè).
e. Tác giả đã sử dụng biện pháp nghệ thuật nào?
-Nhân hóa: lá bàng “báo tin”, tán bàng “chăm chỉ che mát”.
-So sánh: lá bàng giống như những tấm thiếp màu đỏ.
-Liên tưởng, tưởng tượng: màu xanh bay lên trời rồi thành hạt mưa xuân trở lại.
học tốt! tick cho mik nữa với!!!

Dưới đây là hai câu văn có sử dụng các biện pháp tu từ so sánh, nhân hóa và điệp ngữ:
- So sánh: "Cô ấy đẹp như hoa nở giữa mùa xuân."
- Nhân hóa: "Cơn gió nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc tôi."
- Điệp ngữ: "Mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút trôi qua, tôi đều nhớ về quê hương."

Hồ Chí Minh - vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam đã đi vào huyền thoại. Trong lần về thăm nhà Bác, Nguyễn Đức Mậu đã xúc động viết :
Ngôi nhà thuở Bác thiếu thời
Nghiêng nghiêng mái lợp bao đời nắng mưa
Cuộc đời Bác cũng như muôn con người khác, vẫn giản dị mà đơn sơ, mộc mạc. Ngôi nhà của Bác sao mà quá đỗi bình dị, thân thương, vẫn có những mái lợp nghiêng nghiêng che nắng mưa sương gió, nhà thơ như nghẹn ngào và xúc động trước khung cảnh rất đỗi quen thuộc ấy. Rồi, vào sâu trong căn nhà nhỏ, nhà thơ bắt gặp những vật dụng quen thuộc như " chiếc giường tre", đó không phải là chiếc giường bằng gỗ lim hay bằng những thứ gỗ đắt tiền gì khác, mà đó chỉ là chiếc chõng tre rất đơn sơ, nó như hòa vào đất trời, hòa vào cuộc sống của những người dân lúc bấy giờ. " Võng gai ru mát những trưa nắng hè" chiếc võng ấy, cũng đã ru mát cho tuổi thơ Người như bao con người khác. Phải chăng, sống trong hoàn cảnh như thế, mà sau này con đường giải phóng của Bác bắt đầu từ tình yêu thương nơi đó. Ta cảm nhận được từ Người - một vị lãnh tụ vĩ đại, có lẽ khơi nguồn từ chính nơi Bác sinh ra mà sau này, điều đó cũng đã lan toả vào tâm trí Bác, đức tính ấy đã trở thành một nhân cách lớn trong Hồ Chí Minh.