Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

* Đời sống vật chất:
- Ăn: Nguồn lương thực chính là thóc gạo (gạo nếp và gạo tẻ), ngoài ra còn có khoai, sắn. Thức ăn có các loại cá, thịt, rau, củ.
- Ở: Tập quán ở nhà sàn.
- Nghề sản suất chính: trồng lúa nước, chăn nuôi, nghề thủ công.
- Đi lại chủ yếu bằng thuyền bè trên sông
- Mặc: Nữ mặc áo, váy. Nam đóng khố.
* Đời sống tinh thần:
- Tín ngưỡng:
+ Sùng bái tự nhiên (thờ thần Mặt Trời, thần Sông, thần Núi và tục phồn thực).
+ Tín ngưỡng thờ cúng tổ tiên, sùng kính các anh hùng, người có công với làng nước là nét đặc sắc của người Việt cổ.
- Dần dần hình thành một số tục lệ: cưới xin, ma chay. Lễ hội khá phổ biến, nhất là hội mùa.
- Có tập quán nhuộm răng đen, nhai trầu, xăm mình; cả nam lẫn nữ đều thích đeo đồ trang sức.
Refer
* Đời sống tinh thần:
+ Sùng bái tự nhiên (thờ thần Mặt Trời, thần Sông, thần Núi và tục phồn thực). + Tín ngưỡng thờ cúng tổ tiên, sùng kính các anh hùng, người có công với làng nước là nét đặc sắc của người Việt cổ. - Dần dần hình thành một số tục lệ: cưới xin, ma chay. Lễ hội khá phổ biến, nhất là hội mùa.

Nhà Thanh thực ra được lòng dân chứ em
Nhà Thanh không được lòng dân là do 1 số lý do sau
- Nhà Thanh là người Mãn Châu thống trị Trung Quốc nên người Hán (người nhà Minh cũ) họ không phục.
- Một số đời vua chính sánh kinh tế xã hội nặng nhọc, làm nhân dân đói khổ,
Về cơ bản nhiều vua nhà Thanh có nhiều chính sách hòa hợp dân tộc, phát triển kinh tế tốt nên cái nhìn của nhân dân Trung Quốc về nhà Thanh tương đối cởi mở. Chưa kể chính nhà Thanh đã bị đồng hóa nặng nề vào chính cư dân Hán nên có sự gần gũi nhất định với người Hán.

Vào thời cổ đại Địa Trung Hải, các môn khoa học phát triển chủ yếu là toán, lý, sử, địa. Vào thời kỳ này, các môn khoa học mới thực sụ trở thành khoa học vì độ chính xác của khoa học, đạt tới trình độ khái quát thành địa lý, lý thuyết và nó được thực hiện bởi các nhà khoa học có tên tuổi, đặt nền móng cho ngành khoa học đó
Người Việt cổ thờ thủ lĩnh vì họ coi các thủ lĩnh là những người lãnh đạo tài ba, có khả năng bảo vệ, dẫn dắt và bảo tồn sự sống của cộng đồng. Thủ lĩnh thường được xem là những người có sức mạnh, quyền uy và mối liên hệ đặc biệt với các thế lực siêu nhiên, thần linh. Việc thờ cúng thủ lĩnh không chỉ thể hiện sự kính trọng và tri ân mà còn là cách để kết nối với nguồn lực bảo vệ, giúp bảo đảm sự an lành, thịnh vượng cho cộng đồng. Đồng thời, thủ lĩnh cũng là người bảo vệ sự đoàn kết và phát triển của bộ lạc hay cộng đồng, nên việc thờ họ là một phần của truyền thống tôn kính và giữ gìn di sản văn hóa.