Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Bạn sửa Bốn mươi năm thành Bốn mươi lăm nha!
Mik bổ sung thêm bạn tham khảo ặ:
Quyết tâm học thật chăm ngoan
Cho cô vui vẻ xứng cháu Bác Hồ.
Yêu cô Hằng học chăm chỉ
Không muốn để cô thất vọng về em.
Nghỉ hè năm ngoái, bố mẹ cho em về nhà dì Ngân chơi. Nhà dì Ngân ở gần biển, chính vì thế em rất thích ngắm cảnh biển vào buổi sáng. Ở đó, không khí rất trong lành và cảnh biển mới đẹp làm sao!
Từ đằng xa, ông mặt trời đỏ rực dần dần nhô lên làm cho người ta có cảm giác mặt trời đi ngủ ở dưới biển chứ không phải ở trên trời hay sau những đám mây. Mặt biển nhuốm màu đỏ cam bởi ánh mặt trời và trở nên lóng lánh như một tấm thảm tuyệt đẹp. Từng con sóng rì rào xô vào bờ như một bản nhạc chào buổi sáng êm tai.
Phía đằng xa, mây tím nhạt dần. Trên cao là những lọn mây xanh đã thành hình rõ nét. Khi ông mặt trời nhô lên cao nữa, ban phát ánh sáng xuống tất cả, mọi vật càng trở nên sôi động hơn. Từng đàn chim hải âu chao liệng trên mặt biển thật thanh bình. Các thuyền đánh cá bắt đầu căng buồm ra khơi đánh cá. Tiếng trẻ con, tiếng người lớn làm xôn xao cả một vùng chài. Có những chiếc thuyền đánh cá ra khơi từ đêm hôm trước giờ đã về bến với những sọt cá đầy ắp, trắng phau phau.
Bức tranh biển cả vào buổi sáng thật đẹp và ấn tượng. Chính vì vậy mà đã hơn một năm trôi qua, em vẫn nhớ như in cảnh biển buổi sáng hôm đó. Em ước gì biển cả không bao giờ có bão hay sóng thần mà luôn thanh bình và giàu đẹp như thế.
Dạ cx cảm ơn a vì đã tổ chức ra ý tưởng phát triển hoc24,nếu mọi người thấy vậy chắc họ sẽ thay đổi đc phần nào ấy ạ Nguyễn Thành Trương
Mình thích nhất những cuốn sách của Nguyễn Nhật Ánh, nhưng cuốn sách mình thích nhất là Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ xuất bản ngay năm sinh của mình 2008, nó cũng rất ấn tượng trong mắt của mình.
Cảm xúc thật sâu lắng và hồn nhiên, cuốn sách đó kể về cuộc đời của Mùi khi còn nhỏ, thích đi chơi, ăn, ngủ nhưng khi lớn cuộc đời lại tẻ nhạt và buồn chán, không biết làm gì và đã nghĩ ra một thứ đó ra nghĩ lại tuổi thơ của chính mình rất vui và tuyệt vời. Mùi cũng muốn quay ngược lại tuổi thơ nhưng đã không được rồi.
"Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ "
Nhà văn Nguyễn Nhật Ánh.
Mình không chép mạng đấy nha! Mình đã đọc cuốn sách này rồi!
Trường học của mình là trường THCS Vũ Ninh . Ngôi trường nằm trên con đường trải dài xuống Trung tâm Văn Hoá Kinh Bắc . Mới bước vào trường , bạn có thể thấy một hàng cây xanh và bên cạnh là ngôi nhà nhỏ của bác bảo vệ . Mỗi lúc vào lớp , bác đều lấy dùi trống đánh một hồi trống to và vang . Nếu như bác nghỉ , cô Tổng phụ trách sẽ phát giọng qua míc và loa . Khi tan học , chỉ một lúc sau thôi , ngôi trường im bặt như người đang ngủ . Khi đó , bên ngoài chỉ nghe thấy tiếng xào xạc của những bà quét lá bên cạnh trường . Mình rất yêu ngôi trường của mình . Đây là nơi đã dạy mình rất nhiều kiến thức bổ ích . Mình sẽ mãi không bao giờ quên ngôi trường mến yêu này .
nhưng thái độ của các bạn đối với cô giáo như thế nào
mk sửa nha
bốn mươi năm = bốn mươi lăm
còn bổ sung mk chw nghĩ ra
đợi mk chút nhé