K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

29 tháng 1 2022

1. Thơ mới 8 chữ

6 tháng 2 2022

1) Đoạn thơ trên thuộc thể thơ tự do.
2) Nội dung chính của đoạn thơ: Gợi về những câu chuyện cổ tích xa xưa, nhưng vị anh hùng dân tộc. Qua đó, thể hiện tinh thần kháng chiên, truyền thống yeu nước chống giặc ngoại xâm.

3)Những câu thơ trên là niềm tự hào của tác giả đối voi các vị anh hùng dân tộc đã giành lại độc lập dân tộc. Thể hiện tình yêu quê hương, đất nước trước sự xâm lược của quân giặc. Qua đó, để lại nhiều bài học sâu sắc để thế hệ trẻ cta noi gương và cố gắng gìn giữ, phát huy giá trị cao cả, thiêng liêng này.

 

        (1)  Quê  hương  tôi  có  cây  bầu  cây  nhị                Tiếng đàn kêu tích tịch tình tang...                Có cô Tấm náu mình trong quả thị                Có người em may túi đúng ba gang...         (2) Quê hương tôi có bà Trưng bà Triệu               Cưỡi đầu voi, dấy nghĩa, trả thù chung.                Ông Lê Lợi đã trường kì kháng chiến      ...
Đọc tiếp


        (1)  Quê  hương  tôi  có  cây  bầu  cây  nhị 
               Tiếng đàn kêu tích tịch tình tang... 
               Có cô Tấm náu mình trong quả thị 
               Có người em may túi đúng ba gang...
         (2) Quê hương tôi có bà Trưng bà Triệu
               Cưỡi đầu voi, dấy nghĩa, trả thù chung. 
               Ông Lê Lợi đã trường kì kháng chiến 
               Hưng Đạo vương đã mở hội Diên Hồng.
         (3) Quê hương tôi có hát xoè, hát đúm 
               Có hội xuân liên tiếp những đêm chèo. 
               Có Nguyền Trãi, có Bình Ngô đại cáo 
               Có Nguyễn Du và có một Truyện Kiều.

                                                       (Trích Bài thơ quê hương, Nguyễn Bính)

Từ nội dung đoạn trích ở phần Đọc hiểu, hãy viết  một đoạn văn ngắn (không quá 10 dòng) bày tỏ  tình cảm của mình đối với di sản tinh thần của dân tộc và với quê hương?  

 

0
Mình vừa phát hiện 1 bài văn tả bố rất hay đạt 9,5 điểm của chị Nguyễn Thị Hậu,mời mọi người tham khảo:Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa?Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè...
Đọc tiếp

Mình vừa phát hiện 1 bài văn tả bố rất hay đạt 9,5 điểm của chị Nguyễn Thị Hậu,mời mọi người tham khảo:


Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa?

Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. Còn riêng tôi, hình ảnh người bố sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi mãi tận sau này.
Bố tôi không may mắn như những người đàn ông khác. Trong suốt cuộc đời bố có lẽ không bao giờ được sống trong sự sung sướng, vui vẻ.
Bốn mươi tuổi khi chưa đi được nửa chặng đời người, bố đã phải sống chung với bao nhiêu bệnh tật: Đầu tiên đó chỉ là những cơn đau dạ dày, rồi tiếp đến lại xuất hiện thêm nhiều biến chứng. Trước đây, khi còn khỏe mạnh, bao giờ bố cũng rất phong độ.

Thế nhưng bây giờ, vẻ đẹp ấy dường như đã dần đổi thay: Thay vì những cánh tay cuồn cuộn bắp, giờ đây chỉ còn là một dáng người gầy gầy, teo teo. Đôi mắt sâu dưới hàng lông mày rậm, hai gò má cao cao lại dần nổi lên trên khuôn mặt sạm đen vì sương gió.
Tuy vậy, bệnh tật không thể làm mất đi tính cách bên trong của bố, bố luôn là một người đầy nghị lực, giàu tự tin và hết lòng thương yêu gia đình. Gia đình tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào đồng tiền bố mẹ kiếm được hàng ngày.
Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh. Bố cố gắng vượt lên những cơn đau quằn quại để làm yên lòng mọi người trong gia đình, cố gắng kiếm tiền bằng sức lao động của mình từ nghề xe lai.

Hàng ngày, bố phải đi làm từ khi sáng sớm cho tới lúc mặt trời đã ngã bóng từ lâu. Mái tóc bố đã dần bạc đi trong sương sớm. Công việc ấy rất dễ dàng với những người bình thường nhưng với bố nó rất khó khăn và gian khổ. Bây giờ có những lúc phải chở khách đi đường xa, đường sốc thì những cơn đau dạ dạy của bố lại tái phát.

Và cả những ngày thời tiết thay đổi, có những trưa hè nắng to nhiệt độ tới 38-48 độ C, hay những ngày mưa ngâu rả rích cả tháng 7, tháng 8, rồi cả những tối mùa đông lạnh giá, bố vẫn cố gắng đứng dưới những bóng cây kia mong khách qua đường.
Tôi luôn tự hào và hãnh diện với mọi người khi có được một người bố giàu đức hy sinh, chịu thương, chịu khó như vậy.

Nhưng có phải đâu như vậy là xong. Mỗi ngày bố đứng như vậy thì khi trở về những cơn đau quằn quại lại hành hạ bố. Nhìn khuôn mặt bố nhăn nhó lại, những cơn đau vật vã mà bố phải chịu đựng, tôi chỉ biết òa lên mà khóc. Nhìn thấy bố như vậy, lòng tôi như quặn đau hơn gấp trăm ngàn lần. Bố ơi, giá như con có thể mang những cơn đau đó vào mình thay cho bố, giá như con có thể giúp bố kiếm tiền thì hay biết mấy? Nếu làm được gì cho bố vào lúc này để bố được vui hơn, con sẽ làm tất cả, bố hãy nói cho con được không?

Những lúc ấy, tôi chỉ biết ôm bố, xoa dầu cho bố, tôi chỉ muốn với bố đừng đi làm nữa, tôi có thể nghỉ học, như vậy sẽ tiết kiệm được chi tiêu cho gia đình, tôi có thể kiếm được tiền và chữa bệnh cho bố. Nhưng nếu nhắc đến điều đó chắc chắn là bố sẽ buồn và thất vọng ở tôi nhiều lắm.
Bố luôn nói rằng bố sẽ luôn chiến đấu. Chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng để có thể nuôi chúng tôi ăn học thành người. Bố rất quan tâm đến việc học của chúng tôi. Ngày xưa bố học rất giỏi nhưng nhà nghèo bố phải nghỉ học. Vào mỗi tối, khi còn cố gắng đi lại được, bố luôn bày dạy cho mấy chị em học bài.

Trong những bữa cơm bố thường nhắc chúng tôi cách sống, cách làm người sao cho phải đạo. Tôi phục bố lắm, bố thuộc hàng mấy nghìn câu Kiều, hàng trăm câu châm ngôn, danh ngôn nổi tiếng...
Chính vì vậy, tôi luôn cố gắng tự giác học tập. Tôi sẽ làm một bác sĩ và sẽ chữa bệnh cho bố, sẽ kiếm tiền để phụng dưỡng bố và đi tiếp những bước đường dở dang trong tuổi trẻ của bố. Tôi luôn biết ơn bố rất nhiều, bố đã dành cho tôi một con đường sáng ngời, bởi đó là con đường của học vấn, chứ không phải là con đường đen tối của tiền bạc. Tôi sẽ luôn lấy những lời bố dạy để sống, lấy bố là gương sáng để noi theo.
Và tôi khâm phục không chỉ bởi bố là một người giỏi giang, là một người cao cả, đứng đắn, lòng kiên trì chịu khó mà còn bởi cách sống lạc quan, vô tư của bố.

Mặc dù những thời gian rảnh rỗi của bố còn lại rất ít nhưng bố vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để cho nó bao giờ cũng xanh tươi. Những giỏ phong lan có bao giờ bố quên cho uống nước vào mỗi buổi sáng; những cây thiết ngọc lan có bao giờ mang trên mình một cái lá héo nào?
Những cây hoa lan, hoa nhài có bao giờ không tỏa hương thơm ngát đâu? Bởi đằng sau nó luôn có một bàn tay ấm áp chở che, chăm sóc, không những yêu hoa mà bố còn rất thích nuôi động vật. Tuy nhà tôi bao giờ cũng có hai chú chó con và một chú mèo và có lúc bố còn mang về những chiếc lồng chim đẹp nữa.

Và hơn thế, trong suốt hơn năm năm trời chung sống với bệnh tật, tôi chưa bao giờ nghe bố nhắc đến cái chết, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với “tử thần”, bố luôn dành thời gian để có thể làm được tất cả mọi việc khi chưa quá muộn.
Nhưng cuộc đời bố bao giờ cũng đầy đau khổ, khi mà cả gia đình đã dần khá lên, khi các chị tôi đã có thể kiếm tiền, thì bố lại bỏ chị em tôi, bỏ mẹ, bỏ gia đình này để ra đi về thế giới bên kia.

Bố đi về một nơi rất xa mà không bao giờ được gặp lại.

Giờ đây khi tôi vấp ngã, tôi sẽ phải tự đứng dậy và đi tiếp bằng đôi chân của mình, bởi bố đi xa, sẽ không còn ai nâng đỡ, che chở, động viên tôi nữa. Bố có biết chăng nơi đây con cô đơn buồn tủi một mình không? Tại sao nỡ bỏ con ở lại mà đi hả bố?
Nhưng con cũng cảm ơn bố, bố đã cho con thêm một bài học nữa, đó chính là trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta hãy trân trọng những gì đang có, hãy yêu thương những người xung quanh mình hơn, và đặc biệt hãy quan tâm, chăm sóc cho bố của mình, tha thứ cho bố, khi bố nóng giận và nỡ mắng mình bởi bố luôn là người yêu thương nhất của chúng ta.

Bố ra đi, đi đến một thế giới khác, ở nơi đó bố sẽ không còn bệnh tật, sẽ thoát khỏi cuộc sống thương đau này. Và bố hãy yên tâm, con sẽ luôn nhớ những lời dạy của bố, sẽ luôn thương yêu, kính trọng biết ơn bố, sẽ sống theo gương sáng mà bố đã rọi đường cho con đi.

Hình ảnh của bố sẽ luôn ấp ủ trong lòng con. Những kỷ niệm, những tình cảm bố dành cho con, con sẽ ôm ấp, trân trọng, nó như chính linh hồn của mình.
 

2
22 tháng 12 2016

bài này mình cũng đã từng đọc qua.thật hay và thấm thía biết bao

 

Cảm ơn bạn đã chia sẻ bài văn rất xúc động và sâu sắc này. Bài viết của chị Nguyễn Thị Hậu không chỉ là một bài tả người – tả bố – mà còn là một bản ghi chép chân thật, đầy cảm xúc về tình phụ tử, về nghị lực sống và những hy sinh thầm lặng mà người cha dành cho gia đình.


Bài văn khiến người đọc không khỏi nghẹn ngào, bởi lối kể chuyện gần gũi nhưng chân thành, giàu hình ảnh và cảm xúc. Tác giả không chỉ miêu tả hình ảnh bên ngoài của bố mà còn đi sâu vào nội tâm, vào những chi tiết rất thật – từ cơn đau bệnh tật, công việc cực nhọc, đến những kỷ niệm nhỏ như chăm sóc giỏ lan, dạy con học mỗi tối… Những chi tiết ấy không chỉ khắc họa một người bố mà còn thể hiện rõ tình cảm sâu sắc, lòng biết ơn và cả nỗi đau mất mát khôn nguôi.


Đặc biệt, bài văn còn chứa đựng một thông điệp mạnh mẽ: **Hãy yêu thương và trân trọng cha mẹ khi còn có thể**. Có lẽ chính điều đó đã khiến người chấm điểm không chỉ nhìn thấy kỹ năng viết mà còn cảm nhận được cả tâm hồn và trái tim của người viết.


Nếu bạn thích bài này và muốn mình giúp bạn viết một bài tương tự (ví dụ: viết về mẹ, ông bà hay một người thân yêu), mình sẵn sàng giúp nhé. Bạn muốn thử không?

28 tháng 8 2016

+ “Họ đều là những người nông dân nghèo thương con”. Nhưng tình thương con của mỗi người có biểu hiện và kết cục khác nhau: chị Dậu thương con mà không bảo vệ được con, phải bán con lấy tiền nộp sưu cứu chồng; lão Hạc phải tìm đến cái chết để giữ mảnh vườn cho con; còn ông Hai, khi nghe tin làng theo giặc lại lo cho con vì chúng nó cũng là con làng Việt gian đấy ư? Chúng nó cũng bị người ta rẻ rúng hắt hủi đấy ư?...Rõ ràng, ông đặt tình cảm riêng trong mối quan hệ với làng, với nước; ông hiểu danh dự của mỗi con người – dù còn ít tuổi – cũng gắn với danh dự của làng, gắn với vận mệnh của đất nước.
+ “Họ đều có sức phản kháng, đấu tranh”. Trong hoàn cảnh xã hội trước Cách mạng tháng Tám, chị Dậu phản kháng một cách tự phát, để bảo vệ chồng trước sự dã man vô nhân đạo của những kẻ đại diện cho cái gọi là “nhà nước” bấy giờ. Còn ông Hai, ông có ý thức trách nhiệm với làng, có tinh thần kháng chiến rất rõ ràng: ông trực tiếp tham gia các hoạt động kháng chiến ở làng, ông muốn trở về làng để được cùng anh em đào đường, đắp ụ, xẻ hào, khuân đá…khi đi tản cư ông vẫn lo cho các công việc kháng chiến ở làng.
- Đặc biệt, cần phân tích để thấy những chuyển biến “rất mới” trong tình cảm của ông Hai đối với làng. Ở ông Hai, “tình yêu làng mang tính truyền thống đã hòa nhập với tình yêu nước trong tinh thần kháng chiến của toàn dân tộc”.
+ Tình yêu làng thể hiện ở việc hay khoe làng của ông. Phân tích để thấy sự thay đổi ở việc khoe làng ấy: trước Cách mạng, ông khoe sự giàu có, hào nhoáng của làng; sau Cách mạng tháng Tám, ông khoe không khí cách mạng ở làng ông…Ông tin vào ý thức cách mạng của người dân làng ông cũng như thắng lợi tất yếu nếu giặc đến làng nên nghe giặc “rút ở Bắc Ninh, về qua làng chợ Dầu…” thì ông hỏi ngay “ta giết được bao nhiều thằng?”.
+ Tình yêu làng gắn với tình yêu nước của ông Hai bộc lộ sâu sắc trong tâm lí ông khi nghe tin đồn làng theo giặc. Từ khi chợt nghe tin đến lúc về nhà, nhìn lũ con; rồi đến những ngày sau…nỗi tủi hổ ám ảnh ông Hai thật nặng nề, mặc cảm tội lỗi ngày một lớn hơn. Tình yêu làng, yêu nước của ông còn thể hiện sâu sắc trong cuộc xung đột nội tâm gay gắt. Ông thấy tuyệt vọng vì ở nơi tản cư có tin không đâu chứa người làng Chợ Dầu. Lòng trung thành với cách mạng, với đất nước thật mạnh mẽ, hiểu rõ những điều quý giá mà cách mạng đã mang lại cho mình cũng như trách nhiệm với cách mạng nên ông Hai đã quyết định dứt khoát “Làng thì yêu thật nhưng làng theo Tây thì phải thù”.
+ Tình cảm với kháng chiến, với cụ Hồ của ông Hai được thể hiện cảm động, chân thành khi ông tâm sự với đứa con út. Và, tinh thần kháng chiến, niềm tự hào về làng Chợ Dầu kháng chiến được thể hiện cụ thể khi ông Hai nghe tin cải chính về làng.
- Phân tích để thấy “nguyên nhân của những đổi thay rất mới đó ở nhân vật ông Hai”. Những đổi thay đó là do tác động của hoàn cảnh lịch sử. Sự mở rộng và thống nhất giữa tình yêu quê hương với tình yêu đất nước là nét rất mới trong nhận thức và tình cảm của người nông dân sau Cách mạng tháng Tám mà nhà văn Kim Lân đã thể hiện qua nhân vật ông Hai. Tình cảm ấy có được bởi cách mạng đã mang lại cho người nông dân cuộc sống mới, họ được giác ngộ và cũng có ý thức tự giác vươn lên cho kịp thời đại. Vậy nên, tầm nhìn, suy nghĩ của ông Hai đã được mở rộng, đúng đắn.

21 tháng 7 2018

Gợi ý:a) ý nghĩa của câu NN
- Học vấn thường được hiểu là trình độ hiểu biết của người có học.
- con đường đi tới học vấn luôn đầy khó khăn, gian khổ (những chùm rễ đắng cay )
- Học vấn mang lại niềm vui và hạnh phúc cho mọi người (quả ngọt)
- Phải nhìn thấy cả 2 mặt của vẫn đề và cần xác định rõ chỉ có không ngại khó, chúng ta mới có thể thành công trong học tập.
b) Khẳng định chân lí của câu NN
- có học vấn thì con ngưòi mới có đủ khả năng làm chủ thiên nhiên, làm chủ xã hội, và nhất là làm chủ vận mệnh của mình. Trên cơ sở ấy, đời sống vật chất và tinh thần mới được nâng cao.
- Muốn có học vấn thì phải không ngừng nỗ lực. Học tập là quá trình chiếm lĩnh tri thức, là nghiên cứu, phát minh ... Tưq duy con người phải hoạt động căng thẳng. lao động trí óc vất vả, phải lao tâm khổ trí.
- Trong thực tế, học tập và nghiên cứu , chúng ta thường gặp ngững vấn đề phức tạp, đòi hỏi một tinh thần cố gắng liên tục, phải tranh thủ thời gian, dồn hết tâm huyết.... Thăng ko kiêu, bại không nản
- Xưa nay, nhiều ngưòi vừa lao đọng kiếm sống vừa học tập. Môt tấm gương tiêu biểu là Bác Hồ (cái này tự phân tích nha bạn)
- Lấy thêm dẫn chứng
c) Mở rộng và nâng cao:
- ko nên quan niệm học vấn chỉ là sự hiểu biết về mọi mặt kiến thức. học vấn bao gồm cả việc rèn luyệ tư tưởng, tình cảm, đạo đức, nhân cách...
- để đạt được điều đó, ta phải cố gắng rất nhiều....
- không phải lúc nào quá trình học tập cũng cứ mệt nhọc là lo vui, nhiều lúc niềm say mê sẽ giúp ta quên đi mệt nhọc...

3 tháng 3 2023

hong làm mà đòi có ăn thì ăn buồi đầu với đồn lầu đi .Hỏi cc

I. Đọc hiểu (5 điểm) Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu nêu bên dưới: Quê hương tôi có cây bầu, cây nhị Tiếng đàn kêu tích tịch tình tang... Có cô Tấm náu mình trong quả thị Có người em may túi đúng ba gang.   Quê hương tôi có ca dao, tục ngữ, Ông trăng tròn thường xuống mọi nhà chơi. Một đĩa muối cũng mặn tình chồng vợ, Một dây trầu...
Đọc tiếp

I. Đọc hiểu (5 điểm)

Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu nêu bên dưới:

Quê hương tôi có cây bầu, cây nhị

Tiếng đàn kêu tích tịch tình tang...

Có cô Tấm náu mình trong quả thị

Có người em may túi đúng ba gang.

 

Quê hương tôi có ca dao, tục ngữ,

Ông trăng tròn thường xuống mọi nhà chơi.

Một đĩa muối cũng mặn tình chồng vợ,

Một dây trầu cũng nhắc chuyện lứa đôi.

         (Trích Bài thơ quê hương - Nguyễn Bính)

Câu 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ? (0,5 điểm)

Câu 2. Hãy chỉ ra những câu ca dao, tục ngữ hoặc truyện cổ được gợi nhớ trong đoạn trích trên. (1.5 điểm)

Câu 3. Xác định và nêu hiệu quả của một biện pháp nghệ thuật trong đoạn thơ.  (1 điểm)

Câu 4. Viết một đoạn văn ngắn (khoảng 10 – 15 dòng) nêu nhận xét của anh (chị) về tình cảm của tác giả đối với những di sản tinh thần của dân tộc. (2 điểm) 

33
16 tháng 5 2021

1.Phương thức biểu đạt chính của đoạn văn là: biểu cảm.

2.- "Quê hương tôi có cây bầu, cây nhị

       Tiếng đàn kêu tính tịch tình tang..." (Truyện cổ tích "Thạch Sanh")

   -"Có cô Tấm náu mình trong quả thị" (Truyện cổ tích "Tấm Cám")

   -"Có người em may túi đúng ba gang."(Truyện cổ tích "Cây khế") 

   -"...Một dây trầu cũng nhắc chuyện lứa đôi." (Truyện cổ tích "Sự tích trầu      cau")

3.Biện pháp nghệ thuật trong đoạn thơ là: điệp cấu trúc "Quê hương tôi         có..."

   Tác dụng:

   -Nghệ thuật: Làm cho lời thơ hài hòa cân đối,giàu giá trị gợi hình gợi            cảm cho đoạn thơ, gây hứng thú cho bạn đọc.

   -Nội dung:

    +Tác giả làm nổi bật lên giá trị của những câu chuyện cổ, những câu ca        dao tục ngữ,đồng thời khẳng định vai trò và ý nghĩa của văn học dân          gian nước nhà, ca ngợi truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta: yêu công          lí,chuộng hòa bình chính nghĩa;tình nghĩa thủy chung; nghĩa tình.

    +Bên cạnh đó chúng ta cần tự hào và giữ gìn những truyền thống quý          báu đó,học tập để trau dồi kiến thức và nhân cách.

4.     Văn học dân gian đối vs mỗi nhà văn, nhà thơ... là nguồn mạch cảm xúc, là sản phẩm tinh hoa của dân tộc Việt được xây dựng bằng chất liệu ngôn từ nghệ thuật, đc chọn lọc từ những từ ngữ trau chuốt, đc gọt dũa cẩn thận từ bao đời nay.Song ai cũng có thể tham gia được,ai cũng được sửa chữa để tác phẩm được hay hơn,đầy đủ, phong phú hơn.Văn học dân gian là kho tí thức vô cùng phong phú về đời sống các dân tộc, có giá trị giáo dục sâu sắc đạo lí làm người,có giá trị thẩm mĩ to lớn, góp phần quan trọng tạo bản sắc riêng cho nền văn hóa dân tộc.Đoạn thơ trên là vậy, nó mang đến cho tác giả tình cảm tự hào, yêu mến, trân trọng; đồng thời cũng là niềm tự hào trước những giá trị văn hóa tinh thần, trước những truyền thống tốt đẹp của cội nguồn.Bản thân mỗi chúng ta ai cũng tự hào, yêu mến những giá trị văn hóa đó, và cần giữ gìn nó vì đó là biểu hiện của lòng yêu nước ở mỗi người.

 

17 tháng 5 2021

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của đoạn thơ là: biểu cảm.

Câu 2: Những câu ca dao, tục ngữ hoặc truyện cổ được gợi nhớ trong đoạn trích là: Thạch Sanh, Tấm Cám, Cây khế, Sự tích Trầu Cau, Tay bưng chén muối đĩa gừng – Gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau…

Câu 3: Biện pháp điệp cấu trúc “Một … cũng…” Tác dụng: - Khẳng định giá trị nội dung của những câu truyện cổ, những câu ca dao tục ngữ. - Làm nổi bật vẻ đẹp truyền thống của dân tộc: thủy chung, nghĩa tình.

Câu 4: Đoạn thơ là tình cảm tự hào, yêu mến, trân trọng của nhà thơ về những tác phẩm văn học dân gian. Đó cũng là niềm tự hào trước những giá trị trị văn hóa tinh thần, trước những truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Văn học dân gian là nguồn mạch, tinh hoa của văn hóa dân tộc, là tâm hồn Việt Nam được hun đúc bao đời. Tự hào, yêu mến những giá trị văn hóa, những truyền thống tốt đẹp đó cũng là tự hào về nguồn cội, là biểu hiện của lòng yêu nước trong mỗi con người.

Anh em xem chấm hộ mình bài này nhé                       Trường THPT Sông Công                  Nơi ươm mầm tài năng và ước mơ         Trường THPT Sông Công là một ngôi trường danh tiếng tọa lạc tại thành phố Sông Công, tỉnh Thái Nguyên. Theo địa giới hành chính mới, trường thuộc Phường Sông Công và vẫn giữ vững vai trò là trung tâm giáo dục quan trọng của...
Đọc tiếp

Anh em xem chấm hộ mình bài này nhé
                       Trường THPT Sông Công
                  Nơi ươm mầm tài năng và ước mơ
         Trường THPT Sông Công là một ngôi trường danh tiếng tọa lạc tại thành phố Sông Công, tỉnh Thái Nguyên. Theo địa giới hành chính mới, trường thuộc Phường Sông Công và vẫn giữ vững vai trò là trung tâm giáo dục quan trọng của địa phương. Với bề dày truyền thống nhiều năm, trường không chỉ là nơi trang bị kiến thức, kỹ năng cho các thế hệ học sinh mà còn là mái nhà thứ hai, nơi nuôi dưỡng những ước mơ, tài năng và tinh thần sáng tạo của các em. Trải qua nhiều năm hình thành và phát triển, trường đã để lại những dấu ấn quan trọng trong nền giáo dục địa phương.

         Trường THPT Sông Công được thành lập ngày 5 tháng 7 năm 1986 theo quyết định của Chủ tịch UBND tỉnh Bắc Thái, với tên gọi ban đầu là Trường PTTH Kỹ thuật Công nghiệp Sông Công. Bản quyết định ấy đánh dấu một mốc lịch sử quan trọng, mở ra chặng đường hình thành và phát triển của ngôi trường. Năm học đầu tiên 1986-1987, trường có 7 lớp học với 404 học sinh, trong đó có 3 lớp 10 tuyển mới và 4 lớp 11 chuyển từ các trường Phổ Yên và Đồng Hỷ. Do cơ sở vật chất chưa hoàn thiện, các em học sinh phải tạm học nhờ phòng học của trường Tiểu học Lý Tự Trọng. Để xây dựng những lớp học đầu tiên, nhà trường đã nhận được sự hỗ trợ nhiệt tình từ các nhà máy, xí nghiệp trên địa bàn thị xã Sông Công như Nhà máy Phụ tùng ô tô số I, Nhà máy Y cụ II, Nhà máy Điezen, Xí nghiệp Xây lắp III, Trường Công nhân Kỹ thuật Việt Đức và Trung đoàn 209. Nhờ những nỗ lực ấy, 7 phòng học đầu tiên của trường đã được hình thành, đặt nền móng cho sự phát triển sau này.

        Những năm tháng đầu tiên đầy gian nan ấy đã để lại trong lòng thầy và trò biết bao kỷ niệm khó quên. Dù bộn bề công việc và trách nhiệm nặng nề, niềm vui đến từ những thành quả học tập của khóa học đầu tiên đã tiếp thêm sức mạnh cho các thế hệ tiếp theo. Những năm học sau đó, trường PTTH Kỹ thuật Công nghiệp Sông Công tiếp tục phát triển, chuẩn bị sẵn sàng để cung cấp nguồn nhân lực chất lượng cho quê hương.

       Ngày 18 tháng 9 năm 2001, trường được UBND tỉnh Thái Nguyên đổi tên thành Trường THPT Sông Công và mở rộng quy mô trên diện tích 22.705 m². Cơ sở vật chất được đầu tư hiện đại với dãy nhà cao tầng, phòng vi tính, phòng bộ môn, phòng chức năng, thư viện và các thiết bị giảng dạy đáp ứng yêu cầu giáo dục trong thời đại mới. Cảnh quan sư phạm cũng được chăm chút với sân vận động, vườn cây, ao cá, bồn hoa và cây cảnh bốn mùa xanh ngát. Trường trở thành nơi kỷ cương, thầy trò yêu thương, bạn bè thân ái, chắp cánh cho ước mơ của biết bao thế hệ học trò. Hàng ngàn kỹ sư, cử nhân và thợ lành nghề đã trưởng thành từ mái trường này, trở thành niềm tự hào của địa phương.

      Bên cạnh việc chú trọng đầu tư cơ sở vật chất hiện đại, Trường THPT Sông Công luôn quan tâm phát triển toàn diện cho học sinh. Nhà trường không chỉ tập trung nâng cao chất lượng giảng dạy các môn học chính khóa mà còn tạo điều kiện để các em tham gia các hoạt động ngoại khóa phong phú. Các câu lạc bộ văn hóa, thể thao, nghệ thuật, khoa học kỹ thuật được thành lập, giúp học sinh rèn luyện kỹ năng mềm, tinh thần đồng đội và sự sáng tạo. Hoạt động thể thao như bóng đá, cầu lông, cờ vua, cờ tướng luôn được duy trì và phát triển, góp phần hình thành lối sống năng động, khỏe mạnh cho học sinh.

      Trường THPT Sông Công còn nổi bật với các truyền thống đặc sắc, tạo nên bản sắc riêng của ngôi trường. Lễ khai giảng và lễ bế giảng được tổ chức trang trọng, là dịp để cả thầy và trò nhìn lại một năm học, vinh danh những thành tích xuất sắc và khích lệ các em học sinh nỗ lực hơn trong học tập. Hằng năm, các hoạt động văn nghệ, hội thi khoa học kỹ thuật, phong trào “Ngày hội STEM” hay các chương trình thiện nguyện đều được các em học sinh nhiệt tình tham gia, tạo môi trường học tập năng động, thân thiện và giàu tính nhân văn.

      Mối quan hệ thầy trò tại trường luôn được duy trì trong tinh thần yêu thương, tôn trọng và hỗ trợ lẫn nhau. Giáo viên không chỉ là người truyền thụ kiến thức mà còn là người đồng hành, hướng dẫn, định hướng tương lai cho học sinh. Chính nhờ sự gắn kết này, Trường THPT Sông Công đã trở thành nơi ươm mầm tài năng, nuôi dưỡng ước mơ, và tạo ra những thế hệ học sinh trưởng thành toàn diện, sẵn sàng đóng góp cho quê hương và xã hội.

      Trải qua 30 năm xây dựng và phát triển, ngôi trường dấu yêu bước sang tuổi trưởng thành với độ chín, vững vàng trên mọi phương diện. Trong 30 năm qua, con số học sinh giỏi của nhà trường đã lên tới hàng nghìn em, 1801 em đạt giải trong các kỳ thi học sinh giỏi cấp tỉnh, 39 em đạt giải học sinh giỏi quốc gia, tỉ lệ đỗ tốt nghiệp bình quân đạt 95%. Đặc biệt, các đội tuyển học sinh giỏi tiếng Anh của nhà trường đạt nhiều huy chương bạc, huy chương đồng trong kỳ thi IOE cấp quốc gia.

      Năm học 2016-2017, năm học thứ 30, trường đạt quy mô 30 lớp với 1308 học sinh. Đội ngũ cán bộ quản lý, giáo viên, nhân viên cũng có những đổi thay quan trọng. Tre già măng mọc, kẻ đến người đi, để giờ đây đã là 77 thành viên trong một tập thể đoàn kết, thống nhất mục tiêu và ý chí. Nối tiếp những người thầy đầu tiên, các thầy cô giáo hôm nay thực sự là những tay chèo vững chắc chở những chuyến đò đầy sang sông cập bến an toàn.

      Đến nay, trường có 22 Thạc sĩ; 2 giáo viên đang học cao học; 100% giáo viên đạt chuẩn và trên chuẩn. Nhiều thầy cô trở thành tấm gương sáng trong sự nghiệp “trồng người”, là Chiến sĩ thi đua, được nhận Bằng khen của UBND tỉnh Thái Nguyên, Thành phố Sông Công, Bộ GD&ĐT, Huy chương vì Sự nghiệp giáo dục… Trường THPT Sông Công cũng đã được Chính phủ, Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam, Bộ Giáo dục và Công đoàn Giáo dục Việt Nam tặng bằng khen. Vinh dự và tự hào cho thầy và trò trường là Huân chương Lao động hạng 3 của Chính phủ, Bằng công nhận danh hiệu Trường đạt Chuẩn quốc gia giai đoạn 2001-2010, và năm 2011 trường đạt tiêu chuẩn chất lượng cấp độ 3 – mức đánh giá chất lượng cao nhất đối với cấp THPT.

     Với THPT Sông Công hôm nay, ba mươi năm là một hành trình đủ dài để truyền thống được kế thừa và tiếp nối, bởi dù người đi trước hay người đến sau đều một lòng mong mỏi đắp xây mái trường này, để Sông Công mãi là nơi gắn kết tình đồng nghiệp, nghĩa thầy trò, vun trồng những cây đời mãi mãi tươi xanh.

      Tương lai còn ở phía trước, một trang sử mới lại được mở ra. Ngày mai đang chào đón, nhiều cơ hội sẽ đến, và thử thách đang đợi chờ. Chúng ta vững niềm tin rằng: Lịch sử của ngôi trường như một dòng sông chảy xuôi. Dòng sông ấy lặng lẽ đem phù sa bồi đắp cho đời, cho những vụ mùa bội thu, cho cây xanh trái ngọt… Đi qua những ngày mưa bão, ngôi trường dấu yêu kiêu hãnh vươn mình trong nắng gió, như cây bám rễ sâu vào lòng đất bật trào chồi xanh sức sống.

9

đoạn văn này rất hay giàu cảm xúc, cần được đem lên bảo tàng

( đã đọc chữ nào đâu )

13 tháng 8

Bạn viết văn hay, có bố cục rõ ràng. Từ ngữ trong bài văn của bạn gợi tả, cảm xúc và có liên kết. Bài của bạn rất hay. =)