Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

a. Tượng hình: lom khom
Tượng thanh: bùng boong, loẹt quẹt
b. Các từ đó miêu tả hình dáng và hành động của những đồ vật trong nhà như nồi, chổi đã được nhân cách hoá.

Trong bài thơ "Buổi sáng nhà ga", nhà thơ Trần Đăng Khoa đã sử dụng biện pháp nhân hóa bằng cách dùng từ xưng hô với các sự vật để tạo ra một bức tranh cảnh vật sống động và giúp người đọc cảm nhận được không khí buổi sáng.
Một số ví dụ về cách xưng hô trong bài thơ:
1."Nhà ga ơi!": Nhà thơ gọi nhà ga như một người bạn thân, tạo ra sự gần gũi và thân thiết.
2."Cây xanh ơi!": Cây xanh được xưng hô như một người bạn, tạo ra sự sống động và thân thiện.
3."Ánh sáng ơi!": Ánh sáng được xưng hô như một người thân, tạo ra sự ấm áp và rực rỡ.
Các cách xưng hô này giúp tạo ra một bức tranh cảnh vật sống động và gần gũi, khiến người đọc có thể cảm nhận được không khí buổi sáng và tạo nên một trạng thái tâm lý thoải mái và yên bình.

Trong văn bản "Tôi đi học", nhà văn Thanh Tịnh đã sử dụng khá nhiều những hình ảnh so sánh giàu giá trị biểu cảm. Nghĩ đến những ngày đầu tiên đi học, tác giả bồi hồi viết: "Tôi quên thể nào được những cảm giác trong sáng ấy nảy nở trong lòng tôi như mấy cành hoa tươi mỉm cười giữa bầu trời quang đãng". Hồi tưởng lại ngày đầu tiên đi học, tác giả lại thấy mình đã có những ý nghĩa mà chúng "thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi". Nhìn những cô cậu học trò ngày đầu tiên đến lớp như mình, nhân vật tôi lại có một niềm đồng cảm sâu sắc: "Họ như con chim con đứng trên bờ tổ, nhìn quãng trời rộng muốn bay, nhưng còn ngập ngừng e sợ. Họ thèm vụng và ước ao thẩm được như những người học trò cũ, biết lớp, biết thầy để khỏi phải rụt rè trong cảnh lạ." Những so sánh nêu trên xuất hiện ở các thời điểm khác nhau để diễn tả những cảm xúc phong phú của nhân vật “tôi”. Các hình ảnh so sánh rất nhẹ nhàng, đẹp đẽ: mấy cánh hoa tươi, làn mây lướt, con chim non,... Nhờ các hình ảnh giàu sức gợi cảm mà cảm giác và ý nghĩ của nhân vật tôi được thể hiện cụ thể, rõ ràng hơn, đồng thời cũng gợi ra cho truyện cái chất thơ trong trẻo.
#Walker

Cái hay trong hai câu thơ là :
Tác giả Trần Đăng Khoa đã sử dụng biện pháp nghệ thuật nhân hóa. Cây tre vốn là một sự vật vô chi vô giác đã được nhân hóa bằng những từ xưng hô của người là '' chị ''. Cây tre còn có hành động '' chải tóc ''. Cách nhân hóa đã làm cho cây tre giống như một người thiếu nữ đang làm duyên làm dáng mà mặt ao lại trở thành một chiếc gương soi khổng lồ. Hình ảnh những đám mây cũng được tác giả nhân hóa bằng từ '' nàng '' và với cách từ nhân hóa là '' ghé '', '' soi '' cho thấy mây hiện lên cũng giống như người con gái mặc chiếc áo trắng của mình ngắm nghĩa trước mặt ao. Nhà thờ dùng nghê thuật nhân hóa khiến cho khung cảnh làng quê hiện lên thật sống động, hữu tình. Qua đó, nhà thơ có một sự quan sát tinh tế và liên tưởng độc đáo để bộc lộ tình yêu quê hương của mình.
trong bài thơ buổi sáng nhà em có 2 câu thơ mà em cảm thấy rất hay chính là câu:
chị tre chải tóc bên ao
nàng mây áo trắng ghé vào soi gương.
câu thơ trên đã sử dụng biện pháp nhân hóa xưng hô với vật như xưng hô với người đã giúp cho em cảm nhận được một bức tranh cảnh vật thật đẹp để sống động và cũng rất gần gũi với con người

Chị Dậu là một người yêu thương chồng con tha thiết, đảm đang, hiền dịu và tháo vát nhưng có sức sống mạnh mẽ, có tinh thần phản kháng tiềm tàng. Sau khi anh Dậu bị trói và cùm kẹp ở ngoài đình làng, bị bọn người nhà Hào Lí khiêng về. Chị đã nấu cháo, quạt cho nguội cháo rồi đi rón rén, ngồi xem chồng ăn có ngon miệng không. Qua đó, thể hiện chị Dậu là người phụ nữ đảm đang, dịu dàng và tận tụy hết lòng yêu thương chăm sóc chồng. Anh Dậu vừa được cứu, chưa tỉnh lại, bưng bát cháo được đưa lên miệng chưa kịp húp thì bọn cai lệ và người nhà lý trưởng từ ngoài sầm sập xông vào. Lúc đầu chị đã hết sức lễ phép, nhã nhặn vì chị biết chúng là “người nhà nước" còn chồng chị là kẻ cung đinh có tội. Chị "run run" xin khất rồi vẫn tha thiết van nài. Đến lúc cai lệ sầm sập đến chỗ anh Dậu định trói, chị xám mặt chạy đến đỡ tay hắn và năn nỉ "cháu van ông, nhà cháu vừa mới tỉnh được một lúc ông tha cho", nhưng đến khi chính mình bị đánh, chị Dậu tức quá không thể chịu được, liều mạng cự lại bằng lí xưng hô ngang hàng, chị đứng lên và nói: "Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ". Cai lệ tát vào mặt chị rồi hắn cứ nhảy vào chói anh Dậu, chị nghiến hai hàm răng: "Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem". Chị đã đứng lên với niềm căm phẫn ngùn ngụt tư thế đứng trên đầu kẻ thù đè bẹp đối phương đấu lực với chúng, bằng tất cả sức mạnh của lòng căm thù tức giận ấy, chị Dậu đã túm lấy cổ tên cai lệ ấn dúi ra cửa, lần lượt, người đàn bà lực điền này đã quật ngã tên cai lệ và người nhà lý trưởng. Trước những hành động hung bạo, độc ác, đểu cáng của bọn hào lý tham lam hống hách chị Dậu đã vùng dậy đứng lên đấu tranh để bảo vệ mạng sống cho chồng. Chị Dậu chính là đại diện tiêu biểu cho tầng lớp phụ nữ nông dân Việt Nam xưa thật giàu sức sống dưới ách áp bức của chế độ nửa thực dân nửa phong kiến khi chưa bắt gặp ánh sáng Đảng.
Bài thơ Buổi sáng nhà em của Trần Đăng Khoa là một bức tranh sinh động về cuộc sống thường ngày ở vùng quê Việt Nam. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng đầy hình ảnh để tái hiện một buổi sáng bình yên, nơi con người và thiên nhiên hòa quyện với nhau.
Phân tích nội dung
Bài thơ mở ra với những hình ảnh quen thuộc của một buổi sáng ở làng quê:
Tác giả đã khéo léo sử dụng biện pháp nhân hóa để biến những sự vật vô tri vô giác thành những nhân vật có cảm xúc, hành động, tạo nên một không gian thơ mộng, đầy màu sắc.
Phân tích nghệ thuật
Ý nghĩa bài thơ
Bài thơ không chỉ đơn thuần miêu tả một buổi sáng ở quê mà còn thể hiện tình yêu thiên nhiên, tình cảm gia đình và sự gắn bó với quê hương. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về vẻ đẹp bình dị của cuộc sống, nơi những điều nhỏ bé cũng có thể mang lại niềm vui và sự ấm áp.
Bài thơ Buổi sáng nhà em của Trần Đăng Khoa là một bức tranh sinh động về cuộc sống thường ngày ở vùng quê Việt Nam. Tác giả đã sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi nhưng đầy hình ảnh để tái hiện một buổi sáng bình yên, nơi con người và thiên nhiên hòa quyện với nhau.
Phân tích nội dung
Bài thơ mở ra với những hình ảnh quen thuộc của một buổi sáng ở làng quê:
Tác giả đã khéo léo sử dụng biện pháp nhân hóa để biến những sự vật vô tri vô giác thành những nhân vật có cảm xúc, hành động, tạo nên một không gian thơ mộng, đầy màu sắc.
Phân tích nghệ thuật
Ý nghĩa bài thơ
Bài thơ không chỉ đơn thuần miêu tả một buổi sáng ở quê mà còn thể hiện tình yêu thiên nhiên, tình cảm gia đình và sự gắn bó với quê hương. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về vẻ đẹp bình dị của cuộc sống, nơi những điều nhỏ bé cũng có thể mang lại niềm vui và sự ấm áp.