K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 giờ trước (9:15)

Đoạn kett truyện gợi lên trong em cảm giác tiếcc nuối và xót xa. Hình ảnh thầy hằng ngày đi tìm dáng Thiên Lý cho thấy tình cảm sâu nặng và nỗi nhớ khôn nguôi. Qua đó, em càng hiểu rõ hơn về tình thầy trò và trân troong hơn những cơ hội được đến trường của mình.

                                   12 sao nghĩ về nhau như thế nào?Bạch Dương (Dương Cưu) (21/03 – 19/04)Kim Ngưu trong mắt Bạch Dương: “Nên đổi tên thành ‘Oa Ngưu (= Ốc Sên)’ đi?!” (Kim Ngưu:“Còn anh thì đổi thành Bạch Ngưu đi.”) PS: Phong Ngưu (= Trâu điên hay bò điên)Song Tử trong mắt Bạch Dương: “Sáng suốt hoạt bát, phù hợp với TASTES của tôi!”Cự Giải trong mắt Bạch...
Đọc tiếp

                                   12 sao nghĩ về nhau như thế nào?

Bạch Dương (Dương Cưu) (21/03 – 19/04)

Kim Ngưu trong mắt Bạch Dương: “Nên đổi tên thành ‘Oa Ngưu (= Ốc Sên)’ đi?!” (Kim Ngưu:“Còn anh thì đổi thành Bạch Ngưu đi.”) PS: Phong Ngưu (= Trâu điên hay bò điên)

Song Tử trong mắt Bạch Dương: “Sáng suốt hoạt bát, phù hợp với TASTES của tôi!”

Cự Giải trong mắt Bạch Dương: “Siêu cấp ẻo lã, thấy gớm!”

Sư Tử trong mắt Bạch Dương: “So về khoản sĩ diện tôi có thể sẽ thua nha.”

Xử Nữ trong mắt Bạch Dương: “Nếu tất cả đều bắt bẻ xoi mói giống như cậu ta há không phải đến ngày tận thế sao!” (Xử Nữ: “Cẩn thận là đức tính mà mỗi người cần phải có.”)

Thiên Bình trong mắt Bạch Dương: “Rất ‘giả dối’ phải không?”

Thiên Yết trong mắt Bạch Dương: “Có gì thì cứ việc nói ra! Tôi lại không thạo cái trò nhìn mặt mà đoán nha!!”

Nhân Mã trong mắt Bạch Dương: “Không tồi! GOOD!”

Ma Kết trong mắt Bạch Dương: “… A… Chịu không nổi…” (Ma Kết: “Chịu không nổi thì thôi.”)

Bảo Bình trong mắt Bạch Dương: “Cổ quái thần bí, sinh vật không có não!”

Song Ngư trong mắt Bạch Dương: “Mắc ói!” 

 

Kim Ngưu (20/04 – 20/05)

Bạch Dương trong mắt Kim Ngưu: “Siêu cấp thô lỗ lại không có tính nhẫn nại, ở bên tôi không hợp!” (Bạch Dương: “Thèm chắc.”)

Song Tử trong mắt Kim Ngưu: “Thay đổi quá nhiều, tôi không hứng thú.” (Song Tử: “Không đổi? Cậu muốn tôi buồn bực mà chết chắc?!”)

Cự Giải trong mắt Kim Ngưu: “Rất có cảm giác an toan nha!”

Sư Tử trong mắt Kim Ngưu: “Nói thật, tôi vô cùng sùng bái anh ấy.” (Sư Tử: “Không ngạc nhiên lắm!”)

Xử Nữ trong mắt Kim Ngưu: “Tôi có thể nói là PARD (= một nửa) siêu cấp của tôi!”

Thiên Bình trong mắt Kim Ngưu: “Rất xinh đẹp!”

Thiên Yết trong mắt Kim Ngưu: “Muốn tiếp cận anh ấy, nhưng lại sợ…”

Nhân Mã trong mắt Kim Ngưu: “Tôi rất hâm mộ tính cách của anh ấy.”

Ma Kết trong mắt Kim Ngưu: “Siêng năng! Tiến bộ! Tôi thích!” (Ma Kết: “Cậu biết nhìn hàng đó.”)

Bảo Bình trong mắt Kim Ngưu: “Rất ‘IN’ (= rất mốt, thời trang, thời thương), có phải coi thường tôi quá quê mùa?” (Bảo Bình: “Có một chút đó.” Kim Ngưu: @#$#)

Song Ngư trong mắt Kim Ngưu: “Tôi không hứng thú với anh ta.” (Song Ngư: “Tôi cũng không có hứng thú với anh.”)

 

Song Tử (21/05 – 21/06)

Bạch Dương trong mắt Song Tử: “Với tư cách là bạn cùng hội cùng thuyền của tôi, tôi vẫn vui vẻ.”

Kim Ngưu trong mắt Song Tử: “Không thích cùng cậu ta qua lại cho lắm.” (Kim Ngưu: “Tôi cũng không thích qua lại với anh.”)

Cự Giải trong mắt Song Tử: “Ở cùng với anh ta thật vất vả.” (Cự Giải: “Tôi cho rằng tôi còn vất vả hơn.”)

Sư Tử trong mắt Song Tử: “Đến chết vẫn ham sĩ diện, ở trước mặt bạn mà diễn chẳng là vấn đề gì!”

Xử Nữ trong mắt Song Tử: “Cứ xoi mói bắt bẻ như vậy, mua không được đồ tốt đâu.” (Xử Nữ: “Cái người tuỳ tiện càng không thể mua được đồ tốt.”)

Thiên Bình trong mắt Song Tử: “Cùng đấu võ mồm với cậu ta siêu vui nha!”

Thiên Yết trong mắt Song Tử: “Thần bí như vậy, tôi rất có hứng thú!”

Nhân Mã trong mắt Song Tử: “Cùng tôi tranh dễ thương, xem ai mới là kẻ dễ thương nhất!” (Nhân Mã: “Đương nhiên là tôi rồi.”)

Ma Kết trong mắt Song Tử: “Đại ngu ngốc, kẻ nhàm chán.” (Ma Kết:  _-)

Bảo Bình trong mắt Song Tử: “Rất hợp với ý tôi nha!” (Bảo Bình: “Tôi là thực phẩm sao?”)

Song Ngư trong mắt Song Tử: “Thời khắc cần thiết vẫn là nên bắt trói lại.” (Tuy rằng hơi phiền phức.)

 

Cự Giải (22/06 – 22/07)

Bạch Dương trong mắt Cự Giải: “Thô lỗ!” (Bạch Dương: “Đây là phong cách của tôi.”)

Kim Ngưu trong mắt Cự Giải: “Tôi thì thích bản chất không đổi của cậu ấy.” (Kim Ngưu:“Thật không ngờ vẫn còn có người biết thưởng thức!”)

Song Tử trong mắt Cự Giải: “Thật khó hiểu.” (Song Tử: 23%#^$)

Sư Tử trong mắt Cự Giải: “Anh ta khá thú vị.”

Xử Nữ trong mắt Cự Giải: “Chưa có để ý qua.”

Thiên Bình trong mắt Cự Giải: “Có lẽ chúng tôi có thể trở thành bạn.” (Thiên Bình: “Tôi rất vui , QQ của cậu là bao nhiên?”(QQ: tương tự như yahoo.)

Thiên Yết trong mắt Cự Giải: “Một từ một: Cool!”

Nhân Mã trong mắt Cự Giải: “Phong lưu!” (Nhân Mã: “Ha ha!”)

Bảo Bình trong mắt Cự Giải: “Không thích anh ta, không có chút cảm giác an toàn, cứ hai ba ngày là mất tích.”

Song Ngư trong mắt Cự Giải: “A! Bạch mã vương tử trong lòng tôi!” (Song Ngư: Cảm động!)

 

Sư Tử (23/07 – 22/08)

Bạch Dương trong mắt Sư Tử: “Cái tên thô lỗ như vậy, đi cùng cậu ta làm tôi mất mặt.”(Bạch Dương: “Vậy thì anh đừng có đi theo.”)

Kim Ngưu trong mắt Sư Tử: “Cái tên quê mùa như vậy, đi cùng cậu ấy làm tôi mất mặt.”

Song Tử trong mắt Sư Tử: “Người này tôi vẫn là rất hài lòng!” (Song Tử: “Trước tiên xác định một chút, là tôi đối với anh có hài lòng hay không cái đã?”)

Cự Giải trong mắt Sư Tử: “Có lúc cố chấp, có khi bảo thủ.”

Xử Nữ trong mắt Sư Tử: “Như trên.”

Thiên Bình trong mắt Sư Tử: “Cái mẽ đẹp đẽ, cũng làm tăng mặt mũi tôi lên!” (Thiên Bình:“Cám ơn nha.”)

Thiên Yết trong mắt Sư Tử: “Tôi thật không dám chọc cậu ta…” (Thiên Yết: “Coi như cậu cũng biết khôn.”)

Nhân Mã trong mắt Sư Tử: “Chẳng bao giờ giữ thể diện cho tôi.” (Nhân Mã: “Có sao?”)

Ma Kết trong mắt Sư Tử: “Có thêm một kẻ sai khiến.” (Ma Kết: “Tôi đâu có tình nguyện bị anh sai khiến đâu!”)

Bảo Bình trong mắt Sư Tử: “Hỏi nhiều như vậy tại sao cậu ấy lại không mệt nhỉ?” (Bảo Bình:“Không mệt!”)

Song Ngư trong mắt Sư Tử: “Lãng mạn đối với tôi mà nói quá giả tạo!” (Song Ngư: “Bản thân không có được bày đặt ở đây nói tới nói lui.”)

(… Cái nhìn của anh quá ‘thấp’ rồi)   

 

Xử Nữ (23/08 – 22/09)

Bạch Dương trong mắt Xử Nữ: “Anh ta nếu như có thể bảo vệ tôi thì cũng không đến nỗi nào!”

Kim Ngưu trong mắt Xử Nữ: “Bản thân tôi đã không muốn chi tiền, thật không ngờ cậu ta cũng giống như tôi.”

Song Tử trong mắt Xử Nữ: “Là một người chơi rất vui nha!” (Song Tử: “Xem ra nhân duyên của tôi rất tốt ah!”)

Cự Giải trong mắt Xử Nữ: “Cùng so mồm mép với tôi, cậu ta chưa chắc thắng được.” (Cự Giải: “Khiêm tốn là một loại phẩm chất tốt đẹp, chúc mừng anh đã có được phẩm chất tốt đẹp này.”)

Sư Tử trong mắt Xử Nữ: “Tôi rất sùng bái anh ấy.”

Thiên Bình trong mắt Xử Nữ: “Tôi rất thích anh ấy.”

Thiên Yết trong mắt Xử Nữ: “Tôi rất khoái anh ấy.”

Nhân Mã trong mắt Xử Nữ: “Tôi rất ghét cậu ta.” (Nhân Mã: “Gì chứ! Tôi cũng đâu có đắc tội gì với anh! Ngu ngốc!”)

Ma Kết trong mắt Xử Nữ: “Tốt! Một gia tộc làm việc quần quật!”

Bảo Bình trong mắt Xử Nữ: “Đây mà cũng coi là đàn ông sao!???” (Bảo Bình: “Anh thích nói là nhân yêu (= bán nam bán nữ hay bất nam bất nữ, tóm lại nhìn vào không thể biết được đó là nam hay nữ) cũng chả sao.”)

Song Ngư trong mắt Xử Nữ: “Khóc đi! Đối với tôi vô hiệu!” (Song Ngư: “Oa…”)

 

Thiên Bình (Thiên Xứng) (23/09 – 22/10)

Bạch Dương trong mắt Thiên Bình: “Tuy tôi rất ghét cậu ta, nhưng không thể biểu hiện ra ngoài.” (Bạch Dương: “Cho nên tôi mới nói anh giả dối đó.”)

Kim Ngưu trong mắt Thiên Bình: “Cứ luôn giành tiền lẻ với tôi…”

Song Tử trong mắt Thiên Bình: “Không tồi, miệng mồm rất tốt.” (Song Tử: “Cậu cũng không kém đâu!”)

Cự Giải trong mắt Thiên Bình: “Tạm được, ít ra cũng là người hiếu thảo.” (Cự Giải: “Anh thật là hiểu lòng người.”)

Sư Tử trong mắt Thiên Bình: “Tôi cảm thấy tôi ở bên cạnh anh ta rất xứng nha.”

Xử Nữ trong mắt Thiên Bình: “Với tư cách là một kẻ làm biếng như tôi mà nói, phối với Xử Nữ siêng năng chăm chỉ quả thật là trời đất tạo nên.” (Bản thân cái gì cũng đều không cần làm)

Thiên Yết trong mắt Thiên Bình: “Anh cứ việc bảo giữ sự thần bí đi, tôi sẽ không đến tìm anh đâu.” (Thiên Yết: “Hứ, ai thèm.”)

Nhân Mã trong mắt Thiên Bình: “Thật dễ thương nha!”

Ma Kết trong mắt Thiên Bình: “Thật sự không biết đầu của cậu ấy được làm bằng cái gì nữa?”

Bảo Bình trong mắt Thiên Bình: “Cho dù cậu ta có hỏi thêm bao nhiêu đi chăng nữa tôi cũng đều có thể ứng phó.” (Bảo Bình: “Tại sao?”)

Song Ngư trong mắt Thiên Bình: “Nói rõ nha! Tôi không có thích cậu ta.” (Song Ngư: “Nói rõ luôn! Tôi cũng không thích anh ta.”)

 

Thiên Yết (Hổ Cáp, Bò Cạp, Thần Nông) (23/10 – 21/11)

Bạch Dương trong mắt Thiên Yết: “Vô cùng dễ thương.” (Quan trọng nhất là không có tâm cơ.)

Kim Ngưu trong mắt Thiên Yết: “Nói theo thuyết tiêu hoá… Cậu ta cũng đã được ủ quá lâu rồi!” (Khúc này Mã cũng không rõ lắm, chắc nói về sự ít cập nhật thông tin, không theo kịp thời đại của Kim Ngưu chăng???)

Song Tử trong mắt Thiên Yết: “Là đối thủ rất có tính khiêu chiến.” (Song Tử: “Cám ơn )

Cự Giải trong mắt Thiên Yết: “Cậu ta nếu như đừng có bám dính vào ba mẹ như thế tôi nghĩ sẽ đỡ hơn một chút.” (Cự Giải: “Điều này là không thể nào.”)

Sư Tử trong mắt Thiên Yết: “Tự cao tự đại, là kẻ mà Thiên Yết tôi nhìn không vừa mắt nhất, hắn nghĩ rằng hắn là ai chứ.”

Xử Nữ trong mắt Thiên Yết: “Đừng tưởng rằng cậu che giấu lòng dạ hẹp hòi thì tôi nhìn không ra.”

Thiên Bình trong mắt Thiên Yết: “Chẳng qua chỉ là kẻ giả danh cao thủ, ha, hầu mi chơi tới cùng.”

Nhân Mã trong mắt Thiên Yết: “Đối phó với cậu ta quả thật không cần phí chút công sức.”

Ma Kết trong mắt Thiên Yết: “Tâm cơ của anh ta cũng không thua kém gì tôi đâu!  (Ma Kết: “Biết được thì tốt.”)

Bảo Bình trong mắt Thiên Yết: “Cá nhân tôi cho rằng cậu ta rất thời thượng, bất quá tôi ở cùng với cậu ta không hợp.” (Thuỷ Bình: “Thật vậy sao? Tại sao?”)

Song Ngư trong mắt Thiên Yết: “Không có chút khí khái đàn ông.” (Song Ngư: “55555”)(55555 = Oa, Hu, Ô… nói chung là tiếng khóc)

(Mà sao anh cứ mãi lo đối phó với người ta hoài vậy??)

 

Nhân Mã (Xạ Thủ) (22/11 – 21/12)

Bạch Dương trong mắt Nhân Mã: “Cậu ấy chơi rất vui!”

Kim Ngưu trong mắt Nhân Mã: “Aizz, ở cùng với cậu ta, phí sức!”

Song Tử trong mắt Nhân Mã: “Cậu ta cũng chơi rất vui!” (Song Tử: “Xin nói rõ, tôi không phải là đồ chơi!”)

Cự Giải trong mắt Nhân Mã: “Mong rằng tôi sẽ không bị điên.” (Cự Giải: “Tôi sẽ cầu nguyện cho cậu.”)

Sư Tử trong mắt Nhân Mã: “Cái tên này làm sao lại có nhiều khuyết điểm đến như vậy? Tôi không chỉ ra không được mà!” (Sư Tử: “Biến!”)

Xử Nữ trong mắt Nhân Mã: “Tốn hết 2 tiếng để tắm rửa ―― Lãng phí thời gian!” (Xử Nữ:“Tôi là người đại diện cho sự yêu thích sạch sẽ.”)

 Thiên Bình trong mắt Nhân Mã: “Quá giả dối, ở cùng với loại người này, chán ngắt!”

Thiên Yết trong mắt Nhân Mã: “Khoái sự nói nghĩa khí của anh ấy, giống tôi hê hê.” (Như nhau, như nhau)

Ma Kết trong mắt Nhân Mã: “Chết… ngất… luôn…” (Ma Kết: “Tại sao?”)

Bảo Bình trong mắt Nhân Mã: “Bữa nào bảo cậu ta giúp tôi phát minh ra một vài , món đồ chơi mới được.” (Thuỷ Bình: “Tôi rất vui lòng.”)

Song Ngư trong mắt Nhân Mã: “Đụng một cái liền khóc, hại tôi nói chuyện trước mặt của cậu ta rất vất vả.” (Song Ngư: “555, đừng ăn hiếp tôi.”)

(Tại sao với ai cậu cũng không thể bỏ được từ ‘chơi’ vậy?)

 

Ma Kết (Nam Dương) (22/12 – 19/01)

Bạch Dương trong mắt Ma Kết: “Tôi thật nghĩ không ra rốt cuộc cuộc sống của cậu ta ra sao?” (Bạch Dương: “Tôi cũng nghĩ không ra cuộc sống của anh như thế nào nữa.”)

Kim Ngưu trong mắt Ma Kết: “Tôi nghĩ rằng đây là một đối tượng không tồi.”

Song Tử trong mắt Ma Kết: “Phiền phức + chán ghét.”

Cự Giải trong mắt Ma Kết: “Để tôi nghĩ thử, ban ngày tôi đi làm, cậu ta ở nhà làm nội trợ, buổi tối…” (Cự Giải: “Tôi lại không phải là XX của anh nha.”)

Sư Tử trong mắt Ma Kết: “Ở cùng với anh ta tôi thêm nở mày nở mặt.”

Xử Nữ trong mắt Ma Kết: “Rất tuyệt nha.”

Thiên Bình trong mắt Ma Kết: “Kẻ lười biếng vĩnh viễn là kẻ thù của tôi.” (Có vẻ hơi khoa trương một chút, bất quá cũng gần như vậy.)

Thiên Yết trong mắt Ma Kết: “Tôi rất khoái anh ấy, chỉ là không biết anh ấy nghĩ về tôi như thế nào thôi.”

Nhân Mã trong mắt Ma Kết: “Phong lưu! Bại gia! Vô năng! Động vật bậc thấp!” (Cậu làm sao có thể nói người ta như vậy chứ?)

Thuỷ Bình trong mắt Ma Kết: “Thứ gì đây?!”

Song Ngư trong mắt Ma Kết: “Lãng phí thời gian của tôi.”

 

Bảo Bình (Thuỷ Bình) (20/01 – 18/02)

Bạch Dương trong mắt Bảo Bình: “Quá thẳng thắn, không đáng để thăm dò nghiên cứu.”(Bạch Dương: “Nghiên cứu tôi làm chi?!”)

Kim Ngưu trong mắt Bảo Bình: “Giống như khúc gỗ vậy, thử hỏi một khúc gỗ thì nghiên cứu làm sao?”

Song Tử trong mắt Bảo Bình: “Sự thay đổi liên tục của anh ta ngược lại có thể làm mất hết khẩu vị của tôi!” (Khúc này Mã cũng không hiểu rõ)

Cự Giải trong mắt Bảo Bình: “Nếu tôi ở cùng với hắn không phải hắn điên thì là tôi điên.”(Cự Giải: “Tôi cũng cho rằng như vậy.”)

Sư Tử trong mắt Bảo Bình: “Chả có gì hết, chỉ là một con sư tử!”

Xử Nữ trong mắt Bảo Bình: “Cậu ta ngoài sạch sẽ ra còn biết làm cái gì nữa?” (Xử Nữ: “Mắt chó nhìn người thấp.”(Đại khái không biết nhìn người, xem nhẹ người khác)

Thiên Bình trong mắt Bảo Bình: “Trong đầu của cậu ta lẽ nào chỉ có lý luận đạo đức?” (Thiên Bình: “Có lẽ vậy.”)

Thiên Yết trong mắt Bảo Bình: “Tôi đối với các ‘ẩn số’ đều rất hứng thú.” (Thiên Yết: “Tôi không phải là con số nha!”)

Nhân Mã trong mắt Bảo Bình: “Người này càng thẳng thắn, không đáng để thăm dò nghiên cứu.” (Nhân Mã: “Tôi vẫn còn chưa đồng ý để cậu thăm dò nghiên cứu nha.”)

Ma Kết trong mắt Bảo Bình: “Lẽ nào cậu ta là người ngoài hành tinh?” (Ma Kết: “Tôi cảm thấy anh tương đối giống hơn đó.”)

Song Ngư trong mắt Bảo Bình: “Tôi cuối cùng cũng đã có thể tra ra được một chút cậu ta rốt cuộc khóc được bao nhiêu lần!” (Song Ngư: “Thôi đi, bản thân tôi còn không nhớ rõ, huống chi là cậu?!”)

 

Song Ngư (19/02 – 20/03)

Bạch Dương trong mắt Song Ngư: “Mong rằng anh ấy không đánh chết tôi…” (Bạch Dương:“Tôi bạo lực như vậy sao?”)

Kim Ngưu trong mắt Song Ngư: “Nếu như tôi hoa tâm (= yêu đương lăng nhăng) anh ta sẽ phát điên mất thôi?!” (Kim Ngưu: “Đi ra chỗ khác, mắc mớ gì tới cậu chứ.”)

Song Tử trong mắt Song Ngư: “Tránh ra! Cái tên không có cảm giác an toàn!” (Song Tử: “Ờ, bái bai!”)

Cự Giải trong mắt Song Ngư: “Anh ấy quả thật là thiên sứ!” (Cự Giải: “Cám ơn!”)

Sư Tử trong mắt Song Ngư: “Vì tránh đắc tội với anh ta, xem ra nói lời tốt đẹp là điều không thể tránh khỏi rồi.” (Sư Tử: “Tốt, cậu cứ nghĩ như vậy thì tốt.”)

Xử Nữ trong mắt Song Ngư: “Cái người này quá tỉ mỉ, tôi thật không muốn vô duyên vô cớ bị cậu ta hoài nghi.” (Xử Nữ: “Cậu không có làm điều gì sai trái tôi tự nhiên sẽ không hoài nghi cậu.”)

Thiên Bình trong mắt Song Ngư: “Tục ngữ nói, tình nhân trong mắt hoá Tây Thi, anh ta không phải là tình nhân của tôi, đương nhiên không đẹp.” (Thiên Bình: “Tôi xỉu.”)

Thiên Yết trong mắt Song Ngư: “Anh ấy sẽ bảo về tôi, tôi rất thích anh ấy.”

Nhân Mã trong mắt Song Ngư: “Mẹ ơi~ Chạy thôi  (Nhân Mã: “Gì vậy! Tôi có khủng bố như vậy không?”)

Ma Kết trong mắt Song Ngư: “???” (Ma Kết: “???”)

Bảo Bình trong mắt Song Ngư: “??????????”       

35
8 tháng 6 2016

Bạch Dương muôn năm

8 tháng 6 2016

haha mình k bạo lực cx k thô lox vậy mà ns thế tức quá bucqua

Trong cuộc sống này, mỗi chúng ta đều phải có một người bạn thân. Họ là những người luôn ở bên cạnh bạn dù bạn nghèo khổ hay sung sướng, đau đớn hay hạnh phúc, buồn hay vui. Tôi cũng có một người bạn thân, anh ấy tên là Bắc, anh ấy chính là người luôn ở bên cạnh tôi cả thế giới có quay lưng với tôi.Bắc là một anh chàng học trên tôi hai lớp thế nhưng chẳng biết có duyên gì...
Đọc tiếp

Trong cuộc sống này, mỗi chúng ta đều phải có một người bạn thân. Họ là những người luôn ở bên cạnh bạn dù bạn nghèo khổ hay sung sướng, đau đớn hay hạnh phúc, buồn hay vui. Tôi cũng có một người bạn thân, anh ấy tên là Bắc, anh ấy chính là người luôn ở bên cạnh tôi cả thế giới có quay lưng với tôi.

Bắc là một anh chàng học trên tôi hai lớp thế nhưng chẳng biết có duyên gì với nhau, chúng tôi gặp gỡ và chơi với nhau từ hồi lớp ba. Khi ấy anh chàng mới từ nam chuyển về nổi tiếng là đẹp trai và học giỏi. Tôi cảm thấy mình rất may mắn khi đã quen và thân được với anh ấy. Ngoại hình của Bắc khá là gầy, chân tay bé như con gái, mảnh khảnh. Thế nhưng đổi lại khuôn mặt của Bắc khá đẹp trai hài hòa. Chính vì khuôn mặt ấy có biết bao nhiêu bạn gái lớp dưới ngày đêm viết thư tay để bày tỏ tình cảm mến thương của mình đối với anh chàng này. Đôi mắt ướt long lanh, to tròn, mi mắt dài đen kết hợp với đôi lông mày đẹp như được vẽ lên vậy. Chiếc mũi cao thanh thoát, miệng cười tỏa nắng với chiếc răng khểnh. Đặc biệt khuôn mặt của anh dài, thanh thoát như một kết thúc hoàn hảo cho khuôn mặt chuẩn V line giống những ngôi sao điện ảnh Hàn Quốc hay Trung Quốc. Bắc không bao giờ nổi bật vì làn da trắng bởi vì da của anh ấy hơi ngăm đen.

Mỗi ngày đến trường anh luôn chọn cho mình một chiếc áo sơ mi trắng của trường và một chiếc quần jean màu tối. Hắn không hẳn là một học sinh ngoan nhưng vì có phong cách ăn mặc khá thư sinh và lịch sự cho nên Bắc luôn chọn cho mình sơ mi trắng. Kể từ lúc ngồi đằng sau xe của tôi bước xuống, đến cái bước xuống thôi anh cũng tỏ ra là mình lịch thiệp thư sinh, hắt nhẹ mái tóc hoe vàng tự nhiên, khoác ba lô một dây còn dây kia để thõng xuống trông đẹp đến lạ. Kể cả khi đứng chờ người em thân thiết cất xe, Bắc cũng khiến cho những học sinh nữ khác phải ngắm nhìn. Khẽ khàng khoác tay lên vai tôi rồi cùng đi về lớp, tôi thấy anh bạn thân của tôi còn điệu đà hơn cả con gái. Trong học tập anh ấy là người thông minh nhưng lại rất lười học, ngồi trong lớp nghe cô giảng mà mắt Bắc như muốn trùng xuống, chốc chốc anh lại phải cố gắng nâng bờ mi trên không gặp bờ mi dưới, trông đến là buồn cười.

Tôi rât vui vì có một người bạn thân như thế, có lẽ nhiều bạn gái khác phải ghen tị khi tôi suốt ngày trêu đùa và thân thiết với anh ấy. Tuy nhiên ít có ai biết rằng, chúng tôi coi nhau như anh em, như tri kỉ vậy. Trông anh như vậy nhưng sống khá tình nghĩa, anh luôn làm cho tôi vui và chia sẻ những nỗi buồn với tôi mỗi ngày. (Hết)

1
Cánh đồng tuổi thơ  Tôi thích cảm giác thanh thản, nhẹ nhàng khi chạm chân trần lên con đường đầy cỏ xanh. Tôi thích nhắm mắt lại, đưa hai tay ra để cảm nhận cái lành lạnh của gió đồng vẫn còn lẫn hương lúa thơm. Tôi thích hít đầy lồng ngực hương vị quê hương thân yêu mà tôi vẫn khát khao mong nhớ trong những ngày ở thành phố.  ***Chiều của thành phố, chẳng còn những cánh...
Đọc tiếp

Cánh đồng tuổi thơ

 

 

Tôi thích cảm giác thanh thản, nhẹ nhàng khi chạm chân trần lên con đường đầy cỏ xanh. 

Tôi thích nhắm mắt lại, đưa hai tay ra để cảm nhận cái lành lạnh của gió đồng vẫn còn lẫn hương lúa thơm. 

Tôi thích hít đầy lồng ngực hương vị quê hương thân yêu mà tôi vẫn khát khao mong nhớ trong những ngày ở thành phố. 
 
***

Chiều của thành phố, chẳng còn những cánh đồng lúa, chẳng còn những cơn gió mát lành trên cánh đồng xanh mát như ở quê tôi nữa. Tôi mải miết chạy theo cuộc sống xô bồ nhưng chẳng bao giờ bỏ nỗi những chiều cuối tuần lại trở về bên cánh đồng quê nhà. 

Quê tôi toàn đồng lúa, nhìn đâu cũng thấy thửa ruộng mênh mông. Nhà tôi vốn là gia đình thuần nông, bố mẹ quanh năm làm bạn với cánh đồng. Và cũng nhờ số tiền ít ỏi chắt chiu được sau mỗi vụ lúa mà chị em tôi lớn lên. 

Mỗi lần nhìn bố mẹ chân lấm tay bùn, làn da rám nắng, tôi lại thương vô cùng. Bố mẹ vẫn nói với chị em tôi: 

“Làm nông dân khổ lắm con ơi. Bố mẹ chỉ muốn các con được học hành đến nơi đến chốn, sau đó có công việc ổn định để không phải vất vả như bố mẹ thôi.” 

Chị em tôi thương bố mẹ, vẫn hay đòi ra đồng phụ giúp, nhưng bố mẹ chẳng muốn chúng tôi phải chịu nắng nôi, rồi mất buổi học buổi hành nên chẳng bao giờ cho chúng tôi ra đồng.
 
cánh đồng tuổi thơ

Lớn hơn, tôi lên thành phố học đại học. Rồi ra trường, đi làm. Ở thành phố xa xôi, tôi thèm được ngửi cái hương lúa đang thì con gái và chín dần dần ngả màu vàng ươm. Thành phố ồn ào, tấp nập quá càng khiến người ta trở nên đơn độc, lẻ loi. Mỗi đêm, trước khi ngủ, tôi đều vắt tay lên trán và nhớ về cánh đồng, nhớ về mái nhà xiêu vẹo ở quê, trên cả là nhớ bố mẹ da diết.

Mỗi khi về nhà, tôi lại ra đồng vào buổi chiều. Cánh đồng thân thương ấy đã góp phần nuôi lớn tôi, nó cũng là một phần thiêng liêng trong tâm trí tôi. 

Tôi thích cảm giác thanh thản, nhẹ nhàng khi chạm chân trần lên con đường đầy cỏ xanh. 

Tôi thích nhắm mắt lại, đưa hai tay ra để cảm nhận cái lành lạnh của gió đồng vẫn còn lẫn hương lúa thơm. 

Tôi thích hít đầy lồng ngực hương vị quê hương thân yêu mà tôi vẫn khát khao mong nhớ trong những ngày ở thành phố. 

Tôi thích ngắm cả những bông cúc trắng nhỏ dại mọc hai bên đường. Hoa cúc tinh khôi, mạnh mẽ đứng lên sau những sóng gió thiên nhiên. 

Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ khiến tôi mạnh mẽ hơn. Những vụn vặt đời thường, những giận hờn, bon chen cũng trôi đi mất.
 
cánh đồng tuổi thơ
Mỗi mùa tôi về, đồng đều có sự thay đổi. Khi thì tôi được thỏa mắt ngắm những làn sóng lúa dập dờn. Được hít hà hương lúa non sữa. Khi thì tôi được tự tay sờ vào những bông lúa trĩu vàng, được ngửi hương ngai ngái nhưng đặc trưng của những bông lúa chín trộn lẫn mùi bùn. Khi thì tôi thấy cánh đồng trơ trọi, cháy rụi sau mỗi vụ mùa. Lũ trẻ con chạy nhảy trên đồng, tiếng cươi giòn tan, vỡ ra và bay lên vút cao cùng những cánh diều. 

Cuộc đời cũng như cánh đồng, luôn luôn thay đổi. Nhưng sống làm sao để luôn vui cười trên mọi khổ đau, luôn thấy hạnh phúc với hiện tại mới là điều đáng quý. Tôi còn thèm nhìn thấy cảnh mặt trời đỏ rực rồi từ từ lặn sau núi, kết thúc một ngày. Mặt rời trước khi lặn còn khiến mình rực rỡ như thế, thì sao mình phải buồn bã. Những khi mệt mỏi, tuyệt vọng tôi đều tự nhủ lòng mình như thế. 

Cánh đồng, không biết từ bao giờ trở thành một nơi để tôi trút mọi nỗi buồn. Cánh đồng, không biết từ bao giờ đã trở thành nơi ghi dấu sự tần tảo của bố mẹ tôi. Đối với tôi, cánh đồng không chỉ là nơi gieo lúa, gặt lúa mà còn là cả một khoảng không tâm hồn. Đáng quý, đáng trân trọng lắm! 

Giữa dòng đời xô bồ, tôi vẫn có những buổi chiều bình yên như thế. Đời mà, chỉ cần an nhiên mà sống, vậy đã đủ hạnh phúc rồi. 
33
1 tháng 7 2016

ừm rất hay

1 tháng 7 2016

Hay quá.bài này thật ý nghĩavui

 copy ( tham khảo) bạn nì vít hay quáCơn gió lành lạnh khẽ len lỏi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là như vậy sao. Cuộc đời quả thật có nhiều chuyện đáng buồn. Khi tôi nhận ra giá trị của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có lẽ những kỷ niệm cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.Có thể nói...
Đọc tiếp

 

copy ( tham khảo) bạn nì vít hay quá

Cơn gió lành lạnh khẽ len lỏi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là như vậy sao. Cuộc đời quả thật có nhiều chuyện đáng buồn. Khi tôi nhận ra giá trị của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có lẽ những kỷ niệm cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.

Có thể nói vậy trong tất cả chúng ta ai cũng có bạn của mình tìm một người bạn thì rất dễ dàng nhưng tìm được người hiểu mình thì lại khó, tôi đã từng có cái cảm giác là được hạnh phúc khi được ở bên người bạn mà tôi quý mến nhất. Thế nhưng mà giờ đây tôi đã làm cho người ấy ko còn bên tôi nữa rồi. Kể cũng lâu rồi nhỉ : tôi thật sự hối hận vì những gì tôi đã làm đối với người bạn bé bỏng nhỏ nhắn. Tình bạn của tôi bắt đầu từ lúc trên đường đến trường, người bạn đó đã giúp tôi một người xa lạ hiểu ra nhiều điều. Dáng người nhỏ bé, mái tóc dài thế mà phải bán từng tấm vé số để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống hằng ngày, trong khi tuổi của cô bé ấy là phải cắp sách đến trường, được sống trong sự đùm bọc iu thương. Cô bé ấy lại là người đầu tiên dạy cho tôi biết cách quý trọng đồng tiền là như nào. Ngày qua ngày tình bạn lớn dần theo thời gian, ăn cùng ăn, vui cùng vui.... Bỗng dưng một ngày, chúng tôi hẹn nhau hôm đó gặp nhau thế nhưng mà người bạn ấy lại thất hứa với tôi, hôm sau cô ấy đến xin lỗi rất nhiều nhưng tôi ko nghe lời giải thích từ cô ấy. Thế là từ hôm đó tôi ra đi và trở về chỉ một mình. Vài ngày sau tôi nhận được tin, có một cô gái bán vé số đã qua đời vì bị sốt nặng nhưng ko vào viện, người ta nói rằng trước khi mất cô bé ấy cứ luôn miệng tha lỗi cho tớ đi mà! Nghe tớ.. giải thích một lần đi.. đừng giận tớ nha.... Chỉ vì lý do thế cơ đấy mà tôi làm cho ngừơi bạn của mình phải rơi nước mắt, lại ko yên tâm, chỉ vì lòng ít kỷ mà tôi đã mất đi người quan trọng nhất. Tôi cố kìm nước mắt lại, đó chỉ là tin đồn mọi người sai rồi cô ấy chỉ đi đến một nơi thật xa thật xa thôi cô ấy chưa chết đâu. Làm sao để có thể trở về như ngày xưa, ngày chúng ta cùng nhau vui đùa, biết bao nhiêu là niền vui lẫn nỗi bùn hòa vào nhau. Tôi sai rồi! Trả lời tôi đi? tại sao bạn nằm đó lặng thinh ko nói gì, sao bạn ko ngồi dậy đùa giỡn với tôi như ngày nào. Mưa thì có bao giờ nhớ nắng nhưng sao xa bạn tôi lại nhớ thế này? không có bạn tôi biết phải làm sao với cụôc sống phức tạp, ai là người sẽ chìa tay ra giúp tôi những lúc khó khăn như pạn đã từng làm. Tại sao giữa chúng ta giờ lại có một khỏang trống vô cùng xa xôi và lớn lao đến thế? Nó ko còn nằn trong tầm với của hai ta nữa rồi. Tớ rất muốn đc nghe lời cậu nói. Lời của người bạn mà tớ yêu thương nhất. Giờ tớ xin cậu tha thứ cho tớ ....

Tớ hứa với cậu tớ sẽ vượt qua mọi vấp ngã của cuộc đời, tớ sẽ sống thay cả phần của cậu.

Đối với tớ, bạn vẫn là bạn, tình bạn của chúng ta sẽ tồn tại mãi dẫu nhân gian muôn màu đổi thay

8
22 tháng 10 2016

sửa lại một chút thì truyền cảm hơn

nhưng cx hay

22 tháng 10 2016

hay

Một hôm, qua một vùng cỏ xước xanh dài, tôi chợt nghe tiếng khóc tỉ tê. Đi vài bước nữa, tôi gặp chị Nhà Trò ngồi gục đầu bên tảng đá cuội.Chị Nhà Trò đã bé nhỏ lại gầy yếu quá, người bự những phấn, như mới lột. Chị mặc áo thâm dài, đôi chỗ chấm điểm vàng, hai cánh mỏng như cánh bướm non, lại ngắn chùn chùn. Hình như cánh yếu quá, chưa quen mở, mà cho dù có khỏe cũng...
Đọc tiếp

Một hôm, qua một vùng cỏ xước xanh dài, tôi chợt nghe tiếng khóc tỉ tê. Đi vài bước nữa, tôi gặp chị Nhà Trò ngồi gục đầu bên tảng đá cuội.
Chị Nhà Trò đã bé nhỏ lại gầy yếu quá, người bự những phấn, như mới lột. Chị mặc áo thâm dài, đôi chỗ chấm điểm vàng, hai cánh mỏng như cánh bướm non, lại ngắn chùn chùn. Hình như cánh yếu quá, chưa quen mở, mà cho dù có khỏe cũng chẳng bay được xa. Tôi đến gần, chị Nhà Trò vẫn khóc. Nức nở mãi, chị mới kể:
– Năm trước, khi gặp trời làm đói kém, mẹ em phải vay lương ăn của bọn nhện. Sau đấy, không may mẹ em mất đi, còn lại thui thủi có mình em. Mà em ốm yếu, kiếm bữa cũng chẳng đủ. Bao năm nghèo túng vẫn hoàn nghèo túng. Mấy bận bọn nhện đã đánh em. Hôm nay bọn chúng chăng tơ ngang đường đe bắt em, vặt chân, vặt cánh ăn thịt em.
Tôi xòe cả hai càng ra, bảo Nhà Trò:
– Em đừng sợ. Hãy trở về cùng với tôi đây. Đứa độc ác không thể cậy khỏe ăn hiếp kẻ yếu.
Rồi tôi dắt Nhà Trò đi.
(Trích Dế Mèn phiêu lưu kí – Tô Hoài)
Trả lời câu hỏi:
Câu 1 (0.5 điểm). Đoạn trích trên kể lại sự việc gì?
Câu 2 (1.0 điểm). Tìm những chi tiết trong đoạn văn trên cho thấy chị Nhà Trò rất yếu ớt? Hình ảnh chị nhà trò có nét tương đồng với nhân vật nào em từng biết trong truyện?
Câu 3 (1.5 điểm). Nhà Trò bị bọn nhện ức hiếp, đe dọa như thế nào? Em có đồng tình với hành động của bọn nhện không? Hãy viết đoạn 5 – 7 câu lý giải cho quan điểm của mình.
Câu 4 (1.0 điểm). Những lời nói và cử chỉ nào nói lên tấm lòng nghĩa hiệp của Dế Mèn? Dế Mèn trong đoạn văn này đã có sự thay đổi như thế nào so với Dế Mèn trong đoạn văn em được học?
Câu 5 (1.0 điểm). Biện pháp tu từ chủ đạo trong đoạn văn trên là gì? Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ đó.

PHẦN II. LÀM VĂN (5.0 điểm)
Viết bài văn trình bày cảm nhận của em về đoạn thơ sau:
"Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm.


Rồi Bác đi dém chăn
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột
Bác nhón chân nhẹ nhàng."

(Trích: Đêm nay Bác không ngủ - Minh Huệ)

mn ơi giúp mik với ạ

2
28 tháng 1 2022

Đọc đoạn văn sau:
Một hôm, qua một vùng cỏ xước xanh dài, tôi chợt nghe tiếng khóc tỉ tê. Đi vài bước nữa, tôi gặp chị Nhà Trò ngồi gục đầu bên tảng đá cuội.
Chị Nhà Trò đã bé nhỏ lại gầy yếu quá, người bự những phấn, như mới lột. Chị mặc áo thâm dài, đôi chỗ chấm điểm vàng, hai cánh mỏng như cánh bướm non, lại ngắn chùn chùn. Hình như cánh yếu quá, chưa quen mở, mà cho dù có khỏe cũng chẳng bay được xa. Tôi đến gần, chị Nhà Trò vẫn khóc. Nức nở mãi, chị mới kể:
– Năm trước, khi gặp trời làm đói kém, mẹ em phải vay lương ăn của bọn nhện. Sau đấy, không may mẹ em mất đi, còn lại thui thủi có mình em. Mà em ốm yếu, kiếm bữa cũng chẳng đủ. Bao năm nghèo túng vẫn hoàn nghèo túng. Mấy bận bọn nhện đã đánh em. Hôm nay bọn chúng chăng tơ ngang đường đe bắt em, vặt chân, vặt cánh ăn thịt em.
Tôi xòe cả hai càng ra, bảo Nhà Trò:
– Em đừng sợ. Hãy trở về cùng với tôi đây. Đứa độc ác không thể cậy khỏe ăn hiếp kẻ yếu.
Rồi tôi dắt Nhà Trò đi.
(Trích Dế Mèn phiêu lưu kí – Tô Hoài)

Trả lời câu hỏi:
Câu 1 (0.5 điểm). Đoạn trích trên kể lại sự việc gì?

Câu 2 (1.0 điểm). Tìm những chi tiết trong đoạn văn trên cho thấy chị Nhà Trò rất yếu ớt? Hình ảnh chị nhà trò có nét tương đồng với nhân vật nào em từng biết trong truyện?

Câu 3 (1.5 điểm). Nhà Trò bị bọn nhện ức hiếp, đe dọa như thế nào? Em có đồng tình với hành động của bọn nhện không? Hãy viết đoạn 5 – 7 câu lý giải cho quan điểm của mình.

Câu 4 (1.0 điểm). Những lời nói và cử chỉ nào nói lên tấm lòng nghĩa hiệp của Dế Mèn? Dế Mèn trong đoạn văn này đã có sự thay đổi như thế nào so với Dế Mèn trong đoạn văn em được học?

Câu 5 (1.0 điểm). Biện pháp tu từ chủ đạo trong đoạn văn trên là gì? Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ đó.

PHẦN II. LÀM VĂN (5.0 điểm)

Viết bài văn trình bày cảm nhận của em về đoạn thơ sau:
"Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm.


Rồi Bác đi dém chăn
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột
Bác nhón chân nhẹ nhàng."

(Trích: Đêm nay Bác không ngủ - Minh Huệ)

28 tháng 1 2022

mn ơi giúp mik vs ạ T-T

Mình cần các bạn cho ý kiến và bổ sung hộ mình bài này nhé! ( mình thấy nó hơi thiếu thiếu )                                   KỂ VỀ MỘT TẤM GƯƠNG PHẤN ĐẤU VƯƠN LÊN TRONG HỌC TẬP   “Không ai luôn bước đi trên những con đường bằng phẳng trong suốt cả cuộc đời, đôi khi phải trải qua nhiều khó khăn và thử thách, những hòn đá ngăn cản bước chân của mình. Nếu như bạn...
Đọc tiếp

Mình cần các bạn cho ý kiến và bổ sung hộ mình bài này nhé! ( mình thấy nó hơi thiếu thiếu )

                                   KỂ VỀ MỘT TẤM GƯƠNG PHẤN ĐẤU VƯƠN LÊN TRONG HỌC TẬP

   “Không ai luôn bước đi trên những con đường bằng phẳng trong suốt cả cuộc đời, đôi khi phải trải qua nhiều khó khăn và thử thách, những hòn đá ngăn cản bước chân của mình. Nếu như bạn hèn nhát và yếu đuối trước những thử thách, chắc chắn bạn sẽ là người thất bại, bị đánh ngã. Nhưng khi bạn có một ý chí nghị lực kiên cường, cố gắng vượt qua để vươn lên thì thành công sẽ mỉm cười với bạn.” Đó là câu nói mà tôi đã nghe được từ Thiên Chi - một cô bé giàu nghị lực và cũng là bạn thân của tôi. Dù hoàn cảnh có khó khăn nhưng bạn vẫn cố gắng bước đi trên hành trình học tập của mình, mặc cho những vất vả đang chờ ở phía trước. Điều này khiến cho tôi và những người xung quanh vô cùng cảm phục sự nỗ lực vươn lên trong cuộc sống hàng ngày của người bạn xinh xắn và đáng yêu, Thiên Chi.

     Thiên Chi 12 tuổi, bằng tuổi tôi. Bạn có dáng người cân đối, có thể nói là đẹp, vẻ đẹp của những cô bé hay lam, hay làm. Nhìn bạn, người ta có lẽ bị thu hút ngay bởi gương mặt bầu bĩnh, trắng hồng như lúc nào cũng được thoa một lớp phấn mỏng. Hai mắt bạn to tròn, màu đen láy, trông giống hệt những vì sao lung linh, tỏa sáng trên nền trời đêm huyền ảo. Tóc của Chi mượt mà, xõa xuống ngang lưng. Mỗi khi bạn cười đều để lộ hàm răng trắng muốt. Lúc ấy, đôi môi bạn tựa như một bông hoa hồng chưa phô hết vẻ đẹp kiêu sa của mình. Nhìn thật duyên dáng và năng động!

    Tôi còn nhớ như in ngày đầu mà tôi và Chi gặp nhau. Hôm ấy là một buổi sáng mùa thu đẹp trời, nắng vàng như rót mật, những đám mây bồng bềnh trôi trên bầu trời xanh thẳm. Lúc đó tôi vẫn còn là một học sinh Tiểu học, đang cùng các bạn của mình rủ nhau đi chơi. Bỗng tôi để ý thấy một cô bé trạc tuổi mình đang rao bán những tờ vé số. Tiếng bạn cất lên đều đặn: “ Vé số, vé số đây! ” Cô bé ấy bước những bước đi nặng nhọc trên đôi dép cao su, bàn chân bám đầy bụi đất, thỉnh thoảng lại có vài anh chị thanh niên xua đuổi, khiến gương mặt cô lộ rõ vẻ buồn chán. Thế rồi cũng có những người tốt bụng, hào phóng đã mang đến cho bạn những phút giây hạnh phúc, tuy ngắn ngủi nhưng đã giúp bạn vượt qua được phần nào. Tôi chợt cảm thấy mình thật sung sướng khi được sinh ra trong một gia đình đầy đủ, hoàn cảnh chẳng mấy khó khăn và còn hơn biết bao nhiêu đứa bạn đồng trang lứa, biết bao những đứa trẻ đang phải sống trong một mảnh đời bất hạnh. Tôi như hình dung được phần nào cuộc sống của cô bé đằng kia.

     Rồi vài năm sau, lớp tôi có thêm một thành viên mới. Ban đầu, tôi không nhận ra đó là người mà tôi bắt gặp ngày trước. Nhưng dần dần, tôi cũng cảm nhận được sự tương đồng giữa hai cô gái ở hai nơi khác nhau. Lúc này, tôi mới biết bạn tên là Thiên Chi – một cái tên rất đẹp. Bố mẹ bạn mất sớm nên bạn phải sống cùng họ hàng. Nhờ những nhà hảo tâm giúp đỡ, Chi mới được đi học như chúng tôi. Có lẽ vì thế nên ngoài việc học ở trên lớp, bạn vẫn phải đi bán vé số đều đặn để giúp đỡ phần nào cho cuộc sống hàng ngày. Tuy vất vả nhưng Chi không những có nghị lực phi thường mà thành tích học tập của bạn ở lớp cũng đủ để khiến cho ai cũng nể phục. Bạn không những học giỏi mà chữ bạn cũng rất đẹp, xứng đáng với danh hiệu “ cây Văn “ của lớp. Mặc dù học rất giỏi nhưng Chi rất khiêm tốn và hòa nhã với mọi người. Những bài tập khó các thầy cô giao về nhà, nếu bạn nào không hiểu thì bạn luôn sẵn lòng giải đáp. Nhờ đó mà nhiều bạn trong lớp luôn tự ti về khả năng học tập của mình giờ đã tự tin lên rất nhiều. Không những vậy, Chi còn là một người có trách nhiệm. Bạn luôn hoàn thành công việc được giao một cách đúng thời hạn, không bao giờ chậm trể để mọi người phải chê trách hay quở mắng. Chúng tôi ai cũng công nhận Thiên Chi là một học sinh gương mẫu đáng được mọi người yêu quý và tôn trọng.

     Quả thực dù cuộc sống khắc nghiệt đến mấy nhưng vẫn có những người luôn cố gắng vượt qua rào cản để vươn tới thành công trong tương lai, đó là những con người có ý chí, nghị lực, có niềm tin vào cuộc sống, họ chính là biểu tượng của những con người không chịu thua số phận mà chúng ta không khỏi ngưỡng mộ, và Thiên Chi như một phần trong số họ.

     Thời gian trôi qua, với khả năng học giỏi toàn diện và nổ lực "vượt lên trên hoàn cảnh", tôi tin rằng bạn sẽ thực hiện được những ước mơ của mình trong tương lai. Tinh thần hiếu học cùng nghị lực vươn lên không ngừng của Chi thật đáng khâm phục, đó là tấm gương sáng để cho tôi và các bạn học sinh noi theo...

1
12 tháng 10 2020

Hay.………… Nhưng nó là văn đâu phải toán đâu

    Tôi được tặng một chiếc xe đạp rất đẹp nhân dịp sinh nhật của mình. Trong một lần đạp xe ra công viên dạo chơi, có một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ.“Chiếc xe này của bạn đấy à?”, cậu bé hỏi.“Anh trai mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy”, tôi trả lời, không giấu vẻ tự hào và mãn nguyện.  “Ồ, ước gì...
Đọc tiếp
 
 
 

 

Tôi được tặng một chiếc xe đạp rất đẹp nhân dịp sinh nhật của mình. Trong một lần đạp xe ra công viên dạo chơi, có một cậu bé cứ quẩn quanh ngắm nhìn chiếc xe với vẻ thích thú và ngưỡng mộ.

“Chiếc xe này của bạn đấy à?”, cậu bé hỏi.

“Anh trai mình đã tặng nhân dịp sinh nhật của mình đấy”, tôi trả lời, không giấu vẻ tự hào và mãn nguyện.

 

 

“Ồ, ước gì tớ...”, cậu bé ngập ngừng.

Dĩ nhiên là tôi biết cậu bé đang ước điều gì rồi. Cậu ấy hẳn đang ước ao có được một người anh như thế. Nhưng câu nói của cậu thật bất ngờ đối với tôi.

“Ước gì tớ có thể trở thành một người anh như thế!”, cậu ấy nói chậm rãi và gương mặt lộ rõ vẻ quyết tâm. Sau đó, cậu đi về phía chiếc ghế đá sau lưng tôi, nơi đứa em trai nhỏ tàn tật của cậu đang ngồi và nói:

“Đến sinh nhật nào đó của em, anh sẽ mua tặng em chiếc xe lăn, em nhé!”

 

Dựa vào bài trên Hãy viết một đoạn văn nêu cảm nghĩ của em về nhân vật cậu bé trong truyên Một người anh như thế

2
9 tháng 9 2019

nhonhung

10 tháng 4

lớp 5 đk bạn


Nhận xét cấu tạo của bài văn sau: Nắng trưaNắng cứ như từng dòng lửa xối xuống mặt đất.Buổi trưa ngồi trong nhà nhìn ra sân, thấy rất rõ những sợi không khí nhỏ bé, mỏng mảnh, nhẹ tênh, vòng vèo lượn từ mặt đất bốc lên, bốc lên mãi.Tiếng gì xa vắng thế? Tiếng võng kẽo kẹt kêu buồn buồn từ nhà ai vọng lại. Thỉnh thoảng, câu ru em cất lên...
Đọc tiếp

Nhận xét cấu tạo của bài văn sau:

Nắng trưa

Nắng cứ như từng dòng lửa xối xuống mặt đất.

Buổi trưa ngồi trong nhà nhìn ra sân, thấy rất rõ những sợi không khí nhỏ bé, mỏng mảnh, nhẹ tênh, vòng vèo lượn từ mặt đất bốc lên, bốc lên mãi.

Tiếng gì xa vắng thế? Tiếng võng kẽo kẹt kêu buồn buồn từ nhà ai vọng lại. Thỉnh thoảng, câu ru em cất lên từng đoạn ạ ời..... Hình nhưu chị ru em. Em ngủ và chị cũng thiu thiu ngủ theo. Em chợt thức làm chị bừng tỉnh và tiếp tục câu ạ ời. Cho nên câu hát cứ cất lên từng đoạn rồi ngừng lại, rồi cất lên, rồi lại lịm đi trong cái nặng nề của hai mi mắt khép lại.

Con gà nào cất lên một tiếng gáy. Và ở góc vườn, tiếng cục tác làm nắng trưa thêm oi ả, ngột ngạt. Không một tiếng chim, không một sợi gió. Cây chuối cũng ngủ, tàu lá lặng đi như thiếp vào trong nắng. Đường làng vắng ngắt. Bóng tre, bóng duối cũng lặng im.

Ấy thế mà mẹ phải vơ vội cái nón cũ, đội lên đầu, bước vào trong nắng, ra đồng cấy nốt thửa ruộng chưa xong.

Thương mẹ biết bao nhiêu, mẹ ơi!

GIúp mình với bạn nào giúp được cứ giúp. Làm ơn

1
27 tháng 11 2016

Cấu tạo của bài văn " Nắng trưa "

a) Mở bài: từ Nắng cứ.......đến mặt đất.

+ Nội dung: Nhận xét chung về nắng trưa.

b) Thân bài:

- Đoạn 1: Từ buổi trưa.......đến bốc lên mãi.

+ Nội dung: Hơi đất trong nắng trưa dữ dội.

- Đoạn 2: Từ tiếng gì........ đến khép lại.

+ Nội dung: Tiếng võng đưa và câu hát ru em của chị trong nắng trưa

- Đoạn 3: Từ Con gà........đến lặng im.

+ Nội dung: Tả con vật và cây cối trong nắng trưa.

- Đoạn 4: Từ ấy thế mà.......đến chưa xong.

+ Nội dung: Hình ảnh của người mẹ trong nắng trưa.

c) Kết bài: Từ thương mẹ.......đến mẹ ơi!.

+ Nội dung: Cảm nghĩ về mẹ.

Chẳng hạn như gọi rạch Mái Giầm, vì hai bên bờ rạch mọc toàn những cây mái giầm[3] cọng tròn xốp nhẹ, trên chỉ xoà ra độc một cái lá xanh hình chiếc bơi chèo nhỏ.Gọi là kênh Bọ Mắt vì ở đó tụ tập không biết cơ man nào là bọ mắt, đen như hạt vừng, chúng cứ bay theo thuyền từng bầy như những đám mây nhỏ, ta bị nó đốt vào da thịt chỗ nào là chỗ đó ngứa ngáy nổi mẩn đỏ...
Đọc tiếp

Chẳng hạn như gọi rạch Mái Giầm, vì hai bên bờ rạch mọc toàn những cây mái giầm[3] cọng tròn xốp nhẹ, trên chỉ xoà ra độc một cái lá xanh hình chiếc bơi chèo nhỏ.Gọi là kênh Bọ Mắt vì ở đó tụ tập không biết cơ man nào là bọ mắt, đen như hạt vừng, chúng cứ bay theo thuyền từng bầy như những đám mây nhỏ, ta bị nó đốt vào da thịt chỗ nào là chỗ đó ngứa ngáy nổi mẩn đỏ tấy lên; gọi kênh Ba Khía vì ở đó hai bên bờ tập trung toàn những con ba khía, chúng bám đặc sệt quanh các gốc cây

------- Trong đoạn trích trên em thấy cách đặt tên cho các con kênh, con rạch ở vùng Cà Mau có gì đặc biệt? Em có nhận xét gì về các địa danh ấy ? Những địa danh này gợi ra đặc điểm gì về thiên nhiên vùng Cà Mau?
 

Cacs bạn ơi giúp mik với mik đang cần gấp ai nhanh mik tik

1
17 tháng 3 2020

Cách đặt tên hco các con sông, con kênh ở Cà Mau là một cách nói nôm na, giản dị, không chuộng danh từ hoa mĩ mà chỉ căn cứ vào những đặc điểm của chúng mà gọi. Những địa danh này gợi cho tôi thấy một Cà Mau giản dị mà thật lắm vẻ, mỗi nơi một khác, thật phong phú và đa dạng. (mình gộp hai câu cuối vào nhaa)

Học tốt ^^

Ngày xưa ở quận Cao-bình có hai vợ chồng tuổi già mà chưa có con. Nhà họ nghèo hàng ngày phải lên rừng chặt những bó củi về đổi lấy gạo nuôi thân. Họ ham giúp người như đắp đường khơi cống, đỡ đần kẻ già người yếu mà không nề hà gì cả. Thấy họ tốt bụng, Ngọc hoàng bèn sai thái tử xuống đầu thai làm con. Từ đó người vợ có mang, nhưng trải đã mấy năm mà không sinh nở....
Đọc tiếp

Ngày xưa ở quận Cao-bình có hai vợ chồng tuổi già mà chưa có con. Nhà họ nghèo hàng ngày phải lên rừng chặt những bó củi về đổi lấy gạo nuôi thân. Họ ham giúp người như đắp đường khơi cống, đỡ đần kẻ già người yếu mà không nề hà gì cả. Thấy họ tốt bụng, Ngọc hoàng bèn sai thái tử xuống đầu thai làm con. Từ đó người vợ có mang, nhưng trải đã mấy năm mà không sinh nở. Giữa khi ấy, người chồng lâm bệnh rồi chết. Mãi về sau người vợ mới sinh được một đứa con trai.

Thằng bé khôn lớn thì người mẹ cũng theo chồng từ giã cõi trần. Nó sống côi cút trong túp lều cũ dựng dưới gốc đa. Người ta gọi là Thạch Sanh. Giang sơn của Thạch Sanh chỉ có mỗi một lưỡi búa của cha để lại hàng ngày đưa lên rừng đốn củi. Năm Thạch Sanh bắt đầu biết dùng búa: có thiên thần được Ngọc hoàng phái xuống dạy cho đủ các môn võ nghệ và mọi phép thần thông.

Một hôm có người hàng rượu tên là Lý Thông đi qua ngồi nghỉ ở gốc đa. Hắn thấy Thạch Sanh vừa gánh về một gánh củi lớn tướng, nghĩ bụng: - "Người này khỏe như voi. Nếu nó về ở cùng ta thì lợi biết bao nhiêu". Bèn lại lân la gạ chuyện rồi đòi kết làm anh em. Thấy có người lạ tự nhiên săn sóc đến mình. Thạch sanh cảm động, vui vẻ nhận lời và sau đó chàng từ giã gốc đa đến sống chung dưới mái nhà họ Lý.

Nhà họ Lý vốn chuyên môn cất rượu. Thạch Sanh đến, mẹ con hắn quả được một tay đỡ đần rất tốt. Bấy giờ trong vùng có một con Chằn tinh, có nhiều phép biến hóa lạ kỳ, thường bắt người ăn thịt. Quan quân nhiều lần đến bổ vây định diệt trừ nhưng không thể làm gì được. Cuối cùng người ta đành phải lập cho nó một cái miếu, hàng năm khấn một mạng người để cho nó đỡ phá phách.

Không may năm ấy đến lượt Lý Thông nạp mình.

Nghe tin, mẹ con Lý thông hoảng hốt lo sợ, nhưng sau đó mẹ con hắn nghĩ ra được một mưu là lừa cho Thạch Sanh đi chết thay: - "Hắn không cha mẹ, lại vừa mới đến, lạ nước lạ cái chắc là việc sẽ trót lọt". Nghĩ vậy, chiều hôm đó Lý Thông chờ lúc Thạch Sanh đi kiếm củi về dọn một mâm rượu thịt ê hề mời ăn, rồi bảo:

- Đêm nay đến lượt anh đi canh miếu thờ, ngặt vì giở cất mẻ rượu, vậy em chịu khó đi thay cho anh một đêm, đến sáng lại về.

Thạch Sanh không ngờ vực gì cả thuận đi ngay.

Nửa đêm hôm ấy, Thạch Sanh đang lim dim đôi mắt thì Chằn tinh sau miếu hiện ra, nhe nanh giơ vuốt định vồ lấy chàng. Thạch Sanh với lấy búa đánh lại. Chằn tinh hóa phép thoắt biến, thoắt hiện, nhưng Thạch Sanh không núng, chàng cũng giở phép tấn công liên tiếp. Chỉ một lúc sau, yêu quái bị lưỡi búa của chàng xả làm đôi, hiện nguyên hình là một con trăn lớn. Chàng vội chặt lấy đầu và nhặt bộ cung tên bằng vàng của yêu quái xách về.

Canh ba hôm ấy, mẹ con Lý Thông đang ngủ bỗng nghe tiếng Thạch Sanh gọi cửa, ngỡ là oan hồn của hắn hiện về, hồn vía lên mây vội cúi đầu lạy lấy lạy để. Khi Thạch Sanh vào nhà kể cho nghe câu chuyện giết Chằn tinh, mẹ con hắn mới thật hoàn hồn. Nhưng Lý Thông bỗng nảy ra được một kế khác. Hắn nói:

- Con trăn ấy là của vua nuôi đã lâu. Nay em giết nó, tất không khỏi bị tội chết. Thôi bây giờ nhân trời chưa sáng em hãy trốn ngay đi. Có chuyện gì để mặc anh ở nhà lo liệu!

Nghe nói, Thạch Sanh kinh hoảng, vội từ giã hai mẹ con họ Lý ra đi. Chàng lại trở về gốc đa cũ kiếm củi nuôi miệng. Còn Lý Thông thì đem thủ cấp của yêu quái trẩy kinh, tâu vua là mình đã hạ thủ được Chằn tinh. Vua khen ngợi và phong hắn làm đô đốc.

Lại nói chuyện công chúa con vua hồi ấy đã đến tuổi lấy chồng. Nhưng nàng vẫn chưa chọn được người nào xứng đáng. Bọn hoàng tử các nước cũng có nhiều người sai sứ đến hỏi công chúa làm vợ nhưng không một ai vừa ý nàng. Cuối cùng, vua cha tổ chức một ngày hội lớn cho hoàng tử các nước láng giềng và con trai trong thiên hạ tới dự để công chúa từ trên lầu cao ném quả cầu may, hễ quả cầu rơi trúng vào người nào thì sẽ lấy người ấy làm chồng.

Nhưng khi công chúa sắp sửa ném quả cầu thì bỗng có Đại bàng đi qua trông thấy. Đại bàng nguyên là một con yêu tinh ở trên núi có nhiều phép thần dị. Thấy công chúa đẹp, liền sà xuống bất thình lình cắp đi.

Bấy giờ Thạch Sanh đang ngồi dưới gốc đa. Tình cờ thấy Đại bàng bay qua, chân có quắp một người, sẵn cung tên chàng bắn theo một phát. Mũi tên trúng cánh Đại bàng. Hắn đau quá phải hạ xuống cắn răng nhổ mũi tên đi rồi lại tha công chúa về hang. Thạch Sanh lần theo vết máu, tìm được chỗ ở của quái vật.

Thấy con bị mất tích, nhà vua xiết bao đau đớn, vội sai đô đốc Lý Thông đi tìm, hứa sẽ gả công chúa và truyền ngôi cho. Vừa mừng vừa sợ, Lý Thông không biết tính thế nào. Cuối cùng hắn nghĩ, chỉ có người em kết nghĩa cũ họa may có thể gỡ bí cho mình, bèn một mặt cho quân lính đi khắp nơi dò hỏi, mặt khác truyền cho nhân dân mở hội hát xướng mười ngày để nghe ngóng tin tức Thạch Sanh. Nhưng tám chín ngày trôi qua mà vẫn chưa có tin gì mới mẻ. Mãi đến ngày thứ mười, hắn mới tìm thấy Thạch Sanh trong đám người đi xem hội. Thấy Lý Thông nói đến việc tìm công chúa, Thạch Sanh liền thật thà kể chuyện mình bắn Đại bàng cho nghe. Lý Thông mừng quá, lập tức nhờ chàng dẫn đường cho quân sĩ trẩy đến sát hang đá. Cửa hang ăn thông xuống đất sâu thăm thẳm không một ai dám xuống. Thạch Sanh tình nguyện buộc dây ở lưng cho người dòng xuống hang thám thính.

Đại bàng từ hôm bị thương về nằm liệt một nơi, bắt công chúa phục dịch. Thạch Sanh xuống đến nơi ẩn vào một xó, chờ lúc công chúa một mình đi qua, mới ra hiệu cho nàng biết. Thấy người trai lạ kia liều chết cứu mình, công chúa vừa ngạc nhiên vừa hết sức cảm phục. Thạch Sanh lấy thuốc mê bảo nàng cho Đại bàng uống. Chờ lúc Đại bàng ngủ say, chàng buộc công chúa ở đầu dây ra hiệu cho quân của Lý Thông kéo lên. Chàng đang chờ đến lượt mình lên thì không ngờ Lý Thông đã ra lệnh cho quân sĩ vần đá lớn lấp kín cửa hang lại, rồi kéo nhau về. Thạch Sanh không ra được, tức mình vô hạn. Chàng đập phá khắp nơi để kiếm lối thoát. Giữa khi đó Đại bàng tỉnh dậy. Thấy có người lạ, lại thấy mất công chúa, hắn bừng bừng nổi giận xông ra toan giết Thạch Sanh. Thạch Sanh cũng giở phép mầu chống lại rất kịch liệt. Đại bàng bị thương sẵn nên chả mấy chốc đã chuốc lấy thất bại. Sau khi giết chết con yêu tinh, Thạch Sanh đi lục lọi khắp mọi nơi. Thấy có một người con trai bị nhốt trong cũi sắt, chàng hỏi ra mới biết đó là thái tử con vua Thủy. Ngày đó cách đây hơn một năm thái tử di du ngoạn, tình cờ bị Đại bàng bắt đem về nhốt lại ở đây. Thạch Sanh bèn dùng cung vàng bắn tan cũi sắt cứu thái tử ra. Thái tử thoát nạn hết lời cảm tạ chàng và mời chàng xuống chơi Thủy phủ. Vua Thủy sung sướng được gặp lại con, lòng rất biết ơn Thạch Sanh. Vua đãi chàng rất hậu và khi chàng về, vua tống tiễn thật nhiều vàng ngọc nhưng Thạch Sanh không nhận, chỉ xin có mỗi một cây đàn. Thế rồi, chàng lại trở về gốc đa sinh nhai bằng nghề cũ.

Lại nói chuyện Chằn tinh và Đại bàng sau khi chết: hồn chúng nó không được ai cúng tế, đành đi lang thang để kiếm miếng ăn. Một hôm chúng tình cờ gặp nhau và mỗi bên kể cho nhau biết vì đâu gặp phải số phận long đong. Hai bên bàn nhau tìm cách báo thù Thạch Sanh cho bõ ghét. Chúng bèn lẻn vào kho vua ăn trộm của cải mang tới quẳng ở gốc đa để vu vạ. Quả nhiên sau đó bọn nội thị cứ theo dấu đi tìm, đến gốc đa thì bắt được tang vật. Thạch Sanh liền bị hạ ngục.

*

Lại nói chuyện công chúa từ khi được Lý Thông đưa về cung thì tự nhiên hóa câm. Suốt ngày mặt hoa rầu rĩ không nói không cười. Vua đành hoãn việc cưới xin và bảo Lý Thông lập đàn cầu nguyện cho nàng lành bệnh. Lý Thông bèn cho mời các pháp sư có đủ phép thuật cao cường về cúng cầu, nhưng cầu mãi vẫn không ăn thua. Công chúa ngày ngày ngồi im lặng làm cho hắn vô cùng sốt ruột. Giữa lúc đó thì Thạch Sanh bị bắt và thuộc quyền hắn xét xử. Lý Thông không ngờ người mà hắn cố ý hãm vào chỗ chết lại vẫn sống nhăn. Hắn nghĩ: - "Nếu để nó sống, nó sẽ tranh mất công ta và tố cáo ta". Vì thế Lý Thông quyết định khép Thạch Sanh vào tội chết.

Ngồi trong ngục, Thạch Sanh nhân buồn tình đem đàn của vua Thủy cho ra gảy, không ngờ đấy chính là cây đàn thần, tiếng văng vẳng phát ra lúc này như oán, như than, như tức, như bực. Càng gảy tiếng đàn càng trách sự hững hờ của công chúa và vạch tội ác của Lý Thông. Tiếng đàn thoát khỏi nhà ngục và truyền đi rất xa. Nó bay vào hoàng cung, lọt vào tai công chúa. Bấy giờ công chúa đang ngồi trên lầu. Vừa nghe tiếng đàn, tự nhiên nàng đứng dậy cười nói huyên thuyên. Câu đầu tiên của nàng là xin vua cha cho gọi người gảy đàn vào cung.

Nhà vua lấy làm lạ, cho đòi Thạch Sanh đến. Trước mặt mọi người, chàng kể hết đầu đuôi thân phận của mình từ lúc mồ côi cha mẹ đến lúc kết bạn với Lý Thông: nào chém Chân tinh, bắn Đại bàng, nào cứu công chúa, bị lấp cửa hang, nào cứu con vua Thủy Tề và bị bắt đến đây, v.v... Vua và hoàng gia cùng nghe càng thương cảm. Vua sai bắt giam hai mẹ con Lý Thông lại giao cho Thạch Sanh xét xử. Chàng rộng lượng tha cho chúng về quê nhà làm ăn. Nhưng đi về được nửa đường thì chúng bị sét đánh chết.

Nhà vua vui lòng gả công chúa cho Thạch Sanh. Lễ cưới của họ tưng bừng nhất kinh kỳ, chưa bao giờ vui đến như thế. Thấy vậy, bọn hoàng tử các nước chư hầu trước kia bị công chúa từ hôn lấy làm tức giận. Họ hội họp binh lính cả mười tám nước lại, sang hỏi tội vua tại sao lại đem con gái cành vàng lá ngọc gả cho một đứa khố rách. Nhưng khi nghe tiếng đàn thần thánh thót của Thạch Sanh, tự nhiên quân sĩ của mười tám nước không còn ý chí đánh trận nữa. Cuối cùng bọn hoàng tử đều nhất tề cuốn giáp. Thạch Sanh sai dọn cơm cho họ ăn. Cả mấy vạn quân sĩ thấy niêu cơm quá nhỏ, ai nấy bĩu môi không buồn cầm đũa. Biết ý, chàng đố họ ăn hết được niêu cơm sẽ trọng thưởng. Quả nhiên chúng ra sức ăn mãi, ăn mãi nhưng ăn hết bao nhiêu cơm lại đầy bấy nhiêu. Sau khi ăn no họ rập đầu lạy tạ và kéo nhau về nước.

Về sau vua không có con trai nên nhường ngôi cho Thạch Sanh

sau khi học câu chuyện Thạch Sanh , em có suy nghĩ như thế nào về tư tưởng yêu chuộng hòa bình của người

ai trả lời nhanh mình tick

 

1
12 tháng 1

Câu chuyện Thạch Sanh thực sự là một kho tàng giá trị về đạo đức và tư tưởng tốt đẹp của dân gian Việt Nam. Đặc biệt, qua câu chuyện này, em nhận thấy tư tưởng yêu chuộng hòa bình của người Việt được thể hiện rất rõ nét qua những điểm sau: Thạch Sanh luôn dùng sự thiện chí để giải quyết mâu thuẫn: Dù bị Lý Thông hãm hại nhiều lần, Thạch Sanh vẫn tha chết cho mẹ con hắn. Ngay cả với kẻ thù hung ác như Chằn Tinh, Đại Bàng, chàng cũng chỉ tiêu diệt khi chúng gây hại cho dân lành chứ không chủ động tấn công. Sử dụng "vũ khí" đặc biệt để cảm hóa kẻ thù: Tiếng đàn thần kỳ diệu của Thạch Sanh đã khiến quân lính 18 nước chư hầu từ bỏ ý định chiến tranh, quay về hòa hảo. Điều này cho thấy người Việt đề cao sức mạnh của văn hóa, nghệ thuật, dùng cái đẹp để cảm hóa lòng người thay vì dùng bạo lực. Niêu cơm thần biểu tượng cho tấm lòng bao dung, rộng mở: Hình ảnh niêu cơm "ăn mãi không hết" thể hiện mong ước về một cuộc sống ấm no, hạnh phúc, đồng thời cũng là lời khẳng định về lòng hiếu khách, sẵn sàng chia sẻ của người Việt. Thạch Sanh mời quân lính 18 nước ăn cơm thay vì đánh đuổi, thể hiện tinh thần hòa bình, hữu nghị. Tóm lại, thông qua câu chuyện Thạch Sanh, em hiểu rằng, người Việt Nam luôn yêu chuộng hòa bình, ghét chiến tranh, luôn mong muốn có một cuộc sống hòa thuận, yên vui. Đó là một truyền thống quý báu mà chúng ta cần phải giữ gìn và phát huy.