
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.




Mỗi dịp Tết đến xuân về đều làm cho con người rộn lên những cảm giác tưng bừng, hào hứng khó tả. Mọi người nô nức đi mua sắm Tết. Trên bàn thờ tổ tiên thường có mâm ngũ quả, bánh trưng và một cây đào. Cây đào tượng trưng cho mùa xuân.Cây đào mới trồng nên rất nhỏ gốc cây to, sần sùi như da cóc, nổi lên những u cục. Nhưng ít ai biết rằng, trong đó có một dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để đi nuôi cây. Thân cây nhỏ, cong cong như con tôm. Từ thân cây mọc ra các cành cây khẳng khiu, chứa đầy nhựa sống. Ở đầu cành cây mới xuất hiện những chồi non xanh mơn mởn. Lá đào mỏng xanh quanh năm một màu xanh dìu dịu. Hoa đào khoe hương sắc trước gió mùa xuân như một cô gái đôi mươi dịu dàng trước cuộc đời. Hoa đào đẹp tinh khiết và thuần túy. Hoa đào tuy không thơm nhưng có vẻ đẹp quyến rũ lạ thường. Cánh hoa mỏng như cánh bướm non, màu phớt hồng. Nhụy hoa màu vàng lấp ló trong cánh hoa nâng niu và gìn giữ nhụy hoa như đang gìn giữ một vật báu, cây giống như dân ta đang, đã, sẽ gìn giữ những nét đẹp truyền thống mà ông cha ta để lại.Em cảm ơn cây đào vì cây đã mang đến cho nhà em vẻ đẹp trong ngày xuân nồng ấm. Mỗi ngày em lại tưới nước cho cây và ngắm vẻ đẹp tự nhiên của nó.
Em nhớ hôm ấy đã là hai mươi tám tết, cây đào bích nhà bà ngoại đã hé nở những bông hoa đầu tiên. Bố em xin bà chiết một cành mang về nhà để “diện” Tết vì hoa đào là loài hoa đặc trưng của ngày Tết ở miền Bắc nước ta.
Mọi năm thời tiết lạnh nên quá Tết rồi cây đào mới nở hoa, năm nay thời tiết ấm hơn nên gần đến Tết vẫn là cây đào ấy đã nở ra những bông hoa đầu tiên. Hoa đào có hai loại, một loại là hoa đào phớt phớt hồng và thường có nhiều lá, còn một loại là đào bích – là loại đào nhà bà em, hoa màu hồng đậm, ít lá rất đẹp. Bố em chọn một cành không to lắm, tương đối cân xứng, có một vài bông hoa đã nở và còn khá nhiều nụ đang hé. Bà em còn nói đùa với bố: “Cả cây có cành đào đẹp nhất thì bố mày xin mất rồi”. Bố em biết bà đùa nên chỉ cười, vì nhà bà ít khi cắm đào lắm, có cây đào thì có con cháu hay đến xin thôi.
Bố em mang về nhà rửa thật sạch bụi bẩn và ngắt bỏ những lá sâu rồi cắm vào một bình lớn, theo quan niệm của các cụ thì khi đốt một đoạn gốc của cành đào thì cành đào sẽ tươi rất lâu. Em và bố bắt đầu công cuộc trang trí cho cây đào thật lộng lẫy, nhà em có hai bộ đèn nháy thì bố đã giăng một bộ vào cây quất và một bộ còn lại dành cho cây đào, còn về phần em, em đã chuẩn bị sẵn những quả bóng bay nhỏ và những chiếc lì xì đỏ thắm để treo lên cành đào. Mẹ chỉ nhìn hai bố con rồi cười vì Tết năm nào hai bố con cũng lo khoản dọn dẹp và trang trí nhà cửa giúp mẹ, còn mẹ thì lo những công việc khác như sắm đồ Tết, gói bánh…
Em viết thật nhiều những lời chúc năm mới, mọi điều tốt đẹp nhất vào những mảnh giấy nhỏ rồi cho vào lì xì và treo lên cây đào. Xong xuôi hai bố con nhìn lại thành quả của mình, bật thử đèn nháy và tự cảm thấy tự hào về khả năng trang trí của mình. Bố bảo những cành đào như thế này mà mua ở chợ hoa thì giá cũng khá cao đây, rồi hai bố con lại cười sung sướng vì tiết kiệm được một khoản cho gia đình. Thời tiết ngày một ấm hơn tạo điều kiện cho những nụ hoa còn lại nở trong mấy ngày Tết, nhìn cây đẹp thật rực rỡ, ánh đèn lấp lánh chiếu vào càng làm cho những bông hoa thêm phần lung linh. Còn mấy quả bóng bay của em thì chỉ được một, hai hôm là bị vỡ mất, cứ vỡ quả nào là em lại thổi quả khác thay vào.
Mẹ em nói đùa: “Tết không đi đâu chơi mà chỉ ở nhà canh cành đào với thổi bóng bay thôi à?”. Em hồn nhiên đáp: “Bị vỡ thì phải thổi lại chứ mẹ” rồi cười khúc khích. Mọi người ai đến chơi Tết ai cũng tấm tắc khen cành đào nhiều hoa và đẹp. Bố lại liếc sang em như chia sẻ niềm vui nho nhỏ. Đúng là bố em thật khéo chọn, quả không sai như lời bà nói là cành đào đẹp nhất của bà.
Hoa đào là biểu tượng của một năm mới đối với người miền Bắc, hoa đào nở báo hiệu một mùa xuân nữa lại sang với không khí Tết rộn ràng, như mọi người nói, thấy hoa đào là thấy Tết.


Trong cuộc sống, hẳn ai ai cũng đều phải làm việc tính toán mưu sinh, có người thì lao động ngày đêm không nghỉ, nhưng, khi có đầy đủ vật chất, tiền tài rồi liệu chúng ta còn nghĩ đến người khác không? Chúng ta con nhớ thương người đã cho ta cuộc sống ấm no không? Hay, chỉ là biết ơn họ, cái lúc sung sướng vì cơm áo gạo tiền đầy đủ chất chồng lên nhau thì liệu, chúng ta có thể đền ơn những người giúp đỡ ta không? Và, kết tinh nên sự giàu có không chỉ riêng chúng ta mà còn nhiều người tạo nên bằng cách giúp đỡ trao tặng, ấy gọi là đoàn kết. Và Verna M.Kelly đã nói lên một câu mà có lẽ, ai cũng sẽ nhớ tới câu nói ấy:
“Bông tuyết là một trong những thứ mỏng manh của tự nhiên, nhưng hãy nhìn xem chúng có thể làm gì khi chúng kết dính với nhau”.
Con người thật nhỏ bé biết bao, thử hỏi một mình bạn có thể xây lên một ngồi nhà hoàn chỉnh được không? Một mình bạn có thể sống được nếu như tất cả mọi người không hề quan tâm hay an ủi cho bạn lúc bạn buồn? Dù bạn có như thế nào thì người sinh ra trên cõi đời này không chỉ có mình bạn mà cả một cộng đồng với hàng triệu người cũng nhỏ bé như bạn. Hỡi những hạt “bông tuyết” nhỏ nhắn kia ơi, thật là buồn khi nhìn chúng đang dần tan ra khi trời nóng nhưng, những khối “tuyết” hay đống “tuyết” thì sao? Ồ, thật kì diệu chúng vẫn có thể đương đầu với cái nắng. Thế, con người thì sao? Một tập thể, một cộng đồng có thể xây nên ngôi nhà hoàn chỉnh, có thể an ủi lúc có người buồn hay thậm chí là làm nên những điều không tưởng, họ có thể đào xuyên eo đất Panama, họ có thể khám phá ra châu lục mới, họ có thể giải mã những bí ẩn xa xôi ngoài vũ trụ và họ, là một tập thể, là một tế bào, là một mầm sống kết tinh từ biết bao nhiêu điều tinh tuý. Thế mới thấy sức mạnh thật sự của tình đoàn kết. Nhân dân ta cũng vậy, Mông cổ ư? Trung Quốc ư? Pháp ư? Hay thậm chí là Mĩ một khi đã bước vào xâm chiếm khối “tuyết” thì chỉ con nước quay về. Em và các bạn đã ngộ nhận ra rất nhiều điều từ câu nói này, em sẽ luôn luôn để câu nói này trong lòng như một lời nhắc nhở- đừng quên rằng trái đất không chỉ có mình bạn được khám phá mà còn rất rất nhiều hạt “bông tuyết” mong manh nữa.
trong cuộc sống của chúng ta, ai cũng sẽ có rất nhiều mặt khác nhau có những người họ luôn tỏ ra là mình mạnh mẽ nhưng đâu ai biết được rằng bên trong họ thật sự mỏng manh hơn chúng ta tưởng. Nhưng khi họ làm công việc nào đó có tnh thần đoán kết họ luôn là sự bao dung, chở che cho các thành viên còn lại. Có người lại cho rằng hành động đấy của họ thật dễ dàng và mình cũng có thể làm được nhưng khi thử rồi mới biết nó khó khắn như nào để tạo thành 1 tập thể đoàn kết. Mặc dù tập thể đoàn kết ấy rất mạnh nhưng khi riêng lẻ ra lại rất yếu đuối và cũng có nhiều người nghi ngờ mà tự hỏi:" Tại sao khi làm trong một tập thể thì họ rất ạnh nhưng khi tách rời ra những con người ấy lại yếu đuối như thế?" có người đã nói cho họ câu nói của Verna M.Kelly:“Bông tuyết là một trong những thứ mỏng manh của tự nhiên, nhưng hãy nhìn xem chúng có thể làm gì khi chúng kết dính với nhau”. họ càng tìm hiểu, càng mở rộng kiến thức họ mới hiểu: tại sao sự đoàn kết lại góp phần tạo nên 1 tập thể mạnh. Cô giáo dạy Ngữ Văn đã nói với chúng tôi 1 câu khiến chúng tôi có thể k bao giờ quên:" các em a, khi các em làm trong 1 tập thể,các em đừng sợ khi kết quả k như mình mong đợi nếu mình và mọi người đã cố gắng hết sức mình thì đừng buồn và đừng nghĩ là mình không thể làm được mà hãy nghĩ rằng chúng ta không đạt được mục tiêu không phải do chúng ta k làm được mà do kẻ địch của chúng ta quá mạnh. Vì thế các em phải nỗ lực hết mình để có thể chứng minh được khả năng và thực lực của nhóm mình" cô nói thêm:" các em nhìn xem những bông tuyết nhỏ bé kia khi chúng được bàn tay con người vo nắm thành cục nghĩa là khi các bông tuyết ấy đã được mài giũa và hợp sức lại để tại nên phiên bản tốt nhất của nó. Chứ nguyên bải của nó là một bống tuyết chỉ cần chạm nhẹ là đã tan luôn trong lòng bàn tay chúng ta. nhưng những cục tuyết đã được mài giũa kia thì sao? chúng có tan trong lòng bàn tay chúng ta không? thậm chí chúng còn chịu được cái nắng 25 độ C kia chưa chắc đã tan. Vậy nên hãy tin tưởng vào chính bản thân mình hơn ai khác hãy từng ngày mãi giũa mình trở thành 1 người mang chủ nghĩa hoàn hảo và đừng cho người khác thấy điểm yếu của mình như bông tuyết kia." sau buổi học hôm đó của cô tôi dã nghĩ rằng có lẽ không phải do nhóm mình k làm tốt sản phẩm mà là do nhóm chưa có sự đoàn kết. các bạn thử nghĩ xem một mình bạn có thể xây được một căn biệt thự hay 1 trường học không? có khi làm cả đời còn k xong. nhưng khi có nhiều người tụ họp và đoàn kết lại để xây ngôi biệt thự hay trường học đấy thì nó sẽ nhanh hơn rất nhiều 1-2 ngày hay 4-5 tháng ư? không thậm chí là đến cả 15-20 năm. Hay những cuộc chiến tranh ngày xưa khi diễn ra nếu nhân dân Việt Nam không đoàn kết lại thì làm sao mà có thể đánh tan bọn quân xâm lược? Vậy nên chúng ta có thể kết luân rằng: khi bạn làm cùng tập thể mà tập thể ấy đoàn kết thì ắt sẽ thành công lớn và sẽ phối hợp ăn ý tất cả mọi thứ trong công việc kể cả từ những việc nhỏ nhặn nhất.
Bài 1:
- Biện pháp tu từ: So sánh.
- Hình ảnh so sánh: "Quê hương" được so sánh với "mẹ".
- Tác dụng:
+ Nhấn mạnh sự thiêng liêng, duy nhất của quê hương
+ Gợi cảm xúc gần gũi, thân thương
+ Khẳng định tầm quan trọng của quê hương trong việc hình thành nhân cách
Bài 2:
- Biện pháp tu từ: Ẩn dụ.
- Hình ảnh ẩn dụ: "Cánh buồm" và "đi" (trong câu "Cha mượn cho con cánh buồm trắng nhé. Để con đi…!")
-Tác dụng:
+ "Cánh buồm" ẩn dụ cho ước mơ, khát vọng, tương lai
+ "Đi" ẩn dụ cho hành trình trưởng thành, khám phá cuộc sốn
+ Thể hiện sự khát khao tự do, độc lập và khám phá của người con
+ Gợi lên tình yêu thương, sự dõi theo của người cha