Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
- Mở bài:
Con người sống giữa cộng đồng, không ai có thể một mình mà làn nên cả thế giới. Bởi thế, giao tiếp nơi công cộng là một phần tất yếu trong đời sống của con người. Ở bất kì địa điểm công cộng nào cũng có nguyên tắc ứng xử phù hợp để đảm bảo sự an toàn cho mọi người, sự tiện nghi và vẻ đẹp của nó. Tôn trọng nguyên ứng xử tốt đẹp nơi công cộng là trách nhiệm của mỗi con người. Tuy nhiên, văn hóa ứng xử nơi cộng cộng của giới trẻ hiện nay là một vấn đề đáng báo động, gây nên nhiều bức xúc trong xã hội.
- Thân bài:
* Văn hóa ứng xử nơi công cộng là gì?
Văn hóa ứng xử nơi công cộng là hệ thống nguyên tắc bao gồm hành vi, thái độ, lời nói chuẩn mựcóngo đức của mỗi cá nhân khi giao tiếp chốn đông người như: biết cảm ơn khi nhận được một điều tốt đẹp từ người khác, biết xin lỗi khi gây ra sự phiền phức hay lỗi lầm, biết giữ gìn trật tự, vệ sinh chung, có thái độ hòa nhã, tôn trọng, lịch sự, cung kính những người xung quanh, khiêm nhường trước người khác, ….
* Hiện trạng văn hóa ứng xử nơi công cộng của giới trẻ hiện nay:
Từ xưa, phong cách thanh lịch, nhã nhặn, điềm đạm và biết tôn trọng nguyên tắc chung khi xuất hiện trước đám đông vốn đã được con người đề cao và không ngừng nhắc nhỏ về điều đó. Nới về vẻ đẹp văn hóa ấy, người Hà Nội có câu:
“Chẳng thơm cũng thể hoa nhài
Không thanh lịch cùng là người Tràng An.”
Tại nước Nhật, con người được giáo dục chu đáo về phép lịch sự và thái độ tôn trọng công đồng. Họ không bao giờ xả rác trên đường, trong không gian hẹp họ biết giữ trật tự và thường ăn nói nhỏ nhẹ hoặc im lặng. Họ luôn tuân thủ việc xếp hàng và ít khi ăn cắp,…
Văn hóa nước ta cũng đề cao những đức tính tốt ấy. Nhưng gần đây, hình ảnh người Việt Nam trở nên xấu đi trong mắt người nước ngoài với hàng loạt hành động phản cảm của các bạn trẻ.
Nhìn vào đời sống, không thiếu những hành động mất lịch sự, thiếu tôn trọng, vô văn hóa của một đám đông hay một nhóm người tại một nơi nào đó. Nó không những là một hiện tượng lẻ tẻ mà đã trở thành hiện tượng trong xã hội, gây nên nhiều hậu quả tai hại.
Trong bài báo Cổng trời thất thủ của tác giả Khải Đơn đã ghi nhận chân thực hình ảnh các bạn trẻ xâm phạm sự tôn nghiêm của ngôi chùa cổ kính khi có hành vi vứt rác bừa bãi, nghêu ngao ca hát, hỗn độn gào thét, nói lời tục tĩu, đeo khẩu trang khi vào chùa. Thậm chí còn dẫn cả thú cưng vào nơi chánh điện tôn nghiêm, khả kính…
Trong chốn linh thiêng đã thế, trên đường phố, các bạn trẻ còn trở nên mất lịch sự hơn nhiều lần. Không hiếm những hình ảnh khạc nhổ trên đường, ăn mặc phản cảm, hành vi côn đồ thách thức, đua xe đánh võng hết sức nguy hiểm, xem thường luật pháp và tính mạng người đi đường.
Đối với người nước ngoài, một vài bạn trẻ còn trêu chọc, nhại tiếng, chửi tục, lăng mạ họ khiến người nước ngoài khi đến Việt Nam vô cùng bức xúc. Gần đây nhất, trên các trang mạng có đưa tin, đạo diễn phim Kong, ngài Skull Itsland bị một nhóm hành hung khi đến Việt Nam chỉ vì lòng đố kị.
Các bạn trẻ ngày nay ngày càng trở nên khiếm nhã, lối sống thực dụng, tinh thần vô cảm, thờ ơ trước cuộc sống. Họ thiếu kĩ năng sống, thiếu tôn trọng thế giới xung quanh, bảo thủ với lối sống thực dụng, đua đòi vật chất. Sự chia sẻ, cảm thông, đồng cảm bị xem thường. Họ thiếu hẳn sự rung động trước cái đẹp, cái cao cả; không muốn thực hiện trách nhiệm, nghĩa vụ của mình đối với xã hội.
* Nguyên nhân của lối ứng xử của giới trẻ:
Trước hết là do ảnh hưởng của nền văn hóa mạng khi xu thế giao thoa các nền văn hóa thế giới đang diễn ra mạnh mẽ. Một dòng văn hóa có tính bạo lực, suy đồi, nổi loạn cũng có dịp tràn ngập vào Việt Nam khiến cho các bạn trẻ có ý thức kém khi ứng xử trước cộng đồng. Các bạn trẻ thích đề cao cái tôi cá nhân một cách khập khiễng, chỉ quan tâm đến sở thích của mình và thể hiện nó một cách lệch lạc.
Mặt khác, trước xu thế phát triển như vũ bão của thời đại, nền giáo dục nước ta lại chậm biến đổi, chậm ứng biến, không theo kịp xu thế phát triển của thế giới. Nhà trường xem trọng việc giáo dục tri thức, đào tạo kĩ năng nghề nghiệp, xem nhẹ việc giáo dục và bồi dường nhân cách, đạo đức chuẩn mực cho học sinh trong nhiều năm qua khiến cho nhiều học sinh mất định hướng tốt đẹp, buông lỏng kỉ luật, trở nên hư hỏng.
Gia đình thiếu nghiêm khắc, người lớn không gương mẫu hoặc nêu gương xấu khiến cho giới trẻ ngộ nhận giữa sự nổi bậc chuẩn mực và sự nổi bậc lệch lạc trước đám đông.
Xã hội không quan tâm nhiều đến những hành động của giới trẻ. Nhiều người thấy phiền phức nhưng thường không can thiệp, bỏ mặc. Không ai nhắc nhở khiến cho các bạn trẻ ấy càng trở nên ngạo mạn hơn.
Các cơ quan chức năng thiếu sự sâu sát thực tế, thiếu lực lượng giám sát và xử lí vi phạm; mức xử phạt còn nhẹ khiến cho người vi phạm không chịu tuân thủ nguyên tắc.
* Hậu quả của lối ứng xử vô văn hóa trong cộng đồng:
Những hành động ngang ngược, thiếu lễ độ của các bạn trẻ không những gây nhiều phiền phức, nguy hiểm cho xã hội mà còn làm xấu đi hình ảnh của mình trong cộng đồng. Bằng những hành động lệch chuẩn, họ đã tự hạ thấp giá trị bản thân, nhận lấy sự khinh ghét của mọi người.
Những hành động quá khích ấy thường là nguyên nhân dẫn đến những mâu thuẫn, xung đột, gây ra nhiều hậu quả đáng tiếc. Hàng loạt các vụ xung đột, bạo lực dẫn đến thương tích, thậm chí là án mạng được báo chí đưa tin cũng chỉ vì nhiều người có hành vi “trái tai gai mắt” mà thôi.
Lối ứng xử thiếu lễ độ của một bộ phận giới trẻ làm cho hình ảnh Việt Nam trở nên xấu đi, thậm chí là tồi tệ trong nhìn nhận của các du khách nước ngoài. Nhiều năm qua, số du khách đến nước ngoài đến Việt Nam một lần và không quay trở lại phản ánh sâu sắc thực trạng ấy.
Nhu cầu thể hiện bản thân là quyền của mỗi người nhưng thể hiện lệch lạc, quá đáng sẽ lầm mất đi sự tôn trọng của xã hội, làm tổn hại đến xã hôi, đất nước. Những người như thế thật đáng chê trách.
* Giải pháp khắc phục:
-Nâng cao nhận thức, biết tôn trọng lẽ phải, tôn trọng cộng đồng là giải pháp đầu tiên của mỗi con người khi bước ra xã hội.
Tại những địa điểm công cộng, trên đường phố tăng cường đặt những bảng hiệu nhắc nhỏ hành vi sai trái của con người nhằm tạo ra một lối sống văn minh, một xã hội thân thiện và an toàn.
Nhà trường, gia đình và xã hội cần tăng cường hơn nữa việc giáo dục và bồi dưỡng nhân cách tốt đẹp cho các em học sinh. Lấy giá trị truyền thống để uốn nắn con người. Người lớn gương mẫu trẻ em noi theo là giải pháp hiệu quả nhất từ xưa đến nay.
- Kết bài:
“Học ăn, học nói, học gói, học mở” nghĩa là phải biết sống khéo léo trong mọi hành động, trong mọi hoàn cảnh. Đó là cách người xưa răn dạy con người. Ngày nay, trong thời đại mới, việc ứng xử nơi công cộng càng trở nên cần thiết hơn. Bởi vậy, rèn luyện cho mình cung cách tốt đẹp mỗi khi bước ra đường là trách nhiệm của mỗi con người ngày nay.
MB: Tôi đã trải qua tám mùa khai trường rồi đấy. Năm nào cũng để lại trong tôi những kỉ niệm đẹp đẽ. Nhưng có lẽ ngày khai giảng năm lớp một đã in sâu vào tôi những ấn tượng khó quên nhất-đó là lần đầu tiên tôi đi học.
TB: Buổi sáng hôm ấy là một buổi sáng đầy sương thu và gió thổi se sẽ, những chiếc lá vàng rụng xuống bay khắp nơi khiến cảnh tượng thật là đẹp. Mẹ tôi chầm chậm đèo tôi đến trường trên chiếc xe đạp cũ. Thế là tôi đã sắp là học sinh lớp một rồi đấy. Lúc đó, tôi cảm thấy mình đã chững chạc và lớn hơn rất nhiều. Chắc hẳn lúc đó ai cũng cảm thấy hồi hộp và lo lắng. Tôi cũng vậy. Vừa đến trường, tôi đã thấy sân trường đông nghịt người. Đứng trước cổng trường, tôi thấy mình thật nhỏ bé. Đối với tôi trường thật to cao, khang trang và sạch sẽ. Xung quanh tôi là những người bạn mà tôi chưa hề quen biết khiến tôi cảm thấy mình như lạc lõng giữa một nơi xa lạ. Tôi rụt rè đứng bên mẹ chỉ dám nhìn một nửa và không dám bước đi cứ chôn chân tại chỗ. Phía trước tôi, mấy người học trò cũ ríu rít gọi tên nhau, chào hỏi nhau thân thiết. Ai ai cũng quần áo sạch đẹp, tươm tất như đi dự hội. Tôi cảm thấy mình chơ vơ và sợ cái cảm giác phải ở một mình nơi đây. Hôm nay là lễ khai giảng nên ngôi trường đủ màu sắc nào là cờ, hoa,... rực rỡ khắp nơi. Thật là tuyệt đẹp! Ngôi trường thật là xinh xắn. Cảnh tượng này trước đây tôi chỉ từng thấy ở hội làng. Tất cả các học sinh đều đã sắp hàng đâu vào đó. Cô hiệu trưởng đứng trên sân khấu tuyên bố năm học mới đã bắt đầu và đón chào các bạn học sinh lớp một. Cô đọc tên từng người một, nghe đến tên, tôi giật mình và lo sợ. Sau lễ khai giảng, chúng tôi được vào nhận lớp mới. Một cô giáo trẻ, xinh xắn đang tươi cười đón chào chúng tôi vào lớp học. Ngồi trong lớp, tôi thấy người mình như đang run run vì những nỗi sợ vẩn vơ. Chung quanh toàn là những người bạn tôi chưa hề quen biết càng làm tôi thấy sợ hơn. Nhưng sau đó nhờ cô giáo, chúng tôi đã làm quen được với nhau và trở nên gần gũi biết mấy. Tôi đã cảm thấy hứng thú hơn và tôi cũng đã mạnh dạn hơn. Chúng tôi bước vào tiết học đầu tiên trong niềm vui. Thế là năm học đầu tiên đã bắt đầu với tôi như thế đấy. Một thế giới mới - thế giới của những tri thức đã đón lấy chúng tôi ở đó có bạn bè và thầy cô thân thương.
KB: Trong cuộc đời mỗi con người, kỉ niệm trong sáng của tuổi học trò là những ấn tượng của ngày tựu trường đầu tiên, và thường được ghi nhớ mãi. Mỗi năm đến ngày khai trường, tôi lại nhớ mong cái cảm giác ngày đầu tiên được đến trường.
1, Trong thời đại ngày nay, người ta có thể đánh giá phần nào về mức độ phát triển và trình độ văn hóa, văn minh của một quốc gia qua bộ mặt của các đô thị và nếp sống của người dân(1). Ở các quốc gia tiên tiến, vấn đề giữ gìn vệ sinh môi trường được quan tâm thường xuyên cho nên việc xả rác và nước thải bừa bãi hầu như không còn nữa(2). Người dân được giáo dục rất kĩ về ý thức bảo vệ môi trường sống xanh – sạch – đẹp(3). Điều đáng buồn là ở nước ta, hiện tượng khá phổ biến hiện nay là vứt rác ra những nơi công cộng, bất kể là đâu(4). Chỉ có thể gọi đích danh hiện tượng trên là lối sống thiếu văn hóa, văn minh(5).Nguyên nhân của nó thì có rất nhiều(6). Thứ nhất là xuất phát từ lối sống lạc hậu, ích kỉ, chỉ biết đến quyền lợi cá nhân(7). Người ta nghĩ rất đơn giản rằng chỉ cần nhà mình sạch là được, còn ai bẩn mặc ai(8). Những nơi công cộng không phải là của mình, vậy thì việc gì phải mất công gìn giữ(9)? Rác bẩn, đồ phế thải, xác súc vật chết… cứ ném toẹt ra đường là xong, đã có đội vệ sinh lo dọn dẹp(10). Cách nghĩ như thế là vô cùng thiển cận và nguy hại(11). Bởi thế mới dẫn đến tình trạng rác rưởi tràn ngập đường phố, công viên, sông hồ, kênh rạch…(12)Nguyên nhân thứ hai là do thói quen xấu đã có từ lâu, khó mà sửa đổi(13). Người ta tiện tay vứt rác ở bất cứ chỗ nào(14). Ăn xong một que kem hay một chiếc kẹo, vứt que, vứt giấy xuống đất(15). Uống xong một lon nước ngọt hay một chai nước suối, vứt lon, vứt chai ngay tại chỗ vừa ngồi hoặc vừa đi qua. Thản nhiên, vô tư, chẳng có gì mà phải áy náy (!) Cho nên đến cả những nơi đẹp đẽ như danh lam thắng cảnh hoặc chốn tôn nghiêm như chùa chiền đền miếu… cũng bị biến thành nơi xả rác.Nguyên nhân thứ tư là do việc giáo dục ý thức giữ gìn, bảo vệ môi trường sống chưa được quan tâm đúng mức, chưa được tổ chức thường xuyên. Do đó mà trình độ hiểu biết của người dân còn thấp. Thái độ tự giác tuân thủ nội quy nơi công cộng chưa đi vào nề nếp, cao hơn nữa là thành nếp sống văn minh. Bên cạnh đó, việc xử phạt những người vô ý thức cũng chưa ngh(16). Nghiêm túc, cho nên chưa đủ sức răn đe(17).Để có được một cuộc sống phát triển văn minh, hiện đại, chúng ta còn phải phấn đấu rất nhiều(18). Trước hết, cần xóa bỏ những tệ nạn tồn tại bấy lâu, trong đó có nạn vứt rác bừa bãi nơi công cộng(19). Hành vi ích kỉ, thiếu văn hóa ấy đáng phê phán và chấm dứt để cuộc sống của chúng ta ngày càng tốt đẹp hơn(20). Hãy sống theo tinh thần: Mình vì mọi người, mọi người vì mình(21). Có như vậy môi trường sống mới trở nên xanh-sạch-đẹp và Trái Đất mới thực sự là ngôi nhà chung đáng yêu của tất cả nhân loại(22).
Vì trường đại học của tôi vẫn duy trì học và giảng dạy trực tuyến cho tới hết học kì hai, tôi đã phải thích nghi với việc lệch múi giờ cũng như sắp xếp thời gian học hợp lí.
Tôi nhận thấy việc học trực tuyến đem lại cho tôi rất nhiều cơ hội mà trước đây tôi chưa từng thấy ở những giảng đường lớn, và việc học trực tuyến vẫn giúp tôi tiếp thu được đầy đủ lượng kiến thức như học tại trường. Thứ nhất, học trực tuyến giúp tôi nắm bắt bài giảng tốt hơn, bởi giáo viên sẽ nói hoặc thu âm bài giảng qua mic và khi nghe giảng âm thanh sẽ rất rõ và dễ nghe. Điều này có lợi hơn nhiều cho việc nghe giảng của tôi bởi ở những giảng đường lớn và rộng, đôi khi giáo viên nói rất nhanh nhưng âm lượng lại không đủ lớn nên tôi chỉ nắm bắt được khoảng 60% nội dung bài giảng. Thứ hai, ở những tiết học trực tuyến, ngoài những cuộc gọi Zoom thì các giáo viên còn thường thu lại bài giảng và đăng tải lên trang mạng nội bộ của trường, do đó tôi có thể dễ dàng xem lại các bài giảng mọi lúc mọi nơi.
Tuy nhiên, việc học trực tuyến cũng mang tới cho tôi một số thử thách. Do tôi đã về Việt Nam, tôi đã phải trải qua sự lệch múi giờ khi học trực tuyến. Các lớp học của tôi đều diễn ra theo múi giờ Anh, vì vậy hàng ngày tôi thường phải học trong khoảng 18.00–23.00. Bên cạnh đó, chúng tôi có rất nhiều bài tập nhóm. Vì tôi là sinh viên quốc tế duy nhất , tôi sẽ phải tuân theo lịch trình của các bạn người bản xứ trong nhóm. Bởi vậy nên có những ngày tôi phải thức tới 3.00 sáng để làm việc nhóm cùng các bạn.
Đi bộ rất có lợi(1). Vì sao đi bô có lợi(2)? Vì đi bộ chúng ta được tự do thưởng ngoạn, chúng ta muốn đi đâu thì đi muốn dừng lại thì dừng không bị ép buộc,xem những những gì ta thấy hay,...không những thế nó còn giúp ta được trau dồi kiến thức học tập, tiếp thu những kiến thức mà trong sách vở không hề có, được hiểu sâu hơn những gì đã học(3). Nó còn giúp ta hiệu biết thêm về nông và công thương nghiệp và yêu quý chúng(4).Giúp ta biết được đặc điểm của từng vùng(5). Đi bộ còn giúp ta tăng cường sức khỏe, nó giúp chúng ta rèn luyện sự dẻo dai, lưu thông máu, điều hòa thân nhiệt,...(6).Tóm lại học sinh chúng ta nên thường xuyên đi bộ(7).