Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Em đã học và đọc nhiều bài thơ bốn chữ và năm chữ nhưng em đặc biệt ấn tượng và yêu thích bài thơ “Bóc lịch” của Bế Kiến Quốc.Tác phẩm “Bóc lịch” ghi lại cuộc trò chuyện đáng yêu của một em bé trong cuộc đối thoại với người bố khi em lật dở tờ lịch và hỏi bố “Ngày hôm qua đâu rồi?”.
Câu trả lời của người bố dành cho em thật nhẹ nhàng và sâu sắc.Người bố đã chìu mến nói với con “Ngày hôm qua ở lại” trên cành hoa,nụ hồng nở tỏa hương;trong hạt lúa mẹ trồng,chín vàng màu ước mơ;trong vở hồng,trong điểm 10,những kiến thức con tích lũy được.
Bởi vậy,có thể nói:”Ngày hôm qua”tuy đã qua đi nhưng để lại đó những kiến thức,thành quả mà ngày hôm qua ta đã tích lũy được. Bài thơ còn nói đến giá trị của thời gian sẽ ở lại mãi với chúng ta biết tận dụng thời gian làm những việc tốt. Với kết cấu bài thơ nhỏ nhắn,xinh xắn của nhà thơ Bế Kiến Quốc cho thiếu nhi gây cảm tình với bạn đọc bởi cách thể hiện sáng tạo,bởi thể thơ năm chữ ngắn gọn,nhẹ nhàng,dung dị,bởi bài thơ giàu hình ảnh và sử dụng biện pháp tu từ điệp ngữ đặc sắc.
Người yêu thơ sẽ còn mãi nhớ thơ “Bóc lịch” bởi thông điệp nhẹ nhàng,tinh tế mang tính giáo dục cao của người bố trong câu trả lời dành cho đứa con nhỏ của mình.

bài thơ" tiếng đàn ba-la-lai-ca trên sông đà" có cùng tác giả với những bài thơ nào dưới đây
A. mùa thu của em; tiếng vọng
B. mùa thu của em; quyển vở của em
C. quyển vở của em; cao bằng
D. bàn tay mẹ; ngày hôm qua đâu rồi
Dưới đây là bài văn kể chuyện chuyển thể từ bài thơ "Ngày hôm qua đâu rồi?" của Bé Kiến Quốc. Bài viết tuân theo hướng dẫn: kể chuyện từ nội dung bài thơ, sáng tạo thêm các chi tiết và lời thoại, mở rộng câu trả lời của người bố, đồng thời giữ được thông điệp về giá trị của thời gian.
Câu chuyện: Ngày hôm qua đâu rồi?
Chiều hôm ấy, trời mát dịu. Gió hiu hiu thổi qua khung cửa sổ, mang theo hương thơm của hoa ngâu ngoài vườn. Bé An, sau khi học bài xong, ngồi tựa vào lòng bố và ngước lên hỏi bằng giọng trong veo:
– Bố ơi, ngày hôm qua đâu rồi hả bố?
Người bố nhìn con trai, ánh mắt trìu mến, mỉm cười:
– Con hỏi “ngày hôm qua đâu rồi” à? Ngày hôm qua ấy mà, nó vẫn ở quanh con đó thôi.
Bé An chớp chớp mắt ngạc nhiên:
– Ở quanh con? Ở đâu cơ ạ? Con không thấy mà.
Bố An khẽ chỉ tay ra vườn:
– Con thấy cành hoa kia không? Ngày hôm qua bố con mình đã cùng nhau tưới nước cho nó. Nhờ vậy mà hôm nay hoa mới nở rực rỡ như thế. Ngày hôm qua đang nở trên cành hoa đấy!
Bé An quay ra nhìn cành hoa màu hồng dịu dàng rung rinh trong gió, gật gù rồi lại hỏi:
– Thế còn trong nhà thì sao ạ? Ngày hôm qua có ở trong nhà mình không?
Bố mỉm cười và lấy quyển vở của An:
– Có chứ! Đây này, ngày hôm qua còn nằm trên trang vở hồng con vừa viết đấy. Con đã làm xong bài tập toán, viết sạch sẽ và đẹp nữa. Ngày hôm qua đã trở thành những con chữ, những dòng số con để lại trên trang giấy này.
An cười toe toét vì được khen. Nhưng rồi lại cau mày suy nghĩ:
– Vậy... ngày hôm qua có biến mất không hả bố?
Bố lắc đầu:
– Không đâu con ạ. Ngày hôm qua không mất đi. Nó chỉ hóa thành những điều tốt đẹp – như bông hoa con chăm, quyển vở con học, hoặc là cả hạt lúa đang lớn ngoài đồng vì con người đã làm việc chăm chỉ hôm qua. Ngày hôm qua còn ở trong ký ức của chúng ta, trong những điều ta đã làm, trong tình yêu thương nữa đấy.
An bỗng nói như reo lên:
– Bố ơi! Con còn biết một chỗ nữa giữ ngày hôm qua!
– Ở đâu nào?
– Ở trong nụ cười của bố hôm nay, vì hôm qua con ngoan mà!
Cả hai bố con cùng bật cười. Người bố nhẹ nhàng xoa đầu con và nói:
– Con giỏi lắm. Con thấy không, ngày hôm qua thật đáng quý. Nếu con biết dùng mỗi ngày thật tốt, thì ngày mai nhìn lại, con sẽ thấy tự hào như lúc này. Đừng để ngày hôm qua trôi đi một cách vô ích con nhé.
Từ đó, An hiểu rằng thời gian giống như những giọt nước quý giá – nếu biết giữ lại bằng việc học hành chăm chỉ, sống yêu thương và làm điều tốt, thì mỗi ngày trôi qua sẽ để lại một dấu ấn đẹp trong đời.
Thông điệp của câu chuyện:
Câu chuyện không chỉ giúp các bạn nhỏ hiểu bài thơ qua hình thức kể chuyện mà còn mở rộng ý nghĩa: “Ngày hôm qua” là biểu tượng của thời gian đã qua, nhưng nó không mất đi mà vẫn sống mãi trong những điều ta làm ra bằng sự chăm chỉ, lòng yêu thương và trách nhiệm. Chúng ta hãy trân trọng thời gian và sống sao cho mỗi "ngày hôm qua" đều đáng nhớ.