K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Này đóa hướng dương kiêu hãnh kia ơi, cánh vàng rực rỡ như vầng thái dương thu nhỏ, ngươi có bao giờ mỏi mệt dõi theo vầng nhật nguyệt chói chang kia không? Phải chăng, trong từng nhịp vươn mình đón ánh bình minh, trong từng khoảnh khắc lặng lẽ ngắm hoàng hôn buông, ngươi đã thấu hiểu được bí mật của một cuộc đời đáng sống? Ngươi không chọn bóng tối để ẩn mình, mà kiên cường hướng về nơi rực rỡ nhất, như những trái tim khát khao luôn tìm về ánh sáng của niềm tin và hy vọng.

Ngươi có phải hiện thân của một lối sống tích cực, một vũ điệu bất tận của sự vươn lên hay chăng ? Mỗi cánh hoa là một lời thì thầm về sự lạc quan, nhụy hoa là trái tim nồng ấm ủ ấp những ước mơ. Giữa bao la đất trời, ngươi không đơn độc, vì ngươi mang trong mình cả mặt trời. Ngươi không chỉ là một loài hoa, mà mang trong mình một triết lý sống động: “hãy luôn hướng về phía ánh sáng, dù cho phía sau lưng còn bao nhiêu bóng tối.”

Và rồi, trong cơn gió chiều nhẹ tênh vờn qua cánh đồng, ta bắt gặp ánh nhìn dịu dàng của ngươi . Không phải ánh nhìn của một loài hoa vô tri, mà là ánh nhìn của kẻ đã từng đi qua nhiều mùa nắng gắt, nhiều cơn giông, và vẫn chọn nở nụ cười. Có lẽ ngươi không cần lời ca ngợi, cũng chẳng cần ánh hào quang tô vẽ. Bởi lẽ, chính sự hiện diện lặng lẽ mà kiên cường ấy đã đủ để khiến vạn vật phải ngước nhìn.

Khi đám mây xám kéo về, che lấp ánh mặt trời, ngươi không gục đầu than vãn. Ngươi vẫn đứng đó, lặng thầm và bất động, nhưng trong tim, mặt trời vẫn đang tỏa rạng. Phải chăng đó là điều mà con người vẫn luôn mải miết kiếm tìm : một niềm tin không bị điều kiện hóa bởi hoàn cảnh, một ánh sáng không tắt trong lòng dẫu ngoài kia là đêm tối mịt mùng?

Ta tự hỏi, nếu con người có thể học cách sống như ngươi - luôn vươn cao, luôn đón nhận, và luôn tin rằng phía trước là ánh sáng – thì thế gian này liệu có bớt đi những hoang mang, tuyệt vọng? Liệu những trái tim dễ tổn thương kia có tìm được một nhịp đập bình yên để nương tựa?

Ngươi chẳng bao giờ quay lưng lại với điều tốt đẹp, chẳng bao giờ đánh mất bản thân vì những điều tạm bợ. Ngươi là biểu tượng của sự kiên định dịu dàng , một loại sức mạnh không cần gồng mình để chứng minh, không cần gào thét để được lắng nghe. Ngươi chỉ lặng lẽ mà mãnh liệt, âm thầm mà bất khuất.

Và khi hoàng hôn trải dài như tấm thảm nhung cam đỏ, ngươi nghiêng mình theo ánh tà dương như đang gửi gắm một lời thì thầm cuối ngày: rằng dù mặt trời có lặn, dù đêm có phủ xuống, thì ánh sáng mà ta mang trong mình .Thứ ánh sáng của tình yêu, của khát vọng, của tin tưởng  sẽ vẫn còn đó. Không lụi tàn. Cũng không bao giờ lạc mất.

Bởi có lẽ, sống một đời như một đóa hướng dương  là biết cách ngẩng đầu, biết cách tin tưởng, và biết cách sống trọn từng khoảnh khắc dù giản dị đến mấy. Là không cố gắng trở thành ánh mặt trời, mà chọn trở thành kẻ luôn dõi theo mặt trời ấy  một cách chân thành, bền bỉ, và không hề phô trương...

Đêm buông xuống, những tia sáng cuối cùng tan vào chân trời tím sẫm. Trên cánh đồng vắng, nơi chẳng còn tiếng bước chân người qua, ngươi vẫn đứng đó - một mình giữa khoảng không bao la, nhưng không hề cô độc. Bởi ngươi đã trở thành bạn đồng hành của ánh sáng, đã ghi nhớ đường đi của mặt trời như một thói quen không thể xoá nhòa, như một lời hứa thầm lặng không bao giờ phản bội.

Ta ngồi đó, bên lề ruộng cỏ, nhìn ngươi lặng lẽ cúi đầu theo hướng tàn quang. Ta thấy mình trong bóng hình ấy . Cũng từng đứng thẳng giữa giông gió, cũng từng mơ mộng những điều lớn lao, rồi nhiều lần bị thế gian vùi lấp, bào mòn đi niềm tin. Nhưng khác với ngươi, ta đã từng quay đầu, từng sợ hãi bóng tối, từng nghi ngờ giá trị của ánh sáng mà mình theo đuổi.

Vậy mà ngươi – một đóa hoa không biết nói, lại trở thành một người thầy lặng lẽ. Trong từng nhịp rung của cánh hoa mỏng manh là cả một triết lý sống âm thầm: rằng sự bền bỉ không cần ồn ào, rằng hy vọng không cần phải chứng minh, và rằng chỉ cần còn ánh sáng trong tim, ta đã không còn là kẻ lạc lối.

Có bao giờ ngươi ghen tị với những loài hoa kiêu sa khác, được nâng niu trong chậu kiểng, được che mưa chắn gió? Có bao giờ ngươi oán trách cuộc đời đã thả ngươi vào mảnh đất hoang hoải này, nơi chẳng mấy ai để tâm đến? Ta đoán là có lẽ không. Vì ngươi chưa bao giờ cần đến sự bảo bọc, bởi chính thử thách mới khiến vẻ đẹp của ngươi trở nên kiêu hãnh. Vì nếu không từng dãi dầu nắng gió, làm sao có thể học được cách yêu ánh sáng một cách sâu sắc đến vậy?

Ta chạm nhẹ vào một cánh hoa đã khô. Có thể ngày mai ngươi sẽ tàn, sẽ rụng xuống lòng đất, trở về với vòng quay của sự sống. Nhưng ta tin, sẽ lại có một hạt mầm rơi xuống từ nơi ấy, ngủ yên trong lòng đất lạnh, rồi đến một ngày bừng nở thành một bông hướng dương khác . Nó sẽ lại ngẩng đầu, lại dõi theo, lại sống một cuộc đời rực rỡ như chưa từng biết đến hai từ “mỏi mệt”.

Có lẽ, điều đẹp nhất trên đời không phải là sống mãi, mà là sống đủ sâu để ánh sáng mình từng mang có thể truyền đi  cho dù bằng sự im lặng, bằng một cái nghiêng đầu khi hoàng hôn đến, hay chỉ bằng một tia nắng phản chiếu trong đôi mắt ai đó đang lặng nhìn.

Ta đứng dậy, rời khỏi cánh đồng khi bóng tối phủ kín, mang theo trong tim một chút gì đó ấm hơn cả hoàng hôn. Một chút ánh sáng từ ngươi – kẻ đã sống mà không cần phải trở thành gì khác ngoài chính mình.

Và trong đêm mênh mang ấy, ta nâng niu cánh hoa mềm mại, khẽ thì thầm:

"Cám ơn ngươi, đóa hoa nhỏ, vì đã không ngừng dõi theo mặt trời . Để ta, một lần, được học cách dõi theo điều mình tin tưởng..."

Hôm đó , ta trở về thành phố trong một buổi tối loang lổ ánh đèn, mang theo trong tâm khảm bóng dáng của một đóa hoa nơi đồng vắng. Giữa những tòa nhà cao tầng, giữa tiếng còi xe gấp gáp và ánh mắt người qua vội vã, ta vẫn thấy mình đang lắng nghe tiếng thì thầm của cánh hoa vàng. Nó không nói bằng lời, nhưng ta nghe thấy nó rõ ràng hơn mọi âm thanh ồn ã của phố thị – một sự bình yên rất thật.

Ngày hôm sau, ta mang một chậu hướng dương nhỏ về đặt cạnh cửa sổ phòng mình. Không phải để thay thế cho đóa hoa giữa đồng, mà như một nhắc nhớ dịu dàng về cuộc gặp gỡ đã đánh thức điều gì đó trong ta. Mỗi sáng, khi ánh nắng len vào ô kính, cánh hoa ấy lại vươn mình nhẹ nhàng  như một lời chào ngày mới, mang theo một lời nhắc: “Đừng quên hướng về phía ánh sáng. Và chớ gục ngã trước gian nan.”

Ta bắt đầu học cách chấp nhận sự thay đổi – không nhiều, cũng không đột ngột – mà như một dòng chảy ngầm âm ỉ. Ta học cách lặng lẽ chấp nhận những ngày mây xám, học cách mỉm cười khi lạc lối, và học cách tìm lại ánh sáng nơi những điều nhỏ bé. Một tách trà nóng trong chiều mưa. Một ánh nhìn ấm áp từ người lạ. Một lời nhắn nhủ chân thành. Mọi thứ bỗng nhiên trở nên đáng trân quý biết bao.

Có lẽ chúng ta đều mang trong mình một mặt trời nhỏ, dù chẳng phải ai cũng nhận ra. Một mặt trời của những ước mơ, của lòng can đảm, của tình yêu chưa kịp gọi tên. Và đôi khi, giữa những biến động không tên, ta chỉ cần một tín hiệu để nhớ lại ánh sáng ấy  như cách ta vô tình bắt gặp đóa hướng dương giữa chiều gió lặng.

Nhưng cũng có lúc ta mỏi mệt, mệt lắm ! Ta không còn đủ sức vươn mình, không còn đủ niềm tin để ngẩng đầu. Vậy thì đã sao chứ? Có lẽ chính trong những khoảnh khắc ấy, hướng dương sẽ thay ta làm điều đó. Vẫn đứng đó, vẫn vươn lên, vẫn can trường  như một minh chứng rằng không cần là ánh sáng rực rỡ nhất, ta vẫn có thể sống một đời rạng ngời, bằng chính niềm tin vào điều đẹp đẽ.

Đôi khi ta tự hỏi: Nếu cả cuộc đời là một hành trình không ngừng kiếm tìm ánh sáng, thì liệu có bao giờ ta dừng lại và nhận ra  ánh sáng ấy chưa từng ở đâu xa, mà luôn nằm trong chính trái tim mình?

Và nếu một ngày, những cánh hoa kia lìa cành, gió cuốn mang đi về những phương trời không tên  thì triết lý mà ngươi từng sống, từng vươn lên, sẽ vẫn còn đó. Trong ta. Trong những người từng dừng lại và lặng lẽ ngắm nhìn.

Trong ánh mắt của một đứa trẻ vừa ngẩng đầu lần đầu tiên nhìn thấy nụ hoa vàng giữa thành phố chật chội.
Trong bàn tay của người già vẫn kiên nhẫn chăm từng nhánh cây nhỏ trên ban công hẹp. Và trong giấc mơ thầm lặng của những kẻ từng vấp ngã, từng đổ vỡ, nhưng vẫn chọn đứng dậy, vẫn chọn yêu thương.

Vì sự sống, rốt cuộc, không nằm ở những ngày dài êm đềm. Mà ở trong từng khoảnh khắc ta dám hướng về phía ánh sáng – dù chỉ một lần, dù chỉ trong im lặng…

Và rồi, vào một ngày tưởng như chẳng có gì đặc biệt, ta quyết định trở lại cánh đồng xưa.

Con đường đất nhỏ vẫn gồ ghề những vết bánh xe cũ, lũ cỏ dại vẫn đong đưa trong gió như những người bạn quen từ thuở nào. Chỉ có lòng ta là khác. Không còn vội vã, không còn cần một lý do nào lớn lao để quay lại. Ta trở lại, đơn giản vì nhớ.

Cánh đồng trống trải, chẳng còn đóa hướng dương nào. Chỉ có vài cọng thân khô sẫm màu, oằn mình dưới nắng hè gay gắt. Gió thổi qua, xào xạc như giọng kể chuyện của một người già từng trải, và ta lắng nghe bằng trái tim. Bởi ta biết, dù hoa đã rụng, nhưng nơi đây từng có một điều kỳ diệu đã xảy ra  một điều nhỏ bé đến nỗi chỉ ai từng mang nỗi mỏi mệt trong tim mới nhận ra.

Ta quỳ xuống, đặt tay lên đất. Mảnh đất khô nhưng không lạnh. Dưới lớp bụi mỏng kia là điều gì đó vẫn đang âm thầm chuẩn bị cho một lần tái sinh. Những hạt mầm có thể đang ngủ, hoặc đã chết. Nhưng điều quan trọng không phải là sự tái sinh, mà là điều mà sự hiện diện của đóa hoa kia đã để lại.

Một lời nhắc nhở !!!

Rằng ngay cả khi ta không thấy mặt trời, ta vẫn có thể sống như thể nó đang tỏa sáng.
Rằng dù có bị lãng quên giữa thế giới quay cuồng, một đời sống ý nghĩa không cần phải được ghi lại trong sách vở hay ghi nhớ bởi ai khác.
Rằng hướng về ánh sáng không phải là hành động của một phút, mà là lựa chọn của mỗi ngày – mỗi sáng mở mắt, mỗi khi ta đối diện với nỗi sợ, mỗi lần ta đứng giữa lằn ranh giữa từ bỏ và tiếp tục.

Khi ta rời khỏi cánh đồng, ta không mang theo hoa, không chụp một tấm ảnh, không giữ lại một dấu vết nào rõ ràng. Nhưng trong ta, có điều gì đó đã thay đổi.

Từ hôm ấy, ta bắt đầu viết .Nhưng... không phải để kể về hoa, mà là để kể về ánh sáng. Ánh sáng mà ta từng nhìn thấy nơi cánh đồng vắng ấy, trong một ngày ngỡ như vô nghĩa. Ánh sáng ấy đi theo ta qua những trang giấy, len vào từng câu chữ, và thắp lên trong những người đọc một điều gì đó rất giống hy vọng.

Để mỗi khi ai đó hỏi ta: "Vì sao bạn viết về điều này mãi không chán?", ta chỉ mỉm cười.

Vì đã có một đóa hướng dương từng dõi theo mặt trời bằng cả cuộc đời, và nhờ vậy, ta đã học được cách dõi theo chính mình.

Nó từng vươn đến, sẽ vẫn còn lưu lại trong từng bước chân ta trên con đường đời. Như một lời thì thầm âm thầm mà bền bỉ: "hãy luôn dõi theo điều khiến trái tim ngươi bừng sáng."

Từ khoảnh khắc ấy, ta bắt đầu nhìn thế giới khác đi. Không còn là một nơi chỉ toàn bão giông và những ồn ào khiến ta mỏi mệt. Mà là một thế giới mà mỗi đóa hoa, mỗi ánh nhìn, mỗi khoảnh khắc  đều có thể trở thành một ngọn đèn nhỏ soi rọi con đường của ai đó. Và như thế, ta cũng muốn trở thành một ngọn đèn  không cần quá rực rỡ, chỉ cần đủ ấm để ai đó đang lạc lối biết rằng họ không đơn độc.

Hướng dương ơi, ngươi chẳng nói điều gì, nhưng lại khiến ta lặng người bởi sự hiện diện đầy chân thành. Ngươi không viết nên những bài thơ, không ngân nga một khúc nhạc, nhưng lại khiến trái tim ta rung lên như thể vừa chạm vào một bản giao hưởng thầm thì của sự sống. Sự sống không hoàn hảo, không màu hồng, nhưng đủ thật, đủ đẹp, đủ vững vàng để ta tiếp tục bước tiếp.

Và thế , vào những buổi sáng sau đó, ta học cách ngồi yên bên cửa sổ, để ánh nắng đầu tiên chạm vào lòng bàn tay, như thể được chạm vào một lời chào lặng lẽ của vũ trụ. Ta học cách biết ơn  cả những điều nhỏ nhất: một tia nắng, một hơi thở sâu, một đóa hoa chưa tàn. Ta không còn chờ đợi điều kỳ diệu từ bên ngoài, mà tự nhắc mình: ta có thể trở thành điều kỳ diệu đó cho chính mình, và cho người khác.

Hướng dương không cần biết mùa đông lạnh giá thế nào, bởi nó đã học cách lưu giữ ánh sáng trong từng thớ sợi, từng tế bào. Và ta cũng thế , ta cũng sẽ bắt đầu học cách giữ lại những ngày nắng trong tâm hồn, để khi bầu trời xám xịt, vẫn có một điều gì đó trong ta sáng lên, dịu dàng mà đủ sức xua tan u tối.

Ngày tháng trôi đi, và chậu hoa bên khung cửa sổ cũng dần héo úa. Nhưng ta không buồn. Bởi ngươi đã hoàn thành sứ mệnh . Không phải tồn tại để sống mãi, mà là sống trọn vẹn . Không phải rực rỡ mãi, mà là rực rỡ đúng lúc. Và ta , người từng ngồi lặng lẽ bên cánh đồng gió ấy  đang thay đổi từng ngày, âm thầm nhưng sâu sắc, nhờ vào cuộc gặp gỡ ấy.

Có thể ta sẽ gặp lại một đóa hướng dương khác, ở một thành phố khác, một mùa khác. Nhưng ta biết, sẽ chẳng bao giờ có đóa hoa nào giống như ngươi. Vì chính thời khắc ta nhìn thấy ngươi , khi lòng ta đang hoang mang, khi ánh sáng trong ta gần như cạn kiệt . Thì ngươi... đã là một phép màu.

Ngươi không chỉ là một đóa hoa. Ngươi là một chương sách trong cuộc đời ta . Một chương không lời, không ồn ào, nhưng đầy dấu lặng. Và đôi khi, chính những chương sách ấy mới là nơi ta tìm thấy chính mình.

Cảm ơn ngươi nhé ! đóa hướng dương bé nhỏ  đã khiến ta nhớ ra rằng: dù điều ta đang tìm kiếm là ánh sáng ngoài kia, nhưng ánh sáng ấy chỉ thực sự rực rỡ khi ta mang nó từ bên trong.

Và nếu như, có một ngày nào đó, có ai hỏi ta rằng: "Bạn đã học được điều gì quý giá nhất trong một đời người?" - ta sẽ mỉm cười, nhìn về phía khung cửa sổ có cánh hoa vàng đã tàn, và khẽ đáp:

"Ta đã học cách sống như một đóa hướng dương." 

Nên giữa bao la nắng gió – Ngươi sẽ vẫn còn đó, lặng lẽ như một dòng suối ngầm len lỏi qua từng ngóc ngách của cuộc sống. Không cần phải hiện hữu rực rỡ mãi mãi, chỉ cần đã từng tỏa sáng, đã từng truyền đi một thông điệp giản đơn mà sâu sắc: sự sống không nằm ở việc chiếm lấy ánh sáng, mà ở cách ta chọn hướng về nó.

Ta không còn là kẻ vội vã chạy trốn khỏi bóng tối nữa, vì nhờ ngươi  ta hiểu rằng bóng tối không hẳn là kẻ thù. Nó chỉ là tấm nền để ánh sáng hiện ra rõ ràng hơn, như cách lòng biết ơn chỉ hiện hữu khi ta từng đánh mất, và như cách mà niềm tin chỉ thật sự quý giá khi trải qua hoài nghi.

Từ hôm đó, mỗi lần hoàng hôn buông xuống giữa thành phố, ta lại ngước nhìn về phía mặt trời lặn xuống dần nơi góc phố . Không phải để đếm thời khắc cuối cùng của một ngày, mà để nhớ đến dáng hình ấy: một đóa hoa mỏng manh kiêu hãnh, chọn đứng im giữa cánh đồng không ai nhớ tên, nhưng đã kịp gieo vào tim một kẻ lữ khách lạc bước một hạt mầm của ánh sáng.

Rồi một ngày, ta tự nhủ : chính ta cũng sẽ trở thành một “đóa hoa nhỏ” của ai đó . Không ồn ào, không cần lộng lẫy . Chỉ đơn giản là hiện diện, đủ chân thành, đủ bền bỉ, đủ yêu ánh sáng để khiến người ta muốn bước tiếp. Và nếu có ai đó, giữa cuộc đời chật vật, chợt nhìn thấy ta mà nở một nụ cười dịu dàng… thì có lẽ, ta đã sống đúng như cách ngươi từng sống.

Giữa giông bão, sẽ vẫn còn đó  như một lời thủ thỉ dịu dàng len vào tim người ở lại.

Ta sẽ nhớ mãi cái buổi chiều nơi cánh đồng ấy, nơi một đóa hoa vô ngôn đã kể cho ta nghe câu chuyện của sự sống, bằng ngôn ngữ của ánh sáng và lòng kiên cường. Và có lẽ, trong cuộc đời bộn bề này, mỗi người rồi cũng sẽ có một cuộc gặp gỡ như thế . Một khoảnh khắc ngỡ nhỏ nhoi nhưng đủ để làm chao nghiêng cả tâm hồn.

Không phải ai cũng may mắn được chạm vào chân lý sống từ một đóa hoa, nhưng ta tin rằng, một khi đã thấy  thì sẽ không bao giờ còn sống như trước nữa. Ta sẽ bắt đầu để tâm hơn đến ánh sáng rơi trên tay vào buổi sáng, đến màu trời mỗi lúc hoàng hôn, đến cách một giọt nước đọng trên mép lá vẫn lấp lánh như điều kỳ diệu.

Ta cũng sẽ bắt đầu học cách sống dịu dàng như ngươi : không ép mình phải trở thành điều gì thật lớn lao, mà chỉ cần sống thật tử tế, thật vững chãi với chính niềm tin mình đang giữ.

Bởi đóa hoa giữa cánh đồng ấy đã dạy ta rằng: có những điều dù nhỏ bé đến đâu, cũng có thể chứa đựng cả một mặt trời ngay trong chính trái tim mình.

Có lẽ, nó không đến từ sự vĩ đại hay những khoảnh khắc phi thường. Nó đến từ những điều giản dị, như một đóa hướng dương bé nhỏ vươn mình giữa cánh đồng vắng. Như ánh nắng len qua ô cửa sổ vào một sáng mai bình thường. Như một nhịp thở sâu khi lòng trĩu nặng. Hay như một cánh hoa vàng chạm khẽ vào tâm hồn ta và để lại dư âm không lời.

Rốt cuộc, sống đâu cần phải trở thành người mạnh mẽ nhất, tỏa sáng nhất. Sống , đôi khi chỉ là đủ can đảm để không quay lưng với điều mình tin. Là học cách tiếp tục bước đi dù đôi chân rã rời, là giữ lại chút ánh sáng cuối cùng trong tim khi thế giới xung quanh vụt tối.

Và nếu có ai đó hỏi rằng: “Làm sao để không đánh mất chính mình giữa muôn vàn những điều khiến ta hoang mang?” . Thì ta sẽ kể cho họ nghe về một chiều gió nhẹ, một đồng hoa vàng, và một đóa hướng dương lặng lẽ đứng đó  can trường, bền bỉ, dịu dàng mà không hề yếu đuối.

Ta sẽ nói rằng:

“Chỉ cần bạn còn tin vào ánh sáng, thì bạn đã là ánh sáng rồi.”

( CẢNH BÁO!!! : KHÔNG COPY , REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC )


1
22 tháng 5

1. Ngươi có bao giờ mỏi mệt dõi theo vầng nhật nguyệt chói chang kia không?

Đóa hướng dương, với hình ảnh kiêu hãnh và luôn hướng về ánh sáng mặt trời, không bao giờ mỏi mệt bởi chính sự kiên định và niềm tin trong lòng. Dù nắng gắt hay bóng tối che phủ, hoa vẫn đứng vững, như một biểu tượng cho sự bền bỉ và lạc quan không ngừng nghỉ.


2. Ngươi có phải hiện thân của một lối sống tích cực, một vũ điệu bất tận của sự vươn lên hay chăng?

Đúng vậy. Hướng dương là hiện thân của tinh thần tích cực và khát khao vươn lên trong cuộc sống. Mỗi cánh hoa, mỗi nhụy hoa đều tượng trưng cho niềm tin, hy vọng, và ước mơ không ngừng được nuôi dưỡng. Đó là triết lý sống hướng về ánh sáng dù có khó khăn, thử thách.


3. Ngươi có ghen tị với những loài hoa kiêu sa khác được nâng niu trong chậu kiểng không?

Không. Hướng dương không cần sự bảo bọc hay nâng niu bởi những điều đó không phải là giá trị thật sự. Thử thách chính là điều làm cho nó kiêu hãnh, học được cách yêu ánh sáng một cách sâu sắc và bền bỉ hơn. Đóa hoa ấy tự hào vì được đứng giữa thiên nhiên rộng lớn, dù có gian nan, vẫn kiên định.


4. Nếu con người có thể học cách sống như ngươi – luôn vươn cao, luôn đón nhận và luôn tin rằng phía trước là ánh sáng – thì thế gian này liệu có bớt đi những hoang mang, tuyệt vọng?

Có thể nói rằng nếu con người biết học theo đức tính của đóa hướng dương — lạc quan, kiên định, tin tưởng và không ngừng vươn lên dù gặp khó khăn — thì thế gian này sẽ bớt đi nhiều nỗi buồn, hoang mang và tuyệt vọng. Mỗi người sẽ tìm được trong mình ánh sáng nội tại, là nguồn sức mạnh để bước qua những thử thách.


5. Ngươi có oán trách cuộc đời đã thả ngươi vào mảnh đất hoang hoải không?

Không. Hướng dương không oán trách vì nó hiểu rằng chính những khó khăn, thử thách lại là thứ giúp nó trở nên mạnh mẽ và kiêu hãnh. Đóa hoa không cần chỗ dựa, mà tự vươn lên bằng sức mạnh nội tại và ánh sáng trong lòng.


6. Điều gì là điều đẹp nhất về một đời sống như một đóa hướng dương?

Đó là biết cách ngẩng đầu, biết cách tin tưởng, và biết cách sống trọn vẹn từng khoảnh khắc dù giản dị đến mấy. Đó là sự kiên trì, sự lựa chọn mỗi ngày để hướng về phía ánh sáng, dù có khó khăn ra sao, dù bóng tối có bao phủ phía sau.


7. Ta đã học được điều gì quý giá nhất trong cuộc đời?

Điều quý giá nhất là học cách sống như một đóa hướng dương: không cần phải rực rỡ nhất, không cần phải hoàn hảo, chỉ cần biết hướng về phía ánh sáng, giữ vững niềm tin, và sống chân thành, kiên định với chính mình.

Đọc ngữ kiệu sau và trả lời các câu hỏi:      Hãy sống mỗi ngày như bông hoa hướng dương. (...) Trong muôn nghìn bông hoa rực rỡ ấy có một bông hoa tên là Hướng dương. Hoa Hướng dương cũng mang trong tim một tình yêu cháy bỏng với mặt trời. Hoa quyết định nhuộm vàng mình, cũng như luôn vươn cao mình hướng về mặt trời mặc cho những lời đường mật của ong bướm, lời thì thầm của...
Đọc tiếp

Đọc ngữ kiệu sau và trả lời các câu hỏi:

      Hãy sống mỗi ngày như bông hoa hướng dương.

 

(...) Trong muôn nghìn bông hoa rực rỡ ấy có một bông hoa tên là Hướng dương. Hoa Hướng dương cũng mang trong tim một tình yêu cháy bỏng với mặt trời. Hoa quyết định nhuộm vàng mình, cũng như luôn vươn cao mình hướng về mặt trời mặc cho những lời đường mật của ong bướm, lời thì thầm của gió và sự dịu dàng của mây; mặc cho những tia nắng chói chang nóng rát chiếu vào hoa vẫn vàng tươi và tràn đầy sức sống.

       Hoa Hướng dương tượng trưng cho sự tích cực, vươn lên luôn hướng ra ánh sáng. Chính vì thế mà hoa Hướng dương luôn mang màu vàng ấm áp thắp sáng những nơi tối tăm cho cuộc sống tươi mới và đầy sức sống. Hãy luôn nhìn vào điểm tích cực của cuộc sống giống như Hướng dương luôn hướng về phía mặt trời chứ không phải những đám mây đen.

     Trong cuộc sống rồi ai cũng sẽ có lúc cảm thấy cô đơn mệt mỏi nhưng bạn hãy nhớ rằng có khó khăn, nghịch cảnh luôn luôn tồn tại trong cuộc sống này để thử thách bản lĩnh, nghị lực và ý chí của mỗi chúng ta.  Nên hãy luôn hướng về những điều tốt đẹp như bông hoa Hướng dương hướng về mặt trời nhé!

                                                           (Nguồn trích dẫn từ Internet)

Câu 1: Hãy xác định phương thức biểu đạtchính của văn bản trên?

Câu 2: Hãy luôn nhìn vào điểm tích cực của cuộc sống, giống như hoa hướng dương luôn hướng về phía mặt trời chứ không phải những đám mây đen.

 Câu văn trên thuộc kiểu câu gì? Nêu tác dụng của kiểu câu ấy?

Câu 3: Chỉ ra và phân tích giá trị biểu đạt của phép tu từ trong đoạn văn thứ nhất của ngữ liệu?

Câu 4: Qua hình ảnh hoa hướng dương, tác giả muốn gửi đến chúng ta thông điệp gì?

 

2

éo tra lời hộ dễ vãi ....... ra

9 tháng 4 2020

1. Hoa hướng dương luôn vươn mình theo hướng mặt trời có lẽ chính vì thế mà hoa hướng dương luôn mang màu vàng ấm áp thắp sáng những nơi tối tăm cho cuộc sống thêm tươi mới và đầy sức sống.

2. Mỗi khi thất bại tôi đều ngắm hoa hướng dương và tự  nhủ tôi cũng là một đóa hướng dương mạnh mẽ, ngoan cường và lúc tôi biết mình cần làm gì và cần tin tưởng vào điều gì. Đây là một trong những câu nói hay về loài hoa hướng dương được chia sẻ nhiều trên mạng xã hội.

3. Em muốn sống như hoa mặt trời, vươn mình tỏa sáng giữa bầu trời xanh.

Tổng hợp stt ngắn hay về hoa hướng dương

Em muốn sống như hoa mặt trời, vươn mình tỏa sáng giữa bầu trời xanh.

4. Hoa hướng dương rất quật cường, một mực chạy về hướng mặt trời không buông, mặc kệ bản thân bị đốt nóng đến bỏng rát.

5.Trong tình yêu hoa hướng dương chính là biểu hiện của tình yêu chung thủy và sâu sắc. Chẳng phải ngẫu nhiên mà người ta chọn hoa hướng dương cho sự chung thủy. Mà bởi vì hoa hướng dương sẽ chẳng bao giờ chuyển hướng khỏi mặt trời dù cho phong ba bão tố thế nào. Cũng như tình yêu chân thành đôi lứa dành cho nhau luôn hướng về người ấy với niềm tin và sự ấm áp.

6. Cánh hoa hướng dương mang một màu vàng rực rỡ và ấm áp như chính tình yêu đôi lứa và cảm giác hạnh phúc khi yêu. Hoa hướng dương mang sức sống mãnh liệt, luôn luôn vươn lên mạnh mẽ và niềm tin vào tương lai tươi sáng phía trước. Và em cũng thế, em như bông hoa hướng dương tưởng như mềm yếu nhưng sức sống trong em luôn là bất diệt.

7. Từ khi mới chớm nở hoa hướng dương đã luôn hướng về phía mặt trời. Cho dù có lớn lên rồi gặp bao nhiêu giông gió thì nó vẫn hiên ngang giữa ánh mặt trời. Chính vì thế mà hoa hướng dương còn là biểu tượng của sự chung thủy và vẻ đẹp ấm nồng.

Caption hay về hoa hướng dương

Như loài hoa luôn hướng về phía mặt trời..

8. Là con gái đừng bao giờ tự tin hay rụt rè, đừng để nỗi sợ hãi trong lòng chiến thắng bạn. Có thể một lúc nào đó đứng trước cuộc sống khó khăn này bạn cảm thấy bị lung lay, và đứng trước nhiều ngã rẽ cuộc đời bạn chẳng biết đâu mới là sự lựa chọn thực sự cho mình thì hãy nghĩ đến những bông hoa hướng dương. Bạn hãy học theo ý chí và sức sống của bông hoa hướng dương nhé. Cứ hãy hướng đến những điều mà bạn hằng tin tưởng.

9. Hướng dương luôn vươn mình về phía Mặt trời mặc cho những lời đường mật của ong bướm, lời thì thầm nồng nàn của làn gió, sự dịu dàng của mây. Và Mặt trời cũng luôn dành cho hoa hướng dương những tia nắng ấm áp nhất với cả tấm lòng cháy bỏng yêu thương.

>> Bộ sưu tập bó hoa hướng dương đẹp nhất

Châm ngôn nổi tiếng về hoa hướng dương

Hoa hướng dương như tên gọi của nó, luôn hướng về phía mặt trời dù bất cứ nơi đâu, mặc cho những tia nắng chói chang nóng rát chiếu vào hoa vẫn vàng tươi và tràn đầy sức sống. Hoa hướng dương là biểu tượng cho sự tích cực, vươn lên luôn hướng ra ánh sáng. Có rất nhiều câu nói hay về hoa hướng dương này để tạo sức mạnh và động lực trong cuộc sống. Châm ngôn về hoa hướng dương như đi vào lòng người bởi nhiều cung bậc đánh động cảm xúc..

>Hãy hướng về phía mặt trời bạn sẽ không thể nhìn thấy bóng tối. Đó là những gì hoa hướng dương đang làm.

Châm ngôn hay về hoa hướng dương

Hãy sống mỗi ngày như cánh hướng dương. Vì mỗi ngày của nó rất hạnh phúc và tươi sáng, chỉ đơn giản vì được đón ánh nắng

Những câu nói hay nhất về hoa hướng dương

Nếu hướng dương là người yêu thầm lặng của mặt trời thì tú cầu là tri kỉ của những cơn mưa

Câu stt ngắn hay về hoa hướng dương ý nghĩa

Hãy mang trong tim một tình yêu cháy bỏng, yêu chân thành như những đóa hướng dương.

Stt ngắn hay ý nghĩa về hoa hướng dương

Hoa hướng dương luôn nở nụ cười. Và trên hết tất cả đều hướng về cùng một phía

Thông điệp về hoa hướng dương cảm động nhất

Anh biết ý nghĩa của hoa hướng dương không? Tựa như tình yêu đơn phương, là bản thân luôn hướng về ai đó không thuộc về mình

Thơ ca hay nói về hoa hướng dương

Cuộc sống của chúng ta có lúc đưa ta vào bóng tối, nhưng hãy sống như những bông hoa hướng dương luôn hướng ra ánh sáng mặc cho cuộc sống có đối xử với mình thế nào. Qua loạt thơ ca hay về hoa hướng dương trên đây sẽ giúp các bạn có thêm động lực và luôn mang một ý chí tích cực trong cuộc sống kèm theo một trái tim yêu thương thủy chung..

Viết về em những đóa hướng dương
Sống hết mình cho khát khao đẹp nhất,
Luôn hướng mình dưới nắng vàng thơm ngát
Luôn rạng rỡ đẹp tươi trước ánh mặt trời.

Để đêm về hoa bỗng rũ người
Buồn bã trong đêm chờ ánh nắng ấm áp,
Dù ngày mai nắng mưa hay bão táp
Vẫn tuyệt vời dưới ánh sáng đẹp tươi.

Vẫn hiên ngang đứng giữa đất trời
Bao bão giông sức sống chưa dập tắt
Vẫn chờ đợi dù nắng lên heo hắt
Như tình em trong anh mãi rạng ngời.

Ngắm nhìn một đoá Hướng Dương,
Ngẫm suy Thiên ý trăm đường nhiệm sâu;
Cho dù nhân thế cơ cầu,
Cuối cùng Thiên ý nhiệm mầu phỉ phui.
Hạt mầm hoa nhỏ tí xiu,
Người ta nhìn thấy có hai mô hình;
Hai mô khăng khít tạo thành
Sắc vàng rực rỡ, long lanh vợi vời
Hoa cười đón ánh Mặt Trời,
Chỉ đường dẫn lối cho đời đinh ninh;
Hoa tươi đón ánh bình minh,
Còn ta trông đợi hiển vinh Thiên Đường.

Tan trường sao chẳng chờ nhau?
Em theo người ấy bỏ sầu tôi rơi
Em là hoa hướng mặt trời
Để tôi chiếc lá suốt đời ngóng… theo!

Viết về em qua một đóa hướng dương
Mỗi sáng sớm luôn vươn mình trong nắng
Ngẩng cao đầu đến khi mặt trời lặn
Lại rũ người buồn bã giữa bóng đêm

Màu vàng tươi không phải tô điểm thêm
Nó vẫn đẹp cánh mềm dịu dàng lắm
Một cái tên nhẹ nhàng và đằm thắm
Chảy vào lòng người sâu thẳm không quên

Từng cánh hoa đan xen ở phía trên
Bên trong nhụy luôn mọc lên sự sống
Mỗi hạt mầm như đong đầy khát vọng
Vẫn sinh tồn qua bóng của thời gian

Hoa hướng dương một mình đứng hiên ngang
Như tên gọi trong màu vàng rực rỡ
Hoa mặt trời vẫn âm thầm hé nở
Từng bông rạng ngời nào sợ bão giông

Có đôi khi gió lùa những đêm đông
Bông hoa cũng thấy lòng mình lạnh giá
Ôi thương sao… cánh màu vàng như đã
Hướng dương ơi… mặt trời ngã về đâu…

gày hội hoa hướng dương là chương trình đã và đang được tổ chức thường niên nhằm giúp đỡ các bệnh nhân ung thư. Đây là một hoạt động hết sức ý nghĩa nhằm đưa các mạnh thường quân và các nhà hảo tâm đến gần và xoa dịu nỗi đau với những người gặp khó khăn hơn, ước mơ một thế giới không ốm đau bệnh tật, chỉ còn lại niềm vui và tiếng cười…Năm 2018, Chương trình ngày hội hoa hướng dương được tổ chức ở Công viên Văn Hóa Đầm Sen ( Cổng Lạc Long Quân, Quận 11, TPHCM) và Viện Huyết Học truyền máu Trung Ương ( đường Phạm Văn Bạch, Quận Cầu Giấy, TP Hà Nội).Đây là cầu nối để chúng ta có thể đến gần hơn và xoa dịu nỗi đau bệnh tật, viết lên những bông hoa hướng dương ước mơ về một thế giới không có ốm đau, bệnh tật mà chỉ có niềm vui và tiếng cười

Nối tiếp ngày hội hoa hướng dương, có rất nhiều chiến dịch cũng như chương trình cùng thực hiện những hoạt động cao đẹp nhằm xoa dịu nỗi đau cho các em. Chiến dịch "Tôi Đồng Hành" nằm trong chuỗi chương trình Ước mơ của Thúy đồng hành cùng hàng ngàn bệnh nhi ung thư trên khắp cả nước, do báo Tuổi Trẻ phối hợp với Hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam TP.HCM và Hà Nội tổ chức.

(...) Trong muôn nghìn bông hoa rực rỡ ấy có một bông hoa tên là Hướng dương. Hoa Hướng dương cũng mang trong tim một tình yêu cháy bỏng với mặt trời. Hoa quyết định nhuộm vàng mình, cũng như luôn vươn cao mình hướng về mặt trời mặc cho những lời đường mật của ong bướm, lời thì thầm của gió và sự dịu dàng của mây; mặc cho những tia nắng chói chang nóng rát chiếu vào hoa vẫn vàng...
Đọc tiếp

(...) Trong muôn nghìn bông hoa rực rỡ ấy có một bông hoa tên là Hướng dương. Hoa Hướng dương cũng mang trong tim một tình yêu cháy bỏng với mặt trời. Hoa quyết định nhuộm vàng mình, cũng như luôn vươn cao mình hướng về mặt trời mặc cho những lời đường mật của ong bướm, lời thì thầm của gió và sự dịu dàng của mây; mặc cho những tia nắng chói chang nóng rát chiếu vào hoa vẫn vàng tươi và tràn đầy sức sống. Hoa Hướng dương tượng trưng cho sự tích cực, vươn lên luôn hướng ra ánh sáng. Chính vì thế mà hoa Hướng dương luôn mang màu vàng ấm áp thắp sáng những nơi tối tăm cho cuộc sống tươi mới và đầy sức sống. Hãy luôn nhìn vào điểm tích cực của cuộc sống giống như Hướng dương luôn hướng về phía mặt trời chứ không phải những đám mây đen.

 1. Nêu tác dụng của dấu chấm phẩy trong đoạn trích

0
Mọi người giúp tớ đọc bài và nhận xét góp ý nhé!Tôi yêu hoa giấy...Không phải là sắc thuần đỏ của hoa phượng vĩ mà lại làm hoa giấy ư? Sắc phượng, sắc hoa học trò đến rồi đi cũng nhanh, chỉ chực chia tay chúng ta nên Phượng gần với tuổi thanh xuân. Còn hoa giấy thì quanh năm tím sắc, luôn bên cạnh ta bất kể tháng ngày.Tím trẻ trung, tím hợp thời, tím hoài niệm. Sắc tím hồng của...
Đọc tiếp

Mọi người giúp tớ đọc bài và nhận xét góp ý nhé!

Tôi yêu hoa giấy...
Không phải là sắc thuần đỏ của hoa phượng vĩ mà lại làm hoa giấy ư? Sắc phượng, sắc hoa học trò đến rồi đi cũng nhanh, chỉ chực chia tay chúng ta nên Phượng gần với tuổi thanh xuân. Còn hoa giấy thì quanh năm tím sắc, luôn bên cạnh ta bất kể tháng ngày.
Tím trẻ trung, tím hợp thời, tím hoài niệm. Sắc tím hồng của hoa giấy đã in đậm dấu ấn tuổi thơ trong lòng tôi. Thời ấu thơ với những đòn roi đau đớn của cha mẹ hốc cây ấm áp luôn là chỗ trú ẩn tuyệt vời cho những tâm hồn bị tổn thương. Nép trong hốc cây mà tưởng mình như một phần cây mẹ. Ngồi dưới gốc cây mà cũng được ngắm trăng thanh, nghe tiếng gió nhè nhẹ, nhâm nhi tách cà phê hiệ Sương Mai buổi sáng đã ươm mầm cho tâm hồn thơ ca, nghệ sĩ thêm giàu những vần thơ câu chữ, để sau này, giờ đây anh ta biết yêu những cái đẹp của loài cây khô cằn, đầy gai góc kia.
Thời ấu thơ với những chiều ngồi bên hiên nhà tách hoa làm đồ hàng, hay náo loạn cả một góc sân nhà mỗi khi những trận đánh giả xảy ra, mà vũ khí trong ta là những cành hoa giấy đầy gai nhọn. Những vết xước, vết sẹo tưởng chừng như thật xấu xí, thế mà đã vun đắp lên biết bao nhiêu tình bạn đẹp đẽ. Tay khoác vai nhau đi trên còn đường rải đầy hoa tím, tôi lặng nghĩ về hoa giấy...
Hoa giấy ơi, đẹp biết bao sắc tím hồng hoài niệm mà em mang lại. Còn đẹp hơn biết bao là sức sống mãnh liệt của em, và cả khát vọng nuôi dưỡng cái đẹp của em cho đời. Em kiêu sa, lộng lẫy. Em cứng cỏi, mạnh mẽ. Em không cho phép những kẻ vụng về, lẩm cẩm chạm vào em. Em tinh tế trong vẻ đẹp nhẹ nhàng mà sắc tím của em mang lại. Em mãnh mẽ vươn những cánh tay sắt đá vào sông trong lòng đất cằn cỗi, vì em biết ở dưới đó có những điều tuyệt đẹp. Tôi tôn trọng em , tôi tôn trọng sự khiêm nhường của em trong việc giữ mình khỏi những thứ nước hoa đắt tiền mà giữ lại hương thơm thuần khiết của em. Em chân thật, mộc mạc. Em kiên trì, cứng cỏi. Em mạnh mẽ, trẻ trung. Em là em, là thời đại.
Em ơi, mấy ai thèm quan tâm đến em, đến vẻ đẹp mộc mạc của em. Có hay chăng họ chỉ biết "yêu" những hoa hồng, hoa lan kia, mà quên mất thứ chân lí đơn giản của cuộc sống, là trái tim mới là sự yêu thương. Tôi khẳng định những người chạy theo những thứ kia mà quên mất bản thân, là những con người thiếu niềm tin vào bản thân mình. Lối hành xử này sẽ dẫn đến việc thiếu đi bản ngã,bản lĩnh, tính sáng ạo. Thật tình, những con người chỉ biết răm rắp tuân theo một khuôn mẫu sẽ sớm biến thế giới tươi đẹp này thành một hành tinh tàn lụi.
Sau những 13 năm chung sống một nhà, tình yêu giữa tôi và hoa giấy ấy, vẫn không hề nhạt phai. Tôi yêu hoa giấy ấy, vì đến ty tỷ lý do. Và mấy ai được tôi yêu biết được đủ ty tỷ cái lý do ấy đâu. Em nhỉ!

3
14 tháng 10 2016

cx hay nhưng mk bảo về hoa phượng cơ

14 tháng 10 2016

mk bảo vệ hoa phượng cơ

Giúp mình nhận xét bài này với nhé. Tuy hơi dài nhuhwng các bãn hãy kiên nhẫn đọc nhé. Cảm ơn rất  nhiều. Tôi yêu hoa giấy...Không phải là sắc thuần đỏ của hoa phượng vĩ mà lại làm hoa giấy ư? Sắc phượng, sắc hoa học trò đến rồi đi cũng nhanh, chỉ chực chia tay chúng ta nên Phượng gần với tuổi thanh xuân. Còn hoa giấy thì quanh năm tím sắc, luôn bên cạnh ta bất kể tháng ngày.Tím trẻ...
Đọc tiếp

Giúp mình nhận xét bài này với nhé. Tuy hơi dài nhuhwng các bãn hãy kiên nhẫn đọc nhé. Cảm ơn rất  nhiều. thanghoa

Tôi yêu hoa giấy...

Không phải là sắc thuần đỏ của hoa phượng vĩ mà lại làm hoa giấy ư? Sắc phượng, sắc hoa học trò đến rồi đi cũng nhanh, chỉ chực chia tay chúng ta nên Phượng gần với tuổi thanh xuân. Còn hoa giấy thì quanh năm tím sắc, luôn bên cạnh ta bất kể tháng ngày.

Tím trẻ trung, tím hợp thời, tím hoài niệm. Sắc tím hồng của hoa giấy đã in đậm dấu ấn tuổi thơ trong lòng tôi. Thời ấu thơ với những đòn roi đau đớn của cha mẹ hốc cây ấm áp luôn là chỗ trú ẩn tuyệt vời cho những tâm hồn bị tổn thương. Nép trong hốc cây mà tưởng mình như một phần cây mẹ. Ngồi dưới gốc cây mà cũng được ngắm trăng thanh, nghe tiếng gió nhè nhẹ, nhâm nhi tách cà phê hiệ Sương Mai buổi sáng đã ươm mầm cho tâm hồn thơ ca, nghệ sĩ thêm giàu những vần thơ câu chữ, để sau này, giờ đây anh ta biết yêu những cái đẹp của loài cây khô cằn, đầy gai góc kia.

Thời ấu thơ với những chiều ngồi bên hiên nhà tách hoa làm đồ hàng, hay náo loạn cả một góc sân nhà mỗi khi những trận đánh giả xảy ra, mà vũ khí trong ta là những cành hoa giấy đầy gai nhọn. Những vết xước, vết sẹo tưởng chừng như thật xấu xí, thế mà đã vun đắp lên biết bao nhiêu tình bạn đẹp đẽ. Tay khoác vai nhau đi trên còn đường rải đầy hoa tím, tôi lặng nghĩ về hoa giấy...

Hoa giấy ơi, đẹp biết bao sắc tím hồng hoài niệm mà em mang lại. Còn đẹp hơn biết bao là sức sống mãnh liệt của em, và cả khát vọng nuôi dưỡng cái đẹp của em cho đời. Em kiêu sa, lộng lẫy. Em cứng cỏi, mạnh mẽ. Em không cho phép những kẻ vụng về, lẩm cẩm chạm vào em. Em tinh tế trong vẻ đẹp nhẹ nhàng mà sắc tím của em mang lại. Em mãnh mẽ vươn những cánh tay sắt đá vào sông trong lòng đất cằn cỗi, vì em biết ở dưới đó có những điều tuyệt đẹp. Tôi tôn trọng em , tôi tôn trọng sự khiêm nhường của em trong việc giữ mình khỏi những thứ nước hoa đắt tiền mà giữ lại hương thơm thuần khiết của em. Em chân thật, mộc mạc. Em kiên trì, cứng cỏi. Em mạnh mẽ, trẻ trung. Em là em, là thời đại.

Em ơi, mấy ai thèm quan tâm đến em, đến vẻ đẹp mộc mạc của em. Có hay chăng họ chỉ biết "yêu" những hoa hồng, hoa lan kia, mà quên mất thứ chân lí đơn giản của cuộc sống, là trái tim mới là sự yêu thương. Tôi khẳng định những người chạy theo những thứ kia mà quên mất bản thân, là những con người thiếu niềm tin vào bản thân mình. Lối hành xử này sẽ dẫn đến việc thiếu đi bản ngã,bản lĩnh, tính sáng tạo. Thật tình, những con người chỉ biết răm rắp tuân theo một khuôn mẫu sẽ sớm biến thế giới tươi đẹp này thành một hành tinh tàn lụi.

Sau những 13 năm chung sống một nhà, tình yêu giữa tôi và hoa giấy ấy, vẫn không hề nhạt phai. Tôi yêu hoa giấy ấy, vì đến ty tỷ lý do. Và mấy ai được tôi yêu biết được đủ ty tỷ cái lý do ấy đâu. Em nhỉ!

3
15 tháng 10 2016

hay bn à! theo mk là z

15 tháng 10 2016

hay, tui thấy rất hay, tui thì học dở văn nhưng tui nhận thấy bn muốn gửi 1 thông điệp rằng những nguoi bình dị vẫn đáng yêu và tiềm ẩn sức mạnh, lý trí phi thuong ma k phai ai cung nhận ra.....

Đọc bài văn sau và trả lời câu hỏi :"Tiếng suối trong như tiếng hát xaTrăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ,Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà."Ở một nơi nào đó trên miền rừng núi, đêm đã khuya rồi. Mọi thứ thanh âm hỗn tạp của ban ngày đã lắng lại. Nhưng không phải vì thế mà đêm yên lặng hoàn toàn. Có một thứ âm thanh rù rì từ xa vẳng lại nghe sâu lắng...
Đọc tiếp

Đọc bài văn sau và trả lời câu hỏi :

"Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.
Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ,
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà."

Ở một nơi nào đó trên miền rừng núi, đêm đã khuya rồi. Mọi thứ thanh âm hỗn tạp của ban ngày đã lắng lại. Nhưng không phải vì thế mà đêm yên lặng hoàn toàn. Có một thứ âm thanh rù rì từ xa vẳng lại nghe sâu lắng lạ thường, nó trong trẻo như một tiếng hát ru: tiếng suối! Cái tiếng róc rách của nước chảy nghe được vào ban đêm nó mới kỳ diệu làm sao:

Tiếng suối trong như tiếng hát xa...

Cái trầm lắng của ban đêm đã khiến các giác quan của con người có dịp "đua nhau" hoạt động. Nên từ "nghe xa", ta đã được "nhìn gần" để thấy được sự huyền ảo của ánh trăng. Thứ ánh sáng dát vàng lung linh lọt qua tán cổ thụ tạo nên những khoảng sáng tối đan xen làm nền cho một bức tranh sống động. Dưới tán cổ thụ, không phải chỉ có sự tương phản sáng tối, nơi ấy còn có những khóm hoa. Màu sắc của hoa ban đêm tuy không rực rỡ lắm, nhưng chúng đã nhuộm màu cho ánh trăng thêm kỳ diệu:

Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa...

Trăng, cổ thụ và hoa, tuy chỉ là những cái bóng, nhưng chúng không độc lập với nhau mà hòa quyện nhau hư hư thực thực làm ngây ngất con mắt thi nhân.
Bức tranh thiên nhiên tuyệt vời ấy sẽ chưa thể hoàn hảo nếu thiếu một chi tiết đặc biệt: con người.
Có một người đang ngồi ngắm bức tranh, nhưng người ấy không ở ngoài bức tranh. Người ấy chính là một phần của bức tranh!

Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ...

Rất may, có một người chưa ngủ đã "nhìn" thấy bức tranh tuyệt tác ấy. Nhưng "người chưa ngủ" không phải vì để ngắm bức tranh, mà vì người ấy còn đang suy tư nỗi nước nhà.
Bức tranh thiên nhiên tươi đẹp ấy là phần thu nhỏ của đất nước mến yêu. Non sông thanh bình hoa lệ thế nhưng còn chưa độc lập. Dân tộc còn đang lao khổ bởi ngoại xâm. Chiến tranh còn đang đe dọa cuộc sống của đồng bào... Thế là từ một cảnh đẹp giản dị, tác giả đã dẫn người đọc đến với tình cảm yêu thương quê hương đất nước dường bao.
Bài thơ tứ tuyệt gọn gàng, thi tứ chân phương với ngữ điệu nhẹ nhàng nhưng mang sắc thái của một thi nhân xuất chúng.
Nếu không phải là tầm nhìn của một lãnh tụ, không phải là tình cảm của một vĩ nhân, dễ gì có được cảm quan bao quát và thi hứng tinh tế đến nhường ấy.

a) Tác giả đã thể hiện cảm xúc của mình qua tưởng tượng, liên tưởng và suy ngẫm về những chi tiết, hình ảnh của bài thơ. Hãy tìm ra những yếu tố đó trong bài văn trên.

b) Tác giả đã triển khai các ý trong bài văn trên như thế nào ?

3
15 tháng 11 2016

a) _ Những yếu tố tưởng tượng , liên tưởng :

+ Có một thứ âm thanh .... tiếng suối !

+ Thứ ánh sáng dát vàng .... hoa .

+ Trăng , cổ thụ , ..... bức tranh !

+ Bức tranh thiên nhiên .... yêu .

_ Những yếu tố suy ngẫm :

+ Non sống ... đồng bào

+ Nếu ko phải là ...... nhường ấy .

_ Triển khai các ý : bộc lộ cảm xúc thông qua nội dung và nghệ thuật .

( mk ngại viết , chắc bn có sách vnen nên .... mk chấm 3 chấm là từ đoạn đó đến đó ha )

 

15 tháng 11 2016

hay chờ cj Mai Phương aNH

a) tác giả đã thể hiện cảm xúc của mình qua những tưởng tượng, liên tưởng và suy ngẫm về những chi tiết, hình ảnh của bài thơ. Hãy tìm những yếu tố đó trong bài văn dưới đây. b) tác giả đã triển khai các ý trong bài văn như thế nào? “Tiếng suối trong như tiếng hát xa Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa. Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ, Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.” Ở một nơi...
Đọc tiếp

a) tác giả đã thể hiện cảm xúc của mình qua những tưởng tượng, liên tưởng và suy ngẫm về những chi tiết, hình ảnh của bài thơ. Hãy tìm những yếu tố đó trong bài văn dưới đây. b) tác giả đã triển khai các ý trong bài văn như thế nào? “Tiếng suối trong như tiếng hát xa Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa. Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ, Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.” Ở một nơi nào đó trên miền rừng núi, đêm đã khuya rồi. Mọi thứ thanh âm hỗn tạp của ban ngày đã lắng lại. Nhưng không phải vì thế mà đêm yên lặng hoàn toàn. Có một thứ âm thanh rù rì từ xa vẳng lại nghe sâu lắng lạ thường, nó trong trẻo như một tiếng hát ru: tiếng suối! Cái tiếng róc rách của nước chảy nghe được vào ban đêm nó mới kỳ diệu làm sao: Tiếng suối trong như tiếng hát xa… Cái trầm lắng của ban đêm đã khiến các giác quan của con người có dịp “đua nhau” hoạt động. Nên từ “nghe xa”, ta đã được “nhìn gần” để thấy được sự huyền ảo của ánh trăng. Thứ ánh sáng dát vàng lung linh lọt qua tán cổ thụ tạo nên những khoảng sáng tối đan xen làm nền cho một bức tranh sống động. Dưới tán cổ thụ, không phải chỉ có sự tương phản sáng tối, nơi ấy còn có những khóm hoa. Màu sắc của hoa ban đêm tuy không rực rỡ lắm, nhưng chúng đã nhuộm màu cho ánh trăng thêm kỳ diệu: Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa… Trăng, cổ thụ và hoa, tuy chỉ là những cái bóng, nhưng chúng không độc lập với nhau mà hòa quyện nhau hư hư thực thực làm ngây ngất con mắt thi nhân. Bức tranh thiên nhiên tuyệt vời ấy sẽ chưa thể hoàn hảo nếu thiếu một chi tiết đặc biệt: con người. Có một người đang ngồi ngắm bức tranh, nhưng người ấy không ở ngoài bức tranh. Người ấy chính là một phần của bức tranh! Cảnh khuya như vẽ, người chưa ngủ… Rất may, có một người chưa ngủ đã “nhìn” thấy bức tranh tuyệt tác ấy. Nhưng “người chưa ngủ” không phải vì để ngắm bức tranh, mà vì người ấy còn đang suy tư nỗi nước nhà. Bức tranh thiên nhiên tươi đẹp ấy là phần thu nhỏ của đất nước mến yêu. Non sông thanh bình hoa lệ thế nhưng còn chưa độc lập. Dân tộc còn đang lao khổ bởi ngoại xâm. Chiến tranh còn đang đe dọa cuộc sống của đồng bào… Thế là từ một cảnh đẹp giản dị, tác giả đã dẫn người đọc đến với tình cảm yêu thương quê hương đất nước dường bao. Bài thơ tứ tuyệt gọn gàng, thi tứ chân phương với ngữ điệu nhẹ nhàng nhưng mang sắc thái của một thi nhân xuất chúng. Nếu không phải là tầm nhìn của một lãnh tụ, không phải là tình cảm của một vĩ nhân, dễ gì có được cảm quan bao quát và thi hứng tinh tế đến nhường ấy.

9
18 tháng 11 2016

_ Những yếu tố tưởng tượng , liên tưởng :

+ Có một thứ âm thanh từ xa vẳng lại nghe sâu lắng lạ thường , nó trong trẻo như một tiếng hát ru : tiếng suối !

+ Thứ ánh sáng dát vàng lung linh lọt qua tán cổ thụ tạo nên những khoảng sáng tôi đan xen làm nền cho một bức tranh sống động . Dưới tán cổ thụ , ko phải chỉ có những khoảng sáng tối , nơi ấy còn có những khóm hoa .

+ Trăng , cổ thụ và hoa , ba tầng ko hian nhưng ko tách biệt mà hòa quyện nhau hư hư thực thực lm ngây ngất con mắt thi nhân .

+ Có một ng đg ngồi ngắm bức tranh , nhưng ng ấy ko ở ngoài bức tranh . Ng ấy chính là một phần của bức tranh .

+ Bức tranh thiên nhiên tươi đẹp ấy là phần thu nhỏ của đất nc mến yêu .

_ Những yếu tố suy ngẫm :

+ Non sông hoa lệ thế nhưng còn chưa độc lập . Dân tộc còn đg lao khổ bởi ngoại xâm . Chiến tranh còn đg đe dọa cuộc sống của đồng bào .

+ Nếu ko phải là tầm nhìn của một vị lãnh tụ , ko phải là tình cảm của 1 vĩ nhân , dễ j có đc cảm quan bao quát và thi hứng tinh tế đến nhường ấy .

_ Triển khai các ý qua ND và NT

7 tháng 11 2016

thanghoa

Tổng hợp 20 câu nói hay và chuẩn nhất về cuộc sống mà bạn phải ghi nhớ suốt đời để không bao giờ mắc phải những sai lầm, không bao giờ đầu hàng hay gục ngã trước bất kì thử thách khó khăn nào trong đời. Trên con đường mà bạn chọn, bạn đang đi không phải lúc nào mọi thứ cũng bằng phẳng như ý muốn, quan trọng hơn cả là khi bạn gặp cái khó, cần phải can đảm, phải kiên nhẫn...
Đọc tiếp

Tổng hợp 20 câu nói hay và chuẩn nhất về cuộc sống mà bạn phải ghi nhớ suốt đời để không bao giờ mắc phải những sai lầm, không bao giờ đầu hàng hay gục ngã trước bất kì thử thách khó khăn nào trong đời. Trên con đường mà bạn chọn, bạn đang đi không phải lúc nào mọi thứ cũng bằng phẳng như ý muốn, quan trọng hơn cả là khi bạn gặp cái khó, cần phải can đảm, phải kiên nhẫn để vượt qua tất cả. Cuộc sống dạy cho ta nhiều bài học quý giá nên hãy trân trọng mọi thứ hiện tại mình đang có, đừng để đánh mất để tìm lại được không phải là điều dễ dàng gì.

1. Đừng bao giờ chia sẻ những bí mật của bạn với bất cứ ai vì nó có thể hủy hoại bạn. Đây có lẽ là lời khuyên quan trọng nhất đời.

2. Đừng kể rắc rối của bạn cho bất cứ ai. 20% chẳng quan tâm, còn 80% thì vui mừng vì bạn gặp chuyện.

3. Cuộc sống cũng tương tự như một trò đấm bốc. Thất bại không được tuyên bố khi bạn ngã xuống mà là khi bạn từ chối “đứng dậy”!

4. “Cái tôi” chính là thứ duy nhất hủy hoại một mối quan hệ. Hãy là một người trưởng thành, buông bỏ cái tôi của chính mình.

5. Niềm tin chính là bước đi bước đầu tiên ngay cả khi bạn không nhìn thấy toàn bộ chiếc cầu thang.

6. Một đứa trẻ hỏi Thượng đế: “Nếu mọi thứ đều đã được viết vào số mệnh vậy tại sao con phải ước?”

Thượng đế mỉm cười và trả lời: “Có thể một số trang ta đã viết như con ước.”

7. Chiếc túi rỗng dạy bạn một triệu điều trong cuộc sống nhưng chiếc túi đầy lại làm hỏng bạn trong một triệu cách.

8. Những người sai luôn dạy bạn những bài học đúng trong đời. Đó gọi là kinh nghiệm sống.

9. Tất cả mọi thứ chỉ quý giá tại 2 thời điểm: Trước khi có được và sau khi mất đi.

10. 2 điều mang lại hạnh phúc và thành công trong cuộc sống: Cách bạn xoay xở khi không có gì và thái độ của bạn khi bạn có mọi thứ.

 

Tổng hợp 20 câu nói hay và chuẩn nhất về cuộc sống mà bạn phải ghi nhớ suốt đời phần 1

 

11. Hai nơi giá trị nhất trên thế giới: Nơi đẹp nhất trong suy nghĩ của một người và nơi an toàn nhất trong lời cầu nguyện của một người.

12. Thành công là gì? Đó là khi những bức ảnh của bạn được tải lên Google thay vì trên Facebook.

13. Thái độ tốt nhất chính là: “Lưng của tôi không phải là một hộp thư thoại. Vui lòng nói bất cứ điều gì bạn muốn trước mặt tôi.”

14. Hãy hướng về phía mặt trời và bạn sẽ không bao giờ nhìn thấy bóng tối.

15. Chừng nào ta chưa tha thứ cho những người đã làm ta tổn thương thì họ còn choán tâm trí ta chừng ấy.

16. Đừng chiến thắng người khác bằng tranh cãi. Hãy đánh bại họ bằng nụ cười của bạn. Bởi vì những người luôn muốn tranh cãi với bạn không thể chịu đựng được sự im lặng của bạn.

17. Hồi ức luôn đặc biệt. Đôi khi, ta bật cười vì nhớ lại những ngày mình đã khóc và đôi khi ta bật khóc vì nhớ lại những ngày mình đã cười.

18. Sự tin tưởng giống như một miếng dán. Tháo nó ra một lần, có thể dán lại lần nữa nhưng nó sẽ không còn dính chặt như lần dán đầu tiên.

19. Nếu giọt nước rơi xuống hồ, nó sẽ biến mất. Nhưng nếu rơi xuống lá sen, nó sẽ tỏa sáng như một viên ngọc. Rơi giống nhau nhưng ở cùng ai mới là điều quan trọng.

20. Mọi thứ về tương lai đều không chắc chắn, nhưng có một điều chắc chắn: Thượng đế đã sắp đặt ngày mai của tất cả chúng ta. Hiện tại chúng ta phải tin tưởng Người và trong vấn đề này, bạn phải hết sức ki

CHO MÌNH ĐIỂM NHA!
AI NHANH MÌNH TICK NHƯNG PHẢI ĐÚNG CẤM CHO LINH TINH

0
Đây là bài văn biểu cảm về loài hoa bồ công anh mà mk viết M.n cho nhận xét nha !!! Bài làm Dù hoa không đẹp và cũng chẳng khó hiểu, hoa bé nhỏ nhưng cũng vẫn là hoa dại,. Loài hoa ít được nâng niu nhưng giàu tự ái, mê mải tự do trên những cánh đồng xanh. Bồ công anh - giản dị nhưng...
Đọc tiếp

Đây là bài văn biểu cảm về loài hoa bồ công anh mà mk viết

M.n cho nhận xét nha !!! icon-chat

Bài làm

Dù hoa không đẹp và cũng chẳng khó hiểu, hoa bé nhỏ nhưng cũng vẫn là hoa dại,. Loài hoa ít được nâng niu nhưng giàu tự ái, mê mải tự do trên những cánh đồng xanh. Bồ công anh - giản dị nhưng cũng thật đậm đà, quyến rũ, một cái tên đầy huyền bí, luôn gợi cho tôi cảm giác rất khó tả, làm mình liên tưởng đến một nơi rất đẹp nhưng xa xăm và hư ảo.

Bồ công anh thường mọc dại ven đường, các sườn đồi nhiều nắng. Bồ công anh có mặt ở rất nhiều vùng trên thế giới nhưng có lẽ vẫn đẹp nhất là ở Pháp và Mỹ. Ở bất cứ bãi cỏ nào từ miền tuyết giá Đông Bắc đến miền Tây Nam California, nắng gần như quanh năm, bồ công anh mọc ở khắp nơi. Giây phút ấn tượng nhất của loài hoa này chính là lúc chúng bay. Chúng được tự do, được thả nỗi buồn trôi theo cơn gió.

Có lẽ hoa bồ công anh là loài hoa dại gần gũi và thân wen vs tất cả m.n vì nó khá phổ biến và thường gắn bó vs tuổi thơ hồn nhiên, trog sáng trog mỗi người chúng ta. Loài hoa đẹp ko sắc màu, ko hương bay xa nhưng lại mag 1 vẻ đẹp nhẹ nhàng, tinh tế và thuần khiết. Vẻ đẹp của hoa bồ công anh ko khoe sắc như hoa hồng mà e ấp, duyên dáng , cảm giác rất mong manh, dễ vỡ. Nhưng ko fai vậy, những cánh hoa tưởng chừng như mong manh, yếu đuối nhuưng lại mag trog mk 1 ý nghĩa lớn lao, luôn ấp ủ những hoài bão lớn, chỉ cần 1 cơn gió mạnh sẽ bay cao trog khoảng ko bao la.

Một làn gió nhẹ…
Cánh hoa nhỏ bay bay… bay thật cao…

Ngồi ngắm những cánh hoa nhỏ xinh, cứ nhè nhẹ bay đi…
Xa dần… xa dần…

Mỗi loài hoa đều mang một ý nghĩa riêng. Ý nghĩa của bồ công anh là gì..?

Lời cầu chúc…

Mỗi cánh hoa bồ công anh đều hé mở một điều bí mật…

Thổi nhẹ…
Một cánh bay đi…Yêu thương bay đi rồi.
Bay đi thôi, không mất đâu… Bay đi để đến những vùng đất mới, để yêu thương trải rộng khắp nơi…
Cho thế giới đều tràn đầy yêu thương nhé…

Thổi nhẹ…
Lại một cánh hoa nhẹ bay…
Lo âu, phiền muộn bay đi rồi… bay đi thật xa, không bao giờ trở lại…
Sẽ mãi mãi trên trời cao, không đáp xuống ai đâu.
Cánh hoa phiền muộn bay mãi chẳng dừng chân…
Và ai sẽ chẳng ai còn lo âu buồn bã…

Thổi nhẹ…
Một cánh nữa bay đi rồi…
Cánh hoa này là gì nhỉ..? Hoa ơi bay cao thật cao nhé, mang những giấc mơ đến với vì sao…
Bay cao bay cao…
Và ước mơ sẽ thành hiện thực…

Thổi nhẹ…
Sao cánh hoa bay nhiều quá…
Bay đi nhé, bay đi nhé hoa ơi…
Bay đến thật nhiều nơi nhé. Phủ những cánh bồ công anh nhỏ đến mọi miền. Rồi từng cây bồ công anh lại mọc lên…
Cứ thế cứ thế nhân lên thật nhiều nhé. Những cánh hoa nhỏ lại bay đi… thật cao… thật xa…
Nhẹ bay… nhẹ bay… đến những miền xa xôi nhất…
Mỗi cánh hoa là một niềm hạnh phúc…

Và hạnh phúc sẽ ngập tràn quanh tất cả…

Một cây Bồ công anh được sinh ra là cả một quá trình đấu tranh vất vả. Khi được phát tán vào không khí, mỗi hạt cây bay về một hướng. Có bao nhiêu hạt được đặt chân đến vùng đất phù hợp để sinh tồn? Đến khi cây trổ bông, mọi vật như cùng reo hò vui sướng. Bồ công anh khoe sắc với màu vàng rất giản dị mà quyến rũ.

Khi hoa tàn, khi sắc vàng không còn óng ánh trong nắng, bồ công anh vẫn không có biểu hiện của héo úa. Thay vào đó là một bông hoa khác, một bông hoa đã trưởng thành thực sự. Bồ công anh trở thành một viên pha lê tinh tế, sắc sảo và tràn đầy sức sống.

Cũng lúc này đây, bồ công anh cống hiến hết mình cho sự sống của những hạt non, cho sự sinh tồn về sau. Để rồi, khi gió cuốn đi… Cuốn đi những hạt non bé nhỏ… Bông hoa Bồ Công Anh không còn như pha lê, không còn vẻ đẹp kiêu kì nữa... mà chỉ còn là một cành cây héo úa.

Cây có Hoa, nhưng không giữ được Hoa. Hoa chỉ luôn vươn mình theo Gió. Gió lại khó nắm bắt, lại chỉ biết yêu những cuộc hành trình. Và khi cơn Gió qua rồi, Hoa mới biết: cội nguồn của mình là nhựa chảy trong máu của cây...

8
27 tháng 10 2016

mink có chút ý kiến trong đoạn mà bạn mún sửa

hoa mang một vẻ đẹp kêu sa như hoa hồng, cung không rực rỡ như loài hoa phong lan. bồ công anh mang một vẻ đẹp đơn giản và thuần khiết

hoa xinh đẹp, vì là hoa dại nên thỉnh thoảng hoa cứ e ấp ngượng ngùng

hoa nhỏ bé ,ít ai để ý,bồ công anh không thích sự ồn ào và náo nhiệt,bồ công anh thích thưởng thức mùi thơm của cỏ xanh vào sáng sớm, nếu mùi vị của những giọt sương longg lanh còn đọng trên lá hay mơn man một mình trên nhữngđồng cỏ xanh mơn mởn

bồ công anh -một cái tên nghe êm dịu những đầy huyền bí , gợi lên cho tôi bao cảm xúc khó tả cứ nhắc đến cái tên '' bồ công anh'' là tôi lại chợt liên tưởng đến một nơi đẹp, nhưng xa xôi và đầy huyền bí

xong ùi á bạnok

 

27 tháng 10 2016

Nếu có ý kiến j thì góp ý giúp mk nhé ok

nhứt là phần này

Dù hoa không đẹp và cũng chẳng khó hiểu, hoa bé nhỏ nhưng cũng vẫn là hoa dại,. Loài hoa ít được nâng niu nhưng giàu tự ái, mê mải tự do trên những cánh đồng xanh. Bồ công anh - giản dị nhưng cũng thật đậm đà, quyến rũ, một cái tên đầy huyền bí, luôn gợi cho tôi cảm giác rất khó tả, làm mình liên tưởng đến một nơi rất đẹp nhưng xa xăm và hư ảo.

Bồ công anh thường mọc dại ven đường, các sườn đồi nhiều nắng. Bồ công anh có mặt ở rất nhiều vùng trên thế giới nhưng có lẽ vẫn đẹp nhất là ở Pháp và Mỹ. Ở bất cứ bãi cỏ nào từ miền tuyết giá Đông Bắc đến miền Tây Nam California, nắng gần như quanh năm, bồ công anh mọc ở khắp nơi. Giây phút ấn tượng nhất của loài hoa này chính là lúc chúng bay. Chúng được tự do, được thả nỗi buồn trôi theo cơn gió.

 

Tìm từ ghép và từ láy trong đoạn văn sau :Mùa thu – hai từ đem đến cho tôi cảm giác thoải mái, dễ chịu. Bầu trời trong vắt, không một mảnh mây vắt ngang. Nó trong đến nỗi tưởng chừng mỗi khi tôi nhìn lên là thấy cả bên kia trái đất. Ôi sao tôi yêu bầu trời mùa thu đến thế! Và tôi yêu cả vạn vật mùa thu nữa! Tiếng chim thánh thót vút cao, ngân dài, ngân mãi kéo tôi đi tận nơi xa mơ...
Đọc tiếp

Tìm từ ghép và từ láy trong đoạn văn sau :

Mùa thu – hai từ đem đến cho tôi cảm giác thoải mái, dễ chịu. Bầu trời trong vắt, không một mảnh mây vắt ngang. Nó trong đến nỗi tưởng chừng mỗi khi tôi nhìn lên là thấy cả bên kia trái đất. Ôi sao tôi yêu bầu trời mùa thu đến thế! Và tôi yêu cả vạn vật mùa thu nữa! Tiếng chim thánh thót vút cao, ngân dài, ngân mãi kéo tôi đi tận nơi xa mơ hồ… đến khi thVà hoa cải mới e lệ diện bộ váy vàng tươi sáng. Còn nữa, mùi hoa quế thơm thơm mới đậu trên tà áo dài con gái đi khắp phố phường để hòa mình vào gió… Một thứ đặc trưng không lẫn vào đâu của mùa thu – gió heo may. Từng cơn gió không rít, không thét gào như gió mùa đông bắc, không ẩm ướt như gió mùa xuân, không nóng như gió mùa hạ, mà man mác, nhè nhẹ riêng biệt. 
Cơn gió ấy, nó thích chơi đùa cùng cành phượng tàn hoa đang ra quả. Nó thích lùa vào tóc người thiếu nữ thanh thanh, mang hương tóc ngọc lan vào lòng tôi. Nhưng nó thích nhất là uốn mình qua gánh hàng hoa của các chị mỗi buổi sáng tinh mơ nhịp bước chân vào phố. 
Nhắc đến mùa thu là không ai quên được ngày tựu trường – cái ngày mà tuổi học trò luôn mong ước. Ấy là lúc nắng dịu dàng không đâu cho đủ. Tiếng chim hót báo hiệu đã hết mùa vui chơi, quay trở về với vòng tay bạn bè và thầy cô. Ra trường, đứa nào cũng tíu tít kể về mùa hè bất tận của mình.
Và ở một góc nào đó, trái hẳn với sự ồn ã kia, các em lớp Một đang ngỡ ngàng, lo sợ. Đó là sự khởi đầu cho một nụ cười mới tại một ngôi trường mới. Nụ cười ấy mới dễ thương làm sao! Đối với người Hà Nội, thì thứ tượng trưng cho mùa thu của họ là cốm làng Vòng. Từng hạt cốm dẻo, xanh mướt như sự thanh khiết của lá sen và sữa thơm bầu trời thu. Hạnh phúc biết bao khi cái thức quà thần tiên ấy thuộc về mùa thu của tôi! ôi cất tiếng mới giật mình quay lại hiện tại. Lá cây cũng sang màu. Cái thứ màu đỏ đồng của lá bàng, màu vàng vàng của bằng lăng, màu nâu nâu héo lụi của cây cau… sao mà đẹp đến vậy! Nhưng bạn chớ có nghĩ mọi vật đang tàn lụi.  Lúc bấy giờ, hoa hồng mới vươn mình kiêu hãnh khoe lớp áo khoác mịn màng với nắng. Hoa sữa mới trổ bông, xòe ra những quả cầu hoa trắng xanh, thơm nồng nàn. 

0
 đề bài : lập giàn ý cho bài văn trên Ở những vùng quê nông thôn, cánh đồng lúa là cảnh vật vô cùng thân thuộc, gắn bó với đời sống cũng như nhu cầu của họ. Cánh đồng lúa quê em đang đến mùa thu hoạch, từng bông lúa ngả màu vàng. Em rất thích ngắm cánh đồng lúa chín vào buổi sáng mai. Sáng sớm ở quê em rất thanh bình và dịu êm, khi mọi người thức dậy, tiếng gà cất tiếng gáy...
Đọc tiếp

 đề bài : lập giàn ý cho bài văn trên 

Ở những vùng quê nông thôn, cánh đồng lúa là cảnh vật vô cùng thân thuộc, gắn bó với đời sống cũng như nhu cầu của họ. Cánh đồng lúa quê em đang đến mùa thu hoạch, từng bông lúa ngả màu vàng. Em rất thích ngắm cánh đồng lúa chín vào buổi sáng mai. Sáng sớm ở quê em rất thanh bình và dịu êm, khi mọi người thức dậy, tiếng gà cất tiếng gáy vang xa đến xóm bên cạnh. Bình minh thức dậy sau một giấc ngủ dài. Buổi sáng, cánh đồng lúa còn cúi xuống, nặng trĩu từng bông, lá cũng đã chuyển sang màu vàng nhạt. Khi ánh mặt trời lên cao, cả cánh đồng sẽ khoác một tấm áo màu vàng rực rỡ, trải dài đến muôn nơi. Bình minh, những giọt sương mỏng manh còn e ấp đọng lại trên những lá lúa sắc nhọn. Lúc ánh mặt trời bắt đầu le lói thì những hại tròn bé tý ấy ánh lên màu vàng dịu nhẹ, hắt xuống mặt đường. Khoảnh khắc ấy thật tuyệt đẹp. Từng bông lúa nặng trĩu hạt lúc bình minh hé đã bắt đầu gượng thức dậy, đung đưa khi có làn gió mát lành thổi qua. Vì sáng mai nên nắng còn nhẹ, màu vàng của lúa chưa chói chang. Cánh đồng lúa lúc ấy nhìn như một bức tranh chỉ được tô đậm bằng màu vàng, là thứ vàng hanh dịu nhẹ. Thân lúa khi chín trở nên mềm hơn, đỡ cứng cáp hơn khi thì con gái nhưng rất dẻo dai. Vì dẻo dai nó mới có thể chứa được sức nặng của bông lúa khi trĩu xuống. Người dân trong xóm em khi mùa lúa chín thường thức dậy rất sớm để ra đồng đi gặt. Nhiều bác nông dân dắt trâu ra đồng, buộc dây vào chiếc xe kéo và bắt đầu xuống gặt. Tiếng gặt lúa nghe sột soạt, phá tan đi sự yên lặng của sáng sớm. Những chú trâu màu đen dường như điểm xuyết trên nền vàng của cánh đồng lúa, khiến cho bức tranhquê hương thêm sinh động hơn. Cánh đồng lúa quê em buổi sáng mai thật đẹp, một vẻ đẹp bình dị, mộc mạc nhưng ý nghĩa. Em rất thích ngắm cánh đồng lúa chín buổi sáng mai như thế này.

4
15 tháng 9 2021

Dàn ý bài văn tả cách đồng lúa quê em

I. Mở bài

Giới thiệu cảnh định tả: Đó là một vùng trung du, đồi núi nối đuôi nhau, có một dải đất chạy dài dưới hai chân đồi tạo thành một cánh đồng nhỏ hẹp. Cánh đồng nhỏ hẹp ấy như một dải lụa xanh chạy dài từ quốc lộ Một đến tận các chân đồi. Ngắm cánh đồng vào buổi sáng thật là đẹp.

II. Thân bài

  • Khi bình minh xuất hiện, cánh đồng được bao phủ bởi một lớp sương mù dày đặc.
  • Khi mặt trời lên cao, sương tan dần, cánh đồng hiện lên, màu xanh của lúa đang thì con gái che kín cả mặt ruộng, đẹp như một tấm thảm xanh.
  • Gió xuân từ trên đồi cao tràn về thung lũng tạo nên những đợt sóng lúa đuổi nhau vội vàng.
  • Đây đó, xuất hiện bóng người ra thăm ruộng lúc ẩn lúc hiện, làm cho những chú chim bắt sâu lúa giật mình bay vọt lên cao.
  • Dọc các chân đồi người ta xẻ ruộng thành những bậc thang để trồng bắp cải, su hào...
  • Xuyên qua giữa cánh đồng là tỉnh lộ nối từ quốc lộ.
  • Một đến thị trấn Kim Tân trung tâm của huyện, những chiếc xe bò đang chở phân ra đồng bón thúc cho lúa.
  • Dải lụa xanh ấy quanh năm vụ nối vụ, mùa nối mùa. Hết lúa lại khoai, ngô, sắn, rau màu... Cánh đồng luôn được nhuộm mới những sắc màu của cuộc sống.

III. Kết bài

Nắng đã lên cao mà em vẫn tần ngần ngắm mãi dải lụa xanh này không biết chán. Màu xanh hôm nay, màu xanh của niềm tin hy vọng, chắc chắn sẽ báo hiệu một mùa gặt bội thu.

Tỉ lệ đúng=tỉ lệ sai(=50%)

15 tháng 9 2021

.

(Sáng nay em thức giấc sớm hơn thường nhật bởi những âm thanh rộn rã của thôn quê đang vào mùa gặt. Cả cánh đồng vàng xuộm cũng bừng tỉnh dưới những tia nắng đầu tiên của ngày hè oi ả với cái mùi ẩm ẩm, nồng nồng, dằm dặm mà có lẽ lũ bạn nội thành của em chẳng bao giờ cảm nhận được)

2. Thân bài:

a. Tả bao quát

- Cánh đồng lúa từ xa xa như thế nào (tấm thảm khổng lồ), có điểm gì nổi bật khác với thường ngày? (rộn rã, đông vui, sắc màu, trù phú)

b. Tả chi tiết

- Từng cây lúa uốn cong trĩu hạt vàng

- Hương thơm thoang thoảng trong gió nhè nhẹ

- Mới đây cánh đồng còn phủ một màu xanh mà bây giờ đã thành màu vàng rực rỡ

c. Quang cảnh ngày mùa

- Mọi người đều tấp nập ra đồng thu hoạch lúa

- Những chiếc máy gặt ăn lúa rào rào, mọi người trò chuyện bàn tán về năng suất lúa rôm rả, vui vẻ

- Cánh đồng là thành quả lao động mệt nhọc của người nông dân

- Những chú chim sẻ tinh nghịch thỉnh thoảng lại sà xuống nhặt những hạt thóc rơi vãi

3. Kết bài:

- Nhận xét của em trước vẻ đẹp của cánh đồng lúa vào mùa gặt

- Tình cảm của em đối với cánh đồng và quê hương như thế nào?

- Em có suy nghĩ gì về công sức của người nông dân khi làm ra hạt gạo?

Ảnh minh họa (Nguồn internet)