Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Ngày mùa quê em thật rộn rã. Các bác nông dân đã ra đồng từ sớm. Mùi hương thơm của lúa non quyện cùng hương cỏ đồng nội làm em cảm thấy ngây ngất. Những ánh nắng sớm chiếu trên những chiếc nón lá thân thuộc của mọi người.Ai nấy đều hối hả nhưng cũng rất vui vẻ. Phải rồi! Vì họ đã làm việc chăm chỉ suốt nên đã gặt được những bông lúa nặng trĩu kia. Em nhìn toàn bộ cánh đồng, cả cánh đồng vàng óng trải dài tít tắp tới tận chân trời và ở nơi này - ở quê em, những người nông dân đã gắn bó với bông lúa như chính tình phụ tử mà những người thân giành cho mình vậy....

Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
Vâng đúng là như vậy. Mọi nguời sinh ra đếu mang trong mình một tình mẫu tử thiêng liêng và cao cả. Tình mẹ ấm áp, bao dung dành cho con hay tình cảm kính trọng yêu quý của những đứa con dành cho mẹ mình củng bao điều tốt đẹp.
“ Mẹ! “- thật thiêng liêng và cao đẹp biết bao. Mẹ là người đã mang nặng đẻ đau, là người chấp cho ta những đôi cánh uớc mơ để bay đến chân trời hi vọng. Những việc làm và tình cảm mẹ dành cho con không gì có thể sánh bằng

Đọc bài thơ "Đồng dao mùa xuân", em thấu hiểu sâu sắc về trách nhiệm thiêng liêng với quê hương. Hình ảnh người lính trẻ bỏ lại tuổi xuân hồn nhiên, xả thân chiến đấu vì đất nước đã gợi lên trong em niềm biết ơn vô bờ bến. Trách nhiệm ấy không chỉ là việc bảo vệ Tổ quốc, mà còn là sự tiếp nối truyền thống vẻ vang, là đóng góp sức mình để dựng xây và phát triển đất nước. Là thế hệ trẻ hôm nay, em ý thức rằng mình cần tích cực tham gia vào các hoạt động tập thể, trau dồi kiến thức, rèn luyện bản thân, để góp phần làm rạng rỡ thêm trang sử quê hương, xứng đáng với bao thế hệ đã ngã xuống vì độc lập tự do.

Đề 1:
"Quê hương"- hai tiếng ngọt ngào vang lên từ sâu thẳm con tim mỗi khi nhớ về nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người. Quê hương- nơi để lại bao kỉ niệm buồn, vui để thương, để nhớ... Việt Nam- quê hương tôi đó, nơi non cao, nơi biển thấp, nơi nước chảy bên đục, bên trong. Bên bờ sông chỗ lỡ, chỗ lồi. Nơi tôi cất tiếng khóc chào đời, nơi tôi tắm mát với dòng sữa ngọt ngào của mẹ và cũng là nơi tôi nghe những câu hát ru ầu ơ những buổi trưa hè...
Mùa thu – hai từ đem đến cho tôi cảm giác thoải mái, dễ chịu. Bầu trời trong vắt, không một mảnh mây vắt ngang. Với những cơn gió se se lạnh.Nó trong đến nỗi tưởng chừng mỗi khi tôi nhìn lên là thấy cả bên kia Trái Đất. Ôi sao tôi yêu bầu trời mùa thu đến thế! Và tôi yêu cả vạn vật mùa thu nữa! Tiếng chim thánh thót vút cao, ngân dài, ngân mãi kéo tôi đi tận nơi xa mơ hồ… đến khi thôi cất tiếng mới giật mình quay lại hiện tại. Lá cây cũng sang màu. Cái thứ màu đỏ đồng của lá bàng, màu vàng vàng của bằng lăng, màu nâu nâu héo lụi của cây cau… sao mà đẹp đến vậy! Nhưng chớ có nghĩ mọi vật đang tàn lụi. Bấy giờ, hoa hồng mới vươn mình kiêu hãnh khoe lớp áo khoác mịn màng với nắng. Bấy giờ, hoa sữa mới trổ bông, xòe ra những quả cầu hoa trắng xanh, thơm nồng nàn. Bấy giờ, hoa cải mới e lệ diện bộ váy vàng tươi sáng. Và bấy giờ, mùi hoa quế thơm thơm mới đậu trên tà áo dài con gái đi khắp phố phường để hòa mình vào gió…

tham khảo
Những ngày mùa hè đã thực sự bắt đầu trên thành phố nhỏ. Mới 5 giờ sáng, trời đã sáng rực rỡ. Không khí buổi sớm mai trong lành và dễ chịu đến vô cùng. Những cơn gió mát rười rượi thổi từ ngoài đồng vào đem theo mùi hương ngọt bùi, thanh khiết. Càng gần đến trưa, trời càng trở nên nóng bức hơn. Ánh nắng dần thêm gay gắt, không khí dần thêm bức bối, nóng nực. Những cơn gió rủ nhau kéo đi trốn hết ở phương xa, khiến hàng cây ỉu xìu dưới nắng hạ. Mấy chú chim cũng trốn hết vào trong tổ, lim dim mà nằm đợi cho trôi qua thời gian oi ả này. Duy chỉ có mấy chú ve là vẫn ca liên hồi trên vòm cây.