Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Gần đây, chúng ta không khỏi bắt gặp những hình ảnh mẹ đơn thân trẻ tuổi. Và điều đấy làm ta phải xem xét lại vấn đề gì của xã hội hiện nay?. Phải chăng đó là "trách nhiệm của bản thân học sinh ngày nay"?.
Thực thế, đức tính sống trách nhiệm rất quan trọng và cần thiết vô cùng. Không thể nào sống mà phũ bỏ mọi việc mình đã làm và lại càng chẳng thể nên người nếu bản thân không có 2 từ "trách nhiệm". Mọi sự giáo dục, học tập sẽ vô bổ nếu không dạy cho học sinh tính trách nhiệm. Trách nhiệm trong từng hành vi lời nói của bản thân. Đã nói gì, hứa gì thì phải làm được và hậu quả mình gây ra thì mình cũng nên dũng cảm nhận lỗi sai. Ngoài ra, bản thân học sinh cần sống có trách nhiệm với bản thân và xã hội. Họ cần phải tự giác học tập để có được kiến thức, kỹ năng cần thiết cho cuộc sống. Có trách nhiệm giữ gìn vệ sinh cá nhân và môi trường xung quanh, tuân thủ các quy định và luật lệ để đảm bảo an toàn cho bản thân, những người xung quanh. Hơn hết, không chỉ học sinh mà ai cũng cần sống có trách nhiệm để đất nước, xã hội ngày càng văn minh phát triển hơn.
Khép lại, bản thân em cũng đang rèn luyện cho mình một lối sống trách nhiệm qua việc luôn tuân thủ quy định của nhà trường. Qua đoạn văn này, em cũng muốn gửi đến tất cả mọi người rằng vì đức tính "trách nhiệm" tốt đẹp và 1 xã hội không còn quá nhiều chuyện thị phi hãy sống có trách nhiệm với bất kì ai.
{mình không hiểu tại sao văn nghị luận có thể có câu cảm thán, hơn hết là trong chủ đề này nên mình cũng không biết đưa cảm thán như thế nào nếu được bạn tự đưa nhé}
☕T.Lam
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Khuyên em nên tự làm để coi như ôn luyện kiến thức 1 lần nữa em nhé!
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Hiện nay Việt Nam đã và đang có nhiều vấn đề cấp bách về việc gia tăng dân số. Việc gia tăng dân số đem lại cho ta nguồn lao động dồi dào, thế hệ trẻ cho việc nghiên cứu khoa học kĩ thuật. Nhưng cũng đã đóng góp nhiều bất lợi cho nước ta. Trước khi có các kế hoạch hóa gia đình thì hiện tượng bùng nổ dân số đã khiến nhiều người phải lâm vào tình cảnh đói nghèo, không chỗ ở. Chắc mọi người vẫn còn nhớ nạn đói nghèo năm 1945, gia tăng dân số là một yếu tố khách quan. Ở địa phương mình dân số đang trong quá trình tăng nhanh nhưng vẫn nằm trong kiểm soát của nhà nước. Ở một số địa phương, việc dân số tăng nhanh đã gây hậu quả to lớn: cơ sở vật chất cũng như cơ sở hạ tầng cho việc dạy và học ngày càng thiếu thốn. Còn các vùng nông thôn, dân số tăng nhanh hơn thành thị nên cũng là nơi tập trung các khu ổ chuột. Thật đáng buồn vì nhiều gia đình không chịu làm theo kế hoạch hóa gia đình vì tâm lí thích 3 con. Không dừng lại ở đó, tốc độ phát triển của dân số nhanh hơn tốc độ phát triển kinh tế, làm kìm hãm sự phát triển kinh tế; việc sử dụng nguồn lao động lãng phí và hiệu quả. Thêm vào đó, dân số càng đông, môi trường tự nhiên ngày càng bị hủy hoại. Nơi mình sống, hệ sinh thái của môi trường tự nhiên mất cân bằng do có quá nhiều dân di tản cũng như dân số đông nhất cả nước. Vì vậy chúng ta cần phải có nhiều biện pháp để giảm tỉ lệ gia tăng dân số tự nhiên
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Tham Khảo
(1)Bạn đã bao giờ từng nghĩ quê hương mãi là kí ức sâu sắc nhất trong lòng bạn không? (2)Riêng tôi thì chắc chắn đấy, vì chỉ mỗi khi nghĩ đến quê hương, lòng tôi mới như tràn bao cảm xúc bồi hồi, nhung nhớ. (3)Tôi yêu quê hương, tôi nhớ quê hương tôi lắm, nhớ đến từng hàng cau ,dừa thẳng tắp, nhớ đến cả bãi cát vàng ấm áp. (4)Nhưng yêu nhất, nhớ nhất đối với tôi vẫn mãi là cái bãi biển, cái tâm trạng của quê hương. (5)Sáng sớm, biển đục ngầu như chưa thức dậy. (6)Trưa về, biển lại như đang buồn khi trời còn quá gắt nắng làm không ai ra chơi với mình. (7)Chiều rồi tối thì may ra mới có người. (8)Nhưng lúc đó thì biển đã choàng lên mình cái chăn đen ấm áp để đi ngủ sau lãng mạn ngắm ánh hoàng hôn tàn dần. (9)Ôi! Biển ơi, biển có biết là nhờ có biển mà quê hương tôi ngày càng đẹp hơn, thật tình rất cảm ơn biển! (10)Vì vậy, biển hãy mãi là niềm tự hào, hãy mãi là kí ức của tôi, biển nhé!
*câu nghi vấn: (1)
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Hậu quả của dân số đông và tăng nhanh.Về kinh tế, tốc độ phát triển của dân số nhanh hơn tốc độ phát triển kinh tế, làm kìm hãm sự phát triển kinh tế; việc sử dụng nguồn lao động lãng phí và hiệu quả.Xã hội, gây sức ép lên các vấn đề y tế, giáo dục, nhà ở…; tình trạng thất nghiệp thiếu việc làm; xảy ra các tệ nạn xã hội.Môi trường: cạn kiệt tài nguyên, ô nhiễm môi trường (đất, nước, không khí).Những lợi ích của việc giảm tỉ lệ gia tăng dân số tự nhiên ở nước ta.Giảm sức ép về vấn đề y tế, giáo dục, nhà ở…cho người dân, đặc biệt ở khu vực đô thị.Vấn đề việc làm cho lao động được giải quyết, giảm tình trạng thất nghiệp.
(vài câu chế xàm :)) ) {vì dân số thế giới tăng nên em chẳng thấy liên quan gì cả. nhà bao việc dân với chả số} >:)
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Tham khảo:
Đối với mỗi học sinh thì phương pháp học tập là yếu tố quan trọng cần có để có thể đạt được thành tích học tập tốt và hiệu quả. Phương pháp học tập đúng đắn không chỉ giúp cho học sinh tiết kiệm được một khoảng thời gian cho chính bản thân mình mà vẫn đạt được hiệu quả trong công việc học tập. Phương pháp học tập đầu tiên đó chính là học chủ động, học tranh thủ. Trên lớp, các bạn học sinh hãy luôn chăm chú tập trung lắng nghe thầy cô giảng bài. Sau đó, về nhà khi làm bài tập, luyện tập thì hãy cố gắng làm hết những yêu cầu được thầy cô giao cho. Một số khoảng thời gian rảnh rỗi như ngồi xe buýt hay giờ ra chơi thì học sinh có thể tranh thủ trao đổi kiến thức với các bạn, hoặc xem lại sách vở, chuẩn bị bài mới và đọc lại bài cũ. Phương pháp học tập thứ hai đó chính là tự học. Bên cạnh việc nghe thầy cô giáo giảng bài, việc tự học ở nhà cũng là điều vô cùng quan trọng và cần thiết. Việc tự học sẽ giúp mỗi người có thể chủ động lĩnh hội và tiếp thu kiến thức nhanh và khắc sâu hơn nữa. Tự học chính là chìa khóa thành công trong học tập của biết bao những doanh nhân vĩ đại. Tự học, tự đọc, tự mình khám phá chân trời tri thức và trao đổi với mọi người xung quanh. Đó chẳng phải là một phương pháp học hiệu quả và thú vị hay sao?
Câu nghi vấn: Đó chẳng phải là một phương pháp học hiệu quả và thú vị hay sao?
Câu cầu khiến: Trên lớp, các bạn học sinh hãy luôn chăm chú tập trung lắng nghe thầy cô giảng bài.
![](https://rs.olm.vn/images/avt/0.png?1311)
Cuộc sống không bao giờ là một đại dương sóng yên biển lặng mà ở đó luôn ẩn chứa những giông tố bất ngờ có thể hạ gục con người bất cứ lúc nào. Vì vậy sống giữa cuộc đời này, dù là một người mạnh mẽ đến mức nào cũng cần một nơi dựa mỗi lúc cảm thấy mệt mỏi và đau khổ. Nơi dựa là nơi để mỗi người nương tựa, là nơi tiếp cho họ sức mạnh, niềm tin, động lực sống, nơi mang lại cảm giác ấm áp, bình yên… Nơi dựa giống như một bến đỗ tinh thần cho những ai đang gặp bế tắc, mắc kẹt trong những cảm xúc tiêu cực tìm đến sự an ủi, vỗ về trong tinh thần. Từ đó, những thất bại, rủi ro vấp phải sẽ không còn là trở ngại. Ta sẽ nhanh chóng được vượt qua và có thêm tự tin để bước tiếp trong cuộc sống. Nhưng tôi cho rằng điểm tựa không phải thứ để chúng ta ỷ lại, dựa dẫm vào cả đời. Con người chỉ có thể dựa vào bản thân mới là bền vững nhất. Ta tìm cho mình một điểm tựa để bản thân luôn được chữa lành sau những vết thương chứ không phải nơi để chúng ta coi là "vùng an toàn" mãi trú ngụ trong đó mà không dám bước ra. Nhà vật lý học vĩ đại Acsimet từng nói “Hãy cho tôi một điểm tựa. Tôi sẽ nâng bổng cả Trái Đất lên”. Đừng ngần ngại tìm kiếm cho mình những điểm tựa ... ( bạn có thể phát triển thêm ý nha)
Bài làm:
Nơi dựa đối với mỗi con người trong cuộc sống có thể thay đổi theo thời gian và tình huống. Ban đầu, gia đình thường là nơi dựa đầu tiên, nơi chúng ta được sinh ra và lớn lên. Gia đình cung cấp cho chúng ta tình yêu, ấm áp và sự bảo vệ. Đó là nơi chúng ta học được những giá trị và kỹ năng đầu tiên trong cuộc sống.
Khi trưởng thành, bạn bè cũng trở thành một nơi dựa quan trọng. Họ là những người chúng ta chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, và những kỷ niệm đáng nhớ. Bạn bè thường mang lại sự hỗ trợ tinh thần và giúp chúng ta xây dựng mối quan hệ xã hội khỏe mạnh.
Nơi làm việc cũng có thể trở thành nơi dựa quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Đây là nơi chúng ta kiếm tiền để tự nuôi sống bản thân và gia đình. Nơi này cũng thường mang lại cơ hội phát triển sự nghiệp và xây dựng kỹ năng.
Cuộc sống còn có thể đưa chúng ta đến những nơi mới, như một thành phố hoặc quốc gia khác. Trải nghiệm này có thể mở ra một cơ hội mới để phát triển và học hỏi. Nơi dựa ở đây có thể là cộng đồng mới, những người bạn mới, và những trải nghiệm độc đáo.
Cuối cùng, nơi dựa quan trọng nhất là bản thân mình. Khả năng tự tin, sự độc lập và lòng kiên nhẫn là những yếu tố quan trọng giúp mỗi người đối mặt với cuộc sống và vượt qua khó khăn. Nếu bạn tin tưởng và đặt niềm tin vào bản thân, bạn có thể tự tạo nơi dựa mạnh mẽ trong mọi tình huống.
" Những người không chịu thua số phận " là những con người rất đáng quý và chúng ta phải học tập theo . Trong cuộc sống, ó những người không may mắn khi chào đời .Có những người chấp nhận chúng , chẳng biết làm gì cả . Nhưng mặt khác lại có những " ngưởi sắt " tự tin , kiên cường, vượt lên sự an bài của số phận . Điển hình như : Thầy Nguyễn Ngọc Kí , dù bị liệt cả hai tay nhưng vẫn vươn lên để trở thành Giáo sư của trường ĐH Sư Phạm . Hay Đỗ Trọng Khơi dù bị liệt nhưng đã trở thành 1 nhà thơ xuất sắc ..... Còn nhiều tấm gương khác nhuwng họ giúp chúng ta hiểu thế nào là 1 cuộc sống có ý nghĩa. Tương lai đang chờ đợi ta ở phía trc . Chúng ta phải sống nhiệt tình và trọn vẹn với hiện tại. Dẫu cho hoàn cảnh có khó khăn , gian khổ đến mấy thì cũng hãy vững tin mà sống tiếp.Thế hệ tre cần phải hiểu mình phải sống thế nào , làm sao để có được cái này cái kia . Sống mà không có ước mơ thì bạn đang sống một cuộc đời lãng phí . Coi ước mơ là một thứ phương tiện để vươn lên.Và nghị lực là thứ cốt yếu nhất . Bạn hãy tự tin đi lên bằng chính đôi chân của mình , rồi bạn sẽ cán đích mà thôi . Vì chẳng có con đường nào mà không có gai cả . MÌnh tự làm đấy , bạn tham khảo nhé , chúc thành công
Bài làm 1
Trong cuộc sống, có những con người không may mắn khi chào đời. Tạo hóa đã thật bất công với họ. Trong số ấy không ít người chấp nhận số phận, thở ngắn than dài ngậm ngùi cho qua ngày tháng. Nhưng, vẫn có rất nhiều người trong số họ đã ko chấp nhập sự bằng lòng, họ đã dũng cảm và bền bỉ vượt lên sự an bài của tạo hóa. Thật đáng quý!
Một Nguyễn Ngọc Kí liệt cả hai tay vẫn kiên trì tìm cách viết bằng chân. Từ chỗ viết dc, đến viết đẹp là cả một quá trình. Không dừng lại ở đó, anh còn quyết tâm thực hiện giấc mơ đại học. Và, giấc mơ ấy đã trở thành hiện thực của đời anh. Để hôm nay, anh trở thành thầy giáo Nguyễn Ngọc Kí trên giảng đường Sư phạm. Đó còn là một Nguyễn Minh Phú, nạn nhân cảu chật độc màu da cam, mất cả hai tay tử khi cất tiếng khóc chào đời, không chịu thua số phận, vươn lên học tốt và học giỏi, giúp đỡ gia đình. Họ là những tấm gương vượt lên số phận, học tập thành công đáng để cho ta ngưỡng mộ, tự hào.
Ở họ cái đáng quý nhất chính là nghị lực, ý chí vươn lên ko ngừng. Sự thua thiệt vốn rất dễ dẫn đến con ngươi mặc càm tự ti. Từ đó, không còn ham muốn, ước mơ, hoài bão. Con người sống lay lắt, trông chờ vào lòng thương hại của người khác. không, không phải là sống mà chỉ là tồn tại. Những tấm gương ấy đã không nằm trong số đó. Tạo hóa đã không công bằng với họ nưung ko có nghĩa lả lấy tất cả của họ. Họ vẫn còn một trái tim, một khối óc. Họ vẫn có thể sống đàng hoàng, tự tin như bao nhiêu người khác nếu họ biết vươn lên, chiến thắng số phận. Vâng, chính tình yêu và niềm tin vào cuộc đời đã tiế[ thêm ý chí và nghị lực. Để rồi chính sức mạnh ấy đã không phụ lòng những ngưởi thua thiệt. Hạnh phúc đã mỉm cười với họ. Dẫu hạnh phúc có đến muộn hơn, chật vật hơn nhưng dư vị của nó vẫn không vì vậy mà kém ngọt ngào hơn người khác.
Những tấm gương vượt lên số phận, thànnh công trong học tập ấy không chỉ giúp chúng ta thấm thía giá trị của ý chí và nghị lực mà còn hiểu sâu hơn ý nghĩa về một cuộc sống có ý nghĩa. Có lẽ hơn ai hết, họ hiểu cuộc sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi ta biết sống có ích, sống đẹp với nó. Sự thua thiệt lúc này lại trở thành phép thử đối với tình yêu cuộc sống trong mỗi trái tim con người ấy. Vậy nên họ đã không chịu an bải trưước số phận. Họ đã chứng tỏ được rằng, cuộc đời cuộc đời vẫn rất cấn đến sựa có mặt của họ trên thế gian này. Những gì họ đã làm, đang làm và sẽ làm vẫn đang từng ngày, từng phút. từng giây góp mặt cho đời. Sự đóng góp của họ thật đáng để chúng ta soi ngắm lại chính mình.
Thật buồn khi trong chúng ta, những học sinh, sinh viên đuợc tạo hóa ban tặng, ưu ái nhiều điều, vậy mà, một số họ lại chỉ biết ăn chơi, hưởng thụ. Xem nhẹ việc học tập, trau dồi đạo đức, nhân cách làm người, họ lao vào các chôu tò ra rất tự hào khi thấy mình sành điệu. Được khuyên nhủ, nhắc nhở, họ lại cuời nhạo vào những tấm gương cao đẹp ấy và buông ra những lời bất nhẫn. Thật đáng tiếc!
Hiểu vậy, biết để mỗi người trong chúng ta, nhất là thế hệ trẻ càng phải hiểu mình phải sống ra sao, sống thế nào cho xứng với chân giá trị làm người. Soi vào những tấm gương cao cả ấy để không ngừng hoàn thiện bản thân. Con đừơng dẫn đến thành công không bằng phẳng bao giờ. Vậy nên, càng phải thấm rằng: “ Trên đường dẫn đến thành công không có vết chân của kẻ lười biếng “. Trên vạn dặm, hãy biết chọn một dặm đường và đi cho đến. Để một lúc nào đó quay lại nhìn lại ta hiểu rằng, cuộc đời này đã có gương mặt của ta.
Tương lai đang đợi chờ ta phía trước. Để có một tương lai rạng rỡ, mỗi chúng ta hãy sống nhiệt tình và trọn vẹn với hiện tai. Dẫu những ngày ta đang sống còn gian khổ,, khó khăn đến mức nào thì cũng hãy vững tin mà sống. Bạn hãy tự đi trên đôi bàn chân của chính mình, chắc chắn bạn sẽ tới cái đích mà bạn muốn!
Bài làm 2
Pa-ven cooc-sa-gin từng trăn trở " Đời người chỉ sống có một lần, phải sống sao cho ra sống. Đừng để sau này phải hối tiếc vì những năm tháng đã sống hoài sống phí". Thật vậy, hãy sống sao để khi chúng ta sinh ra mọi người cười, khi ta chết đi, mọi người đều khóc. Cuộc sống đôi lúc không mỉm cười với cuộc sống. Đó là những con người đáng quý, đáng trân trọng – Những người không chịu thua số phận.
Có thể nói, " những người không chịu thua số phận" là khái niệm mà trong mỗi chúng ta ai cũng có một định nghĩa riêng. Mỗi khi nhắc đến " số phận" – chỉ hoàn cảnh khó khăn, hay những bất hạnh về vật chất(khuyết tật, khiếm khuyết…), người ta thường nhắc đến sức mạnh tâm linh như chúa trời, thần phật… hay quy luật nhân -quả. Nguyễn Du – đại thi hào dân tộc từng viết:" Ngẫm thay muôn sự tại trời". Song, trong cuộc sống ngày nay, lại tồn tại con người không chịu thua số phận. Họ là những người có ý chí, nghị lực, có sức mạnh phi thường vương lên để thành công trong cuộc sống. Họ không chấp nhận những bất hạnh, những khốn khổ của mình. Họ khác với những con người chịu thua số phận, cam chịu hoàn cảnh của mình, không có ý thức vươn lên trong cuộc sống, trong xã hội. Họ chính là hạt mầm thuần túy của cuộc sống.
Vậy, " những người không chịu thua số phận" là ai? Họ là những người có quan niệm đúng đắn về cuộc sống. Với họ, cuộc sống vốn dĩ được coi là phép thử tinh thần. Họ đều là người đã từng chán nản với cuộc sống, nhưng để vượt lên số phận, họ đã lạc quan hơn, có cái nhìn mới hơn về cuộc sống. Họ còn là người tự phục vụ được bản thân, tự nuôi sống chính mình mà không cần " ăn bám", nhờ vả vào xã hội. Chàng trai người Úc – Nick vujicic là một trong số họ. Anh sinh ra với cơ thể không được bình thường. Tưởng chừng tương lai của cậu bé như anh sẽ là một màu đen xám xịt nhưng anh chính là người tự cầm cọ vẽ lên cuộc sống mình những sắc màu. Hơn bao người lành lặn khác, anh tự lập gia đình, tự hoạt động cá nhân, tự bước đi bằng cơ thể của mình, anh đem nghị lực sống truyền đi khắp nơi… giống như anh, bao người khuyết tật khác cũng tự kiếm tiền từ chính đôi tay, đôi chân của mình bằng nhiều công việc trong cuộc sống. Từ đó, mỗi người họ trở thành tấm gương sáng trong cuộc sống. Tấm gương như Nguyễn Ngọc Ký – người thầy với đôi tay bại liệt đã vươn mình lên trên hoàn cảnh khó khăn trở thành một nhà báo ưu tú. Mọi người nhắc đến " những người không chịu thua số phận" là nhắc đến những tấm gương sáng về nghị lực, về niềm tin, về sức mạnh diệu kỳ và giới hạn con người trên đường đời. Qua những biểu hiện ấy, ta có thể kết luận rằng " những người không chịu thua số phận" là những con người tuyệt vời, hoàn hảo!
Có ai đã từng thắc mắc rằng " do đâu mà số phận không thể đánh bại họ?" Cội nguồn của sức mạnh tinh thần ấy đều xuất phát từ chính bản thân họ. Họ có ý chí vươn lên trong cuộc sống, họ có niềm tin vào bản thân. Có ai đã từng nói " Mất niềm tin vào bản thân là mất tất cả". Vậy, họ có niềm tin là có tất cả bao gồm cả sự thành công. Nữ bác sĩ Đặng Thùy Trâm từng nói " Đời người phải trải qua giông tố nhưng không được cúi đầu trước giông tố". Mỗi bản thân con người họ đều nuôi cho mình một động lực mạnh mẽ tiến tới tồn tại trong cuộc sống. Tự xây dựng cho mình ý chí, niềm tin là một thử thách lớn nhưng những con người không chịu thua số phận đã vượt qua thử thách ấy để tiến tới tương lai, hoài bão, mục đích sống của mình. Sâu trong họ là ý thức giác ngộ về lý tưởng sống, họ luôn có khao khát sống có ý nghĩa, sống được cống hiến. Bên cạnh nguyên nhân từ bản thân, gia đình và xã hội cũng có vai trò giúp họ " không chịu thua số phận". Gia đình là một yếu tố quan trọng trong cuộc đời mỗi con người. Gia đình luôn luôn quanh ta, theo ta từng bước đi của cuộc sống. Chính nhờ sự động viên, lạc quan của người thân mà nhiều người đã vượt lên mặc cảm, tự ti vươn lên trong cuộc sống. Nhà văn người Mỹ Helen Keller là một ví dụ. Bà nhận được sự giúp đỡ động viên tận tình từ cô giáo khiếm khuyết của mình. Từ đó, bà quên đi căn bệnh mù, điếc, câm bẩm sinh của mình và vươn lên thành một nhà văn, nhà báo xuất sắc. Quả thực, những người không chịu thua số phận là cổ nhân vật trong " truyện cổ tích đời thường".
Nếu như con chim đem đến cho đời tiếng hót, bông hoa đem cho đời hương thơm thì " những người không chịu thua số phận" đem cho cuộc sống bao điều tốt đẹp. Tố Hữu từng viết:
"Nếu là con chim, chiếc lá
Khi con chim phải hót, chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không trả
Sống là cho đâu phải nhận riêng mình".
Mỗi con người họ tự xây dựng lên cuộc sống của mình để rồi giúp ích cho xã hội. Bản thân họ tự nuôi sống được chính mình, tự kiếm được tiền lương như bao con người khác mà không ăn bám vào xã hội, dựa dẫm vào xã hội. Làm những nghề như nhà văn, nhà thơ, giáo viên, công chức,… Họ cùng với mọi người cống hiến cho đất nước, giúp cuộc sống ngày càng văn minh, tiến bộ. Tuy có nhiều bất hạnh, có những khó khăn, họ quên đi để dành lại niềm vui trong cuộc sống. Từ những gì từng trải, họ biết đồng cảm với con người có hoàn cảnh khó khăn hơn, éo le hơn, bất hạnh hơn mình. Nhà văn người Mỹ Helen Keller từng nói: " Tôi từng khóc vì không có giầy để đi mà quên rằng còn có người không có chân để đi giầy". Bởi vậy, những con người không chịu thua số phận " cùng nhau đoàn kết vươn lên trong cuộc sống. Bên cạnh đó, từ họ, ta còn thu lại được cho mình những tấm gương về nghị lực sống, lý tưởng sống. Những tấm gương ấy luôn là nguồn động lực sống cả những người lành lặn và người có hoàn cảnh khó khăn. Ta không thể phủ định rằng " những người không chịu thua số phận" là những người có vai trò quan trọng trong cuộc sống.
Bên cạnh " những người không chịu thua số phận " còn tồi tại nhiều người cam chịu số phận, chấp nhận số phận, không tự mình vươn lên trong cuộc sống. Họ ăn bám vào gia đình, xã hội, trở thành gánh nặng của con người. Hay còn những con người lành lặn mà không biết vươn lên, lạc quan trong cuộc sống mà luôn tuyệt vọng, xoáy sâu vào quỹ đạo của cuộc đời. Vậy nên, mỗi chúng ta còn có bài học cho riêng mình từ " những người không chịu thua số phận". Con người chúng ta nên có ý chí vươn lên trong cuộc sống trong lao động và học tập. Chúng ta nên ca ngợi, giúp đỡ con người có hoàn cảnh khó khăn để họ có ý chí vươn lên trong cuộc sống.
Mùi hương hoa có thể bay theo gió nhưng hương thơm từ ý chí, nghị lực của " những người không chịu thua số phận" không bay ngược theo gió thời gian". Từ những tấm gương ấy, ta nhận ra cuộc sống còn nhiều người thật vĩ đại, thật kỳ diệu mà ta lại thật nhỏ bé, khiêm nhường. Là học sinh, ta cần cố gắng trong học tập, rèn luyện đạo đức để trở thành công dân tốt.
Bài làm 3
Người Việt Nam hay có câu “ số nó phải thế” quan niệm về số phận, thiện định không biết tự bao giờ đã ăn sâu vào tiềm thức. Vì thế, người Việt thường thiếu tính tự lập và hay ỉ lại. Nhưng có rất nhiều người do tạo hóa trêu ngươi đã phải mang trong mình số phận kém may mắn như thấy giáo Nguyễn Ngọc Kí bị hỏng tay, anh Hoa Xuân Tứ bị cụt tay, anh Đỗ Trọng Khơi bị bại liệt … Đã không chịu đầu hàng trước “ thiện mệnh”. Họ đã tự đứng lên từ trong gian khó để trở nhành những tấm gương sáng về lòng kiên trì, nghị lực và ý chí vươn lên.
Đã nhiều lần em tự hỏi mình có đủ hai tay, hai chân mà đôi khi làm việc còn vụng về vậy mà họ những con người không may chịu khiếm khuyết về hình thể lại có thể làm được những điều kỳ diệu như vậy.
Mỗi người họ sinh ra với những nỗi bất hạnh khác nhau, nhưng có một điểm chung chính là “không chịu đầu hàng số phận”. Họ đã biết vươn lên khẳng định mình là người có ích trong xã hội. Và người mà lớp lớp học sinh đều biết đến chính là người thầy Nguyễn Ngọc Ký.
Chắc có lẽ trong lịch sử giáo dục Việt Nam đây là người thầy đầu tiên soạn bài, chấm bài, viết văn … bằng đôi chân của mình. Đứng trước hàng triệu học trò thấy không chỉ truyền đi kiến thức của mình mà còn truyền đi cả ý chí mạnh mẽ vươn lên để trở thành một nhà giáo ưu tú.
Câu chuyện của thầy bắt đầu từ những năm 60,70 của thế kỷ trước. Khi miền Bắc đang trong giai đoạn xây dựng đất nước thì cái tên Nguyễn Ngọc Ký đã trở thành một câu chuyện mà ai ai cũng nhắc đến. Sinh ra trong một gia đình nghèo, đôi tay lại bị bại liệt, nhưng ý chí và niềm khao khát học chưa bao giờ nguội lạnh. Ngày ngày đứng cửa lớp nghe trộm cô giảng bài. Thấy từng kể lại rằng, ngày đó nhìn thấy đàn gà bới đất tìm thức ăn thấy liền nảy ra ý nghĩ sẽ dùng chân để viết. Nghĩ là làm cậu bé ký đã dùng chân kẹp gạch tập viết trên sân nhà. Sau này, khi cô giáo đến chơi đã mang theo cho em vài viên phấn để tập viết.
Thương cậu học trò hiếu học, lại kiên trì đến tập viết cô giáo để em theo học cùng chúng bạn. Cũng từ đây, cuộc đời của Ký đã rẽ sang một trang mới. Thầy đã nhiều năm liên đạt học sinh giỏi, đạt danh hiệu vợ sạch chữ đẹp, hai lần được Bác Hồ tặng huy hiệu.
Cũng nhờ thành tích học tập xuất sắc mà Thầy được tuyển thẳng vào khoa văn của trường đại học Tổng Hợp. Với nhiều sáng tác đặc sắc, trong lĩnh vực văn học cùng nhiều đóng góp cho sự nghiệp giáo dục nước nhà thầy đã được phong tặng danh hiệu nhà giáo ưu tú. Tấm gương và cuộc đời của thầy đã trở thành câu chuyện được in trong sách đạo đức của nhiều thế hệ học sinh. Như một tấm gương sáng về tính kiên trì không chịu đầu hàng số phận.
Và còn rất nhiều những tấm gương khác như anh Trần Văn Thước, không may bị tai nạn lao động khiến bại liệt toàn thân vẫn trở thành một nhà thơ. Hay trong những năm gần đây cái tên Nguyễn Công Hùng được nhiều người biết đến dưới danh hiệu Hiệp sỹ công nghệ thông tin. Sinh ra bị bại liệt từ nhỏ, thân hình gầy gò, tay chân teo tóp trọng lượng chỉ khoảng 12kg. Cùng với đó anh còn bị căn bệnh phổi hành hạ, nhưng vượt lên trên nghịch cảnh và số phận anh đã trở thành một chuyên gia tin học. Từ một người gần như mất hoàn toàn khả năng vận động danh đã được vinh danh Hiệp sỹ công nghệ thông tin vì những đóng góp cho cộng đồng của mình.
Không từ ngữ nào có thể tả được những khó khăn, những giọt nước mắt chống chịu với bệnh tật của họ. Nhưng vượt lên trên tất cả là tình yêu, niềm tin cuộc sống cùng với hoài bão, khát khao được sống được trở thành người có ích cho xã hội đã khiến họ chiến thắng mọi khó khăn.
Những con người không chịu thua số phận xứng đáng được mọi người yêu quý, và kính trọng cũng như yêu thương. Chúng ta hãy cùng nhau chung tay giúp đỡ, chia sẻ để những khó khăn vất vả của họ vơi đi. Cùng nhau làm nên một xã hội tốt đẹp ngập tràn yêu thương.
Bài làm 4
Có những con người không may mắn khi chào đời. Tạo hóa đã thật bất công với họ. Trong số ấy không ít người chấp nhận số phận, thở ngắn than dài ngậm ngùi cho qua ngày tháng. Nhưng, vẫn có rất nhiều người trong số họ đã ko chấp nhập sự bằng lòng, họ đã dũng cảm và bền bỉ vượt lên sự an bài của tạo hóa. Thật đáng quý!
Một Nguễn Ngọc Kí liệt cả hai tay vẫn kiên trì tìm cách viết bằng chân. Từ chỗ viết dc, đến viết đẹp là cả một quá trình. Không dừng lại ở đó, anh còn quyết tâm thực hiện giấc mơ đại học. Và, giấc mơ ấy đã trở thành hiện thực của đời anh. Để hôm nay, anh trở thành thầy giáo Nguyễn Ngọc Kí trên giảng đường Sư phạm. Đó còn là một Nguyễn Minh Phú, nạn nhân cảu chật độc màu da cam, mất cả hai tay tử khi cất tiếng khóc chào đời, không chịu thua số phận, vươn lên học tốt và học giỏi, giúp đỡ gia đình. Họ là những tấm gương vượt lên số phận, học tập thành công đáng để cho ta ngưỡng mộ, tự hào
Ở họ cái đáng quý nhất chính là nghị lực, ý chí vươn lên ko ngừng. Sự thua thiệt vốn rất dễ dẫn đến con ngươi mặc càm tự ti. Từ đó, không còn ham muốn, ước mơ, hoài bão. Con người sống lay lắt, trông chờ vào lòng thương hại của người khác. không, không phải là sống mà chỉ là tồn tại. Những tấm gương ấy đã không nằm trong số đó. Tạo hóa đã không công bằng với họ nưung ko có nghĩa lả lấy tất cả của họ. Họ vẫn còn một trái tim, một khối óc. Họ vẫn có thể sống đàng hoàng, tự tin như bao nhiêu người khác nếu họ biết vươn lên, chiến thắng số phận. Vâng, chính tình yêu và niềm tin vào cuộc đời đã tiế[ thêm ý chí và nghị lực. Để rồi chính sức mạnh ấy đã không phụ lòng những ngưởi thua thiệt. Hạnh phúc đã mỉm cười với họ. Dẫu hạnh phúc có đến muộn hơn, chật vật hơn nhưng dư vị của nó vẫn không vì vậy mà kém ngọt ngào hơn người khác.
Những tấm gương vượt lên số phận, thànnh công trong học tập ấy không chỉ giúp chúng ta thấm thía giá trị của ý chí và nghị lực mà còn hiểu sâu hơn ý nghĩa về một cuộc sống có ý nghĩa. Có lẽ hơn ai hết, họ hiểu cuộc sống chỉ thực sự có ý nghĩa khi ta biết sống có ích, sống đẹp với nó. Sự thua thiệt lúc này lại trở thành phép thử đối với tình yêu cuộc sống trong mỗi trái tim con người ấy. Vậy nên họ đã không chịu an bải trưước số phận. Họ đã chứng tỏ được rằng, cuộc đời cuộc đời vẫn rất cấn đến sựa có mặt của họ trên thế gian này. Những gì họ đã làm, đang làm và sẽ làm vẫn đang từng ngày, từng phút. từng giây góp mặt cho đời. Sự đóng góp của họ thật đáng để chúng ta soi ngắm lại chính mình.
Thật buồn khi trong chúng ta, những học sinh, sinh viên đuợc tạo hóa ban tặng, ưu ái nhiều điều, vậy mà, một số họ lại chỉ biết ăn chơi, hưởng thụ. Xem nhẹ việc học tập, trau dồi đạo đức, nhân cách làm người, họ lao vào các chôu tò ra rất tự hào khi thấy mình sành điệu. Được khuyên nhủ, nhắc nhở, họ lại cuời nhạo vào những tấm gương cao đẹp ấy và buông ra những lời bất nhẫn. Thật đáng tiếc!
Hiểu vậy, biết để mỗi người trong chúng ta, nhất là thế hệ trẻ càng phải hiểu mình phải sống ra sao, sống thế nào cho xứng với chân giá trị làm người. Soi vào những tấm gương cao cả ấy để không ngừng hoàn thiện bản thân. Con đừơng dẫn đến thành công không bằng phẳng bao giờ. Vậy nên, càng phải thấm rằng: “ Trên đường dẫn đến thành công không có vết chân của kẻ lười biếng “. Trên vạn dặm, hãy biết chọn một dặm đường và đi cho đến. Để một lúc nào đó quay lại nhìn lại. ta hiểu rằng, cuộc đời này đã có gương mặt của ta.