Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé tên là Tấm sống cùng với mẹ. Tấm là một đứa trẻ hiếu thảo, chăm chỉ và luôn quan tâm đến mẹ. Một ngày nọ, mẹ của Tấm bị bệnh nặng. Tấm lo lắng vô cùng, không biết phải làm gì. Tấm nghe nói rằng trên núi có một loài hoa có thể chữa khỏi mọi bệnh tật. Cô quyết định lên núi để tìm loại hoa đó. Tấm đi suốt ngày đêm, qua bao nhiêu gian khổ, cuối cùng cũng đến được đỉnh núi. Tại đây, Tấm gặp được một ông lão. Ông lão hỏi Tấm rằng: "Cháu bé ơi, sao cháu lại lên đây?". Tấm kể cho ông lão nghe về bệnh của mẹ và mong muốn tìm được loại hoa thần kỳ để chữa khỏi bệnh cho mẹ. Ông lão cảm động trước lòng hiếu thảo của Tấm. Ông lão đưa cho Tấm một bông hoa trắng muốt và nói: "Đây là bông hoa cúc trắng. Loại hoa này có thể chữa khỏi mọi bệnh tật. Tuy nhiên, để có được sức mạnh của nó, cháu cần phải làm một việc. Cháu hãy lấy nước mắt của mình tưới cho bông hoa. Nước mắt của lòng hiếu thảo sẽ làm cho bông hoa nở rộ và phát huy tác dụng chữa bệnh". Tấm tin tưởng lời ông lão. Cô bé lấy nước mắt của mình tưới cho bông hoa. Bông hoa cúc trắng vốn đang héo úa bỗng nhiên nở rộ, tỏa ra một hương thơm dịu dàng. Tấm vui mừng khôn xiết. Cô bé hái bông hoa và trở về nhà. Tấm dùng nước sắc từ bông hoa cúc trắng cho mẹ uống. Kỳ diệu thay, mẹ của Tấm dần dần khỏe lại. Tấm vui mừng vô cùng. Từ đó, người ta biết đến bông hoa cúc trắng như một biểu tượng của lòng hiếu thảo. Bông hoa cúc trắng cũng được sử dụng để chữa trị nhiều bệnh tật khác nhau. Em là Tấm, và em rất tự hào về lòng hiếu thảo của mình. Em mong rằng mọi người sẽ luôn yêu thương và quan tâm đến cha mẹ của mình.
vì câu truyện này có những chi tiết kỳ ảo , không có thật nhưng vẫn mang đến một thông điệp ý nghĩa.
Tình mẹ bao la như biển Thái Bình, dạt dào."
Cứ mỗi lần nghe câu hát này, em lại nhớ đến mẹ. Mẹ là người luôn yêu thương, che chở cho con cái. Tình yêu và công ơn trời biển của mẹ không bao giờ ta có thể đền đáp nổi. Vì vậy, con cái phải hiếu thảo với cha mẹ. Câu chuyện “Sự tích hoa cúc trắng” là một trong những câu chuyện nói về sự hiếu thảo của con cái đối với mẹ mà em rất xúc động mỗi khi đọc.
Ngày xưa, có hai mẹ con sống với nhau trong một túp lều rách nát. Buồn thay, mẹ cô ngã bệnh nặng. Một hôm, dường như không chịu nổi, bà gọi cô đến bảo:
- Mẹ thấy mệt quá. Con đi tìm thầy thuốc cho mẹ.
Cô bé liền đi tìm ngay. Trên đường vào rừng sâu, cô ngồi khóc vì tìm mãi chưa thấy ai chữa bệnh được cho mẹ thì một ông cụ tóc bạc phơ hiện lên. Ông hiền từ nhìn cô bé và hỏi:
- Cháu ơi! Sao cháu lại khóc?
- Dạ thưa ông, cháu đi tìm thầy thuốc cho mẹ ạ. Mẹ cháu bị bệnh nặng lắm!
- Ta là thầy thuốc đây. Giờ cháu dẫn ta tới nhà, ta sẽ khám cho mẹ cháu.
Cô bé vui mừng, dẫn ông về nhà. Về đến nơi, ông bảo cô:
- Cháu vào rừng, tìm cây cổ thụ thật to, hãy hái những bông hoa màu trắng trên đó. Mỗi bông có bao nhiêu cánh thì mẹ cháu sẽ sống được bấy nhiêu ngày.
Vì lo cho mẹ, cô cứ đi hoài, đi mãi đến khi đôi chân đã rã rời thì cô đã thấy được cây cổ thụ cành lá sum suê. Dưới gốc cây, mọc lên những bông hoa màu trắng rất thơm, rất đẹp. Cô mừng rỡ, chạy đến bên hoa, hái rồi đếm:
- Một, hai,... Trời ơi! Bông hoa ít cánh thế này, mẹ chỉ sống được chừng này ngày nữa sao?
Cô bé nhớ lời ông cụ dặn, cô dùng tay xé từng cánh hoa thành nhiều sợi. Mỗi sợi bỗng biến thành một cánh hoa trắng muốt, xinh xinh. Cứ thế, bông hoa cô tìm được có thêm rất nhiều cánh.
Cầm bông hoa trắng xinh , cô chạy nhanh về nhà. Trở về nhà, cô thấy cụ đã đứng chờ ở cửa, cười và bảo với cô bé:
- Mẹ cháu đã hết bệnh rồi. Đó là nhờ sự hiếu thảo, ngoan ngoãn của cháu đấy.
Cô mừng vui gọi mẹ từ ngoài ngõ. Mới bước vào, cô đã thấy mẹ tươi cười, khoẻ mạnh đón cô. Cô ôm chầm lấy mẹ, hạnh phúc vô cùng.
Từ đó về sau, người ta gọi bông hoa đó là hoa cúc trắng, biểu tượng của lòng hiếu thảo của con đối với mẹ.
Qua câu chuyện, ta thấy được sự hiếu thảo của cô bé dành cho mẹ. Mẹ là người sinh thành ra chúng ta, ta cần biết yêu thương, vâng lời khi vẫn còn mẹ bên cạnh chăm từng bữa ăn, lo từng giấc ngủ. Mẹ yêu con bao la như biển cả, tình yêu đó ta không thể đền đáp hết được. Người xưa đã có câu:
"Ai còn có mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không".
hông điệp mà tác giả gửi gắm tới mỗi người là câu chuyện xúc động về tình mẫu tử, là lòng hiếu thảo của người con. Lòng hiếu thảo vượt lên mọi chông gai và tạo kì tích tuyệt vời
Mở bài: Tôi là một cô gái sống cùng mẹ trong một ngôi nhà nhỏ ở làng quê yên bình. Cuộc sống của chúng tôi vô cùng hạnh phúc cho đến một ngày, mẹ tôi lâm bệnh nặng. Nhìn mẹ ngày một yếu đi mà tôi không thể làm gì khiến tôi rất đau lòng. Nhưng tôi không bỏ cuộc và quyết tâm tìm cách cứu mẹ bằng mọi giá.
Thân bài:
Một ngày nọ, tôi nghe nói rằng trên núi cao có một vị tiên ông thông thái có thể chữa được mọi bệnh tật. Với niềm hy vọng mong manh, tôi quyết định lên đường tìm gặp tiên ông. Trải qua bao nhiêu khó khăn, vượt qua bao nhiêu ngọn núi, dòng suối, cuối cùng tôi cũng gặp được tiên ông.
Tiên ông nhìn tôi với ánh mắt hiền từ và lắng nghe câu chuyện của tôi. Ông bảo rằng để cứu được mẹ tôi, tôi phải tìm được bông hoa cúc trắng và số lượng cánh hoa sẽ tương ứng với số ngày mẹ tôi có thể sống thêm. Tôi không chần chừ, lập tức trở về làng và bắt đầu tìm kiếm.
May mắn thay, tôi tìm thấy một bông hoa cúc trắng bên bờ suối. Nhưng khi đếm số cánh hoa, tôi chỉ thấy có vài cánh, không đủ để mẹ tôi sống thêm bao lâu. Trong nỗi tuyệt vọng, tôi nghĩ rằng nếu tôi xé từng cánh hoa thành nhiều cánh nhỏ hơn, số cánh sẽ tăng lên và mẹ tôi sẽ có thêm thời gian.
Tôi bắt đầu tỉ mẩn xé từng cánh hoa, từ một cánh thành hai, từ hai thành bốn, và cứ tiếp tục như vậy cho đến khi bông hoa cúc trắng trông như có vô số cánh nhỏ. Tôi trở về nhà và dùng bông hoa cúc ấy đặt lên ngực mẹ. Phép màu xảy ra, mẹ tôi từ từ hồi phục và khỏe mạnh trở lại.
Kết bài:
Kể từ đó, bông hoa cúc trắng với nhiều cánh nhỏ trở thành biểu tượng của lòng hiếu thảo và tình yêu thương vô bờ bến. Mỗi khi nhìn thấy những bông hoa cúc trắng xinh đẹp, tôi lại nhớ về hành trình gian nan nhưng đầy tình yêu mà tôi đã trải qua để cứu mẹ. Câu chuyện của tôi đã trở thành một bài học quý giá về lòng kiên trì, tình mẫu tử và sức mạnh của tình yêu thương.