Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

THAM KHẢO
Tuần trước, trong giờ sinh hoạt lớp, cô em đã kể cho bọn em nghe rất nhiều những câu chuyện về những vị anh hùng và những danh nhân của nước ta. Nhưng trong số đó, em thích nhất là câu chuyện về Hai Bà Trưng.
Trưng Trắc là con gái Lạc tướng Mê Linh, nay thuộc tỉnh Phúc Yên. Khi bà cùng em là Trưng Nhị phất cờ khởi nghĩa thì các Lạc tướng và dân chúng hưởng ứng rất đông. Chẳng bao lâu, quân Hai Bà Trưng tràn đi khắp nơi, chiếm được 65 thành trì. Tô Định chống cự không lại trốn chạy về Tàu. Hai Bà lên ngôi vua, đóng đô ở Mê Linh (năm 40 sau tây lịch). Dân chúng vui mừng độc lập.
Trưng Nữ Vương trị vì được hơn một năm thì nhà Đông Hán sai danh tướng là Mã Viện đem binh sang đánh. Quân của Mã Viện là quân thiện chiến, quân ta thì mới nhóm lên, nhưng nhờ sự dũng cảm, quân ta thắng được mấy trận đầu. Quân giặc phải rút về đóng ở vùng Lãng Bạc. Sau đó, Mã Viện được thêm viện binh, dùng mưu lừa quân ta kéo lên mạn thượng du rồi đánh úp. Hai Bà thua trận nên rút quân về giữ Mê Linh.
Mùa thu năm 43, Mã Viện đem binh vây đánh thành Mê Linh. Quân ít, thế cùng. Hai Bà phải bỏ chạy. Mã Viện xua quân đuổi theo. Hai Bà nhảy xuống sông Hát (chỗ sông Đáy đổ ra sông Hồng Hà) trầm mình để khỏi sa vào tay giặc.
Hai Bà Trưng làm vua không được bao lâu nhưng là hai vị anh thư cứu quốc đầu tiên của nước ta nên được hậu thế sùng bái đời đời.
Hiện nay, ở làng Hát Môn, thuộc huyện Phúc Thọ, tỉnh Sơn Tây và làng Đồng Nhân, gần Hà Nội, có đền thờ Hai Bà, hàng năm, đến ngày mồng sáu tháng hai âm lịch là ngày hội để nhớ ơn hai vị nữ tướng.

Trực tiếp: Những năm tháng tuổi thơ được học dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều bạn tốt. Bạn nào cùng dễ thương và đáng mến nhưng em thích rất là bạn Hoàng Ly.
Gián tiếp: Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian đó, có lẽ Hoàng Ly là người bạn mà em yêu mến nhất, người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba.

Bạn tham khảo nha:
1.
Tiếng ve râm ran trong bụi cây báo hiệu mùa hè đã tới. Lòng em cũng háo hức khôn nguôi. Có lẽ bởi vì mùa hè cũng là mùa của những bông hoa phượng đỏ rực-loài hoa của tuổi học trò cũng là loài hoa mà em yêu thích nhất.
Trong tán phượng xanh mát, lấp ló những chùm hoa phượng nở rộ. Mới đầu hè, cây phượng mới chỉ xuất hiện vài chấm đỏ điểm trên nền xanh non tràn trề sức sống. Thế nhưng chỉ một vài ngày sau, cả tán phượng tràn ngập màu đỏ tươi, che lấp đi cả màu xanh của lá. Nhìn từ xa, cây phượng như một nàng thiếu nữ yêu kiều, khoác lên mình chiếc váy đỏ rực rỡ. Hoa phượng thường mọc thành từng chùm, từng chùm đung đưa trong gió. Mới đầu, hoa phượng chỉ là một nụ hoa nhỏ màu xanh non. Qua một vài ngày, những cánh màu xanh nở ra tạo thành đài hoa, nở đan xen là những cánh hoa màu đỏ tươi, mỏng manh, mềm mại. Hoa phượng có năm cánh, đặc biệt có một cánh cái màu đỏ xen lẫn với những xọc trắng, ở phần gân hoa lại có màu vàng nhạt làm cho bông hoa phượng càng thêm rực rỡ. Nhụy phượng cũng có màu đỏ, khá dài và mảnh, ở đầu có một túi phấn nhỏ xíu đựng đầy những mật ngọt quyến rũ ong bướm tới hút mật. Những bông phượng mọc đan xen với nụ hoa tạo thành những chùm hoa vô cùng đẹp đẽ. Dưới cái nắng vàng rực rỡ của mùa hè, hoa phượng dường như càng rực rỡ. Cái màu đỏ tinh khôi, là kết tinh của nắng, của gió, của mùa hè sôi động. Đến khi cái nắng của mùa hè không còn rực rỡ nữa, những cánh phượng cũng buồn bã lìa cành. Những cánh phượng rụng xuống tạo thành một thảm hoa rực rỡ, rất thơ mộng. Lúc này học sinh chúng em lại thích ngồi dưới tán phượng, ngắm những cánh phượng rơi, nhặt những bông hoa phượng ép vào trang vở trắng làm kỷ niệm.
Hoa phượng được lũ học sinh chúng em gọi bằng cái tên thân thương- hoa học trò. Hoa phượng cùng năm tháng chứng kiến những lớp học sinh càng ngày càng trưởng thành, chia tay những học trò cũ, đón những lứa học sinh mới đến với bến đò tri thức. Phượng chứng kiến những kỉ niệm buồn vui của học trò. Đứng nơi sân trường, ngẩng đầu nhìn những bông hoa phượng đầu tiên xuất hiện, lòng em lại nôn nao bao cảm xúc. Hoa phượng là báo hiệu cho mùa thi, là bắt đầu cho những ngày hè được nghỉ ngơi, vui chơi thỏa thích. Thế nhưng mùa hoa phượng nở cũng là mùa chia tay. Đó là lúc chúng em phải xa thầy cô, xa bạn bè, xa mái trường thân thương, chuẩn bị bước vào một chặng đường mới, một môi trường mới. Thế nhưng chắc chắn trong lòng chúng em sẽ luôn chứa những kỷ niệm, chứa đựng một màu đỏ của loài hoa thân thương.
Em rất yêu thích hoa phượng. Nó đã trở thành một mảnh ghép quan trọng trong ký ức tuổi thơ em.
2
Những người lính cầm cây súng ra với biển khơi với quyết tâm và sự can trường. Bởi vì các anh không chỉ bảo vệ vùng biển mà còn mang trách nhiệm xây dựng cho hòn đảo của Tổ quốc được yên bình, ấm no. Sóng gió chỉ thổi bay được cát bụi chứ không thể thổi bớt được tình yêu quê hương tha thiết và sự vững vàng, niềm tin yêu mà các anh dành trọn cho đất nước. Khi chiến tranh qua đi, những người lính biển vẫn tiếp tục cầm chắc cây súng bảo vệ cho vùng hải đảo được bình yên. Bao năm qua luôn như thế, hình ảnh người lính đứng trên đảo vững chãi như ngọn hải đăng vẫn luôn rạng ngời và soi sáng cho bao lí tưởng, làm ấm thêm niềm yêu thương nơi quê nhà. Ngày hôm nay, khi biển xanh quê hương với hai quần đảo quý Trường Sa, Hoàng Sa ngày càng trở thành niềm tự hào bởi những giá trị tài nguyên vô tận, khi kẻ thù vẫn còn nhăm nhe chiếm lấy biển đảo nước ta bằng những âm mưu hiểm ác thì nhiệm vụ của những người lính đảo lại càng quan trọng hơn bao giờ hết.
Mở bài:
"Đã bao nhiêu năm trôi qua, nhưng cái buổi sáng thu năm ấy vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi. Một buổi sáng mùa thu trong lành và yên ả, khi mà những tia nắng vàng óng ả xuyên qua kẽ lá, rọi xuống sân đền Hùng cổ kính. Tôi, một người lính trẻ, đã có vinh dự được đứng trong hàng quân, đón Bác Hồ về thăm."
Kết bài:
"Lời dạy của Bác ngày hôm ấy, "Các Vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước", đã trở thành kim chỉ nam cho cuộc đời tôi. Tôi và đồng đội đã chiến đấu kiên cường, bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng của Tổ quốc. Và tôi tin rằng, thế hệ trẻ hôm nay và mai sau cũng sẽ luôn ghi nhớ lời Bác, ra sức xây dựng đất nước Việt Nam ngày càng giàu mạnh."
Bài văn gợi ý:
Đã bao nhiêu năm trôi qua, nhưng cái buổi sáng thu năm ấy vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi. Một buổi sáng mùa thu trong lành và yên ả, khi mà những tia nắng vàng óng ả xuyên qua kẽ lá, rọi xuống sân đền Hùng cổ kính. Tôi, một người lính trẻ, đã có vinh dự được đứng trong hàng quân, đón Bác Hồ về thăm.
Chúng tôi, những người lính của Đại đoàn Quân Tiên Phong, đã có mặt từ sớm, lòng rộn ràng, háo hức. Ai nấy đều muốn được nhìn thấy Bác, được nghe Bác nói. Khi Bác đến, cả sân đền như bừng sáng. Bác mặc bộ quần áo ka-ki quen thuộc, vóc dáng nhỏ bé nhưng toát lên vẻ uy nghiêm, gần gũi. Bác đi đến từng người, ân cần hỏi thăm sức khỏe.
Rồi Bác nói về lịch sử dựng nước của các Vua Hùng, về công lao to lớn của các bậc tiền nhân. Bác nhắc nhở chúng tôi phải luôn nhớ về nguồn cội, phải biết ơn những người đã hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc. Lời Bác giản dị, dễ hiểu nhưng thấm thía vô cùng. Chúng tôi như được tiếp thêm sức mạnh, thêm niềm tin vào con đường mình đã chọn.
Lời dạy của Bác ngày hôm ấy, "Các Vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước", đã trở thành kim chỉ nam cho cuộc đời tôi. Tôi và đồng đội đã chiến đấu kiên cường, bảo vệ từng tấc đất thiêng liêng của Tổ quốc. Và tôi tin rằng, thế hệ trẻ hôm nay và mai sau cũng sẽ luôn ghi nhớ lời Bác, ra sức xây dựng đất nước Việt Nam ngày càng giàu mạnh.
Mở bài:
Mỗi khi nhớ về những ngày chiến đấu gian khổ, ký ức của tôi như cuốn phim quay chậm, dừng lại ở buổi sáng thu năm ấy. Đó là một buổi sáng đầy sương mù, khi đất trời Hà Nội như khoác lên mình một chiếc áo trắng mờ ảo. Trong không khí se lạnh của mùa thu, trái tim tôi sục sôi một niềm khát khao cháy bỏng – khát khao vì tự do, vì một Hà Nội bình yên. Chính vào buổi sáng hôm ấy, tôi đã chứng kiến một dấu mốc không thể nào quên trong cuộc đời mình và cả dân tộc.
Kết bài:
Những kỷ niệm về buổi sáng thu xưa ấy, dù thời gian có trôi qua bao lâu, vẫn luôn sống động trong tâm trí tôi như mới ngày hôm qua. Đó không chỉ là một hồi ức cá nhân, mà còn là bài học lớn về lòng yêu nước, sự hy sinh và khát vọng hòa bình. Nếu ai hỏi tôi rằng điều gì đáng giá nhất trong cuộc đời một người chiến sĩ, tôi sẽ không ngần ngại trả lời: đó chính là được sống, cống hiến và chứng kiến ngày đất nước rực sáng trong độc lập, tự do.
Nếu bạn muốn, mình có thể phát triển thêm nội dung của bài kể chuyện chi tiết hơn! 😊