K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Dạo gần đây, có một virus rất hotTên của em ấy CoronaEm từ đâu? Quê của em ở Vũ HánĐang bình yên bỗng chợt thoát raChắc chắn ta nên đề cao cảnh giácĐừng để em ấy phát tánChắc chắn ta nên quyết tâm tự giácĐể dịch bệnh không bùng cháy lênCùng rửa tay xoa xoa xoa xoa đềuĐừng cho tay lên mắt mũi miệngVà hạn chế đi ra nơi đông ngườiĐẩy lùi virus Corona CoronaLuôn nâng cao sức khỏeVà...
Đọc tiếp

Dạo gần đây, có một virus rất hot
Tên của em ấy Corona
Em từ đâu? Quê của em ở Vũ Hán
Đang bình yên bỗng chợt thoát ra

Chắc chắn ta nên đề cao cảnh giác
Đừng để em ấy phát tán
Chắc chắn ta nên quyết tâm tự giác
Để dịch bệnh không bùng cháy lên

Cùng rửa tay xoa xoa xoa xoa đều
Đừng cho tay lên mắt mũi miệng
Và hạn chế đi ra nơi đông người
Đẩy lùi virus Corona Corona

Luôn nâng cao sức khỏe
Và vệ sinh không gian xung quanh mình
Cùng nâng cao ý thức của xã hội
Đẩy lùi virus Corona Corona

Tuy nhỏ bé, nhưng mà em rất tàn ác
Bao người phải chết vì chính em
Tuy rằng khó, nhưng toàn dân đang cố gắng
Không để em tiếp tục lớn thêm

Chắc chắn ta nên nâng cao cảnh giác
Đừng để em ấy phát tán
Chắc chắn ta nên quyết tâm tự giác
Để dịch bệnh không bùng cháy lên

Cùng rửa tay xoa xoa xoa xoa đều
Đừng cho tay lên mắt mũi miệng
Và hạn chế đi ra nơi đông người
Đẩy lùi virus Corona Corona

Luôn nâng cao sức khỏe
Và vệ sinh không gian xung quanh mình
Cùng nâng cao ý thức của xã hội
Đẩy lùi virus Corona Corona

Từng y bác sĩ luôn luôn hết lòng
Từng người công nhân hay dân văn phòng
Người dân nơi đâu cũng luôn sẵn lòng
Việt Nam ta quyết thắng bệnh dịch, thắng bệnh dịch

Hôm nay ta sẵn sàng
Thì ngày mai ta luôn luôn vững vàng
Dù gian nan nhưng con tim không màng
Việt Nam ta quyết thắng bệnh dịch, thắng bệnh dịch

-Mọi người nhớ bảo khỏe và phòng chống covid-19 nhé!

-Đừng quên ôn bài trước khi quay lại trường đó.

1
16 tháng 3 2020

😀

Dạo gần đây, có một virus rất hotTên của em ấy CoronaEm từ đâu? Quê của em ở Vũ HánĐang bình yên bỗng chợt thoát raChắc chắn ta nên đề cao cảnh giácĐừng để em ấy phát tánChắc chắn ta nên quyết tâm tự giácĐể dịch bệnh không bùng cháy lênCùng rửa tay xoa xoa xoa xoa đềuĐừng cho tay lên mắt mũi miệngVà hạn chế đi ra nơi đông ngườiĐẩy lùi virus Corona CoronaLuôn nâng cao sức khỏeVà...
Đọc tiếp

Dạo gần đây, có một virus rất hot
Tên của em ấy Corona
Em từ đâu? Quê của em ở Vũ Hán
Đang bình yên bỗng chợt thoát ra

Chắc chắn ta nên đề cao cảnh giác
Đừng để em ấy phát tán
Chắc chắn ta nên quyết tâm tự giác
Để dịch bệnh không bùng cháy lên

Cùng rửa tay xoa xoa xoa xoa đều
Đừng cho tay lên mắt mũi miệng
Và hạn chế đi ra nơi đông người
Đẩy lùi virus Corona Corona

Luôn nâng cao sức khỏe
Và vệ sinh không gian xung quanh mình
Cùng nâng cao ý thức của xã hội
Đẩy lùi virus Corona Corona

Tuy nhỏ bé, nhưng mà em rất tàn ác
Bao người phải chết vì chính em
Tuy rằng khó, nhưng toàn dân đang cố gắng
Không để em tiếp tục lớn thêm

Chắc chắn ta nên nâng cao cảnh giác
Đừng để em ấy phát tán
Chắc chắn ta nên quyết tâm tự giác
Để dịch bệnh không bùng cháy lên

Cùng rửa tay xoa xoa xoa xoa đều
Đừng cho tay lên mắt mũi miệng
Và hạn chế đi ra nơi đông người
Đẩy lùi virus Corona Corona

Luôn nâng cao sức khỏe
Và vệ sinh không gian xung quanh mình
Cùng nâng cao ý thức của xã hội
Đẩy lùi virus Corona Corona

Từng y bác sĩ luôn luôn hết lòng
Từng người công nhân hay dân văn phòng
Người dân nơi đâu cũng luôn sẵn lòng
Việt Nam ta quyết thắng bệnh dịch, thắng bệnh dịch

Hôm nay ta sẵn sàng
Thì ngày mai ta luôn luôn vững vàng
Dù gian nan nhưng con tim không màng
Việt Nam ta quyết thắng bệnh dịch, thắng bệnh dịch

-Mọi người nhớ bảo vệ sức khỏe nhé!

1
16 tháng 3 2020

có ai thấy hay không

HÔM NAY ĐỔI GIÓ HÁT NHẠC BUỒN NHÉ! Lời bài hát 24H - LyLy, MagazineVer: Anh quên chưa vậy? Yêu ai chưa vậy? Có đang nhắn tin với ai mỗi ngày? Có trao đến ai những câu anh từng nói với em Em là người tuyệt nhất Anh chẳng thể đánh mất em 24h trôi sao quá dài Phải làm sao để nỗi nhớ anh ngưng lại Cứ ôm lấy những kí ức mệt nhoài Em thật sự quá ngốc Nhưng chẳng thể bật khóc nữa vì... Chorus:...
Đọc tiếp

HÔM NAY ĐỔI GIÓ HÁT NHẠC BUỒN NHÉ!

Lời bài hát 24H - LyLy, Magazine

Ver:
Anh quên chưa vậy?
Yêu ai chưa vậy?
Có đang nhắn tin với ai mỗi ngày?
Có trao đến ai những câu anh từng nói với em
Em là người tuyệt nhất
Anh chẳng thể đánh mất em
24h trôi sao quá dài
Phải làm sao để nỗi nhớ anh ngưng lại
Cứ ôm lấy những kí ức mệt nhoài
Em thật sự quá ngốc
Nhưng chẳng thể bật khóc nữa vì...

Chorus:
Có lẽ nước mắt trong em cạn rồi có lẽ phải quên anh thật rồi
Phải bước đi thôi để nỗi đau ở lại phía sau
Để trái tim em thảnh thơi, nỗi nhớ trong em nghỉ ngơi
Nhưng thật sự rất khó để thôi nhớ một người
Rất khó quên đi chuỗi ngày tan vỡ
Quá khứ xin thôi đọa đày đừng níu giữ đôi chân được bước đi với ai đến sau
Vì anh sẽ chẳng quay về
Dù giờ có khóc hết nước mắt trong lòng
Chẳng thể giữ anh ở lại bên em

Rap:
Vì anh yêu em nhất
Nên tất cả mọi thứ về em anh đem cất
Bởi vì không thể mang đem cân
Em phải lấy vì sao trong đêm ra đem nhân
Thích ai?
Vì anh vẫn thích chờ
Em chỉnh là thứ mà anh luyến tiếc nhất
Không phải vì ai vì đâu mà nhạt phai
Mà vì anh còn chờ ai? Chắc em phải biết nhất
Còn yêu anh không? Anh biết em nói ‘’có"
Dẫu qua bao năm vẫn nhớ câu nói đó
Buổi tối hôm đó không về cùng tới ngõ
Hai đứa khóe mi rơi đi ngược hai lối nhỏ
Có ai mà khóc, lúc được ở bên đâu
Sao chuyện mình đơn độc, cứ nhớ khắc tên lâu
Vì đau vậy sau này anh có nên giấu hay cứ để đủ lâu sẽ tự quên tên nhau?
Băng qua vạn trùng, dạt dào một đời chứa
Giữ những giấc mơ, không giữ được lời hứa
Có lúc chọn mình phải bước đi hoặc bõ những thói quen
Nhưng anh vẩn chưa quên nên chọn cách ngồi giữa
Ngày mai cả hai lập gia đình đã chọn riêng
Tóc mình bạc đi theo năm tháng không trọn duyên
Kì lạ chuyện hôm qua cứ như là mới gặp,bồi hồi cảm xúc chưa quên vẫn còn nguyên

Chorus:
Có lẽ nước mắt trong em cạn rồi có lẽ phải quên anh thật rồi
Phải bước đi thôi để nỗi đau ở lại phía sau
Để trái tim em thảnh thơi, nỗi nhớ trong em nghỉ ngơi
Nhưng thật sự rất khó để thôi nhớ một người
Rất khó quên đi chuỗi ngày tan vỡ
Quá khứ xin thôi đọa đày đừng níu giữ đôi chân được bước đi với ai đến sau
Vì anh sẽ chẳng quay về
Dù giờ có khóc hết nước mắt trong lòng
Chẳng thể giữ anh ở lại bên em

Bridge:
24h trôi qua em nhận ra anh đã chẳng còn bên em
Chỉ còn em mỗi đêm
24h trôi qua trong lòng em như ngàn vết cắt chẳng thể chữa lành, ngày tháng không còn anh đây nữa…

0
Ai gieo tình này, ai mang tình này, để lệ trên khóe mi cayAi đưa về nhà, ai cho ngọc ngà, giờ người xa cách taTừng là một thời thiếu nữ trong vùng quê nghèoHồn nhiên cài hoa mái đầuDòng người vội vàng em hóa thân đời bẽ bàngRời xa tình anh năm tháng …ĐK:Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mongDòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâuTrong nỗi đau anh mệt nhoàiTrong phút giây anh tìm hoàiMuốn...
Đọc tiếp

Ai gieo tình này, ai mang tình này, để lệ trên khóe mi cay
Ai đưa về nhà, ai cho ngọc ngà, giờ người xa cách ta
Từng là một thời thiếu nữ trong vùng quê nghèo
Hồn nhiên cài hoa mái đầu
Dòng người vội vàng em hóa thân đời bẽ bàng
Rời xa tình anh năm tháng …

ĐK:
Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mong
Dòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâu
Trong nỗi đau anh mệt nhoài
Trong phút giây anh tìm hoài
Muốn giữ em ở lại một lần này vì anh mãi thương

Xa cách nhau thật rồi sương trắng chiều thu
Ngày em bước ra đi nước mắt ấy biệt li
Hoa vẫn rơi bên thềm nhà
Lá xát xơ đi nhiều và
Anh chúc em yên bình mối tình mình hẹn em kiếp sau …

Thoáng thoáng, ngày miên mang, giờ con nước dài thênh thang
Không trách, người không thương, mà hương tóc còn vương vương

RAP:
Gửi tặng em màu son cỏ dại
Chút bình yên trên môi bỏ lại
Nước mắt nào thấm đẫm cả hai vai
Mắt phượng mày ngài người phải tìm đến thiên thai
À ơi câu hát em không cần những lời khuyên
Em buông thả mình và chẳng màng đến tình duyên
Đời em phiêu bạc đau đớn lắm lúc cũng vì tiền
Thương thân em khổ để một lần cùng chí tuyến.

Giờ em ở nơi khuê phòng
Ngày mai nữa em theo chồng
Và tô má em thêm hồng ôi đớn đau lòng ôi đớn đau lòng
Bình minh dẫn em đi rồi
Vòng xoay bánh xe luân hồi
Hoàng hôn khuất sau lưng đồi ôi vỡ tan rồi ôi vỡ tan rồi!

Một ngày buồn mây tím, em về thôn làng …
Mẹ cha của em vỡ òa …
Giọt lệ chạnh lòng em khóc, thương người sang đò
Hồng nhan bạc phận – sóng gió!

ĐK:
Ôi phút giây tương phùng anh nhớ và mong
Dòng lưu bút năm xưa in dấu mãi đậm sâu
Trong nỗi đau anh mệt nhoài
Trong phút giây anh tìm hoài
Muốn giữ em ở lại một lần này vì anh mãi thương

Xa cách nhau thật rồi sương trắng chiều thu
Ngày em bước ra đi nước mắt ấy biệt li
Hoa vẫn rơi bên thềm nhà
Lá xát xơ đi nhiều và
Anh chúc em yên bình mối tình mình hẹn em kiếp sau …

2
19 tháng 7 2019

Bạc phận nghe chán rồi

Chap 1 : Hai đứa trẻ kì lạ Trên đời này thứ mỏng manh nhất là tình bạn, thứ dễ vỡ nhất là tình yêu. Tình bạn mỏng manh để chúng ta gìn giữ và trân trọng, tình yêu dễ vỡ nhưng lại cho chúng ta những hoài niệm thật tuyệt vời. Thân không có nghĩa là yêu, yêu không có nghĩa là thân, tình bạn và tình yêu không thể đánh đồng, nhưng trong từ điển của loài người lại có một cụm từ mang...
Đọc tiếp

Chap 1 : Hai đứa trẻ kì lạ

Trên đời này thứ mỏng manh nhất là tình bạn, thứ dễ vỡ nhất là tình yêu. Tình bạn mỏng manh để chúng ta gìn giữ và trân trọng, tình yêu dễ vỡ nhưng lại cho chúng ta những hoài niệm thật tuyệt vời. Thân không có nghĩa là yêu, yêu không có nghĩa là thân, tình bạn và tình yêu không thể đánh đồng, nhưng trong từ điển của loài người lại có một cụm từ mang tên: "Bạn thân nhất"!
***
Thời điểm bé gái ấy ra đời là thời điểm bình thường nhất. Mặt trời không toả ánh nắng rạng rỡ, gió không thổi, mưa không rơi, vạn vật vẫn duy trì hoạt động bình thường của nó, vì vậy mẹ em bé đặt tên cho em là Giản Đơn. Có nghĩa là tuy thời điểm em sinh ra rất bình thường nhưng bù lại, tình yêu thương của người thân thì lại dành hết cho em, đó là thứ tình cảm giản dị nguyên thuỷ nhất mà lại đẹp đẽ nhất. Cuộc sống đôi khi chỉ cần những thứ "giản đơn" đó là đủ.
Trước đó 11 tháng cũng có một bé trai được chào đời ở đúng chỗ này. Khi đó ngược lại mặt trời lại toả ra ánh nắng rất chói mắt, bé trai đang khóc bị nắng chiếu vào liền nhắm tịt mắt lại. Bố em bé buồn cười trước hành động này liền đặt tên bé là Minh, mẹ bé phản bác, nói vì em bé trốn tránh ánh nắng mặt trời nên phải đặt là Từ Minh.
***
Nghe đồn bé trai nhà họ Dạ rất ít nói, tuy được thừa hưởng gen trội từ bố mẹ nên mới 5 tuổi đã viết thành thạo tiếng việt, làm toán đơn giản và phân biệt chính tả, bù lại bé chẳng nói năng với ai mấy. Cả bố và mẹ đều rất lo lắng. Ngày xưa cả hai người bọn họ tính cách đều không được dễ chịu cho lắm, liệu con trai của bọn họ có bị gộp tính cách giữa hai người vào không?
- Hay là thử cho nó tiếp xúc với những đứa trẻ khác xem?
Bố Dạ đưa ra ý kiến liền được sự đồng thuận của mẹ Dạ. Bé Minh được đưa đến trường mẫu giáo để tiếp xúc với các bạn, tiếc thay mới được nửa ngày bố mẹ đã phải mang bé về bởi khuôn mặt đằng đằng sát khí của bé đã doạ cho trẻ con toàn lớp khóc nhè loạn lên.
Bố mẹ Dạ đành bó tay trước cậu con trai của mình. Đúng lúc họ đang sốt sắng hết cả lên thì phía căn hộ gần sát có người chuyển đến. Bố mẹ Nguyễn mang đứa con gái đầu lòng đến chào hỏi là làm quen. Bố mẹ Dạ niềm nở tiếp đón, để cho bé Đơn và bé Minh vào phòng đồ chơi tự chơi với nhau.
Cửa phòng đóng lại, các bố mẹ rời đi. Minh như thường lệ lờ đi em bé kém mình 11 tháng phía đối diện, cầm máy điện tử lên chơi.
- Anh ơi, anh bị câm à?
Em bé tầm 4 tuổi kia nhìn Minh suốt từ đầu giờ mới mở miệng, nhưng đã mở miệng thì sẽ có độ sát thương cực lớn. Minh ngây ngốc nhìn vào khuôn mặt cũng thờ ơ chả kém gì mình kia.
- Sao ?
Kì thực cả ngày nay, đây là chữ đầu tiên Minh mở miệng. Cô bé kia thực sự là quá lợi hại. Ấn tượng của Minh với em bé kia rất đặc sắc. Đầu tiên chỉ hơi chú ý vì em có đôi mắt to màu nâu rất đẹp, về sau bị một câu nói của em làm cho nhớ mãi cái mặt lạnh tanh kia.
- Cái bộ mặt của anh, thật là khó chịu! Lạnh đến chán ghét!
- Cậu có quyền gì mà nói?
- Vâng em không có quyền, em chỉ góp ý cho anh biết. Anh có biết là bố mẹ anh lo lắng thế nào vì cái thái độ đấy của anh không? Em nói thế thôi, anh nghe hay không thì tuỳ!
Minh ngồi im re tại chỗ, mắt cụp xuống biểu hiện sự áy náy và suy tư. Em bé kia từ từ tiến lại gần Minh, nâng mặt Minh lên, dùng đôi tay bụ bẫm của mình nhéo hai má Minh thật đau, nhéo đến khi hai má Minh đỏ lừ lên em mới chịu cười ha hả:
- Cười lên một tí có phải đẹp trai không?
Khoảnh khắc lúc đó Minh không thể diễn tả thành lời. Em chỉ cảm thấy nụ cười của em bé kia thật là đẹp, thật là rạng rỡ, là nụ cười ấm áp nhất mà Minh từng gặp. Em bé cười xong vô cùng tự nhiên chui rúc vào lòng Minh dụi mắt:
- Hôm nay em phải dậy sớm để theo mẹ sang nhà anh, anh cho em nằm nhờ trong lòng ngủ tí, không có người ôm em không chịu được.
Minh hơi hiếu kì cùng mất tự nhiên, lát sau thích ứng được Minh liền ôm em bé kia vào lòng, ôm như mẹ hay ôm Minh, rồi Minh cũng ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Các bố mẹ trò chuyện chán chê liền đi vào phòng đồ chơi tìm con. Lúc mở cửa ra bố mẹ Dạ suýt rớt tròng mắt. Bé Đơn được bế gọn trong lòng bé Minh, hai đứa ôm nhau ngủ, cảnh tượng thật yên bình mà cũng thật... không thể tin nổi ! Bố mẹ Dạ lúc đó mừng toé nước mắt, túm lấy túm để bố mẹ Nguyễn đòi nhận bé Đơn làm con dâu.
***
Từ cái hôm nhớ mãi không quên đó mà bé Minh trở nên thích bé Đơn đến lạ thường, cứ canh lúc bố mẹ Nguyễn đến lại chạy ra hỏi bạn Đơn đâu. Bé Đơn ngày xưa hở ra là bố mẹ giờ cái gì cũng anh Minh: Anh Minh ơi với em cái này, anh Minh ơi hộ em cái kia. Hai đứa tầm tuổi chơi với nhau nên rất hợp tính, Minh thì thông minh đến ưu việt, nhiều lúc sự thông minh quá mức này làm cho người rất đau đầu, Đơn thì lại có trí nhớ siêu tốt, đã lỡ hứa với bé cái gì rồi thì đừng mơ nuốt lời được.
***
Năm nay Minh và Đơn 5 tuổi, nghĩa là năm sau vào lớp 1 rồi. Các bé cùng trang lứa trong khu háo hức lắm. Nào là bắt bố mẹ dắt đi mua cặp, mua sách vở, nào là hỏi han loạn lên, "Mẹ ơi cô giáo có ác không ?"
Thế mà, hai đứa con nhà này, một đứa cứ tanh tách máy chơi game, một đứa chui vào lòng đứa còn lại, lặng lẽ ghi nhớ chiêu thức để tăng lever. Cả hai đứa rất bàng quan, thẩn thơ tự chơi với nhau, coi như là người phải đi lớp 1 không phải mình vậy. Bố mẹ Dạ cùng bố mẹ Nguyễn nhìn nhau, lắc đầu. Mẹ Nguyễn mở lời:
- Minh Đơn à, hai con có muốn đi hiệu sách sắm đồ không?
- Không ạ!
Rất đồng thanh, hai đứa lại tạch tạch máy chơi game, điệu bộ hờ hững quá thể.
- Thế các con không muốn mua đồ dùng, sách vở chuẩn bị cho năm học mới à?
Bố Nguyễn nói đỡ vợ, nhận lại là cái nhìn chăm chăm của Đơn. Ông cười, hỏi Đơn:
-Sao thế?
- Buổi chiều thứ 7 tuần trước nữa, cách đây 2 tuần 12 giờ 34 phút, bố mẹ đã hứa là nếu con chịu thơm anh Minh một cái bố mẹ sẽ chuẩn bị toàn bộ sách vở cho con và anh Minh.
Minh chen thêm lời, mắt không rời màn hình máy chơi game:
- Bố mẹ con cũng hứa nếu con chịu ngồi yên để Đơn thơm cho mọi người chụp một kiểu, toàn bộ đồ dùng học tập của con và Đơn bố mẹ sẽ lo tất.
Các bố mẹ sau câu nói của hai đứa trẻ liền nhìn nhau, thở dài ngao ngán. Họ mong ước lắm, một đứa con bình thường!!!
- À anh Minh ơi!
- Sao?
Đơn xoay mái đầu nhỏ lại làm mái tóc đen mượt như lông tơ của cô bé cọ vào cằm Minh, ngưa ngứa.
- Năm sau bọn mình vào lớp một rồi.
- Ừ...
- Đến lúc đó sống chết anh phải ngồi cạnh em!
- Ừ, tất nhiên rồi…
Đơn cười toét miệng, Minh vẫn tạch tạch bấm máy, coi việc ngồi cạnh Đơn là một việc hiển nhiên.
...
***
Trường tiểu học Thanh Lịch, bóng bay rực rỡ, cổng trường mở rộng, chuẩn bị đón các em lớp 1 vào trường. Các cô giáo mặt mày niềm nở, hiền từ như một người mẹ đích thực, tay chỉ đường tay vỗ về các em nhỏ, giúp các em xếp đúng hàng. Các em nhỏ, em nào em đấy mắt ngấn nước níu ống tay áo bố mẹ, ngập ngừng không muốn bước vào trường.
Bố mẹ Dạ cùng bố mẹ Nguyễn thèm thuồng nhìn những đứa trẻ khác, một lúc lại quay qua nhìn con mình. Một thằng đang theo sự chỉ dẫn của cô giáo xếp ngay ngắn vào hàng, một con nắm chặt gấu áo thằng kia bước theo, trước khi đi còn bỏ lại mấy chữ:
- Bye bye mọi người~
- ...
Họ hận, họ hận cuộc đời này!
Minh và Đơn xếp vào hàng dưới sân trường, phía các em nhỏ đang khóc nhè kia cũng đã bắt đầu ổn định hàng ngũ, thầy hiệu trưởng mỉm cười đầy hiền từ:
- Thôi nào các em, chúng ta lớn rồi, cần phải thôi dựa dẫm vào bố mẹ chứ ! Các em thấy không, các anh chị lớp lớn hơn đây này, thầy cô, mái trường này, ai cũng chào đón các em. Bước vào mái trường.....v.v.....
Minh nhăn mặt, huých huých tay Đơn đang đứng cạnh bên, hỏi:
- Cậu thấy sao?
Đơn ngáp ngắn ngáp dài, cả người mệt mỏi dựa hẳn vào người Minh, hay cánh tay ôm chặt lấy cánh tay phải của cậu, nũng nịu lắc la lắc lư:
- Bài phát biểu này so với bài khai giảng năm ngoái không sai một chữ.
- Hửm, sao cậu biết?
- Anh quên à ? Năm ngoái bố mẹ chả cho chúng mình lên trường tham quan thử còn gì ?
- Ừ...
❤️❤️❤️

0
Ai chơi Liên quân Mobile hoq ? Anh và quỷ dữ:Một nửa hành tinh nơi em rực rỡ ánh sáng cõi thiên đường phồn hoaMột nửa hành tinh nơi anh tăm tối chỉ có bóng đêm hoang lạnh giáLạ kỳ ta đến với nhau giữa miền sáng tối vàLạ kỳ ta yêu ngỡ như chẳng bao giờ xaMiền thế giới ở phía anh hay em thật khácNgười hãy quên đi...
Đọc tiếp

Ai chơi Liên quân Mobile hoq ?

Anh và quỷ dữ:

Một nửa hành tinh nơi em rực rỡ ánh sáng cõi thiên đường phồn hoa
Một nửa hành tinh nơi anh tăm tối chỉ có bóng đêm hoang lạnh giá
Lạ kỳ ta đến với nhau giữa miền sáng tối và
Lạ kỳ ta yêu ngỡ như chẳng bao giờ xa

Miền thế giới ở phía anh hay em thật khác
Người hãy quên đi chuyện hợp tan
Nhường lối em đến nơi bình yên,
Không như nơi anh chỉ toàn màu đen

Giết chết hết những màu buồn tim anh
Con quỷ giữ đang chiếm lấy hết gọi cô đơn đến quanh
Gọi bóng tối che lấp hết rồi, chỉ con bóng dáng người
Một giọt ánh sáng thôi

Đưa anh tới ánh sáng dẫn lối bên em bóng tối kéo đến rồi giết anh!
Em hãy giết chết anh và quỷ dữ!
Tim anh đau nhưng tay anh buông ra anh không tin anh lại mất em!
Em hãy giết chết anh và quỷ dữ!

Miền thế giới ở phía anh hay em thật khác
Người hãy quên đi chuyện hợp tan
Nhường lối em đến nơi bình yên,
Không như nơi anh chỉ toàn màu đen

Giết chết hết những màu buồn tim anh
Con quỷ giữ đang chiếm lấy hết gọi cô đơn đến quanh
Gọi bóng tối che lấp hết rồi, chỉ con bóng dáng người
Một giọt ánh sáng thôi

Đưa anh tới ánh sáng dẫn lối bên em bóng tối kéo đến rồi giết anh!
Em hãy giết chết anh và quỷ dữ!
Tim anh đau nhưng tay anh buông ra anh không tin anh lại mất em!
Em hãy giết chết anh và quỷ dữ!

Dưới ánh hào quang:

Phía sau lưng ta có ngàn mũi dao, quanh ta bao nhiêu lời dèm pha
Chân ta đi băng qua ngàn nỗi đau, đôi tay chơi vơi nơi vực sâu
Rồi họ vẫn đứng đó chê bai hả hê, miệng đời chua cay trên đường kia ta về
Và đầy những định kiến, dìm đam mê để ta vấp ngã nhưng họ chẳng thể

Và ta đã đứng lên từ nơi tối tăm, thắp lên ngọn đuốc ra khỏi nơi giam cầm
Vì còn trong ta hy vọng, hãy vững tin, đón lấy chiến thắng đang gọi tên

Lao lên lao lên như một chiến binh, quét sạch lời khen chê đầy quanh thân mình
Lao lên lao lên như một mũi tên, băng ngàn trùng khơi tới đỉnh cao tiến lên
Lao lên lao lên như một ánh sao băng, mang ngàn mơ ước tiếp bước khát vọng hằng mang
Để bước trên sân khấu này, chỉ còn mỗi ta với ánh hào quang

Xung quanh ta là bức tường, và trăm ngàn định kiến lời khen chê
Họ dò xét, hò hét, gào thét, phán xét và gạt hết đi khát vọng đam mê
Trăm lần tốt chẳng có một ai khen, một lần sai cả trăm người chỉ trích
Ta vẫn đứng hiên ngang xông lên, gạt đi bóng đêm bởi vì ta chẳng ngại một ai hết

Vung đôi tay phá tan mọi xiếng xích, vũ khí ta mang là đam mê mà ta thích
Khiên là tinh thần thép, vươn mình ta bước tiếp, khai hỏa xung trận đập tan đi sự ghen ghét
Để khát vọng rực cháy ta còn đang mang, ta đem về chiến thắng nơi này sang trang
Và để bước trên sân khấu này, chỉ còn mình ta với ánh hào quang

Vinh quang đang chờ ta:

Ngày mai ta đâu hay phút giây bộn bề phía trước
Ngày mai ta đâu hay có ai phía xa con đường
Gồng mình ta bước, thấm hết những nắng mưa
Vì ngày mai ta mang theo khát khao bao năm đã chờ

Ngày hôm nay ta đi có bao anh em sát cánh
Và ngày hôm nay hiên ngang dù biết còn nhiều chông chênh
Biết đâu tìm thấy một chút ánh sáng mong manh
Để nay mai ta đi chinh phục ước mơ chưa thành

Kề vai nhau cho ta vươn xa
Qua bão tố chông gai
Vẫn chân vững đoạn đường dài,
Ta miệt mài

Một đời cùng anh em xông pha
Ta chấp hết phong ba
Và vững tin với những đam mê chung một mái nhà
Vinh quang đang chờ ta

Mỗi chặng đường dài ta đếm được
Đều nuôi dưỡng trong ta sự kiên cường
Hôm nay mang theo niềm tin dẫn hướng
Để ngày mai ta nghe thấy cả ngàn lời tán dương

Ta băng qua như một vị mãnh tướng
Vượt qua hết những yếu đuối tầm thường
Không để cho khó khăn cản bước
Mãi giữ vững trong ta một trái tim can trường

Vì biết ta có những người đồng đội cùng vào sinh ra tử
Mang ý chí sắt thép như cùng thuộc một dòng dõi những chiến binh xa xưa
Mỗi người thắp lên một tia sáng và cùng nuôi trong mình ngọn lửa
Thổi bùng lên một khát khao chiến thắng để quyết phân định hơn thua

Và đỉnh cao ta đang chinh phục sẽ chẳng còn quá xa xôi
Khi ta hiểu phía sau những giọt mồ hôi là tâm huyết cả vạn người
Dù cho bao nhiêu cám dỗ muốn kìm chân ta giăng ra khắp lối
Cứ vươn lên đầy kiêu hãnh để lịch sử lưu dấu tên ta ngàn đời

Ta dập tan bao định kiến, bác bỏ những hoài nghi
Đã bao năm ta khổ luyện để được rèn giũa một ý chí
Và khát vọng này sẽ là cánh cửa thần kỳ
Mở lối cho mọi con đường mà ta đi

Kề vai nhau cho ta vươn xa
Qua bão tố chông gai
Vẫn chân vững đoạn đường dài
Ta miệt mài.

Một đời cùng anh em xông pha
Ta chấp hết phong ba
Và vững tin với những đam mê chung một mái nhà
Vinh quang đang chờ ta.

Cưới nha anh:

Người rất thích có lẽ hay bất tiện
Nhưng mà em là thứ anh đây rất nghiện
Không biết em có thấy anh thật phiền
Cứ đuổi theo, vì nụ cười em vì số anh thật hiền

Trong lòng anh là muôn vàn thắc mắc
Liệu bao giờ mình mới trúng độc đắc
Để vào tim em anh đây dám chắc em là món quà quý giá của đời anh đó
Bên anh em có thấy động long

Mai sau anh mong đôi ta động phòng
Mong em yêu kêu anh là chồng
Mình luôn bên nhau qua hết trăm năm này

Sóng gió anh đã chấp hết! Chấp hết!
Bão tố anh đã chấp hết! Chấp hết!
Hiền vậy thôi anh cứng phết! Cứng phết!
I love you maybabe

Anh mình nói với nhau nhưng điều gì
Mình vẫn trao nhau những hẹn thề
Để ta gặp nhau mỗi đêm về
Vì anh em hát những câu ca muôn màn mà
Thế rơi như bỗng chậm lại
Chỉ em và anh chẳng có ai

Em xinh tươi như Juliet
Kiêu kiêu xa như là violet
Anh luôn mong được làm romeo cho tình ta như trong phim mà không cần hồi kết

Sóng gió anh đã chấp hết! Chấp hết!
Bão tố anh đã chấp hết! Chấp hết!
Hiền vậy thôi anh cứng phết! Cứng phết!
I love you maybabe

Anh mình nói với nhau những điều gì!
Mình giữ cho nhau những hẹn thề
Để ta gặp nhau mỗi đêm về
Vì anh em hát những câu ca muôn màn mà
Thế rơi như bỗng chậm lại
Chỉ em và anh chẳng có ai

Nếu ánh nắng mai ùa về đây
Để kiếm mãi lấy ông mắt trời về xa xôi
Nếu trăng sáng như nụ cười anh
Khi dắt tay em đi về chung đường

Anh mình nói với nhau những điều gì!
Mình giữ cho nhau những hẹn thề
Để ta gặp nhau mỗi đêm về
Vì anh em hát những câu ca muôn màn mà
Thế rơi như bỗng chậm lại
Chỉ em và anh chẳng có ai

Vì em đã biết:

Đừng kể cùng gió, gió sẽ xao động rừng cây
Đừng kể với mây, mây sẽ đem mưa đến đây
Đừng kể với ai về điều ta giấu, chẳng một ai hiểu cho mình đâu
Giữ đây trong lòng thôi, em khóc cho những ngày đã trôi

Chỉ một bài hát em cũng không thể thành câu
Chỉ một tiếng ca cũng chẳng thể vang như lúc bắt đầu
Điều em chọn yêu và yêu duy nhất, điều làm em vẫn luôn tự hào
Lại cứ thế vẫn rời bỏ em đi, cứ khiến đêm hằng đêm ướt mi

Và em đã cố, và em đã cố đứng lên mỗi khi gục ngã
Và em đã khóc, và em đã khóc đã đau rất nhiều hôm qua
Và em đã biết, điều gì đã hết sẽ chẳng trở về với em
Để cho tiếng hát em luôn ngập ngừng, làm sao để cát lên nỗi lòng em
Thì đớn đau tội em

Đừng kể cùng gió, gió sẽ xao động rừng cây
Đừng kể với mây, mây sẽ đem mưa đến đây
Đừng kể với ai về điều ta giấu, chẳng một ai hiểu cho mình đâu
Giữ đây trong lòng thôi, em khóc cho những ngày đã trôi

Chỉ một bài hát em cũng không thể thành câu
Chỉ một tiếng ca cũng chẳng thể vang như lúc bắt đầu
Điều em chọn yêu và yêu duy nhất, điều làm em vẫn luôn tự hào
Lại cứ thế vẫn rời bỏ em đi, cứ khiến đêm hằng đêm ướt mi

Và em đã cố, và em đã cố đứng lên mỗi khi gục ngã
Và em đã khóc, và em đã khóc đã đau rất nhiều hôm qua
Và em đã biết, điều gì đã hết sẽ chẳng trở về với em
Để cho tiếng hát em luôn ngập ngừng, làm sao để cát lên nỗi lòng em
Thì đớn đau tội em

Soul of the Wanderer (dịch):

Nàng ở nơi đó, tắm mình giữa ánh trăng

Người xinh đẹp nhất dưới vòm trời xanh.

Chàng lang thang, rời xa khỏi quê nhà

Khu rừng cùng với những tán lá.

Ngày qua ngày, hành trình băng qua bao miền đất lạ

Tìm kiếm cách để chuộc lại lỗi lầm.

Và chàng cất lên bài ca đã truyền lưu hàng thế kỷ

Thứ sẽ tồn tại cho đến vĩnh hằng.

Chàng nghĩ về nàng, cũng như lời thì thầm gió kể

Nữ hoàng đang ngủ say trong lâu đài băng giá của người.

Sẽ vì nàng mà chiến đấu, hiến dâng cả cuộc đời

Dẫu cho phải sống cuộc đời lưu vong.

Chàng có sẵn sàng chết để được trở lại bên cạnh nàng không?

Chàng hiếm khi nào cần suy nghĩ đến lần thứ hai

Vì đã có một gánh nặng được để lại trong cuộc đời chàng.

Cứu hàng triệu linh hồn, đó là cuộc chiến của chàng.

Sẽ không chấp nhận buông theo số phận

Hẹn trăm năm kiếp sau chàng sẽ về... bên nữ hoàng

Đây là Việt Nam:

Đây là Việt Nam, là nơi Rhymastic tao vẫn đứng
Sinh ra từ trăm trứng, máu đỏ da vàng tao vẫn xưng
Đất nước của anh hùng, ngoại xâm chưa bao giờ cân xứng
Cả dân tộc một mái nhà chung và Bắc Nam không phân vùng

Dòng máu Lạc Hồng, con Rồng cháu Tiên
Việt Nam vẫn đẹp và lớn dần hơn trong từng câu chuyện
Truyền thống đoàn kết hàng ngàn năm nay
Vẫn luôn trong mạch máu chảy từ nơi đây đến từng vùng từng miền

Và tao rap về Tổ Quốc, về cội nguồn chảy trong con người tao
Như lời kêu gọi để giữ gìn mọi vùng đất, bất kể nơi nào
Thắng bại tại kỹ năng, vì sắc cờ mãi không phai màu
Nếu mày có ý đồ xâm phạm thì để tao tặng mày vài câu

Sông núi nước Nam này định phận tại sách trời
Cớ sao mày dòm ngó mày sẽ bị đánh tơi bời
Và trong màu cờ này, xương máu bậc tiền bối
Phủ lên màu da người con đất Việt dù ngàn đời sau vẫn tiếp nối

Vì đây là Việt Nam
Đây là Việt Nam
Đây là Việt Nam
Nơi cánh cò bay thẳng
Tiếng trống đồng còn vang

Đây là Việt Nam (You know how we do it)
Đây là Việt Nam (Viet blood infusing)
Đây là Việt Nam (Let’s follow the movement)
Đây là Việt Nam, Việt Nam

Đây là giai điệu của nòi giống tiên Rồng
Tao phải sống và cống hiến cho tiền bối yên lòng
Bản sắc ngàn năm hình thành nên nhân cách
Ngoại xâm mà phạm trời Nam, thì đánh là chắc chứ không cần cân nhắc

Lả lướt như là cánh chim
Máu đỏ da vàng nhưng mà lại là da vàng ánh kim
Homie….tai vách mạch rừng lại đây tao nhắc khẽ
Đi chung thì sẽ đi xa, chứ đi đường tắt coi chừng bị bắt lẻ

Nếu đầu hàng mà chỉ để sống thì …
Tao thà chết đứng dứt khoác là không thể sống quỳ
Anh em chỉ 3 quân nhưng đa dạng,
Đối đầu với tận 13 quân

Mẹ Việt Nam ơi hãy cho con lý do để tha mạng
Con không cần được người đời nhắc tên, con chỉ cần trái tim họ có lời con khắc lên
Dành cho những ai mà thằng Blacka này chưa kịp gặp
Dù bốn bể năm châu! Trái tim ta vẫn chung nhịp đập! Là người Việt

Đứng trước uy linh
Và đưa cánh tay lên cao
Ngại gì một cây lớn vươn mình
Cứ góp gây thành bão
Vẫn đó năm cánh sao
Dù qua bao ngày sau vẫn trao niềm tin
Để triệu con tim đập chung với nhau hai từ Việt Nam


Đây là Việt Nam (Thắng bại tại kỹ năng)
Đây là Việt Nam (We are second to none)
Đây là Việt Nam (Awaiting lost when you come)
Nơi cánh cò bay thẳng
Tiếng trống đồng mãi vang

Đây là Việt Nam (The one and only)
Đây là Việt Nam (We Break the boundary)
Đây là Việt Nam (Champion of AIC)

This is Việt Nam, Việt Nam
Đây là Việt Nam, Việt Nam

Vì sao phương Bắc:

Vì sao phương Bắc lại sáng mỗi khi anh nhìn lên
Có chăng em đang nghĩ về anh khi kế bên
Đom đóm bay, xin mưa đừng làm ướt à ơi
Để bay khắp nơi đại ngàn, lỡ em mịt mùng mù khơi

Và cơn gió phía Bắc ùa về nơi căn phòng
Từng vạt nắng cũng tắt như khi mỗi mùa đông sang
Đàn đom đóm bay về nơi cuối đường, dường như dẫn lối em về nơi anh
Tìm nhau đã quá lâu thanh xuân chẳng ai về đón lối bên em


Vì anh cần em ở lại
Vì em cần anh một đời
Để ta thấy bên nhau những đêm đông thật ấm áp có đôi
Nếu ta già đi vào một ngày nắng rơi đông êm đềm chỉ có mình thôi
Hòa mây gió ta bay với nhau đến miền xa xôi nhé người

Và cơn gió phía Bắc ùa về nơi căn phòng
Từng vạt nắng cũng tắt như khi mỗi mùa đông sang
Đàn đom đóm bay về nơi cuối đường, dường như dẫn lối em về nơi anh
Tìm nhau đã quá lâu thanh xuân chẳng ai về đón lối bên em

Vì anh cần em ở lại
Vì em cần anh một đời
Để ta thấy bên nhau những đêm đông thật ấm áp có đôi
Nếu ta già đi vào một ngày nắng rơi đông êm đềm chỉ có mình thôi
Hòa mây gió ta bay với nhau đến miền xa xôi nhé người

Ngàn kiếp qua, tìm nhau biết bao lâu em như món quà
Vạn kiếp sau, mình sẽ thấy nhau khi đêm đông về qua
Hãy đi theo đàn đom đóm bay, bay xa về miền nắng ngập đầy
Vì sao phương Bắc sẽ sáng lên mỗi lần ta thấy...

Vì anh cần em ở lại
Vì em cần anh một đời
Để ta thấy bên nhau những đêm đông thật ấm áp có đôi
Nếu ta già đi vào một ngày nắng rơi đông êm đềm chỉ có mình thôi
Hòa mây gió ta bay với nhau đến miền xa xôi nhé người.

Hồi sinh từ tro tàn/Rise from the ash

For she will chip on her shoulder

And grudge be lasting forever.

The fairy tale of angel and monster is a lie.

The cut was deep - the pain haunted her

No turning back - there's no future.

All she can do - burning the world --- watch it - burns!

Why! What did we do to her?

She would rather set aflame the world and doom us all

For in the end - she never know the truth

She was meant to be the phoenix that save us all

But it is too late - Late - She is reborn from ash

The god of destruction who sweep the plain in vain.

The tragedy starts - the moment we failed her

We just never know that the pain can twist her fate.

But she rises from ash.

2
18 tháng 2 2020

Hơi dài, thông cảm! 9 Bài chứ k phải 1 bài.

Có rảnh ko v tời ơi !!

Fan BTS thì LIke nhé !!!"Cùng bên nhauỞ bên nhau là một điều khó.Gặp gỡ những người xa lạ với mìnhGặp gỡ những người khác với tôi."Cùng nhau" khiến tôi nghĩ rằng "Liệu bản thân có mắc lỗi không? Chuyện gì xảy ra với tôi vậy?"và tôi nghĩ nó rất khó.Nhưng, khi họ biến mất tôi cảm thấy thật trống trảiKhi tôi trải qua mọi cảm xúc vui, buồn, muốn được an ủiTôi liền nghĩ đến họ...
Đọc tiếp

Fan BTS thì LIke nhé !!!

"Cùng bên nhau

Ở bên nhau là một điều khó.
Gặp gỡ những người xa lạ với mình
Gặp gỡ những người khác với tôi.
"Cùng nhau" khiến tôi nghĩ rằng "Liệu bản thân có mắc lỗi không? Chuyện gì xảy ra với tôi vậy?"
và tôi nghĩ nó rất khó.

Nhưng, khi họ biến mất tôi cảm thấy thật trống trải
Khi tôi trải qua mọi cảm xúc vui, buồn, muốn được an ủi
Tôi liền nghĩ đến họ đầu tiên

Những người cùng đi với tôi,
Đang ở cùng với tôi lúc này
tôi gọi là "chúng tôi"
Tôi thực sự biết ơn điều đó

Chúng tôi trở thành một khi chia sẻ mọi điều cùng với nhau.
Những người này khiến tôi hy vọng họ sẽ luôn khỏe mạnh
ở bên nhau mãi mãi.

Và hôm nay, khi mặt trời lặn
chúng ta ở bên nhau.
Tôi nghĩ đó là ý nghĩa của việc 'được ở bên nhau'."

2
3 tháng 3 2019

...

fan BTS á

Ai chơi Liên quân Mobile hoq ? Anh và quỷ dữ:Một nửa hành tinh nơi em rực rỡ ánh sáng cõi thiên đường phồn hoaMột nửa hành tinh nơi anh tăm tối chỉ có bóng đêm hoang lạnh giáLạ kỳ ta đến với nhau giữa miền sáng tối vàLạ kỳ ta yêu ngỡ như chẳng bao giờ xaMiền thế giới ở phía anh hay em thật khácNgười hãy quên đi chuyện hợp tanNhường lối em đến nơi bình...
Đọc tiếp

Ai chơi Liên quân Mobile hoq ?

Anh và quỷ dữ:

Một nửa hành tinh nơi em rực rỡ ánh sáng cõi thiên đường phồn hoa
Một nửa hành tinh nơi anh tăm tối chỉ có bóng đêm hoang lạnh giá
Lạ kỳ ta đến với nhau giữa miền sáng tối và
Lạ kỳ ta yêu ngỡ như chẳng bao giờ xa

Miền thế giới ở phía anh hay em thật khác
Người hãy quên đi chuyện hợp tan
Nhường lối em đến nơi bình yên,
Không như nơi anh chỉ toàn màu đen

Giết chết hết những màu buồn tim anh
Con quỷ giữ đang chiếm lấy hết gọi cô đơn đến quanh
Gọi bóng tối che lấp hết rồi, chỉ con bóng dáng người
Một giọt ánh sáng thôi

Đưa anh tới ánh sáng dẫn lối bên em bóng tối kéo đến rồi giết anh!
Em hãy giết chết anh và quỷ dữ!
Tim anh đau nhưng tay anh buông ra anh không tin anh lại mất em!
Em hãy giết chết anh và quỷ dữ!

Miền thế giới ở phía anh hay em thật khác
Người hãy quên đi chuyện hợp tan
Nhường lối em đến nơi bình yên,
Không như nơi anh chỉ toàn màu đen

Giết chết hết những màu buồn tim anh
Con quỷ giữ đang chiếm lấy hết gọi cô đơn đến quanh
Gọi bóng tối che lấp hết rồi, chỉ con bóng dáng người
Một giọt ánh sáng thôi

Đưa anh tới ánh sáng dẫn lối bên em bóng tối kéo đến rồi giết anh!
Em hãy giết chết anh và quỷ dữ!
Tim anh đau nhưng tay anh buông ra anh không tin anh lại mất em!
Em hãy giết chết anh và quỷ dữ!

Dưới ánh hào quang:

Phía sau lưng ta có ngàn mũi dao, quanh ta bao nhiêu lời dèm pha
Chân ta đi băng qua ngàn nỗi đau, đôi tay chơi vơi nơi vực sâu
Rồi họ vẫn đứng đó chê bai hả hê, miệng đời chua cay trên đường kia ta về
Và đầy những định kiến, dìm đam mê để ta vấp ngã nhưng họ chẳng thể

Và ta đã đứng lên từ nơi tối tăm, thắp lên ngọn đuốc ra khỏi nơi giam cầm
Vì còn trong ta hy vọng, hãy vững tin, đón lấy chiến thắng đang gọi tên

Lao lên lao lên như một chiến binh, quét sạch lời khen chê đầy quanh thân mình
Lao lên lao lên như một mũi tên, băng ngàn trùng khơi tới đỉnh cao tiến lên
Lao lên lao lên như một ánh sao băng, mang ngàn mơ ước tiếp bước khát vọng hằng mang
Để bước trên sân khấu này, chỉ còn mỗi ta với ánh hào quang

Xung quanh ta là bức tường, và trăm ngàn định kiến lời khen chê
Họ dò xét, hò hét, gào thét, phán xét và gạt hết đi khát vọng đam mê
Trăm lần tốt chẳng có một ai khen, một lần sai cả trăm người chỉ trích
Ta vẫn đứng hiên ngang xông lên, gạt đi bóng đêm bởi vì ta chẳng ngại một ai hết

Vung đôi tay phá tan mọi xiếng xích, vũ khí ta mang là đam mê mà ta thích
Khiên là tinh thần thép, vươn mình ta bước tiếp, khai hỏa xung trận đập tan đi sự ghen ghét
Để khát vọng rực cháy ta còn đang mang, ta đem về chiến thắng nơi này sang trang
Và để bước trên sân khấu này, chỉ còn mình ta với ánh hào quang

Vinh quang đang chờ ta:

Ngày mai ta đâu hay phút giây bộn bề phía trước
Ngày mai ta đâu hay có ai phía xa con đường
Gồng mình ta bước, thấm hết những nắng mưa
Vì ngày mai ta mang theo khát khao bao năm đã chờ

Ngày hôm nay ta đi có bao anh em sát cánh
Và ngày hôm nay hiên ngang dù biết còn nhiều chông chênh
Biết đâu tìm thấy một chút ánh sáng mong manh
Để nay mai ta đi chinh phục ước mơ chưa thành

Kề vai nhau cho ta vươn xa
Qua bão tố chông gai
Vẫn chân vững đoạn đường dài,
Ta miệt mài

Một đời cùng anh em xông pha
Ta chấp hết phong ba
Và vững tin với những đam mê chung một mái nhà
Vinh quang đang chờ ta

Mỗi chặng đường dài ta đếm được
Đều nuôi dưỡng trong ta sự kiên cường
Hôm nay mang theo niềm tin dẫn hướng
Để ngày mai ta nghe thấy cả ngàn lời tán dương

Ta băng qua như một vị mãnh tướng
Vượt qua hết những yếu đuối tầm thường
Không để cho khó khăn cản bước
Mãi giữ vững trong ta một trái tim can trường

Vì biết ta có những người đồng đội cùng vào sinh ra tử
Mang ý chí sắt thép như cùng thuộc một dòng dõi những chiến binh xa xưa
Mỗi người thắp lên một tia sáng và cùng nuôi trong mình ngọn lửa
Thổi bùng lên một khát khao chiến thắng để quyết phân định hơn thua

Và đỉnh cao ta đang chinh phục sẽ chẳng còn quá xa xôi
Khi ta hiểu phía sau những giọt mồ hôi là tâm huyết cả vạn người
Dù cho bao nhiêu cám dỗ muốn kìm chân ta giăng ra khắp lối
Cứ vươn lên đầy kiêu hãnh để lịch sử lưu dấu tên ta ngàn đời

Ta dập tan bao định kiến, bác bỏ những hoài nghi
Đã bao năm ta khổ luyện để được rèn giũa một ý chí
Và khát vọng này sẽ là cánh cửa thần kỳ
Mở lối cho mọi con đường mà ta đi

Kề vai nhau cho ta vươn xa
Qua bão tố chông gai
Vẫn chân vững đoạn đường dài
Ta miệt mài.

Một đời cùng anh em xông pha
Ta chấp hết phong ba
Và vững tin với những đam mê chung một mái nhà
Vinh quang đang chờ ta.

Cưới nha anh:

Người rất thích có lẽ hay bất tiện
Nhưng mà em là thứ anh đây rất nghiện
Không biết em có thấy anh thật phiền
Cứ đuổi theo, vì nụ cười em vì số anh thật hiền

Trong lòng anh là muôn vàn thắc mắc
Liệu bao giờ mình mới trúng độc đắc
Để vào tim em anh đây dám chắc em là món quà quý giá của đời anh đó
Bên anh em có thấy động long

Mai sau anh mong đôi ta động phòng
Mong em yêu kêu anh là chồng
Mình luôn bên nhau qua hết trăm năm này

Sóng gió anh đã chấp hết! Chấp hết!
Bão tố anh đã chấp hết! Chấp hết!
Hiền vậy thôi anh cứng phết! Cứng phết!
I love you maybabe

Anh mình nói với nhau nhưng điều gì
Mình vẫn trao nhau những hẹn thề
Để ta gặp nhau mỗi đêm về
Vì anh em hát những câu ca muôn màn mà
Thế rơi như bỗng chậm lại
Chỉ em và anh chẳng có ai

Em xinh tươi như Juliet
Kiêu kiêu xa như là violet
Anh luôn mong được làm romeo cho tình ta như trong phim mà không cần hồi kết

Sóng gió anh đã chấp hết! Chấp hết!
Bão tố anh đã chấp hết! Chấp hết!
Hiền vậy thôi anh cứng phết! Cứng phết!
I love you maybabe

Anh mình nói với nhau những điều gì!
Mình giữ cho nhau những hẹn thề
Để ta gặp nhau mỗi đêm về
Vì anh em hát những câu ca muôn màn mà
Thế rơi như bỗng chậm lại
Chỉ em và anh chẳng có ai

Nếu ánh nắng mai ùa về đây
Để kiếm mãi lấy ông mắt trời về xa xôi
Nếu trăng sáng như nụ cười anh
Khi dắt tay em đi về chung đường

Anh mình nói với nhau những điều gì!
Mình giữ cho nhau những hẹn thề
Để ta gặp nhau mỗi đêm về
Vì anh em hát những câu ca muôn màn mà
Thế rơi như bỗng chậm lại
Chỉ em và anh chẳng có ai

Vì em đã biết:

Đừng kể cùng gió, gió sẽ xao động rừng cây
Đừng kể với mây, mây sẽ đem mưa đến đây
Đừng kể với ai về điều ta giấu, chẳng một ai hiểu cho mình đâu
Giữ đây trong lòng thôi, em khóc cho những ngày đã trôi

Chỉ một bài hát em cũng không thể thành câu
Chỉ một tiếng ca cũng chẳng thể vang như lúc bắt đầu
Điều em chọn yêu và yêu duy nhất, điều làm em vẫn luôn tự hào
Lại cứ thế vẫn rời bỏ em đi, cứ khiến đêm hằng đêm ướt mi

Và em đã cố, và em đã cố đứng lên mỗi khi gục ngã
Và em đã khóc, và em đã khóc đã đau rất nhiều hôm qua
Và em đã biết, điều gì đã hết sẽ chẳng trở về với em
Để cho tiếng hát em luôn ngập ngừng, làm sao để cát lên nỗi lòng em
Thì đớn đau tội em

Đừng kể cùng gió, gió sẽ xao động rừng cây
Đừng kể với mây, mây sẽ đem mưa đến đây
Đừng kể với ai về điều ta giấu, chẳng một ai hiểu cho mình đâu
Giữ đây trong lòng thôi, em khóc cho những ngày đã trôi

Chỉ một bài hát em cũng không thể thành câu
Chỉ một tiếng ca cũng chẳng thể vang như lúc bắt đầu
Điều em chọn yêu và yêu duy nhất, điều làm em vẫn luôn tự hào
Lại cứ thế vẫn rời bỏ em đi, cứ khiến đêm hằng đêm ướt mi

Và em đã cố, và em đã cố đứng lên mỗi khi gục ngã
Và em đã khóc, và em đã khóc đã đau rất nhiều hôm qua
Và em đã biết, điều gì đã hết sẽ chẳng trở về với em
Để cho tiếng hát em luôn ngập ngừng, làm sao để cát lên nỗi lòng em
Thì đớn đau tội em

Soul of the Wanderer (dịch):

Nàng ở nơi đó, tắm mình giữa ánh trăng

Người xinh đẹp nhất dưới vòm trời xanh.

Chàng lang thang, rời xa khỏi quê nhà

Khu rừng cùng với những tán lá.

Ngày qua ngày, hành trình băng qua bao miền đất lạ

Tìm kiếm cách để chuộc lại lỗi lầm.

Và chàng cất lên bài ca đã truyền lưu hàng thế kỷ

Thứ sẽ tồn tại cho đến vĩnh hằng.

Chàng nghĩ về nàng, cũng như lời thì thầm gió kể

Nữ hoàng đang ngủ say trong lâu đài băng giá của người.

Sẽ vì nàng mà chiến đấu, hiến dâng cả cuộc đời

Dẫu cho phải sống cuộc đời lưu vong.

Chàng có sẵn sàng chết để được trở lại bên cạnh nàng không?

Chàng hiếm khi nào cần suy nghĩ đến lần thứ hai

Vì đã có một gánh nặng được để lại trong cuộc đời chàng.

Cứu hàng triệu linh hồn, đó là cuộc chiến của chàng.

Sẽ không chấp nhận buông theo số phận

Hẹn trăm năm kiếp sau chàng sẽ về... bên nữ hoàng

Đây là Việt Nam:

Đây là Việt Nam, là nơi Rhymastic tao vẫn đứng
Sinh ra từ trăm trứng, máu đỏ da vàng tao vẫn xưng
Đất nước của anh hùng, ngoại xâm chưa bao giờ cân xứng
Cả dân tộc một mái nhà chung và Bắc Nam không phân vùng

Dòng máu Lạc Hồng, con Rồng cháu Tiên
Việt Nam vẫn đẹp và lớn dần hơn trong từng câu chuyện
Truyền thống đoàn kết hàng ngàn năm nay
Vẫn luôn trong mạch máu chảy từ nơi đây đến từng vùng từng miền

Và tao rap về Tổ Quốc, về cội nguồn chảy trong con người tao
Như lời kêu gọi để giữ gìn mọi vùng đất, bất kể nơi nào
Thắng bại tại kỹ năng, vì sắc cờ mãi không phai màu
Nếu mày có ý đồ xâm phạm thì để tao tặng mày vài câu

Sông núi nước Nam này định phận tại sách trời
Cớ sao mày dòm ngó mày sẽ bị đánh tơi bời
Và trong màu cờ này, xương máu bậc tiền bối
Phủ lên màu da người con đất Việt dù ngàn đời sau vẫn tiếp nối

Vì đây là Việt Nam
Đây là Việt Nam
Đây là Việt Nam
Nơi cánh cò bay thẳng
Tiếng trống đồng còn vang

Đây là Việt Nam (You know how we do it)
Đây là Việt Nam (Viet blood infusing)
Đây là Việt Nam (Let’s follow the movement)
Đây là Việt Nam, Việt Nam

Đây là giai điệu của nòi giống tiên Rồng
Tao phải sống và cống hiến cho tiền bối yên lòng
Bản sắc ngàn năm hình thành nên nhân cách
Ngoại xâm mà phạm trời Nam, thì đánh là chắc chứ không cần cân nhắc

Lả lướt như là cánh chim
Máu đỏ da vàng nhưng mà lại là da vàng ánh kim
Homie….tai vách mạch rừng lại đây tao nhắc khẽ
Đi chung thì sẽ đi xa, chứ đi đường tắt coi chừng bị bắt lẻ

Nếu đầu hàng mà chỉ để sống thì …
Tao thà chết đứng dứt khoác là không thể sống quỳ
Anh em chỉ 3 quân nhưng đa dạng,
Đối đầu với tận 13 quân

Mẹ Việt Nam ơi hãy cho con lý do để tha mạng
Con không cần được người đời nhắc tên, con chỉ cần trái tim họ có lời con khắc lên
Dành cho những ai mà thằng Blacka này chưa kịp gặp
Dù bốn bể năm châu! Trái tim ta vẫn chung nhịp đập! Là người Việt

Đứng trước uy linh
Và đưa cánh tay lên cao
Ngại gì một cây lớn vươn mình
Cứ góp gây thành bão
Vẫn đó năm cánh sao
Dù qua bao ngày sau vẫn trao niềm tin
Để triệu con tim đập chung với nhau hai từ Việt Nam

Đây là Việt Nam (Thắng bại tại kỹ năng)
Đây là Việt Nam (We are second to none)
Đây là Việt Nam (Awaiting lost when you come)
Nơi cánh cò bay thẳng
Tiếng trống đồng mãi vang

Đây là Việt Nam (The one and only)
Đây là Việt Nam (We Break the boundary)
Đây là Việt Nam (Champion of AIC)

This is Việt Nam, Việt Nam
Đây là Việt Nam, Việt Nam

Vì sao phương Bắc:

Vì sao phương Bắc lại sáng mỗi khi anh nhìn lên
Có chăng em đang nghĩ về anh khi kế bên
Đom đóm bay, xin mưa đừng làm ướt à ơi
Để bay khắp nơi đại ngàn, lỡ em mịt mùng mù khơi

Và cơn gió phía Bắc ùa về nơi căn phòng
Từng vạt nắng cũng tắt như khi mỗi mùa đông sang
Đàn đom đóm bay về nơi cuối đường, dường như dẫn lối em về nơi anh
Tìm nhau đã quá lâu thanh xuân chẳng ai về đón lối bên em

Vì anh cần em ở lại
Vì em cần anh một đời
Để ta thấy bên nhau những đêm đông thật ấm áp có đôi
Nếu ta già đi vào một ngày nắng rơi đông êm đềm chỉ có mình thôi
Hòa mây gió ta bay với nhau đến miền xa xôi nhé người

Và cơn gió phía Bắc ùa về nơi căn phòng
Từng vạt nắng cũng tắt như khi mỗi mùa đông sang
Đàn đom đóm bay về nơi cuối đường, dường như dẫn lối em về nơi anh
Tìm nhau đã quá lâu thanh xuân chẳng ai về đón lối bên em

Vì anh cần em ở lại
Vì em cần anh một đời
Để ta thấy bên nhau những đêm đông thật ấm áp có đôi
Nếu ta già đi vào một ngày nắng rơi đông êm đềm chỉ có mình thôi
Hòa mây gió ta bay với nhau đến miền xa xôi nhé người

Ngàn kiếp qua, tìm nhau biết bao lâu em như món quà
Vạn kiếp sau, mình sẽ thấy nhau khi đêm đông về qua
Hãy đi theo đàn đom đóm bay, bay xa về miền nắng ngập đầy
Vì sao phương Bắc sẽ sáng lên mỗi lần ta thấy...

Vì anh cần em ở lại
Vì em cần anh một đời
Để ta thấy bên nhau những đêm đông thật ấm áp có đôi
Nếu ta già đi vào một ngày nắng rơi đông êm đềm chỉ có mình thôi
Hòa mây gió ta bay với nhau đến miền xa xôi nhé người.

Hồi sinh từ tro tàn/Rise from the ash

For she will chip on her shoulder

And grudge be lasting forever.

The fairy tale of angel and monster is a lie.

The cut was deep - the pain haunted her

No turning back - there's no future.

All she can do - burning the world --- watch it - burns!

Why! What did we do to her?

She would rather set aflame the world and doom us all

For in the end - she never know the truth

She was meant to be the phoenix that save us all

But it is too late - Late - She is reborn from ash

The god of destruction who sweep the plain in vain.

The tragedy starts - the moment we failed her

We just never know that the pain can twist her fate.

But she rises from ash.

3
19 tháng 2 2020

... mỏi tay

19 tháng 2 2020

😅 😅 😅

Chap 3. Sinh nhật ĐơnMột ngày đẹp trời, cô Hương vô tình khơi lại chuyện ngày trước với hai mẹ Dạ và Nguyễn, cái ngày mà Đơn bắt đầu xưng “tớ” gọi “cậu” với Minh. Hai mẹ lúc đầu hơi sửng sốt, tra hỏi cô Hương đến tận cùng. Cô Hương thấy thế khai tuốt tuồn tuột.May sao, ngay sau hôm đó lại là thứ 7. Vì hai bé Minh và Đơn không phải đi học thêm ở đâu nên hai mẹ cho con sang...
Đọc tiếp

Chap 3. Sinh nhật Đơn

Một ngày đẹp trời, cô Hương vô tình khơi lại chuyện ngày trước với hai mẹ Dạ và Nguyễn, cái ngày mà Đơn bắt đầu xưng “tớ” gọi “cậu” với Minh. Hai mẹ lúc đầu hơi sửng sốt, tra hỏi cô Hương đến tận cùng. Cô Hương thấy thế khai tuốt tuồn tuột.

May sao, ngay sau hôm đó lại là thứ 7. Vì hai bé Minh và Đơn không phải đi học thêm ở đâu nên hai mẹ cho con sang nhà Thư thưa chuyện, tiện thể mang chút đồ sang gọi là hàn huyên tâm sự, hoá giải khúc mắc. Minh cùng Đơn lúc đầu còn dùng dằng không muốn đi, về sau nghe nói nhà Thư có em bé đang học nói nên Đơn nhiệt huyết dâng trào đòi đi, Minh thở dài đành lẽo đẽo theo.

***

-Lược để làm gì?

-Lược… để chải đầu!

-Không phải! Lược để đánh chị Thư!!

Trong phòng riêng của em bé nhà Thư, cả 4 đứa đang tụ tập, gồm có Minh, Đơn, Thư, và em trai Thư-Thuận. Minh và Thư thì đang ngồi chễm chệ trên ghế, trong khi Đơn lại đang dạy Thuận nói chuyện.

-Thế cái này là cái gì?

-Là… là cái… chị Thư đeo vào tai.

-Tai nghe! Tai nghe để làm gì?

-Để… đeo!

-Sai rồi! Tai nghe để nhảy dây, rõ chưa?

Bé Thuận rất phối hợp gật đầu mạnh, lặp lại thật “chính xác”. Thư ở trên ghế khoé mắt giật giật, mặc kệ cho Đơn và Thuận muốn làm gì thì làm. Cô bé còn đang bận ngắm Minh. Đơn chỉ vào một chai nước hoa, hỏi:

-Nước hoa để làm gì?

-Để… xịt thơm… xịt vào người!

-Nhầm! Nước hoa để tưới cây!

Đến lúc này thì Thư không thể chịu được nữa. Cô bé nhìn lọ nước hoa có tem búp bê barbie của mình bị bé Thuận vứt thẳng vào chậu cây, tức tối gào lên:

-NGUYỄN GIẢN ĐƠN!!!!!!!

Giọng nói thánh thót vang lên xuyên xuống tận tầng 1, xuyên thủng màng nhĩ của ba bà mẹ và một ông bố đang ngồi nói chuyện dưới kia. Mẹ Thư ngồi dưới cười xuề xoà:

-Các chị thông cảm, con nhà em nó ghê gớm từ bé, lớn rồi vẫn không sửa được.

Mẹ Nguyễn cười cười, phẩy tay:

-Chị cứ nói quá! Chắc tại con em với con chị khắc nhau.

Mẹ Dạ nhâm nhi ly trà, mắt vẫn nhắm hờ, phang một câu làm mấy vị phụ huynh ở đấy trợn tròn mắt:

-Hoặc là bọn nó đang cạnh tranh công bằng!

-…..

Trên phòng bé Thuận bây giờ là một mớ hỗn độn, vỏ bánh vỏ kẹo vứt khắp nơi. Thuận nhìn bé bé xinh xinh mà sức ăn rất khủng khiếp, đặc biệt là đồ ngọt. Bé Thuận vừa ăn vừa nghịch, nhét bánh vào mồm Đơn khiến chocolate dính nhem trên miệng cô bé. Thư ở trên thấy thế nhếch mép trả đũa vụ hôm trước:

-Đúng là đồ vô học, đến ăn uống cũng vô văn hoá!

Đơn mặc kệ. Minh đang ngồi im trên ghế bỗng dưng ngồi xuống dưới sàn chỗ gần Thuận và Đơn. Thư ở trên thấy vậy cũng sà xuống theo. Minh nghiêm nghị nhặt một chiếc bánh giơ lên trước mặt bé Thuận:

-Bánh để làm gì?

-Bánh để măm măm!

-Sai rồi…

Minh lắc đầu:

-… Bánh để nhét vào mông!

-…

Mặt Thư nhanh chóng ngắn tũn. Minh làm thế này tuy không có phản bác lời Thư nói, nhưng ý tứ rõ ràng là về phe Đơn mà!

***

Giờ ăn cơm trưa, bố mẹ Thư nài nỉ mọi người ở lại ăn cơm một bữa. Mẹ Dạ và mẹ Nguyễn ngại, đành ở lại ăn cơm.

Suốt bữa cơm Thư cứ lấm lét nhìn Minh, bố mẹ gắp gì cũng không nhận, nói “con tự gắp”. Chẳng bù cho Đơn, cô bé cứ ăn ăn liên tục, mà người gắp thức ăn vào bát cô bé không ai khác chính là bạn Minh kia. Bé Thuận ngồi cạnh Đơn cũng ú ớ đòi chấm mồm chấm miệng, Đơn thấy thế liền chấm chấm cho em chút sốt cà chua vào môi rồi lại tiếp tục ăn.

-Minh, sao cháu không ăn?

Mẹ Thư thấy Minh cứ gắp cho Đơn suốt liền nhắc nhở.

-Giờ cháu ăn.

Minh thấy Đơn ra dấu đã no liền ngừng gắp lại, quay qua bát mình bắt đầu từ từ ăn. Dọc dãy bàn lũ trẻ ngồi theo thứ tự: Thư, Minh, Đơn, Thuận. Minh chỉ cần gắp một cái cho Thư là Thư đã vui lắm rồi, thế mà Minh cứ gắp cho Đơn mãi thôi. Thư ức lắm, nhưng thôi không sao! Minh không gắp cho Thư thì Thư gắp cho Minh vậy!

-Đậu xốt cà chua ngon này, Minh ăn đi!

Thư học đòi bố mẹ lấy đũa gắp vào bát Minh, khổ nỗi Minh thấy thế liền gạt ra, hỏi:

-Cậu ngậm miệng vào đũa rồi, cậu còn muốn gắp cho tớ?

Thư ngượng, vội vã lắc lắc đầu thanh minh:

-Không, tớ ăn bằng thìa, tớ chưa ngậm miệng vào đâu!

Minh gật, nhưng vẫn đẩy chiếc đũa gắp đậu trở lại trong bát Thư:

-Ừ thế thì thôi, nhưng tớ không thích ăn đậu!

Thư thui thủi đặt lại đậu vào bát mình, tủi thân ăn. Chợt tiếng reo của Đơn làm Thư chú ý, cô bé xoay đầu nhìn về phía Đơn.

-Minh ơi, cá ngon cực!

Chả là bé Thuận đòi ăn cá, Đơn muốn cho bé ăn nhưng sợ bé hóc nên lấy riêng một bát con ra, ngồi tỉ mẩn xé cho bé. Trong lúc xé Đơn có cho một miếng vào miệng ăn thử, thấy ngon nên cô bé kêu với Minh.

-Cậu ăn thử không?

Đơn lấy tay xé ra một miếng cá, chìa đến trước miệng Minh. Minh nhìn vào bàn tay nham nhở đầy mỡ bóng loáng rồi lại nhìn chằm chằm vào mắt Đơn. Đơn nhíu mày:

-Người ta rửa tay rồi, không bẩn đâu mà chê!

Để chứng minh cho là tay của mình sạch, Đơn đưa miếng cá nhét vào miệng mình, tiện thể mút chụt một cái vào đầu ngón tay, biểu hiện rằng cá rất là ngon. Đoạn, cô bé dùng chính đôi tay đó giơ một miếng cá khác lên trước mặt Minh, huơ huơ.

Không chỉ Thư rất chăm chú nhìn xem Minh có định ăn miếng cá đó không mà tất cả phụ huynh ở đây, ai cũng đều lặng lẽ quan sát.

Rồi trước tất cả những ánh mắt tò mò của mọi người, Minh há miệng, ngoạm miếng cá vào, đồng thời cậu bé còn lấy lưỡi liếm sạch hai ngón tay Đơn, cười:

-Ngon.

Đơn hì hì cười đáp lại lộ ra má lúm đồng tiền rõ xinh, tiếp tục công việc đang dang dở của mình là cho bé Thuận ăn cá. Không ai để ý, ánh mắt của Thư cứ thế trợn trắng, cả người cô bé trở nên cứng đờ…

***

Một năm sau.

Thời gian trôi thật nhanh, hôm nay là ngày 30 tháng 12, ngày sinh nhật của bé Đơn. Ở trường cấp I Thanh Lịch này ai mà chả biết danh chị Đơn có khuôn mặt xinh xắn bên 5A? Thành ra các bạn, các em thi thoảng cứ lấm lét nhìn trộm, bàn Đơn chất đầy mấy thứ quà tặng linh tinh. Trong lớp cũng đang náo nhiệt lắm, lớp đang chia thành 2 phe, một phe quây quanh Đơn hỏi chuyện, phe còn lại ngồi cạnh Thư buôn dưa lê bán dưa chuột.

Cô Hương hay tin cũng rất là vui vẻ, muốn dành ra một tiết để tổ chức sinh nhật cho Đơn, tiện thể chúc luôn cho mấy bạn cũng sinh tháng 12. Khổ nỗi, cả lớp có mỗi Đơn sinh tháng 12, lại còn là sinh ngày 30, nên ngày hôm đó, Đơn được chiều ơi là chiều!

Buổi chiều, cả lớp kê bàn ngay ngắn hình chữ U, bảng được cô Hương vẽ hoa lá đẹp lắm. Các bạn ai có bánh có trái là mang đi hết, bày la liệt ở 2 bàn được kê giữa phòng học. Nào thạch, nào bim bim, kẹo mút, sữa. Có bạn quên mang đồ đi đóng góp đành cắp đít ra cổng trường mua mấy gói thạch dừa, 1 nghìn 1 gói kính biếu mấy mem trong lớp, vừa rẻ lại vừa được nhiều, mà lại còn ngon.

-Nào, quản ca lên cho các bạn hát một bài đi!

Cô Hương dõng dạc. Quản ca hồ hởi tiến lên, hô to:

-Mừng ngày sinh nhật của Đơn… 2… 3…!

Cả lớp hát theo, có mỗi Minh là không chịu hát, Đơn có cấu có véo thế nào Minh cũng mặc kệ, nhất quyết không mở mồm ra. Đơn thấy vậy phụng phịu, giật giật áo Minh. Cậu vừa quay lại cái mặt chun chun của Đơn đã đập vào mắt, hại ai đó hai tai đỏ hồng lên, lí nhí hát.

-Rồi! Giờ các tổ trưởng lên phát quà cho các bạn đi!

Cô Hương vỗ tay, 4 tổ trưởng lần lượt đi lên nhận bánh kẹo chia cho các bạn. Mỗi bạn một bimbim Tony, 2 kẹo mút, 1 thạch sừa, một hộp sữa Susu vị cam. Riêng Đơn là được cho nhiều nhất, bởi vì có mấy bạn không ăn được một số thứ thành ra đưa hết cho Đơn. Minh thì khỏi nói, cực ghét đồ ngọt thế nhưng lại cứ giữ khư khư, không có ý định “chuyển nhượng” cho ai cả. Thư mon men dịch lại gần, hắng giọng đánh tiếng:
-À… Minh ơi, cậu có thích ăn cái kẹo mút vị dâu không?

-Không!

Minh đáp gọn lỏn, Thư tiếp tục gợi ý:

-Thế… cậu cho tớ nhé?

-Không!

-Hay là đổi đi! Tớ không thích ăn kẹo mút vị cam, cậu đổi cho tớ vị dâu nhé?

Minh nhướng mày nhìn vào khuôn mặt hơi e dè của Thư. Bất chợt cậu bóc cái kẹo mút vị dâu đó ra, nhét vào mồm ngậm. Thế rồi trước con mắt mở to của Thư, cậu tranh thủ lúc Đơn đang mải cảm ơn mà nhét luôn chiếc kẹo mút từ miệng mình vào miệng cô bé, đoạn hất hàm nói với Thư:

-Nhưng Đơn cũng thích ăn dâu!

Thư giật giật khoé miệng, cái này có được xem là từ chối gián tiếp không?

Đơn bị ánh mắt của Thư gắt gao dán vào thì hơi chột dạ. Nhấc chiếc kẹo mút ra khỏi miệng, Đơn chèm chẹp miệng. Ừm, vị vẫn bình thường mà? Chẳng lẽ kẹo của cô bé có vị gì đặc biệt hay sao mà để cho Thư phải nhìn chằm chằm thế nhỉ?

Cô Hương trên bàn giáo viên như nhớ ra cái gì đí, hét xuống hỏi:

-Lớp mình hình như có Minh là sinh tháng 1 nhỉ? Con sinh ngày bao nhiêu?

-Ngày mùng 2.

-Ơ, thế có nghĩa là 3 ngày nữa à?

Cô Hương ngạc nhiên, nhận lại là cái gật đầu nhè nhẹ của Minh. Cậu trả lời cô xong liền quay sang nhìn Đơn. Cô bé đang ăn điên cuồng gói bimbim, mỗi lần bốc những 5, 6 miếng, vừa nhồm nhoàm nhét vào mồm vừa phụng phịu đọc truyện. Minh cười, giơ tay lên véo má Đơn khiến cô bé khó chịu lườm một cái. Chắc chắn là con bé này lại dỗi vì cậu hát bé quá rồi!

***

Ra chơi chiều hôm đó, Thư lần mò ra bàn Đơn ngồi với mong muốn chiến dịch tư tưởng cho Đơn. Thư mân mê chiếc thước kẻ trên tay, hỏi Đơn:

-Ê Đơn!

-Sao?

-Cậu không thấy kinh à?

-Kinh gì?

-Thì…

Thư nhăn mặt, khó khăn nói:

-Thì kinh Minh ấy. Hôm nay tớ thấy cậu ấy nhét cái kẹo mút vị dâu đã ăn vào miệng cậu.

-Thế á?

Đơn trợn mắt, há hốc miệng. Rồi cô bé nhanh chóng trở lại bình thường, nhún vai:

-Đằng nào hồi bé chả đánh răng chung suốt, kệ đi!

-Ơ nhưng mà…

Thư lại ấp úng, Đơn thấy vậy an ủi:

-Có gì cứ nói đi!

-Tớ thấy mẹ tớ bảo, hôn nhau ấy, là… là trao đổi nước bọt ấy… sẽ bị… có em bé…

Việc Thư nói là thật, mẹ cô bé đã từng nói như vậy với Thư. Không chỉ riêng Thư, mà rất nhiều trẻ em cũng bị nói như vậy. Đơn có hơi bối rối. Hình như con gái phải có kinh nguyệt mới có thể có em bé nhỉ? Nhưng mà làm thế nào để có em bé thì Đơn lại không biết. Đơn có chút hoảng, lo rằng nếu mai sau này cô bé và Minh cứ ăn chung như vậy, không sớm thì muộn, sẽ có em bé thôi…

À mà không, Đơn vừa nghĩ ra một cách rất tuyệt nhé!

***

Hôm nay Minh phải đi học thêm. Giờ là 7 giờ tối, nhà Minh và Đơn tụ tập ăn liên hoan sinh nhật cho bé Đơn “đáng yêu”. Bố mẹ Nguyễn nước mắt cứ thế chảy thành sông. Con gái bọn họ không thể gọi là “đáng yêu”, mà phải gọi là “đáng sợ” mới đúng!

Cái váy búp bê siêu cấp đáng yêu của bố mẹ Dạ tặng nó chỉ cảm ơn lấy lệ rồi vứt xó. Con gấu bông to đùng bố mẹ Nguyễn tặng nó vứt bụp một phát xuống phía sau, hạ cánh siêu đẹp, đậm chất dân chơi. Suốt buổi nó cứ nốc bánh này tới trái nọ, ăn tìn tìn, ăn như một con lợn, thế mà, THẾ MÀ!!!…..

-Con chào bố mẹ, con chào cô chú.

Thằng Minh nó vừa xuất hiện ở cửa một cái là con phản nghịch nó nhảy chồm ra khỏi ghế sô pha, xí xớn túm chân túm tay thằng bé hỏi loạn lên: “Quà tớ đâu, quà tớ đâu?!?” Thằng bé Minh tủm tỉm cười, bảo là không có quà, chỉ có thân, Đơn thích thì lấy. Thế là ôi thôi ranh con một phát bổ nhào lên, nhảy chồm lên người con trai nhà người ta mà dãy đành đạch:

-Ứ ừ, quà cơ, quà cơ! Quà, quà, quà!!!

Ranh con! Hoá ra quà của bố của mẹ mày không cần, chỉ cần quà của trai thôi à? Cái thể loại láo toét!

-Biến xuống khỏi người tớ thì tớ đưa cậu quà.

Chỉ một câu thôi mà đã làm con khủng long xẹp xuống thành con gà nhỏ. Gà nhỏ mặt hơi cúi xuống, mắt long lanh mong chờ. Bố mẹ Dạ nhìn bố mẹ Nguyễn cười trừ, bố mẹ Nguyễn cũng chỉ đành lắc đầu ngao ngán.

-Ngẩng mặt lên!

Đơn ngoan ngoãn ngẩng mặt lên, đôi mắt nâu trong veo đối diện với đôi đồng tử đen tuyền của Minh. Minh từ trong cặp lôi ra một hộp ước nhỏ đặt vào tay Đơn. Lập tức bé con cười rạng rỡ, tay rất là nâng niu, mặc dù chẳng hiểu cái lọ nhỏ xíu này dùng để làm gì cả. Đơn hỏi:

-Cái này là cái gì thế?

-Là hộp ước.

-Ước? Ước kiểu gì?

Minh xoa xoa mái đầu nhỏ của Đơn, gà con hôm nay mặc váy rất đẹp, bộ dạng cũng rất đáng yêu. Minh đây sẽ chấp nhận tốn chút thời gian để giảng giải cho gà nhỏ.

-Mở nắp hộp, ghi điều ước, đóng nắp rồi treo lên.

-Mỗi thế thôi á?

-Ừ!

Đơn mừng rỡ đi tìm bút rồi hí hoáy viết, xong xuôi liền treo lên gần tủ kính. Mấy bộ mẹ khóc ròng. Trông cái mặt hớn hở kìa, bố mẹ mày mà có tặng hộp ước chắc mày lại vứt xó. Cái đồ phản bội hám trai!

Con gà nào đấy sau khi hoàn thành nhiệm vụ liền ngoan ngoãn trở về vị trí cũ, im thin thít là thằng nào đó tò mò chết đi được. Minh hỏi:

-Cậu vừa ghi cái gì đấy?

-Ơ, nói ra thì mất thiêng à?

Minh giật giật khoé miệng. Ranh con, không biết hộp ước là gì mà còn biết cả cơ người khác xem thì mất thiêng cơ đấy!

-Không mất thiêng đâu, ghi cái gì nói cho tớ nghe tí nào!

-Không!

Minh nài nỉ một hồi mà Đơn không cho xem liền bỏ cuộc. Cậu chán nản ngồi phịch xuống ghế chờ mọi người chuẩn bị đồ để cắt bánh. Đang yên thì thấy đùi nặng nặng, chưa kịp định hình đã bị con gà nó sà vào lòng rồi. Gả nỉ non:

-Minh ơi… quà của cậu tớ không nhận đâu!

-Hả??

Cất luôn vào tủ rồi giờ còn nói không nhận? Sao khôn thế??

-Thế giờ muốn sao?

Minh nhăn mặt, gãi gãi mái đầu đen đến xù lên. Đơn chỉ đợi có câu nói này, lập tức cười vang lên:

-Tớ lấy thân cậu làm quà. Sau này tớ mà sinh em bé thì cậu phải chịu trách nhiệm, nếu không thì tớ sẽ không ăn chung với cậu nữa đâu!

Minh nghe đến chữ “không ăn chung nữa” thì lập tức gật đầu lia lịa.

-…

Mấy vị phụ huynh đứng ngoài nghe con nói mà chao đảo đầu óc. Omg, trẻ con bây giờ lớn nhanh quá!

***

Mãi lâu sau khi lén lút mở hộp ước ra, dòng chữ: “Em bé của Đơn Minh phải nuôi !” làm cho bạn trẻ Dạ Từ Minh của chúng ta phải phụt hết nước ra ngoài.

❤️❤️❤️

5
18 tháng 8 2019

mk đọc 3 ngày mới hết

18 tháng 8 2019

dài z bn