Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Ở năm học lớp 5, em có một người bạn thân. Bạn đó tên Tuấn. Bạn là một học sinh giỏi, là một tấm gương tốt trong học tập và hay giúp đỡ bạn bè.
Tuấn là người mà cô và các bạn trông cậy nhất. Trong lớp, môn học nào Tuấn cũng phát biểu và đóng góp ý kiến nhiều nhất. Bài làm của bạn ấy lúc nào cũng 9 với 10 điểm. Bài nào các bạn chưa hiểu rõ, Tuấn giảng giải từng li từng tí cho các bạn hiểu. Giờ ra chơi, Tuấn bỏ ra 10 phút để dò lại các kiến thức của những bạn học yếu.
Có một lần, em để quên cả hộp bút ở nhà. Tuấn biết, nhưng bạn ấy không nói cho cô và còn vui vẻ hi sinh cây bút duy nhất của mình để cho em mượn, nên hai đứa đã lén lút thay phiên nhau cầm bút chép bài. Lúc đó, Tuấn làm cho em rất cảm phục và cảm thấy mến bạn hơn.
Một lần khác, em bị sốt cao phải nghỉ học hết hai ngày. Em định gọi điện thoại nhờ Tuấn đến giảng bài. Vừa nhấc máy lên, chưa kịp bấm số, thì em nghe Tuấn gọi: "Duy ơi! Bạn có nhà không? Mình đến thăm bạn đây!". Không ngờ Tuấn đã tranh thủ làm hết bài ở nhà, rồi đem vở đến giảng cho em. Tuấn còn chép phụ bài giúp em nữa. Hôm ấy, em cảm động xuýt rơi nước mắt. Nhờ vậy mà tình bạn giữa em và Tuấn càng thân thiết và gắn bó hơn.
Có một hôm, vào giờ ra chơi, em cùng Tuấn đang ngồi đọc truyện trên ghế đá, thì thấy một người bạn khác lớp bị té trước mặt, ngồi ôm chân đau đớn. Tuấn liền chạy tới đỡ bạn dậy, phủi quần áo cho bạn và hỏi: "Bạn có đau lắm không? Để mình giúp bạn". Thế mà em vẫn ngồi trên ghế đá, cầm cuốn truyện, nhìn Tuấn. Tuấn quay lại chỗ ngồi, vậy mà không hề mở lời trách móc em mà vui vẻ cùng em đọc tiếp cuốn truyện. Có lẽ Tuấn muốn giữ nguyên vẹn tình bạn giữa hai đứa.
Trên lớp, bạn ấy còn hay trực nhật phụ các bạn. Vào những cuộc thi đua của khối năm, lớp em luôn đoạt giải nhất nhì là nhờ bạn. Cả lớp, ai cũng tự hào về Tuấn.
Được cô giáo thương, các bạn trông cậy và tin tưởng như vậy mà Tuấn không tỏ ra tự cao, hống hách, thật đáng khâm phục. Tuấn đúng là cháu ngoan của Bác Hồ.
Em rất tự hào vì có một người bạn thân như Tuấn. Em thấy mình còn phải học hỏi thêm nhiều điều ở Tuấn. Qua những sự việc trên, em sẽ cố gắng phấn đấu để được như Tuấn, luôn có trong mắt của cô và các bạn, để được trở thành con ngoan trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ.

Haiz, nói thật nha, mấy cái câu phát biểu cảm nghĩ với tả ng này chán kiểu gì ý. Nếu có bài nào kho khó thì bạn cho lên, thí dụ như chứng minh hay sáng tỏ 1 ý kiến, luận điểm gì đấy :v , chứ mấy bài bạn cho đơn giản quá, vả lại fai viết nhiều lê thê nên mình không đủ time :<
Misato kayoi cuộc thi này là của chung tất cả moi người nên nếu mik làm đề quá khó thì các bn nhỏ tuổi hơn bn sẽ ko thể làm đc, vả lại:
1: Có làm thì có ĐGT, làm đc bao nhiêu câu thì có điểm các câu đó ko làm thì ko có điểm
2: Vì mik đã nghĩ đến phương án các bn sẽ ko đủ thời gian để làm bài nên đã cho đề vào ngày t3 rồi, đây là lỗi bn ko xem nhé! ( mik đã tag tên hết vào rồi )

Tưởng kết thúc rồi mà bạn ? Cho mình xin out đi, câu lạc bộ dạo này chán quá, mấy CLB kia hoạt động tích cực lắm ! Bạn tham khảo kinh nghiệm rồi học hỏi theo, bạn làm như này ít người tham gia mà lại không có chất lượng lắm đâu !
Góp ý riêng của mình ...
Nguyễn Văn Đạt bn hãy cho mik bik bn ko hài lòng điểm gì về CLB ko nói mik để mik cải thiện!

Mẹ em rất hiền
đẹp hơn cô tiên
mẹ chỉ thương em
thương em nhât nhà.
Giữa buổi trưa hè
trời thì nóng gắt
mẹ em làm việc
đổ hết mồ hôi
Em thương mẹ em
em phải học hành
cố sao cho giỏi
để giúp cho mẹ
em thương mẹ em
làm việc mệt nhọc
mai sau em lớn
giúp ích cho đời.
mẹ không cho em
những gì em đòi
mà lại cho em
những điều có lợi.
mẹ lả duy nhất
răn dạy được em
khuyên em học hành
sẽ tốt cho mình
khi mẹ em ốm
mẹ em ráng làm
để cho em học
mẹ ốm nặng hơn
em thương em quý
không ai sánh bằng
mẹ như cô tiên
ban mọi phép lành.
em quý mẹ em
là người hiền đức
chăm học chăm làm
là một tấm gương.
=============
Chín tháng mười ngày
Mẹ nâng niu con
Khi được vuông tròn
Mẹ chăm mẹ bẵm
Tuổi xanh tươi thắm
Đến lúc bạc đầu
Mẹ vẫn lo âu
Con mình bé bỏng
Từng đêm trông ngóng
Con ngủ bình yên
Tiếng nói dịu hiền
Mẹ khuyên con học
Nhận bao khó nhọc
Mẹ bao bọc con
Khôn lớn vẫn còn
Cơm no, áo ấm
Mồ hôi mẹ thấm
Bước đường con đi
Mẹ chẳng có gì
Ngoài con tất cả
Trời cao hỉ xả
Xin nhận lời con
Để mẹ mãi còn
Bên con mãi mãi

Câu 2:
Dấu phẩy 1: Tách 2 trạng ngữ (Ngoài kia và sau...)
Dấu phẩy 2: Tách trạng ngữ và vế câu
Dấu phẩy 3: Tách 2 vế câu.
Câu 1 : - hai nghĩa này có liên quan đến nhau vì :
+ ) Trong 2 câu trên : Từ '' mua '' có nhiều nghĩa
. Từ '' mua '' trong câu 1 mang nghĩa gốc : Dùng tiền để đổi lấy vật ngang với giá trị của tiền
. từ '' mua '' trong câu 2 mang nghĩa chuyển : Chuốc lấy điều gì , việc gì đó mà không cần thiết
- Từ '' đường '' có quan hệ đồng âm trong 2 câu trên vì nghĩa của từ ''đường '' trong 2 câu không có điểm nào chung với nhau . Từ '' đường '' trong câu 1 mang nghĩa là tính chất của đường có vị ngọt . Từ '' đường '' trong câu 2 mang nghĩa đường chính là nơi đi lại của mọi người.
Câu 2 :
- Tác dụng của các dấu phẩy trong câu :
+) Dấu phẩy 1 : Ngăn cách các bộ phận cùng giữ chức vụ trong câu
+) Dấu phẩy 2 : Ngăn cách Trạng Ngữ , Chủ Ngữ , Vị Ngữ
+) Dấu phẩy 3 : Ngăn cách các vế trong câu ghép
Câu 3 :
Sau chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau, giây phút được nhìn đứa con bé bỏng cất tiếng khóc chào đời là niềm hạnh phúc lớn lao nhất của người mẹ. Mẹ hi sinh hạnh phúc, tuổi xuân và cả cuộc đời chỉ mong được đổi lấy sự trưởng thành, nên người của con. Mẹ nuôi nấng, chăm sóc con bằng tất cả tình yêu thương, dành cho con những gì tốt đẹp nhất. Mẹ luôn là người bên cạnh ta, cùng ta chia sẻ những buồn vui. Lúc ta gặp khó khăn thử thách trên con đường đời đầy chông gai chỉ có mẹ là người luôn gần bên dìu dắt ta đi qua những chông gai đó. Có thể nói mẹ là người đã hi sinh thầm lặng suốt cả cuộc đời vì con.
1
2