K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Mẹ là một người đặc biệt trong cuộc đời của mỗi chúng ta. Không phải ngẫu nhiên mà với bất kì ngôn ngữ nào, “mẹ” luôn là tiếng gọi đầu tiên của mỗi đứa trẻ khi bi bô tập nói. Tình mẹ bao la và vô tận. Mẹ luôn hi sinh và sẵn sàng làm tất cả vì những đứa con thân yêu. Thật bất hạnh cho những ai không thể ở bên mẹ, không được cảm nhận tình mẫu tử thiêng liêng. Với em, mẹ luôn chiếm vị trí số 1, là người mà em yêu quý nhất.
Mẹ Tú năm nay đã 41 tuổi nhưng vẫn rất trẻ trung, xinh tươi, yêu đời. Mẹ không cao nhưng có dáng người dong dỏng, cân đối. Đến giờ, mẹ vẫn giữ được làm da trắng trẻo, mịn màng. Khuôn mặt tròn của mẹ luôn vui tươi với nụ cười khoe chiếc răng khểnh duyên dáng. Với em, đôi mắt mẹ là đẹp nhất. Đôi mắt đen ấy luôn nhìn em trìu mến, yêu thương. Khi vui, đôi mắt mẹ ánh lên mùa xuân rộn ràng, ấm áp. Khi buồn, đôi mắt ấy là cả mùa đông lạnh lẽo với bầu trời xám xịt, đầy những lá úa. Những lúc ấy, em chỉ muốn hôn lên đôi mắt mẹ để xua tan bao mệt mỏi, ưu phiền. Bao vất vả, nhọc nhằn của mẹ được thời gian in dấu trên đôi bàn tay nhỏ. Em yêu lắm đôi bàn tay với những ngón gầy gầy, xương xương. Chính đôi bàn tay ấy đã nuôi nấng, chăm sóc em từ thuở lọt lòng.

Hằng ngày, ngoài công việc quản lí lớp học ở trường, mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình. Nhờ có mẹ mà nhà em luôn gọn gàng sạch sẽ. Tối nào bố con em cũng được thưởng thức bao món ngon do chính tay mẹ nấu. Vì nhỏ nhất nhà nên em được mẹ đặc biệt chăm chút. Mẹ là cô giáo đầu tiên của em. Mẹ dạy em những con số, mẹ cầm tay em uốn nắn từng nét chữ. Lớn lên, em lại được mẹ chỉ bảo từ những công việc nhỏ nhất. Bây giờ, em đã có thể giúp mẹ một số công việc nhẹ nhàng như: gấp quần áo, rửa rau,….

Em nhớ nhất những lần mẹ chăm sóc em khi em ốm. Mẹ phải nghỉ làm, đưa em đi khám bệnh. Mẹ lo cho em uống thuốc đúng giờ. Mẹ nấu cháo và đút cho em từng thìa. Ánh mắt mẹ ngập tràn thương xót, bàn tay mẹ âu yếm, vỗ về. Những lúc đó, em chỉ muốn khỏi bệnh thật nhanh để mẹ không phải vất vả, lo lắng.

Mẹ em là như vậy đó! Em hiểu rằng không ai thương em bằng mẹ và em cũng yêu mẹ hơn mọi thứ trên đời. Em mong sao cho mình mau lớn và mong có phép màu để mẹ mãi mãi bên em. Em tự hứa sẽ cố gắng ngoan ngoãn, học tập thật tốt để mẹ vui lòng.

6 tháng 8 2023

Đề miêu tả là đề 1.

Vì yêu cầu đề là "tả" loài cây em yêu, cần dùng nhiều tính từ để gợi được hình dáng vẻ đẹp của loài cây mình tả.

31 tháng 10 2017

Ai giúp tui nha 

Cảm ơn rất nhiều

Thanks

31 tháng 10 2017

ne de vay ma cung ko biet tra loi sao

12 tháng 10 2020

Anh trai của em là Mai Văn Ninh, sinh viên trường Đại học Bách khoa Hà Nội. Da hơi đen, mắt sáng, trán cao, bạn bè gọi anh là "Hội hom", nhưng anh học giỏi. Anh là một trong mười sinh viên được điểm cao nhất trong kì thi Đại học năm 2015 của trường Đại học Bách Khoa. Tính anh điềm đạm, ít nói, học hành chăm chỉ, rất khéo tay, giúp đỡ được nhiều công việc cho bố mẹ. Ông bà và bố mẹ em rất yêu quý anh. Nhà nghèo, nhưng anh gom tiền lại mua sách để đọc và tự học. Áo quần mộc mạc giản dị nhưng tủ sách của anh có trên trăm quyển; quyển nào anh cũng kí tên và ghi rõ ngày, tháng mua và đã đọc.

Anh rất hiếu thảo. Anh thường hay quan tâm, săn sóc ông bà. Mỗi lần mẹ bị cảm ốm, anh thao thức, lo lắng. Anh nấu nước hương nhu, bạch đàn cho mẹ xông. Anh mua thuốc cho mẹ uống. Anh kính trọng chị Phương, anh săn sóc đứa em út. Anh mua tặng em cái cặp sách rất đẹp và cuốn sách Những tấm lòng cao cả.

Em rất yêu quý anh Hội, người anh trai thân thương của em.

bạn tham khảo nhé

25 tháng 9 2016

Được chứ bạn

25 tháng 9 2016

camr ơn nha\

Hình như đề bài chưa đủ. Mình không thấy "đây" của bạn ở đâu để xác định

6 tháng 8 2023

Là cái đề bài đằng sau chỗ vì sao á bạn 

Hình ảnh bà là hình ảnh đẹp và thiêng liêng trái tim tôi. Bà ngoại người mà tôi kính yêu, người luôn quan tâm, yêu thương tôi nhất.

Bà tôi thương tôi lắm! Tôi nghe mẹ tôi kể rằng: Đó là ngày tôi sinh ra đời, trời mưa to, một mình bà ngoại ngồi dưới cổng bệnh viện. Lúc ấy, bố tôi có nói: "Bà ơi, bà mau về nhà kẻo cảm lạnh, có tin gì con sẽ báo cho nhà sau." Với một giọng nhẹ nhàng, bà nói: "Không sao, bà muốn xem cháu bà ra sao, ở nhà cũng có người trông rồi, con cứ yên tâm." Khi tôi được sinh ra, bà là người đầu tiên bế tôi, cũng là người đặt cho tôi cái tên rất ý nghĩa: Thanh Bình. Ý của bà như muốn một cô cháu gái duy nhất của bà được hưởng một cuộc sống bình yên, mãi mãi vui vẻ.

Nghe xong câu truyện ấy, tôi đã rất xúc động, tôi cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay bà bồng bế tôi, bàn tay ấy là tấm lòng yêu thương, quí mến mà bà dành cho tôi.

Hằng ngày, bà tôi một tay đảm đương hết công việc nhà. Sáng sớm, tôi đã thấy bà dậy quét sân, lau nhà. Bà làm bữa ăn sáng và mời cả nhà. Mỗi khi tôi đi học về, bà đều ngồi trước thềm nhà đón tôi. Tôi rất thích mỗi khi bà cười, trông bà như trẻ ra bao tuổi vậy. Vì thế tôi luôn cố gắng học, giành nhiều điểm tốt về đem khoa với bà.

Có lần, tôi thấy bà ngồi hát một mình. Những câu hát của bà tôi nghe sao thân thương, quen thuộc đến vậy. Hồi nhỏ, bà thường đung đưa võng ru ngủ tôi. Phải chăng trong lời ru ấy chứa chan biết bao tình thương, mong ước của bà cho tôi?

Vào những tối thứ bảy, bà thường gọi chúng tôi ra sân nghe bà kể chuyện. Chúng tôi say sưa nghe bà kể chuyện. Giọng bà trầm mà ấm làm sao! Dưới ánh trăng, câu chuyện của bà lung linh, huyền ảo. Mỗi câu chuyện bà đưa chúng tôi vào một thế giới thần kì với muôn vàn màu sắc như truyện về Cô Tấm, Chàng Thạch Sanh,… Những câu truyện ấy cho đến bây giờ tôi vẫn nhớ, mỗi câu chuyện bà kể như một lời khuyên bào chúng tôi.

Năm tôi học lớp hai, bà tôi bị ốm. Bà tôi tuổi đã cao nên bà bị bệnh, cả nhà ai cũng lo lắng. Ngày hôm đó, tôi ngồi gấp những chú hạc với mong muốn bà sẽ khỏi ốm. Ngày còn bé, mỗi khi tôi khóc, bà là người đã dỗ tôi bằng cách gấp những chú hạc xinh xinh chờ mẹ về. Qua ba ngày, bà tôi tỉnh dậy, thấy tôi khóc, bà xoa đầu tôi:

– Cháu ngoan, bà vẫn khỏe, cháu đừng khóc nữa!

Tôi ngậm ngùi nói:

– Bà ơi, nhất định bà phải khỏe lại để sống bên cháu, bà nhé! Những chú hạc này cháu gấp dành tặng bà.

Bà tôi lúc ấy tươi cười rạng rỡ khi nhìn thấy những chú hạc mà tôi gấp tặng bà. Mấy ngày sau đó, tôi nghe tin bà tôi không qua khỏi, tôi đã rất buồn.

Mặc dù người bà mà tôi hằng kính yêu đã sang thế giới bên kia, mãi mãi không quay trở về, nhưng tôi luôn tự nhủ phải học thật giỏi, thật ngoan để bà có thể tự hào về cô cháu gái tươi vui, hồn nhiên, trong sáng của bà.

23 tháng 11 2017

Khi có chuyện không vui , khi mình cần an ủi chỉ có thể là bạn bè giúp. Sau đây em xin kể về người bạn mà em yêu quý nhất.

         Bạn thân của em có tên là Hà . Bạn có làn da ngăm ngăm đen vì bị cháy nắng.Bạn có mái tóc dài ngang lưng, lúc nào bạn cũng buộc gọn gàng trông rất đáng yêu. Bạn có đôi mắt bồ câu long lanh đẹp mê hồn. Bạn đeo 1 chiếc kính màu đỏ tươi trông rất thời trang.Bạn sở hữu 1 chiếc mũi dọc dừa cao trông rất thanh tú.Đôi môi hình trái tim dễ thương và hàng lông mi dài khiến cho bạn nhìn rất bắt mắt.

         Em còn nhớ, có lần em không biết làm 1 bài toán ,em đã nhờ Hà giảng bài hộ.Nhưng hôm ấy, Hà bị ốm nên không thể đến trường được.Em không biết làm thế nào. Lúc tan trường, em vội vàng chạy đến nhà Hà xem bạn thế nào rồi, Hà ốm rất nặng,em buồn lắm.Ngày hôm sau, Hà gắng đi học để theo kịp các bạn.Nhưng thấy Hà mệt như thế em không muốn nhờ bạn ấy kẻo bạn thấy phiền.

Buổi chiều, Hà thấy em ngồi loay hoay không biết giải bài toán, Hà ở lại và hỏi em đề và giảng cho em bài toán. Hà giảng bài rất dễ hiểu, giọng hà còn dịu dàng êm ái rất dễ chịu em biết ơn bạn lắm.

Tình bạn thật cao cả. Các bạn hãy đối xử với bạn bè của các bạn thật tử tế nhé.

21 tháng 9 2018

A. mở bài: 

-giới thiệu về mẹ 

-tình cảm chung về mẹ

B. thân bài:

-giới thiệu bao quát

a) biểu cảm về ngoại hình

-mái tóc mẹ đen mượt và dài ngang vai ôm lấy khuôn mặt

-nước da mẹ ko trắng như bao người phụ nữ khác vì ngày xưa mẹ đã vất vả kiếm ra tiền để lo cho gia đình

b) biểu cảm về tính tình, thái độ, sở thích, công việc

- mẹ dạy chị em tôi học bài, cách nói năng, cư xử với mọi người

-khi chị em tôi làm sai là mẹ lại nhẹ nhàng nhắc nhở

-c)kỉ niệm giữa minh và mẹ

d)biểu cảm trực tiếp

C. kết bài:

-cảm nghĩ, tình cảm về mẹ

-lời hứa hẹn

21 tháng 9 2018

1. Mở Bài: Giới thiệu đối tượng cần miêu tả

+ Bạn chỉ là một từ mà sao mang nhiều ý nghĩa và cảm xúc đến vậy. Chắc hẳn ai trong mỗi chúng ta cũng có ít nhất là một người bạn

+ Có nhiều kiểu bạn, có thể là bạn đi học, bạn đi chơi thậm trí là bạn đi du lịch hay bất cứ nơi đâu cũng có thể có những người bạn cho chính mình.

+ Cũng như chính bản thân tôi, tôi cũng có những người bạn của riêng mình và đặc biệt trong đó có một người bạn thân nhất với tôi.

2. Thân Bài: Miêu tả đối tượng

Hoàn cảnh quen biết:

+ Cậu ấy là con trai một của gia đình khá giả nhưng lại dễ gần và thân thiết.

+ Tôi và cậu quen biết nhau là một sự tình cờ, tôi rất thích sách và đặc biệt rất thích đến thư viện một nơi rất yên tĩnh cho những ai yêu sách như tôi và có lẽ cậu cũng vậy.

+ Gặp nhau đôi lần trong thư viện nhưng chúng tôi cũng chẳng để ý cho tới khi tôi và cậu cùng tìm một quyển sách, tôi đã tìm thấy trước và cậu chạy theo kì kèo muốn mượn nhưng tôi không đồng ý.

+ Sau khi nói chuyện biết rằng tôi và cậu có chung sở thích, cùng đọc sách lại cùng tìm hiểu một vấn đề và cả hai đều có thể chia sẽ sở thích cho nhau

+ Chắc rằng hai con người xa lạ gặp nhau lại cùng chung sở thích và có thể giúp đỡ nhau sẽ rất thân rồi. Dần dần chúng tôi trở thành bạn thân của nhau.

Hình Dáng:

+ Cậu cao 1m65 chiều cao lý tưởng mà bạn nam nào cũng muốn có trong độ tuổi 15

+ Dáng người mảnh và gầy

+ Cậu mang một làm da trắng mà bao cô gái phải ghen tị.

=> Vẻ ngoài của cậu rất hợp với sở thích của cậu, cậu mang một vẻ thư sinh mà chỉ cần nhìn thôi là có thể nhận ra ngay

+ Đôi mắt cậu sáng, hai mí và mỗi khi cậu cười thì đôi mắt cũng như biết cười theo vậy.

+ Lúc cười trên má trái của cậu ẩn hiện một chiếc lúm nhỏ xinh mà có lẽ rất ít người có.

Tính Cách

+ Cậu là một chàng trai nhẹ nhàng và ấm áp. Ví Dụ: Mỗi lần tôi buồn cậu đều đến bên cạnh, cậu chẳng nói gì cũng chẳng buồn thay tôi mà chỉ im lặng ngồi đó. Tôi đạt điểm cao thì cả hai cùng nhau đi ăn, cậu tặng tôi một cuốn sách tôi yêu thích như thể tiếp thêm cho tôi động lực để cố gắng. Lúc tôi làm sai, bị phạt cậu sẽ chẳng giúp đỡ mà chờ tôi về sau mỗi lần tôi chịu phạt sau giờ học. Cậu phân tích cho tôi điểm sai của bản thân.

+ Cậu là một học sinh ngoan với học lực giỏi và nhất là môn văn, chúng tôi đã học chuyên văn cùng nhau. Cậu thường xuyên là học sinh đại diện của trường đi thi văn.

+ Tôi chỉ là một học sinh bình thường trong lớp, gia cảnh cũng chẳng thể sánh bằng nhà cậu. Nhìn lại tình bạn đẹp ấy tôi mới biết được rằng từ bạn thân thiết và ý nghĩa đến dường nào.

+ Lúc ở trường thường có phong trào “đôi bạn cùng tiến” cậu ấy không sợ tôi kéo kết quả học tập của cậu ấy xuống mà lại giúp đỡ tôi học tập và hiểu thêm về nền tảng kiến thức.

=> Cậu là một học sinh giỏi, gia cảnh tốt nhưng lại không phải là người tự cao mà lại là một người bạn dễ gần, ấm áp và vui vẻ. Cậu hòa đồng và được mọi người yêu mến.

3. Kết Bài: Nêu cảm nghĩ của bản thân .

Đối với mỗi người sẽ có những quan niệm khác nhau, có những người sẽ cho rằng không cùng gia cảnh hay không cùng năng lực sẽ chẳng thể quen biết nhau nhưng trên đời này có những mối quan hệ rất kì diệu, có những sở thích, những tâm sự hay những sự sẻ chia mà bạn nhận được từ một người nào đó chỉ cần là sự cảm thông chỉ cần hiểu nhau chỉ cần thích hợp chứ không nhất thiết phải phù hợp. Chỉ cần vậy thôi thì mối quan hệ giữa người với người sẽ gần nhau hơn.

Hãy mở rộng lòng và học cách yêu thương rồi chúng ta sẽ có những mối quan hệ tốt, những tình bạn tốt đẹp giống như tôi vậy. Tình bạn này đã bên cạnh tôi suốt 7 năm rồi và chúng tôi luôn trân trọng và thấu hiểu nhau. Tôi tự hứa với bản thân mình sẽ giữ vững mãi tình bạn đẹp như níu giữ tất cả kí ức đẹp của thời học sinh.