Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Xin chào các bạn, tôi là đám mây, một đám mây tò mò. Cũng chính vì tính tò mò nên một hôm, tôi quyết định đi phiêu
lưu một chuyến khắp đất nước Việt Nam. Khi chuyển bị đồ đạc, tôi vừa hào hứng lại vừa lo lắng. Vậy là tôi đã rủ những
đám mây khác đi theo mình. Nhưng chẳng có đám mây nào đồng ý nên tôi bèn đi một mình. May sao, có chị gió đã
đồng ý đi cùng tôi để giúp tôi di chuyển nhanh hơn. Nhờ sự trợ giúp của chị gió mà chuyến đi của tôi trở nên dễ dàng
hơn. Tôi đã bay đến hết thắng cảnh của Việt Nam, dãy Trường Sơn, dãy Hoàng Liên Sơn và các đồng quê. Tôi đã rất ngạc
nhiên khi thấy sông Hồng vì nó quá khổng lồ, tôi phải đi gần một tiếng mới xong. Tôi đã thấy những tòa nhà cao chọc
trời. Tôi đã đâm vào một toàn nhà nhưng thật may vì tôi là đám mây nên không sao hết. Tôi đã đi qua những đồng quê
và tôi đã thấy những cánh đồng lúa rộng bát ngát, những ngọn núi hùng vĩ, những cánh có bay lả... Nhưng có những
đồng quê lại không được đẹp như vậy vì bị hạn hán.. Vậy là tôi đã giúp họ bằng cách dải mưa xuống. Tôi rất vui vì đã
giúp được rất nhiều người. Tôi đã đi qua cả những khu rừng rộng mênh mông tưởng chừng như vô tận. Không khí ở đây
vô cùng mát mẻ, không giống như ở thành phố. Có lần, tôi đi qua những nhà máy và tôi đã phải chạy đi ngay lập tức vì
không khí ở đó quá ô nhiễm. Tôi đã đi chuyến đi kì thú này trong suốt ba ngày và khi tôi về, tôi đã biết được đất nước
Việt Nam thật đẹp, đẹp hơn tôi nghĩ rất nhiều. Khi tôi trở về, các bạn mây chạy ra, hỏi tôi rất nhiều câu hỏi, điển hình
như:" Cậu có mang quà gì về không, nước Việt Nam có đẹp không". Khi tôi trả lời hết, các bạn mây thấy rất thích thú và
các bạn nói rằng:"Nước Việt Nam đẹp như vậy, chắc một ngày nào đó mình cũng phải đi phiêu lưu thôi!"
Xin chào các bạn, tôi là đám mây, một đám mây tò mò. Cũng chính vì tính tò mò nên một hôm, tôi quyết định đi phiêu lưu một chuyến khắp đất nước Việt Nam. Khi chuyển bị đồ đạc, tôi vừa hào hứng lại vừa lo lắng. Vậy là tôi đã rủ những đám mây khác đi theo mình. Nhưng chẳng có đám mây nào đồng ý nên tôi bèn đi một mình. May sao, có chị gió đã đồng ý đi cùng tôi để giúp tôi di chuyển nhanh hơn. Nhờ sự trợ giúp của chị gió mà chuyến đi của tôi trở nên dễ dàng hơn. Tôi đã bay đến hết thắng cảnh của Việt Nam, dãy Trường Sơn, dãy Hoàng Liên Sơn và các đồng quê. Tôi đã rất ngạc nhiên khi thấy sông Hồng vì nó quá khổng lồ, tôi phải đi gần một tiếng mới xong. Tôi đã thấy những tòa nhà cao chọc trời. Tôi đã đâm vào một toà nhà nhưng thật may vì tôi là đám mây nên không sao hết. Tôi đã đi qua những đồng quê và tôi đã thấy những cánh đồng lúa rộng bát ngát, những ngọn núi hùng vĩ, những cánh cò bay lả... Nhưng có những đồng quê lại không được đẹp như vậy vì bị hạn hán.. Vậy là tôi đã giúp họ bằng cách dải mưa xuống. Tôi rất vui vì đã giúp được rất nhiều người. Tôi đã đi qua cả những khu rừng rộng mênh mông tưởng chừng như vô tận. Không khí ở đây vô cùng mát mẻ, không giống như ở thành phố. Có lần, tôi đi qua những nhà máy và tôi đã phải chạy đi ngay lập tức vì không khí ở đó quá ô nhiễm. Tôi đã đi chuyến đi kì thú này trong suốt ba ngày và khi tôi về, tôi đã biết được đất nước Việt Nam thật đẹp, đẹp hơn tôi nghĩ rất nhiều. Khi tôi trở về, các bạn mây chạy ra, hỏi tôi rất nhiều câu hỏi, điển hình như:" Cậu có mang quà gì về không, nước Việt Nam có đẹp không". Khi tôi trả lời hết, các bạn mây thấy rất thích thú và các bạn nói rằng:"Nước Việt Nam đẹp như vậy, chắc một ngày nào đó mình cũng phải đi phiêu lưu thôi!"
mình sửa lại câu trả lời :)
TL TK
Từ nhỏ,tôi luôn ao ước được rong ruổi cả ngày ở thế giới bên ngoài.Hôm nay,tôi đã có thể thực hiện ước mơ ấy.
Vào một buổi sáng đẹp trời,tôi cùng bầy đàn bay ra ngoài tổ.Qua một cánh đồng lúa,chúng tôi tới một vùng đất hoa màu.Nơi ấy có nhiều loài hoa rực rỡ sắc màu.Hoa hướng dương to lớn với những cánh hoa chi chít vàng óng.Sau đó,chúng tôi bay tới khu rừng rậm rạp.Bay qua những bụi chuối,rừng hoa ban với những bông hoa trắng muốt và xinh đẹp.Qua cánh rừng ấy,bầy ong chúng tôi bay ra biển.Mùi muối mặn lẫn trong khong khí thật đặc biệt.Hàng cây dừa cao vút với những tàu dừa lớn và xanh tươi.Chúng tôi bay xa hơn nữa.Tới một quần đảo to lớn và hùng vĩ.Có hàng đê chắn sóng chắc chắn bằng xi măng.Người dân trên đảo khá lương thiện và thích trồng hoa.Trung tâm quần đảo có một khu vườn hoa sặc sỡ như hoa hồng,hoa lan,hoa thạch thảo,...Chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình này vào buổi chiều.Tôi cùng em tôi rong ruổi xem một số vườn hoa lớn của đảo.Sau đó lại bay về rừng kiếm mật.Chim chóc vui đùa ca hát rất say mê.Ánh nắng hoàng hôn đã lên,mặt trời sắp lặn và đàn ong lại bay về tổ.Sau một ngày đi khám phá,túi mật của tôi căng tràn mật ngọt từ mẹ thiên nhiên ban tặng.
Ai ai trong bầy cũng cảm thấy chuyến đi rất thú vị và vui vẻ.Tôi sẽ không bao giờ quên được kỷ niệm đẹp đẽ này.
Tôi là một chiếc xe tải già, thân mình đầy những vết trầy xước, nhưng tim tôi luôn hướng về những nhiệm vụ cao cả. Vào những ngày bão Yagi đi qua, khi bầu trời như đổ cơn giận dữ lên mặt đất, tôi đã lên đường với một nhiệm vụ không gì cao quý hơn – cứu trợ đồng bào.
Hành trình bắt đầu từ những con đường lầy lội, nước ngập tới tận nửa bánh xe. Tôi chở đầy hàng hóa: thực phẩm, nước uống, chăn mền và cả những bao tải yêu thương từ mọi miền gửi về. Khi đi qua những con đường gập ghềnh, tôi cảm nhận từng cú va chạm mạnh, nhưng điều đó chẳng là gì so với nỗi đau của người dân.
Tôi đến làng Nủ vào một buổi chiều âm u, làng vẫn còn chìm trong cảnh hoang tàn. Những người dân kiệt sức nhưng ánh mắt họ sáng lên khi thấy tôi. Tôi dỡ hàng xuống, giúp các anh chị tình nguyện viên phân phát đồ cứu trợ. Những đứa trẻ chạy quanh tôi, vỗ vào thân tôi như chào người bạn mới. Trong lòng tôi, niềm vui dâng trào như động cơ bỗng chạy mạnh hơn.
Tôi tiếp tục chặng đường đi qua những làng mạc khác, từ những cánh đồng bị ngập úng đến những ngôi nhà đổ nát. Mỗi nơi tôi đến là mỗi câu chuyện về sự kiên cường của con người trước thiên tai. Khi nhiệm vụ kết thúc và tôi trở về bãi đậu, tôi cảm thấy mình như một chiến binh vừa hoàn thành sứ mệnh.
Thân xác tôi mệt mỏi, nhưng tâm hồn tôi tràn đầy hy vọng và tự hào. Một chiếc xe tải như tôi, dù giản đơn, cũng có thể mang lại sự sống và niềm vui cho con người. Và đó chính là ý nghĩa của sự tồn tại.