Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Hiện nay, xã hội ngày càng văn minh hiện đại hơn, con người cũng ngày càng hiện đại theo thời gian. Tuy nhiên, vẫn còn không ít người tin một cách thái quá vào thần thánh mê tín dị đoan.
Vậy mê tín dị đoan là gì mà khiến con người lại tin một cách thái quá như vậy? Chúng ta cùng tìm hiểu. Đầu tiên, mê tín chính là tin một cách thái quá, mù quáng vào những điều thần bí, những điều thần thánh, ma quỷ, số mệnh,… mà không hề suy xét kĩ càng. Để những điều mê tín ấy ảnh hưởng đến cuộc sống của con người. Thứ hai, dị đoan. Dị đoan được hiểu là những điều không có thật, những điều hoang đường, quái lại. Như vậy, chúng ta có thể thấy, mê tín dị đoan tức là tin vào những điều không có thật, nhưng điều hoang đường trái với khoa học. Đây là những điều liên quan đến tâm linh của con người, ảnh hưởng đến tinh thần của con người. Nhiều người vì quá tin vào những điều mê tín dị đoan mà đã có những hành động sai trái, phạm pháp, phi văn hóa ảnh hưởng xấu đến xã hội.
Ngày nay, khi mà xã hội ngày càng phát triển, nhiều vấn đề nảy sinh trong xã hội, có người giàu kẻ nghèo, thật- giả, đúng –sai, trắng đen lẫn lộn. Con người chính vì vậy, đôi khi không làm chủ được bản thân mà bước phải những con đường sai lầm. Thay vì cố gắng để phấn đấu thành công, đấu tranh chống lại cái xấu xa, đen tối, một số người lại trông đợi vào những điều không có thật trái với khoa học. Họ đi khắp các nơi cầu khấn, hi vọng các thế lực siêu nhiên có thể hiểu và đáp ứng nguyện vọng cho họ.
Vấn đề tâm linh không ai hiểu hết được và chưa được các nhà khoa học lí giải rõ được, ở nước ta nhiều người vẫn tin vào thần thánh. Ở một mức độ nào đó chúng ta vẫn thờ cúng tổ tiên, thành thánh để tâm ta thanh thản, tinh thần ổn định để phấn đấu làm việc làm những điều tốt đẹp thì cũng là tốt. Nhưng nhiều người quá tin, quá sùng bái những mê tín dị đoan những điều phi văn hóa là những việc làm không thể chấp nhận được. Họ mị mộng mị trong những điều không có thật, trông đợi những điều từ thế lực siêu nhiên mà không hề biết nỗ lực cố gắng, đấy lại là những người đáng phê phán.
Chúng ta có thể thấy rõ là trong cuộc sống nhiều ví dụ điển hình về việc quá tin vào thần thánh như là, trước ngày đi thi họ đi đến các đền thờ, chùa chiền khấn xin cầu bái, thay vì ngồi chăm chỉ học hành trang bị kiến thức đi thi. Đến khi thi, không làm được thì lại cho tại số phận đã an bài như vậy từ trước rồi. Hoặc nhiều người thái quá hơn thì lại đến các chùa chiền để ăn vạ, tại sao đã khấn xin như vậy mà đi thi vẫn trượt. Nói thì mọi người có thể thấy thật buồn cười nhưng đó đều là thật, những con người thật, những việc thật trong xã hội này vì quá mê tín dị đoan. Nhiều người vì quá tin sung vào những điều này, mà đã bỏ ra không ít tiền bạc vào mấy trò mê tín dị đoan.
Là những người vẫn còn đang ngồi trên ghế nhà trường, chúng ta cần phải biết tu dưỡng đạo đức, trau dồi kiến thức, tuyên truyền bài trừ những mê tín dị đoan cho mọi người xung quanh. Chúng ta cần phải tin vào năng lực của bản thân chứ đừng trông chờ vào các thế lực siêu nhiên mà ta không thấy được.

Theo em, ý kiến trên là vi phạm pháp luật vì:
+ Đưa thông tin sai sự thật là trái pháp luật, có thể bị đi phạt tiền, hoặc nặng hơn là đi tù.
+ Khiến cho thông tin thật giả lẫn lộn, khiến dân xôn xao, dư luận trái với pháp luật.
+ Để ngăn chặn những thông tin bịa đặt gây dư luận xấu, các cơ quan chức năng liên quan cần vào cuộc mạnh mẽ hơn.

Vi phạm pháp luật là hành vi trái pháp luật, có lỗi của chủ thể có năng lực trách nhiệm pháp lí xâm hại tới quan hệ xã hội được pháp luật bảo vệ.
Vi phạm pháp luật có các dấu hiệu cơ bản:
1) Hành vi của con người gồm hành vi hành động và hành vi không hành động;
2) Là hành ví trái quy định của pháp luật. Tính trái pháp luậ. tủa hành vi thể hiện ở chỗ làm không đúng điểu pháp luật cho phép, không làm hoặc làm không đầy đủ điều pháp luật bắt buộc phải làm hoặc làm điều mà pháp luật cấm;
3) Là hành vi có chứa đựng lỗi của chủ thể - trạng thái tâm lí thể hiện thái độ tiêu cực của chủ thể đối với hành vi của mình ở thời điểm chủ thể thực hiện hành vi trái pháp luật;
4) Là hành vi do chủ thể có năng lực trách nhiệm pháp lí thực hiện (nếu chủ thể hành vi trái pháp luật là cá nhân thì người đó phải đến độ tuổi chịu trách nhiệm pháp lí theo luật định, không mắc các bệnh tâm thần, có khả năng nhận thức được hậu quả nguy hiểm cho xã hội của hành vi của mình và hậu quả pháp lí của nó). Tuỳ thuộc vào tính chất của vi phạm pháp luật, vào hậu quả có hại và mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi cũng như tính chất của chế tài có thể được áp dụng đối với hành vi mà các vi phạm pháp luật được chia thành hai loại là tội phạm và vì phạm, trong đó vi phạm có thể là vi phạm hành chính, vi phạm dân sự, vi phạm kỉ luật nhà nước. 2
Bản nội quy của nhà trường, những quy định của một cơ quan không thể coi là pháp luật.
- Bởi vì: Pháp luật là do nhà nước ban hành, được các cơ quan nhà nước giám sát việc thực hiện. Còn những bản nội quy của trường hay những quy định của một cơ quan chỉ mới ở phạm vi hẹp, chỉ ở mức của một tổ chức, tập thể nhỏ trong xã hội rộng lớn. Quy định của mỗi tập thể, một tổ chức khác nhau, không có nơi nào giống nơi nào. Trong khi đó, pháp luật lại là quy tắc xử sự ở phạm vi rộng và bắt buộc mọi người phải thực hiện.

Vi phạm pháp luật có các dấu hiệu cơ bản:
1) Hành vi của con người gồm hành vi hành động và hành vi không hành động;
2) Là hành ví trái quy định của pháp luật. Tính trái pháp luậ. tủa hành vi thể hiện ở chỗ làm không đúng điểu pháp luật cho phép, không làm hoặc làm không đầy đủ điều pháp luật bắt buộc phải làm hoặc làm điều mà pháp luật cấm;
3) Là hành vi có chứa đựng lỗi của chủ thể - trạng thái tâm lí thể hiện thái độ tiêu cực của chủ thể đối với hành vi của mình ở thời điểm chủ thể thực hiện hành vi trái pháp luật;
4) Là hành vi do chủ thể có năng lực trách nhiệm pháp lí thực hiện (nếu chủ thể hành vi trái pháp luật là cá nhân thì người đó phải đến độ tuổi chịu trách nhiệm pháp lí theo luật định, không mắc các bệnh tâm thần, có khả năng nhận thức được hậu quả nguy hiểm cho xã hội của hành vi của mình và hậu quả pháp lí của nó). Tuỳ thuộc vào tính chất của vi phạm pháp luật, vào hậu quả có hại và mức độ nguy hiểm cho xã hội của hành vi cũng như tính chất của chế tài có thể được áp dụng đối với hành vi mà các vi phạm pháp luật được chia thành hai loại là tội phạm và vì phạm, trong đó vi phạm có thể là vi phạm hành chính, vi phạm dân sự, vi phạm kỉ luật nhà nước. 2
Bản nội quy của nhà trường, những quy định của một cơ quan không thể coi là pháp luật.
- Bởi vì: Pháp luật là do nhà nước ban hành, được các cơ quan nhà nước giám sát việc thực hiện. Còn những bản nội quy của trường hay những quy định của một cơ quan chỉ mới ở phạm vi hẹp, chỉ ở mức của một tổ chức, tập thể nhỏ trong xã hội rộng lớn. Quy định của mỗi tập thể, một tổ chức khác nhau, không có nơi nào giống nơi nào. Trong khi đó, pháp luật lại là quy tắc xử sự ở phạm vi rộng và bắt buộc mọi người phải thực hiện.

C.Gửi đơn tố cáo hành vi vi phạm pháp luật
(Giải thích một chút: tự do ngôn luận là quyền mà nhân dân được nói,phát biểu ý kiến của bản thân về một vấn đề nào đó còn ở đây gửi đơn tố cáo cũng là nói nếnuy nghĩ của bản thân nhưng thông qua phương tiện là một lá đơn => Đây chưa được coi là tự do ngôn luận)

Em đồng ý
Vì những hành vi nêu trên gây mất an ninh trật tự xã hội, các bộ luật của nhà nước cũng đã nêu rõ nghiêm cấm các hành vi trên vì gây ảnh hưởng đến mạng người và tăng tệ nạn xã hội.
cộng đồng dân cư là
A tổ chức ASEAN B tổ dân phố
C dòng họ D cộng đồng mạng
B - Tổ dân phố.